[Funland] Những mẩu chuyện vui, buồn của một cựu binh.

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,041
Động cơ
552,383 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Dạ đúng phong cách Thông tấn vỉa hè :) e đã từng được ngồi tiếp chuyện bác bảo vệ công trường làm đường quốc lộ, nghe bác kể từng lên trung tâm nghiên cứu số học tại tầng 8 toà nhà 53E Hàng bài, gặp cụ Lê Bá Khánh Trình ( đợt đấy há hốc mồm vì nể- sau mới biết chả có bán nghiên cứu số học nào ở cái địa chỉ đấy cả )
Ngồi trà đá vỉa hè chém cho vui mà. Lính không quân thì cũng qua lại Pochentong nhiều, nhưng có ông nào đc ra ngoài đâu. Bọn cảnh vệ đoàn 478 nó nghiêm ngặt lắm. Đại tá có giấy công vụ đặc biệt vào mà nó còn soi đến 10' mới cho vào.🤓
Chỗ em có quán cafe ở Nguyễn Viết Xuân, buổi chiều các tá về hưu hay ra ngồi chém gió. Gặp em kể chuyện chiến trường K còn mồm chữ Y mắt chữ O. Các bố ấy cũng sướng, đất quân chủng phân cho, lương hưu toàn 15 -17 củ. 3-4h ra cafe chém gió, làm vài con lô, đề. Ngồi chờ 6h30' xem kết quả. Ông trúng thì dậm chân bành bạch, ông trượt thì mặt buồn. Cũng vui ra phết 🤣🤣🤣
 

Lead vịt

Xe buýt
Biển số
OF-413238
Ngày cấp bằng
28/3/16
Số km
568
Động cơ
207,932 Mã lực
Em cảm ơn anh đã "kết nối" em với tác giả ạ!
Không có anh và Gr của chú ấy, em cũng không biết mua cuốn này bằng cách nào...

Mấy bữa trước, em có hỏi chú ấy "chú bán hết sách chưa?", chú ấy nói "chú vẫn còn một ít". Vậy là, vẫn cần mẫn bán sách để mưu sinh...
Nghe lòng xao xác...

Chắc phải tạm chuyển qua đọc "Truyện cười dân gian" thôi anh. Truyện/hồi ký về chiến tranh...buồn lắm!
Mợ cho e contact nhé. E mua 3 quyển về đọc và tặng ng thân.
 

Kyson1

Xe điện
Biển số
OF-169849
Ngày cấp bằng
4/12/12
Số km
4,753
Động cơ
453,504 Mã lực
Anh oắt ơi, táo bón lâu thía. Viết nhanh đuê!!!
 

SiHien

Đi bộ
Biển số
OF-488671
Ngày cấp bằng
14/2/17
Số km
9
Động cơ
189,771 Mã lực
Tuổi
45
Đánh dấu chờ cụ chủ gõ tiếp😃
 

pooka

Xe container
Biển số
OF-207662
Ngày cấp bằng
26/8/13
Số km
6,904
Động cơ
1,966,650 Mã lực
May, rủi khôn lường :
Sau sự may mắn hoàn thành nhiệm vụ trong chuyến trinh sát và trở về an toàn thì em lại dính vào một rủi ro.

