[Funland] Ma bắt mèo - Tin hay không thì tùy Vol 3

Xep

Xe điện
Biển số
OF-348813
Ngày cấp bằng
30/12/14
Số km
2,402
Động cơ
1,422,491 Mã lực
Tiếp nào ...

Sẹo Lỳ không chịu học văn, lại không chịu ở nhà trâu bò, cám bã phụ mẹ và các anh chị, cháu cũng chả thèm trông, lỡ mà giao nó trông thì nó cứ bày trò dọa cho các cháu khóc nôn ra mật xanh mật vàng, trâu bò giao cho đi chăn thì nó lấy lá han xát cho sưng hết cả đ.ít đoi, về trâu ốm bỏ cả cày bừa, nó giỏi mỗi việc chơi bời lêu lổng, bày trò mất dạy phá làng phá xóm. Kỵ ngoại em quyết tâm gò ông con giai vào khuôn khổ, bé không vin lớn gẫy cành, thôi mày không chịu học văn thì thầy cho mày đi học võ, mấy thằng võ tướng trước giờ ừ thì áo mão cân đai làm quan triều đình nắm binh quyền to đấy, nhiều người trọng vọng đấy nhưng lúc trẻ chắc bọn nó cũng toàn thằng bất trị đầu bò đầu bướu như mày thôi con ạ. Nghĩ sao làm vậy, kỵ ngoại em lặn lội vượt sông đem đứa con ngỗ nghịch sang tận Yên Lư – Bắc Giang tìm đến nhà 1 ông thầy võ nổi tiếng xứ Kinh Bắc cũng là ông bạn cũ để gửi gắm, đặng mong con chịu vào khuôn vào khổ. Sẹo Lỳ lúc ở nhà thì nghịch lắm cũng chỉ là trộm cắp vặt rồi quậy phá linh tinh, đến khi được thầy đưa sang cái đất Yên Lư thì mới chính thức hoàn toàn hỏng hẳn. May mà kỵ ngoại em chết trước khi ông con “thành tài”, khi ngoẹo đầu hấp hối vẫn còn mấp máy môi dặn: khi nào thằng Chiêm về… bảo … bảo … nó lên Yên Thế mà theo cụ Đề Thám … lập đại võ công … rạng rỡ … tổ tông.

Ở Yên Lư được vài tháng thấy học võ vất vả quá, tính ông thầy lại khắc nghiệt uy nghiêm, được cố nhân giao phó trách nhiệm ông thầy võ càng gò ép Sẹo Lỳ ác liệt, bản chất vốn là phường vô sừng vô sẹo, bất lương từ kiếp trước nên thằng nhãi thù ông bạn của bố đến tím ruột bầm gan. Hồi ấy mới tròn 13 tuổi nó đã chơi cái bài mà không nhiều đứa trẻ dám chơi, một đêm chờ cả nhà thầy say ngủ nó len lén chất rơm vách cửa, chốt then ngoài lại rồi tưới dầu lạc phóng hỏa đốt nhà thầy và trốn biệt tăm biệt tích. Phúc nhà ông thầy còn lớn nên mấy đệ tử ngủ dưới nhà ngang thấy lửa cháy phừng phừng, cả nhà thầy thì đang hoảng hốt gào rú bên trong mới đi xách nước rồi vác chăn vội vàng dập lửa. Đêm ấy nhà ông thầy võ cháy hết nửa vì kèo, may không có ai thiệt mạng, ông thầy vừa giận vừa lo, sai người đi tìm con ông bạn thân suốt mấy ngày mà không thấy nó đâu, nghe ngóng bên kia sông Cầu cũng chả thấy nó về nhà. Thời gian sau lại nhận được thư kỵ ngoại em gửi lên hỏi han xem thằng con luyện võ đến đâu rồi, ông thầy chả biết phải ăn nói ra sao đành biên mấy dòng hồi âm đại ý là cho nó sang bên Sơn Động khổ luyện đến thành tài mới cho hạ sơn vì thằng bé này khó dạy lắm.

Rồi thời gian cứ thế trôi đi, kể từ ngày gửi con sang sông thì mấy năm sau kỵ ngoại ông mất, cả nhà vẫn đinh ninh Sẹo Lỳ vẫn đang miệt mài tập luyện võ công tận tít Sơn Động nên cũng chả gọi về, mà gọi làm gì, cái ngữ giời đánh thánh đâm ấy thì có lẽ cứ ở luôn bên đó càng lâu càng tốt cho khuất mắt. Có dễ phải mười năm có lẻ từ ngày Sẹo Lỳ bị bắt buộc đi tầm sư học đạo, một đêm cả nhà đang ngủ (kỵ ngoại bà ở cùng cụ con thứ 2) đang ngủ thì có tiếng tích chén lạch cạch, ai đó hắng giọng đàn ông rồi rót nước vối từ cái ấm đất ra uống ngon lành giữa nhà. Người con trai thứ 2 của kỵ ngoại em lúc này đang làm ăn tận Lũng Lim chưa về, kỵ ngoại bà tưởng trộm liền hỏi: đứa nào đấy, đêm hôm vào nhà bà có việc gì? Vừa dứt lời thì thấy có tiếng loẹt xoẹt đánh diêm, rồi giữa nhà ánh đèn dầu lạc được thắp lên vàng vọt, kỵ ngoại bà lúc này cũng đã nhỏm dậy trong màn, kỵ cứng hết lưỡi vì ngồi ngay chiếc tràng kỷ sát giường là một người đàn ông máu me be bét nhuộm đỏ bộ quần áo trắng đang nhìn kỵ gườm gườm: em về rồi đây u. Ngỡ ngàng trong giây lát kỵ bà bật dậy vén màn bước ra hô lên thảng thốt: thằng Chiêm … thằng Chiêm hở con? Mày về từ bao giờ? Sẹo Lỳ xa nhà hơn chục năm mà hắn hình như chả đoái thương gì cha mẹ cùng anh chị em, thấy mẹ già lập cập run rẩy vì trông thấy mình, hắn cũng mặc kệ, cứ rót nước vối uống tiếp. Bà mẹ thấy con máu me đầy quần đầy áo thì hỏi dồn: thế ai đâm, ai đánh mày hay sao mà máu chảy ướt áo thế kia? Không phải máu em, u cứ lo hão, máu mấy thằng cướp chặn đường bị con đánh cho tơi tả nó dây ra đấy.

