[Funland] Những mẩu chuyện vui, buồn của một cựu binh.

ragdoll

Xe buýt
Biển số
OF-446735
Ngày cấp bằng
19/8/16
Số km
546
Động cơ
214,002 Mã lực
(...)
Buổi chiều tôi ra chợ mua vài thứ lặt vặt cho anh em họ: 1 cái xà rông, 2 khăn croma, 1 cái túi trống mấy thư linh tinh cần dùng khi đi đường. Qua quán chị Năm tôi nói :
- Cầm mấy thứ này dùng, đổi cho em mấy đồ cũ hơn.
- Ủa, sao đổi đồ mới lấy đồ cũ vậy trời.
Em có việc cần đồ cũ, nhưng sạch sẽ một chút.
- Mày nghĩ chị ăn mặc dơ lắm sao ?
- Không, em đâu dám nghĩ bà chị như vậy. Thôi chị giúp em lẹ đi em đang cần. Mà đổi luôn cả túi chị nhé. Cái túi, xà rông và 2 cái khăn. Mấy thứ lặt vặt thì cứ để đó.
Chị Năm cầm cả túi chạy lên lầu. Một lúc sau quay xuống trả lại tôi một túi đồ cũ.
Mang túi về nhà, suy nghĩ đắn đo hồi lâu tôi mở ngăn kéo bàn nơi để 2 khẩu côn xoay nòng ngắn. Lấy ra một khẩu và một hộp đạn cho vào túi. Mở gói vàng của ĐR ra tôi lấy 5 chỉ lẻ mang đi nốt.
Tối đến tôi khoác túi lên Oscar, leo thẳng lên tầng 3. ĐR đang đứng ngoài ban công ngắm đường, Chan Thu đang ngồi ủ rũ trên giường một mình vẻ mặt buồn bã. Thấy tôi lên ĐR đi vào. Tôi lấy mấy món đồ trong túi ra bày lên giường nói:
- Cái xà rông này trước khi đi Chan Thu mặc vào, hai cái khăn cho 2 người, đội đầu, hay quàng cổ tùy lúc. Bỏ balo lại vài bộ quần áo thì cho vào túi trống này. Còn vài vỉ thuốc và con dao nhỏ mang đi khi cần sử dụng.
Tôi tặng anh khẩu súng và hộp đạn này cầm đi đường phòng bất trắc. Hai người cầm thêm 5 chỉ đi đường khi cần có cái mà xài. Anh chắc chưa biết sử dụng súng này, tôi sẽ hướng dẫn anh vài phút là được.
ĐR vâng dạ, rồi chăm chú ngồi xem tôi hướng dẫn. Một lát sau đã tháo lắp đạn tương đối thành thạo.
Tôi nói thêm
- Ổ quay này có 6 viên đạn, chỉ lắp 5 viên thôi. Viên đầu tiên sẽ không có và nằm ngay nòng súng, bắn phát đầu sẽ không có đạn, phát thứ hai mới nổ. Nên khi rút súng phải bóp cò 2 phát liền. Vì anh chưa quen dùng nên phải như vậy cho an toàn.
ĐR nhét khẩu súng vào bụng thử đứng lên ngồi xuống nhưng có vẻ hơi vướng.
- Anh chưa quen nên có vẻ hơi gượng. Giờ lấy lấy cái bao ra đây, cho vào bao rồi lấy băng dính buộc vào bắp chân xem có dễ dàng hơn không ?
ĐR làm theo lời tôi và gật gù :
- Dạ thoải mái hơn rồi.
- Anh nên buộc cái bao vào phía trong chân trái sẽ thuận và kín đáo hơn.
Chan Thu nhìn chúng tôi nói chuyện không nói câu nào. ĐR nhìn Chan Thu nháy mắt ra hiệu với tôi rồi đi ra khỏi phòng. Chan Thu liền ôm chầm lấy tôi, khóc như mưa gió. Tôi yên lặng mặc cho em khóc một lúc rồi nhẹ nhàng nói cho qua chuyện:
