- Biển số
- OF-141506
- Ngày cấp bằng
- 11/5/12
- Số km
- 13,587
- Động cơ
- 2,074,342 Mã lực
Em thích tép riu vắt chanh.
Ko thì nộm tép cũng được
Ko thì nộm tép cũng được
Thất bại là mẹ thành công. Vài lần thất bại là thành cụ, kỵ của thành công rồi. Quẩy bạo vào.Em là nữ, vâng, và 40 tuổi rồi. Em cũng muốn viết ký sự, nhưng nói thật là nếu cuộc đời thành công thì người ta mới hào hứng muốn đọc những gì mình viết, chứ đằng này cuộc đời thất bại thì có gì đâu cho người ta ngóng chờ phải không?
Cho đến hết post này mợ giống y nhà cháu, chỉ khác vụ thi đại học. Hóng tiếp xem giống đến đâu.Em khá sốc khi bị cho nghỉ việc
Tự nhìn nhận lại mình, tự kiểm điểm rút kinh nghiệm bản thân v.v…..
Năm 2003:
Rồi em được ông anh họ bảo về công ty anh ấy làm.
Anh ấy mới thành lập công ty, cần một nhân viên hành chính tổng hợp, em biết khá nhiều kỹ năng nên làm việc đó rất tốt. Thế là em làm việc cho công ty anh em, lương hồi đó là 500.000đ
Vì đi làm công ty việc cũng nhàn thế là em lại muốn học cái gì đó, em ôn thi cao học và thật may mắn, em đỗ cao học, thế là học cao học QTKD (người ta gọi là MBA đó ạ)
Làm việc ở công ty anh em được cái nhàn và công việc đơn giản, em lại cảm thấy muốn làm ở môi trường khác năng động hơn, áp lực hơn, bởi mình có khả năng làm được nhiều hơn thế. Hơn nữa, công ty anh chỉ là công ty tư nhân do anh thành lập, nó khá bé, em muốn làm ở một công ty lớn hơn, đông nhân viên hơn, và thế là em xin nghỉ việc chỗ anh trai để tìm việc nơi khác lớn hơn.
Có gì sai sai: Chắc mợ sinh năm 1978. Nếu đi học từ năm 1984 thì đến hè 1996 mới tốt nghiệp cấp 3 và thì Đại học chứ nhể.Cuộc đời em có thể tóm tắt như thế này:
Em sinh ra và lớn lên ở Hà Nội.
- Năm 1984: Đi học lớp 1 - Không có gì để nói
- Năm 1989: Đi học cấp 2 - Cũng không có gì để nói (nhưng ở lớp em hay bị các bạn trêu linh tinh)
- Năm 1992: Bắt đầu đi học cấp 3 - Rất muốn được hòa đồng cùng các bạn, cũng chơi nhóm nọ nhóm kia. Dù chơi với ai em cũng rất nhiệt tình, chơi với bạn chân thành và hết mình vì bạn bè.
- Năm 1995: Tốt nghiệp cấp 3 và ôn thi đại học.
- Năm 1996: Em thi trượt đại học - Thất bại đầu tiên của cuộc đời
Tại đây mợ gặp thằng sở khanh phá tan thứ quý nhất đời con gái mợ đúng không2004
Em xin được vào Tổng công ty ….. Hà Nội (do nhờ người quen giới thiệu, và vì em cũng có khả năng, có trình độ nên không hề mất một đồng nào để xin vào đây, chú trưởng phòng Tổ chức hành chính ok luôn vì đang cần người làm được việc)
Đây là một nơi làm việc mơ ước của em, và nghỉ việc tại nơi đây có thể nói là một sai lầm lớn nhất của em trong cuộc đời mà đến bây giờ em vẫn còn ân hận.
Theo dữ kiện của cụ đưa ra và nghiệm lý theo môn Tử vi thì Cung Mệnh của cụ bị sao "thiên không" thủ mệnh - Lưng trời gãy cánh!!!! em cũng giống cụ toàn "không". Phán đùa chút cho vui thôi, chúc cụ chân cứng đá mềm!.Một cuộc đời thất bại.
Có thể hơi quá nhưng đúng là một cuộc đời thất bại.
