[Funland] Mây ở tầng nào sẽ gặp mây ở tầng đó ...đúng không ạ ?

Mr met

Xe tăng
Biển số
OF-489034
Ngày cấp bằng
15/2/17
Số km
1,113
Động cơ
25,727 Mã lực
Nếu ngày trước thì chủ yếu là chanh, me, sấu vì nó ứng với mùa rau muống. Chứ cà chua trước chỉ mùa lạnh mới có và rau muống mùa lạnh nó cứng, dai, chát nên cũng ít ăn. Mùa đông ăn luộc cũng không hợp lý nên nước luộc rau muống giằm cà chua nó không phổ biến.
Thế nên nước luộc rau muống phải dằm cà chua nó mới e dit tờ đúng không cụ!? ;))
 

thngaylangthang

Xe ngựa
Biển số
OF-130800
Ngày cấp bằng
14/2/12
Số km
25,192
Động cơ
1,653,488 Mã lực
Nơi ở
Đó đây, langthang
Ba cái đồ tạp nham mà mợ mắng người khác mắt sang vành thì em e là mợ là sản phẩm của nền móng lỗi. Lai tạp.
Bị mắng mắt sang vành là đúng rồi, tuyền chê bủng beo, trong khi người khác thèm zỏ zãi ... ;))
 

QUANG1970

Xe lăn
Biển số
OF-547318
Ngày cấp bằng
25/12/17
Số km
11,161
Động cơ
316,195 Mã lực
Em chẳng có gì khác biệt.
Vấn đề chỉ là em giống như cái đĩa rau muống vẫn được dậy đỗ là xếp hàng thẳng tắp, người ăn khi gắp không bị rối.

Không như đĩa rau muống rối tinh 90% phụ nữ Cụ gặp đã làm.
20190511_230923.jpg
Đĩa tôm này duyệt! OK
Chém tiếp về đĩa rau muống cho nó đơn sơ, dân dã nhé mợ.
Rau nhặt mợ phải bóp bẹp đầu ống đi để kiểm tra đỉa, và tránh phọt nước khi nhai. Xếp rau phải từng lượt theo hướng nhưng phải cân đối với cái đĩa. Không nên đều tăm tắp như vậy, nó không tự nhiên, trông như để cả mớ rau luộc xong rồi xén. Luộc xong vớt ngay ra đĩa nên lá rau bị bết. Lượng rau nhiều quá so với cái đĩa trông nó không thanh lịch.
Rau luộc bằng nước nào cũng vậy bởi mợ phải đun nước sôi bùng lên mới thả rau chứ có luộc bằng nước lạnh đâu mà.
Hi hi....
Thế nên nước luộc rau muống phải dằm cà chua nó mới e dit tờ đúng không cụ!? ;))
Bị mắng mắt sang vành là đúng rồi, tuyền chê bủng beo, trong khi người khác thèm zỏ zãi ... ;))

1595588734903.png




Thấy bác chủ mở "thớt" than trách duyên phận cũng như khó tìm người tri kỷ, ít có ai phù hợp! Rồi lại nghe bác khoe cái gia đình "Mẫu hệ tư sản" quý tộc của mình, với bao nhiêu lề thói tinh tế, trong từng bữa ăn, giấc ngủ, từng tấm quần cái áo, làm em cũng tò mò không kém, vì gia đình em tuy chưa đến mức "cha cu bố đĩ" hay "cổ cày vai bừa" nhưng cũng chẳng lấy gì làm khá giả, và luôn tùng tiệm, thanh đạm qua ngày. Cũng may dòng dõi nhà em, cả nội lẫn ngoại, nhờ có tí chữ, mà mấy đời khoa bảng: Từ thời phong kiến cho đến cả "thời cộng hòa" rồi thì thời cách mạng, vẫn tuy chưa "ăn trên ngồi chốc" nhưng cũng gọi là có tiếng nói giữa chốn đông người và "đi mây về gió" trước khối người! :D


Nghe bác ấy khoe "tài luộc rau" em tò mò, cố tìm coi cái đĩa rau luộc của bác ấy, một đĩa rau, tích lũy bao nhiêu văn hóa gia đình và "khác người" coi nó như thế nào?! Thật chẳng may cho em cái "còm" có dĩa rau quý hóa này này nó, ở quá xa phần những "còm" của các bác mổ xẻ làm em kiếm muốn hụt hơi! :((

Khi được tận mắt nhìn đĩa rau luộc, chén canh nước rau luộc làm canh, và chén nước chấm, thì nói thật, hỡi ơi em không còn tin vào mắt của em được, và em xin trình bày từng điểm như thế này:

Về đĩa rau muống: ban đầu em không nghĩ rằng đây là rau muống bởi vì cọng rau quá to! Thường thì đây là loại rau muống không dùng cho luộc ăn chín mà thường dùng cọng để làm rau muống chẻ "ăn ghém" (ăn sống kèm chung với rau khác) hay trộn gỏi hoặc làm dưa! Nếu ăn chín loại rau này thường được lấy phần trên cọng cứng nấu canh cua (hay tôm khô) với canh khoai sọ + rau nhút, chứ rau này mà vào mùa đông hay mùa khô, luộc ăn khi nhai, không khéo gãy cả răng! :((

Cái "tinh tế" là thế đấy! :))

Còn về chuyện xếp rau muống (Dền, cải thỉa, rau lang, .....) luộc thành sợi kéo dài kéo dài như vậy thì ntn: Thật ra, ngày xưa ở những gia đình giầu có, kẻ ăn người làm thừa mứa, trong bếp ngoài bếp ra còn có những gia nhân phụ bếp, "dư người, ít việc" người ta mới có giờ chăm chút, bày biện từng ngon rau con cá miếng thịt trong bữa cơm hàng ngày, nhất là khi đãi khách như vậy để "khoe"!
Chứ hàng ngày mà như vậy, thì tưởng tượng khi luộc rau xong, vớt ra rồ tre, phải đợi cho nó nguội rồi mới xếp như vậy chứ không khéo thì lại phải vào "Viện bỏng" mất! :(

Còn nếu là sếp bằng kết hợp một cái nĩa sẽ rất mất thời gian! Đáy là chửa nói khi xếp bằng tay thì thử hỏi, tay lũ người làm được có sạch hay không? Hay chúng lại "khuyến mãi" cho một ít "cái gì" ở ngoài vào, thì khéo khi ăn rau sẽ đúng là đại họa!