Tin Sẹo Lỳ học võ thành tài được thầy cho hạ sơn sáng hôm sau lan ra khắp xóm, đến nửa buổi đã vang khắp làng, họ hàng hang hốc, anh chị em đổ về thăm hỏi nườm nượp, ai hỏi gì hắn cũng bồi đáp qua loa lấy lệ. Hồi ấy mất mùa triền miên, đói kém giặc giã khắp nơi, hết giặc ta lại giặc tây vét vơ, trấn cướp nên nhà chả có điều kiện mà làm cỗ khao mọi người, chỉ làm dúi mâm cơm cúng kỵ ngoại ông để Sẹo Lỳ thắp hương cho thầy. Mấy hôm sau mọi việc trở lại bình thường, Sẹo Lỳ được mẹ chia cho 1 gian buồng trong căn nhà gỗ năm gian, đối diện là buồng anh chị, vài đứa cháu lớn thì ở dưới nhà ngang, nhỏ thì ở cùng buồng bố mẹ hoặc ra giữa nhà ngủ giường bà. Từ ngày Sẹo Lỳ chiếm cứ 1 gian buồng thì hắn cứ ra đóng vào khóa rất cẩn mật, người nhà mắt tròn mắt dẹt bán tín bán nghi chú Chiêm chắc có vàng bạc mang về nên đề phòng cả anh em con cháu. Cho đến một hôm chính kỵ ngoại em vì tò mò không biết thằng con trai mình nó cứ làm gì dấm dúi trong buồng mới nhân lúc Sẹo Lỳ quên khóa cửa mà bước vào trong xem sự thể ra sao. Đập vào mặt kỵ là chiếc bàn thờ chả biết được dựng lên từ lúc nào, trên ban thờ ngoài bát hương, chén cúng, đèn dầu ra thì có thêm lá bùa trắng dán chính diện, rùng rợn hơn nữa là ở mé tả có cái bình ngắn màu da lươn có khắc chữ Nho và dán bùa chi chít, đựng cái gì khô khô quắt quắt mà vẫn đủ cả 5 ngón lẫn móng dài, chả khác gì tay người chết khô.

--Còn tiếp--
Đọc hấp dẫn thật cụ ơi. Lại chờ chap tiếp theo của cụ.
 

Forever_A_Love

Xe máy
Biển số
OF-476749
Ngày cấp bằng
13/12/16
Số km
51
Động cơ
197,358 Mã lực
Ông em kể ngày xưa chỗ e cũng có 1 cái vực sát sông hồng nước không bao giờ cạn vì thông với sông có con giải. Nhà chị kia ra rửa chân đứng lên tưởng hòn đá con giải quẫy cái rồi đớp chị này. Nhưng chị này cứ dang tay ra con giải ko nuốt đc. Vật lộn mãi rồi Ông bố đứng trên bờ biết cũng ko cứu đc nên bảo con gái xuôi tay ra đi cho thanh thản.
 

Chinana

Xe hơi
Biển số
OF-431643
Ngày cấp bằng
22/6/16
Số km
111
Động cơ
215,130 Mã lực
Tuổi
42
Không liên quan đến ma nhưng e kể chuyện liên quan một con vật mà bố e là ng chứng kiến.
Ngày xưa bố e làm địa chất cũng hay đi vào rừng. Lần đó sẩm tối trời chuẩn bị đổ bão, gió bắt đầu thổi mạnh kèm theo mưa lất phất. Đang đi về ông như đứng tim khi nhìn thấy con vật màu đen chũi, thân to cao nó phi từ đường bên này sang bên kia như bay trên những ngọn lau rồi lẩn khuất trong rừng. Ông kể cả đời chưa bao giờ nhìn thấy con vật to thế, e hỏi có phải con trăn hay rắn không ông nói chắc ko phải vì con này to hơn gấp rất nhiều lần, thân nó hệt như cái cột đình, cổ nó ngốc lên đến vài chục mét, xưa nghe các cụ có nói về con thuồng luồng nên ông đoán có thể ông đã gặp nó.
 

