[CCCĐ] Người Tây Nguyên đi Tây Nguyên

Ca chấm

Xe tải
Biển số
OF-513926
Ngày cấp bằng
3/6/17
Số km
437
Động cơ
184,170 Mã lực
Sau khi bơi lội, ăn uống các kiểu thì trời cũng vừa sập tối. Tranh thủ dọn dẹp chỗ ngủ và đốt lửa hun muỗi, phần này là vui nhất. Vì phát sinh chuyện qua đêm ở đảo, mọi hành lý cá nhân đều gởi ở trên Di Linh, không cần tả mọi người cũng biết chúng tôi khó chịu đến mức nào. Nhu cầu gọi điện cho người thân cũng không có sóng điện thoại để gọi. Màn đi vệ sinh cũng không thể âm thầm một mình, một người có nhu cầu cả đảo đều biết, rất là ngại.





Bên trong bậc thềm

 

Ca chấm

Xe tải
Biển số
OF-513926
Ngày cấp bằng
3/6/17
Số km
437
Động cơ
184,170 Mã lực



Ở lại đảo đêm ấy tôi được đàn đom đóm chào mừng bằng những vũ điệu ánh sáng tuyệt vời, thưởng thức bầu trời đêm như nhung và bình minh trên đảo là giây phút chờ đợi đầy kiên nhẫn. Hiện nay có vài chủ đảo mở cửa nhà chào đón khách du muốn nghỉ lại đêm, cụ thể là anh chị Hạnh Chinh chủ Đào Hoa đảo mà nhóm đã trải nghiệm. Chủ nhân và ngôi nhà trên đảo đã làm cho chuyến đi của chúng tôi trọn vẹn trên cả sự kì vọng, nhiều điều lý thú, chúng khiến tôi muốn chia sẻ lại với bạn bè.



Vì không có điện đóm nên không thể sạc pin các kiểu, máy ảnh hoặc điện thoại của chúng tôi hao mòn vì cả ngày hoạt động trên hồ. Đêm đốt lửa trại của chúng tôi vì thế mà không được chụp ảnh ghi dấu. Ngồi quây quần bên đống lửa chúng tôi sợ ma nhưng lại thích nghe chuyện ma, hát hò, có lúc đem cả Ân Tầm, Ernest Hermingway đem cả Guillaurne Apollinaire, Lâm Địch Nhi, cả Lãn Ông ra bàn mổ... Mùi củi cháy, mùi gió khói và đêm lạ làm cho nhóm tưởng mình trở về cái tuổi chưa già như bây giờ. Trong niềm phấn khích cao độ chúng tôi đã đặt tên cho mình là nhóm 3D.
 
Chỉnh sửa cuối:

Ca chấm

Xe tải
Biển số
OF-513926
Ngày cấp bằng
3/6/17
Số km
437
Động cơ
184,170 Mã lực
Từ đảo nhìn ra chung quanh, nhà ở đây chả cần cửa, hàng xóm qua thăm nhau phải đi bằng thuyền. Nói vậy chứ hàng xóm rất lèo tèo.







 

Ca chấm

Xe tải
Biển số
OF-513926
Ngày cấp bằng
3/6/17
Số km
437
Động cơ
184,170 Mã lực
Đào hoa đảo là tên gọi khi một chị check in thì map của FB tự động ghi tên, chúng tôi nghĩ chắc là do các bạn phượt đặt tên cho đảo.






 

Ca chấm

Xe tải
Biển số
OF-513926
Ngày cấp bằng
3/6/17
Số km
437
Động cơ
184,170 Mã lực
Một vòng quanh ngôi nhà gỗ








 

Ca chấm

Xe tải
Biển số
OF-513926
Ngày cấp bằng
3/6/17
Số km
437
Động cơ
184,170 Mã lực
Trước khi lên bờ tôi đã để cảm xúc của mình trôi.