Xin lưu ý các bác, "văn hóa dùng cái bao tay ni-lông trong khi chế biến thực phẩm, chỉ mới có khoảng một chục năm trở lại đây! Trước kia ông bà ta, làm quái gì có,đấy là chửa nói, trước khi xếp rau vào đĩa. Bàn tay họ có rửa tay hay không? Cũng như cái gọi là "lược chải rau" gì đó, thì em chẳng biết là mỗi khi dùng xong rửa ráy bảo quản như thế nào? hay cái lược này lại thanh ổ chứa vi trùng?

Cuộc sống ngày nay, cần tiết kiệm (theo nhiều nghĩa) và gọn nhẹ! Dĩ nhiên, rau luộc trong gia đình vẫn có thể luộc để cho đĩa rau trông ngon mắt cũng như dễ nhìn dễ gặp, khi mua được mấy bó rau muống ngon về luộc .

Thường luộc rau muống muốn ngon, người ta sẽ ngắt rau muốn ra làm hai phần phần trên và phần đọt rau. Khi luộc, chờ nước sôi to, cho vào một tí muối. Luộc phần trên trước: Nước sôi to, cho vào ngập rau. Rau vừa chín thì vớt ra, và xếp những cộng rau muống này vào đĩa ở một góc,
Đúng ra, người ta phải vớt rau ra cho vào một cái rổ tre cho ráo, nhưng sẽ mất thời gian và những phiền toái khác. Do đó, với người tinh tế. họ sẽ nhanh tay vớt cọng rau ra từng nhúm (nhóm) nhỏ và vừa vớt, vừa giũ sạch nước, Sau đó cho rau vào đĩa để một góc nhưng xếp sao cho tơi, xốp để rau "đi hơi" nhanh và giữ màu đẹp! Và lại tiếp tục luộc phần ngọn còn lại do phần ngọn non, nên chín nhanh hơn và cũng làm y như cũ, nghĩa là "Nước sôi to, cho vào, nước ngập rau. Rau vừa chín thì vớt ra, và xếp những cộng rau muống này vào đĩa ở một góc, vừa vớt, vừa giũ sạch nước, Sau đó cho rau vào đĩa để một góc nhưng xếp sao cho tơi, xốp để rau "đi hơi" nhanh và giữ màu đẹp" Nếu làm đúng như vậy, bảo đảm là khi đem ra đĩa rau sẽ chín tới mềm phần cộng không cứng mà phần ngọt cũng không mềm chưa kể nếu khéo léo thì đĩa rau sẽ xanh tươi chứ không có vàng khè như "lông bò"!


Về cái chén nước chấm:. Em đồ chừng đây là tương với chút ớt. Ngoài việc nêm thêm một chút đường hoặc ớt gì đó thì quan trọng nhất của chén nước chấm cho dù là ăn hằng ngày hay mời khách là nước chấm không văng lên cạnh thành chén như vậy! nhìn như "cho ăn của thừa"!
Đấy là nói với nhau, còn nếu phải người lỗ mãng, họ sẽ nhìn cái nước chấm lem nhem lên thành chén mà phán ngay một câu: Nhìn giống như "máu tháng, ở rìa háng, gái đĩ già"! :))

Cái "khéo tay" là thế đấy! :))

Riêng về cái tô nước rau luộc: trong tô có dăm miếng cà chua luộc dằm ra để làm canh.
Thực ra đây làm cách "luộc kiểu nhà nghèo" tức là luộc chung rau muống với cá chua (cho cà chua vào lúc nước lạnh luộc chung với rau muống để "tiện" và "tiết kiệm củi lửa"). Những với người tinh tế và sành ăn, họ sẽ:

+ Dùng chanh : khi gần ăn đợi nước nguội (nhưng vẫn âm ấm mới "dậy" mùi chanh, nước canh còn nóng mà cho vào thì khi ăn sẽ "the đắng") vắt chanh vào. Được chanh cốm thì tốt không cũng ráng kiếm quả chanh giấy vửa chín tới, thì ăn (chan canh hay húp) mới ngon! Chanh chín vàng không cho ra cái vị ngon và mùi thơm "cần có"!

Dùng Cá chua, sấu, me, ..... luộc rau xong mới cho Cá chua, sấu, me, .. vào luộc vì Cá chua, sấu, me, .. sẽ làm rau muống + luộc vàng mất đẹp, cũng như khi không còn mùi nguyên thủy rau muống nữa!

Cái "sành ăn" là thế đấy! :))


BTW, tiện thể xin nói đôi dòng về cái môi (muôi) trong chén nước canh rau muống luộc! :D

FYI, Nhìn kỹ đây không phải là môi múc canh! Mà đây là môi vớt canh.
Nếu đã sắm sanh (mua) được một bộ gồm đĩa, chén và tô sứ trằng "ton sur ton" như vậy, thì với người tinh tế, chưa nói nói tới gia đình "tư sản" quý tộc" họ sẽ mua thêm kèm một cái môi bằng sứ cùng màu hay cùng hoa văn, để vào nhìn cho "đồng thanh đồng thủ"!
=D>


Em xin gửi "demo hình" cái môi và cái tô xem để các bác xem coi có đúng như em nói hay không? :P








 
Chỉnh sửa cuối:

Mr met

Xe tăng
Biển số
OF-489034
Ngày cấp bằng
15/2/17
Số km
1,113
Động cơ
25,727 Mã lực
View attachment 5158324



Nghe bác chủ mở "thớt" than trách duyên phận cũng như khó tìm người tri kỷ, ít có ai phù hợp! Rồi lại nghe bác khoe cái gia đình "Mẫu hệ tư sản" quý tộc của mình, với bao nhiêu lề thói tinh tế, trong từng bữa ăn, giấc ngủ, từng tấm quần cái áo, làm em cũng tò mò không kém, vì gia đình em
tuy chưa đến mức "cha cu bố đĩ" hay "cổ cày vai bừa" và cũng chẳng lấy gì làm khá giả, mà luôn tùng tiệm, thanh đạm qua ngày, Cung may dòng dõi nhà em, cả nội lẫn ngoại, nhờ có tí chữ, mà mấy đời khoa bạn khoa bảng: Từ thời phong kiến cho đến cả "thời cộng hòa" rồi thì thời cách mạng, vẫn tuy chưa "ăn trên ngồi chốc" nhưng cũng gọi là có tiếng nói giữa chốn đông người và "đi mây về gió" trước khối người! :D


Nghe bác ấy khoe "tài luộc rau" em tò mò, cố tìm coi cái đĩa rau luộc của bác ấy, một đĩa rau, tích lũy bao nhiêu văn hóa gia đình và "khác người" coi nónhư thế nào?! Thật chẳng may cho em cái "còm" có dĩa rau quý hóa này này nó, ở quá xa phần những "còm" của các bác mổ xẻ làm em kiếm muốn hụt hơi! :((