- Không vấn đề gì đâu, em cứ đi. Sau này anh sẽ tìm em.
Nói cho cô bé đỡ thương cảm, bản thân tôi biết lần này chia tay sẽ rất khó gặp lại.
Nghe tôi nói vậy, Chan Thu sực nhớ ra điều gì, vội lấy trong balo một tấm ảnh đưa cho tôi.
- Đây là ảnh em chụp ở PP. Phía sau em ghi 2 số điện thoại, một của cô em ở BK, và một là của nhà ba má bên Paris. Em sẽ mong tiếng chuông điện thoại của anh hàng ngày. Đừng làm em thất vọng.
Nói xong em lại dụi đầu vào ngực tôi thổn thức. Để Chan Thu khóc một lúc nữa tôi đứng lên nói :
- Anh đi về sớm. Còn thời gian em xuống nhà hỏi vợ anh Hêng cách cuốn xà rông và đội khăn đi, không mặc quen dễ bị tụt lắm. Đang đi đường mà tụt thì không có chỗ nào mà chui đâu.
Cô bé đấm nhẹ tôi một cái rồi ôm ghì lấy tôi hôn như mưa lên mặt. Khó khăn lắm mới gỡ được ra.
- Em ngồi trên này, anh xuống nói chuyện với ĐR một chút rồi về luôn.
Xuống nhà thấy ĐR đứng chờ ở vỉa hè. Thấy tôi ĐR hỏi:
- Em tôi thế nào ?
- Vẫn vậy thôi. Nhưng anh yên tâm, cô bé sẽ theo anh đi Thái.
- Làm phiền anh quá. Trước lúc anh đến nó vẫn khăng khăng đòi ở lại với anh.
Chìa tấm ảnh của Chan Thu ra ra tôi nói :
- Đây là bằng chứng Chan Thu sẽ đi cùng anh. Đằng sau còn 2 số ĐT, anh xem có đúng không ?
Cầm tấm ảnh xem trước sau xong ĐR lấy cây bút :
- Vẫn thiếu để tôi ghi thêm cho đầy đủ.
ĐR viết thêm 4 chữ : Bảo Nam, Bảo Yến. Rồi nói:
- Đây là tên VN của hai anh em tôi, nếu anh gọi thì gọi theo hai tên này.
Tôi cầm lại tấm ảnh rồi ra về. Trong lòng vẫn nặng trĩu, ngồi ngào sân đốt thuốc liên tục rà soát lại toàn bộ câu chuyện, và kế hoạch ra đi của hai anh em họ. Thấy không có gì sơ hở. Chỉ một điều e ngại duy nhất : Nếu họ không đi được đến Koh kong mà bị chặn lại dọc đường thì bản thân tôi khả năng sẽ bị phiền phức lớn. Ngày mốt trông chờ vào may rủi thôi. Họ bị chặn lại thì sẽ bị đưa về VN . Nếu họ khai ra tôi giúp họ, dù chỉ là gián tiếp thì khả năng tước quân tịch khá cao. Tặc lưỡi, thôi kệ dù sao cũng lỡ đến bước này rồi. Nếu sự thật điều đó xảy ra. Tôi sẽ cùng anh em họ tiếp tục đi. Đi cùng tôi khả năng họ sẽ an toàn hơn và chắc sẽ thoát.
(...)
Chuyện càng ngày càng hấp dẫn bác ơi, chắc chuyến đi này ko suôn sẻ ngay vì em nhớ bác chia tay em nó ở biên giới Thái Lan và có tặng cái vuốt hổ.
Những mẩu chuyện này của bác mà biên tập lại rồi in thành sách được thì tốt quá. Em đọc cuốn hút hơn cả mấy cuốn hồi ký về chiến trường K trước đây.
 

xukthal.

