Một cuộc đời thất bại.

just for fun

Xe lăn
Biển số
OF-52611
Ngày cấp bằng
11/12/09
Số km
12,000
Động cơ
664,509 Mã lực
Em lại nghĩ khác, tổng thu nhập gia đình 3 triệu xài 3 triệu, 20 triệu xài 20 triệu đó mới là người giỏi thu vén. Hai vợ chồng công nhân ở Sg cũng chỉ 8, 9 triệu thôi. Chứ nhu cầu giao tiếp, họ hàng, quan hệ xã hội bao nhiêu cũng chẳng đủ.
Khi khó khăn thì cắt hết, chỉ xài theo hướng tồn tại, khá hơn thì mới xài kiểu hưởng thụ vật chất và tinh thần.
Em thấy mợ đưa ra trường hợp khá tiêu cực, đàn ông giờ cũng biết thân biết phận đâu dám vênh mặt lên với vợ như ngày xưa đâu ?
Hay mợ là trường hợp thất bại đặc biệt, số quá nhọ nên vớ phải ông chồng vừa kém kiếm tiền vừa gia trưởng, vừa bẳn tính ?
Kiếm 20 triệu cũng là nỗ lực hết sức so với khả năng của ổng, thông cảm và chia sẻ với ổng, chứ cứ nhăn nhó, chê bai vậy ổng cáu là còn nhẹ. Em là em sút ngay.
Mới sáng sớm mà viết dài quá.
Theo quan điểm cá nhân của cháu, cụ đang mắc lỗi suy diễn không có căn cứ khi tranh luận. Cháu không hiểu cụ lấy cơ sở ở đâu mà nói cháu là trường hợp thất bại đặc biệt, chồng abc ... và cháu không biết thông cảm và chia sẻ với chồng.
Thế này nhé, xuất phát của cuộc tranh luận này bắt đầu từ quan điểm là trong gia đình khi có một người đưa ra quan điểm trong gia đình hiện nay như thế này:
**************************************
Gia đình sự nghiệp cái nào cũng quan trọng
- Chồng / vợ ai chịu trách nhiệm phần nào cũng đươc (tùy vào khả năng, hoàn cảnh và cái nào có lợi hơn)
- Đã là gia đình thì phải biết hy sinh, bớt nghĩ đến cái tôi riêng
Trong thực tế :
1. nhiều : chồng sự nghiệp + vợ gia đình
2. ít : chồng + vợ cùng chia sẻ cả 2
3. rất ít : vợ sự nghiệp + chồng gia đình
Do thực tế như vậy nên thông thường chồng coi trọng sự nghiệp hơn còn vợ coi trọng gia đình hơn (chồng đã phải hy sinh những giây phút gần gũi bên vợ con và vợ phải hy sinh quyền được làm việc, giao tiếp với XH -> công bằng :)))
XH ngày càng phát triển thì khoảng cách (1) và (2) càng gần tuy nhiên đừng cố bắt chước cho bằng chị bằng em mà k căn cứ vào hoàn cảnh cụ thể, khả năng thực tế của bản thân và cân nhắc lợi / hại.

Cháu nêu quan điểm thế này:
Cháu thấy từ xưa đến nay chủ yếu là chia sẻ kinh tế giữa vợ và chồng thôi, ít mợ được chồng nuôi không lắm trừ phi mợ ấy đẹp. Còn thì cháu thấy công thức có vẻ như thế này ạ:
1. Nhiều:
i. Kinh tế: vợ chồng chia sẻ, chồng có thể kiếm nhiều hơn tí, vợ có thể kiếm ít hơn tí nhưng khó có thể bỏ đi vai trò một người.
ii. Gia đình: việc nhà, chăm con, dạy và chơi với con chủ yếu người vợ, người chồng về thường nghĩ đến việc lớn trong lúc đợi cơm :)
2. Ít: Chồng lo chủ yếu về kinh tế, vợ lo gia đình con cái và hưởng phước chồng
3. Rất ít: Giống mục 3 của cụ
hay là do cháu là tầng lớp bình dân nên cháu chỉ gặp đại đa số trường hợp mục 1, chia sẻ kinh tế giữa vợ chồng
P/s: cái này chẳng phải là bình đẳng giới mà sự thật là số lượng ông chồng có khả năng nuôi khỏe 1 vợ 2 con với các điểu kiện đầy đủ lại về không cằn nhằn vợ, tôn trọng vợ, và gia đình chồng ko bỉ bôi mày ăn bám con tao... là hiếm.
Khi có 1 ông chồng như thế thì chị em phụ nữ tội gì đi làm, ở nhà chăm con, làm đẹp tiêu tiền cho nó sướng. Khổ nỗi đa phần chệ em chân không đủ dài để kiếm được ổng đại gia thì đành phải lăn lộn ra đời kiếm tiền nuôi thân vậy

