Hai "cái tai" để nghe điều ThiệnMô phật...thiện tai, thiện tai.
Một quả tim để nguyện điều hay
Phật ở "Mô" giữa Giới này?
Cho Nhân Gian phải chấp tay, cúi đầu!
Rolland
Hai "cái tai" để nghe điều ThiệnMô phật...thiện tai, thiện tai.
Hư làyThế... Chính Dâm như yEm có phải tội không ợ?
Rolland
Không Cụ ạ ! Những Lễ trọng hoặc có công việc thì có đóng góp .Hình như chủ nhật con chiên phải đóng tiền cho nhà thở. Các nghi lễ cần đến nhà thở thì đều phải đóng tiền. Cái này em nghe nói, cụ nào thở Chúa mơì giải thích hô. Các linh mục cũng giàu có thì phải?
Xinh hơn Mẹ nhỉ !
Các cụ phải phân biệt được đâu là giới tăng ni đâu là phật tửBây giờ tu đâu cần phải chay 100% hả Cụ
Có điều,không hiểu sao mở bát,lô đề,bóng bánh... Có một Ông oánh ác hơn cả người đời
Chả lẽ GHPGVN bây giờ thoáng đến thế Cấp cả tiền để chơi cho đỡ buồn,các
ông ấy thì làm gì ra tiền?
đi nhà thờ chả phải đóng góp gì cụ ạ.Hình như chủ nhật con chiên phải đóng tiền cho nhà thở. Các nghi lễ cần đến nhà thở thì đều phải đóng tiền. Cái này em nghe nói, cụ nào thở Chúa mơì giải thích hô. Các linh mục cũng giàu có thì phải?
Hai "cái tai" để nghe điều Thiện
Một quả tim để nguyện điều hay
Phật ở "Mô" giữa Giới này?
Cho Nhân Gian phải chấp tay, cúi đầu!
Rolland
Cụ sống ở Hà Nội? Cụ cũng là một phật tử?Các cụ phải phân biệt được đâu là giới tăng ni đâu là phật tử
Nhà chùa vốn mở rộng với tất cả chúng sinh, ai vào hành lễ mà chẳng được, ai mặc gì đâu có cấm? Cứ thấy ai đầu trọc, áo nâu đều là sư cả ah? Người dân không biết cứ vào chùa thấy ai mặc áo nâu sồng là gọi sư thầy nọ kia, có khi họ chỉ là người làm công quả trong chùa, người tu tại gia đến giúp việc...Một đại ca xã hội thâm mà có nhã hứng mặc áo nâu cạo trọc đầu lên chùa hành lễ cũng là lẽ thường, gặp họ mà cứ mở mồm ra gọi là sư thì đúng là báng bổ, không phải báng bổ đạo phật mà là báng bổ vào cái sự gọi là dân trí.....
Dạ, em biết nhiều chuyện mà cụ, cả chính thống lẫn tin đồn. Nhưng xét tổng thể thì lại là không phổ biến, nó vẫn chỉ ở dạng cá biệt không điển hình. Giai đoạn mạt pháp hỗn mang này cùng với lòng tin đổ vỡ mà cứ xoáy vào những chuyện tiêu cực ấy thì cũng chẳng mang lại điều gì tốt lành.Cụ sống ở Hà Nội? Cụ cũng là một phật tử?
Vậy Em không tin Cụ không biết thực tế chốn lẽ ra phải thâm nghiêm! Lại càng không tin Cụ không biết một ví dụ của em!
Có vẻ như Ý Kiến của Cụ đúng đới! Dưng yEm có một băn khoăn là khi Tâm mình nó chửa được tịnh thì làm quái gì có Ông Phật nào dám "ngự"?! Vậy nên, yEm khẳng định chắc chắn trong Tổ Đình Phúc Khánh có... Quỷ, mà "quỷ" này nó "thông tuệ" cỡ nào thì yEm chệu!Thơ cụ hay lắm ạ.
Nhà cháu được biết Phật tử nên "cầu Phật tâm nhập ngã tâm" và "cầu ngã tâm nhập Phật tâm", nên trái tim con người chính là nơi để Phật hiển thị giữa nhân gian ạ.