Sáng hôm đó ba thằng bọn em về tới E bộ. Tham mưu phó và trưởng ban tác chiến đã chờ ở hội trường. Cụ TMP cười rất tươi, bắt tay ba thằng :
- Các cậu làm tốt lắm. Trong ba nhóm cùng đi thì nhóm của cậu trở về nguyên vẹn. Hai nhóm kia chỉ về được 3 người. Vậy là đợt này ta mất 3 đ/c. Đợt trước mất cả 9 đ/c. Chưa đến 1 tháng trung đoàn đã hy sinh 12 đ/c trinh sát. Giờ các cậu uống nước hút thuốc rồi về bên vệ binh nghỉ.
Đến chiều thì thằng QN xách ba lô về C 8, C8 cũ của nó. Em cũng đổi vũ khí, chuẩn bị ba lô về C 9. Thằng NB chạy vào báo :
- Tham mưu phó gọi anh.
Lại đi lên gặp cụ TMP.
- Cậu chưa về đại đội hôm nay được. Tạm ở trên này hai hôm nữa. Nếu có vấn đề gì Tham mưu trưởng cần hỏi thêm sẽ dễ liên lạc hơn. Vấn đề nữa là chúng tôi định rút cậu về trên này làm trợ lý tham mưu. Cậu thấy thế nào ?
" Lính tiểu đoàn bằng quan đại đội" đây lại là lính trung đoàn thì oai như cóc rồi. Em đồng ý gấp khỏi suy nghĩ lâu.
- Báo cáo, quân đội yêu cầu thì tôi chấp hành thôi. Chỉ có điều tôi chưa biết làm công tác tham mưu.
- Chưa biết thì học, sẽ có khóa đào tạo ngắn hạn khoảng 6 tháng cho cậu. Chúng tôi đã bàn bạc rồi. Chờ tham mưu trưởng trở về thì bên quân lực sẽ làm quyết định điều động. Trước mắt cậu về trung đội vệ binh sinh hoạt cùng anh em một vài ngày.
Em theo thằng NB về bên vệ binh. Nó vốn là lính vệ binh của trung đoàn, nên ở luôn trên này.
Vừa vứt cái ba lô và khẩu súng xuống cái giường cạnh thằng NB, nó đã rủ :
- Anh ơi, được nghỉ hai ngày anh em mình sang tỉnh đội thăm cô Út đi. Cô đó xinh ra phết, mà em thấy hình như cô ấy mến anh đấy. Tranh thủ đi thăm thắt chặt tình quân dân.
Em vội xua tay :
- Thôi mày, đang chiến tranh sống chết biết thế nào. Vướng vào mấy thứ này cho mệt óc.
- Trời ơi, càng chiến tranh càng phải có tình cảm nam nữ. Quê em các cụ thường bảo " Có xôi có thịt mới nên phần. Có nam có nữ mới nên xuân" đi đi anh.
- Mày thích thì đi một mình đi. Tao ra quán anh Bẩy rồi về ngủ. Mấy hôm đi toàn bọn mày ngủ, tao có được ngủ đâu. Thôi, biến đi.
Thằng NB ra khỏi nhà. Em nằm tranh thủ viết vài lá thư về thăm nhà và mấy đứa bạn.
Hai hôm sau, không có thêm vấn đề gì. Em lên xin phép về đơn vị, TMP đồng ý.
- Cậu về đại đội tiếp tục công tác chờ quyết định điều động. Chắc là nhanh thôi.
Em nhanh chóng khoác ba lô và khẩu AK Tiệp về C 9. Về đến đại đội chỉ còn ông Chính trị viên, lính tráng đi làm nhiệm vụ sạch. Ông CTV hỏi :
- Nghe nói đợt công tác vừa rồi cậu hoàn thành tốt. Giờ tiểu đội cậu vừa lên sư đoàn lúc sáng. Cậu xuống hậu cần báo cơm, ăn xong thì chiều nay cậu lên sư đoàn tiếp tục nắm tiểu đội làm việc trên đó. Sư đoàn chuẩn bị đón thêm tân binh bổ sung. Cần thêm lán trại, tiểu đội cậu có nhiệm vụ làm gấp một dãy lán lấy chỗ ở tạm thời cho tân binh.
Buổi chiều, em lại ba lo, súng đạn lên sư đoàn cách đó hơn 10 km. Bọn trong tiểu đội thấy em trở về cũng rất mừng. Thằng Khoái Châu bảo :
- Em nghe trên trung đoàn đồn mấy nhóm trinh sát đi sang Campuchia quá mấy ngày mà không thấy nhóm nào về. Tưởng anh tiêu tùng rồi. Về được là mừng rồi.
Em hỏi thằng Như Quỳnh :
- Lán trại làm thế nào ?
- Đây anh, làm tại đây. Đủ chỗ ở cho một trung đội. Sáng mai bắt đầu làm, giờ anh em mình tạm căng lều ở đây thôi. Trong tay không có gì ngoài mấy con dao và cái khoan tay.
- Thôi được. Mày mang giấy bút ra đây tính xem vật tư thế nào, mai phân công bọn nó vào rừng chặt. Phải làm gấp đấy. Không khẩn trương là trong một tuần khó xong.
Tuy là lính HN nhưng trong thời gian ở Trường Sơn qua mấy lần cơ động dựng lán trại thì em cũng biết đâu là câu đầu, xà ngang, cột con, cột cái... Cũng biết pha tre, đánh tranh, đan phên...
Nên dựng một dãy lán thì không khó. Chỉ có thời gian hơi gấp với 7 thằng lính khó mà làm xong.
Vì vậy em thúc lính làm ngày làm đêm. Cũng may đợt ấy đêm có sáng trăng nên ngồi đánh tranh cũng tốt. Mỗi tối vừa làm vừa phải kể chuyện cho lính nghe đỡ buồn ngủ. Nhờ hồi ở nhà hay đọc truyện và xem phim nên cũng không thiếu chuyện để kể cho lính nghe. Từ những truyện hồi chống Mỹ, đến chưởng Kim Dung, chuyện du đãng của Duyên Anh và các loại phim của Liên xô. Dù đã hết sức cố gắng nhưng bọn em cũng không làm kịp. Chỉ còn một hôm là hết hạn. Chiều mai tân binh đã vào. Sáng đó bọn em mới lớp tranh được một nửa mái thì ông đại đội trưởng lên kiểm tra.
Giữa em và đại đội trưởng xảy ra to tiếng và cuối cùng là bem nhau. Đại đội trưởng ăn một cú đá lộn từ mái nhà xuống. Còn em "được" hai đồng hương HN là lính vệ binh sư áp giải về nhà giam sư đoàn. 🤓
Bị giam cả buổi sáng đến chiều. Thì phó chính ủy gọi em lên. Ông ta ôn tồn nói :
- Nghe nói cậu có thành tích rất tốt trong thời gian vừa qua. Đã là một cán bộ quân đội rồi mà còn bồng bột, nóng nảy như vậy. Việc này cũng không lớn. Chúng tôi để cậu về đại đội xử lý nội bộ với nhau. Giờ cậu ra gặp đại trưởng của cậu đi.
Em đi ra chỗ tiểu đội đang làm. Đại trưởng đang đốc thúc anh em làm.
- Báo cáo đại trưởng tôi về tiếp tục công việc.
Hắn nhìn em với ánh mắt mang hình viên đạn :
- Công việc ở đây tôi sẽ tiếp tục chỉ huy. Cậu về đại đội gặp chính trị viên.
- Trời sắp mưa to, sáng mai tôi về.
- Cậu phải về ngay. Đây lệnh của đại đội.
Bực mình em cũng buông thõng một câu :
- Về thì về. Ông làm gì mà lệnh với không lệnh.
Sau mấy phút em khoác ba lo xách súng rời sư đoàn. Trời bắt đầu mưa to, em lầm lũi đi trong mưa, trong lòng uất ức, nghiến răng kèn kẹt :" Mày, đợi đến lúc ra trận nhé..."
Vừa may mắn trở về, giờ lại trở thành tội đồ. Đời lính chẳng biết ra sao. Tội đánh cán bộ là cái tội mà cấp trên rất khó chấp nhận, nhất là ở đơn vị chiến đấu.
(...đến em nghỉ. Mai em gõ tiếp)
May mà là cụ, chứ vào ông lính khác không biết kiềm chế thì chưa biết chuyện gì xảy ra.
 

pooka

Xe container
Biển số
OF-207662
Ngày cấp bằng
26/8/13
Số km
6,904
Động cơ
1,966,650 Mã lực
(...tiếp)
Cuốc bộ đi trong mưa mấy tiếng sau em mới về đến đại đội. Các lán vắng hoe, anh em đi làm nhiệm vụ cả. Trên nhà C bộ vẫn còn ánh đèn. Em về trung đội vứt ba lô lên giá treo đầu giường. Lấy cái đèn dầu làm bằng quả bom bi đốt lên cho sáng sủa. Thay bộ quần áo ướt. Nghĩ vẫn còn ấm ức thằng cha đại trưởng. Ngồi dạy thiền một tiếng dẹp bỏ tạp niệm rồi quấn cái võng vào người lăn ra ngủ.

Sáng hôm sau em mới lên gặp chính trị viên. Cụ này đang lên cơn sốt rét, mặt tái xanh, môi tím bầm thấy em lên cũng đành ngồi dậy.
- Thế nào ? Tối qua tôi đã nhận được điện thoại của đại trưởng. Cậu hành động nông nổi quá. May mà sư đoàn không kỷ luật cậu. Mức độ vi phạm của cậu thì cảnh cáo ghi lý lịch là còn nhẹ. Giờ cậu về viết kiểm điểm nộp cho tôi. Chúng tôi sẽ bàn và xem xét hình thức kỷ luật.
Nghe nói vậy em đã nóng máu rồi:
- Báo cáo chính trị viên. Việc này tôi có sai nhưng do đại trưởng lên kiểm tra và đã có lời nói không đúng mức, mạt sát anh em, xúc phạm tôi. Cuối cùng là đánh tôi. Tôi chỉ tự vệ thôi. Vì vậy tôi thấy tôi không có lỗi và sẽ không viết kiểm điểm. Viết tường trình sự việc thì có thể.
Thấy vậy chính trị viên cũng dịu giọng :
- Việc cụ thể thì tôi nắm được. Tôi biết đại trưởng cũng có sai. Cậu là một cán bộ tiểu đội có năng lực, thông minh, tháo vát. Rất có triển vọng, nên tôi bảo cậu viết kiểm điểm thì cậu cứ viết cho dịu vụ này đi. Tôi hứa với cậu sẽ chỉ khiển trách cậu trước hàng quân thôi, không làm to tát ảnh hưởng đến tương lai của cậu.
- Thôi, cảm ơn chính trị viên. Nhưng tôi sẽ không viết. Còn kỷ luật tới đâu tôi chịu tới đó. Tôi về cho chính trị viên nghỉ.
Hồi đó mới 20 tuổi nên cũng húng. Chưa biết rằng trong quân đội dù gì thì cán bộ cấp trên họ cũng đứng về phía họ " Đường sữa chia từ trên xuống. Cuốc xẻng chia từ dưới lên" mình chỉ là thằng cán bộ tiểu đội không thể đòi bình đẳng với với một đại đội trưởng. Nếu biết nghe lời chính trị viên thì cũng xong chuyện 😫.