chuaco4banh

Xe tăng
Biển số
OF-330981
Ngày cấp bằng
13/8/14
Số km
1,295
Động cơ
291,632 Mã lực
Em không có chuyện ma nhưng muốn tham khảo các cụ một chút về tâm linh, cỵ tgể đây là việc bốc bát hương ( không biết gọi thế có đúng không)
Em có một căn phòng thuộc loại công vụ, cơ quan cấp cho em ở. Hiện giờ em chỉ ở ban ngày, tối thì em về nhà vì có con nhỏ. Căn phòng đấy trước là của một lãnh đão cơ quan ở, có lập bàn thờ, thờ 2 bát hương. Sau này em đến ở cũng hương khói khá đều, mặc dù không rõ thờ nhân vật nào nhưng em đoán một là thổ công. Em có hỏi mọi người thì có bảo là thờ bà cô đất đấy, cứ hương khói đi, có lộc đấy. 29 tháng chạp năm ngoái em tự dưng có hứng dọn dẹp bàn thờ, thay chân hương (!!!). Em đem hết xuống, lau chùi sạch sẽ. Do không có bài bản và tìm hiểu gì nên em đổ hết tro trong bát hương ra rồi cho cát vào, chân hương em đem đốt sạch. Lúc đổ tro trong bát hương em có thấy 2 mảnh giấy nhỏ, một ghi "thổ công", một ghi "mãnh tổ họ T..." (họ T.. là họ của một lãnh đạo cơ quan, em lúc đấy gọi điện hỏi thì bảo là của ông ấy thật). Em đặt lại vào 2 bát hương rồi đưa lên bàn thờ như cũ, thắp mỗi bát ba nén nhang mới, có khấn báo cáo là đã dọn dẹp xong, rồi em đi uống rượu trực tết với bác bảo vệ :D
Em muốn tham khảo các cụ có kinh nghiệm là em làm như thế có sai phạm gì về mặt tâm linh không ạ, nếu có thì sẽ có thể ảnh hưởng đến mình ra sao? Em thấy nửa cuối năm nay em công việc không thông lắm, hay gặp cản trở, gia đình gặp một số chuyện không vui.
P/s: em tóm tắt lại cho dễ đọc:
Em dọn dẹp bát hương, bàn thờ phòng em. Có khấn xin trước khi làm, có thành tâm nhưng không bái bản. Em thay tro cũ bằng cát, đốt hết chân hương cũ, thắp hương mới. Mong các cụ tư vấn ạ.
Cụ mời thầy bốc lại bát hương ngay. Cụ cũng giống e ngày xưa dọn bàn thờ cho cát vào bát hương, bó tay luôn. (Ntn thì thầy sẽ giải thích cho cụ)
 

Vulcan V70

Xe lừa
Biển số
OF-53557
Ngày cấp bằng
24/12/09
Số km
37,411
Động cơ
666,950 Mã lực
Có cụ nào nói đến bùa ăn trộm đấy?
Hồi xưa những người bị chết do sét đánh thường được canh giữ mộ rất cẩn thận trong vòng 100 ngày vì sợ bị trộm đầu, bàn tay để luyện bùa ăn trộm.
 
Biển số
OF-389984
Ngày cấp bằng
1/11/15
Số km
327
Động cơ
240,176 Mã lực
Tuổi
34
Đánh dấu để đọc
 
Biển số
OF-454673
Ngày cấp bằng
20/9/16
Số km
417
Động cơ
208,490 Mã lực
Không liên quan đến ma nhưng e kể chuyện liên quan một con vật mà bố e là ng chứng kiến.
Ngày xưa bố e làm địa chất cũng hay đi vào rừng. Lần đó sẩm tối trời chuẩn bị đổ bão, gió bắt đầu thổi mạnh kèm theo mưa lất phất. Đang đi về ông như đứng tim khi nhìn thấy con vật màu đen chũi, thân to cao nó phi từ đường bên này sang bên kia như bay trên những ngọn lau rồi lẩn khuất trong rừng. Ông kể cả đời chưa bao giờ nhìn thấy con vật to thế, e hỏi có phải con trăn hay rắn không ông nói chắc ko phải vì con này to hơn gấp rất nhiều lần, thân nó hệt như cái cột đình, cổ nó ngốc lên đến vài chục mét, xưa nghe các cụ có nói về con thuồng luồng nên ông đoán có thể ông đã gặp nó.
Em nghĩ nó là con rắn ...vuông :))
 

Quên Hoài

Xe hơi
Biển số
OF-384801
Ngày cấp bằng
30/9/15
Số km
149
Động cơ
241,997 Mã lực
Tuổi
52
Tiếp nào ...

