Nửa đêm đọc tâm sự của mợ, em lại nghĩ tới mình
. Em độc thân, có 1 căn nhà riêng (dù phần nhiều là do bm giúp), có 1 cv ổn định nuôi được bản thân. Có lẽ với nhiều người, hoặc ít nhất với bạn bè cùng trang lứa thì đó ko phải sự thất bại. Nhg khi đứng giữa 1 gia đình toàn "cây đại thụ", em thấy mình thật nhỏ bé.
Nhất là những khi họp mặt gđ, nói đến thành công là nói đến anh D con bác B, là đạo diễn đài th VN, có cty riêng chuyên gameshow truyền hình. Nói đến thành công là nói đến anh T con bác D, có cty riêng chuyên tk game mobile. Hay chị H con bác D, điều hành tỏur quốc tế, có cty du lịch riêng, có chồng là trưởng phòng kt cty bên Sing. Hay phải như chị T, con bác K, trợ lý cao cấp tổng gđ cty... thuộc Vingroup. Ko thì phải là anh S con bác N, cán bộ nguồn bộ xyz, có cty riêng làm về các dự án phi chính phủ. Ko thì phải như ông anh trai em có cty xd làm ăn phát đạt...
Em ko phải 1 đứa ham vật chất. Em chỉ thích 1 cs yên bình, làm cv mình yêu thích, thỉnh thoảng nhận dự án về làm thêm kiếm xèng đi du lịch, có thể sau này sẽ lấy 1 người chồng rất rất bình thường. Với em nt là đủ, tự bằng lòng với cs của mình, và luôn suy nghĩ mỗi người sẽ có 1 cách nghĩ và cs riêng, ko ai giống ai cả. Nhg dường như với mọi người trong gđ em thì đó lại là sự thất bại thì phải
. Hì
Đây là chút tâm tư nhỏ của em và nó rất thật. Có thể với nhiều người, họ sẽ nghĩ em đang khoe khoang, nhg thực sự khi họ đứng ở vị trí của em, thì họ mới hiểu được tâm trạng này
. Còn với em, em chỉ nghĩ mỗi người tự hài lòng với cs của mình là được. Có phải em an phận quá ko?