[TT Hữu ích] Những mẩu chuyện vui, buồn của một cựu binh.

lolotica

Xe điện
Biển số
OF-3269
Ngày cấp bằng
3/2/07
Số km
3,151
Động cơ
634,935 Mã lực
sinh hoạt cùng clb golf với em có 1 bác xưa làm công tác đặc biệt bên K kể: ban ngày ban tối dân K vẫn múa hát cùng bên mình, nhưng ban đêm có khi họ ... cắt cổ bên mình bằng lá thốt nốt 😂. Bản thân bác ấy xưa cũng dùng lá thốt nốt để xử lý mất thành phần gián đọp 🤓

chuyện đấy là có thật ko cụ angkorwat ?
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,128
Động cơ
551,804 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
sinh hoạt cùng clb golf với em có 1 bác xưa làm công tác đặc biệt bên K kể: ban ngày ban tối dân K vẫn múa hát cùng bên mình, nhưng ban đêm có khi họ ... cắt cổ bên mình bằng lá thốt nốt 😂. Bản thân bác ấy xưa cũng dùng lá thốt nốt để xử lý mất thành phần gián đọp 🤓

chuyện đấy là có thật ko cụ angkorwat ?
Chém gió cho vui. Cụ nghĩ cái lá Th'nốt cắt cổ người dễ vậy sao ? Polpot dùng nó để tra tấn. Gây cảm giác đau đớn từ từ thôi. Dùng lá Th'nốt cưa được cái cổ người thì chắc ngồi cưa cả ngày b-):))
 

Trần Đoành.