Khi được tận mắt nhìn đĩa rau luộc, chén canh nước rau luộc làm canh, và chén nước chấm, thì nói thật, hỡi ơi em không còn tin vào mắt của em được, và em xin trình bày từng điểm như thế này:

Về đĩa rau muống: ban đầu em không nghĩ rằng đây là rau muống bởi vì cộng rau quá to! Thường thì đây là loại rau muống không dùng cho luộc ăn chín mà thường dùng cọng để làm rau muống chẻ "ăn ghém" (ăn sống kèm chung với rau khác) hay trộn gỏi hoặc làm dưa! Nếu ăn chín loại rau này thường được lấy phần trên cọng cứng nấu canh cua (hay tôm khô) với canh khoai sọ + rau nhút, chứ rau này mà vào mùa đông hay mùa khô, luộc ăn khi nhai, không khéo gãy cả răng! :((

Cái "tinh tế" là thế đấy! :))

Còn về chuyện xếp rau muống (Dền, cải thỉa, rau lang, .....) luộc thành sợi kéo dài kéo dài như vậy thì ntn: Thật ra, ngày xưa ở những gia đình giầu có, kẻ ăn người làm thừa mứa, trong bếp ngoài bếp ra còn có những gia nhân phụ bếp, "dư người, ít việc" người ta mới có giờ chăm chút, bày biện từng ngon rau con cá miếng thịt trong bữa cơm hàng ngày, nhất là khi đãi khách như vậy để "khoe"!
Chứ hàng ngày mà như vậy, thì tưởng tượng khi luộc rau xong, vớt ra rồ tre, phải đợi cho nó nguội rồi mới xếp như vậy chứ không khéo thì lại phải vào "Viện bỏng" mất! :(

Còn nếu là sếp bằng kết hợp một cái nĩa sẽ rất mất thời gian! Đáy là chửa nói khi xếp bằng tay thì thử hỏi, tay lũ người làm được có sạch hay không? Hay chúng lại "khuyến mãi" cho một ít "cái gì" ở ngoài vào, thì khéo khi ăn rau sẽ đúng là đại họa!

Xin lưu ý các bác, "văn hóa dùng cái bao tay ni-lông trong khi chế biến thực phẩm, chỉ mới có khoảng một chục năm trở lại đây! Trước kia ông bà ta, làm quái gì có,đấy là chửa nói, trước khi xếp rau vào đĩa. Bàn tay họ có rửa tay hay không? Cũng như cái gọi là "lược chải rau" gì đó, thì em chẳng biết là mỗi khi dùng xong rửa ráy bảo quản như thế nào? hay cái lược này lại thanh ổ chứa vi trùng?

Cuộc sống ngày nay, cần tiết kiệm (theo nhiều nghĩa) và gọn nhẹ! Dĩ nhiên, rau luộc trong gia đình vẫn có thể luộc để cho đĩa rau trông ngon mắt cũng như dễ nhìn dễ gặp, khi mua được mấy bó rau muống ngon về luộc .

Thường luộc rau muống muốn ngon, người ta sẽ ngắt rau muốn ra làm hai phần phần trên và phần đọt rau. Khi luộc, chờ nước sôi to, cho vào một tí muối. Luộc phần trên trước: Nước sôi to, cho vào ngập rau. Rau vừa chín thì vớt ra, và xếp những cộng rau muống này vào đĩa ở một góc,
Đúng ra, người ta phải vớt rau ra cho vào một cái rổ tre cho ráo, nhưng sẽ mất thời gian và những phiền toái khác. Do đó, với người tinh tế. họ sẽ nhanh tay vớt cọng rau ra từng nhúm (nhóm) nhỏ và vừa vớt, vừa giũ sạch nước, Sau đó cho rau vào đĩa để một góc nhưng xếp sao cho tơi, xốp để rau "đi hơi" nhanh và giữ màu đẹp! Và lại tiếp tục luộc phần ngọn còn lại do phần ngọn non, nên chín nhanh hơn và cũng làm y như cũ, nghĩa là "Nước sôi to, cho vào, nước ngập rau. Rau vừa chín thì vớt ra, và xếp những cộng rau muống này vào đĩa ở một góc, vừa vớt, vừa giũ sạch nước, Sau đó cho rau vào đĩa để một góc nhưng xếp sao cho tơi, xốp để rau "đi hơi" nhanh và giữ màu đẹp" Nếu làm đúng như vậy, bảo đảm là khi đem ra đĩa rau sẽ chín tới mềm phần cộng không cứng mà phần ngọt cũng không mềm chưa kể nếu khéo léo thì đĩa rau sẽ xanh tươi chứ không có vàng khè như "lông bò"!


Về cái chén nước chấm:. Em đồ chừng đây là tương với chút ớt. Ngoài việc nêm thêm một chút đường hoặc ớt gì đó thì quan trọng nhất của chén nước chấm cho dù là ăn hằng ngày hay mời khách là nước chấm không văng lên cạnh thành chén như vậy! nhìn như "cho ăn của thừa"!
Đấy là nói với nhau, còn nếu phải người lỗ mãng, họ sẽ nhìn cái nước chấm lem nhem lên thành chén mà phán ngay một câu: Nhìn giống như "máu tháng, ở rìa háng, gái đĩ già"! :))

Cái "khéo tay" là thế đấy! :))

Riêng về cái tô nước rau luộc: trong tô có dăm miếng cà chua luộc dằm ra để làm canh.
Thực ra đây làm cách "luộc kiểu nhà nghèo" tức là luộc chung rau muống với cá chua (cho cà chua vào lúc nước lạnh luộc chung với rau muống để "tiện" và "tiết kiệm củi lửa"). Những với người tinh tế và sành ăn, họ sẽ:
Dùng chanh : khi gần ăn đợi nước nguội (nhưng vẫn âm ấm mới "dậy" mùi chanh, nước canh còn nóng mà cho vào thì khi ăn sẽ "the đắng") vắt chanh vào. Được chanh cốm thì tốt không cũng rán kiềm qua chanh giấy vửa chín tới thì ăn (chan canh hay húp) mới ngon! Chanh chín vàng không cho ra cái vị ngon và múi thơm "cần có"!

Dùng Cá chua, sấu, me, ..... luộc rau xong mới cho Cá chua, sấu, me, .. vào luộc vì Cá chua, sấu, me, .. sẽ làm rau muống luộc vàng mất đẹp, cũng như khi không còn mùi nguyên thủy rau muống nữa!

