[Funland] Những mẩu chuyện vui, buồn của một cựu binh.

tientung000

Xe điện
Biển số
OF-23067
Ngày cấp bằng
28/10/08
Số km
2,619
Động cơ
500,187 Mã lực
Lính chiến trường K khổ là... đúng quy luật vì càng xa nguồn Hậu cần thì việc cung ứng càng khó khăn :(
Khi ta truy quét tới biên giới Cam Thái lương thực, thức phẩm chuyển được tới nơi hết hạn sử dụng chưa kể còn bị Pốt phục kích dọc đường. Quân nhu đã thiếu lại càng thêm thiếu.
Mà ta thì quá nghiêm túc trong chính sách khi sang nước bạn, Bộ đội chỉ được dùng 3 thứ khi ở nước bạn: Không khí, Nước và Củi
Các cụ thời đó khổ là quy luật tất yếu. Tính ra từ 1945, chỉ có khoảng 5 6 năm hòa bình xây dựng đất nước, thì lại vướng vào mấy vụ nội bộ các thành phần choảng nhau, giết mòn sx công nghiệp. Không tự chủ nổi sản xuất, kho tàng tích trự vài năm cũng phải hết.
Có cụ khen lãnh đạo sáng suốt nọ kia, nhưng thật sự thì em đọc nhiều chỉ thấy máu xương của người lính là vô giá, còn tổ chức và hợp tác phát triển kte đến thời nay còn chưa ra gì, nói gì thời đó.
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,040
Động cơ
552,481 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Cụ Angcorwat và cụ Hà Tam chắc còn nhớ món này?

Còn thiếu món hến phơi nắng, họ đổ hến ra đường nhựa phơi như ta phơi rơm. Trước khi phơi họ đã ngâm chút nước muối loãng. Chiều đến thu vào, tối mang ra đường bán mỗi lon = 1riel.
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,040
Động cơ
552,481 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Cũng tùy thời điểm nữa, như hồi đầu 1979 tiến vào Phnom Penh và phụ cận, đơn vị tôi bỏ hết gạo mang từ Vn sang, toàn bộ dùng gạo mới trong bao day sọc xanh thu được của Miên, cá thì đánh ở sông, hồ, đìa nhiều vô kể, 1 chậu cơm, 1 chậu cá, canh thì xoài xanh nấu cá và bột canh VN..., sau này thời kho khăn nhất là mùa mưa 1979, 1980 đi lại khó khăn vì cầu đường bị hỏng tắc, sông suối nước dâng lên cao xe không chạy được qua ngầm, gạo bắt đầu thiếu, chỗ ở cứ tạm thì phải ăn bột mỳ, lính đăp cả lò nướng bánh, thực phẩm thì đưa từ VN sang cá khô, khô cá chuồn, khô cá đuối nhiều khi mục, lính cải thiện bằng đánh bắt sông suối (ném lựu đạn, thuốc nổ kẹp trái B40...). Nếu hành quân đi rừng, thiếu chất quá bắn cả khỉ để ăn, thịt hoi kinh người không nuốt nổi, hôm nào kiêm được rùa đất, ba ba hay cả voi cũng bắn (vì thiếu chất thịt quá). Cứ bữa nào có chất tươi cá, có thịt là lính hành quân dẻo dai cả ngày được. Nhưng đi hành quân chiến dịch thì gạo vẫn đủ, thực phẩm đồ hộp (cá hộp, thịt hộp, dầu ăn) vẫn còn cấp phát đúng, có lẽ ưu tiên lính chiến tuyến đầu.
Đánh cá bằng lựu đạn, thuốc nổ chết cũng khá đấy. Hồi ở Trường sơn thỉnh thoảng lại nghe tin lính đánh cá suối bằng thuốc nổ bị chết. Dây cháy chậm để dài thì cá chạy hết, để cao hơn mặt kíp 1cm là được nhưng dễ mất mạng. Em dát chết. Để dài cả gang tay, vứt xuống nước cháy ùng ục mãi mới nổ nên được vài con cá.
 