Em đã quay trở về con số 0 để làm lại biết bao nhiêu lần rồi mà sao vẫn không thể khá hơn được, và bây giờ em lại trở về với con số 0 quen thuộc ấy đây, và em lại phải bắt đầu lại từ đầu, nhưng càng ngày, sự bắt đầu lại càng khó khăn hơn những lần bắt đầu trước, bởi vì con người ta ngày một già đi, cánh cửa cơ hội ngày một khép lại trước mắt. Tất cả cơ hội chỉ dành cho những người trẻ tuổi mà thôi, bởi vậy những ai còn tuổi trẻ, tôi khuyên các bạn hãy tận dụng mọi cơ hội đến với mình, đừng để lãng phí một giây phút nào cuộc đời, bởi tuổi trẻ nó trôi qua nhanh lắm lắm….
40 năm cuộc đời đã trôi qua.
Các cụ/mợ ạ, em đã trải qua 40 năm cuộc đời mà những thứ có được hiện nay vẫn là con số 0 tròn trĩnh.
Hôm trước có đọc được 1 bài của một cụ trên này viết, kiểu ký sự, nói về cuộc đời, và em ngưỡng mộ cụ ấy.
Cuộc đời em thăng trầm biết bao hỷ hổ ái nộ, giờ em cũng có thể viết được một cuốn sách rồi, nhưng với một cái kết buồn.
Em cảm thấy mệt mỏi và gần như kiệt sức.
Đây là nick em đi xin, bởi em không muốn post bài bằng nick chính của mình, có thể có một vài cụ sẽ nhận ra em.
Em là nữ, vâng, và 40 tuổi rồi. Em cũng muốn viết ký sự, nhưng nói thật là nếu cuộc đời thành công thì người ta mới hào hứng muốn đọc những gì mình viết, chứ đằng này cuộc đời thất bại thì có gì đâu cho người ta ngóng chờ phải không?
Em biết với độ tuổi của em, thì ở trên này là đứng hàng ngũ “người cao tuổi” rồi đấy, nhưng em thấy ngưỡng mộ với bao bạn trẻ ở trên này…..
Mục đích em lập cái thớt này, là vì trong lòng thấy buồn quá, muốn trải lòng với mọi người, và cũng muốn kể về quá trình lớn lên, trưởng thành, và già đi….
(Em sẽ viết tiếp, các cụ chờ em….)
hình như e đoán ra được nick mợ Mợ còn lên xuống, em thì số 0 từ lúc sinh ra tới giờ, chắc khi nào e xuống lỗ nó thành số âm quáMột cuộc đời thất bại.
Có thể hơi quá nhưng đúng là một cuộc đời thất bại.
Em đã quay trở về con số 0 để làm lại biết bao nhiêu lần rồi mà sao vẫn không thể khá hơn được, và bây giờ em lại trở về với con số 0 quen thuộc ấy đây, và em lại phải bắt đầu lại từ đầu, nhưng càng ngày, sự bắt đầu lại càng khó khăn hơn những lần bắt đầu trước, bởi vì con người ta ngày một già đi, cánh cửa cơ hội ngày một khép lại trước mắt. Tất cả cơ hội chỉ dành cho những người trẻ tuổi mà thôi, bởi vậy những ai còn tuổi trẻ, tôi khuyên các bạn hãy tận dụng mọi cơ hội đến với mình, đừng để lãng phí một giây phút nào cuộc đời, bởi tuổi trẻ nó trôi qua nhanh lắm lắm….
40 năm cuộc đời đã trôi qua.
Các cụ/mợ ạ, em đã trải qua 40 năm cuộc đời mà những thứ có được hiện nay vẫn là con số 0 tròn trĩnh.
Hôm trước có đọc được 1 bài của một cụ trên này viết, kiểu ký sự, nói về cuộc đời, và em ngưỡng mộ cụ ấy.
Cuộc đời em thăng trầm biết bao hỷ hổ ái nộ, giờ em cũng có thể viết được một cuốn sách rồi, nhưng với một cái kết buồn.
Em cảm thấy mệt mỏi và gần như kiệt sức.
Đây là nick em đi xin, bởi em không muốn post bài bằng nick chính của mình, có thể có một vài cụ sẽ nhận ra em.
Em là nữ, vâng, và 40 tuổi rồi. Em cũng muốn viết ký sự, nhưng nói thật là nếu cuộc đời thành công thì người ta mới hào hứng muốn đọc những gì mình viết, chứ đằng này cuộc đời thất bại thì có gì đâu cho người ta ngóng chờ phải không?
Em biết với độ tuổi của em, thì ở trên này là đứng hàng ngũ “người cao tuổi” rồi đấy, nhưng em thấy ngưỡng mộ với bao bạn trẻ ở trên này…..