Sẹo Lỳ không chịu học văn, lại không chịu ở nhà trâu bò, cám bã phụ mẹ và các anh chị, cháu cũng chả thèm trông, lỡ mà giao nó trông thì nó cứ bày trò dọa cho các cháu khóc nôn ra mật xanh mật vàng, trâu bò giao cho đi chăn thì nó lấy lá han xát cho sưng hết cả đ.ít đoi, về trâu ốm bỏ cả cày bừa, nó giỏi mỗi việc chơi bời lêu lổng, bày trò mất dạy phá làng phá xóm. Kỵ ngoại em quyết tâm gò ông con giai vào khuôn khổ, bé không vin lớn gẫy cành, thôi mày không chịu học văn thì thầy cho mày đi học võ, mấy thằng võ tướng trước giờ ừ thì áo mão cân đai làm quan triều đình nắm binh quyền to đấy, nhiều người trọng vọng đấy nhưng lúc trẻ chắc bọn nó cũng toàn thằng bất trị đầu bò đầu bướu như mày thôi con ạ. Nghĩ sao làm vậy, kỵ ngoại em lặn lội vượt sông đem đứa con ngỗ nghịch sang tận Yên Lư – Bắc Giang tìm đến nhà 1 ông thầy võ nổi tiếng xứ Kinh Bắc cũng là ông bạn cũ để gửi gắm, đặng mong con chịu vào khuôn vào khổ. Sẹo Lỳ lúc ở nhà thì nghịch lắm cũng chỉ là trộm cắp vặt rồi quậy phá linh tinh, đến khi được thầy đưa sang cái đất Yên Lư thì mới chính thức hoàn toàn hỏng hẳn. May mà kỵ ngoại em chết trước khi ông con “thành tài”, khi ngoẹo đầu hấp hối vẫn còn mấp máy môi dặn: khi nào thằng Chiêm về… bảo … bảo … nó lên Yên Thế mà theo cụ Đề Thám … lập đại võ công … rạng rỡ … tổ tông.

Ở Yên Lư được vài tháng thấy học võ vất vả quá, tính ông thầy lại khắc nghiệt uy nghiêm, được cố nhân giao phó trách nhiệm ông thầy võ càng gò ép Sẹo Lỳ ác liệt, bản chất vốn là phường vô sừng vô sẹo, bất lương từ kiếp trước nên thằng nhãi thù ông bạn của bố đến tím ruột bầm gan. Hồi ấy mới tròn 13 tuổi nó đã chơi cái bài mà không nhiều đứa trẻ dám chơi, một đêm chờ cả nhà thầy say ngủ nó len lén chất rơm vách cửa, chốt then ngoài lại rồi tưới dầu lạc phóng hỏa đốt nhà thầy và trốn biệt tăm biệt tích. Phúc nhà ông thầy còn lớn nên mấy đệ tử ngủ dưới nhà ngang thấy lửa cháy phừng phừng, cả nhà thầy thì đang hoảng hốt gào rú bên trong mới đi xách nước rồi vác chăn vội vàng dập lửa. Đêm ấy nhà ông thầy võ cháy hết nửa vì kèo, may không có ai thiệt mạng, ông thầy vừa giận vừa lo, sai người đi tìm con ông bạn thân suốt mấy ngày mà không thấy nó đâu, nghe ngóng bên kia sông Cầu cũng chả thấy nó về nhà. Thời gian sau lại nhận được thư kỵ ngoại em gửi lên hỏi han xem thằng con luyện võ đến đâu rồi, ông thầy chả biết phải ăn nói ra sao đành biên mấy dòng hồi âm đại ý là cho nó sang bên Sơn Động khổ luyện đến thành tài mới cho hạ sơn vì thằng bé này khó dạy lắm.

Rồi thời gian cứ thế trôi đi, kể từ ngày gửi con sang sông thì mấy năm sau kỵ ngoại ông mất, cả nhà vẫn đinh ninh Sẹo Lỳ vẫn đang miệt mài tập luyện võ công tận tít Sơn Động nên cũng chả gọi về, mà gọi làm gì, cái ngữ giời đánh thánh đâm ấy thì có lẽ cứ ở luôn bên đó càng lâu càng tốt cho khuất mắt. Có dễ phải mười năm có lẻ từ ngày Sẹo Lỳ bị bắt buộc đi tầm sư học đạo, một đêm cả nhà đang ngủ (kỵ ngoại bà ở cùng cụ con thứ 2) đang ngủ thì có tiếng tích chén lạch cạch, ai đó hắng giọng đàn ông rồi rót nước vối từ cái ấm đất ra uống ngon lành giữa nhà. Người con trai thứ 2 của kỵ ngoại em lúc này đang làm ăn tận Lũng Lim chưa về, kỵ ngoại bà tưởng trộm liền hỏi: đứa nào đấy, đêm hôm vào nhà bà có việc gì? Vừa dứt lời thì thấy có tiếng loẹt xoẹt đánh diêm, rồi giữa nhà ánh đèn dầu lạc được thắp lên vàng vọt, kỵ ngoại bà lúc này cũng đã nhỏm dậy trong màn, kỵ cứng hết lưỡi vì ngồi ngay chiếc tràng kỷ sát giường là một người đàn ông máu me be bét nhuộm đỏ bộ quần áo trắng đang nhìn kỵ gườm gườm: em về rồi đây u. Ngỡ ngàng trong giây lát kỵ bà bật dậy vén màn bước ra hô lên thảng thốt: thằng Chiêm … thằng Chiêm hở con? Mày về từ bao giờ? Sẹo Lỳ xa nhà hơn chục năm mà hắn hình như chả đoái thương gì cha mẹ cùng anh chị em, thấy mẹ già lập cập run rẩy vì trông thấy mình, hắn cũng mặc kệ, cứ rót nước vối uống tiếp. Bà mẹ thấy con máu me đầy quần đầy áo thì hỏi dồn: thế ai đâm, ai đánh mày hay sao mà máu chảy ướt áo thế kia? Không phải máu em, u cứ lo hão, máu mấy thằng cướp chặn đường bị con đánh cho tơi tả nó dây ra đấy.