Khi ra đảo Đào Hoa tôi mang theo một cuốn sách có tựa đề “Nơi nào cảnh đẹp như tranh” của Lâm Địch Nhi. Khi nắng dìu dịu và trước khi đảo chìm vào cảnh hoàng hôn tôi đọc vừa xong ba chương sách, chung quanh tôi trời dần tối đám cây khô quanh hồ xương xẩu lúc đó lại sáng bừng lên, đẹp lung linh. Tôi cảm thấy mình rất hạnh phúc rất vui, thời khắc đó chắc sẽ khó quên trong lòng tôi, thế nên tôi nghiệm ra rằng, hạnh phúc cũng được tạo ra từ những thứ do mình muốn mà thành. Mùi của nước hồ, mùi của đêm, mùi củi lửa, mùi của những nụ cười, chúng cho tôi những giây phút quý giá, chỉ cần mình yêu thì hạnh phúc là vô cùng.






 

VBA

Xe buýt
Biển số
OF-476017
Ngày cấp bằng
9/12/16
Số km
521
Động cơ
13,283 Mã lực
Tuổi
29
Nơi ở
Hà Nội - Sài gòn
Tây nguyên hùng vĩ . Em vào ngắm và xin kinh nghiệm du lich tây nguyên của cụ chủ
 

Ca chấm

Xe tải
Biển số
OF-513926
Ngày cấp bằng
3/6/17
Số km
437
Động cơ
184,170 Mã lực
Chia tay đảo Đào Hoa – tháng 6/2017 mùa hè Tà Đùng.​






Cái hòn đảo nằm chơ vơ giữa lòng hồ đã làm tròn chức phận chủ nhà, chia tay nhau… không ngờ lại bịn rịn đến thế. Hôm qua lên đảo bằng một đường vòng trong lòng hồ Tà Đùng, hôm nay chủ đảo lấy thuyền nhỏ của gia đình, mỗi lần chỉ chở được ba người rời đảo. Thuyền chạy bằng máy dầu, đi qua ngọn đồi trước mặt rất nhanh, cặp bờ thả chúng tôi tự đi bộ lên mặt đường lớn. Con đường thế mà cũng làm nên một cung leo bộ đáng nhớ trong buổi sáng đó đối với tôi. Lúc ban đầu ba người cùng bước đi, một đỗi thì đã có người trước người sau thở phì phò… Lên đến mặt đường thì hóa ra là chỗ có cái chòi canh của kiểm lâm và bác tài xế đón chúng tôi về lại Di Linh từ đó.


Đương nhiên không ai làm không điều gì cho mình, nhóm chúng tôi trả tiền cho chủ đảo theo sự thỏa thuận và cảm thấy họ còn rất thật thà. Tôi chạnh lòng lo nghĩ sợ rồi thời gian tới Tà Đùng sẽ làm hư bản chất của họ, như một số nơi khi tôi trở lại lần nữa đã cảm thấy rõ điều gì! Về tới Di Linh chúng tôi ghé uống cà phê, ăn sáng sau đó lấy hành lý và chia tay nhau. Tôi và cô bạn HN trở về BMT bằng xe của hãng Kim Thy, gọi điện thoại xe đến tận cửa Ks đón chúng tôi. Cảm nhận của cô bạn tôi rằng thì là Tây Nguyên thật đáng yêu, Tà Đùng đúng là của lạ… Tổng chi cho hai đêm ba ngày này hết mỗi người một triệu, bạn ấy la rẻ bèo… phần do nhóm tăng số người giờ chót, phần ở đây chưa biết du lịch là gì?
 

Ca chấm

Xe tải
Biển số
OF-513926
Ngày cấp bằng
3/6/17
Số km
437
Động cơ
184,170 Mã lực
Nhật kí chuyến đi của tôi là cái bản đồ tự vẽ, úp lên để khoe với các bạn. Tôi nhìn theo cái bản đồ này mà nhận mặt cái đám hình ảnh, ảnh chụp thì tôi dùng tới 2 cái máy du lịch cùi bắp. Ảnh tự vẽ cũng là kho chuyện tôi cất dành khi muốn kể lại chuyến đi loanh quanh của mình.





Thông tin cho các bạn thích tự đi bằng xe máy:

- Một là đi từ thị trấn Di Linh – Lâm Đồng theo hướng quốc lộ 28, đoạn này khoảng 45km.


- Hai là từ thị xã Gia Nghĩa – Đăk Nông cũng theo hướng quốc lộ 28, đoạn này khoảng 54km đến cầu Đăk P’Lao, nơi có con đường mòn đi thẳng đến bến thuyền đưa khách đi khám phá lòng hồ.