Sáng hôm sau lại một ông tiểu đội trưởng lính HN nữa chống lệnh bị đuổi về đại đội nằm chờ kỷ luật. Sau khi lên gặp CTV về nó hỏi :
- Mày viết kiểm điểm chưa ?
- Tao có khuyết điểm éo đâu mà viết.
- Vậy tao cũng éo viết. Giỏi thì tước quân tịch về mẹ nó nhà cho đỡ khổ.
Hai ngày sau. Anh em trong đại đội cũng lục tục kéo về. Chỉ còn ba tiểu đội vẫn chốt trên biên.
Ông chính viên gọi em lên :
- Có lệnh điều động cậu lên ban tham mưu trung đoàn. Nhưng tôi trả lời đơn vị chưa thi hành kỷ luật xong. Khi nào xong việc thì sẽ trả cậu về trung đoàn. Giờ cậu hãy hoàn thành bản kiểm điểm, đại đội ra hình thức kỷ luật xong rồi cậu đi.
- Tôi đã nói tôi không viết là không viết. Còn đi đâu cũng chỉ là thằng lính chiến thôi. Đối với tôi không quan trọng.
Lại về lán nằm. Hai ngày nữa trôi qua. Anh em lác đác lên đường làm nhiệm vụ mới. Tối muộn hôm đó, ban chỉ huy đại đội gọi hai thằng lên. Ông chính trị viên cầm một tờ giấy đánh máy :
- Có lệnh hỏa tốc từ sư đoàn xuống. Trung đoàn ta chọn hai đ/c là cán bộ, cảm tình Đ. ảng hoặc đoàn viên xuất sắc lên sư đoàn nhận nhiệm vụ đặc biệt. Trung đoàn đã giao cho đại đội ta chọn người. Chúng tôi cử hai đ/c đi. Đây là lệnh của sư đoàn, các đ/c chỉ chấp hành không được có yêu cầu gì.
Quay sang em ông nói tiếp :
- Đ/c về bàn giao tiểu đội và vũ khí cho cậu M trung đội phó mới bổ sung về sẽ kiêm luôn A trưởng.
Uh, thì đi. Không kỷ luật được thì đẩy nhau đi thôi. Mà đây cũng là quy định ngầm trong quân đội ở các đơn vị chiến đấu. Khi cán bộ, chiến sĩ trong đơn vị xảy ra mâu thuẫn lớn thì một trong hai người sẽ được điều chuyển đi đơn vị khác.
Quay về tiểu đội đã thấy đ/c trung đội phó mới ngồi chờ.
- Muộn rồi. Nghỉ đi anh, sáng mai bàn giao. Mà chẳng có gì đâu, có quyển sổ ghi chép hoạt động hàng ngày với khẩu AK thôi. Còn cả ngày mai mà, sáng ngày kia bọn này mới lên sư.

Sáng sớm hôm sau, đ/c M nhận bàn giao tiểu đội trong vòng 10' là xong. Hai anh em ngồi nói chuyện thêm vài phút. Anh M bảo :
- Tao mới vào được mấy hôm. Hôm nay rảnh, mày dắt tao ra chợ Long Hoa chơi chút. Kiếm cái gì anh em liên hoan chia tay.
- Được thôi, nhưng có tiền không đấy. Tôi hạ sĩ nghèo lắm, hết tiền rồi. Anh thượng sĩ phải bao tôi đấy. Lên đường.
Hai anh em nhảy xe lam ra chợ la cà. Sực nhớ cô Út nói có bà má bán vải ngoài chợ này. Cũng chẳng biết ngồi đâu, sạp vải nào cũng ngó nghiêng nhỡ đâu vô tình gặp Út thì cũng vui.
Lang thang trong chợ chán anh M rủ vào tòa thánh Tây ninh chụp ảnh, rồi đi ăn cơm. Đến chiều nhảy xe về. Em tạt qua quán anh Bảy thủy thủ nhờ mua cân đỗ đen, ít đường mía về nấu nồi chè, tối liên hoan chia tay anh em đồng hương HN.

Sáng hôm sau, hai thằng bọn em chào anh em trong đại đội lên sư đoàn. Rời C9, nơi có bao nhiêu kỷ niệm trong hai năm đầu quan ngũ. Từ Trường Sơn, Đường 14, Pắc xế, Xà Vằn...với bao anh chị lính cũ : Chị Thêu, anh Phún, anh Khâm, anh Vầy, Chích còi...trong lòng cũng ngậm ngùi, buồn.
Đi qua cổng trung đoàn. Thằng em NB đang gác cổng, vẫy tay rối rít :
- Anh đi đâu vậy ?
Em nói đùa :
- Tao được biệt phái sang tỉnh đội nhận nhiệm vụ đây.
Thằng em mắt sáng lên :
- Số anh hên rồi. Kiểu gì chẳng gặp Út. Hôm nọ rủ anh không đi, em phi đếm thăm cô Út. Xinh đấy anh ạ, nhắc anh suốt, còn gửi lời hỏi thăm anh. Đợt này gặp lại thì ngon rồi. Ông anh cắm rễ đất Tây ninh mất.
- A, thằng này gớm thật. Vợ con rồi thì để cho cô ấy yên thân.
Nó tặc lưỡi :
- Là anh ấy chứ. Em thì sơ múi gì. Tình quân dân thôi.
- Tao nói vui đấy. Tao lên sư nhận nhiệm vụ mới.
Thằng NB nghe nói vậy trợn mắt :
- Thế thì anh lại số đen rồi. Nghe đồn thành lập đại đội đặc biệt luồn sâu sang K. Có lẽ anh bị vào đó rồi, căng đấy chuẩn bị có đánh lớn. Anh cẩn thận nhé.
- Lính thì biết sao. Mày ở lại mạnh khỏe. Chắc anh em mình khó gặp lại. Nếu gặp cô Út bảo tao cảm ơn và chúc cô ấy vui - khỏe. Tao đi đây.