Tin Sẹo Lỳ học võ thành tài được thầy cho hạ sơn sáng hôm sau lan ra khắp xóm, đến nửa buổi đã vang khắp làng, họ hàng hang hốc, anh chị em đổ về thăm hỏi nườm nượp, ai hỏi gì hắn cũng bồi đáp qua loa lấy lệ. Hồi ấy mất mùa triền miên, đói kém giặc giã khắp nơi, hết giặc ta lại giặc tây vét vơ, trấn cướp nên nhà chả có điều kiện mà làm cỗ khao mọi người, chỉ làm dúi mâm cơm cúng kỵ ngoại ông để Sẹo Lỳ thắp hương cho thầy. Mấy hôm sau mọi việc trở lại bình thường, Sẹo Lỳ được mẹ chia cho 1 gian buồng trong căn nhà gỗ năm gian, đối diện là buồng anh chị, vài đứa cháu lớn thì ở dưới nhà ngang, nhỏ thì ở cùng buồng bố mẹ hoặc ra giữa nhà ngủ giường bà. Từ ngày Sẹo Lỳ chiếm cứ 1 gian buồng thì hắn cứ ra đóng vào khóa rất cẩn mật, người nhà mắt tròn mắt dẹt bán tín bán nghi chú Chiêm chắc có vàng bạc mang về nên đề phòng cả anh em con cháu. Cho đến một hôm chính kỵ ngoại em vì tò mò không biết thằng con trai mình nó cứ làm gì dấm dúi trong buồng mới nhân lúc Sẹo Lỳ quên khóa cửa mà bước vào trong xem sự thể ra sao. Đập vào mặt kỵ là chiếc bàn thờ chả biết được dựng lên từ lúc nào, trên ban thờ ngoài bát hương, chén cúng, đèn dầu ra thì có thêm lá bùa trắng dán chính diện, rùng rợn hơn nữa là ở mé tả có cái bình ngắn màu da lươn có khắc chữ Nho và dán bùa chi chít, đựng cái gì khô khô quắt quắt mà vẫn đủ cả 5 ngón lẫn móng dài, chả khác gì tay người chết khô.

--Còn tiếp--
Cô Hường Vol2. Hé hé hé. [ cô Hường cũng bặt tin mấy niên, khi về lại rước toàn hàng độc nhoé ] Volka cụ mà mod ko cho.
 

Rắn Lớn

Xe điện
Biển số
OF-85163
Ngày cấp bằng
14/2/11
Số km
4,978
Động cơ
446,850 Mã lực
Nơi ở
Trên ghế
Giải Giạnh sông Cầu cụ ạ. Xưa làng em có con giải tướng nó trôi từ miền rừng về trấn cái vực gần làng, hơn trăm năm chả ai bắt nổi nó, con giải ấy chén bao người vùng nhà em. Sống lâu, ăn thịt người nhiều lại có linh tính nên nó thành yêu tinh hoành hành suốt một dải sông Cầu đến tận Lục Đầu Giang luôn. Chuyện về con này nhiều lắm, em kể ra sợ dài, ko có đủ thời gian dịp Tết tư này.
Úi, sông Cầu đoạn nào đới cụ?!!! Em hay ra sông Cầu câu cá, lỡ bem phải nó thì khốn! :)) :)) :))
 

vivu80

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-136480
Ngày cấp bằng
30/3/12
Số km
2,828
Động cơ
387,360 Mã lực
Úi, sông Cầu đoạn nào đới cụ?!!! Em hay ra sông Cầu câu cá, lỡ bem phải nó thì khốn! :)) :)) :))
Cụ cứ khéo lo, người ta giải quyết nó cách đây cả thế kỷ rồi. Giờ cụ ra sông Cầu đến ba ba còn chả thấy đừng nói Giải giạnh :))
 

