- Biển số
- OF-785718
- Ngày cấp bằng
- 27/7/21
- Số km
- 4,846
- Động cơ
- 803,408 Mã lực
Cụ ấy mô tả nhà chồng mợ thớt đối xử với hôn nhân của cục cưng độc đinh của họ. Chứ đâu khuyên thớt gì?Khuyên có tâm thật![]()
Cụ thấy nhà đấy thế nào? Ổn chứ?
Cụ ấy mô tả nhà chồng mợ thớt đối xử với hôn nhân của cục cưng độc đinh của họ. Chứ đâu khuyên thớt gì?Khuyên có tâm thật![]()
Cụ đùa ah, bên ngoại giao hộ chiếu đỏ miễn kiểm tra nên hay lạm dụng, tuy nhiên gần đây nhất có ô làm ở đsq đức bị xì đểu nên bị phát hiện mang mấy trăm nghìn về nhưng ko khai báo nên bị tịch thu và phạt. Nói chung dân ngoại giao có nhiều trò để mang tiền vềCầm đi khỏi biên giới vn mới khó chứ cầm về thì thoải mái cụ nhé
Có một chi tiết em thấy là cả 3 thế hệ cùng sinh sống trong một căn nhà 35-37m2 như mợ tả thì em nghĩ là sẽ rất ngột ngạt chưa kể em thấy nhiều người hay có tính cay nghiệt dèm pha lẫn nhau. Nhiều gđ tan vỡ cũng vì sinh sống trong một môi trường chật hẹp, không có không gian riêng để mà đc đc tự do là chính mình. Có những nhà em biết mâu thuẫn nhiều từ moi thứ nhỏ nhặt khi lại có cả anh/em trai cùng sinh sống trong ngôi nhà chung đó, vô cùng phức tạp k tan mới lạ.Em định kết thúc rồi nhưng ko ngờ nhận được sự quan tâm từ ib nên em xin phép các Cụ public lần cuối những thông tin còn bỏ ngỏ sau cho những ai cùng chung thắc mắc. Cho rằng thật cũng được, giả cũng OK nhưng ít nhất em sống đúng với tính cách nàng Scarlett, dám làm dám chịu, dám đối mặt nếu các Cụ, Mợ có nhu cầu khai thác kịch bản để chuyển thể thành film/truyện
- Gia đình chồng em ko phải dòng quan chức, chỉ là công chức bình thường, bố chồng em ko phải cấp quản lý, là lái xe cho CQ. Nếu so sánh căn ke kiểu môn đăng hộ đối thì bố đẻ em là GĐ nhỏ thôi, thủ trưởng của 1 đơn vị tầm 20 người. Nhà chồng em S tầm 35-37m2 gì đó, xây dựng khoảng từ năm 1995 trên phần đất của CQ phân. Nhà đẻ em diện tích rộng hơn chút nhưng trong ngõ, mua bởi công sức nỗ lực của bố mẹ em (mà sự đóng góp của mẹ em khá lớn vì bà kinh doanh) còn bố em rất liêm khiết, có tiếng là yêu quý và thương nhân viên.
- Lý do vì sao em đến với chồng em: Nếu để nói vì yêu say đắm thì ko phải vì từ tên gọi, nghề nghiệp, chuyên môn hay nhiều cái khác đều là những thứ trước kia vốn dĩ em rất ghét nhưng thời điểm đó vì sức ép gia đình giục giã lấy chồng (do tâm lý người ở quê hay hỏi han nọ kia) cộng thêm mọi thứ của anh ta ko nổi trội nhưng ổn định nên em thấy chấp nhận được. Còn chuyện anh ta từng 1 tập thì ban đầu em có sốc nhưng thời điểm đó, anh ta khá điềm đạm, chín chắn, chỉn chu, ko phông bạt và nghiêm túc khiến em nghĩ anh ta sẽ biết trân trọng mình bởi từng đổ vỡ. Song giờ ngẫm lại, là do em yêu ít nên ít kinh nghiệm, sự tinh tế và nhanh nhạy trong việc "bắt mạch" đàn ông là rất kém nên phải trả giá thôi. Còn nếu về tâm linh mà nói thì đó là duyên nghiệp, trả xong thì hết rồi, đường ai nấy đi. Giờ anh ta có lấy vợ thì em mừng quá, đỡ có người xóc máy, đá xéo em.