Hai thằng tiếp tục lội bộ lên sư vào quân lực trình giấy tập trung. Đ/c quân lực đưa ra một dẫy nhà phía sau đại đội vệ binh sư. Có hơn chục ông lính cũng đang nằm chờ đấy. Trong đó có 4 ông lính HN cùng đi năm 1976 huấn luyện tại tiểu đoàn 28 ở Vĩnh linh.
Ra đại đội vệ binh hỏi mấy lính HN đi cùng đợt cùng huấn luyện ở Khe sanh.
Ông bạn nghe xong thì nói :
- Rất buồn cho bọn mày. Có hai tin buồn báo cho bọn mày biết. Một là chúng mày sẽ phải sẽ được huấn luyện thêm và thành lập đại đội đặc biệt luồn sâu. Hai là chậm nhất 2 tháng nữa sư đoàn sẽ ra Bắc. Chúng mày đã lỡ dịp qua HN thăm thăm gia đình.
Thăm gia đình là mong mỏi của mỗi thằng lính. Từ ngày 29/10/ 1976 đến nay đám lính HN càng ngày càng chuyển sâu vào Nam. Đã gần 2 năm xa nhà thằng nào cũng khắc khoải nỗi nhớ gia đình, người thân...

Đúng là số mình quá nhọ, một phút nông nổi gây thiệt hại, giờ không thể cứu vãn. Giờ lại lao vào một đơn vị có nhiệm vụ nguy hiểm, sống chết chưa biết sao.
Thấy em bần thần, thằng Ương ( thằng sẽ gắn bó suốt trong những năm tháng ở K) nói :
- Thôi, mày việc đã rồi kệ mẹ nó. Tới đâu hay tới đó. Xuống bếp báo cơm đi không nhịn đói đấy.
- Tao tiếc chuyến ra Bắc thôi. Còn đi đâu chả là lính.

Sáng hôm sau dù chưa đủ quân số từ các đơn vị đưa lên bọn em vẫn được một xe GMC đến đón đi. Tất cả hơn 30 thằng lính phần đa là lính 76 -77 hơn chục thằng quen mặt đã học cùng khóa trinh sát trên sư đoàn. Xe rời sư đoàn chạy trên quốc lộ 22 hướng về SG.
Tạm biệt vùng đất Tây Ninh nắng lửa mảnh đất biên giới chỉ hơn 6 tháng đã tôi luyện em từ một thằng lính bụ sữa, trở một chiến binh thực sự...
Xe vẫn bon bon, Củ Chi rồi Hóc Môn chạy vào phố Trần Hưng Đạo và cuối dừng trước số 606. Lính trang được lệnh mang ba lô xuống tập trung trong cái sân xi măng rộng có hai cột cờ bằng inox. Đây là một khu đất rộng, xây ba dẫy nhà 3 tầng hình chữ U ôm lấy cái sân xi măng hướng ra đại lộ THĐ. Bọn em được đưa lên tầng 3, mỗi phòng có 4 giường. Nhận phòng xong cả bọn xuống sân và ùa ra đường. Lần đầu tiên được thấy SG xa hoa, người đi lại tấp nập thằng nào mặt mũi cũng nghệt ra.
Sát phía ngoài cổng là quán cafe vỉa hè. Em ghé vào kêu ly cafe đá nhâm nhi hút điếu thuốc nhìn đường phố. Tự an ủi : thôi, huấn luyện vài tháng gần đây rồi quay lại chiến trường cũng được sống chết có số lo gì : " Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi "
( ...hết ngày, em tạm dừng👋)
Cụ update vào thớt này đi.
Đọc hồi ký của các cụ lính chiến mới biết chiến tranh nó khủng khiếp thế nào. Trước đây qua sách báo với tivi thì cứ nghĩ là đánh tụi Polpot dễ như ăn cháo.
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,041
Động cơ
552,383 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
(...tiếp)
Cuốc bộ đi trong mưa mấy tiếng sau em mới về đến đại đội. Các lán vắng hoe, anh em đi làm nhiệm vụ cả. Trên nhà C bộ vẫn còn ánh đèn. Em về trung đội vứt ba lô lên giá treo đầu giường. Lấy cái đèn dầu làm bằng quả bom bi đốt lên cho sáng sủa. Thay bộ quần áo ướt. Nghĩ vẫn còn ấm ức thằng cha đại trưởng. Ngồi dạy thiền một tiếng dẹp bỏ tạp niệm rồi quấn cái võng vào người lăn ra ngủ.

Sáng hôm sau em mới lên gặp chính trị viên. Cụ này đang lên cơn sốt rét, mặt tái xanh, môi tím bầm thấy em lên cũng đành ngồi dậy.
- Thế nào ? Tối qua tôi đã nhận được điện thoại của đại trưởng. Cậu hành động nông nổi quá. May mà sư đoàn không kỷ luật cậu. Mức độ vi phạm của cậu thì cảnh cáo ghi lý lịch là còn nhẹ. Giờ cậu về viết kiểm điểm nộp cho tôi. Chúng tôi sẽ bàn và xem xét hình thức kỷ luật.
Nghe nói vậy em đã nóng máu rồi:
- Báo cáo chính trị viên. Việc này tôi có sai nhưng do đại trưởng lên kiểm tra và đã có lời nói không đúng mức, mạt sát anh em, xúc phạm tôi. Cuối cùng là đánh tôi. Tôi chỉ tự vệ thôi. Vì vậy tôi thấy tôi không có lỗi và sẽ không viết kiểm điểm. Viết tường trình sự việc thì có thể.
Thấy vậy chính trị viên cũng dịu giọng :
- Việc cụ thể thì tôi nắm được. Tôi biết đại trưởng cũng có sai. Cậu là một cán bộ tiểu đội có năng lực, thông minh, tháo vát. Rất có triển vọng, nên tôi bảo cậu viết kiểm điểm thì cậu cứ viết cho dịu vụ này đi. Tôi hứa với cậu sẽ chỉ khiển trách cậu trước hàng quân thôi, không làm to tát ảnh hưởng đến tương lai của cậu.
- Thôi, cảm ơn chính trị viên. Nhưng tôi sẽ không viết. Còn kỷ luật tới đâu tôi chịu tới đó. Tôi về cho chính trị viên nghỉ.
Hồi đó mới 20 tuổi nên cũng húng. Chưa biết rằng trong quân đội dù gì thì cán bộ cấp trên họ cũng đứng về phía họ " Đường sữa chia từ trên xuống. Cuốc xẻng chia từ dưới lên" mình chỉ là thằng cán bộ tiểu đội không thể đòi bình đẳng với với một đại đội trưởng. Nếu biết nghe lời chính trị viên thì cũng xong chuyện 😫.