Hà Tam

Xe điện
Biển số
OF-339987
Ngày cấp bằng
24/10/14
Số km
3,573
Động cơ
328,298 Mã lực
Đánh cá bằng lựu đạn, thuốc nổ chết cũng khá đấy. Hồi ở Trường sơn thỉnh thoảng lại nghe tin lính đánh cá suối bằng thuốc nổ bị chết. Dây cháy chậm để dài thì cá chạy hết, để cao hơn mặt kíp 1cm là được nhưng dễ mất mạng. Em dát chết. Để dài cả gang tay, vứt xuống nước cháy ùng ục mãi mới nổ nên được vài con cá.
Cụ angkorwat là lính ở trung đoàn công binh thì khoản kíp nổ, dây cháy chậm, thuốc nổ thiếu gì nhể?
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,040
Động cơ
552,481 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Cụ angkorwat là lính ở trung đoàn công binh thì khoản kíp nổ, dây cháy chậm, thuốc nổ thiếu gì nhể?
Vâng, bộc phá hàng chục bao đổ ra như ngô xay, nhồi vào ống tre, cắm cái kíp 10 và một đoạn dây cháy chậm là " ục" cá nổi trắng suối luôn.
 

chẳng có tên

Xe tăng
Biển số
OF-394103
Ngày cấp bằng
27/11/15
Số km
1,142
Động cơ
272,083 Mã lực
Nêu theo tuyến du lịch KPC, theo đường số 6 từ Siem riep về Phnom Penh, có thị trấn (?) thuộc Kampong Cham, gần về phía Phnom Penh, bày bán rất nhiều món này cho du khách.
Cụ nói chuẩn quá ạ! Đợt e sang Cam du lịch lúc đi từ Siem riep về PP có qua 1 chợ bán những đồ này! Xem cho biết chứ chả ai dám mua để dùng ạ
 

RongPhuongBac

Xe điện
Biển số
OF-748686
Ngày cấp bằng
2/11/20
Số km
2,560
Động cơ
-311,025 Mã lực
Bác chủ thớt như này gái mê là đúng. Tốt tính nhưng không quên tinh thần nâng cao cảnh giác.
Bác làm trong quân đội, thời chiến mà vẫn "dám" hỗ trợ người dân những chuyện rất kị vào thời đó. Thật tuyệt vời!

Bác không cần đi nhanh câu chuyện đâu ạ (nhưng bác viết nhiều lên ạ :D ), bác cứ viết cụ thể những chi tiết quan trọng, phân tích bối cảnh thời điểm đó (cho bọn em hình dung và hiểu được thêm 1 phần của lịch sử), đồng thời em cũng mong bác nói rõ thêm những suy nghĩ dẫn đến các hành động của bác, em thấy nó rất hay bổ ích ạ.

Cảm ơn bác!
Kiểu cụ chủ là đẹp zai mà không dễ dãi cụ nhỉ. :D. Cái gì cũng nửa nửa. Nên đôi khi chính cái này làm người ta chết mê.
 

Locnguyen 123

Xe đạp
Biển số
OF-660846
Ngày cấp bằng
26/5/19
Số km
17
Động cơ
107,800 Mã lực
Tuổi
39
Cảm ơn cụ. Có lẽ câu chuyện về Chan Thu các cụ nhà mình có vẻ thích nhất. Không lẽ lại kể nốt cho các cụ nghe chuyện cô bé Tàu lai có cái tên Chan Tha (con gái cô Kechia giáo viên dạy tiếng K ) của em.
Cũng xinh xắn, trắng trẻo hơi gầy. 1983 cháu nó mới 19 tuổi. Quí mến chú Chan Thu như thần tượng về một coong top xmak chát VN. :D
Kể tiếp đi cụ, mọi người đang hóng chuyện cụ sắp kể đây
 

tung.npvh

Xe tăng
Biển số
OF-121350
Ngày cấp bằng
21/11/11
Số km
1,177
Động cơ
385,090 Mã lực
Nơi ở
Hà Lội
Cụ Angcorwat và cụ Hà Tam chắc còn nhớ món này?