Em nghe đồn ràng thời mạt pháp thì ma vuơng sẽ trá hình giả làm tì kheo phá pháp của Phật, cụ Rô có cụ tỉ rõ hơn đựoc không?Có vẻ như Ý Kiến của Cụ đúng đới! Dưng yEm có một băn khoăn là khi Tâm mình nó chửa được tịnh thì làm quái gì có Ông Phật nào dám "ngự"?! Vậy nên, yEm khẳng định chắc chắn trong Tổ Đình Phúc Khánh có... Quỷ, mà "quỷ" này nó "thông tuệ" cỡ nào thì yEm chệu!
Rolland
Hai "cái tai" để nghe điều Thiện
Một quả tim để nguyện điều hay
Phật ở "Mô" giữa Giới này?
Cho Nhân Gian phải chấp tay, cúi đầu!
Rolland
Mô Phật!Có vẻ như Ý Kiến của Cụ đúng đới! Dưng yEm có một băn khoăn là khi Tâm mình nó chửa được tịnh thì làm quái gì có Ông Phật nào dám "ngự"?! Vậy nên, yEm khẳng định chắc chắn trong Tổ Đình Phúc Khánh có... Quỷ, mà "quỷ" này nó "thông tuệ" cỡ nào thì yEm chệu!
Rolland
Mô Phật!
Còn thì những chuyện thị phi về những nơi cúng bái tu tập,không tận mắt chứng kiến thì thôi,mà tận mắt chứng kiến thì cũng hoan hỉ bỏ qua không mang lụy ấy vào người mình làm gì cho nặng nghiệp.
Có vẻ như Ý Kiến của Cụ đúng đới! Dưng yEm có một băn khoăn là khi Tâm mình nó chửa được tịnh thì làm quái gì có Ông Phật nào dám "ngự"?! Vậy nên, yEm khẳng định chắc chắn trong Tổ Đình Phúc Khánh có... Quỷ, mà "quỷ" này nó "thông tuệ" cỡ nào thì yEm chệu!
Rolland
em vẫn đi và vẫn gửi xe với giá là 10k mà cụ???Chùa này trước khi GPMB ngã tư sở, nằm heo hút mà. Sau GPMB mới ra mặt đường. Rồi lặn ngụp mãi mới hết 5 cái hộ siêu mỏng chắn cửa chùa. Bây giờ ngon rồi. Chùa này em nghe nói có mẹ một cụ nguyên TBT gửi ở đây. Sau đó mới thấy mọi người thi nhau theo. Cũng một phần sư trụ trì ngày trước là Thầy thích thanh quyết. Từng đi học ở án độ về. Sau đó có nằm trong ban trị sự giáo hội phật giáo Việt Nam thì phải. Ở đây cũng có trụ sở của GHPGVN (BQL xây dựng trụ sở GHPGVN nữa). Chính vì thế dân tình người người đồn rồi thành thông lệ. Còn riêng gửi xe ở đây thì đúng là chặt chém thật. Gửi xe men cầu vượt chém đẹp 50k. Ngày trước cho xe gửi gầm cầu thì khỏi nói luôn. Giờ ko biết thế nào. Cách trụ sở phường nTS một tý tẹo. Riêng lễ cầu siêu rằm tháng giêng và lễ vu lan thì khỏi nói ạ. Xxx phường NTS và TQ huy động tối đa để phục vụ bà con có nhu cầu ngồi lễ ( ngôi cả ở ngoài đường và trên cầu vượt). Em thấy thường tắc đường khi có món này. Còn phật tại tâm. Với tôn giáo em miên bàn ạ. Chỉ có điều đăng ký dâng sao giải hạn đông lắm. Xếp hàng mớt mật, hương khói nghi ngút. Tiền lẻ vứt vô tội vạ. Và tổ đình thì hơi khó tính....