cuncoi_tichtich

Xe tải
Biển số
OF-91719
Ngày cấp bằng
16/4/11
Số km
476
Động cơ
407,731 Mã lực
Em không có chuyện ma nhưng muốn tham khảo các cụ một chút về tâm linh, cỵ tgể đây là việc bốc bát hương ( không biết gọi thế có đúng không)
Em có một căn phòng thuộc loại công vụ, cơ quan cấp cho em ở. Hiện giờ em chỉ ở ban ngày, tối thì em về nhà vì có con nhỏ. Căn phòng đấy trước là của một lãnh đão cơ quan ở, có lập bàn thờ, thờ 2 bát hương. Sau này em đến ở cũng hương khói khá đều, mặc dù không rõ thờ nhân vật nào nhưng em đoán một là thổ công. Em có hỏi mọi người thì có bảo là thờ bà cô đất đấy, cứ hương khói đi, có lộc đấy. 29 tháng chạp năm ngoái em tự dưng có hứng dọn dẹp bàn thờ, thay chân hương (!!!). Em đem hết xuống, lau chùi sạch sẽ. Do không có bài bản và tìm hiểu gì nên em đổ hết tro trong bát hương ra rồi cho cát vào, chân hương em đem đốt sạch. Lúc đổ tro trong bát hương em có thấy 2 mảnh giấy nhỏ, một ghi "thổ công", một ghi "mãnh tổ họ T..." (họ T.. là họ của một lãnh đạo cơ quan, em lúc đấy gọi điện hỏi thì bảo là của ông ấy thật). Em đặt lại vào 2 bát hương rồi đưa lên bàn thờ như cũ, thắp mỗi bát ba nén nhang mới, có khấn báo cáo là đã dọn dẹp xong, rồi em đi uống rượu trực tết với bác bảo vệ :D
Em muốn tham khảo các cụ có kinh nghiệm là em làm như thế có sai phạm gì về mặt tâm linh không ạ, nếu có thì sẽ có thể ảnh hưởng đến mình ra sao? Em thấy nửa cuối năm nay em công việc không thông lắm, hay gặp cản trở, gia đình gặp một số chuyện không vui.
P/s: em tóm tắt lại cho dễ đọc:
Em dọn dẹp bát hương, bàn thờ phòng em. Có khấn xin trước khi làm, có thành tâm nhưng không bái bản. Em thay tro cũ bằng cát, đốt hết chân hương cũ, thắp hương mới. Mong các cụ tư vấn ạ.
Em k phải thầy nhưng em nghĩ cụ làm sai ạ, em có biết 1 thầy chuyên lập bát hương cho các gia đình khá có tiếng ở HN , em có hỏi về vụ dọn ban thờ cuối năm thì thầy bảo: Nếu bát hương quá nhiều chân hương hết chỗ cắm hương rồi thì hãy dọn. Trc khi dọn đúng là phải thắp hương mua ít lễ khấn xin, lễ mua như nào thì tuỳ tâm gia chủ (hoa, quả, rượu, thịt...) k cần quá rườm rà. Khi khấn thì xin âm dương xem người được thờ trên bát hương có đồng ý cho dọn không, nếu đồng ý thì chỉ nên dọn bớt chân hương phải để lại một ít chân hương cũ, KHÔNG THAY TRO trong bát hương, KHÔNG HOẶC CỰC ÍT ĐỘNG CHẠM XÊ DỊCH BÁT HƯƠNG vì bát hương như ngôi nhà vong ngự vào đó, động chạm, xê dịch bát hương mạnh như kiểu nhà cụ bị động đất vậy vong k yên. Vài lời em biết được từ thầy nên góp ý với các cụ.
 

Tu ky

Xe điện
Biển số
OF-333632
Ngày cấp bằng
6/9/14
Số km
2,331
Động cơ
306,623 Mã lực
Chẳng biết nói gì, phục cụ quá, em nghĩ rằng tình tiết câu chuyện cụ kể nếu vào tay em thì viết chẳng đọc mà vớ vẩn còn uống no vang, nhưng mạch văn của cụ em thấy nó liền lạc, tự nhiên như hơi thở nhưng súc tích, giàu hình ảnh làm người đọc cứ mê mải cuốn theo. Chắc cụ chủ làm trong lĩnh vực nghệ thuật hoặc tuyên truyền ah?
 

Nguoi.qua.duong

Xe buýt
Biển số
OF-183025
Ngày cấp bằng
2/3/13
Số km
655
Động cơ
317,327 Mã lực
Nơi ở
Bắc Từ Liêm - Hà Nội
Tiếp nào ...

Sẹo Lỳ không chịu học văn, lại không chịu ở nhà trâu bò, cám bã phụ mẹ và các anh chị, cháu cũng chả thèm trông, lỡ mà giao nó trông thì nó cứ bày trò dọa cho các cháu khóc nôn ra mật xanh mật vàng, trâu bò giao cho đi chăn thì nó lấy lá han xát cho sưng hết cả đ.ít đoi, về trâu ốm bỏ cả cày bừa, nó giỏi mỗi việc chơi bời lêu lổng, bày trò mất dạy phá làng phá xóm. Kỵ ngoại em quyết tâm gò ông con giai vào khuôn khổ, bé không vin lớn gẫy cành, thôi mày không chịu học văn thì thầy cho mày đi học võ, mấy thằng võ tướng trước giờ ừ thì áo mão cân đai làm quan triều đình nắm binh quyền to đấy, nhiều người trọng vọng đấy nhưng lúc trẻ chắc bọn nó cũng toàn thằng bất trị đầu bò đầu bướu như mày thôi con ạ. Nghĩ sao làm vậy, kỵ ngoại em lặn lội vượt sông đem đứa con ngỗ nghịch sang tận Yên Lư – Bắc Giang tìm đến nhà 1 ông thầy võ nổi tiếng xứ Kinh Bắc cũng là ông bạn cũ để gửi gắm, đặng mong con chịu vào khuôn vào khổ. Sẹo Lỳ lúc ở nhà thì nghịch lắm cũng chỉ là trộm cắp vặt rồi quậy phá linh tinh, đến khi được thầy đưa sang cái đất Yên Lư thì mới chính thức hoàn toàn hỏng hẳn. May mà kỵ ngoại em chết trước khi ông con “thành tài”, khi ngoẹo đầu hấp hối vẫn còn mấp máy môi dặn: khi nào thằng Chiêm về… bảo … bảo … nó lên Yên Thế mà theo cụ Đề Thám … lập đại võ công … rạng rỡ … tổ tông.