Sáng hôm sau lại một ông tiểu đội trưởng lính HN nữa chống lệnh bị đuổi về đại đội nằm chờ kỷ luật. Sau khi lên gặp CTV về nó hỏi :
- Mày viết kiểm điểm chưa ?
- Tao có khuyết điểm éo đâu mà viết.
- Vậy tao cũng éo viết. Giỏi thì tước quân tịch về mẹ nó nhà cho đỡ khổ.
Hai ngày sau. Anh em trong đại đội cũng lục tục kéo về. Chỉ còn ba tiểu đội vẫn chốt trên biên.
Ông chính viên gọi em lên :
- Có lệnh điều động cậu lên ban tham mưu trung đoàn. Nhưng tôi trả lời đơn vị chưa thi hành kỷ luật xong. Khi nào xong việc thì sẽ trả cậu về trung đoàn. Giờ cậu hãy hoàn thành bản kiểm điểm, đại đội ra hình thức kỷ luật xong rồi cậu đi.
- Tôi đã nói tôi không viết là không viết. Còn đi đâu cũng chỉ là thằng lính chiến thôi. Đối với tôi không quan trọng.
Lại về lán nằm. Hai ngày nữa trôi qua. Anh em lác đác lên đường làm nhiệm vụ mới. Tối muộn hôm đó, ban chỉ huy đại đội gọi hai thằng lên. Ông chính trị viên cầm một tờ giấy đánh máy :
- Có lệnh hỏa tốc từ sư đoàn xuống. Trung đoàn ta chọn hai đ/c là cán bộ, cảm tình Đ. ảng hoặc đoàn viên xuất sắc lên sư đoàn nhận nhiệm vụ đặc biệt. Trung đoàn đã giao cho đại đội ta chọn người. Chúng tôi cử hai đ/c đi. Đây là lệnh của sư đoàn, các đ/c chỉ chấp hành không được có yêu cầu gì.
Quay sang em ông nói tiếp :
- Đ/c về bàn giao tiểu đội và vũ khí cho cậu M trung đội phó mới bổ sung về sẽ kiêm luôn A trưởng.
Uh, thì đi. Không kỷ luật được thì đẩy nhau đi thôi. Mà đây cũng là quy định ngầm trong quân đội ở các đơn vị chiến đấu. Khi cán bộ, chiến sĩ trong đơn vị xảy ra mâu thuẫn lớn thì một trong hai người sẽ được điều chuyển đi đơn vị khác.
Quay về tiểu đội đã thấy đ/c trung đội phó mới ngồi chờ.
- Muộn rồi. Nghỉ đi anh, sáng mai bàn giao. Mà chẳng có gì đâu, có quyển sổ ghi chép hoạt động hàng ngày với khẩu AK thôi. Còn cả ngày mai mà, sáng ngày kia bọn này mới lên sư.

Sáng sớm hôm sau, đ/c M nhận bàn giao tiểu đội trong vòng 10' là xong. Hai anh em ngồi nói chuyện thêm vài phút. Anh M bảo :
- Tao mới vào được mấy hôm. Hôm nay rảnh, mày dắt tao ra chợ Long Hoa chơi chút. Kiếm cái gì anh em liên hoan chia tay.
- Được thôi, nhưng có tiền không đấy. Tôi hạ sĩ nghèo lắm, hết tiền rồi. Anh thượng sĩ phải bao tôi đấy. Lên đường.
Hai anh em nhảy xe lam ra chợ la cà. Sực nhớ cô Út nói có bà má bán vải ngoài chợ này. Cũng chẳng biết ngồi đâu, sạp vải nào cũng ngó nghiêng nhỡ đâu vô tình gặp Út thì cũng vui.
Lang thang trong chợ chán anh M rủ vào tòa thánh Tây ninh chụp ảnh, rồi đi ăn cơm. Đến chiều nhảy xe về. Em tạt qua quán anh Bảy thủy thủ nhờ mua cân đỗ đen, ít đường mía về nấu nồi chè, tối liên hoan chia tay anh em đồng hương HN.

Sáng hôm sau, hai thằng bọn em chào anh em trong đại đội lên sư đoàn. Rời C9, nơi có bao nhiêu kỷ niệm trong hai năm đầu quan ngũ. Từ Trường Sơn, Đường 14, Pắc xế, Xà Vằn...với bao anh chị lính cũ : Chị Thêu, anh Phún, anh Khâm, anh Vầy, Chích còi...trong lòng cũng ngậm ngùi, buồn.
Đi qua cổng trung đoàn. Thằng em NB đang gác cổng, vẫy tay rối rít :
- Anh đi đâu vậy ?
Em nói đùa :
- Tao được biệt phái sang tỉnh đội nhận nhiệm vụ đây.
Thằng em mắt sáng lên :
- Số anh hên rồi. Kiểu gì chẳng gặp Út. Hôm nọ rủ anh không đi, em phi đếm thăm cô Út. Xinh đấy anh ạ, nhắc anh suốt, còn gửi lời hỏi thăm anh. Đợt này gặp lại thì ngon rồi. Ông anh cắm rễ đất Tây ninh mất.
- A, thằng này gớm thật. Vợ con rồi thì để cho cô ấy yên thân.
Nó tặc lưỡi :
- Là anh ấy chứ. Em thì sơ múi gì. Tình quân dân thôi.
- Tao nói vui đấy. Tao lên sư nhận nhiệm vụ mới.
Thằng NB nghe nói vậy trợn mắt :
- Thế thì anh lại số đen rồi. Nghe đồn thành lập đại đội đặc biệt luồn sâu sang K. Có lẽ anh bị vào đó rồi, căng đấy chuẩn bị có đánh lớn. Anh cẩn thận nhé.
- Lính thì biết sao. Mày ở lại mạnh khỏe. Chắc anh em mình khó gặp lại. Nếu gặp cô Út bảo tao cảm ơn và chúc cô ấy vui - khỏe. Tao đi đây.

Hai thằng tiếp tục lội bộ lên sư vào quân lực trình giấy tập trung. Đ/c quân lực đưa ra một dẫy nhà phía sau đại đội vệ binh sư. Có hơn chục ông lính cũng đang nằm chờ đấy. Trong đó có 4 ông lính HN cùng đi năm 1976 huấn luyện tại tiểu đoàn 28 ở Vĩnh linh.
Ra đại đội vệ binh hỏi mấy lính HN đi cùng đợt cùng huấn luyện ở Khe sanh.
Ông bạn nghe xong thì nói :
- Rất buồn cho bọn mày. Có hai tin buồn báo cho bọn mày biết. Một là chúng mày sẽ phải sẽ được huấn luyện thêm và thành lập đại đội đặc biệt luồn sâu. Hai là chậm nhất 2 tháng nữa sư đoàn sẽ ra Bắc. Chúng mày đã lỡ dịp qua HN thăm thăm gia đình.
Thăm gia đình là mong mỏi của mỗi thằng lính. Từ ngày 29/10/ 1976 đến nay đám lính HN càng ngày càng chuyển sâu vào Nam. Đã gần 2 năm xa nhà thằng nào cũng khắc khoải nỗi nhớ gia đình, người thân...