Cái "sành ăn" là thế đấy! :))


BTW, tiện thể xin nói đôi dòng về cái môi (muôi) trong chén nước canh rau muống luộc! :D

FYI, Nhìn kỹ đây không phải là môi múc canh! Mà đây là môi vớt canh.
Nếu đã sắm sanh (mua) được một bộ gồm đĩa, chén và tô sứ trằng "ton sur ton" như vậy, thì với người tinh tế, chưa nói nói tới gia đình "tư sản" quý tộc" họ sẽ mua thêm kèm một cái môi bằng sứ cùng màu hay cùng hoa vn, để vào nhìn cho "đồng thanh đồng thủ"!
=D>


Em xin gửi "demo hình" cái môi và cái tô xem để các bác xem coi có đúng như em nói hay không? :P








Trời sinh một cặp đây rôi :))
 

yêu anh có ô tô

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-343210
Ngày cấp bằng
18/11/14
Số km
5,639
Động cơ
331,888 Mã lực
View attachment 5158324



Nghe bác chủ mở "thớt" than trách duyên phận cũng như khó tìm người tri kỷ, ít có ai phù hợp! Rồi lại nghe bác khoe cái gia đình "Mẫu hệ tư sản" quý tộc của mình, với bao nhiêu lề thói tinh tế, trong từng bữa ăn, giấc ngủ, từng tấm quần cái áo, làm em cũng tò mò không kém, vì gia đình em
tuy chưa đến mức "cha cu bố đĩ" hay "cổ cày vai bừa" và cũng chẳng lấy gì làm khá giả, mà luôn tùng tiệm, thanh đạm qua ngày, Cung may dòng dõi nhà em, cả nội lẫn ngoại, nhờ có tí chữ, mà mấy đời khoa bạn khoa bảng: Từ thời phong kiến cho đến cả "thời cộng hòa" rồi thì thời cách mạng, vẫn tuy chưa "ăn trên ngồi chốc" nhưng cũng gọi là có tiếng nói giữa chốn đông người và "đi mây về gió" trước khối người! :D


Nghe bác ấy khoe "tài luộc rau" em tò mò, cố tìm coi cái đĩa rau luộc của bác ấy, một đĩa rau, tích lũy bao nhiêu văn hóa gia đình và "khác người" coi nónhư thế nào?! Thật chẳng may cho em cái "còm" có dĩa rau quý hóa này này nó, ở quá xa phần những "còm" của các bác mổ xẻ làm em kiếm muốn hụt hơi! :((

Khi được tận mắt nhìn đĩa rau luộc, chén canh nước rau luộc làm canh, và chén nước chấm, thì nói thật, hỡi ơi em không còn tin vào mắt của em được, và em xin trình bày từng điểm như thế này:

Về đĩa rau muống: ban đầu em không nghĩ rằng đây là rau muống bởi vì cộng rau quá to! Thường thì đây là loại rau muống không dùng cho luộc ăn chín mà thường dùng cọng để làm rau muống chẻ "ăn ghém" (ăn sống kèm chung với rau khác) hay trộn gỏi hoặc làm dưa! Nếu ăn chín loại rau này thường được lấy phần trên cọng cứng nấu canh cua (hay tôm khô) với canh khoai sọ + rau nhút, chứ rau này mà vào mùa đông hay mùa khô, luộc ăn khi nhai, không khéo gãy cả răng! :((

Cái "tinh tế" là thế đấy! :))

Còn về chuyện xếp rau muống (Dền, cải thỉa, rau lang, .....) luộc thành sợi kéo dài kéo dài như vậy thì ntn: Thật ra, ngày xưa ở những gia đình giầu có, kẻ ăn người làm thừa mứa, trong bếp ngoài bếp ra còn có những gia nhân phụ bếp, "dư người, ít việc" người ta mới có giờ chăm chút, bày biện từng ngon rau con cá miếng thịt trong bữa cơm hàng ngày, nhất là khi đãi khách như vậy để "khoe"!
Chứ hàng ngày mà như vậy, thì tưởng tượng khi luộc rau xong, vớt ra rồ tre, phải đợi cho nó nguội rồi mới xếp như vậy chứ không khéo thì lại phải vào "Viện bỏng" mất! :(

Còn nếu là sếp bằng kết hợp một cái nĩa sẽ rất mất thời gian! Đáy là chửa nói khi xếp bằng tay thì thử hỏi, tay lũ người làm được có sạch hay không? Hay chúng lại "khuyến mãi" cho một ít "cái gì" ở ngoài vào, thì khéo khi ăn rau sẽ đúng là đại họa!

Xin lưu ý các bác, "văn hóa dùng cái bao tay ni-lông trong khi chế biến thực phẩm, chỉ mới có khoảng một chục năm trở lại đây! Trước kia ông bà ta, làm quái gì có,đấy là chửa nói, trước khi xếp rau vào đĩa. Bàn tay họ có rửa tay hay không? Cũng như cái gọi là "lược chải rau" gì đó, thì em chẳng biết là mỗi khi dùng xong rửa ráy bảo quản như thế nào? hay cái lược này lại thanh ổ chứa vi trùng?

Cuộc sống ngày nay, cần tiết kiệm (theo nhiều nghĩa) và gọn nhẹ! Dĩ nhiên, rau luộc trong gia đình vẫn có thể luộc để cho đĩa rau trông ngon mắt cũng như dễ nhìn dễ gặp, khi mua được mấy bó rau muống ngon về luộc .

Thường luộc rau muống muốn ngon, người ta sẽ ngắt rau muốn ra làm hai phần phần trên và phần đọt rau. Khi luộc, chờ nước sôi to, cho vào một tí muối. Luộc phần trên trước: Nước sôi to, cho vào ngập rau. Rau vừa chín thì vớt ra, và xếp những cộng rau muống này vào đĩa ở một góc,
Đúng ra, người ta phải vớt rau ra cho vào một cái rổ tre cho ráo, nhưng sẽ mất thời gian và những phiền toái khác. Do đó, với người tinh tế. họ sẽ nhanh tay vớt cọng rau ra từng nhúm (nhóm) nhỏ và vừa vớt, vừa giũ sạch nước, Sau đó cho rau vào đĩa để một góc nhưng xếp sao cho tơi, xốp để rau "đi hơi" nhanh và giữ màu đẹp! Và lại tiếp tục luộc phần ngọn còn lại do phần ngọn non, nên chín nhanh hơn và cũng làm y như cũ, nghĩa là "Nước sôi to, cho vào, nước ngập rau. Rau vừa chín thì vớt ra, và xếp những cộng rau muống này vào đĩa ở một góc, vừa vớt, vừa giũ sạch nước, Sau đó cho rau vào đĩa để một góc nhưng xếp sao cho tơi, xốp để rau "đi hơi" nhanh và giữ màu đẹp" Nếu làm đúng như vậy, bảo đảm là khi đem ra đĩa rau sẽ chín tới mềm phần cộng không cứng mà phần ngọt cũng không mềm chưa kể nếu khéo léo thì đĩa rau sẽ xanh tươi chứ không có vàng khè như "lông bò"!


