Cụ có thời gian vào bên quansuvn đọc hồi ký của các cụ CCB xem nó khốc liệt thế nào .Nghe vậy các cụ có sợ không ..mà hình như mình cũng không ưu tiên bắt tù binh lắm phải không cụ .
Em trích 1 đoạn hồi ký của cụ ducthao viết bên đó mà các cụ bên dđ otosg tổng hợp lại xem nó khốc liệt thế nào :
Luật của rừng xanh
Lệnh hành quyết
Buổi chiều hôm đó trời mưa tầm tả, đâu tầm khoảng 3 giờ chiều trời vừa dứt mưa thì trung đội tôi có lệnh tập họp, chỉ mang theo AK thôi, hỏa lực để ở nhà.
Tôi lúc đó mang cây AK Trung quốc mới cáu cạnh, tịch thu của Pốt trong thời gian đi giải phóng Amleang. Đeo cái bao xe cũng mới cứng ra tập họp ở đầu phum để nghe anh Ánh chính trị viên đại đội quán triệt nhiệm vụ.
Anh Ánh không nói vài dòng, chỉ vắn tắt là lệnh của trên giao trung đội chúng tôi hành quyết đám cướp này. Các đồng chí không được run tay, đưa vào rừng bắn giết tất cả!
Trung đội tôi lúc đó chỉ có vỏn vẹn 7, 8 tay súng do anh Thành bao tử chỉ huy và anh Ánh chính trị viên đốc chiến. Trước mặt chúng tôi là một dãy 16 tên cướp Thái Lan tướng tá vạm vỡ đang bị trói thúc ké hai tay ra trước ngực bằng chính những cái khăn hoặc cái áo của chúng. Dẫn đầu đám cướp bị đem ra xử này là trinh sát tiểu đoàn. Chúng tôi áp giải bọn cướp vào rừng bằng cách đi dọc theo con lộ đất đỏ từ phum Souriya lên Suối Cạn. Lính trinh sát và đám cướp bị trói kia đi bên hữu ngạn, trung đội của chúng tôi đi bên tả ngạn.
Ra khỏi đầu phum được khoảng 500m, trinh sát dừng lại để chuyển hướng cắt vào rừng. Đoán được ý đồ của chúng tôi, bọn cướp khom người vái lạy chúng tôi như tế sao. Nhưng tôi lúc đó là lính trẻ, vẫn luôn nhớ tới lời thề của người chiến sĩ QĐNDVN là tuyệt đối chấp hành mệnh lệnh của cấp trên. Tôi lạnh lùng nhìn vào những cái hình người kia đang vái lạy mình với cái nhìn vô cảm. Mãi nhiều năm sau cái cảnh này vẫn còn lưu lại trong đầu!
Một anh trinh sát nào đó đi tới tước cái gì đó trên người một thằng cướp. Lập tức đội hình lộn xộn cả lên, bọn kia nháo nhào tháo chạy vào rừng không theo đội hình gì cả. Lính trinh sát dạt hẳn qua tả ngạn con lộ đất đỏ với chúng tôi và tiếng súng lập tức nổ lên. Cũng như bao người khác, khẩu AK của tôi được đẩy về nấc na-phan và tôi lập tức nả từng loạt điểm xạ vào những cái bia hình người đang chạy liêu xiêu vì hai tay bị trói chặt ra phía trước.
Đợt bắn này khá dài, tôi bắn hết 1 băng AK mà các mục tiêu di động kia vẫn chưa gục hết. Tôi thay băng khác vào súng và tiếp tục nả đạn. Được vài loạt ngắn nửa thì bỗng dưng tất cả đều ngưng tiếng súng. Không thằng giặc nào chạy nổi nửa.
Chúng tôi tiến lên bắn bồi, trước mặt chúng tôi là một tên cướp đang nằm bên phía tay phải con đường đang rên la quằn quại, anh Thành trung đội trưởng chỉa thẳng khẩu AK vào đầu hắn "bòm bòm" hai phát. Óc nó phọt lên trúng cả vào gò má anh, anh quệt óc nó ra khỏi gò má của mình, vô tư cười nói như không có gì phải sợ.
Anh Ánh ra lệnh kéo xác vào rừng bỏ. Anh Sau quận 8 khều tôi: Tao với mày một cặp.
Chúng tôi cứ hai người thành một cặp nắm chân lôi xác bọn cướp vào rừng. Bọn này nặng xác lắm, chúng tôi kéo chúng vào rừng chừng hai chục bước chân thôi là cũng muốn oải rồi.
Thằng đầu chết ngắc nên kéo xác không ấn tượng gì, thằng thứ hai nó bị đạn vỡ đầu phọt óc nên hộp sọ bị rỗng. Khi chúng tôi kéo xác nó vào rừng, cái đầu của nó va vào các mô đất vang lên tiếng kêu boong, boong như mình lấy tay gõ vào cái sọ dừa vậy.
Sang thằng thứ ba thì tôi thực sự kinh hãi rợn tóc gáy. Khi tôi và anh Sau quận 8 kéo xác nó đi thì nó quay đầu lại nhìn chúng tôi bằng con mắt trắng dã và rống lên thảm thiết vì vết thương của hắn bị xé ra đau đến tột cùng.
Thì ra là hắn chưa chết - chỉ bị thương thôi, nằm giả chết chờ thời. Chúng tôi nắm chân kéo hắn làm động vết thương, hắn không nhịn nổi cái đau và nỗi khiếp sợ nên rống lên kinh hoàng.
Chính cái rống của hắn làm tôi rợn tóc gáy lên! Đưa hắn vào rừng rồi, tôi mở nấc na-phan cây súng của mình đẩy vào ngực hắn thêm hai loạt điểm xạ tằng tằng, tằng tằng. Khi điểm xạ vào hắn tôi hoàn toàn không có một ác ý nào, thật tâm là muốn hắn chết đi để chấm dứt nỗi đau kinh hoàng này. Tất nhiên là khi đó tôi cũng thoáng nảy ra ý nghĩ: Đánh rắn thì phải đánh dập đầu, không để nó sống sót mà quay về trả thù tàn khốc !
NGÃ BA CON VOI Hồi lý của cựu chiến binh mặt trân 479 chiến trường K | Otosaigon
em phụ tay http://youtu.be/RfubFH5v-lE
www.otosaigon.com