- Sau khi cưới, lương em và chồng same same nhau ko chênh nhau là mấy; em tầm 9 triệu, chồng em tầm 12-15, là quản lý cấp phòng, tương đương TP. Khi đó, xác định 1 năm nữa sẽ đi nước ngoài nên chồng em động viên em cố sống chung với ông bà nội để tiết kiệm tiền thuê nhà dù bố chồng em nổi tiếng khó tính, nóng tính hay nói lời cay nghiệt. Tính cách này thừa hưởng từ bà nội chồng em, qua lời kể của mẹ chồng hay các thím chồng thì bà độc ác, nghiệt ngã tới mức 4 người con trai lấy vợ ở 4 nơi khác nhau; gái làng sợ bà ko dám về làm dâu. Chồng em sinh ra, lớn lên trong nền nếp gia đình trọng nam khinh nữ như vậy, cộng thêm là con trai duy nhất trong nhà nên cái gì của anh ta cũng là nhất, là đúng, luôn thích kiểm soát, dominate vợ nhưng ra ngoài XH va chạm thì vợ lại chủ động hoàn toàn. Nghe rất phi logic đúng ko ạ? Văn viết chồng em tốt hơn văn nói, có thể còn tốt hơn em nhưng phản xạ ngôn ngữ trong những tình huống đột ngột thì ko bằng em. Tuy nhiên, mức độ sát thương về lời nói hoặc khẩu nghiệp thì chồng em ko kém bố chồng em là mấy
- Khi sang nước ngoài, tạm gọi chồng em là sếp nhỏ đi thì chồng em nhận tiền lương (hỗ trợ sinh hoạt phí) thay em vì các cặp vợ chồng khác cũng thế nhưng có lẽ ít ông chồng nào quản lý chặt chẽ, chi li như chồng em. Hàng tuần, anh ta đưa tiền cho em đi chợ yêu cầu em tập hợp bill về, thống kê chi tiết bill, tới khi nào tiêu hết mới được nhận tiếp. Đi chợ mua gì, ăn gì cũng là chủ trương của anh ta, nếu làm trái ý hoặc em mua nhiều hơn mức bt của anh ta 1 chút thì anh ta sẽ lôi ra nói mãi. Mãi sau này, em có chút quỹ đen, em biết anh ta thích ăn loại cá này tuy ngon nhưng hơi đắt, em mua về bằng tiền riêng của em nhưng xui xẻo hôm ý cá ko ngon như mọi ngày. Anh ta càm ràm, ăn phí cả mồm mà đắt, lần sau đừng mua nữa nhé! Cả buổi đó cũng lặp lại những câu như thế! Đây chỉ là dẫn chứng rất nhỏ thôi; việc ko vừa ý hoặc sai sót của người khác thì đay đi đay lại, quên mất rằng, vợ rất tôn trọng, rất để ý tới sở thích của mình, sống rất vì mình.