Xe lăn
Biển số
OF-780223
Ngày cấp bằng
11/6/21
Số km
10,223
Động cơ
707,690 Mã lực
Chưa thấy ai đặt câu hỏi: "Sau này cụ với Chan Thu có liên lạc lại được với nhau không?"

Khác hẳn với chị Thêu!

Kiểu mọi người cũng đã hiểu dần hơn về hoàn cảnh ngày xưa, cũng như phần nào tính cách của tác giả?
Cụ nóng ruột quá, cái gì cũng phải từ từ mới sướng :))
 

Me^4ba'nh

Xe tăng
Biển số
OF-33228
Ngày cấp bằng
8/4/09
Số km
1,736
Động cơ
481,393 Mã lực
Nơi ở
Somewhere on the Earth
Chuyện càng ngày càng hấp dẫn bác ơi, chắc chuyến đi này ko suôn sẻ ngay vì em nhớ bác chia tay em nó ở biên giới Thái Lan và có tặng cái vuốt hổ.
Những mẩu chuyện này của bác mà biên tập lại rồi in thành sách được thì tốt quá. Em đọc cuốn hút hơn cả mấy cuốn hồi ký về chiến trường K trước đây.
Nếu cụ nhớ đúng, cũng có thể cụ chủ không yên tâm nên đi cùng luôn trong chuyến này.
Cảm ơn cụ chủ kể chuyện lịch sử chân thật, hay hơn SGK.
 

xukthal.

Xe lăn
Biển số
OF-780223
Ngày cấp bằng
11/6/21
Số km
10,223
Động cơ
707,690 Mã lực

RongPhuongBac

Xe điện
Biển số
OF-748686
Ngày cấp bằng
2/11/20
Số km
2,560
Động cơ
-311,025 Mã lực
Anh nào lọt vào hội này thì sướng nhỉ, đêm 7 ngày 3.
Cung không sướng cụ ơi. Âm thịnh dương suy chứ đùa. Một trận thì phải tìm bồi bổ nữa. Không quần cho xanh xao cả người :D. Lâu ngày...liệt không chừng :v
 

kduc

Xe container
Biển số
OF-5541
Ngày cấp bằng
14/6/07
Số km
9,135
Động cơ
1,605,735 Mã lực
Cụ đọc đoạn này ở đâu ra thế? :-o
Bên kia cơ thày ơi:
Không ăn thua cụ ơi em thử mấy con chó ở bản rồi, nó chẳng sợ gì. Cái vuốt hổ em tặng cho một có bé người Sài gòn cùng anh trai vượt biên sang K để đi Thái ( có ba má bên Pháp) em đưa hai anh em đến gần biên giới rồi chia tay. Cô bé cứ muốn em đi theo, nhưng em ko đi được, nhà bao việc. Cuối cùng cô ta xin cái vuốt em vẫn đeo ở cổ bằng sợi dây dù, đành phải cho.
Còn mảnh da hổ rất đẹp em lạng mỏng, phơi khô rồi dùng dây cước khâu được cái bao dao găm nhỏ. Sau cũng cho thằng bạn thân bên Cục 2 trước khi nó nhận nhiệm vụ sang trại tị nạn Khao - I đăng. Từ đó đến nay nó cũng biệt tích luôn. 40 năm qua rồi, chắc đã hy sinh.
Săn được hổ thì người dân tộc thường đốt luôn bộ râu thì em có hỏi anh Phún ông ấy có nói thế này :
" Tránh cho người khác lấy làm bùa. Họ lấy về tôi luyện thế nào đó, khi họ yêu ai mà người ta không yêu thì cầm cái râu hổ rình xem người kia tè ở đâu thì cắm vào giữa bãi nước tè là người kia phải đi theo.
Ngoài ra thì râu hổ còn làm thuốc độc. Con hổ ăn thịt nhiều, dính vào râu nên có những con bọ sinh sống ở râu. Người ta lấy râu này cắm vào cây măng non trong rừng, sau vài ngày trong cây măng sinh ra những con sâu nhỏ. Người ta mang sâu về nuôi và cho ăn thêm vài loại lá độc nữa. Rồi họ lấy cứt của con sâu làm thuốc độc. Nghe nói loại thuốc độc này họ pha chế thành keo để bôi lên mũi tên khi đi săn thú lớn.
 