Về cái chén nước chấm:. Em đồ chừng đây là tương với chút ớt. Ngoài việc nêm thêm một chút đường hoặc ớt gì đó thì quan trọng nhất của chén nước chấm cho dù là ăn hằng ngày hay mời khách là nước chấm không văng lên cạnh thành chén như vậy! nhìn như "cho ăn của thừa"!
Đấy là nói với nhau, còn nếu phải người lỗ mãng, họ sẽ nhìn cái nước chấm lem nhem lên thành chén mà phán ngay một câu: Nhìn giống như "máu tháng, ở rìa háng, gái đĩ già"! :))

Cái "khéo tay" là thế đấy! :))

Riêng về cái tô nước rau luộc: trong tô có dăm miếng cà chua luộc dằm ra để làm canh.
Thực ra đây làm cách "luộc kiểu nhà nghèo" tức là luộc chung rau muống với cá chua (cho cà chua vào lúc nước lạnh luộc chung với rau muống để "tiện" và "tiết kiệm củi lửa"). Những với người tinh tế và sành ăn, họ sẽ:
Dùng chanh : khi gần ăn đợi nước nguội (nhưng vẫn âm ấm mới "dậy" mùi chanh, nước canh còn nóng mà cho vào thì khi ăn sẽ "the đắng") vắt chanh vào. Được chanh cốm thì tốt không cũng rán kiềm qua chanh giấy vửa chín tới thì ăn (chan canh hay húp) mới ngon! Chanh chín vàng không cho ra cái vị ngon và múi thơm "cần có"!

Dùng Cá chua, sấu, me, ..... luộc rau xong mới cho Cá chua, sấu, me, .. vào luộc vì Cá chua, sấu, me, .. sẽ làm rau muống luộc vàng mất đẹp, cũng như khi không còn mùi nguyên thủy rau muống nữa!

Cái "sành ăn" là thế đấy! :))


BTW, tiện thể xin nói đôi dòng về cái môi (muôi) trong chén nước canh rau muống luộc! :D

FYI, Nhìn kỹ đây không phải là môi múc canh! Mà đây là môi vớt canh.
Nếu đã sắm sanh (mua) được một bộ gồm đĩa, chén và tô sứ trằng "ton sur ton" như vậy, thì với người tinh tế, chưa nói nói tới gia đình "tư sản" quý tộc" họ sẽ mua thêm kèm một cái môi bằng sứ cùng màu hay cùng hoa vn, để vào nhìn cho "đồng thanh đồng thủ"!
=D>


Em xin gửi "demo hình" cái môi và cái tô xem để các bác xem coi có đúng như em nói hay không? :P








Có mỗi đĩa rau và bát canh luộc mà cụ cũng chịu khó gõ phím thật, nể cụ đấy :D =))
 

Puppet

Xe buýt
Biển số
OF-593912
Ngày cấp bằng
9/10/18
Số km
760
Động cơ
138,063 Mã lực
Cụ nói đúng mà, nhưng tại em nói không rõ. Ý em là cái miếng dừa đặt trên đĩa giống cái cửa sổ gắn trên nhà. Dù cụ đứng xa hay gần thì cái tỷ lệ giữa cửa sổ và cái nhà ấy nó không đổi.
Còn cái tháp lúc to hơn người, lúc bé hơn người là do người trong ảnh đó lúc đứng xa lúc đứng gần cái tháp. Giống như cái cửa sổ gắn trên tường nhà bây giờ cụ dỡ nó ra, bê nó ra gần người cầm máy ảnh thì nó sẽ to hơn, muốn to hơn cái nhà thì cho đứng gần người cầm máy ảnh hơn nữa vào.
Quay lại cái ảnh kia, cái miếng dừa không đưa ra xa cái đĩa mà lúc nó to, lúc nó nhỏ so với cái đĩa vậy thì hoặc miếng dừa gọt nhỏ đi, hoặc bày lên cái đĩa to hơn thì mới bày thêm cả quả dừa vào được. :)
Em hiểu ý mợ. Hai miếng dừa đó ko phải là một nên tỷ lệ nó khác nhau mợ ạ. Miếng dừa kia to hơn nhiều mà. Em tin món đó của mợ Mun làm thật vì ảnh mợ ấy nét hơn ảnh trang web kia copy nhiều
 

Ánh Trần Fr

Xe tăng
Biển số
OF-728337
Ngày cấp bằng
7/5/20
Số km
1,129
Động cơ
84,760 Mã lực
Tuổi
57
View attachment 5158324



Nghe bác chủ mở "thớt" than trách duyên phận cũng như khó tìm người tri kỷ, ít có ai phù hợp! Rồi lại nghe bác khoe cái gia đình "Mẫu hệ tư sản" quý tộc của mình, với bao nhiêu lề thói tinh tế, trong từng bữa ăn, giấc ngủ, từng tấm quần cái áo, làm em cũng tò mò không kém, vì gia đình em
tuy chưa đến mức "cha cu bố đĩ" hay "cổ cày vai bừa" và cũng chẳng lấy gì làm khá giả, mà luôn tùng tiệm, thanh đạm qua ngày, Cung may dòng dõi nhà em, cả nội lẫn ngoại, nhờ có tí chữ, mà mấy đời khoa bạn khoa bảng: Từ thời phong kiến cho đến cả "thời cộng hòa" rồi thì thời cách mạng, vẫn tuy chưa "ăn trên ngồi chốc" nhưng cũng gọi là có tiếng nói giữa chốn đông người và "đi mây về gió" trước khối người! :D


Nghe bác ấy khoe "tài luộc rau" em tò mò, cố tìm coi cái đĩa rau luộc của bác ấy, một đĩa rau, tích lũy bao nhiêu văn hóa gia đình và "khác người" coi nónhư thế nào?! Thật chẳng may cho em cái "còm" có dĩa rau quý hóa này này nó, ở quá xa phần những "còm" của các bác mổ xẻ làm em kiếm muốn hụt hơi! :((