Đúng là số mình quá nhọ, một phút nông nổi gây thiệt hại, giờ không thể cứu vãn. Giờ lại lao vào một đơn vị có nhiệm vụ nguy hiểm, sống chết chưa biết sao.
Thấy em bần thần, thằng Ương ( thằng sẽ gắn bó suốt trong những năm tháng ở K) nói :
- Thôi, mày việc đã rồi kệ mẹ nó. Tới đâu hay tới đó. Xuống bếp báo cơm đi không nhịn đói đấy.
- Tao tiếc chuyến ra Bắc thôi. Còn đi đâu chả là lính.

Sáng hôm sau dù chưa đủ quân số từ các đơn vị đưa lên bọn em vẫn được một xe GMC đến đón đi. Tất cả hơn 30 thằng lính phần đa là lính 76 -77 hơn chục thằng quen mặt đã học cùng khóa trinh sát trên sư đoàn. Xe rời sư đoàn chạy trên quốc lộ 22 hướng về SG.
Tạm biệt vùng đất Tây Ninh nắng lửa mảnh đất biên giới chỉ hơn 6 tháng đã tôi luyện em từ một thằng lính bụ sữa, trở một chiến binh thực sự...
Xe vẫn bon bon, Củ Chi rồi Hóc Môn chạy vào phố Trần Hưng Đạo và cuối dừng trước số 606. Lính trang được lệnh mang ba lô xuống tập trung trong cái sân xi măng rộng có hai cột cờ bằng inox. Đây là một khu đất rộng, xây ba dẫy nhà 3 tầng hình chữ U ôm lấy cái sân xi măng hướng ra đại lộ THĐ. Bọn em được đưa lên tầng 3, mỗi phòng có 4 giường. Nhận phòng xong cả bọn xuống sân và ùa ra đường. Lần đầu tiên được thấy SG xa hoa, người đi lại tấp nập thằng nào mặt mũi cũng nghệt ra.
Sát phía ngoài cổng là quán cafe vỉa hè. Em ghé vào kêu ly cafe đá nhâm nhi hút điếu thuốc nhìn đường phố. Tự an ủi : thôi, huấn luyện vài tháng gần đây rồi quay lại chiến trường cũng được sống chết có số lo gì : " Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi "
( ...hết ngày, em tạm dừng)
 

hd-vt

Xe container
Biển số
OF-384916
Ngày cấp bằng
30/9/15
Số km
9,464
Động cơ
320,942 Mã lực
Tuổi
58
Cụ Ăngka, em vừa xem nghe xem về ns Đoàn Chuẩn Từ Linh. Có cs thời xưa Lộc Vàng hát rất hay và bị đi tù vì...hát hay.
Cụ nhìn rất giống cs LV, đỉnh quá. :D
 

IamDragon

Xe buýt
Biển số
OF-82238
Ngày cấp bằng
8/1/11
Số km
513
Động cơ
515,099 Mã lực
(...tiếp)
Cuốc bộ đi trong mưa mấy tiếng sau em mới về đến đại đội. Các lán vắng hoe, anh em đi làm nhiệm vụ cả. Trên nhà C bộ vẫn còn ánh đèn. Em về trung đội vứt ba lô lên giá treo đầu giường. Lấy cái đèn dầu làm bằng quả bom bi đốt lên cho sáng sủa. Thay bộ quần áo ướt. Nghĩ vẫn còn ấm ức thằng cha đại trưởng. Ngồi dạy thiền một tiếng dẹp bỏ tạp niệm rồi quấn cái võng vào người lăn ra ngủ.

Sáng hôm sau em mới lên gặp chính trị viên. Cụ này đang lên cơn sốt rét, mặt tái xanh, môi tím bầm thấy em lên cũng đành ngồi dậy.
- Thế nào ? Tối qua tôi đã nhận được điện thoại của đại trưởng. Cậu hành động nông nổi quá. May mà sư đoàn không kỷ luật cậu. Mức độ vi phạm của cậu thì cảnh cáo ghi lý lịch là còn nhẹ. Giờ cậu về viết kiểm điểm nộp cho tôi. Chúng tôi sẽ bàn và xem xét hình thức kỷ luật.
Nghe nói vậy em đã nóng máu rồi:
- Báo cáo chính trị viên. Việc này tôi có sai nhưng do đại trưởng lên kiểm tra và đã có lời nói không đúng mức, mạt sát anh em, xúc phạm tôi. Cuối cùng là đánh tôi. Tôi chỉ tự vệ thôi. Vì vậy tôi thấy tôi không có lỗi và sẽ không viết kiểm điểm. Viết tường trình sự việc thì có thể.
Thấy vậy chính trị viên cũng dịu giọng :
- Việc cụ thể thì tôi nắm được. Tôi biết đại trưởng cũng có sai. Cậu là một cán bộ tiểu đội có năng lực, thông minh, tháo vát. Rất có triển vọng, nên tôi bảo cậu viết kiểm điểm thì cậu cứ viết cho dịu vụ này đi. Tôi hứa với cậu sẽ chỉ khiển trách cậu trước hàng quân thôi, không làm to tát ảnh hưởng đến tương lai của cậu.
- Thôi, cảm ơn chính trị viên. Nhưng tôi sẽ không viết. Còn kỷ luật tới đâu tôi chịu tới đó. Tôi về cho chính trị viên nghỉ.
Hồi đó mới 20 tuổi nên cũng húng. Chưa biết rằng trong quân đội dù gì thì cán bộ cấp trên họ cũng đứng về phía họ " Đường sữa chia từ trên xuống. Cuốc xẻng chia từ dưới lên" mình chỉ là thằng cán bộ tiểu đội không thể đòi bình đẳng với với một đại đội trưởng. Nếu biết nghe lời chính trị viên thì cũng xong chuyện 😫.