Ở Yên Lư được vài tháng thấy học võ vất vả quá, tính ông thầy lại khắc nghiệt uy nghiêm, được cố nhân giao phó trách nhiệm ông thầy võ càng gò ép Sẹo Lỳ ác liệt, bản chất vốn là phường vô sừng vô sẹo, bất lương từ kiếp trước nên thằng nhãi thù ông bạn của bố đến tím ruột bầm gan. Hồi ấy mới tròn 13 tuổi nó đã chơi cái bài mà không nhiều đứa trẻ dám chơi, một đêm chờ cả nhà thầy say ngủ nó len lén chất rơm vách cửa, chốt then ngoài lại rồi tưới dầu lạc phóng hỏa đốt nhà thầy và trốn biệt tăm biệt tích. Phúc nhà ông thầy còn lớn nên mấy đệ tử ngủ dưới nhà ngang thấy lửa cháy phừng phừng, cả nhà thầy thì đang hoảng hốt gào rú bên trong mới đi xách nước rồi vác chăn vội vàng dập lửa. Đêm ấy nhà ông thầy võ cháy hết nửa vì kèo, may không có ai thiệt mạng, ông thầy vừa giận vừa lo, sai người đi tìm con ông bạn thân suốt mấy ngày mà không thấy nó đâu, nghe ngóng bên kia sông Cầu cũng chả thấy nó về nhà. Thời gian sau lại nhận được thư kỵ ngoại em gửi lên hỏi han xem thằng con luyện võ đến đâu rồi, ông thầy chả biết phải ăn nói ra sao đành biên mấy dòng hồi âm đại ý là cho nó sang bên Sơn Động khổ luyện đến thành tài mới cho hạ sơn vì thằng bé này khó dạy lắm.

Rồi thời gian cứ thế trôi đi, kể từ ngày gửi con sang sông thì mấy năm sau kỵ ngoại ông mất, cả nhà vẫn đinh ninh Sẹo Lỳ vẫn đang miệt mài tập luyện võ công tận tít Sơn Động nên cũng chả gọi về, mà gọi làm gì, cái ngữ giời đánh thánh đâm ấy thì có lẽ cứ ở luôn bên đó càng lâu càng tốt cho khuất mắt. Có dễ phải mười năm có lẻ từ ngày Sẹo Lỳ bị bắt buộc đi tầm sư học đạo, một đêm cả nhà đang ngủ (kỵ ngoại bà ở cùng cụ con thứ 2) đang ngủ thì có tiếng tích chén lạch cạch, ai đó hắng giọng đàn ông rồi rót nước vối từ cái ấm đất ra uống ngon lành giữa nhà. Người con trai thứ 2 của kỵ ngoại em lúc này đang làm ăn tận Lũng Lim chưa về, kỵ ngoại bà tưởng trộm liền hỏi: đứa nào đấy, đêm hôm vào nhà bà có việc gì? Vừa dứt lời thì thấy có tiếng loẹt xoẹt đánh diêm, rồi giữa nhà ánh đèn dầu lạc được thắp lên vàng vọt, kỵ ngoại bà lúc này cũng đã nhỏm dậy trong màn, kỵ cứng hết lưỡi vì ngồi ngay chiếc tràng kỷ sát giường là một người đàn ông máu me be bét nhuộm đỏ bộ quần áo trắng đang nhìn kỵ gườm gườm: em về rồi đây u. Ngỡ ngàng trong giây lát kỵ bà bật dậy vén màn bước ra hô lên thảng thốt: thằng Chiêm … thằng Chiêm hở con? Mày về từ bao giờ? Sẹo Lỳ xa nhà hơn chục năm mà hắn hình như chả đoái thương gì cha mẹ cùng anh chị em, thấy mẹ già lập cập run rẩy vì trông thấy mình, hắn cũng mặc kệ, cứ rót nước vối uống tiếp. Bà mẹ thấy con máu me đầy quần đầy áo thì hỏi dồn: thế ai đâm, ai đánh mày hay sao mà máu chảy ướt áo thế kia? Không phải máu em, u cứ lo hão, máu mấy thằng cướp chặn đường bị con đánh cho tơi tả nó dây ra đấy.

Tin Sẹo Lỳ học võ thành tài được thầy cho hạ sơn sáng hôm sau lan ra khắp xóm, đến nửa buổi đã vang khắp làng, họ hàng hang hốc, anh chị em đổ về thăm hỏi nườm nượp, ai hỏi gì hắn cũng bồi đáp qua loa lấy lệ. Hồi ấy mất mùa triền miên, đói kém giặc giã khắp nơi, hết giặc ta lại giặc tây vét vơ, trấn cướp nên nhà chả có điều kiện mà làm cỗ khao mọi người, chỉ làm dúi mâm cơm cúng kỵ ngoại ông để Sẹo Lỳ thắp hương cho thầy. Mấy hôm sau mọi việc trở lại bình thường, Sẹo Lỳ được mẹ chia cho 1 gian buồng trong căn nhà gỗ năm gian, đối diện là buồng anh chị, vài đứa cháu lớn thì ở dưới nhà ngang, nhỏ thì ở cùng buồng bố mẹ hoặc ra giữa nhà ngủ giường bà. Từ ngày Sẹo Lỳ chiếm cứ 1 gian buồng thì hắn cứ ra đóng vào khóa rất cẩn mật, người nhà mắt tròn mắt dẹt bán tín bán nghi chú Chiêm chắc có vàng bạc mang về nên đề phòng cả anh em con cháu. Cho đến một hôm chính kỵ ngoại em vì tò mò không biết thằng con trai mình nó cứ làm gì dấm dúi trong buồng mới nhân lúc Sẹo Lỳ quên khóa cửa mà bước vào trong xem sự thể ra sao. Đập vào mặt kỵ là chiếc bàn thờ chả biết được dựng lên từ lúc nào, trên ban thờ ngoài bát hương, chén cúng, đèn dầu ra thì có thêm lá bùa trắng dán chính diện, rùng rợn hơn nữa là ở mé tả có cái bình ngắn màu da lươn có khắc chữ Nho và dán bùa chi chít, đựng cái gì khô khô quắt quắt mà vẫn đủ cả 5 ngón lẫn móng dài, chả khác gì tay người chết khô.