Khi được tận mắt nhìn đĩa rau luộc, chén canh nước rau luộc làm canh, và chén nước chấm, thì nói thật, hỡi ơi em không còn tin vào mắt của em được, và em xin trình bày từng điểm như thế này:

Về đĩa rau muống: ban đầu em không nghĩ rằng đây là rau muống bởi vì cộng rau quá to! Thường thì đây là loại rau muống không dùng cho luộc ăn chín mà thường dùng cọng để làm rau muống chẻ "ăn ghém" (ăn sống kèm chung với rau khác) hay trộn gỏi hoặc làm dưa! Nếu ăn chín loại rau này thường được lấy phần trên cọng cứng nấu canh cua (hay tôm khô) với canh khoai sọ + rau nhút, chứ rau này mà vào mùa đông hay mùa khô, luộc ăn khi nhai, không khéo gãy cả răng! :((

Cái "tinh tế" là thế đấy! :))

Còn về chuyện xếp rau muống (Dền, cải thỉa, rau lang, .....) luộc thành sợi kéo dài kéo dài như vậy thì ntn: Thật ra, ngày xưa ở những gia đình giầu có, kẻ ăn người làm thừa mứa, trong bếp ngoài bếp ra còn có những gia nhân phụ bếp, "dư người, ít việc" người ta mới có giờ chăm chút, bày biện từng ngon rau con cá miếng thịt trong bữa cơm hàng ngày, nhất là khi đãi khách như vậy để "khoe"!
Chứ hàng ngày mà như vậy, thì tưởng tượng khi luộc rau xong, vớt ra rồ tre, phải đợi cho nó nguội rồi mới xếp như vậy chứ không khéo thì lại phải vào "Viện bỏng" mất! :(

Còn nếu là sếp bằng kết hợp một cái nĩa sẽ rất mất thời gian! Đáy là chửa nói khi xếp bằng tay thì thử hỏi, tay lũ người làm được có sạch hay không? Hay chúng lại "khuyến mãi" cho một ít "cái gì" ở ngoài vào, thì khéo khi ăn rau sẽ đúng là đại họa!

Xin lưu ý các bác, "văn hóa dùng cái bao tay ni-lông trong khi chế biến thực phẩm, chỉ mới có khoảng một chục năm trở lại đây! Trước kia ông bà ta, làm quái gì có,đấy là chửa nói, trước khi xếp rau vào đĩa. Bàn tay họ có rửa tay hay không? Cũng như cái gọi là "lược chải rau" gì đó, thì em chẳng biết là mỗi khi dùng xong rửa ráy bảo quản như thế nào? hay cái lược này lại thanh ổ chứa vi trùng?

Cuộc sống ngày nay, cần tiết kiệm (theo nhiều nghĩa) và gọn nhẹ! Dĩ nhiên, rau luộc trong gia đình vẫn có thể luộc để cho đĩa rau trông ngon mắt cũng như dễ nhìn dễ gặp, khi mua được mấy bó rau muống ngon về luộc .

Thường luộc rau muống muốn ngon, người ta sẽ ngắt rau muốn ra làm hai phần phần trên và phần đọt rau. Khi luộc, chờ nước sôi to, cho vào một tí muối. Luộc phần trên trước: Nước sôi to, cho vào ngập rau. Rau vừa chín thì vớt ra, và xếp những cộng rau muống này vào đĩa ở một góc,
Đúng ra, người ta phải vớt rau ra cho vào một cái rổ tre cho ráo, nhưng sẽ mất thời gian và những phiền toái khác. Do đó, với người tinh tế. họ sẽ nhanh tay vớt cọng rau ra từng nhúm (nhóm) nhỏ và vừa vớt, vừa giũ sạch nước, Sau đó cho rau vào đĩa để một góc nhưng xếp sao cho tơi, xốp để rau "đi hơi" nhanh và giữ màu đẹp! Và lại tiếp tục luộc phần ngọn còn lại do phần ngọn non, nên chín nhanh hơn và cũng làm y như cũ, nghĩa là "Nước sôi to, cho vào, nước ngập rau. Rau vừa chín thì vớt ra, và xếp những cộng rau muống này vào đĩa ở một góc, vừa vớt, vừa giũ sạch nước, Sau đó cho rau vào đĩa để một góc nhưng xếp sao cho tơi, xốp để rau "đi hơi" nhanh và giữ màu đẹp" Nếu làm đúng như vậy, bảo đảm là khi đem ra đĩa rau sẽ chín tới mềm phần cộng không cứng mà phần ngọt cũng không mềm chưa kể nếu khéo léo thì đĩa rau sẽ xanh tươi chứ không có vàng khè như "lông bò"!


Về cái chén nước chấm:. Em đồ chừng đây là tương với chút ớt. Ngoài việc nêm thêm một chút đường hoặc ớt gì đó thì quan trọng nhất của chén nước chấm cho dù là ăn hằng ngày hay mời khách là nước chấm không văng lên cạnh thành chén như vậy! nhìn như "cho ăn của thừa"!
Đấy là nói với nhau, còn nếu phải người lỗ mãng, họ sẽ nhìn cái nước chấm lem nhem lên thành chén mà phán ngay một câu: Nhìn giống như "máu tháng, ở rìa háng, gái đĩ già"! :))

Cái "khéo tay" là thế đấy! :))

Riêng về cái tô nước rau luộc: trong tô có dăm miếng cà chua luộc dằm ra để làm canh.
Thực ra đây làm cách "luộc kiểu nhà nghèo" tức là luộc chung rau muống với cá chua (cho cà chua vào lúc nước lạnh luộc chung với rau muống để "tiện" và "tiết kiệm củi lửa"). Những với người tinh tế và sành ăn, họ sẽ:

+ Dùng chanh : khi gần ăn đợi nước nguội (nhưng vẫn âm ấm mới "dậy" mùi chanh, nước canh còn nóng mà cho vào thì khi ăn sẽ "the đắng") vắt chanh vào. Được chanh cốm thì tốt không cũng ráng kiếm quả chanh giấy vửa chín tới, thì ăn (chan canh hay húp) mới ngon! Chanh chín vàng không cho ra cái vị ngon và mùi thơm "cần có"!

Dùng Cá chua, sấu, me, ..... luộc rau xong mới cho Cá chua, sấu, me, .. vào luộc vì Cá chua, sấu, me, .. sẽ làm rau muống + luộc vàng mất đẹp, cũng như khi không còn mùi nguyên thủy rau muống nữa!