Xe container
Biển số
OF-668894
Ngày cấp bằng
9/6/19
Số km
8,809
Động cơ
508,274 Mã lực
(...Em tiếp tục...)
Thị xã vẫn như xưa. Sáu năm trôi qua cũng không có thay đổi gì lớn. Đi qua dãy quán cafe xưa vẫn như vậy, chủ quán vẫn là một thím béo mập. Nhìn tôi khoác ba lô đi qua, thím đon đả chào mời :
- Vào uống nước, chú bộ đội.
Tôi gật đầu chào và xua tay. Đi vài trăm m nữa thì khu chợ cũng hiện ra trước mắt. Tôi đến gần góc chợ đưa mất kiếm sạp hàng của má Út. Kia rồi...
từ xa tôi vẫn nhận ra má đang ngồi chăm chú gập lại mấy sấp vải, ngồi cùng má còn có một cô gái trẻ. Tôi đến trước sạp hàng cất tiếng :
- Con chào má.
Má ngẩng đầu lên và nhận ra tôi, má đứng lên dáng điệu vui vẻ, mừng rỡ.
- Ủa, thằng T con về bao giờ ? Hay đi công tác ghé qua. Vào đây con, vào đây.
Tôi bước vào quầy, má đưa cho tôi cái ghế nhựa nhỏ. Má bảo cô gái trẻ :
- Con Ba đi lấy cho anh cốc nước đá.
Cô gái trẻ tròn xoe đôi mắt ngó tôi vẻ dò hỏi. Cô quay đi với dáng người thon thả của một thiếu nữ 18-20. Một lúc cô quay lại với một cốc trà đá. Cô nhỏ nhẹ:
- Anh hai uống nước.
- Cảm ơn cô.
Má Út thấy vậy liền nói :
- Anh T bạn chị Út hồi xưa đó. Còn nhỏ này là em họ con Út. Nó ra đây bán hàng giúp má.
Cô gái chợt nhớ điều gì vội nói :
- Ủa, anh bộ đội hồi xưa mà chị Út hay kể phải không má? Hèn chi, mà chị Út hay kể về anh cho em nghe. Mới thấy anh em đã trông quen quen mà không hiểu gặp ở đâu ? Té ra em xem ảnh của anh rồi. Chị Út còn giữ một tấm ảnh của anh đó.
Trong khi đó thì má Út vẫn hỏi tôi tíu tít. Má vuốt vai, sờ tay.
- Bao nhiêu năm bộ đội con có bị thương đâu không ? Tội nghiệp con, giờ con vẫn ở trong quân đội à ?
- Dạ không má. Con ra quân rồi, vài tháng nữa con ra Bắc. Dịp này đi qua đây con ghé thăm má. Chắc sau này con ra Bắc sẽ khó có dịp quay lại nơi này.
Nghe tôi nói vậy, khuôn mặt má chợt buồn. Quay lại nói với cô gái tên Ba.
- Má đưa anh về nhà chơi. Chút nữa con dọn hàng cho má nghe.
Cô gái gật đầu :
- Dạ. Má và anh về nhà. Chị Út sẽ mừng lắm. Con vừa thấy chị Út ở trường về.
Má Út đứng lên. Đưa cái ba lo nhẹ tênh cho tôi:
- Về với má. Hai năm nay vợ chồng con Út với đứa nhỏ về ở với má. Thằng M thìthì học trên SG rồi làm việc trên đó lâu lâu mới về. Mà bao nhiêu năm qua rồi, con đã lấy vợ chưa? Năm nay con cũng 30 rồi phải không ? Má nhớ hồi xưa má đi xem ông thầy nói con và con Út khó ở bên nhau được. Không ngờ ổng nói đúng.
- Dạ. Con mới lấy vợ năm ngoái. Cô ấy người Hà nội.
Má thở dài :
- Vậy thì má cũng mừng. Con Út thì gia đình, con cái đầy đủ. Mà con thì cứ lăn lộn bên đất Miên.
Ngôi nhà má đã thay đổi khá nhiều. Không còn là ngôi nhà mái tôn như xưa. Thay vào đó là ngôi nhà xây 2 tầng khá khang trang với khoảng sân rộng phía trước. Một phụ nữ đang quét sân, mái tóc xõa ngang vai bay bay.
- Út, Út ơi, xem ai về nè
Nghe tiếng má gọi, người phụ nữ ngẩng lên, bốn mắt chúng tôi chạm nhau, Út buông rơi cái chổi trong tay, miệng hé mở như muốn kêu điều gì. Rồi Út đưa tay lên chặn ngực, hai mặt nhắm lại hai dòng nước mắt chảy tràn trên khuôn mắt. Má vội bước đến ôm vai cô con gái hỏi nhỏ :
- Sao vậy Út ? Con sao vậy ?
Tôi đứng sững như trời trồng giữa sân, chân tay lúng túng không biết làm gì.
Út đã qua cơn xúc động. Lau vội dòng nước mắt. Út tiến lại gần tôi, đôi mắt mở to trách móc :
- Sao bây giờ anh mới về tìm em. Kể từ lúc chia tay đến giờ đã 10 năm rồi anh mới gặp em. Sao lại như vậy được chứ ?
Tôi chỉ biết lúng túng trả lời :
- Anh xin lỗi. Vì hoàn cảnh chiến tranh nên anh không thể...
Út vẫn ấm ức :
- Sao tự nhiên anh dừng viết thư ? Tại sao lần trước về gặp má anh lại trốn em bỏ đi để em chạy khắp nơi trong thị xã kiếm anh tới tận đêm ?
Má thấy tình cảnh như vậy nên cố gắng giải vây cho tôi.
- Chuyện đâu còn đó. Vào nhà đi hai đứa. Vào nhà nói sau, đứng hoài giữa sân vậy.
Má cúi xuống nhặt cái chổi Út đánh rơi lúc nãy rồi kéo tay tôi vào nhà. Út thẫn thờ, chậm chậm bước theo.
(.......)
Kinh nghiệm thực chiến của anh Oắt kém thật sự ,thế mà ở mấy tầng trước chê mọi Nguoi ko có kn, tưởng dư lào hóa ra cũng có tý phông bạt :))
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,128
Động cơ
551,804 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Kinh nghiệm thực chiến của anh Oắt kém thật sự ,thế mà ở mấy tầng trước chê mọi Nguoi ko có kn, tưởng dư lào hóa ra cũng có tý phông bạt :))
Mịa, có kinh nghiệm thực chiến thì đã ngồi ở Ninh bình ăn tiết canh dê hay ngồi nhâm nhi cafe ở Paris rồi cụ ơi. :))
 