kduc

Xe container
Biển số
OF-5541
Ngày cấp bằng
14/6/07
Số km
9,135
Động cơ
1,605,735 Mã lực
Thế này mà đoán là đi ko suôn sẻ? ^:)^
Thì sáng mai đi, tối này chia tay ko thấy tặng vuốt và kh là đi đường biển mà tại tặng vuốt ở biên giới TL thì ae ms đoán là lần này xịt chứ.
 

blackhole1

Xe tăng
Biển số
OF-702152
Ngày cấp bằng
29/9/19
Số km
1,944
Động cơ
139,894 Mã lực
Tuổi
37
Thì sáng mai đi, tối này chia tay ko thấy tặng vuốt và kh là đi đường biển mà tại tặng vuốt ở biên giới TL thì ae ms đoán là lần này xịt chứ.
Tình huống còn ly kì có khi nào cụ bác angkorwat lại gặp lại em này không ? Em ý sướt mướt quá nếu vào em chắc không giữ nổi mình rồi .
 

Wave Alpha 20

Xe điện
Biển số
OF-187773
Ngày cấp bằng
1/4/13
Số km
2,014
Động cơ
651,364 Mã lực
Nơi ở
em tuyền ở dưới :D
Thì sáng mai đi, tối này chia tay ko thấy tặng vuốt và kh là đi đường biển mà tại tặng vuốt ở biên giới TL thì ae ms đoán là lần này xịt chứ.
Tối trc khi đi cụ ấy đến lần nữa mà cụ :) e đoán thế
 

Bahn

Xe tải
Biển số
OF-499285
Ngày cấp bằng
21/3/17
Số km
435
Động cơ
292,467 Mã lực
Thì sáng mai đi, tối này chia tay ko thấy tặng vuốt và kh là đi đường biển mà tại tặng vuốt ở biên giới TL thì ae ms đoán là lần này xịt chứ.
Nếu như trong kịch hay phim sẽ có cảnh 30 năm sau, một thanh niên quốc tịch Pháp đeo cái vòng có vuốt hổ về Việt Nam tìm người thân... :D
 

Wave Alpha 20

Xe điện
Biển số
OF-187773
Ngày cấp bằng
1/4/13
Số km
2,014
Động cơ
651,364 Mã lực
Nơi ở
em tuyền ở dưới :D
Nếu như trong kịch hay phim sẽ có cảnh 30 năm sau, một thanh niên quốc tịch Pháp đeo cái vòng có vuốt hổ về Việt Nam tìm người thân... :D
Cụ viết kịch bản phim được đấy :))
 

an_khanh2011

Xe tải
Biển số
OF-138613
Ngày cấp bằng
15/4/12
Số km
380
Động cơ
370,974 Mã lực
Nơi ở
75 Đinh Tiên Hoàng, Hoàn Kiếm.
Website
e-hoadon.com
Nếu như trong kịch hay phim sẽ có cảnh 30 năm sau, một thanh niên quốc tịch Pháp đeo cái vòng có vuốt hổ về Việt Nam tìm người thân... :D
Mong thế lắm cụ nhỉ
 

xelubabanh

Xe buýt
Biển số
OF-143651
Ngày cấp bằng
28/5/12
Số km
771
Động cơ
369,897 Mã lực
Trong chiến tranh, giữa sự sống và cái chết thì tình cảm con người sẽ mãnh liệt hơn bình thường rất nhiều. Tình cảm của cô gái này có lẽ sẽ đi theo cụ và cô ấy cả đời, như một đoạn hồi ức đẹp về tình yêu thời thanh xuân.
 