- Ba là đi từ thị trấn Madagui, theo đường tỉnh lộ 725 qua thị trấn Đạ Tẻh, đến ngã 3 Quảng Khê quẹo phải về hướng Di Linh đi thêm 20km nữa sẽ đến cầu Đăk P’Lao.


P/S: nếu các bạn đi từ BMT thì chỉ cần tới Gia Nghĩa - Đak P’Lao là tới bến thuyền Tà Đùng. Như mình qua hẳn Di Linh vì cùng nhau chờ ráp đoàn. Về ăn uống nghỉ ngơi thì nên chọn ở Gia Nghĩa, dù sao thành phố cũng tiện lợi hơn.


 

Ca chấm

Xe tải
Biển số
OF-513926
Ngày cấp bằng
3/6/17
Số km
437
Động cơ
184,170 Mã lực
3/ Truyện ngắn hoa Violet ngày thứ tư của André Mourios và Đà Lạt


Cái buổi chiều mà tôi quyết định ngày mai đi Đà Lạt chuyến đi trong n lần Đà Lạt của mình, nghĩ lại thấy rất buồn cười. Đi vì vừa đọc xong cuốn truyện ngắn của nhà văn người Pháp Andre’ Mourios, tựa đề “Hoa violet ngày thứ tư”, lên trên trang Reading – café chém gió thì vô tình đọc một câu còm thế này: Ở Đà Lạt có cái quán cà phê sách mang cái tên trong truyện ngắn của Mau Ráp rất đẹp, quán nằm trong khuôn viên khu biệt thự cũ rất rất Đà Lạt. Gọi cuộc điện thoại cho người thân rủ rê đi chung, tôi vẫn nhớ giọng điệu của mình lúc đó như vừa ăn xong kí lô kẹo dừa Bến Tre, nào là đi một ngày thôi rồi về, nào là tháng này Đà Lạt vào mùa tim tím, người thân ấy hẹn sáng mai tao trả lời. Họ rung rinh lòng vì bị tẩm ngọt rồi, tôi yên tâm gọi cuộc điện thoại đặt vé nhà xe Tuấn Anh. Thế là đi Đà Lạt.



Lên xe, người thân hỏi mày bị xã xệ sơn mặt hay sao mà muốn bỏ nhà đi chơi. Tôi mà kể tôi hâm bất chợt vì Đà Lạt có Mourios thì chắc chắn sẽ bị tra tấn lỗ tai từ đây. Nghĩ, nghĩ , thế là tôi làm bộ kể chuyện cho người thân nghe, truyện tôi tóm tắt như sau: - Có một anh lính say mê một cô ca sĩ nổi tiếng, chiều thứ tư nào anh cũng mang đến nhà hát tặng cô một bó hoa violet, nhưng chẳng bao giờ đến gần được vì có rất nhiều người giàu có vây quanh nàng, tuy nhiên những bó hoa violet chiều thứ tư đều đặn cũng làm cô để ý dù chỉ thoáng qua, cho đến một ngày cô chợt nhận ra không có hoa violet cho mỗi chiều thứ tư nữa, nhưng chỉ ưu tư thoáng chốc rồi cô cũng quên đi vì quanh cô lúc nào cũng đầy quà tặng. Cho đến một ngày, cha của người lính trẻ đến trao lại cho cô cuốn nhật ký của anh vì anh đã hy sinh. Cô đọc nhật ký và ân hận vì nỗi vô tình của mình, từ đó cho đến 50 năm sau khi tóc đã bạc phơ mỗi chiều thứ tư cô vẫn mang một bó hoa violet đến mộ anh lính trẻ…



Tôi vừa kể xong thì người thân nghiêng ngó chung quanh rồi thì thầm vào tai tôi: Mày muốn Mau Ráp bóp cổ hả? Truyện người ta lãng mạn hết sức, câu văn cảm động đậy muốn chết mà mày tóm trong vòng ba nốt nhạc là xong. Ha ha… tôi gật đầu lia lịa xác nhận mình đáng bị bóp cổ, không ngờ nó cũng đọc truyện của Mourios. Thế là mục đích đi Đà Lạt được thông não, người thân lúc đó mới hết nhăn nhó khó ưa (may là nó không biết OF…)



Và đây là quán cà phê HOA VIOLET NGÀY THỨ TƯ, nó là một ngôi biệt thự xưa thời pháp thuộc nằm trên đường Trần Hưng Đạo thành phố Đà lạt.








