2. Wiliam Kidd
Tên này tầm hoạt động ở Ấn Độ Dương nhưng do có những truyền thuyết nên tôi cũng viết
Kidd cũng là một Corsair tên này đã từ bỏ biển về New York cưới một cô vợ trẻ hơn hắn đến 16 tuổi. Sống một cuộc đời yên ả. Nhưng nếu đã yêu biển cả, yêu tiếng rì rào sóng vỗ, yêu bộ ngực trần của những cô gái thổ dân rung lắc bên đống lửa theo những vũ điệu cuồng say thì làm sao mà bỏ biển cả được. Chính vì thế nên bên cô vợ trẻ xinh đẹp giầu có (vợ hắn là một trong những người giầu nhất New York lúc bấy giờ) nhưng lòng Kidd không bao giờ nguôi nhớ về biển cả. Xem ra cứ bảo là nghèo mới đi cướp thì không còn đúng nữa phải không các bạn.
Lúc này Kidd chỉ muốn đi làm tàu truy đuổi (loại tàu diệt cướp biển và tàu các quốc gia thù địch. Được ăn chia theo tỷ lệ với chính phủ). Nên Kidd sang tận Anh nhờ Thượng nghị sĩ, Huân tước Bellomont (Sau này trở thành Thống đốc Massachusetts) đỡ đầu cho sự nghiệp truy đuổi của mình
Đen cho hắn, lúc làm chính nghĩa thì chẳng gặp tầu nào. Bọn thủy thủ đói khát không chịu được cứ đòi đi cướp. Kidd tặc lưỡi làm liều, vậy là hắn đã gia nhập đội ngũ cướp biển, nhưng vẫn tránh các tàu của nước Anh, chỉ cướp của quốc gia đối nghịch và trung lập.
Trong lần đi cướp, hắn cướp một con tàu treo cờ Pháp nhưng không biết trong đó có hàng của Quốc Vương Ấn Độ Moghul. Tức tối, Quốc Vương Ấn Độ đòi Vua Anh phải bắt Thuyền trưởng Kid.
Kid bị choáng váng thật sự,Từ xưa đến nay hắn vẫn đinh ninh mìnfh làm tất cả phụng sự nươớc Anh. Giá như vua Louis của Pháp kết tội hắn thì đã đành. Đây lại là Đức Vua Anh – người mà Kidd luôn tự hào khi nhận là thần dân trung thành của ngài. Những bậc tiền bối của Kidd như Drake, Morgan.. võ công cũng chỉ tương tự mà phúc lộc đầy nhà. Thế nhưng sao hắn lại đứng trước giá treo cổ? Trớ trêu thay
Với triết lý “Nén bạc đâm toạc tờ giấy” của người phương Đông. Kidd chia kho báu ra làm nhiều phần. Lén lút đem chôn trên các hoang đảo. Lấy nó làm bảo hiểm cho sinh mạng của mình. Xong xuôi hắn đường hoàng đến gặp nhà bảo trợ của mình là Huân tước Bellomont – lúc này đã là thống đốc Massachusetts.
Món quà ra mắt 40.000 bảng Anh có vẻ không vừa mồm Bellomont và cũng có thể Bellomont không tin là Kidd có vàng giấu thật. Bellomont bắt giam Kidd và giải hắn về London. Mặc kệ bản đồ của Kidd đưa ra. Bellomont đem về nhà vứt cho con làm máy bay giấy.
Trải qua hàng loạt các phiên tòa cuối cùng Kidd bị kết tội cướp biển. Khi được tòa cho nói lời cuối cùng. Kidd đứng lên dõng dạc xin đổi các kho báu mà hắn giấu được lấy sinh mạng mình. Chẳng nhẽ tiền lại mua được luật pháp sao? Thế là các quan tòa bác bỏ yêu cầu của Kidd. Và hắn phải lên giá treo cổ
Sau khi nhẩy “Vũ điệu dây gai”thì một điều khong ngờ xảy ra. Cơ thể của Kidd rơi cái bịch xuống đất. Theo luật khoan hồng thời đó. Nếu treo cổ bị rơi xuống đất có nghĩa là Chúa đã xá tội cho người này và sẽ được khoan hồng bỏ án tử. Nhưng số phận đã hết may mắn với Kidd, với cái lắc đầu của viên pháp quan hắn lại bị treo cổ lại. Sauk hi chết xác của Kidd bị kéo ngược sông Thames đến mũi Tibury. Bị ngâm trong ba đợt thủy triều. Sau đó bị đóng lồng sắt treo lủng lẳng. Theo đúng truyền thống của Hải quân Hoàng gia Anh xử những tên cướp biển và cảnh tỉnh cho những ai có ý định rũ bỏ áo sĩ quan đi làm cướp biển.