Đợt em đi phà thấy họ bán nhiều con dế. Em thì vẫn tò mò món ăn lạ và chén tốt mấy con côn trùng này, nhưng thấy họ bán bên đường bụi mù mịt nên sợ mất vệ sinh. Nói dại đi chơi mà bị tào tháo rượt thì nhục, nên cóc dám xơi.
 

tazan_90

Xe tăng
Biển số
OF-423578
Ngày cấp bằng
19/5/16
Số km
1,857
Động cơ
238,993 Mã lực
Tuổi
42
Chiến trường K để lại nhiều kỷ niệm , nhưng cũng nhiều di chứng cho các CCB .
Em có ông chú là lính K từ năm 82 -86 , chú ấy là lính tiểu đoàn công binh 45 sư đoàn 9 , hình như cũng chốt gần biên giới Thái Lan . Nghe chú ấy nhắc đến địa danh Ngã 3 con voi . Bị sốt rét tiêm nhiều quá đến nỗi điếc cả 1 bên tai . Đến bây giờ rất ít khi nói lại chuyện cũ , hỏi nhiều thì chú nói nhắc đến vẫn còn ám ảnh bởi chết chóc , gian khổ , trung đội có lúc còn 3 người . Toàn chết vì mìn với bị phục kích .
công nhận cụ
Ảnh thật không phông bạt trông quân đội ta ở bức hình này lúc đó gầy gò yếu đuối quá..nói thật là trang phục , sắc diện ,trang bị vũ khí, võ dáng, sĩ khí.. đều kém đến nhếch nhác cụ nhỉ..
Mà các ông thiết kế may quân trang kém chắc phải tầm nhất thế giới.may quần áo cho quân nhân xấu kinh dị .đến tận giờ vẫn xấu..đôi giày cái dép nhìn như bánh mỳ bán dạo..mũ cối thì chất lượng không bằng cái mũ công nhân xd kiểu dáng lỗi thời..thắt lưng bao năm vẫn không khá hơn là mấy .thậm chí k bằng cái đồ tàu thời đánh nhau với Mỹ..
Khẩu AK sx ra cho quân thì không biết sao chứ loại AK ,K59 cấp cho Kiểm Lâm 1 lần em nhìn,sờ thấy tận nơi ...vừa xấu, vừa lỗi.
Thà giao cho mấy ông sx phụ tùng xe máy làm còn đẹp hơn.
chac cụ chưa đi lính nhỉ
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,040
Động cơ
552,481 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Nhân cụ Hà Tam kể chuyện đánh cá em kể mẩu chuyện ở Trường sơn, em cũng bị giãn cách xã hội gần 2 tháng.
Sau khi tiễn chị Thêu ra quân khoảng 10 ngày. Đại đội em phải bổ sung làm giúp đơn vị khác một đoạn đường giáp Lào. Cách chỗ đóng quân khoảng hơn 30 km. Kế hoạch làm là 2 tuần, nên đơn vị chỉ cơ động đến đó dựng lều tạm. Lán trại vẫn để lại. Do còn kho bộc phá hơn 50 bao, 2 thùng kíp 10 và vài cuộn dây cháy chậm, nên phải có người ở lại trông. Em và anh Thám lính 72 (Đại từ - Bắc Thái ) được cử lại trông coi. Vì kế hoạch đi 2 tuần nên đơn vị để lại cho ít gạo, mắm muối và một hộp thịt.
Mấy ngày đầu, hai anh em ra suối dùng bộc phá đánh cá được khá nhiều, mang về kho với lá bứa chua chua ăn cũng ngon. Cá đánh bằng bộc phá không để được lâu chỉ 2 hôm là hỏng không ăn được.
Sau 2 tuần không thấy đơn vị quay lại. Mắm muối đã hết sạch, gạo còn một chút. Anh Thám bảo : " Mày ở lại trông nhà, tao ra đơn vị lấy thêm gạo và đồ ăn." nghe cũng hơi sợ, vì một mình trong rừng, nhưng cũng đành vậy.
Anh Thám đi rồi, em xem lại cửa ngõ, buộc lại mấy tấm bạt che kho bộc phá, xách hai thùng kíp và dây cháy chậm vứt xuống gầm giường. Cửa thì cũng chỉ là tấm liếp đan bằng nứa, sáng mở ra, tối buộc vào bằng sợi cáp lụa pháo sáng.