Sáng hôm sau lại một ông tiểu đội trưởng lính HN nữa chống lệnh bị đuổi về đại đội nằm chờ kỷ luật. Sau khi lên gặp CTV về nó hỏi :
- Mày viết kiểm điểm chưa ?
- Tao có khuyết điểm éo đâu mà viết.
- Vậy tao cũng éo viết. Giỏi thì tước quân tịch về mẹ nó nhà cho đỡ khổ.
Hai ngày sau. Anh em trong đại đội cũng lục tục kéo về. Chỉ còn ba tiểu đội vẫn chốt trên biên.
Ông chính viên gọi em lên :
- Có lệnh điều động cậu lên ban tham mưu trung đoàn. Nhưng tôi trả lời đơn vị chưa thi hành kỷ luật xong. Khi nào xong việc thì sẽ trả cậu về trung đoàn. Giờ cậu hãy hoàn thành bản kiểm điểm, đại đội ra hình thức kỷ luật xong rồi cậu đi.
- Tôi đã nói tôi không viết là không viết. Còn đi đâu cũng chỉ là thằng lính chiến thôi. Đối với tôi không quan trọng.
Lại về lán nằm. Hai ngày nữa trôi qua. Anh em lác đác lên đường làm nhiệm vụ mới. Tối muộn hôm đó, ban chỉ huy đại đội gọi hai thằng lên. Ông chính trị viên cầm một tờ giấy đánh máy :
- Có lệnh hỏa tốc từ sư đoàn xuống. Trung đoàn ta chọn hai đ/c là cán bộ, cảm tình Đ. ảng hoặc đoàn viên xuất sắc lên sư đoàn nhận nhiệm vụ đặc biệt. Trung đoàn đã giao cho đại đội ta chọn người. Chúng tôi cử hai đ/c đi. Đây là lệnh của sư đoàn, các đ/c chỉ chấp hành không được có yêu cầu gì.
Quay sang em ông nói tiếp :
- Đ/c về bàn giao tiểu đội và vũ khí cho cậu M trung đội phó mới bổ sung về sẽ kiêm luôn A trưởng.
Uh, thì đi. Không kỷ luật được thì đẩy nhau đi thôi. Mà đây cũng là quy định ngầm trong quân đội ở các đơn vị chiến đấu. Khi cán bộ, chiến sĩ trong đơn vị xảy ra mâu thuẫn lớn thì một trong hai người sẽ được điều chuyển đi đơn vị khác.
Quay về tiểu đội đã thấy đ/c trung đội phó mới ngồi chờ.
- Muộn rồi. Nghỉ đi anh, sáng mai bàn giao. Mà chẳng có gì đâu, có quyển sổ ghi chép hoạt động hàng ngày với khẩu AK thôi. Còn cả ngày mai mà, sáng ngày kia bọn này mới lên sư.

Sáng sớm hôm sau, đ/c M nhận bàn giao tiểu đội trong vòng 10' là xong. Hai anh em ngồi nói chuyện thêm vài phút. Anh M bảo :
- Tao mới vào được mấy hôm. Hôm nay rảnh, mày dắt tao ra chợ Long Hoa chơi chút. Kiếm cái gì anh em liên hoan chia tay.
- Được thôi, nhưng có tiền không đấy. Tôi hạ sĩ nghèo lắm, hết tiền rồi. Anh thượng sĩ phải bao tôi đấy. Lên đường.
Hai anh em nhảy xe lam ra chợ la cà. Sực nhớ cô Út nói có bà má bán vải ngoài chợ này. Cũng chẳng biết ngồi đâu, sạp vải nào cũng ngó nghiêng nhỡ đâu vô tình gặp Út thì cũng vui.
Lang thang trong chợ chán anh M rủ vào tòa thánh Tây ninh chụp ảnh, rồi đi ăn cơm. Đến chiều nhảy xe về. Em tạt qua quán anh Bảy thủy thủ nhờ mua cân đỗ đen, ít đường mía về nấu nồi chè, tối liên hoan chia tay anh em đồng hương HN.

Sáng hôm sau, hai thằng bọn em chào anh em trong đại đội lên sư đoàn. Rời C9, nơi có bao nhiêu kỷ niệm trong hai năm đầu quan ngũ. Từ Trường Sơn, Đường 14, Pắc xế, Xà Vằn...với bao anh chị lính cũ : Chị Thêu, anh Phún, anh Khâm, anh Vầy, Chích còi...trong lòng cũng ngậm ngùi, buồn.
Đi qua cổng trung đoàn. Thằng em NB đang gác cổng, vẫy tay rối rít :
- Anh đi đâu vậy ?
Em nói đùa :
- Tao được biệt phái sang tỉnh đội nhận nhiệm vụ đây.
Thằng em mắt sáng lên :
- Số anh hên rồi. Kiểu gì chẳng gặp Út. Hôm nọ rủ anh không đi, em phi đếm thăm cô Út. Xinh đấy anh ạ, nhắc anh suốt, còn gửi lời hỏi thăm anh. Đợt này gặp lại thì ngon rồi. Ông anh cắm rễ đất Tây ninh mất.
- A, thằng này gớm thật. Vợ con rồi thì để cho cô ấy yên thân.
Nó tặc lưỡi :
- Là anh ấy chứ. Em thì sơ múi gì. Tình quân dân thôi.
- Tao nói vui đấy. Tao lên sư nhận nhiệm vụ mới.
Thằng NB nghe nói vậy trợn mắt :
- Thế thì anh lại số đen rồi. Nghe đồn thành lập đại đội đặc biệt luồn sâu sang K. Có lẽ anh bị vào đó rồi, căng đấy chuẩn bị có đánh lớn. Anh cẩn thận nhé.
- Lính thì biết sao. Mày ở lại mạnh khỏe. Chắc anh em mình khó gặp lại. Nếu gặp cô Út bảo tao cảm ơn và chúc cô ấy vui - khỏe. Tao đi đây.

Hai thằng tiếp tục lội bộ lên sư vào quân lực trình giấy tập trung. Đ/c quân lực đưa ra một dẫy nhà phía sau đại đội vệ binh sư. Có hơn chục ông lính cũng đang nằm chờ đấy. Trong đó có 4 ông lính HN cùng đi năm 1976 huấn luyện tại tiểu đoàn 28 ở Vĩnh linh.
Ra đại đội vệ binh hỏi mấy lính HN đi cùng đợt cùng huấn luyện ở Khe sanh.
Ông bạn nghe xong thì nói :
- Rất buồn cho bọn mày. Có hai tin buồn báo cho bọn mày biết. Một là chúng mày sẽ phải sẽ được huấn luyện thêm và thành lập đại đội đặc biệt luồn sâu. Hai là chậm nhất 2 tháng nữa sư đoàn sẽ ra Bắc. Chúng mày đã lỡ dịp qua HN thăm thăm gia đình.
Thăm gia đình là mong mỏi của mỗi thằng lính. Từ ngày 29/10/ 1976 đến nay đám lính HN càng ngày càng chuyển sâu vào Nam. Đã gần 2 năm xa nhà thằng nào cũng khắc khoải nỗi nhớ gia đình, người thân...

Đúng là số mình quá nhọ, một phút nông nổi gây thiệt hại, giờ không thể cứu vãn. Giờ lại lao vào một đơn vị có nhiệm vụ nguy hiểm, sống chết chưa biết sao.
Thấy em bần thần, thằng Ương ( thằng sẽ gắn bó suốt trong những năm tháng ở K) nói :
- Thôi, mày việc đã rồi kệ mẹ nó. Tới đâu hay tới đó. Xuống bếp báo cơm đi không nhịn đói đấy.
- Tao tiếc chuyến ra Bắc thôi. Còn đi đâu chả là lính.