longphamhoai

Xe tăng
Biển số
OF-56702
Ngày cấp bằng
8/2/10
Số km
1,286
Động cơ
-252,147 Mã lực
(...Em tiếp tục...)
Thị xã vẫn như xưa. Sáu năm trôi qua cũng không có thay đổi gì lớn. Đi qua dãy quán cafe xưa vẫn như vậy, chủ quán vẫn là một thím béo mập. Nhìn tôi khoác ba lô đi qua, thím đon đả chào mời :
- Vào uống nước, chú bộ đội.
Tôi gật đầu chào và xua tay. Đi vài trăm m nữa thì khu chợ cũng hiện ra trước mắt. Tôi đến gần góc chợ đưa mất kiếm sạp hàng của má Út. Kia rồi...
từ xa tôi vẫn nhận ra má đang ngồi chăm chú gập lại mấy sấp vải, ngồi cùng má còn có một cô gái trẻ. Tôi đến trước sạp hàng cất tiếng :
- Con chào má.
Má ngẩng đầu lên và nhận ra tôi, má đứng lên dáng điệu vui vẻ, mừng rỡ.
- Ủa, thằng T con về bao giờ ? Hay đi công tác ghé qua. Vào đây con, vào đây.
Tôi bước vào quầy, má đưa cho tôi cái ghế nhựa nhỏ. Má bảo cô gái trẻ :
- Con Ba đi lấy cho anh cốc nước đá.
Cô gái trẻ tròn xoe đôi mắt ngó tôi vẻ dò hỏi. Cô quay đi với dáng người thon thả của một thiếu nữ 18-20. Một lúc cô quay lại với một cốc trà đá. Cô nhỏ nhẹ:
- Anh hai uống nước.
- Cảm ơn cô.
Má Út thấy vậy liền nói :
- Anh T bạn chị Út hồi xưa đó. Còn nhỏ này là em họ con Út. Nó ra đây bán hàng giúp má.
Cô gái chợt nhớ điều gì vội nói :
- Ủa, anh bộ đội hồi xưa mà chị Út hay kể phải không má? Hèn chi, mà chị Út hay kể về anh cho em nghe. Mới thấy anh em đã trông quen quen mà không hiểu gặp ở đâu ? Té ra em xem ảnh của anh rồi. Chị Út còn giữ một tấm ảnh của anh đó.
Trong khi đó thì má Út vẫn hỏi tôi tíu tít. Má vuốt vai, sờ tay.
- Bao nhiêu năm bộ đội con có bị thương đâu không ? Tội nghiệp con, giờ con vẫn ở trong quân đội à ?
- Dạ không má. Con ra quân rồi, vài tháng nữa con ra Bắc. Dịp này đi qua đây con ghé thăm má. Chắc sau này con ra Bắc sẽ khó có dịp quay lại nơi này.
Nghe tôi nói vậy, khuôn mặt má chợt buồn. Quay lại nói với cô gái tên Ba.
- Má đưa anh về nhà chơi. Chút nữa con dọn hàng cho má nghe.
Cô gái gật đầu :
- Dạ. Má và anh về nhà. Chị Út sẽ mừng lắm. Con vừa thấy chị Út ở trường về.
Má Út đứng lên. Đưa cái ba lo nhẹ tênh cho tôi:
- Về với má. Hai năm nay vợ chồng con Út với đứa nhỏ về ở với má. Thằng M thìthì học trên SG rồi làm việc trên đó lâu lâu mới về. Mà bao nhiêu năm qua rồi, con đã lấy vợ chưa? Năm nay con cũng 30 rồi phải không ? Má nhớ hồi xưa má đi xem ông thầy nói con và con Út khó ở bên nhau được. Không ngờ ổng nói đúng.
- Dạ. Con mới lấy vợ năm ngoái. Cô ấy người Hà nội.
Má thở dài :
- Vậy thì má cũng mừng. Con Út thì gia đình, con cái đầy đủ. Mà con thì cứ lăn lộn bên đất Miên.
Ngôi nhà má đã thay đổi khá nhiều. Không còn là ngôi nhà mái tôn như xưa. Thay vào đó là ngôi nhà xây 2 tầng khá khang trang với khoảng sân rộng phía trước. Một phụ nữ đang quét sân, mái tóc xõa ngang vai bay bay.
- Út, Út ơi, xem ai về nè
Nghe tiếng má gọi, người phụ nữ ngẩng lên, bốn mắt chúng tôi chạm nhau, Út buông rơi cái chổi trong tay, miệng hé mở như muốn kêu điều gì. Rồi Út đưa tay lên chặn ngực, hai mặt nhắm lại hai dòng nước mắt chảy tràn trên khuôn mắt. Má vội bước đến ôm vai cô con gái hỏi nhỏ :
- Sao vậy Út ? Con sao vậy ?
Tôi đứng sững như trời trồng giữa sân, chân tay lúng túng không biết làm gì.
Út đã qua cơn xúc động. Lau vội dòng nước mắt. Út tiến lại gần tôi, đôi mắt mở to trách móc :
- Sao bây giờ anh mới về tìm em. Kể từ lúc chia tay đến giờ đã 10 năm rồi anh mới gặp em. Sao lại như vậy được chứ ?
Tôi chỉ biết lúng túng trả lời :
- Anh xin lỗi. Vì hoàn cảnh chiến tranh nên anh không thể...
Út vẫn ấm ức :
- Sao tự nhiên anh dừng viết thư ? Tại sao lần trước về gặp má anh lại trốn em bỏ đi để em chạy khắp nơi trong thị xã kiếm anh tới tận đêm ?
Má thấy tình cảnh như vậy nên cố gắng giải vây cho tôi.
- Chuyện đâu còn đó. Vào nhà đi hai đứa. Vào nhà nói sau, đứng hoài giữa sân vậy.
Má cúi xuống nhặt cái chổi Út đánh rơi lúc nãy rồi kéo tay tôi vào nhà. Út thẫn thờ, chậm chậm bước theo.
(.......)
Cụ tả về cảm xúc vs hình ảnh hấp dẫn hơn nhà văn mà rất mộc mạc. Cụ toàn dừng hút thuốc chỗ đoạn cuốn đúng chỗ thế nhỉ??? Kình cụ 1 ly mà máy nó không cho.
 