****************************************
Trong những câu trả lời của cháu thì cháu nêu rất rõ, đấy là sự đúc rút ra từ các trường hợp mà cháu chứng kiến, bản thân, bạn bè, đồng nghiệp, người quen... Thì gia đình chủ yếu là hai trụ cột kinh tế, khó có thể bỏ đi vai trò một người. Tầng lớp cháu giao du chủ yếu có dải thu nhập từ 15-25 triệu. Tât nhiên cũng có những trường hợp vài triệu và trường hợp vài trăm triệu nhưng những trường hợp đó coi như cháu loại khỏi mẫu khảo sát này vì cháu cho là nó không đại diện cho đa số. OK?
Cháu chưa có một lời nào phàn nàn hay bất kỳ nhận xét nào về thu nhập của chồng để mợ rút ra kết luận là phàn nàn chồng kiếm ít hay nhiều. Cháu chỉ muốn nói rằng, trong trường hợp lý tưởng của tầng lớp bình dân (theo như cháu nghĩ thu nhập 20M là bình dân) thì chỉ một người đi làm là không đủ nhu cầu cho một gia đình.
Tiếp theo, cháu muốn nói đến luận điểm cụ đưa ra có bao nhiêu tiêu bấy nhiêu, có 3M thì tiêu 3M. 20M thì tiêu 20M: Ở đây, cháu đồng ý 1 phần về quan điểm của cụ, nhưng nếu trong trường hợp người vợ có khả năng/mong muốn ra ngoài kiếm thêm tiền để làm cho cuộc sống tốt đẹp hơn thì tại sao không thử? Thử chưa chắc đã thành công (như mợ chủ thớt tự nhân đến nay vẫn chưa thành công) nhưng nếu không thử quả là đáng tiếc đúng không? Xã hội vận động và phát triển nhờ những con người dám nghĩ, dám làm, dám thử và dám thất bại.
Cũng như cháu lấy ví dụ cụ nhé, nhu cầu cơ bản để tồn tại thì chỉ cần cơm ngày 1 bữa, quần áo hai bộ, có chỗ chui ra chui vào, con chỉ cần gửi những chỗ để có thể gọi là tồn tại được. Nếu cụ bằng lòng với điều đó thì sao cụ phải đêm phải suy nghĩ vắt tay lên trán nghĩ
 

1ran

Xe tải
Biển số
OF-174084
Ngày cấp bằng
28/12/12
Số km
264
Động cơ
343,990 Mã lực
Thực ra, với tính cách của cụ chủ thớt. Cụ nên ra ngoài làm riêng, sẽ rất khó khăn cho lứa tuổi này, nhưng ko phải là ko đc cụ ạ. E cũng đã từng rơi vào hòan cảnh như cụ. E cũng có 1 số tính cách trong các tính cách của cụ kể trên... Cụ thảm hơn em, vì cụ nhảy việc quá nhiều. Ở môi trường thứ 2, tức là Tổng công ty ..... Hà Nội đấy, đáng ra cụ nên biết điểm dừng, chịu khó ở lại để có thêm sự tích lũy. Tích lũy ở đây ko bao gồm là tiền bạc, mà chủ yếu là vốn sống, khả năng giao tiếp, các mối quan hệ. Cụ nhảy việc nhiều quá, ngồi chưa ấm chỗ thì lấy đâu ra bạn bè thân để sẻ chia những lúc khó khăn, bế tắc. Cũng ko đủ các mối quan hệ, hiểu biết cần có để phát triển nghề nghiệp. Lỗi cũng do cụ định hướng ban đầu ko đúng, ko biết mình thích gì, phù hợp với gì để đi theo con đg đã chọn.
Em ví dụ nhé, nếu cụ đánh máy thạo, cụ hướng đến nghề hành chính nhân sự, thì cụ phải học nâng cao để tăng level cái nghề này lên, trao dồi ngoại ngữ, hòng xin đc vào các cty nước ngoài, các tập đoàn lớn (nếu cụ chọn hướng đi làm thuê)...
Còn nếu ko, 30tuổi cụ vẫn chưa có gì trong tay thì phải rút ngay nếu xác định hướng mình đi ko đúng với thực lực, và ko phát triển đc. Đằng này em thấy mỗi cty cụ chọn một nghề khác nhau (cái này người ta bảo 1 nghề thì sống đống nghề thì chết đấy) lúc thì kế toán, lúc thì xuất nk, lúc lại sales,. hành chính...vv Nghề nào cũng trải qua 1 tí, rồi chả giỏi cái nào sất. Dẫn đến 40 tuổi mà đi thử việc chỗ nào cũng như mới tập sự, chứ cụ mà giỏi chuyên môn thì có mà đầy cty tập đoàn lớn nó mời cụ,...
Nhưng thôi, nói lại một chút để cụ hiểu và rút kinh nghiệm cho bản thân mình thôi chứ cụ đừng quá bế tắc, cụ hãy mua quyển " Quẳng gánh lo đi mà sống" đọc sẽ thấy thanh thản hơn rất nhiều. E đã thoát ra khỏi gđoạn này bằng chính quyển sách này- vì em cũng sống nội tâm, cũng đau khổ, dằn vặt mà ko dám chia sẻ với ai....
Cụ Lại phải bắt đầu lại, bắt đầu từ đâu thì phải do chính cụ, vì em ko hiểu hết sở trường của cụ nên ko tư vấn chi tiết đc.
Cụ dù sao cũng ko đến nỗi số 0 đâu, vì em vẫn thấy cụ còn có người chồng tốt, có đứa con khỏe mạnh, ngoan ngoãn, hãy nghĩ đến những phụ nữ bệnh tât nằm trong bv mà còn bị chồng bỏ, gd hắt hủi - họ mới đang ở số 0.
cụ tư vấn em với, em đang bế tắc lắm ạ.
 