Cái "sành ăn" là thế đấy! :))


BTW, tiện thể xin nói đôi dòng về cái môi (muôi) trong chén nước canh rau muống luộc! :D

FYI, Nhìn kỹ đây không phải là môi múc canh! Mà đây là môi vớt canh.
Nếu đã sắm sanh (mua) được một bộ gồm đĩa, chén và tô sứ trằng "ton sur ton" như vậy, thì với người tinh tế, chưa nói nói tới gia đình "tư sản" quý tộc" họ sẽ mua thêm kèm một cái môi bằng sứ cùng màu hay cùng hoa văn, để vào nhìn cho "đồng thanh đồng thủ"!
=D>


Em xin gửi "demo hình" cái môi và cái tô xem để các bác xem coi có đúng như em nói hay không? :P








Cụ phân tích phải lắm lắm nhưng theo cháu thì cụ làm thơ về các cái cụ vừa phân tích thì hay và nhã hơn ạ. Hay nay cụ không phẻ nên chuyển sang văn xuôi vậy
 

Hoangraptor

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-647751
Ngày cấp bằng
7/5/19
Số km
17,423
Động cơ
291,729 Mã lực
View attachment 5158324



Nghe bác chủ mở "thớt" than trách duyên phận cũng như khó tìm người tri kỷ, ít có ai phù hợp! Rồi lại nghe bác khoe cái gia đình "Mẫu hệ tư sản" quý tộc của mình, với bao nhiêu lề thói tinh tế, trong từng bữa ăn, giấc ngủ, từng tấm quần cái áo, làm em cũng tò mò không kém, vì gia đình em
tuy chưa đến mức "cha cu bố đĩ" hay "cổ cày vai bừa" và cũng chẳng lấy gì làm khá giả, mà luôn tùng tiệm, thanh đạm qua ngày, Cung may dòng dõi nhà em, cả nội lẫn ngoại, nhờ có tí chữ, mà mấy đời khoa bạn khoa bảng: Từ thời phong kiến cho đến cả "thời cộng hòa" rồi thì thời cách mạng, vẫn tuy chưa "ăn trên ngồi chốc" nhưng cũng gọi là có tiếng nói giữa chốn đông người và "đi mây về gió" trước khối người! :D


Nghe bác ấy khoe "tài luộc rau" em tò mò, cố tìm coi cái đĩa rau luộc của bác ấy, một đĩa rau, tích lũy bao nhiêu văn hóa gia đình và "khác người" coi nónhư thế nào?! Thật chẳng may cho em cái "còm" có dĩa rau quý hóa này này nó, ở quá xa phần những "còm" của các bác mổ xẻ làm em kiếm muốn hụt hơi! :((

Khi được tận mắt nhìn đĩa rau luộc, chén canh nước rau luộc làm canh, và chén nước chấm, thì nói thật, hỡi ơi em không còn tin vào mắt của em được, và em xin trình bày từng điểm như thế này:

Về đĩa rau muống: ban đầu em không nghĩ rằng đây là rau muống bởi vì cộng rau quá to! Thường thì đây là loại rau muống không dùng cho luộc ăn chín mà thường dùng cọng để làm rau muống chẻ "ăn ghém" (ăn sống kèm chung với rau khác) hay trộn gỏi hoặc làm dưa! Nếu ăn chín loại rau này thường được lấy phần trên cọng cứng nấu canh cua (hay tôm khô) với canh khoai sọ + rau nhút, chứ rau này mà vào mùa đông hay mùa khô, luộc ăn khi nhai, không khéo gãy cả răng! :((

Cái "tinh tế" là thế đấy! :))

Còn về chuyện xếp rau muống (Dền, cải thỉa, rau lang, .....) luộc thành sợi kéo dài kéo dài như vậy thì ntn: Thật ra, ngày xưa ở những gia đình giầu có, kẻ ăn người làm thừa mứa, trong bếp ngoài bếp ra còn có những gia nhân phụ bếp, "dư người, ít việc" người ta mới có giờ chăm chút, bày biện từng ngon rau con cá miếng thịt trong bữa cơm hàng ngày, nhất là khi đãi khách như vậy để "khoe"!
Chứ hàng ngày mà như vậy, thì tưởng tượng khi luộc rau xong, vớt ra rồ tre, phải đợi cho nó nguội rồi mới xếp như vậy chứ không khéo thì lại phải vào "Viện bỏng" mất! :(

Còn nếu là sếp bằng kết hợp một cái nĩa sẽ rất mất thời gian! Đáy là chửa nói khi xếp bằng tay thì thử hỏi, tay lũ người làm được có sạch hay không? Hay chúng lại "khuyến mãi" cho một ít "cái gì" ở ngoài vào, thì khéo khi ăn rau sẽ đúng là đại họa!

Xin lưu ý các bác, "văn hóa dùng cái bao tay ni-lông trong khi chế biến thực phẩm, chỉ mới có khoảng một chục năm trở lại đây! Trước kia ông bà ta, làm quái gì có,đấy là chửa nói, trước khi xếp rau vào đĩa. Bàn tay họ có rửa tay hay không? Cũng như cái gọi là "lược chải rau" gì đó, thì em chẳng biết là mỗi khi dùng xong rửa ráy bảo quản như thế nào? hay cái lược này lại thanh ổ chứa vi trùng?

Cuộc sống ngày nay, cần tiết kiệm (theo nhiều nghĩa) và gọn nhẹ! Dĩ nhiên, rau luộc trong gia đình vẫn có thể luộc để cho đĩa rau trông ngon mắt cũng như dễ nhìn dễ gặp, khi mua được mấy bó rau muống ngon về luộc .

Thường luộc rau muống muốn ngon, người ta sẽ ngắt rau muốn ra làm hai phần phần trên và phần đọt rau. Khi luộc, chờ nước sôi to, cho vào một tí muối. Luộc phần trên trước: Nước sôi to, cho vào ngập rau. Rau vừa chín thì vớt ra, và xếp những cộng rau muống này vào đĩa ở một góc,
Đúng ra, người ta phải vớt rau ra cho vào một cái rổ tre cho ráo, nhưng sẽ mất thời gian và những phiền toái khác. Do đó, với người tinh tế. họ sẽ nhanh tay vớt cọng rau ra từng nhúm (nhóm) nhỏ và vừa vớt, vừa giũ sạch nước, Sau đó cho rau vào đĩa để một góc nhưng xếp sao cho tơi, xốp để rau "đi hơi" nhanh và giữ màu đẹp! Và lại tiếp tục luộc phần ngọn còn lại do phần ngọn non, nên chín nhanh hơn và cũng làm y như cũ, nghĩa là "Nước sôi to, cho vào, nước ngập rau. Rau vừa chín thì vớt ra, và xếp những cộng rau muống này vào đĩa ở một góc, vừa vớt, vừa giũ sạch nước, Sau đó cho rau vào đĩa để một góc nhưng xếp sao cho tơi, xốp để rau "đi hơi" nhanh và giữ màu đẹp" Nếu làm đúng như vậy, bảo đảm là khi đem ra đĩa rau sẽ chín tới mềm phần cộng không cứng mà phần ngọt cũng không mềm chưa kể nếu khéo léo thì đĩa rau sẽ xanh tươi chứ không có vàng khè như "lông bò"!