- Ở nước ngoài, gửi tiền trong NH ko có lãi nên khi có người về tiết kiệm được 1 chút đổi sang tiền Việt thì chồng em gửi em gái và mẹ chồng làm sổ tiết kiệm vì anh ta ko tin nhà ngoại. Trước kia tập 1, chị vợ cũ giữ hết tiền, gửi mẹ đẻ chị ta tiền tiết kiệm mãi sau lằng nhằng ly hôn mới trả lại cho anh ta. Tới giờ, anh ta dùng ngay chiêu đó với em. Biết là bị đau 1 lần thì anh ta bật chế độ cảnh giác nhưng với tùy từng đối tượng chứ, còn em là đứa chưa bjo tơ hào, vay mượn của ai cái gì, thậm chí lúc quen nhau, mời em đi ăn còn khó, tặng quà em còn ko lấy thì đừng dùng bài đó với em. Nếu em tham, em hám của thì giờ em giàu rồi vì 1st của em là chủ tịch HĐQT của 1 tập đoàn lớn về XD thế nên đừng nghĩ lấy căn nhà của bố mẹ ck mười mấy tỷ ra nhử hay thỏa hiệp quay về cho em đứng tên CC mấy tỷ là khả thi. Nói vậy để mấy Cụ nghĩ em hậm hực là bởi tiền nong anh ta ko quân tử, là em ko giữ tiền nên em cay cú. Cái em cần là trách nhiệm, là văn hóa, là bản lĩnh của 1 người đàn ông đối xử với vợ con hậu chia tay ntn. Dù chồng em giờ có nghìn tỷ thì em chẳng may may nghĩ ngợi gì đâu vì bản chất con người là ko đổi. Hèn và hãm là thứ đáng sợ chứ ko phải nghèo khổ đâu ạ!
- Tiếp nữa, em là người trân quý hạnh phúc gd, ko phải kiểu người hứng lên là cưới, hết hứng là bỏ, cũng từng nhẹ nhàng giải thích nói chuyện góp ý về sự độc miệng của anh ta, khuyến nghị anh ta đừng lôi gd vợ vào cuộc trong mỗi cuộc tranh cãi, nhưng chỉ 1 tuần sau đâu vào đó. Thậm chí cả mấy tháng đầu sau ly thân, hàng tuần anh ta qua đón đưa bé nhưng ko chào bố mẹ em, tới mức bé con phải bảo, sao bố hư, bất lịch sự ko chào ông bà thế? Vậy, cơ hội cho cả 2 thì đều có nhưng lằn ranh đỏ anh ta vẫn liên tục vi phạm thì quay lại ích gì? Lại thành trò cười, 1 tấn bi hài kịch nữa hay sao ạ? Còn các Cụ sẽ vặn vẹo, ai chả là nạn nhân trong câu chuyện của chính mình? Vậy, sống để 2 vợ đều phải chủ động ôm con rời đi, sang nhà vợ cũ 1 đón con nói năng xấc láo còn bị cả nhà người ta vác gậy dao rượt đánh thì là cớ làm sao? Hay là nhà kia cũng tự coi mình là nạn nhân trong kịch bản đó ạ?
- Trước khi nói gì, làm gì, đặc biệt trước các QĐ quan trọng, em đều có sự cân nhắc tương đối. Chính năm xưa, chị vợ cũ ôm con rời nhà chồng ko nói lời nào nên bị nhà chồng trách là đi ko chào ai nên 2 gd thông gia ko biết mà trao đổi tt. Vậy thì, em bước vào đàng hoàng, trước khi rời đi, em cũng chọn lúc đông đủ ban bệ nói lời tạm biệt thì bố chồng dặn để lại chìa khóa. Và sau đó, cả đại gd nhà chồng im lặng, 2 bên thông gia cắt đứt liên hệ hoàn toàn. Vậy, chẳng phải nếp nhà là sao? Trong khi cách đó mấy tháng, ông bà qua nước ngoài thăm, em cũng đón tiếp nồng hậu, chu đáo. Tới khi 2 mẹ con em về ngoại, mẹ chồng vốn là người có hiểu biết, biết điều, ôn hòa cũng nhắm mắt làm ngơ, đi du lịch chán chê sau gọi điện xã giao đãi bôi, "dù sao con vẫn là con của bố mẹ.... trong quá trình ở có gì ko đúng thì bỏ qua, tha thứ cho mẹ". Vậy, dù bạn là ai, bạn cư xử ntn thì họ vẫn giữ y cách sống đó. Con em là con trai còn con vợ cũ là con gái!
- Cuối cùng, người phụ nữ nào cũng muốn thu mình bé lại là con mèo nhỏ nép vào chồng để được chở che, yêu thương nhưng hoàn cảnh xô đẩy khiến họ phải tự tạo vỏ bọc gai góc cho chính mình. Ủy mị, yếu mềm, khóc lóc ích gì, có ai thương xót mình đâu? Khóc 1 lần họ còn hỏi han, khóc thêm lần nữa đã thấy phiền, thêm nữa thì khinh bỉ, né tránh, thậm chí cười cợt.
