Có một bài tính ngụy biện thú vị thế này em đọc được trong một quyển sách toán học vui của Liên Xô ngày xưa.
Một năm có 365 ngày, làm tròn là 360 ngày cho dễ tính. Mỗi ngày ta ngủ mất 8 tiếng rồi, vị chi là mất 120 ngày, còn 240 ngày.
Thời gian ăn uống là 1 giờ mỗi ngày, vị chi là mất 15 ngày mỗi năm, còn 225 ngày.
Một năm có 52 tuần, ta không làm việc vào thứ 7, Chủ nhật. Vị chi là mất 104 ngày, còn 111 ngày.
Số ngày lễ, tết, nghỉ Noel v.v. hàng năm là 10 ngày (em không nhớ cụ thể, cứ ví dụ thế thôi) vị chi là còn 101 ngày...
v.v.
Cứ tính như thế một lúc, ngạc nhiên chưa, chả còn ngày nào để làm việc cả!!!
Sự ngụy biện ở đây là ở chỗ: vào ngày lễ, ngày nghỉ thì chúng ta cũng ngủ, cũng ăn và thời gian ấy đã được đếm 2 lần.
Tương tự ở đây, nếu đã tính tiền học phí, trong đó có tiền ăn nộp cho trường rồi thì vui lòng trừ đi 22 ngày tiền ăn bữa trưa ở nhà của các cháu giùm!
Mua bảo hiểm nhân thọ thì phải tính là đầu tư tài chính chứ đừng xếp vào chi tiêu hàng tháng.
Dùng xe, dùng điện thoại cho công việc thì phải tính vào chi phí vận hành hoặc trừ vào tiền công tiền lương chứ đấy không phải là chi tiêu cho gia đình.