Em đánh dấu thớt để đọc tiếp ạ.
Em cũng kệ ko nói thêm gì nữa, cứ vài ngày em lại vào 1 lần để kiểm tra cây cối vì ông này mới biết làm nên kỹ thuật còn yếu. Em vẫn nửa đùa nửa thật hỏi có chuyện gì lạ ko? thì ông ấy gắt lên, bảo: chả có chuyện gì cả, chú nhảm nhí vừa thôi. Sau đó vài tuần, khi ăn xong vụ hàng đó, em đưa ông ấy về nhà chơi 1 bữa, ae nhậu nhẹt, lúc đó ông ấy mới kể lại: mấy hôm đầu vào cũng gặp hiện tượng i xì ông cũ, cũng nghe "Rầm" 1 cái, nhưng chạy ra thì chả có gì cả. Nhưng ông ấy ko sợ và coi thường chuyện ma quỷ, ko đọc kinh còn hương khói thì tuyệt nhiên ko vì là người công giáo mà. Đêm nào cũng nghe vậy nhưng ông ấy vẫn ngủ bt. Nhưng...Em hỏi lại: có chuyện gì ko ổn vậy anh? Ông ấy nói: anh ko sợ và ko tin những chuyện linh tinh nhảm nhí đâu, nhưng... anh tin chắc trong ngôi nhà này có chuyện lạ. Mấy đêm rồi anh ko ngủ được, chỉ có thể ngủ vào ban ngày thôi, ban đêm cứ chợp mắt thì lại nghe "Rầm" 1 cái, lúc ở ngoài sân, lúc ở trong bếp, lúc ở phòng khác nhưng khi đi ra kiểm tra thì ko có gì. Đêm qua anh nghe thấy rõ ràng là có tiếng bước chân ở cầu thang, anh cứ tưởng bọn cướp mò vào, tiếng bước chân rõ ràng nhưng chạy ra thì lại ko có gì.
Em hỏi: anh theo đạo gì, nếu theo đạo Phật thì hàng ngày anh nên thắp hương mỗi buổi sáng, chỉ cần chén nước lọc thôi là được. Hoặc nếu anh là người công giáo thì anh nên đọc kinh mỗi buổi sáng để cái tâm mình được an mà làm việc.
Ngay chiều hôm đó em mua chút bánh trái vào thắp hương. Từ đó mọi hiện tượng ko còn nữa nhưng ông này cũng như em và 2 thằng trước, đều có cảm giác ko phải mình ở 1 mình trong nhà.
Ông này làm được 3 tháng, sau khi ăn được 1 vụ thì khăng khăng đòi ra, ko làm nữa. Bỏ luôn ko cần những vụ sau mặc dù chỉ còn 1 tháng nữa là lại ăn tiếp. Em động viên các kiểu nhưng nhất định ko ở lại.
Sau khi ông này đi, em lại tìm được 1 ông, tuổi cũng cứng và đứng đắn, theo đạo thiên chúa. Khi em thoả thuận trong cv với ông ấy em cũng luôn là nhà có ma. Ông ấy cười như nắc nẻ và bảo em toàn linh tinh, trên đời này làm gì có ma...
Em ko biết nói sao về chuyện ma quỷ, vì chuyện huyễn hoặc này có người tin người ko. Cá nhân em thì nếu ai hỏi có ma hay ko thì em sẽ trả lời là có, nhưng nó ko hề đáng sợ như ta vẫn nghĩ... em chỉ nghĩ nếu thực sự có ma thì mình phải nói là có chứ, đơn giản vậy thôi.
Câu chuyện bắt đầu vào cuối một mùa hè, em làm cho một thằng chủ người gốc Ấn độ, nhà em làm là 1 căn biệt thự nằm ở ngoại ô hoang vắng, căn biệt thự này nằm trong một khu vườn cực rộng. Hàng xóm đất cũng rộng như thế nên nhà ở nằm rất xa nhau. Phía trước căn nhà cách khoảng vườn rộng cả vài chục mét lại là một nghĩa trang bạt ngàn mộ. (Em kể giống Ngọc Ngạn ko các cụ, nhưng chính xác đấy là sự thật chứ em ko hề chém nhé) Căn biệt thự em ở và làm ấy khi em vào thì mới được sửa chữa nên trông rất sạch sẽ và mới, nhưng cốt nhà thì là nhà cổ, có thể được xây từ hàng vài trăm năm trước, bên Anh quốc này rất nhiều nhà cổ các cụ ạ, nên việc em ở trong căn biệt thự cổ đó cũng là bình thường, nhưng ngay lúc đầu mới vào em có cảm giác hơi lành lạnh, nhưng lúc ấy em nghĩ là do nhà chưa có người ở nên lạnh lẽo vậy thôi.