XH dù văn minh bình đẳng song ánh mắt cười khẩy phân biệt với phụ nữ ly hôn vẫn còn. Định kiến lên người mẹ đã đành nhưng nếu đặt lên gd cô ta thì sẽ rất mệt mỏi. Bởi thế, chủ đề này vẫn sẽ gây tranh cãi dài cho tới khi người thân của những ng bình luận rơi vào tình cảnh tương tự.
Cuộc sống là những mối duyên tao ngộ, em cảm ơn sự chia sẻ, động viên của rất nhiều Cụ, Mợ trong này, điển hình là Cụ Kiên Khùng, Mợ Mimeo....Nếu cảm thấy đủ tin tưởng nghĩ em là tri kỷ thì mn có thể ib cho em bởi những người đồng cảnh nếu ko thể yêu thương quý trọng lẫn nhau thì còn có thể làm được điều gì khác nữa ạ? Mọi đề nghị chạm tới lằn ranh đỏ thì em xin phép ko trả lời. Topic có lẽ close tại đây là xinh rồi. Chúc cho các Cụ Mợ luôn thực sự hạnh phúc với lựa chọn của mình![]()
![]()
![]()
Em lát quá... Mợ chửa lành em một nhátLà một người chuyên chữa những chấn thương tâm lý, em khuyên mợ thớt bình tâm lại. Đọc những dòng mợ viết, em thấy mợ đang trải qua thời kỳ tổn thương, đau đớn, uất ức và tự trách. Đây gọi là thời kỳ vết thương rỉ máu, nhiễm khuẩn. Mợ cần ngay lập tức dùng thuốc kháng sinh, thuốc chống phù nề và các loại vitamin để chống nhiễm trùng lan rộng, tăng sức đề kháng cho cơ thể để chống chọi với vết thương này. Trước tiên, mợ không cần phải oán trách người chồng mợ, không cần oán trách gia đình anh ta cũng như không nên oán trách bản thân mợ. Mọi việc đến rồi đi nằm ngoài khả năng của chúng ta. Mợ cần học cách chấp nhận và tha thứ. Tha thứ ở đây không phải là tôi sẽ thân thiện với anh, với bố mẹ anh. Mà là không nghĩ về họ nữa. Không dằn vặt đau khổ vì họ nữa. Cư xử với họ một cách văn minh nhưng có khoảng cách. Rồi mợ hãy mở lòng ra với chính bản thân mợ. Cởi bỏ đi hết những uất ức, đớn đau, thất vọng cho nhẹ lòng. Không nên giữ những thứ đó trong lòng, mợ ạ. Vì nếu mợ không cởi bỏ được mà cứ ôm nó trong lòng, mợ sẽ bị chính nó làm hại. Trước hết nó gây cho mợ những khủng hoảng tâm lý. Mợ uất ức, không ăn, không ngủ, không còn tâm trí tập trung vào bản thân, con cái, công việc. Đêm ngày ôm nỗi đau, nỗi hận dần dà nó sẽ khiến mợ trở nên hung dữ, khắt khe và thù hận. Em xin lỗi mợ, em thấy mợ đang ở giai đoạn này. Khi mợ chưa biết cách giải toả, không tìm được ai để giãi bày, mợ phải đưa lên đây. Đọc những dòng mợ viết, với lăng kính của người chữa bệnh, em hoàn toàn hiểu và thông cảm với mợ. Em muốn mợ đọc những dòng này của em và hiểu mợ cần làm gì. Bởi vì từ trước đến nay ở VN không có những bác sĩ tâm lý chữa trị chấn thương tâm thần sau đổ vỡ hôn nhân. Người phụ nữ VN luôn phải chịu đựng và phải tự quay cuồng trong nỗi đau, nỗi tổn thương và uất hận ( Em không đề cập đến việc có những phụ nữ sống lỗi bỏ chồng con). Hệ quả là họ rơi vào tổn thương tâm lý, trầm cảm, hằn học hận thù và nghi ngờ tất cả những người xung quanh. Họ khó hoà nhập vào đời sống xã hội.