pooka

Xe container
Biển số
OF-207662
Ngày cấp bằng
26/8/13
Số km
7,474
Động cơ
1,967,294 Mã lực
(...Em tiếp tục...)
Thị xã vẫn như xưa. Sáu năm trôi qua cũng không có thay đổi gì lớn. Đi qua dãy quán cafe xưa vẫn như vậy, chủ quán vẫn là một thím béo mập. Nhìn tôi khoác ba lô đi qua, thím đon đả chào mời :
- Vào uống nước, chú bộ đội.
Tôi gật đầu chào và xua tay. Đi vài trăm m nữa thì khu chợ cũng hiện ra trước mắt. Tôi đến gần góc chợ đưa mất kiếm sạp hàng của má Út. Kia rồi...
từ xa tôi vẫn nhận ra má đang ngồi chăm chú gập lại mấy sấp vải, ngồi cùng má còn có một cô gái trẻ. Tôi đến trước sạp hàng cất tiếng :
- Con chào má.
Má ngẩng đầu lên và nhận ra tôi, má đứng lên dáng điệu vui vẻ, mừng rỡ.
- Ủa, thằng T con về bao giờ ? Hay đi công tác ghé qua. Vào đây con, vào đây.
Tôi bước vào quầy, má đưa cho tôi cái ghế nhựa nhỏ. Má bảo cô gái trẻ :
- Con Ba đi lấy cho anh cốc nước đá.
Cô gái trẻ tròn xoe đôi mắt ngó tôi vẻ dò hỏi. Cô quay đi với dáng người thon thả của một thiếu nữ 18-20. Một lúc cô quay lại với một cốc trà đá. Cô nhỏ nhẹ:
- Anh hai uống nước.
- Cảm ơn cô.
Má Út thấy vậy liền nói :
- Anh T bạn chị Út hồi xưa đó. Còn nhỏ này là em họ con Út. Nó ra đây bán hàng giúp má.
Cô gái chợt nhớ điều gì vội nói :
- Ủa, anh bộ đội hồi xưa mà chị Út hay kể phải không má? Hèn chi, mà chị Út hay kể về anh cho em nghe. Mới thấy anh em đã trông quen quen mà không hiểu gặp ở đâu ? Té ra em xem ảnh của anh rồi. Chị Út còn giữ một tấm ảnh của anh đó.
Trong khi đó thì má Út vẫn hỏi tôi tíu tít. Má vuốt vai, sờ tay.
- Bao nhiêu năm bộ đội con có bị thương đâu không ? Tội nghiệp con, giờ con vẫn ở trong quân đội à ?
- Dạ không má. Con ra quân rồi, vài tháng nữa con ra Bắc. Dịp này đi qua đây con ghé thăm má. Chắc sau này con ra Bắc sẽ khó có dịp quay lại nơi này.
Nghe tôi nói vậy, khuôn mặt má chợt buồn. Quay lại nói với cô gái tên Ba.
- Má đưa anh về nhà chơi. Chút nữa con dọn hàng cho má nghe.
Cô gái gật đầu :
- Dạ. Má và anh về nhà. Chị Út sẽ mừng lắm. Con vừa thấy chị Út ở trường về.
Má Út đứng lên. Đưa cái ba lo nhẹ tênh cho tôi:
- Về với má. Hai năm nay vợ chồng con Út với đứa nhỏ về ở với má. Thằng M thìthì học trên SG rồi làm việc trên đó lâu lâu mới về. Mà bao nhiêu năm qua rồi, con đã lấy vợ chưa? Năm nay con cũng 30 rồi phải không ? Má nhớ hồi xưa má đi xem ông thầy nói con và con Út khó ở bên nhau được. Không ngờ ổng nói đúng.
- Dạ. Con mới lấy vợ năm ngoái. Cô ấy người Hà nội.
Má thở dài :
- Vậy thì má cũng mừng. Con Út thì gia đình, con cái đầy đủ. Mà con thì cứ lăn lộn bên đất Miên.
Ngôi nhà má đã thay đổi khá nhiều. Không còn là ngôi nhà mái tôn như xưa. Thay vào đó là ngôi nhà xây 2 tầng khá khang trang với khoảng sân rộng phía trước. Một phụ nữ đang quét sân, mái tóc xõa ngang vai bay bay.
- Út, Út ơi, xem ai về nè
Nghe tiếng má gọi, người phụ nữ ngẩng lên, bốn mắt chúng tôi chạm nhau, Út buông rơi cái chổi trong tay, miệng hé mở như muốn kêu điều gì. Rồi Út đưa tay lên chặn ngực, hai mặt nhắm lại hai dòng nước mắt chảy tràn trên khuôn mắt. Má vội bước đến ôm vai cô con gái hỏi nhỏ :
- Sao vậy Út ? Con sao vậy ?
Tôi đứng sững như trời trồng giữa sân, chân tay lúng túng không biết làm gì.
Út đã qua cơn xúc động. Lau vội dòng nước mắt. Út tiến lại gần tôi, đôi mắt mở to trách móc :
- Sao bây giờ anh mới về tìm em. Kể từ lúc chia tay đến giờ đã 10 năm rồi anh mới gặp em. Sao lại như vậy được chứ ?
Tôi chỉ biết lúng túng trả lời :
- Anh xin lỗi. Vì hoàn cảnh chiến tranh nên anh không thể...
Út vẫn ấm ức :
- Sao tự nhiên anh dừng viết thư ? Tại sao lần trước về gặp má anh lại trốn em bỏ đi để em chạy khắp nơi trong thị xã kiếm anh tới tận đêm ?
Má thấy tình cảnh như vậy nên cố gắng giải vây cho tôi.
- Chuyện đâu còn đó. Vào nhà đi hai đứa. Vào nhà nói sau, đứng hoài giữa sân vậy.
Má cúi xuống nhặt cái chổi Út đánh rơi lúc nãy rồi kéo tay tôi vào nhà. Út thẫn thờ, chậm chậm bước theo.
(.......)
Cụ cứ suy nghĩ cho người khác thành ra bỏ lỡ nhiều cơ hội quá. Cô ấy trách cụ là đúng.
 