hay quá đi mất rất dung với những gì mình nghĩCách để đạt được giàu sang, thông minh, khỏe mạnh sống lâu Lão Pháp sư Tịnh Không giảng Phật Thuyết Đại Thừa Vô Lượng Thọ Trang Nghiêm Thanh Tịnh Bình Đẳng Giác:
Phát tâm bố thí cho tất cả chúng sanh, quả báo chính là tiền của. Rất nhiều hào môn quý tộc, đại phú trưởng giả trong xã hội ngày nay có của cải hùng hậu. Của cải này do đâu mà có? Họ tự kiếm ra hay vận may đến, và tại sao chúng ta không kiếm ra được? Xin nói thành thật, của cải này trong mệnh đều có. Trong mệnh của họ có, không luận từ nghề nghiệp nào. Nghề nghiệp chỉ là cái duyên. Bất cứ nghề nghiệp nào cũng có thể kiếm ra tiền, đều có thể giàu sang. Nếu trong mệnh không có, người ta đem tặng bạn cả ngân hàng cũng không qua được hai tháng là phá sản. Đạo lý này phải hiểu. Tiền của không phải do tranh giành mà được cũng không phải có thể kiếm ra. Tôi nghe nói có một quyển sách xuất bản tên là “Chí phú bí quyết”. Đó đều là giả. Chúng ta mua về xem chỉ giúp họ phát tài vì bán được sách, ngoài ra không có lợi ích gì. Tất cả phải có trong mệnh, thời xưa nói “Công danh phải có mệnh”. Công danh chính ngày nay chúng ta gọi là học vị. Học vị là do mệnh, làm quan cũng do mệnh, phát tài nhiều ít cũng do mệnh. Làm sao trong mệnh của họ có được? Vì nhân đời trước đã trồng, họ trồng cái nhân thù thắng nên quả báo đời này thù thắng. Nhân không thù thắng thì quả báo cũng liền có kém khuyết. Do đây có thể biết, tu nhân mới có được quả.Cho nên Phật dạy bảo chúng ta, tu tài bố thí thì được tiền của, tu pháp bố thí thì được thông minh trí tuệ, tu vô úy bố thí thì được khoẻ mạnh sống lâu. Tiền cũng cần, thông minh cũng cần, khoẻ mạnh sống lâu càng cần hơn, nói chung ba thứ quả báo này đều cần đến. Nếu không tu ba loại nhân này, ngày ngày khởi vọng tưởng thì không thể thành tựu được. Có cầu Phật Bồ tát, Phật Bồ tát cũng không thể nào giúp đỡ. Nên nhớ, Phật Bồ tát không thể ban phước cho chúng ta. Nếu trong mệnh không có, Phật Bồ tát đến ban cho chúng ta, vậy thì con người cần gì phải tu nữa. Mỗi ngày nịnh bợ Phật Bồ tát là được? Không hề có việc này, nịnh bợ cũng vô ích. Phật Bồ tát thương mà không thể giúp. Chúng ta thường nói: “được Phật Bồ tát bảo hộ, gia trì”. Sự bảo hộ, gia trì đó không gì khác hơn là đem những đạo lý này nói rõ, đem chân tướng sự thật nói tường tận cho chúng ta. Chúng ta hiểu được đạo lý, y theo phương pháp Phật dạy, chính mình tu tập thì liền có quả báo thù thắng, đó là gia trì của Phật Bồ tát, vạn nhất không nên mê tín.Do đó, người chân thật thông hiểu, chân thật giác ngộ sẽ biết nên đặt tiền ở đâu cho tốt. Xã hội hiện tại thường đầu tư vào cổ phiếu, đất đai, đủ loại phương pháp để kinh doanh tiền của. Trong hai năm kinh tế không, một trăm vạn biến thành mười vạn, dẫn đến rất nhiều người tự sát. Kinh Phật nói: “Tài vi năm nhà cộng hữu”, không phải chúng ta có tiền của, chẳng qua là tiền của hiện ra trước mắt để chúng ta xem thấy và cảm giác nó thuộc sở hữu của mình mà thôi. Phật dạy bố thí, cúng dường cha mẹ, cúng dường Tam Bảo, bố thí tất cả chúng sanh, tiền của chúng ta sẽ không bao giờ thiếu. Phải ghi nhớ, tiền dùng không thiếu là tốt, không