Thế nên mợ hãy be happy với những gì mợ đang có. Em xin hướng dẫn mợ tập phương pháp mỉn cười trước gương. Mỗi ngày mợ nên tập 3 lần sáng trưa tối. Nhìn vào gương và mỉn cười. Quan sát khuôn mặt mình. Giữ cơ mặt luôn mìn cười 1 phút, rồi tăng lên 2 phút, tăng lên 3 phút rồi tăng lên càng lâu càng tốt. Tập cho thành thói quen để lúc nào cũng giữ nụ cười mỉn trên gương mặt. Khi ở nhà, khi ra phố, khi ở cơ quan. Đây là liều kháng sinh cực mạnh giúp mợ chữa lành vết thương bởi khi cơ mặt mợ mỉn cười, các dây thần kinh ngoại biên trên mặt mợ sẽ đánh tín hiệu lên não để não tiết ra dopamine làm mợ cảm thấy vui, thấy hạnh phúc, thấy yêu cuộc sống, yêu đời và yêu con người mợ ạ. Và khi mình vui rồi thì mọi ưu phiền tan biến hết, sức khoẻ dồi dào trở lại. Mợ sẽ trở nên xinh đẹp, thông minh và mạnh mẽ để tận hưởng cuộc sống này.
Em chúc mợ một ngày vui.
Chuyện nhà mợ ấy sai ngay từ đầu bài nên thân bài, kết luận nó cũng sai luôn. Chứ thực ra nhà mợ ấy giải quyết đúng ngay từ đầu thì nó lại đơn giản và gia đình hạnh phúc thôi. Đàn ông lười việc nhà hay mộng chè xét nét, bố chồng khó tính trong mắt con dâu nó là chuyện hết sức bình thường. Tách ra riêng ngay từ đầu để mợ ấy tự xây cái gia đình nhỏ theo ý mợ ấy là xong hết. Còn ai cũng là thánh nhân trong câu chuyện của mình.Có một chi tiết em thấy là cả 3 thế hệ cùng sinh sống trong một căn nhà 35-37m2 như mợ tả thì em nghĩ là sẽ rất ngột ngạt chưa kể em thấy nhiều người hay có tính cay nghiệt dèm pha lẫn nhau. Nhiều gđ tan vỡ cũng vì sinh sống trong một môi trường chật hẹp, không có không gian riêng để mà đc đc tự do là chính mình. Có những nhà em biết mâu thuẫn nhiều từ moi thứ nhỏ nhặt khi lại có cả anh/em trai cùng sinh sống trong ngôi nhà chung đó, vô cùng phức tạp k tan mới lạ.
Qúa nhiều thứ lệch pha, kể như chuyện ck hơn vợ 12t, 2 vk tính cách khác nhau, nên càng xa nhau trong ngôi nhà nhỏChuyện nhà mợ ấy sai ngay từ đầu bài nên thân bài, kết luận nó cũng sai luôn. Chứ thực ra nhà mợ ấy giải quyết đúng ngay từ đầu thì nó lại đơn giản và gia đình hạnh phúc thôi. Đàn ông lười việc nhà hay mộng chè xét nét, bố chồng khó tính trong mắt con dâu nó là chuyện hết sức bình thường. Tách ra riêng ngay từ đầu để mợ ấy tự xây cái gia đình nhỏ theo ý mợ ấy là xong hết. Còn ai cũng là thánh nhân trong câu chuyện của mình.
Cụ chuẩn ạCụ đùa ah, bên ngoại giao hộ chiếu đỏ miễn kiểm tra nên hay lạm dụng, tuy nhiên gần đây nhất có ô làm ở đsq đức bị xì đểu nên bị phát hiện mang mấy trăm nghìn về nhưng ko khai báo nên bị tịch thu và phạt. Nói chung dân ngoại giao có nhiều trò để mang tiền về
Có lẽ mợ nên hỏi thăm tìm vợ đầu của ck thớt để tìm hiểu chắc sẽ khách quan hơn. Lúc đó 2 năm rõ 10 cho mợ khỏi lăn tăn.Tôi thì không bênh ai, nhưng cuộc đời tôi thấy cái gì cũng có nguyên nhân của nó.