Motor Buoc

Xe buýt
Biển số
OF-154765
Ngày cấp bằng
30/8/12
Số km
501
Động cơ
358,140 Mã lực
Em thấy mợ râu roi gì đấy giả nhời đọc qua thì hơi phũ nhưng nó đúng bản chất vấn đề . Trong này có rất nhiều người "tưởng mình thông minh" và hay đổ tại số phận, trước e cũng hay thế giờ đỡ rồi =)).

Còn cái ví dụ của cụ chỉ chứng minh cụ còn rất trẻ và có vẻ hay đọc mấy cuốn sách kiểu dạy làm giàu ý. Ví dụ nghe thì hay ho vãi ra nhưng cái số nghĩ ra "cái khuôn" chủ yếu nó làm sếp hết cmnr, còn phần lớn phải trên 99% là cũng ngồi nghĩ nhưng nó ko ra khuôn mà cũng ko ra sản phẩm gì đâu. Cứ nghĩ mà ra khuôn thì tốt quá, thành sờ típ dóp hết.

Doanh nghiệp thông minh nó sẽ biết thuê ông nào về tối ưu dây chuyền, ông nào sáng tạo mẫu, ông nào thợ may ...ai cũng về ngồi nghĩ thì có bỏ mệ. Còn ai có thiên tư thì rồi sẽ được nhìn nhận thôi ạ
Thưa cụ, cháu không đồng ý với mindset của mợ rô ron thôi. Còn trên góc độ của một người làm quản lý, trước hết cháu xin trình bày với cụ cháu làm nghiên cứu sau đó đi lên quản lí ngành và bây giờ là quản lí tầm trung, nói vậy chỉ để cụ hiểu cháu không phải quá trẻ không có kinh nghiệm và chỉ ở đây phí thời gian với các ảo tưởng.

Khi nhân viên với các kĩ năng của họ có không thể đáp ứng được công việc thì người quản lí có rất nhiều lựa chọn: thay họ bằng người khác, hỗ trợ và đào tạo họ để họ tiến bộ lên, tìm kiếm xem họ làm gì thì sẽ tốt và giao cho họ việc đó.Và sau 1 tháng thử việc, quyết định của mợ rô ron là cho mợ chủ nghỉ việc. cháu không đánh giá gì về quyết định đó cả vì mợ ấy hiểu rõ nhân viên nào phù hợp với công việc mợ ấy cần nhât. Cháu nhắc lại là cháu chỉ ko đồng ý với mindset của mợ ấy thôi. Còn với cách nghĩ của cụ, cụ có thể hạ thấp bản thân mình chứ đừng nghĩ rằng người khác ai cũng vậy.

Cụ đúng một phần là cháu có thói quen đọc sách, một cam kết nghiêm cẩn từ bé cho tới tuổi trưởng thành và cả bây giờ.
 

Buki

Xe điện
Biển số
OF-80148
Ngày cấp bằng
14/12/10
Số km
3,086
Động cơ
443,767 Mã lực
Mợ ạ, kinh nghiệm của người này chưa hẳn đã áp dụng được cho người khác đâu. Cháu thì vẫn còn trẻ và chắc chắn không nhiều kinh nghiệm bằng mợ, nhưng với cách nghĩ và tư tưởng của một người trẻ như cháu thì cháu hoàn toàn không đồng ý với quan điểm của mợ đâu.