cần phải tích luỹ, không cần nhiều. Nhiều tiền của, tai nạn liền đến, cho nên phải biết xả tài. Nhà Nho cũng nói “tích nhi năng tán”, xả ra mới là người thông minh. Người Trung Quốc hay cúng thần tài, ai cũng muốn phát tài, nhưng người thời trước có trí tuệ, thông minh, họ không mê tín.Chúng ta kinh doanh buôn bán, phải lấy Phạm Nặc làm mô phạm. Ông là người có trí tuệ, có học vấn, không luận làm bất cứ việc gì ông đều thành công. Cho nên phải hiểu tán tài, biết kết ân huệ với tất cả chúng sanh, trong Phật pháp chúng ta gọi là kết duyên, khi chúng sanh nhận ân huệ thì chúng ta có thể gặp nạn hay sao? Không thể. Không có gì ăn sẽ tự nhiên có người đưa đồ ăn đến, không quần áo mặc sẽ có người đưa quần áo đến, không thiếu thứ nào. Thậm chí không có nhà ở cũng sẽ có người đưa nhà cho ở, vô cùng tự tại. Chỉ cần chịu tu bố thí thì phước báu tự nhiên. Cho nên không cần đầu tư tiền vào ngân hàng, để ở đâu cũng không đáng tin bằng bố thí cho tất cả chúng sanh. Nhất định số tiền đó không thể mất, hơn nữa còn có lợi tức gấp nhiều hơn lợi tức trong bất cứ hình thức đầu tư buôn bán nào. Tôi nói lời này là lời chân thật.Bản thân tôi là thí dụ, mười phương cúng dường đến cho tôi, tôi thảy đều đem bố thí hết. Tôi đến bất cứ nơi nào, trên người không cần mang theo một đồng, nghĩ cái gì thì người ta đều đưa đến cúng dường, thậm chí dùng không hết. Thật tự tại. Thọ dụng trên đời sống vật chất là tuỳ tâm sở dục. Bản thân tôi đời trước không có phước. Phước báu này của tôi là tu được từ lúc nào? Sau khi học Phật hiểu rõ được đạo lý tôi mới thật làm, vậy thì phương pháp bố thí này, đại sư Chương Gia dạy cho tôi, tôi thật làm, đã làm rất có hiệu quả, tôi tin sâu không nghi, chân thật tin tưởng, đại sư dạy tôi “Phật thị môn trung, hữu cầu tất ứng”. Chỉ cần chịu bố thí, đến khi thiếu kém thứ gì, trong lòng vừa nghĩ thì liền có người đưa đến. Những năm đầu tu tương đối ít nhưng tôi cũng đã có cảm ứng. Khi tôi đang cầu học, đời sống rất gian khổ khó khăn. Tôi mong muốn kinh sách, muốn nghiên cứu kinh giáo, trong lòng vừa nghĩ thì đại khái không đến một tháng có người mang đến. Đến nay tôi chỉ nhớ lần thời gian dài nhất là sáu tháng tôi mới có được quyển sách mình cần, đó là quyển Trung Quán Luận Sớ. Còn các quyển khác như Hoa Nghiêm Kinh Sớ Sao, tôi vừa mới học Phật, trong lòng nghĩ muốn thì liền sau một tháng có người mang đến. Chân thật “Hữu cầu tất ứng”. Miễn là mong cầu đó đúng lý đúng pháp thì đều cảm ứng. Tôi luôn hiểu rõ đạo lý này, thấu suốt chân tướng sự thật.Nhiều năm đến nay kể từ 26 tuổi học Phật, lão sư dạy bảo, tôi chăm chỉ làm, càng làm cảm ứng càng không thể nghĩ bàn. Cho nên từng câu từng chữ trên kinh Phật, tôi tin sâu không nghi, y giáo phụng hành, rồi chính mình được lợi ích. Bố thí tài được tài phú, bố thí ăn uống thì được ăn uống, bố thí quần áo được quần áo, bố thí phòng ốc được phòng ốc, linh nghiệm vô cùng. Bố thí Phật pháp được thông minh trí tuệ, được biện tài vô ngại, đó là điều mọi người đều cần đến. Chúng ta phải tu pháp bố thí, cúng dường. Bố thí vô uý rất đơn giản, thuận tiện chính là ăn chay. Ăn chay để từ nay về sau không hại tất cả chúng sanh.