Câu chuyện chỉ là lời kể 1 chiều, đọc biết vậy thôi.
Ai cũng là nạn nhân trong câu chuyện của mình cụ ạ. Nghe ck mợ ấy nói thì mình sẽ lại nghe một phiên bản khác. Lệch tuổi là mợ ấy chọn, tính cách vc khác nhau là thường, mấy cái gia trưởng (có gì xấu nhỉ), ác khẩu, chi li đấy bản chất là không ưa thì dưa có giòi chả quan trọng lắm. Tất nhiên mợ ấy li hôn là đúng vì điều đó làm mợ ấy thoải mái, đơn giản chỉ là vậy. Chứ mô hình ck đi làm kiếm được đủ tiền để vợ đi làm cho vui còn lại quán xuyến nhà cửa, lo con cái nó quá điển hình và dùng suốt có sao đâu. Nó tồi, ok - nhưng làm thế nào để nó tốt lên mới là vấn đề cơ.Qúa nhiều thứ lệch pha, kể như chuyện ck hơn vợ 12t, 2 vk tính cách khác nhau, nên càng xa nhau trong ngôi nhà nhỏ
Ck hơn vk 12t thì phải hơn vợ 1 cái đầu, chứ theo như mợ chủ thì ck cũng chỉ ngang cơ, lại thêm mấy thứ gia trưởng, ác khẩu, chi li.
Ong ck kiểu này chỉ nên lấy 1 cô vk mù chữ, cô ấy sẽ thấy nhà ck như 1 lâu đài, việc ck đi ctac NN như là ky tích. và cô ấy sẽ happy or chịu đựng như bà mẹ ck trong chuyện này![]()
Có lẽ mợ nên hỏi thăm tìm vợ đầu của ck thớt để tìm hiểu chắc sẽ khách quan hơn. Lúc đó 2 năm rõ 10 cho mợ khỏi lăn tăn.
Cụ nào có máu thám tử thì tìm ra a ck & đưa link này cho a ck thì chúng ta sẽ có 1 thớt khác như trên tàu nhanhAi cũng là nạn nhân trong câu chuyện của mình cụ ạ. Nghe ck mợ ấy nói thì mình sẽ lại nghe một phiên bản khác. Lệch tuổi là mợ ấy chọn, tính cách vc khác nhau là thường, mấy cái gia trưởng (có gì xấu nhỉ), ác khẩu, chi li đấy bản chất là không ưa thì dưa có giòi chả quan trọng lắm. Tất nhiên mợ ấy li hôn là đúng vì điều đó làm mợ ấy thoải mái, đơn giản chỉ là vậy. Chứ mô hình ck đi làm kiếm được đủ tiền để vợ đi làm cho vui còn lại quán xuyến nhà cửa, lo con cái nó quá điển hình và dùng suốt có sao đâu. Nó tồi, ok - nhưng làm thế nào để nó tốt lên mới là vấn đề cơ.