Cái chết của Kidd là vấn đề tất yếu. Số phận những tên cướp biển nếu không nhẩy “Vũ điệu dây gai” thì cũng sẽ phơi xác ở một nơi nào đó như bao tên cướp biển khác. Nhưng cái huyền thoại của hắn lại nằm ở chỗ sau khi hắn chết
Bellomont về nhà ngồi buồn buồn lôi cái bản đồ mà Kidd đưa cho. Bảo gia nhân “đi đến chỗ này đào xới cho ta”. Mặc dù nói thế nhưng trong bụng ông ta cũng không tin là tìm được gì. Nhưng thật bất ngờ khi gia nhân của ông trở về với một tàu đầy vàng. Lúc này Bellomont mới hối hận vì đã bắt Kidd, ông biết đây mới chỉ là một phần kho báu của Kidd. Lập tức ông ta cho gia nhân tiếp tục đi tìm những đảo có khả năng Kidd chôn vàng. Nhưng chỉ uổng công, hết lần này đến lần khác gia nhân của ông trở về với bộ mặt đưa đám và cái túi rỗng tuếch.
Và cũng từ đó đến nay, kho vàng của Kidd có một cuộc đời huyền thoại. Mấy ông nhà văn lại được dịp tung tin hỏa mù nhằm bán sách. Nào là Đảo này gọi là Đảo xác vì sau khi chôn vàng chính tay Kidd đã giết hết những kẻ thân tín của mình và xác họ được đánh dấu thành mũi tên chỉ đường.
Đảo xác ở đâu? Chẳng một ai biết. Những kẻ phiêu lưu đã đi tìm nó suốt 3 thế kỷ và cả 3 đại dương cũng không thấy. Phải chăng kho vàng của Kidd là chuyện bịa đặt? Nhưng lẽ nào đứng trước giá treo cổ người ta vẫn đùa bỡn với mạng sống của mình? Kidd đã định mua mạng sống của mình bằng các kho vàng. Vậy chắc chắn nó phải tồn tại
Cái lập luận ngon ăn đó đã khiến bao kẻ khánh kiệt gia tài, chôn vùi tuổi trẻ trong mộng tìm thấy kho vàng của Kidd. Thôi thì đủ, từ chính chách cỡ bự tới các đô đốc Hải quân, nhà văn nhà thơ…tất cả đều mơ màng về kho vàng của Kidd. Họ đến các hòn đảo hoang ở Ấn độ Dương, ở Caribes, ở Thái bình dương…Cuốc xẻng có, máy móc hiện đại có. Nhưng thành công lớn nhất là vài bộ xương người. Vài đồng tiền hoen gì còn ngoài ra chẳng có gì hết.
Một hôm một chàng mọt sách người Bồ Đào Nha, lang thang vào thư viện Madrid lục lọi đống sách cũ thế nào mà lại tìm thấy một tài liệu. Một Galleon chở đầy vàng từ Mexico trở về Tây Ban Nha bị Hải tặc tấn công. Bọn Hỉa tặc mang vàng sang đảo Fora trong Đại Tây Dương chôn. Nhưng đen cho chúng, bão đến tàu của chúng bị hất sang bên bờ biển bên kia. Những tên trên đảo chết đói. Tên cuối cùng trước khi chết vẽ cái bản đồ giấu vàng cho vào cái chai và thả ra biển, trả cho nhân loại. Một con tàu buôn với được nó. Nhưng không hiểu những chữ bí hiểm trên tờ giấy đã đưa cho một người thông thái Tây Ban Nha đọc. Chắc ông này cũng dek đọc được nên tài liệu đó rơi vào đống tài liệu bụi bặm của thư viện Madrid.
Lập tức người ta bới tung cả đảo For a lên, nhưng kết quả vẫn là con số không. Và đến nay các đảo giấu vàng vẫn là những bí mật lớn niềm hy vọng và ảo mộng của rất nhiều kẻ phiêu lưu. Mà Đại dương đâu chỉ có vài hòn đảo giấu vàng của thuyền trưởng Kidd. Nghe đồn ở đảo Coscos vùng Caribes còn có kho vàng “Chiến lợi phẩm của Lima” một kho vàng lớn gấp nhiều lần và hấp dẫn hơn nhiều.
Đầu thế kỷ 19, khi Jose Martin đánh vào Lima. Thực dân Tây Ban Nha vội vàng vơ các kho vàng lên tàu bỏ trốn. Những đống vàng thỏi, kim cương, những tượng vàng đặc của người thổ dân được kìn kìn đưa xuống tầu làm cho thuyền trưởng Thompsons vốn nổi tiếng chính trực cũng nổi lòng tham. Không hiết vàng có mở được cửa Thiên đường như Colombus nói không nhưng đã kéo Thompsons xuống địa ngục. Nửa đêm ông phá cửa phòng Tổng trấn và Tổng giám mục Lima. Không nói không rằng giết hai người rồi ném xác xuống biển. Thompsons hạ lá cờ Tây Ban Nha xuống, kéo lá cờ đầu lâu xương chéo lên, gia nhập làng cướp biển. Cũng có người nói rằng thủy thủ đã giết Thompsons và tranh nhau đống vàng tội lỗi. Sự thật như thế nào thì chỉ có biển mới biết. Mà biển cả thì rất ít khi chịu mở ra các điều bí mật của nó.
Những bí mật đó luôn là đề tài hấp dẫn các bạn có máu phiêu lưu. Và khi đọc xong bài này bạn nào lại thuê thuyền ra khơi đi tìm hòn đảo giấu vàng của Kid thì cứ việc. Xét cho cùng tuổi trẻ cũng phải phiêu lưu liều lĩnh một chút đúng không các bạn.