Mục đích em lập cái thớt này, là vì trong lòng thấy buồn quá, muốn trải lòng với mọi người, và cũng muốn kể về quá trình lớn lên, trưởng thành, và già đi….
(Em sẽ viết tiếp, các cụ chờ em….)
cụ đoán như thầnTại đây mợ gặp thằng sở khanh phá tan thứ quý nhất đời con gái mợ đúng không
Không nhảm đâu mợ. Viết ra cho nhẹ người và để chớp lấy cơ hội mới. Còn nhiều mà mợ, em cũng đã có lúc cảm giác như mợ nhưng em cố không bị để cảm giác buông nó lấn át cuốn mình đi.
30 chưa phải là Tết! Nghe em đi.
Một cuộc đời thất bại.
Có thể hơi quá nhưng đúng là một cuộc đời thất bại.
Em đã quay trở về con số 0 để làm lại biết bao nhiêu lần rồi mà sao vẫn không thể khá hơn được, và bây giờ em lại trở về với con số 0 quen thuộc ấy đây, và em lại phải bắt đầu lại từ đầu, nhưng càng ngày, sự bắt đầu lại càng khó khăn hơn những lần bắt đầu trước, bởi vì con người ta ngày một già đi, cánh cửa cơ hội ngày một khép lại trước mắt. Tất cả cơ hội chỉ dành cho những người trẻ tuổi mà thôi, bởi vậy những ai còn tuổi trẻ, tôi khuyên các bạn hãy tận dụng mọi cơ hội đến với mình, đừng để lãng phí một giây phút nào cuộc đời, bởi tuổi trẻ nó trôi qua nhanh lắm lắm….
40 năm cuộc đời đã trôi qua.
Các cụ/mợ ạ, em đã trải qua 40 năm cuộc đời mà những thứ có được hiện nay vẫn là con số 0 tròn trĩnh.
Hôm trước có đọc được 1 bài của một cụ trên này viết, kiểu ký sự, nói về cuộc đời, và em ngưỡng mộ cụ ấy.
Cuộc đời em thăng trầm biết bao hỷ hổ ái nộ, giờ em cũng có thể viết được một cuốn sách rồi, nhưng với một cái kết buồn.
Em cảm thấy mệt mỏi và gần như kiệt sức.
Đây là nick em đi xin, bởi em không muốn post bài bằng nick chính của mình, có thể có một vài cụ sẽ nhận ra em.
Em là nữ, vâng, và 40 tuổi rồi. Em cũng muốn viết ký sự, nhưng nói thật là nếu cuộc đời thành công thì người ta mới hào hứng muốn đọc những gì mình viết, chứ đằng này cuộc đời thất bại thì có gì đâu cho người ta ngóng chờ phải không?
Em biết với độ tuổi của em, thì ở trên này là đứng hàng ngũ “người cao tuổi” rồi đấy, nhưng em thấy ngưỡng mộ với bao bạn trẻ ở trên này…..
Mục đích em lập cái thớt này, là vì trong lòng thấy buồn quá, muốn trải lòng với mọi người, và cũng muốn kể về quá trình lớn lên, trưởng thành, và già đi….
(Em sẽ viết tiếp, các cụ chờ em….)
em nghĩ nv khác cơ. Ko phải nv cụ nóiVăn này quen lắm , mợ sau một thời gian bỏ ốp nay đã trở lại .
Chúc mợ vui .
Bắt được cụ này nhái nick của em nhéMột cuộc đời thất bại.
Có thể hơi quá nhưng đúng là một cuộc đời thất bại.
Em đã quay trở về con số 0 để làm lại biết bao nhiêu lần rồi mà sao vẫn không thể khá hơn được, và bây giờ em lại trở về với con số 0 quen thuộc ấy đây, và em lại phải bắt đầu lại từ đầu, nhưng càng ngày, sự bắt đầu lại càng khó khăn hơn những lần bắt đầu trước, bởi vì con người ta ngày một già đi, cánh cửa cơ hội ngày một khép lại trước mắt. Tất cả cơ hội chỉ dành cho những người trẻ tuổi mà thôi, bởi vậy những ai còn tuổi trẻ, tôi khuyên các bạn hãy tận dụng mọi cơ hội đến với mình, đừng để lãng phí một giây phút nào cuộc đời, bởi tuổi trẻ nó trôi qua nhanh lắm lắm….
40 năm cuộc đời đã trôi qua.
(Em sẽ viết tiếp, các cụ chờ em….)