Thôi cụ ơi, làm thế rồi thông tin qua lại thị phi làm khổ mợ ý, mãi mới Esc đcCụ nào có máu thám tử thì tìm ra a ck & đưa link này cho a ck thì chúng ta sẽ có 1 thớt khác như trên tàu nhanh![]()
Cụ làm em cười hết cả ngái ngủScarlet phiên bản VN khổ quá
Kiếp nạn 1, yêu 1 anh, sau đó a ây làm CT HQQT, cái này làm e nhớ đến 1 series về các Chủ tịch trên mạng
Kiếp nạn 2: gặp bố con nhà a núi
Gio mang cậu con trai về nuôi, cẩn thận tính nó lại giông cụ, ông nội, bố nó, e khuyên nên trả lại luôn để nhà đó tôn tạo và gìn giữu di sản, còn mợ rũ bùn làm lại cuộc đời
E nghĩ a ck cũng đang thươngAi cũng là nạn nhân trong câu chuyện của mình cụ ạ. Nghe ck mợ ấy nói thì mình sẽ lại nghe một phiên bản khác. Lệch tuổi là mợ ấy chọn, tính cách vc khác nhau là thường, mấy cái gia trưởng (có gì xấu nhỉ), ác khẩu, chi li đấy bản chất là không ưa thì dưa có giòi chả quan trọng lắm. Tất nhiên mợ ấy li hôn là đúng vì điều đó làm mợ ấy thoải mái, đơn giản chỉ là vậy. Chứ mô hình ck đi làm kiếm được đủ tiền để vợ đi làm cho vui còn lại quán xuyến nhà cửa, lo con cái nó quá điển hình và dùng suốt có sao đâu. Nó tồi, ok - nhưng làm thế nào để nó tốt lên mới là vấn đề cơ.
Em hỏi nhờ tí ông lão nhà em cũng có chứng chỉ hành nghề luật sư thì dùng luôn của nhà trồng được có ok không nhỉ? Em bảo anh phải khách quan và công bằng nhé thì thấy gật gù ghê lắmChốt lại, Mợ ly hôn chưa?
Nếu ly hôn rồi thì chúc Mợ vững bước và thành công
Ly hôn để cho con cái sống yên ổn và ngôi nhà chúng ở không phải là cái chợ cãi nhau dằn vặt nặng nề
Quan điểm cá nhân của em: Mọi lỗi lầm đều có thể bỏ qua, nhưng đã coi thường gia đình nhau thì dẹp mọe nó đi
Đàn ông thế gian này có chết hết đél đâu, em thật
5 mins dành cho quảng cáo: Nếu Mợ chưa ly hôn, hiện đã quyết tâm ly hôn, cần tư vấn pháp lý dù thuận tình, đơn phương hay nhanh gọn, call em
Trân trọng
![]()
Thì có còm ở trên là mợ chủ tâm sự lần cuối rồi màThôi cụ ơi, làm thế rồi thông tin qua lại thị phi làm khổ mợ ý, mãi mới Esc đc![]()
Em đang nói vụ lướt vni kia cụ nhé.Cụ ấy mô tả nhà chồng mợ thớt đối xử với hôn nhân của cục cưng độc đinh của họ. Chứ đâu khuyên thớt gì?
Cụ thấy nhà đấy thế nào? Ổn chứ?
E nghĩ a ck cũng đang thương
Ko rượu chè cờ bạc, trai gái, cv,ổn định, my idol
Vậy mà vk đầu cầm tiền, ôm con trốn đi, vk 2 cũng ôm con bỏ đi
Ông ck này chỉ có cái sai là ko tìm đúng người phù hợp thôi![]()
Nghĩ cũng tội mà thôi cũng kệE nghĩ a ck cũng đang thương
Ko rượu chè cờ bạc, trai gái, cv,ổn định, my idol
Vậy mà vk đầu cầm tiền, ôm con trốn đi, vk 2 cũng ôm con bỏ đi
Ông ck này chỉ có cái sai là ko tìm đúng người phù hợp thôi![]()
Em cũng định hỏi là gia đình ck phong kiến, ck gia trưởng, mấy đời họ độc đinh, giờ Mợ ấy mang cháu nội độc đinh của dòng họ đi có phải trong suy nghĩ của Mợ ấy cũng là một cách trả thù ngọt ngào không. Tất nhiên, tình mẫu tử thì không phải bàn cãi.Scarlet phiên bản VN khổ quá
Kiếp nạn 1, yêu 1 anh, sau đó a ây làm CT HQQT, cái này làm e nhớ đến 1 series về các Chủ tịch trên mạng
Kiếp nạn 2: gặp bố con nhà a núi
Gio mang cậu con trai về nuôi, cẩn thận tính nó lại giông cụ, ông nội, bố nó, e khuyên nên trả lại luôn để nhà đó tôn tạo và gìn giữu di sản, còn mợ rũ bùn làm lại cuộc đời