Gần một tuần nữa trôi qua, không thấy ông Thám quay lại, may có cái đồng hồ Seiko ông già cho nên còn biết ngày tháng. Đã đến lúc thiếu muối, mồm miệng nhạt phèo, suốt ngày nhấm nháp mấy cái lá bứa chua chua, thuốc lá cũng đã hết sục tìm mọi ngõ ngách tìm bã thuốc lào cũ để quấn hút tạm. Cá cũng không buồn đánh nữa. Khi nào cần thì ra suối, nước suối cạn có những hòn đá nửa chìm nửa nổi, cứ lấy một hòn đá gần bằng cái mũ cối ném lên lưng hòn đá nổi đó là có vài con chui phía dưới bị váng đầu, nổi phềnh lên ngay. Bắt đem nướng ăn cũng được, nhưng không có muối vẫn rất nhạt nhẽo. Chán chẳng có việc gì em xách súng vào rừng bắn gà. Bọn gà rừng rất khôn, từ xa nó đã bay mất. Phải ngụy trang kín mít, bò nhẹ nhàng như đặc công mới đến được gần. Mãi mới bắn được một con.
Hơn một tháng trôi qua, không thấy tin tức đơn vị, em cũng không dám bỏ đi. Muối đã thiếu hơn 2 tuần, cảm giác bắt đầu mệt mỏi, hoa mắt. Có hôm đốt chút cỏ tranh nhấm thử không thấy mặn, chỉ có vị chát.
Một buổi sáng bỗng ngửi thấy mùi khét của thuốc rê Tà ôi, Vân kiều. Mừng quá, chắc có đồng bào đi ngang. Nhét vội chục cái kíp nổ và bộ quần áo lót lính, em xách súng chạy ra đường tìm. Ngó trước, ngó sau không thấy ai. Trèo lên cây nhìn thấy tít đàng xa có một toán dân đang đi lại. Tụt xuống ngồi chờ một lúc thì gần chục người dân tộc Vân kiều đi đến. Em chào và hỏi :
- Đồng bào đi đâu ?
- Đi Khe sanh chơi.
- Đồng bào có gì ăn đổi cho bộ đội lấy cái này. Bộ đội đang đói quá.
Em chìa mấy cái kíp và bộ quần áo lót.
- Bộ đội có thuốc nổ không ?
- Có, vào trong nhà có nhiều.
Em đưa họ vào nhà lấy thêm ít bộc phá, cắt vài đoạn dây cháy chậm cho họ. Lần ấy đổi được một ống tre nhỏ muối trộn sẵn với ớt, một típ xôi và mấy tầu thuốc lá, thái ra cuộn giấy báo hút cũng đỡ nghiện. Phải gần hai tháng đơn vị mới quay lại. Bố Thám ra đơn vị gặp đợt về phép nên cũng té luôn. Đơn vị vì thiếu người nên cũng không cử thêm người vào. Để một mình thằng lính mới giữa rừng. May không chết đói nhờ cá, lá bứa, rau tàu bay, lá tai voi...
Đấy là đợt giãn cách xã hội đầu tiên của em từ 1977. :D
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,593
Động cơ
293,885 Mã lực
Năm em còn bé.hình như học lớp 4 .khoảng đầu những năm 80 .1 hôm cậu ruột em về qua nhà em ở 1 khu tt .cậu về nửa buổi sáng .mặc 1 bộ ga ba đin. Mới ,đội mũ cối và 1 cái balo xẹp.đi giày vải xanh đế đen.nhớ ngày ấy cậu cao lớn và đẹp trai .ở nhà em thì cậu hay nc với em khi cả nhà đi làm chưa ai về .em đc biết cậu học sĩ quan ở Sơn Tây.(lúc ấy chả viết ST ở đâu)..
Sau buổi trưa cậu dắt em ra phố , lúc về đưa em 1 cái phong bì to .trong có cái ảnh đen trắng từ vai lên to như quyển vở.sau lưng ảnh ghi ngày tháng năm chụp...cậu dặn về đưa mẹ .cậu đi đây. Ở nhà học giỏi nhá.cậu móc túi quần đưa em 1 tờ thư không phong bì.( Em đọc lúc về nhà thì đại ý chào gia đình..nếu hy sinh thì đó là ảnh thờ).
Em hỏi cậu về quê hay đi lên trường ?
Cậu đi CamPuChia.
Nó ở đâu.?
Nước ngoài đấy con ạ.
Đi sang nước ngoài chắc sướng lắm cậu ạ..như đi Liên xô đấy.
Cậu đi chiến đấu..đi đánh giặc.
Cậu có súng à ?
Ừ.cậu có súng .
Súng đâu ? Con xem.to không.
Cậu để ở đơn vị .
Em tuy bé nhưng đã biết buồn buồn chút vì đoán cậu sẽ ít về..nhưng lại thấy hơi vui vì cậu đi đánh giặc ..nó oách như trong phim....he.
Ơn thần phật tổ tiên.cậu em trở về lành lặn.lại còn có cả ' bình bịch' nữa..he.
công nhận cụ