Có thể mợ nghĩ cháu phức tạp hóa cho một vấn đề đơn giản. Nhưng khi chuyên nghiệp thì các vấn đề đơn giản củng có cách tiếp cận theo kiểu của nó. Cháu cứ lấy ví dụ đơn giản: Mợ giao cho 2 nhân viên làm cái cốc. Một người thì lao vào việc ngay, tay vân vê xoa nắn tí là được ngay cái cốc đựng nước, mặc dù nó méo mó chút, xấu xí và thô ráp. Người kia thì vẫn loay hoay mày mò suy nghĩ chưa làm được gì. Rồi đến lúc người thứ nhất làm đến cái cốc thứ 2 đã tròn nhưng vẫn còn xù xì, thô ráp. Còn người thứ 2 thì vẫn chỉ suy nghĩ tính toán chưa ra được cái sản phẩm nào cả. Dần dần người thứ nhất quen tay, đến cái thứ 5 thì cái cốc vừa tròn vừa trơn bóng. Nhưng lúc đó người thứ 2 đã đưa ra cả trăm cái cốc tròn trịa, bóng loáng.

Rõ ràng là người thứ nhất làm cái cốc giỏi hơn, nhanh hơn người thứ 2, nhưng người thứ 2 tại sao nó lại vượt lên? Bởi vì con người là loài động vật duy nhất tạo được ra công cụ để làm việc.Trong khi nhiều người đang mải mê với cảm giác làm "cái cốc" giỏi hơn người khác, thì họ lại đang tập trung toàn bộ trí tuệ vào để làm ra "cái khuôn". Đây hoàn toàn không phải là phức tạp hóa vấn đề đâu mợ ơi.

Trong topic này cháu thấy nhiều cụ quá bảo thủ về tư tưởng và cách nghĩ, cháu biết nhiều cụ thành công, nhưng muốn thành công nhảy vọt thì cần phải đổi mới tư duy chứ. Cháu không so sánh, nhưng muốn so sánh chúng ta cần phải đưa mình lên đúng hệ quy chiếu.
Thế mợ thớt 16 năm kể từ ngày ra trường đã loáng cái làm đc 100 cái cốc chưa cụ? Thất bại bên chỗ mợ Rô Ron trong khoảng thời gian 1 tháng. Thế mười mấy năm để làm gì, làm đc những gì và giờ kết quả có gì trong khi nhiều cụ khen là mợ ý giỏi nhanh nhẹn và có tố chất và chỉ thiếu may mắn, cái may mắn nó chỉ đến với ai đỡ đc nó thôi cụ, chứ đừng thủ dâm đổ hết cho ko may mắn nên đời nó thế chứ thực ra mình giỏi lắm? Nhìn các công việc mợ ý làm thì em hơi lo.
Thưa cụ, thành công nó phải có cái gì đó cụ thể là phải có nghề, có một mảng gì đó mà xã hội cần, tiền nhiều thì tốt, ko có thì bắt đầu từ vốn nhỏ và vay NH. Thế theo cụ thì mợ thớt thành công bằng cái gì? Cụ với tư cách là nhà quản lý cụ khuyên trực tiếp và hỗ trợ mợ ý luôn đi chứ đừng đưa ra cái mớ lý thuyết nhảm.
 
Chỉnh sửa cuối:

Rô-Ron

Xe điện
Biển số
OF-50460
Ngày cấp bằng
8/11/09
Số km
2,166
Động cơ
476,233 Mã lực
Thưa cụ, cháu không đồng ý với mindset của mợ rô ron thôi. Còn trên góc độ của một người làm quản lý, trước hết cháu xin
trình bày với cụ cháu làm nghiên cứu sau đó đi lên quản lí ngành và bây giờ là quản lí tầm trung, nói vậy chỉ để cụ hiểu cháu không phải quá trẻ không có kinh nghiệm và chỉ ở đây phí thời gian với các ảo tưởng.

Khi nhân viên với các kĩ năng của họ có không thể đáp ứng được công việc thì người quản lí có rất nhiều lựa chọn: thay họ bằng người khác, hỗ trợ và đào tạo họ để họ tiến bộ lên, tìm kiếm xem họ làm gì thì sẽ tốt và giao cho họ việc đó.Và sau 1 tháng thử việc, quyết định của mợ rô ron là cho mợ chủ nghỉ việc. cháu không đánh giá gì về quyết định đó cả vì mợ ấy hiểu rõ nhân viên nào phù hợp với công việc mợ ấy cần nhât. Cháu nhắc lại là cháu chỉ ko đồng ý với mindset của mợ ấy thôi. Còn với cách nghĩ của cụ, cụ có thể hạ thấp bản thân mình chứ đừng nghĩ rằng người khác ai cũng vậy.