TieuFu

Xe container
Biển số
OF-148443
Ngày cấp bằng
7/7/12
Số km
9,494
Động cơ
486,251 Mã lực
Nơi ở
rừng
Cụ cứ suy nghĩ cho người khác thành ra bỏ lỡ nhiều cơ hội quá. Cô ấy trách cụ là đúng.
Haz ! Trẻ không ăn chơi già ngồi hối hận đây mà ! giờ teo rồi nên trách móc chi nhau !
 

pooka

Xe container
Biển số
OF-207662
Ngày cấp bằng
26/8/13
Số km
7,474
Động cơ
1,967,294 Mã lực
Haz ! Trẻ không ăn chơi già ngồi hối hận đây mà ! giờ teo rồi nên trách móc chi nhau !
Teo là teo thế nào. Khi gặp nhau tình cảm xa xưa bùng phát trở lại thì lại hừng hực ngay. Với lại trên này có một số cụ mợ có thuốc đặc trị teo biến 6h thành 12h nhé.
 

Sói nhỏ

Chã!
Biển số
OF-80803
Ngày cấp bằng
21/12/10
Số km
2,164
Động cơ
913,509 Mã lực
Tối nay có phần tiếp theo không cụ angkorwat ? Em lại xếp gạch ngóng ạ.
 

hiepchiken82

Xe tăng
Biển số
OF-781044
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
1,882
Động cơ
580,260 Mã lực
Teo là teo thế nào. Khi gặp nhau tình cảm xa xưa bùng phát trở lại thì lại hừng hực ngay. Với lại trên này có một số cụ mợ có thuốc đặc trị teo biến 6h thành 12h nhé.
mợ nào mà thần thánh thế cụ, dọc mùng bóp muối mà thành quả chuối thì kinh quá
 

Kyson1

Xe container
Biển số
OF-169849
Ngày cấp bằng
4/12/12
Số km
5,087
Động cơ
468,413 Mã lực
Cụ Angkorwat ơi, khi nào thì cụ lại viết tiếp??? hóng chuyện của Cụ hấp dẫn quá. Không biết là Cụ có còn giữ liên lạc với những người này nữa không?
Có cũng chả giám khai đâu. Em mà là vk lão oắt là em củ soát toàn bộ vé mb đi HCM và Kam. :D
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,128
Động cơ
551,804 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Tối nay có phần tiếp theo không cụ angkorwat ? Em lại xếp gạch ngóng ạ.
Tối nay em viết nốt chuyện cô Út. Sau đó có lẽ là chuyến bảo vệ hai vợ chồng người Mỹ - Việt đi Angkor Wat. Chuyện các chuyến đi của em thì nhiều. Giờ không nhớ được. Thi thoảng hồi ức thức tỉnh thì lại nhớ được một chút.
Chủ yếu chia sẻ những kỷ niệm xa xưa trên đất bạn thôi. 🤓🤓🤓.
Em cũng đang bận đi dạy tiếng Khmer và sửa nhà nên không viết được nhiều. Các cụ thông cảm.😫
 

lolotica

Xe điện
Biển số
OF-3269
Ngày cấp bằng
3/2/07
Số km
3,151
Động cơ
634,935 Mã lực
cụ angkorwat ơi chuyện gặp lại Chan Thu ở K, là ở post số mấy hả cụ?
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,128
Động cơ
551,804 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Cụ Angkorwat ơi, khi nào thì cụ lại viết tiếp??? hóng chuyện của Cụ hấp dẫn quá. Không biết là Cụ có còn giữ liên lạc với những người này nữa không?
Vợ chồng cô Út có ra HN chơi một lần. Út cũng đã nghỉ hưu và lên bà ngoại rồi. Lâu lâu có gọi điện hỏi thăm nhau. Chăn Thu sau lần gặp lại ở Phnom Penh 2022 thì hay nhắn tin trò chuyện. Chỉ có chị Thêu là em không cố tình đi tìm nên không biết tin tức gì.🤓
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,128
Động cơ
551,804 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Có cũng chả giám khai đâu. Em mà là vk lão oắt là em củ soát toàn bộ vé mb đi HCM và Kam. :D
Vé cty mua, trình bày rõ ràng để xin visa nhé. Tuy không còn là quân nhân nhưng quân phong, quân kỷ vẫn đàng hoàng. Ai lại như chú, xin cái visa đi nhậu cũng khó.:)):)):))
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top