Về cái chén nước chấm:. Em đồ chừng đây là tương với chút ớt. Ngoài việc nêm thêm một chút đường hoặc ớt gì đó thì quan trọng nhất của chén nước chấm cho dù là ăn hằng ngày hay mời khách là nước chấm không văng lên cạnh thành chén như vậy! nhìn như "cho ăn của thừa"!
Đấy là nói với nhau, còn nếu phải người lỗ mãng, họ sẽ nhìn cái nước chấm lem nhem lên thành chén mà phán ngay một câu: Nhìn giống như "máu tháng, ở rìa háng, gái đĩ già"! :))

Cái "khéo tay" là thế đấy! :))

Riêng về cái tô nước rau luộc: trong tô có dăm miếng cà chua luộc dằm ra để làm canh.
Thực ra đây làm cách "luộc kiểu nhà nghèo" tức là luộc chung rau muống với cá chua (cho cà chua vào lúc nước lạnh luộc chung với rau muống để "tiện" và "tiết kiệm củi lửa"). Những với người tinh tế và sành ăn, họ sẽ:

+ Dùng chanh : khi gần ăn đợi nước nguội (nhưng vẫn âm ấm mới "dậy" mùi chanh, nước canh còn nóng mà cho vào thì khi ăn sẽ "the đắng") vắt chanh vào. Được chanh cốm thì tốt không cũng ráng kiếm quả chanh giấy vửa chín tới, thì ăn (chan canh hay húp) mới ngon! Chanh chín vàng không cho ra cái vị ngon và mùi thơm "cần có"!

Dùng Cá chua, sấu, me, ..... luộc rau xong mới cho Cá chua, sấu, me, .. vào luộc vì Cá chua, sấu, me, .. sẽ làm rau muống + luộc vàng mất đẹp, cũng như khi không còn mùi nguyên thủy rau muống nữa!

Cái "sành ăn" là thế đấy! :))


BTW, tiện thể xin nói đôi dòng về cái môi (muôi) trong chén nước canh rau muống luộc! :D

FYI, Nhìn kỹ đây không phải là môi múc canh! Mà đây là môi vớt canh.
Nếu đã sắm sanh (mua) được một bộ gồm đĩa, chén và tô sứ trằng "ton sur ton" như vậy, thì với người tinh tế, chưa nói nói tới gia đình "tư sản" quý tộc" họ sẽ mua thêm kèm một cái môi bằng sứ cùng màu hay cùng hoa văn, để vào nhìn cho "đồng thanh đồng thủ"!
=D>


Em xin gửi "demo hình" cái môi và cái tô xem để các bác xem coi có đúng như em nói hay không? :P








Chết cười với lão.
Cái( lược trải rau) làm đóe gì có...chỉ là cụ trên troll thôi!
Còn lão chắc cũng kỹ tính,tinh tế và cũng lớn tuổi rồi nhỉ!
 

Hoangraptor

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-647751
Ngày cấp bằng
7/5/19
Số km
17,423
Động cơ
291,729 Mã lực

QUANG1970

Xe lăn
Biển số
OF-547318
Ngày cấp bằng
25/12/17
Số km
11,161
Động cơ
316,195 Mã lực
Có mỗi đĩa rau và bát canh luộc mà cụ cũng chịu khó gõ phím thật, nể cụ đấy :D =))

Em viết bằng máy đọc bác ạ! :P

Hơn nữa món "Rau Muống Luộc" (Boiled Water Morning glory) là món ăn của truyền thống trên mâm cơm của mọi gia đình người Việt đang sống trong nước, và làm bao kẻ xa xứ "Chảy nước mắt, ứa nước dãi" khi nhớ về nó lúc xa xứ! :((

Bàn về nó là văn hóa, và là một đề tài thú vị, nên em mới có hứng chia sẻ! :D

FYI, lúc Pháp còn xài tiền Quan/ (Franc - Phật lăng) những năm 90 một bó rau muống (Thái Lan) bằng một lọn tay đủ cho một người ăn mà còn thèm, giá tới 20 Quan mà không phải lúc nào cùng mua được! Trong khi thịt bò 10 Quan, Thịt đùi Heo 6 Quan và Táo Pháp 2 Quan 1 ký lô! :(( :))

Anh đi anh nhớ quê nhà,
Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương!
Thấm tình, đẫm nghĩa quê hương,​
dăm ngọn rau muống, mãi vương trong lòng. :x
 
Chỉnh sửa cuối:

QUANG1970

Xe lăn
Biển số
OF-547318
Ngày cấp bằng
25/12/17
Số km
11,161
Động cơ
316,195 Mã lực
Cụ phân tích phải lắm lắm nhưng theo cháu thì cụ làm thơ về các cái cụ vừa phân tích thì hay và nhã hơn ạ. Hay nay cụ không phẻ nên chuyển sang văn xuôi vậy

Khỏe thì em vẫn khỏe luôn,​
Chính vì quá khỏe mới "buôn" chuyện người! :P
Thấm ý, đọc hẳn sẽ cười,​
Còn như chửa hiểu, chửi mười mắng trăm. :D
 
Chỉnh sửa cuối:

Ánh Trần Fr

Xe tăng
Biển số
OF-728337
Ngày cấp bằng
7/5/20
Số km
1,129
Động cơ
84,760 Mã lực
Tuổi
57
Chết cười với lão.
Cái( lược trải rau) làm đóe gì có...chỉ là cụ trên troll thôi!
Còn lão chắc cũng kỹ tính,tinh tế và cũng lớn tuổi rồi nhỉ!
Ơ cháu thấy cụ @ QUANG1970 để rõ là 1970 có lẽ cũng là năm sinh của cụ ý. Vậy thì năm nay là 50 mùa khoai thối rồi nhỉ. Cụ QUANG1970 này cháu thấy thực thà và tốt mà
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top