--Còn tiếp--
Ứng cử viên nặng ký thay thế Cô Hường đây chăng....
 

Mimeo

Xe điện
Biển số
OF-443121
Ngày cấp bằng
6/8/16
Số km
3,329
Động cơ
206,479 Mã lực
Nơi ở
Neverland
ì
Em hỏi khí không phải các cụ đừng cười, chứ con giải là con gì vậy ạ và bây giờ còn không? Hay theo gót ông 30 thành đặc sản hết rồi ợ
E cũng ko biết con giải là con gì, to cỡ nào mà ăn thịt người được, hóng cụ pain vào thông não giúp ạ :-?

Mà 2 hôm nay mưa, chắc cụ ấy hong tã chưa khô nên chưa dám vào đọc :D nhỉ cụ pain nhỉ :)
 
Chỉnh sửa cuối:

Leopard1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-349641
Ngày cấp bằng
6/1/15
Số km
1,215
Động cơ
113,534 Mã lực
ì
E cũng ko biết con giải là con gì, to cỡ nào mà ăn thịt người được, hóng cụ pain vào thông não giúp ạ :(

Mà 2 hôm nay mưa, chắc cụ ấy hong tã chưa khô nên chưa dám vào đọc :D nhỉ cụ pain nhỉ :)
Ngày xưa trên các sông miền Bắc có nhiều thủy quái như thuồng luồng (cá sấu chăng), giải.. Xưa còn có tích là ông nào đấy em quên rồi cứ đi thuyền trên sông Hồng rồi thấy thủy quái há mồm ra là bê 1 tảng đá quẳng vào miệng chúng, từ từ mà tiệt hết các giống thuồng luồng này trên sông.

Ông nội em buôn mạn ngược sông Đà về kể cho bố em rồi em lại nghe lại từ bố là có những con giải phục ở bờ sông để lôi người xuống ăn thịt. Các cụ mô tả là nó to hơn cả cái nong, đầu to như cái thúng (?)... nếu vậy em suy luận là phải chăng chúng là 1 dạng ba ba cỡ bự !?
 
Biển số
OF-480763
Ngày cấp bằng
30/12/16
Số km
78
Động cơ
195,910 Mã lực
Ông em kể ngày xưa chỗ e cũng có 1 cái vực sát sông hồng nước không bao giờ cạn vì thông với sông có con giải. Nhà chị kia ra rửa chân đứng lên tưởng hòn đá con giải quẫy cái rồi đớp chị này. Nhưng chị này cứ dang tay ra con giải ko nuốt đc. Vật lộn mãi rồi Ông bố đứng trên bờ biết cũng ko cứu đc nên bảo con gái xuôi tay ra đi cho thanh thản.
Nghe liêu trai quá, nhưng đọc cứ gai gai người :(
 

humxam75

Xe container
Biển số
OF-89375
Ngày cấp bằng
22/3/11
Số km
5,146
Động cơ
443,511 Mã lực
Nơi ở
Andromeda
Giải ăn thịt người chẳng qua là truyền thuyết hay thôi các cụ, hoặc cũng do bố mẹ dọa con cái ko được tắm sông
 

vivu80

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-136480
Ngày cấp bằng
30/3/12
Số km
2,828
Động cơ
387,360 Mã lực
Giải ăn thịt người chẳng qua là truyền thuyết hay thôi các cụ, hoặc cũng do bố mẹ dọa con cái ko được tắm sông
Cụ hơi bị nhầm, giải ăn thịt người hoàn toàn có thật, không tin cụ cứ về vùng nhà em mà hỏi các bô lão dọc 1 dải sông Cầu mà xem, người ta sẽ kể cho cụ từng trường hợp bị Giải giạnh cắn chân, cắn cổ dìm chết rồi nhá nhẩm dần. Giải chính là con sống ở Hồ Gươm vừa chết dạo nọ, khổ cái các nhà "Dùa học" Việt Nam cứ cãi bảo nó là con Rùa. Tất nhiên không phải con nào cũng ăn thịt người, phần đa nó ăn tôm ăn cá hoặc các loài thuỷ sinh, nhưng hễ cứ con nào vớ được xác người chết chìm dưới đáy sông hoặc lềnh bềnh trôi trên sông lôi xuống hang gặm nhấm thì từ đấy về sau nó đưa thịt người lên vị trí đầu tiên trong thực đơn hàng ngày cụ nhé.

So rùa với giải thì giống như so rồng và giao long, hai loại đều có linh tính nhưng một bên linh thiêng cứu người, một bên tà ác bắt người ăn thịt cấm có sai. Giải nó nhanh, khỏe và tinh khôn tai quái gấp vạn lần rùa. Con giải ở cái vực làng em nó thuộc dạng thành tinh, mai như chiếc chiếu đôi, đầu to như gốc mít cổ thụ, trâu thò cổ xuống uống nước bị nó táp vào yết hầu lôi tuột xuống đáy nước mà không giãy được phân nào chứ đừng nói con người.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top