Nhưng ngay đêm đầu tiên trong trạng thái nửa thức nửa ngủ em nhìn thấy một mợ tây trắng, tóc vàng rất trẻ, chỉ khoảng 25 tuổi. Mợ ấy mặc cái váy màu xanh da trời đến qua đầu gối, đứng ở cầu thang nhìn em. Em phải nói rõ là em nhớ như in vậy mà cũng ko hiểu tại sao mình lại nhớ rõ thế. Em nói qua về em, trước khi gặp chuyện này thì em cũng đã có lần gặp ma khi còn ở vn, nhưng ko hiểu sao... em thề là em ko hề sợ. Mỗi lần gặp những hiện tượng đó xong em lại chỉ thấy cảm giác buồn, thật đấy ạ. Mợ ấy đứng nhìn em khoảng 1p thôi thì em bừng tỉnh, em đang nằm trong 1 căn phòng nhỏ ở sát cầu thang đó thôi chứ ko hề có người đàn bà nào cả, và em coi đó là 1 giấc mơ, ko nghĩ ngợi gì cả. Đêm hôm sau thật kỳ lạ là em bắt đầu mơ màng như hôm trước thì em lại có giấc mơ y như vậy, cũng người đàn bà ấy, đứng ở cái cầu thang ấy...
Dù là mơ thôi nhưng cảm giác của 2 giấc mơ đó cực kỳ thật luôn. Kể cả đến bây giờ em vẫn nhớ như in khuôn mặt người đàn bà ấy, một khuôn mặt có thể nói là xinh và hơi buồn. Tỉnh dậy em biết là có chuyện lạ rồi, nhưng hoàn cảnh của em lúc ấy rất cần tiền, gần hai năm em ko làm ra tiền, vào nhà nào làm cũng hỏng, ko chuyện nọ thì chuyện kia nói chung là ko kiếm ra tiền. Em mới nghĩ bây giờ xin ra, ko làm nữa thì cũng chết, và cũng chả có chỗ nào mà đi. Vạ vật nhờ vả chỗ ăn chỗ ở bạn bè thì cũng ngại vì London đất chật người đông, phòng ở cũng bé tý mà đắt đỏ nên sinh hoạt bất tiện lắm. Còn chưa kể tiền ăn tiêu nữa, vì em ko còn đồng nào luôn. Cái nhà này tuy có chuyện lạ nhưng làm cỏ thì cực thuận lợi luôn vì nó biệt lập, chủ nhà khi cho thuê là nó đồng ý cho làm luôn nên lại càng chắc. Nói về để thuê được cái nhà như vậy mà làm thì ko phải dễ, có thể nói là hiếm luôn. Đội vn nhà mình thì ít khi lấy được những nhà độc lập như vậy, chủ yếu là nhà phố, nhà nọ sát nhà kia, nên hay bị hàng xóm phát hiện. Em nằm nghĩ cả đêm rồi quyết định ở lại. Sáng sớm em tắm rửa sạch sẽ, kiếm cái lọ sạch đổ gạo vào, rót cốc nước lạnh rồi thắp hương. Em thì... vô sừng vô sẹo, em chả biết khấn vái như thế nào, nhưng tâm em lúc ấy là muốn nói gì đó với người ta nên gần như là nói chuyện. Em bảo: Tôi đất khách quê người, cũng chỉ vì kiếm ăn bắt buộc nên mới vào đây, tôi là người đến sau nếu có làm gì phiền hà người đến trước thì mong quý vị thông cảm. Chỉ thế thôi nhưng em cảm thấy nhẹ nhõm, sau đó em ko gặp lại giấc mơ đó nữa. Em cứ làm, cứ sống một mình trong căn biệt thự ấy, em lúc nào cũng có cảm giác là có ai đó ở đây cùng mình nhưng em thề em ko hề sợ.
Câu chuyện về căn nhà này còn rất nhiều chuyện để nói chứ ko đơn giản chỉ thế là hết, kể cả đến bây giờ some time em vẫn đi lại căn nhà ấy. Mỗi lần vào em lại mua cái gì đó thắp hương mời người ấy. Em khẳng định người ấy có thật vì sau em còn nhiều người nữa gặp. Chủ căn nhà ấy cũng nói với em là căn nhà ấy "không bình thường".