Cụ

Cụ đúng một phần là cháu có thói quen đọc sách, một cam kết nghiêm cẩn từ bé cho tới tuổi trưởng thành và cả bây giờ.
Thưa cụ, cháu không đồng ý với mindset của mợ rô ron thôi. Còn trên góc độ của một người làm quản lý, trước hết cháu xin trình bày với cụ cháu làm nghiên cứu sau đó đi lên quản lí ngành và bây giờ là quản lí tầm trung, nói vậy chỉ để cụ hiểu cháu không phải quá trẻ không có kinh nghiệm và chỉ ở đây phí thời gian với các ảo tưởng.

Khi nhân viên với các kĩ năng của họ có không thể đáp ứng được công việc thì người quản lí có rất nhiều lựa chọn: thay họ bằng người khác, hỗ trợ và đào tạo họ để họ tiến bộ lên, tìm kiếm xem họ làm gì thì sẽ tốt và giao cho họ việc đó.Và sau 1 tháng thử việc, quyết định của mợ rô ron là cho mợ chủ nghỉ việc. cháu không đánh giá gì về quyết định đó cả vì mợ ấy hiểu rõ nhân viên nào phù hợp với công việc mợ ấy cần nhât. Cháu nhắc lại là cháu chỉ ko đồng ý với mindset của mợ ấy thôi. Còn với cách nghĩ của cụ, cụ có thể hạ thấp bản thân mình chứ đừng nghĩ rằng người khác ai cũng vậy.

Cụ đúng một phần là cháu có thói quen đọc sách, một cam kết nghiêm cẩn từ bé cho tới tuổi trưởng thành và cả bây giờ.
Thưa cụ, cháu không đồng ý với mindset của mợ rô ron thôi. Còn trên góc độ của một người làm quản lý, trước hết cháu xin trình bày với cụ cháu làm nghiên cứu sau đó đi lên quản lí ngành và bây giờ là quản lí tầm trung, nói vậy chỉ để cụ hiểu cháu không phải quá trẻ không có kinh nghiệm và chỉ ở đây phí thời gian với các ảo tưởng.

Khi nhân viên với các kĩ năng của họ có không thể đáp ứng được công việc thì người quản lí có rất nhiều lựa chọn: thay họ bằng người khác, hỗ trợ và đào tạo họ để họ tiến bộ lên, tìm kiếm xem họ làm gì thì sẽ tốt và giao cho họ việc đó.Và sau 1 tháng thử việc, quyết định của mợ rô ron là cho mợ chủ nghỉ việc. cháu không đánh giá gì về quyết định đó cả vì mợ ấy hiểu rõ nhân viên nào phù hợp với công việc mợ ấy cần nhât. Cháu nhắc lại là cháu chỉ ko đồng ý với mindset của mợ ấy thôi. Còn với cách nghĩ của cụ, cụ có thể hạ thấp bản thân mình chứ đừng nghĩ rằng người khác ai cũng vậy.

Cụ đúng một phần là cháu có thói quen đọc sách, một cam kết nghiêm cẩn từ bé cho tới tuổi trưởng thành và cả bây giờ.
Mindset của em áp dụng cho công ty của em thì can cớ gì cụ đồng ý với ko đồng ý? Mindset của em liên quan đến mục tiêu mục đích của riêng em chứ ko liên quan đến mớ lý thuyết sách vở của cụ.
Ví dụ cái cốc của cụ thế này thôi nhé : muốn làm ra cái cốc phải qua nhiều công đoạn. Phải có người đào đất, phải có người nhào đất rồi mới có nguyên liệu cho cái ông nặn. Nặn xong phải cho vào lò nung. Cái ông đào đất ông ý chỉ có sức đào cho làm đủ 10 cái cốc thôi, lò nung cũng chỉ nung được 10 cái cốc thôi. Ông mua hàng bảo tôi phải mua đủ 10 cái cốc hôm nay thôi nếu giao hàng chậm thì nghỉ nhé. Ấy thế thì cụ có muốn cái ông nặn cốc ngồi nghĩ cánh nâng cao năng suất nặn cốc lúc đấy ko? Mà nghĩ chắc gì đã ra. Hàng bao nhiêu nhân viên lành nghề xung quanh ngu hết cả sao mà cần cái ông mới học việc ngồi nghĩ hộ???
 