Cadang

Xe tăng
Biển số
OF-337798
Ngày cấp bằng
8/10/14
Số km
1,226
Động cơ
318,304 Mã lực
Nếu như trong kịch hay phim sẽ có cảnh 30 năm sau, một thanh niên quốc tịch Pháp đeo cái vòng có vuốt hổ về Việt Nam tìm người thân... :D
1 nữ thanh niên người Pháp gốc Việt... :D
 

Demchinhhang.net

Xe container
Biển số
OF-111
Ngày cấp bằng
7/6/06
Số km
8,194
Động cơ
542,368 Mã lực
(Tiếp)
Sáng hôm sau tôi đưa hai anh em Chan Thu lên gửi nhà anh Hêng, đồ đạc họ cũng không có gì ngoài vài bộ quần áo để trong cái ba lô bội đội cũ. Căn phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ gọn gàng, cửa ra ban công cũng được cho thông thoáng. Tôi dặn:
- Hai người cứ ở đây thoải mái. Đừng nói gì với chủ nhà. Nếu họ có hỏi thì nói là em họ.
Quay lại Chan Thu tôi nói:
- Tôi anh qua đưa em đi dạo.
Cô bé gật đầu khẽ nói :
- Dạ, em chờ anh. Mà anh Hai lên sớm nghe.
Buổi tối, tôi lên hiệu ảnh Oscar đã thấy Chan Thu đứng chờ ở dưới nhà.
- Đa ra không đi à ?
- Anh hai đi suốt buổi chiều rồi nên mệt.
Tối nay tôi đi bộ, vì từ nhà lên đó chỉ 2km, và cũng chỉ muốn đi bộ quanh Wat phnom gần đó. Đến nơi chúng tôi ngồi xuống bậc lên xuống của ngôi chùa. Chan Thu ngước mặt nhìn tôi hỏi :
- Anh chưa trả lời câu hỏi của em tối qua.
- À, anh nói thế này nhé. Em là một cô gái mới lớn, nên tình cảm bột phát. Hơn nữa em đang dấn thân vào một con đường nguy hiểm không biết kết cục ra sao ? Còn anh là bộ đội đang ở một nơi có chiến tranh cũng chẳng biết mai sau ra sao. Vậy chúng ta có đến với nhau cũng không có kết cục tốt đẹp.
Chưa nghe tôi nói xong Chan Thu đã gục đầu vào ngực tôi khóc nức nở.
- Tại em ngốc, anh có để ý đến em đâu. Em không biết sau này ra sao. Chỉ cần ở bên anh lúc nào là em thấy hạnh phúc lúc đó. Em cũng đã 20 tuổi, em biết tình cảm của em thể nào.
Cứ thấy phụ nữ khóc là tôi rất bối rối, không tự chủ được. Trong lòng rất khó nghĩ. Để cho cô bé khóc một lúc tôi nói :
- Được, thật sự không phải anh không quan tâm đến em, anh cũng rất có cảm tình với em, nhưng có ích gì đâu. Trước sau anh và em cũng phải xa nhau mà.
Vẫn gục đầu vào ngực tôi Chan Thu nói nhỏ:
- Nếu anh thương em và không sợ chết thì đi theo em. Em có người cô là em ruột của ba ở bên Thái, cô quen biết rất nhiều. Chỉ cần sang đến nơi gọi điện cho cô là cô sẽ đón về Băng Cốc.
- Đi theo em thì không thể được. Anh còn gia đình ở HN. Anh đi sẽ rất ảnh hưởng đến họ, gia đình có người phản bội Tổ Quốc thì như thế nào em đã sống ở SG 7 năm thì em biết đó. Mà có sang đó thì cuộc sống của anh sẽ hoàn toàn phục thuộc vào gia đình em, là đàn ông chắc không ai muốn điều đó. Sao em không quay lại sống ở SG vài năm nữa.