Ông ấy kể lại: 2 hôm liền ông ấy gặp hiện tượng khi bắt đầu chìm vào giấc ngủ thì cổ bị sặc lên như có người bóp, ông ấy ko hút thuốc và cũng ko bị bệnh gì đường hô hấp cả, nên giả thuyết do hút thuốc nên ho hen đờm dãi nó làm bít cổ. Đêm đầu bị 3 lần liền, ko thể ngủ nổi. Tuy có cảm giác có chuyện ko hay nhưng niềm tin vào tôn giáo vẫn chiến thắng. Nhưng đêm thứ 2 cũng như vậy, và ghê sợ hơn thì lần này ông ấy còn cảm thấy như có cái gì đó lạnh ngắt và cứng ngắc chẹn ngang cổ khiến ông ấy phải ngồi bật dậy để thở. Từ đó ông ấy ngày nào cũng đọc kinh buổi sáng, buổi tối đều đặn. Và hiện tượng đó ko bg xuất hiện nữa. Làm thêm được vụ nữa thì bọn cướp nó lại vào nên em dập luôn ko làm nữa. Thằng chủ nhà cho người sửa sang lại sạch sẽ, nhưng vẫn ko có người ở vì nhà nằm ở ngoại ô, lại vùng hẻo lánh, ko tiện tàu xe nên chả ai thuê. Em và nó giờ vẫn chơi với nhau, thi thoảng rảnh rỗi nó vào thăm nhà nó lại alo em: nếu ko bận thì vào chơi cùng nó. Nó cũng tin căn nhà này có chuyện lạ, vì nó kể với em: lúc mới mua nhà nó đưa vợ con nó ra ở mấy hôm cho thay đổi ko khí do bọn trẻ con được nghỉ hè. Nhưng ngay đêm đầu tiên nó đã phải đưa vợ con về vì cả hai thằng con nó ko ngủ và khóc suốt, chúng nó nói rất sợ 1 cái gì đó, ko rõ ràng và nó ko muốn ở đây nữa. Em cũng kể lại chuyện của ae VN mình ở trong ấy gặp những chuyện gì. Nó ko có ý định bán nên căn nhà giờ vẫn vậy... vẫn lạnh lẽo... vẫn âm u... vẫn chứa đựng 1 cái gì đấy mà cảm giác của em là huyền bí, mỗi lần vào em đều thắp hương cho họ, em chỉ thấy một cảm giác rất buồn, rất thương cho 1 ai đó, em cảm nhận được sự cô đơn nơi họ.Em cũng kệ ko nói thêm gì nữa, cứ vài ngày em lại vào 1 lần để kiểm tra cây cối vì ông này mới biết làm nên kỹ thuật còn yếu. Em vẫn nửa đùa nửa thật hỏi có chuyện gì lạ ko? thì ông ấy gắt lên, bảo: chả có chuyện gì cả, chú nhảm nhí vừa thôi. Sau đó vài tuần, khi ăn xong vụ hàng đó, em đưa ông ấy về nhà chơi 1 bữa, ae nhậu nhẹt, lúc đó ông ấy mới kể lại: mấy hôm đầu vào cũng gặp hiện tượng i xì ông cũ, cũng nghe "Rầm" 1 cái, nhưng chạy ra thì chả có gì cả. Nhưng ông ấy ko sợ và coi thường chuyện ma quỷ, ko đọc kinh còn hương khói thì tuyệt nhiên ko vì là người công giáo mà. Đêm nào cũng nghe vậy nhưng ông ấy vẫn ngủ bt. Nhưng...
Em nói tiếng việt cụ ạ. Em nói như nói với mình vậy thôi, cái tâm em muốn nói thì em nghĩ người em muốn truyền đạt họ sẽ hiểu.Đọc tới đây em buồn cười quá, Cụ chủ thắp hương khấn bằng tiếng Anh hay tiếng Việt ạ? Ma Tây ko biết nó có hiểu gì không nhỉ
Nói chung cứ từ ánh mắt đến trái tim thôi, bọn ma nó cũng có phiên dịch đấy nhưng hình như không có tiếng Việt.Đọc tới đây em buồn cười quá, Cụ chủ thắp hương khấn bằng tiếng Anh hay tiếng Việt ạ? Ma Tây ko biết nó có hiểu gì không nhỉ
Vậy em nghĩ con Ma đấy nó không có phiên dịch nên Cụ mới bị nhiều lần và các anh em khác bị như vậy. Chứ em thấy Cụ thật tâm rồi.Em nói tiếng việt cụ ạ. Em nói như nói với mình vậy thôi, cái tâm em muốn nói thì em nghĩ người em muốn truyền đạt họ sẽ hiểu.