chac cụ chưa đi lính nhỉ
Vâng cụ .thì em đã nói từ đầu.em may mắn. chưa 1 ngày bộ đội mà.
 
Chỉnh sửa cuối:

Đã về bờ

Xe đạp
Biển số
OF-783762
Ngày cấp bằng
14/7/21
Số km
18
Động cơ
32,265 Mã lực
Tuổi
48
Nhân cụ Hà Tam kể chuyện đánh cá em kể mẩu chuyện ở Trường sơn, em cũng bị giãn cách xã hội gần 2 tháng.
Sau khi tiễn chị Thêu ra quân khoảng 10 ngày. Đại đội em phải bổ sung làm giúp đơn vị khác một đoạn đường giáp Lào. Cách chỗ đóng quân khoảng hơn 30 km. Kế hoạch làm là 2 tuần, nên đơn vị chỉ cơ động đến đó dựng lều tạm. Lán trại vẫn để lại. Do còn kho bộc phá hơn 50 bao, 2 thùng kíp 10 và vài cuộn dây cháy chậm, nên phải có người ở lại trông. Em và anh Thám lính 72 (Đại từ - Bắc Thái ) được cử lại trông coi. Vì kế hoạch đi 2 tuần nên đơn vị để lại cho ít gạo, mắm muối và một hộp thịt.
Mấy ngày đầu, hai anh em ra suối dùng bộc phá đánh cá được khá nhiều, mang về kho với lá bứa chua chua ăn cũng ngon. Cá đánh bằng bộc phá không để được lâu chỉ 2 hôm là hỏng không ăn được.
Sau 2 tuần không thấy đơn vị quay lại. Mắm muối đã hết sạch, gạo còn một chút. Anh Thám bảo : " Mày ở lại trông nhà, tao ra đơn vị lấy thêm gạo và đồ ăn." nghe cũng hơi sợ, vì một mình trong rừng, nhưng cũng đành vậy.
Anh Thám đi rồi, em xem lại cửa ngõ, buộc lại mấy tấm bạt che kho bộc phá, xách hai thùng kíp và dây cháy chậm vứt xuống gầm giường. Cửa thì cũng chỉ là tấm liếp đan bằng nứa, sáng mở ra, tối buộc vào bằng sợi cáp lụa pháo sáng.
Gần một tuần nữa trôi qua, không thấy ông Thám quay lại, may có cái đồng hồ Seiko ông già cho nên còn biết ngày tháng. Đã đến lúc thiếu muối, mồm miệng nhạt phèo, suốt ngày nhấm nháp mấy cái lá bứa chua chua, thuốc lá cũng đã hết sục tìm mọi ngõ ngách tìm bã thuốc lào cũ để quấn hút tạm. Cá cũng không buồn đánh nữa. Khi nào cần thì ra suối, nước suối cạn có những hòn đá nửa chìm nửa nổi, cứ lấy một hòn đá gần bằng cái mũ cối ném lên lưng hòn đá nổi đó là có vài con chui phía dưới bị váng đầu, nổi phềnh lên ngay. Bắt đem nướng ăn cũng được, nhưng không có muối vẫn rất nhạt nhẽo. Chán chẳng có việc gì em xách súng vào rừng bắn gà. Bọn gà rừng rất khôn, từ xa nó đã bay mất. Phải ngụy trang kín mít, bò nhẹ nhàng như đặc công mới đến được gần. Mãi mới bắn được một con.