Hanoi1919

Xe tăng
Biển số
OF-322467
Ngày cấp bằng
5/6/14
Số km
1,467
Động cơ
801,790 Mã lực
cụ tư vấn em với, em đang bế tắc lắm ạ.
Cụ cũng nên tự làm riêng đi. Làm cái gì thì em chịu
Mindset của em áp dụng cho công ty của em thì can cớ gì cụ đồng ý với ko đồng ý? Mindset của em liên quan đến mục tiêu mục đích của riêng em chứ ko liên quan đến mớ lý thuyết sách vở của cụ.
Ví dụ cái cốc của cụ thế này thôi nhé : muốn làm ra cái cốc phải qua nhiều công đoạn. Phải có người đào đất, phải có người nhào đất rồi mới có nguyên liệu cho cái ông nặn. Nặn xong phải cho vào lò nung. Cái ông đào đất ông ý chỉ có sức đào cho làm đủ 10 cái cốc thôi, lò nung cũng chỉ nung được 10 cái cốc thôi. Ông mua hàng bảo tôi phải mua đủ 10 cái cốc hôm nay thôi nếu giao hàng chậm thì nghỉ nhé. Ấy thế thì cụ có muốn cái ông nặn cốc ngồi nghĩ cánh nâng cao năng suất nặn cốc lúc đấy ko? Mà nghĩ chắc gì đã ra. Hàng bao nhiêu nhân viên lành nghề xung quanh ngu hết cả sao mà cần cái ông mới học việc ngồi nghĩ hộ???
Mợ đã nhận một người có 2 bằng Đại học, 1 bằng Cao học, có đủ các chứng chỉ, tín chỉ tin học, kế toán, ngoại ngữ ... và đã kinh qua đủ các loại hình kinh doanh, hành chính, xnk... vào làm lao động chân tay??
Mợ có thể chia sẻ tại sao khi đó mợ lại nhận mợ thớt vào thử việc không ạ ??
 

Motor Buoc

Xe buýt
Biển số
OF-154765
Ngày cấp bằng
30/8/12
Số km
501
Động cơ
358,140 Mã lực
Thế mợ thớt 16 năm kể từ ngày ra trường đã loáng cái làm đc 100 cái cốc chưa cụ? Thất bại bên chỗ mợ Rô Ron trong khoảng thời gian 1 tháng. Thế mười mấy năm để làm gì, làm đc những gì và giờ kết quả có gì trong khi nhiều cụ khen là mợ ý giỏi nhanh nhẹn và có tố chất và chỉ thiếu may mắn, cái may mắn nó chỉ đến với ai đỡ đc nó thôi cụ, chứ đừng thủ dâm đổ hết cho ko may mắn nên đời nó thế chứ thực ra mình giỏi lắm? Nhìn các công việc mợ ý làm thì em hơi lo.
Thưa cụ, thành công nó phải có cái gì đó cụ thể là phải có nghề, có một mảng gì đó mà xã hội cần, tiền nhiều thì tốt, ko có thì bắt đầu từ vốn nhỏ và vay NH. Thế theo cụ thì mợ thớt thành công bằng cái gì? Cụ với tư cách là nhà quản lý cụ khuyên trực tiếp và hỗ trợ mợ ý luôn đi chứ đừng đưa ra cái mớ lý thuyết nhảm.
Cụ đang dùng thước đo gì để đong đếm thành công vậy ?
 

Rô-Ron

Xe điện
Biển số
OF-50460
Ngày cấp bằng
8/11/09
Số km
2,166
Động cơ
476,233 Mã lực
Cụ cũng nên tự làm riêng đi. Làm cái gì thì em chịu
Mợ đã nhận một người có 2 bằng Đại học, 1 bằng Cao học, có đủ các chứng chỉ, tín chỉ tin
học, kế toán, ngoại ngữ ... và đã kinh qua đủ các loại hình kinh doanh, hành chính, xnk... vào làm lao động chân tay??
Mợ có thể chia sẻ tại sao khi đó mợ lại nhận mợ thớt vào thử việc không ạ ??
À vì công việc đó cũng ko hẳn là chân tay, cũng cần các kỹ năng máy tính cơ bản.
 
Chỉnh sửa cuối:

coolpix8700

Xe ngựa
Biển số
OF-33715
Ngày cấp bằng
22/4/09
Số km
28,348
Động cơ
899,948 Mã lực
..., trước hết cháu xin trình bày với cụ cháu làm nghiên cứu sau đó đi lên quản lí ngành và bây giờ là quản lí tầm trung, nói vậy chỉ để cụ hiểu cháu không phải quá trẻ không có kinh nghiệ...
Em rất ngưỡng mộ các nhà nghiên cứu
Nhưng có 1 cái thực tế rất sai lầm ở VN hiện nay là đưa các nhà nghiên cứu lên các vị trí quản lý. Lý do của việc này thì rất nhiều, nhưng chắc chính là đều đang ăn lương từ ngân sách nên dễ dàng hơn trong công tác tổ chức-tuyển dụng!
Nhưng điều chính khi em viết "sai lầm" là thói quen nghề nghiệp. Làm công tác nghiên cứu, tức là tổ chức thử điều mình nghĩ ra một cách khoa học xem có đúng hay không, nhiều khi biết sai, người ta vẫn thử xem có sai thật hay không, cách tổ chức rất khoa học cho phép nhà nghiên cứu yên tâm tin là sai (hay đúng)!
Nhưng làm quản lý thì không cho phép như vậy (dù ở VN vẫn đang được làm như vậy). Em chưa biết chữ "quản lý ngành" của bác có phải cấp Bộ hay không, nếu cấp Bộ liệu có giống việc thử các chương trình giảng dậy phổ thông hiện nay hay không!
Ở đây tranh luận của bác với mợ Rô cũng đang xoáy vào chỗ "một nhân viên mới vào nhận việc thấy ngay sự cần thiết phải sửa một dây chuyền đang vận hành và bắt tay vào sửa ngay bắt chấp sự vận hành của nó".
 