 

Ca chấm

Xe tải
Biển số
OF-513926
Ngày cấp bằng
3/6/17
Số km
437
Động cơ
184,170 Mã lực
Nhìn từ cổng




Hai đứa tôi lên xe chuyến 10h sáng đến Đà lạt trong một buổi chiều lất phất mưa. Tôi kể cho người thân nghe những gì Nguyễn Vĩnh Nguyên viết trong “Với Đà Lạt ai cũng là lữ khách” và nói với nó tao đang ấp ủ một chuyến Đà Lạt khác nhiều ngày hơn để cùng với tác giả hẹn hò. Tôi tưởng đó chỉ là tâm tư của mình, ai ngờ nói ra người thân bèn giơ bàn tay vỗ tay tôi làm cái giao hẹn đi thì phải kêu nó. Tôi cảm thấy muốn hôn nó quá, yêu người cùng đồng hành này quá thể đáng. Dễ gì có người cùng hâm phải không bạn.
 

Ca chấm

Xe tải
Biển số
OF-513926
Ngày cấp bằng
3/6/17
Số km
437
Động cơ
184,170 Mã lực
Bước vào cửa, một phòng khách đặc trưng của biệt thự sang trọng, tông màu xưa xa hiện ra, khiến cho tôi có chút ấm áp trong sự liên tưởng của riêng mình




Có đóa hồng leo ở cửa sổ tầng hai



 

Ca chấm

Xe tải
Biển số
OF-513926
Ngày cấp bằng
3/6/17
Số km
437
Động cơ
184,170 Mã lực
Buổi chiều đầu tiên ấy hai đứa ghé nhà chị trưởng là giáo sư Sử trường Bùi Thị Xuân, chị gởi nhờ chìa khóa vào nhà cho hai đứa vì hiện tại chị vẫn đang ở Sài Gòn. Hai đứa nấu cơm ăn rồi mỗi đứa tách trà atiso ngồi ngắm ngọn đồi trước mặt, chả đứa nào thiết xuống phố. Sáng hôm sau mới đến cà phê Hoa violet ngày thứ tư, lửng thửng, lang thang đến 14h lại lên xe về nhà. Xã nhà bảo độ hâm của tôi và người thân đã đến độ chín… nhừ.


Cafe Violet Chiều Thứ Tư với nắng hồng





Mỗi lần gặp lại Đà Lạt cái tật không chừa, mặt cứ ngửa ra tay vẫn cứ bấm máy lia lịa, vẫn cứ ngẩn ngơ, vẫn cứ xao xuyến, bồi hồi. Biết nói thế nào nhỉ... Yêu Đà Lạt như yêu người đẹp, mỗi người đẹp một kiểu, cũng như Đà Lạt nhìn mỗi góc mỗi khác, mỗi mùa mỗi khác, mỗi ngày mỗi khác. Yêu rồi yêu nữa, lại muốn yêu thêm. Giống như lần này quá lăng xăng ở đây, ngỡ như Đà Lạt sẽ giấu mất của tôi một chiều thứ tư màu tím.




 
Chỉnh sửa cuối:

Ca chấm

Xe tải
Biển số
OF-513926
Ngày cấp bằng
3/6/17
Số km
437
Động cơ
184,170 Mã lực
Bên ngoài khung cửa có vạt hoa mai xanh


 

Ca chấm

Xe tải
Biển số
OF-513926
Ngày cấp bằng
3/6/17
Số km
437
Động cơ
184,170 Mã lực
Sách rất nhiều, được để nơi dễ thấy




Chị em người K'Ho



 
Chỉnh sửa cuối:

Ca chấm

Xe tải
Biển số
OF-513926
Ngày cấp bằng
3/6/17
Số km
437
Động cơ
184,170 Mã lực
Không gian chia làm nhiều khu vực nối nhau bằng lối đi lát đá, đối với tôi những ô cửa sổ trên tầng là thu hút nhất, nó như chất chứa nhiều bí mật ngày hôm qua khiến người ta tò mò.





Có một cánh cửa đèn đóm



 
Thông tin thớt
Đang tải
Top