- Em không thể quay lại cũng như anh không thể đi cùng em.
Không muốn sa đà vào câu chuyện này nữa, tôi đứng nói :
- Thôi, đi về ngồi đây lúc nữa em khóc ướt hết áo anh rồi.
- Anh ngồi xuống với em một lúc nữa em chưa muốn về.
Tôi đành phải ngồi xuống. Chan Thu ghé sát mặt tôi nói rất nhỏ:
- Anh vừa nói anh có thương em ?
Tôi gật đầu.
- Vậy anh hôn em đi.
Đến lúc này thì tôi cũng đành nâng mặt em lên và hôn nhanh vài môi em một cái.
Chan Thu vui vẻ hẳn lên nói ;
- Không biết lúc nào em phải xa anh, nhưng lúc nào em cũng muốn gần anh như lúc này.
- Thôi, giờ em về được chưa ? anh đưa em về.
Chan Thu ngoan ngoãn đứng lên theo tôi ra về. Đưa cô bé về đến nhà tôi cũng về luôn vì đầu óc đang rối bời. Tôi không biết gì về họ ngoài những điều họ kể. Không biết có thật như vậy không ? Họ cũng không bao giờ hỏi tôi về công việc, chỉ biết tôi là một người lính như bao người lính VN ở K. Dù sao mai cũng phải xem lại.
Sáng hôm sau tôi lên hiệu ảnh sớm, trước khi hai người ra quán chị Năm. Tôi đưa hai người ra quán cafe " Ba cô " gần đó. Trong khi chờ họ xuống tôi bảo anh Hêng :
- Hai đứa em tôi không quen ai bên này. Anh xem có ai đến tìm họ thì báo tôi. Đừng nói cho họ biết.
Anh Hêng gật đầu.
Ra tới quán tôi hỏi Đa Ra :
- Hôm qua anh đã ra Olempic chưa ?
- Tôi ra rồi, nhưng cũng chỉ đi dạo xem hàng hóa thôi. Chiều nay tôi lại ra chỗ bán xe máy xem sao ?
- Giờ có người đưa đi anh có đi ngay không ?
Mặt Đa Ra vụt sáng, anh ta hỏi nhanh:
- Anh hỏi giúp tôi được hả ? Hỏi được lúc nào tôi đi luôn lúc đó.
- Không, tôi chưa hỏi ai. Tôi nói giả dụ như vậy thôi. Vì đi thì cũng không thể ngay được. Mà còn phải có tiền. Anh có bao nhiêu tiền ?
- Nói thật với anh là ba má tôi có gửi cho hai anh em 3000$, trước khi đi tôi đã đổi ra thành vàng hết. Đưa trướ cho nhóm ở SG 5 chỉ nhưng không sang kịp nên mất. Sang đây hơn tháng cũng tiêu mất vài chỉ.
Nhẩm nhanh thì họ còn khoảng 6-7 cây vàng.
- Thôi được, có thể tiện thì tôi sẽ hỏi giúp anh, cái này tôi không dám hứa. Anh cứ tiến hành công việc của anh.
Quay sang Chan Thu tôi nói :
- Tối nay anh có việc không lên chơi với em được.
- Anh lên muộn chút cũng được, em chờ anh.
Sợ cô bé kỳ kèo mệt người tôi đành nói :
- Nếu xong việc sớm anh sẽ lên, nhưng anh không hứa.
Tôi ra về, trong lòng tạm yên tâm phần nào về anh em họ. Họ sẵn sàng đi ngay nếu có điều kiện, điều đó có nghĩa họ không cố ý làm quen tôi. Dù sao thì chiều nay cũng phải dạo chợ Olempic một vòng.
(....)
Cụ ơi, đoạn giữa cụ cố nhớ thêm còn tình tiết nào không cụ, em cứ thấy nó sai sai.:))
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top