Chỉnh sửa cuối:

Buki

Xe điện
Biển số
OF-80148
Ngày cấp bằng
14/12/10
Số km
3,086
Động cơ
443,767 Mã lực
Cụ đang dùng thước đo gì để đong đếm thành công vậy ?
Thế cụ muốn lôi thước đo nào ra để nói đây thì để tôi tiếp lời cụ?
Tôi tạm chia ra hai loại:
1. Thành công khi có 1 business riêng dù to hay nhỏ sau một thời gian đi làm phấn đấu và tích tụ đủ đk.
2. Thành công là một người nhân viên, có thu nhập xứng đáng với năng lực, công việc bền vững vì cty cần mình. Có khả năng chuyển sang nơi khác bằng tuyển dụng trong trường hợp cty đang làm gặp khó khăn giải thể hoặc tìm cty lớn hơn để làm.
Quản lý như cụ tư vấn xem với trình độ như mợ thớt làm gì để thành công hoặc (2) or (1) ở trên?
Cái ví dụ sx cốc cuả cụ ngớ ngẩn bỏ mje. Một thằng thư sinh ko thể bốc vác đc bằng thằng vai u thịt bắp dù nó có 2 bằng đại học. Còn thằng bốc vác ngồi nghĩ mười ngày mười đêm cũng ko thể biết "In your face" là cái gì.
 
Biển số
OF-29355
Ngày cấp bằng
17/2/09
Số km
31,143
Động cơ
3,310,355 Mã lực
À vì công việc đó cũng ko hẳn là chân tay, cũng cần các kỹ năng máy tính cơ bản.
Thêm nữa là hồi đó cũng vì đọc 1 bài xin việc của mợ ý trên này thấy mợ ấy ăn nói cũng gãy gọn, các bài viết thể hiện tư duy ổn và rất muốn làm việc
.......................
Mợ đang mất bình tĩnh vì còm của những cụ mợ khác và trút bực dọc lên mợ chủ thớt đấy.
Hãy bình tĩnh tỉnh táo như ngày hôm qua khi mà mợ muốn gặp riêng để trao đổi xem nào!
 
Chỉnh sửa cuối:

Nhạc

Xe lăn
Biển số
OF-45568
Ngày cấp bằng
5/9/09
Số km
10,039
Động cơ
555,747 Mã lực
... Cuộc đời này được sống đã là may mắn rồi, kiếm tiền là trò chơi, về nơi tốt đẹp yên bình đó mới là cái đích.
Kiếm tiền đúng là một trò chơi. Sau này nhẽ e dạy con em vài ba việc thôi. Tỉ như kiếm tiền, đọc sách, câu cá, làm thơ...
 

lẩu cưng

Xe điện
Biển số
OF-455203
Ngày cấp bằng
22/9/16
Số km
2,105
Động cơ
226,160 Mã lực
Nơi ở
452/20 Nhật Tảo, P7, Q10, Hồ Chí Minh
Mợ đang mất bình tĩnh vì còm của những cụ mợ khác và trút bực dọc lên mợ chủ thớt đấy.
Hãy bình tĩnh tỉnh táo như ngày hôm qua khi mà mợ muốn gặp riêng để trao đổi xem nào!
thím ăn phá này nói chuẩn đới Rô-Ron, keep calm plz :)
 

lẩu cưng

Xe điện
Biển số
OF-455203
Ngày cấp bằng
22/9/16
Số km
2,105
Động cơ
226,160 Mã lực
Nơi ở
452/20 Nhật Tảo, P7, Q10, Hồ Chí Minh
Kiếm tiền đúng là một trò chơi. Sau này nhẽ e dạy con em vài ba việc thôi. Tỉ như kiếm tiền, đọc sách, câu cá, làm thơ...
hãy dạy con cách tiêu tiền, cái đấy mới quan trọng, hehe.
 

vietran

Xe ngựa
Biển số
OF-30794
Ngày cấp bằng
8/3/09
Số km
25,785
Động cơ
723,036 Mã lực
Vấn đề là đại đa số lãnh đạo dn vn lại là thợ mộc, thợ nề, thợ may... đi lên nên không coi Quản trị, nhân sự... là một môn khoa học, mà kinh nghiệm của các anh là nhất
Cái này cụ sai rồi
 