Cụ đào được nhiều chưa? Không tìm thấy bộ nào ạ. Mà nhìn nick Cụ với đọc hồi ký của chủ thớt em phải mua bỉm rồi kekeNói chung cứ từ ánh mắt đến trái tim thôi, bọn ma nó cũng có phiên dịch đấy nhưng hình như không có tiếng Việt.
Em chính là translator giữa người và ma đây cụ, bây giờ các cụ cứ thắp hương online nên ma nó cũng chán nên hay trêu lại là phải.Cụ đào được nhiều chưa? Không tìm thấy bộ nào ạ. Mà nhìn nick Cụ với đọc hồi ký của chủ thớt em phải mua bỉm rồi keke
Đào chán trong nước không được Cụ sang Anh, Phớp một chuyến tìm hiểu xem dịch vụ ra sao? Lớ ngớ vớ huy chương.Em chính là translator giữa người và ma đây cụ, bây giờ các cụ cứ thắp hương online nên ma nó cũng chán nên hay trêu lại là phải.
Em chưa đào gì nhiều, đêm nay em mới đào. Dạo này dịch vụ hoả táng phát triển nên em ít việc lắm, phải về làng quê kiếm việc cụ ạ. Buồn lắm, em ghét mấy cái lò hoả táng làm em đói.
Một gợi ý không tồi, có lẽ em nên mở rộng thị trường sang EU xem sao, biết đâu đấy.Đào chán trong nước không được Cụ sang Anh, Phớp một chuyến tìm hiểu xem dịch vụ ra sao? Lớ ngớ vớ huy chương.
Còn vụ thắp hương Online em nghĩ có đấy, hàng xóm nhà em còn cúng xong mang Ipad ra khấn giữa sân mà.
Hồi hương thì dễ thôi cụ, ra viện công tố bên đó khai báo trình diện, họ sẽ cho tờ xác nhận về bộ xã hội ăn tiền, đợi đến ngày xong thủ tục có vé thì ra sân bay về thôi. Nhiều khi bên Anh có kiểu như đặc ân, những người rơm ở lâu năm được ra trình diện cấp giấy tờ lưu trú. Mỹ hay Ba Lan cũng có đợt như vậy.Người rơm muốn hồi hương thì làm thế nào ạ cụ chủ ơi
Lúc về thì chi phí hồi hương có mất không ạ hay đc tài trợ luôn. Với ra cứ bảo là em ở bất hợp pháp, giờ ăn năn nên giờ muốn về quê hay phải văn vẻ các lí do cụ nhỉHồi hương thì dễ thôi cụ, ra viện công tố bên đó khai báo trình diện, họ sẽ cho tờ xác nhận về bộ xã hội ăn tiền, đợi đến ngày xong thủ tục có vé thì ra sân bay về thôi. Nhiều khi bên Anh có kiểu như đặc ân, những người rơm ở lâu năm được ra trình diện cấp giấy tờ lưu trú. Mỹ hay Ba Lan cũng có đợt như vậy.
Đúng thế cụ ạ, cụ méo có tiền nó muốn cho cụ về thì nó mua vé, như ở Đức cụ không có tiền nó cho cụ thêm 400 ơ tiêu vặt. Ở Anh không biết có không. Nhưng vé thì không mất, trừ khi cụ mang nhiều tiền trong người thì họ sẽ trừ vào.Lúc về thì chi phí hồi hương có mất không ạ hay đc tài trợ luôn. Với ra cứ bảo là em ở bất hợp pháp, giờ ăn năn nên giờ muốn về quê hay phải văn vẻ các lí do cụ nhỉ
400 ơ cho người rơm hay người thất nghiệp ạ?Đúng thế cụ ạ, cụ méo có tiền nó muốn cho cụ về thì nó mua vé, như ở Đức cụ không có tiền nó cho cụ thêm 400 ơ tiêu vặt. Ở Anh không biết có không. Nhưng vé thì không mất, trừ khi cụ mang nhiều tiền trong người thì họ sẽ trừ vào.
Về là nó cho để cầm về ấy cụ. Cháu có 2 anh bạn bên Anh mà chưa có rảnh để qua chơi.400 ơ cho người rơm hay người thất nghiệp ạ?
Ah ah. Cảm ơn cụ ạVề là nó cho để cầm về ấy cụ.