Sáng hôm sau dù chưa đủ quân số từ các đơn vị đưa lên bọn em vẫn được một xe GMC đến đón đi. Tất cả hơn 30 thằng lính phần đa là lính 76 -77 hơn chục thằng quen mặt đã học cùng khóa trinh sát trên sư đoàn. Xe rời sư đoàn chạy trên quốc lộ 22 hướng về SG.
Tạm biệt vùng đất Tây Ninh nắng lửa mảnh đất biên giới chỉ hơn 6 tháng đã tôi luyện em từ một thằng lính bụ sữa, trở một chiến binh thực sự...
Xe vẫn bon bon, Củ Chi rồi Hóc Môn chạy vào phố Trần Hưng Đạo và cuối dừng trước số 606. Lính trang được lệnh mang ba lô xuống tập trung trong cái sân xi măng rộng có hai cột cờ bằng inox. Đây là một khu đất rộng, xây ba dẫy nhà 3 tầng hình chữ U ôm lấy cái sân xi măng hướng ra đại lộ THĐ. Bọn em được đưa lên tầng 3, mỗi phòng có 4 giường. Nhận phòng xong cả bọn xuống sân và ùa ra đường. Lần đầu tiên được thấy SG xa hoa, người đi lại tấp nập thằng nào mặt mũi cũng nghệt ra.
Sát phía ngoài cổng là quán cafe vỉa hè. Em ghé vào kêu ly cafe đá nhâm nhi hút điếu thuốc nhìn đường phố. Tự an ủi : thôi, huấn luyện vài tháng gần đây rồi quay lại chiến trường cũng được sống chết có số lo gì : " Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi "
( ...hết ngày, em tạm dừng)
Ông cụ nhà em cũng đi K nhưng dạy học, không biết hai cụ có biết nhau không nữa
 

Trần Đoành.

Xe container
Biển số
OF-668894
Ngày cấp bằng
9/6/19
Số km
8,684
Động cơ
437,203 Mã lực
Năm ngoái có một cô bé ở tìm gặp và xin làm thư ký thật. :" Chú ơi, cháu có đọc chuyện chú kể trên OTF. Chú có thể kể hết những năm tháng ở quân ngũ của chú. Cháu sẽ ghi chép lại, rồi cháu biên tập lại thành cuốn hồi ký để xuất bản được không ? "
" Ôi giời, rảnh rỗi chú chém gió ý mà. Cháu đừng tin." 😂😂😂
Quả này em nghi bác phét nặng rồi :))
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,041
Động cơ
552,383 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Ông cụ nhà em cũng đi K nhưng dạy học, không biết hai cụ có biết nhau không nữa
Từ 1979 đến 1985 lượng chuyên gia, bộ đội mình sang K có lẽ đến hàng triệu lượt người. Ông già nhà cụ sang dạy học thì là bên chuyên gia văn hóa thuộc tổng đoàn A40. Em biết có một nhóm giáo viên trường tổng hợp sang đó dạy tiếng Việt cho các lãnh đạo K. Em khá thân vài người trong nhóm đó.
 

Trần Đoành.

Xe container
Biển số
OF-668894
Ngày cấp bằng
9/6/19
Số km
8,684
Động cơ
437,203 Mã lực
Hi Di Trần Đoàn phán thì khó trượt.😂.
Em sang cam nhưng khi về chả có út iếc gì ôm, chán thật đấy, và cũng chả có gì hay ho để kể, đêm mò sang, nằm rừng dăm bảy hôm lại về, tháng nào cũng vậy ,muốn ra ngoài cũng ko đc phép
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,824
Động cơ
362,152 Mã lực
Vừa ra làm cốc trà đá. Gặp một cụ thượng tá không quân về hưu. Cụ đang chém gió : " Năm 1979 tôi cũng sang Campuchia. Lái cái AN-29 đỗ ở sân bay Pochentong. Ra ngoài chơi một hôm mà thấy đầu lâu nó rải đầy đường. Mấy ông lính nhà mình lấy về làm gạt tàn thuốc lá. Ghê thật" 😂😂😂.
Tôi chỉ biết ngửa mặt lên trời, ho lên 3 tiếng.
Đến khổ bệnh chém ;)
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,041
Động cơ
552,383 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Em sang cam nhưng khi về chả có út iếc gì ôm, chán thật đấy, và cũng chả có gì hay ho để kể, đêm mò sang, nằm rừng dăm bảy hôm lại về, tháng nào cũng vậy ,muốn ra ngoài cũng ko đc phép
Sĩ quan thì ai cho ra ngoài lông bông ngoài đường như bọn này. 😂
 

IamDragon

Xe buýt
Biển số
OF-82238
Ngày cấp bằng
8/1/11
Số km
513
Động cơ
515,099 Mã lực
Từ 1979 đến 1985 lượng chuyên gia, bộ đội mình sang K có lẽ đến hàng triệu lượt người. Ông già nhà cụ sang dạy học thì là bên chuyên gia văn hóa thuộc tổng đoàn A40. Em biết có một nhóm giáo viên trường tổng hợp sang đó dạy tiếng Việt cho các lãnh đạo K. Em khá thân vài người trong nhóm đó.
Ông già em dạy ngữ văn tổng hợp, giờ là nhà văn nghỉ hưu viết sách kiếm sống
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,041
Động cơ
552,383 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Ông già em dạy ngữ văn tổng hợp, giờ là nhà văn nghỉ hưu viết sách kiếm sống
Vậy khả năng mình biết cụ này. Lâu ngày mình quên tên. Cụ này làm phó đoàn chuyên gia đại học. Phụ trách một nhóm giảng viên khoa ngữ văn trường Đại học tổng hợp.
À, hình như gọi là chú Mạnh thì phải, mình hay đến chơi với mấy cô giảng viên trẻ trẻ thôi.
Còn nếu đã nghỉ hưu mà vẫn biết văn thì có mấy cậu bằng tuổi mình ( gần 70) thì mình cũng quen. Còn chú Mạnh thì nếu còn thì năm nay cũng hơn 80 rồi.
 

IamDragon

Xe buýt
Biển số
OF-82238
Ngày cấp bằng
8/1/11
Số km
513
Động cơ
515,099 Mã lực
Vậy khả năng mình biết cụ này. Lâu ngày mình quên tên. Cụ này làm phó đoàn chuyên gia đại học. Phụ trách một nhóm giảng viên khoa ngữ văn trường Đại học tổng hợp.
À, hình như gọi là chú Mạnh thì phải, mình hay đến chơi với mấy cô giảng viên trẻ trẻ thôi.
Còn nếu đã nghỉ hưu mà vẫn biết văn thì có mấy cậu bằng tuổi mình ( gần 70) thì mình cũng quen. Còn chú Mạnh thì nếu còn thì năm nay cũng hơn 80 rồi.
Ông già nhà em là Nguyễn Trọng Tân, sinh 1947 cụ ah
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,041
Động cơ
552,383 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Ông già nhà em là Nguyễn Trọng Tân, sinh 1947 cụ ah
1947 thì hồi đó mình gọi là chú. Cái tên này nghe không quen lắm. Không biết sang thời gian nào ? Sang dạy học thì chắc ở Phnom Penh rồi. Chắc sang khoảng 1981 - 1984 thôi. Thời gian công tác là 1 năm. Có chú Mạnh phó đoàn và một cô nữa làm trưởng đoàn thì 2 năm. Lâu rồi mình không nhớ hết những người ở đoàn chuyên gia Đại học.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top