Motor Buoc

Xe buýt
Biển số
OF-154765
Ngày cấp bằng
30/8/12
Số km
501
Động cơ
358,140 Mã lực
Em rất ngưỡng mộ các nhà nghiên cứu
Nhưng có 1 cái thực tế rất sai lầm ở VN hiện nay là đưa các nhà nghiên cứu lên các vị trí quản lý. Lý do của việc này thì rất nhiều, nhưng chắc chính là đều đang ăn lương từ ngân sách nên dễ dàng hơn trong công tác tổ chức-tuyển dụng!
Nhưng điều chính khi em viết "sai lầm" là thói quen nghề nghiệp. Làm công tác nghiên cứu, tức là tổ chức thử điều mình nghĩ ra một cách khoa học xe có đúng hay không, nhiều khi biết sai, người ta vẫn thử xem có sai thật hay không, cách tổ chức rất khoa học cho phép nhà nghiên cứu yên tâm tin là sai (hay đúng)!
Nhưng làm quản lý thì không cho phép như vậy (dù ở VN vẫn đang được làm như vậy). Em chưa biết chữ "quản lý ngành" của bác có phải cấp Bộ hay không, nếu cấp Bộ liệu có giống việc thử các chương trình giảnh dậy phổ thông hiện nay hay không!
Ở đây tranh luận của bác với mợ Rô cũng đang xoáy vào chỗ "một nhân viên mới vào nhận việc thấy ngay sự cần thiết phải sửa một dây chuyền đang vận hành và bắt tay vào sửa ngay bắt chấp sự vận hành của nó".
Có thể cụ hiểu nhầm chút với từ ngữ của cháu. Cháu đi học, sau đó làm đúng chuyên ngành của mình, mọi thứ tốt, được cất nhắc lên làm quản lí lĩnh vực chuyên ngành đó, mọi thứ ổn lại tiếp bước vậy thôi. Cháu nghiên cứu ở nước ngoài và cũng làm việc cho phía nước ngoài, cái phân tích của cụ về cách quản lý kia chắc chỉ là góc nhìn cá nhân. Cả chỗ cụ để trong dấu " " cũng không phải vấn đề cháu đang đề cập.
Thế cụ muốn lôi thước đo nào ra để nói đây thì để tôi tiếp lời cụ?
Tôi tạm chia ra hai loại:
1. Thành công khi có 1 business riêng dù to hay nhỏ sau một thời gian đi làm phấn đấu và tích tụ đủ đk.
2. Thành công là một người nhân viên, có thu nhập xứng đáng với năng lực, công việc bền vững vì cty cần mình. Có khả năng chuyển sang nơi khác bằng tuyển dụng trong trường hợp cty đang làm gặp khó khăn giải thể hoặc tìm cty lớn hơn để làm.
Quản lý như cụ tư vấn xem với trình độ như mợ thớt làm gì để thành công hoặc (2) or (1) ở trên?
Cái ví dụ sx cốc cuả cụ ngớ ngẩn bỏ mje. Một thằng thư sinh ko thể bốc vác đc bằng thằng vai u thịt bắp dù nó có 2 bằng đại học. Còn thằng bốc vác ngồi nghĩ mười ngày mười đêm cũng ko thể biết "In your face" là cái gì.
Cụ xem tiêu đề của mợ chủ " Thất bại của cuộc đời .." nếu cuộc đời cụ lấy đó làm thước đo thành công cuộc đời cụ thì đó là chuyện của cụ thôi. Còn đó đâu phải thước đo của cháu đâu. Cháu ko muốn nâng cao quan điểm cá nhân lên tầm lí luận vậy.
Còn theo như kiểu xưa: Tịnh khẩu, tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ thì cháu cũng chỉ đang cố gắng tịnh khẩu tu thân thôi cụ ạ, Việc chưa hiểu rõ thì cố gắng nói cẩn thận.
 

giangthu1998

Xe buýt
Biển số
OF-63686
Ngày cấp bằng
9/5/10
Số km
968
Động cơ
443,026 Mã lực
Nơi ở
Ha Noi
Theo e thì : tính cách quyết định số phận. Không có may rủi trong chuyện bị cho nghỉ việc hay phải nhảy việc thường xuyên của chủ top.
E thấy ca này khó để tiếp tục vác hồ sơ đi xin việc ở tuổi 40 khi không có chuyên môn gì cụ thể, không có kỹ năng gì đặc biệt. Tự làm chủ thì cần có bột mới gột nên hồ. Bỏ qua được sĩ diện bằng cấp để làm công việc chân tay cũng là 1 hướng đi.
Mợ chủ cũng thử tìm theo hướng làm chung/ làm thuê cho người nhà, người quen, bạn bè ...xem sao.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top