Hơn một tháng trôi qua, không thấy tin tức đơn vị, em cũng không dám bỏ đi. Muối đã thiếu hơn 2 tuần, cảm giác bắt đầu mệt mỏi, hoa mắt. Có hôm đốt chút cỏ tranh nhấm thử không thấy mặn, chỉ có vị chát.
Một buổi sáng bỗng ngửi thấy mùi khét của thuốc rê Tà ôi, Vân kiều. Mừng quá, chắc có đồng bào đi ngang. Nhét vội chục cái kíp nổ và bộ quần áo lót lính, em xách súng chạy ra đường tìm. Ngó trước, ngó sau không thấy ai. Trèo lên cây nhìn thấy tít đàng xa có một toán dân đang đi lại. Tụt xuống ngồi chờ một lúc thì gần chục người dân tộc Vân kiều đi đến. Em chào và hỏi :
- Đồng bào đi đâu ?
- Đi Khe sanh chơi.
- Đồng bào có gì ăn đổi cho bộ đội lấy cái này. Bộ đội đang đói quá.
Em chìa mấy cái kíp và bộ quần áo lót.
- Bộ đội có thuốc nổ không ?
- Có, vào trong nhà có nhiều.
Em đưa họ vào nhà lấy thêm ít bộc phá, cắt vài đoạn dây cháy chậm cho họ. Lần ấy đổi được một ống tre nhỏ muối trộn sẵn với ớt, một típ xôi và mấy tầu thuốc lá, thái ra cuộn giấy báo hút cũng đỡ nghiện. Phải gần hai tháng đơn vị mới quay lại. Bố Thám ra đơn vị gặp đợt về phép nên cũng té luôn. Đơn vị vì thiếu người nên cũng không cử thêm người vào. Để một mình thằng lính mới giữa rừng. May không chết đói nhờ cá, lá bứa, rau tàu bay, lá tai voi...
Đấy là đợt giãn cách xã hội đầu tiên của em từ 1977. :D
Cụ cách ly gần 2 tháng giữa rừng xanh núi đỏ hơi đen cái là không có em chị Thêu nào gần đó để cách ly cùng chứ không đơn vị gọi về khéo lại bẩu em vẫn chưa xong việc.:D
 

n2bao

Xe đạp
Biển số
OF-508803
Ngày cấp bằng
7/5/17
Số km
22
Động cơ
182,620 Mã lực
Tuổi
35
Còn thiếu món hến phơi nắng, họ đổ hến ra đường nhựa phơi như ta phơi rơm. Trước khi phơi họ đã ngâm chút nước muối loãng. Chiều đến thu vào, tối mang ra đường bán mỗi lon = 1riel.
Chắc cụ nói món này, em cũng đã có dịp thử
1630683723954.png


Còn côn trùng thì đợt em đi K họ bán cả chợ, có cả trứng vịt ăn khá ngon:
1630683776572.png
 

khkt_cc2

Xe buýt
Biển số
OF-82085
Ngày cấp bằng
6/1/11
Số km
609
Động cơ
419,695 Mã lực
Hóng chuyện lính. Em chưa đi lính ngày nào nhưng ăn cơm bộ đội từ nhỏ tới lớn. Bà già làm ở viện 5 NB, hồi 7x thi thoảng có cả đoàn xe chở thương binh về viện. Đợt đánh tầu thì ít hơn. Đến giờ em vẫn ám ảnh mùi bệnh viện quân đội: mùi máu mủ, mùi thuốc khử trùng, mùi vết thương nhiễm trùng, hoại tử. Kinh hoàng.
 

namvqh

Xe buýt
Biển số
OF-336409
Ngày cấp bằng
27/9/14
Số km
524
Động cơ
272,025 Mã lực
Nêu theo tuyến du lịch KPC, theo đường số 6 từ Siem riep về Phnom Penh, có thị trấn (?) thuộc Kampong Cham, gần về phía Phnom Penh, bày bán rất nhiều món này cho du khách.
Ảnh này em chụp năm 2015, đúng là ở một thị trấn nằm khoảng giữa Xiêm Riệp và Phnom Penh, xem trên bản đồ có vẻ Kampong Thom. Năm 2015 này em bay đến Xiêm Riệp trước rồi về Hà Nội từ Phnom Penh.

Năm 2009 thì em bay vòng từ Hà Nội qua Viêng Chăn sang Phnom Penh trước, trên đường đi Xiêm Riệp thì qua địa phận Phnom Penh một chút thì gặp chợ bán côn trùng ven đường, chắc thuộc địa phận Kampong Cham như bác nói. Lúc này người ta mới chế biến kiểu đơn sơ, trông không "đẹp mắt" như ảnh em chụp năm 2015.

Nhìn kinh nhất là món nhện đen, còn dế, châu chấu thì Việt Nam mình cũng có. Còn có khá nhiều cà cuống nữa. Qua 6 năm, em thấy Campuchia phát triển rất nhanh, nhất là Phnom Penh và Xiêm Riệp. Nhưng em cũng thấy cái chất Khmer mà em cảm nhận được trước đó cũng bị bay đi ít nhiều. Bác Angcorwat mà sang bây giờ chắc cũng ngợp vì sự thay đổi, cả về cảnh sắc và con người. Đại khái về trình độ phát triển sau mình khoảng 15 -10 năm, nhưng dịch vụ du lịch thì tốt hơn. Không rõ trên bình diện chung, đến giờ Việt Nam đã đuổi kịp họ về cách làm du lịch chưa?
 

Ga Leo Cay

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-580492
Ngày cấp bằng
21/7/18
Số km
1,221
Động cơ
151,474 Mã lực
Quả này may gặp đồng bào Vân Kiều không cụ chắc cũng ốm. Lão Thám bỏ anh em 1 mình giữa rừng xanh núi đỏ về thế cũng chán cụ nhể. Em cũng từng dùng mìn đánh cá suối nhưng dùng kíp điện. Em lấy 1/2 thỏi mìn rồi nhét kíp vào đấu dây, chọn cái vũng sâu sâu nhiều cá, nấp sau tảng đá to, ném xong ngồi xuống rồi bùm hehe. Thuốc mìn bị ghẻ lở mà bôi vào nó xót phết.
Nhân cụ Hà Tam kể chuyện đánh cá em kể mẩu chuyện ở Trường sơn, em cũng bị giãn cách xã hội gần 2 tháng.
Sau khi tiễn chị Thêu ra quân khoảng 10 ngày. Đại đội em phải bổ sung làm giúp đơn vị khác một đoạn đường giáp Lào. Cách chỗ đóng quân khoảng hơn 30 km. Kế hoạch làm là 2 tuần, nên đơn vị chỉ cơ động đến đó dựng lều tạm. Lán trại vẫn để lại. Do còn kho bộc phá hơn 50 bao, 2 thùng kíp 10 và vài cuộn dây cháy chậm, nên phải có người ở lại trông. Em và anh Thám lính 72 (Đại từ - Bắc Thái ) được cử lại trông coi. Vì kế hoạch đi 2 tuần nên đơn vị để lại cho ít gạo, mắm muối và một hộp thịt.
Mấy ngày đầu, hai anh em ra suối dùng bộc phá đánh cá được khá nhiều, mang về kho với lá bứa chua chua ăn cũng ngon. Cá đánh bằng bộc phá không để được lâu chỉ 2 hôm là hỏng không ăn được.
Sau 2 tuần không thấy đơn vị quay lại. Mắm muối đã hết sạch, gạo còn một chút. Anh Thám bảo : " Mày ở lại trông nhà, tao ra đơn vị lấy thêm gạo và đồ ăn." nghe cũng hơi sợ, vì một mình trong rừng, nhưng cũng đành vậy.
Anh Thám đi rồi, em xem lại cửa ngõ, buộc lại mấy tấm bạt che kho bộc phá, xách hai thùng kíp và dây cháy chậm vứt xuống gầm giường. Cửa thì cũng chỉ là tấm liếp đan bằng nứa, sáng mở ra, tối buộc vào bằng sợi cáp lụa pháo sáng.
Gần một tuần nữa trôi qua, không thấy ông Thám quay lại, may có cái đồng hồ Seiko ông già cho nên còn biết ngày tháng. Đã đến lúc thiếu muối, mồm miệng nhạt phèo, suốt ngày nhấm nháp mấy cái lá bứa chua chua, thuốc lá cũng đã hết sục tìm mọi ngõ ngách tìm bã thuốc lào cũ để quấn hút tạm. Cá cũng không buồn đánh nữa. Khi nào cần thì ra suối, nước suối cạn có những hòn đá nửa chìm nửa nổi, cứ lấy một hòn đá gần bằng cái mũ cối ném lên lưng hòn đá nổi đó là có vài con chui phía dưới bị váng đầu, nổi phềnh lên ngay. Bắt đem nướng ăn cũng được, nhưng không có muối vẫn rất nhạt nhẽo. Chán chẳng có việc gì em xách súng vào rừng bắn gà. Bọn gà rừng rất khôn, từ xa nó đã bay mất. Phải ngụy trang kín mít, bò nhẹ nhàng như đặc công mới đến được gần. Mãi mới bắn được một con.
Hơn một tháng trôi qua, không thấy tin tức đơn vị, em cũng không dám bỏ đi. Muối đã thiếu hơn 2 tuần, cảm giác bắt đầu mệt mỏi, hoa mắt. Có hôm đốt chút cỏ tranh nhấm thử không thấy mặn, chỉ có vị chát.
Một buổi sáng bỗng ngửi thấy mùi khét của thuốc rê Tà ôi, Vân kiều. Mừng quá, chắc có đồng bào đi ngang. Nhét vội chục cái kíp nổ và bộ quần áo lót lính, em xách súng chạy ra đường tìm. Ngó trước, ngó sau không thấy ai. Trèo lên cây nhìn thấy tít đàng xa có một toán dân đang đi lại. Tụt xuống ngồi chờ một lúc thì gần chục người dân tộc Vân kiều đi đến. Em chào và hỏi :
- Đồng bào đi đâu ?
- Đi Khe sanh chơi.
- Đồng bào có gì ăn đổi cho bộ đội lấy cái này. Bộ đội đang đói quá.
Em chìa mấy cái kíp và bộ quần áo lót.
- Bộ đội có thuốc nổ không ?
- Có, vào trong nhà có nhiều.
Em đưa họ vào nhà lấy thêm ít bộc phá, cắt vài đoạn dây cháy chậm cho họ. Lần ấy đổi được một ống tre nhỏ muối trộn sẵn với ớt, một típ xôi và mấy tầu thuốc lá, thái ra cuộn giấy báo hút cũng đỡ nghiện. Phải gần hai tháng đơn vị mới quay lại. Bố Thám ra đơn vị gặp đợt về phép nên cũng té luôn. Đơn vị vì thiếu người nên cũng không cử thêm người vào. Để một mình thằng lính mới giữa rừng. May không chết đói nhờ cá, lá bứa, rau tàu bay, lá tai voi...
Đấy là đợt giãn cách xã hội đầu tiên của em từ 1977. :D
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top