[Funland] Ma bắt mèo, tin hay không thì tùy- Vol 2

Trạng thái
Thớt đang đóng

trauvang261

Xe tăng
Biển số
OF-398226
Ngày cấp bằng
24/12/15
Số km
1,981
Động cơ
245,064 Mã lực
Tuổi
40
Nhà e hôm nay co sự lạ các cụ à, e cố lý giải nhưng ko dc.
Nhà e mới xây, em ko hút thuốc lá, làm ở nhà cả ngày ko có khách, vậy ma buổi trưa lên tắm thì phòng tắm đặc mùi thuốc lá mà e ko biết ở đâu ra. Cả nhà duy nhất có phòng tắm đó bị.
P/s : hôm nay nhà e thắp hương tạ 100 ngày có chè va thuốc lá.
Chắc các ngài ra thụ lộc đó hi hi
 

thich__6969

Xe tăng
Biển số
OF-427295
Ngày cấp bằng
4/6/16
Số km
1,661
Động cơ
227,550 Mã lực
Thớt 1 đã quá tầng và có nguy cơ sập bất cứ lúc nào. Em tranh thủ làm thớt Vol 2 có chỗ hóng tiếp.

Các cụ/ mợ đọc sau có thể tham khảo thớt 1 tại đây:

https://www.otofun.net/threads/ma-bat-meo-tin-hay-khong-thi-tuy.1131164/page-101#post-32689178

Em xin phép nhậu tiếp, đêm về chém cho xôm. Mời các cụ/ mợ!
Cụ làm ơn thêm vào 1 thông báo là từ tầng 6 trở đi mới có truyện hay,
mấy tầng đầu toàn ... dép tổ ong :))
 

yeu4banh1983

Xe hơi
Biển số
OF-455712
Ngày cấp bằng
24/9/16
Số km
132
Động cơ
205,910 Mã lực
Tuổi
41
Thớt 1 về cuối đã dịch chuyển sang thể loại ma gà, ma lai, ma xó, ngải, bùa...
Các cụ có nghe đến thể loại " Võ bùa" ( Quyền thề) chưa?
Em tin cái này là có thật
Quyền thề hay còn gọi là quyền thần là có thật ông anh gần nhà e trước đây cũng học, nó xuất phát từ Tây Tạng và ở vn chính tông là Thất Sơn Thần Quyền
 

vivu80

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-136480
Ngày cấp bằng
30/3/12
Số km
2,661
Động cơ
387,360 Mã lực
:))
Hé hé hé, được cô Hường liếm mặt chắc cũng phê phết cụ nhể
Dạo ấy xóm giữa nhà ông em đi ngủ không ai dám mở cửa sổ. Ai cũng sợ thấy cái bóng trắng toát thè lưỡi dài như chiếc đòn gánh vào trong giường.
 

yeu4banh1983

Xe hơi
Biển số
OF-455712
Ngày cấp bằng
24/9/16
Số km
132
Động cơ
205,910 Mã lực
Tuổi
41
Có clip không cụ, nghe cứ như mấy ông ngáo đá tưởng mình là siêu nhân?!!
Cụ lên youtube xem, nhìn thì như bọn say rượu vậy thôi, ăn 1 đòn chí mạng luôn đấy. Ông anh gần nhà e trước cũng theo thầy học cái đó, em cũng lên nhà ông thầy của lão ấy chơi nhưng e ko tập vì cái món đó nó mượn tha lực khác làm sức mạnh k phải tự thân. Rất nguy hiểm ( E còn chứng kiến họ ăn mảnh chai thủy tinh, dùng dao tự chém vào ng nữa cơ ) Ông thầy ấy tên là Tung ở Hà Long Hà Trung Thanh Hóa, hình như cũng bị thầy ông ấy thu quyền mất rồi vì vi phậm luật lệ gì đó. Cái món này sư phụ mà thu quyền là công sức tập tành đi toong cả :D
 

yeu4banh1983

Xe hơi
Biển số
OF-455712
Ngày cấp bằng
24/9/16
Số km
132
Động cơ
205,910 Mã lực
Tuổi
41

Ngo Rung

Xe cút kít
Biển số
OF-73049
Ngày cấp bằng
16/9/10
Số km
16,342
Động cơ
473,871 Mã lực
Trường hợp của em là cách đây gần chục năm. Nó xảy ra vào ngày đầu tiên em qua Singapore học. Vì chưa tìm được nhà nên cả hôm đó phải di chuyển bằng tàu điện và đi bộ rất nhiều để chọn nhà. Tối về đến khách sạn, vừa đặt lưng xuống giường thì cảm giác cái giường đột nhiên nghiêng hẳn sang một bên như bị ma làm. Em hoảng quá phi ra ngoài hành lang đứng gần nửa tiếng mới dám vào ngủ tiếp thì không bị nữa. Sau này trấn tĩnh lại mới đoán là hôm đó đứng tàu cả ngày, nghiêng ngả đủ kiểu nên thần kinh bị ành hưởng, cơ thể bị yếu nên mới xảy ra hiện tượng như vậy.
Cái này do đi nhiều nên bị ảo giác đó cụ, em ngay xưa về quê đi tàu thủy từ Hải Phòng ra Móng Cái. Tàu ngày xưa nó giã 8 tiếng cơ :D lần ấy đi nhọ vãi, tàu ra đến cửa Đạt (hay Đại gì ấy) thì hỏng máy, đứng im một chỗ. Mà đây lại đúng cửa đón gió từ ngoài khơi vào nên sóng thôi rồi, tàu đứng khoảng 3 tiếng, bà con nôn mật xanh mật vàng....sau rồi cũng sửa được đi tiếp MC. Vụ đấy em không bị say sóng, nhưng về nhà đến đi bộ cũng cảm giác có sóng, nằm ngủ thì bập bềnh đến cả tuần sau mới hết :((
 

thin

Xe buýt
Biển số
OF-325291
Ngày cấp bằng
29/6/14
Số km
548
Động cơ
266,772 Mã lực
Trường hợp bà già em thì xảy ra hồi còn trẻ. Đêm đó ở nhà một mình soạn giáo án, đến hơn 12h đêm mới đi ngủ. Cũng vừa đặt lưng xuống giường thì bị nghiêng luôn rất sợ.

Sau này kể lại thì em kết luận là do thần kinh cả thôi chứ chẳng có ma miếc gì đâu :D
Cũng khó nói lắm ạ.
Mấy năm trước em đi công tác tỉnh, khách sạn còn mỗi một phòng cuối cùng, không phải phòng em đặt nhưng lễ tân mới chẳng biết gì mà lúc ấy cũng khuya rồi nên em lên phòng, tắt đèn, vào giường nằm luôn. Em vừa ngủ thì cái giường lắc lắc, chao chao, giật mình dậy thì chả thấy gì. Em quyết định bật đèn bàn, nằm dịch vào bên phải giường phía gần tường, nhém chăn cho kỹ rồi ngủ. Không biết sao em cứ thiu thiu thì lại thấy cái giường nó nghiêng về bên trái, cái cảm giác đó rõ ràng đến nỗi em giật mình dậy, thấy tay phải mình đã bất giác bấu vào thành cái đệm vì sợ ngã. Nhưng rồi em cũng quyết tâm chèn thêm cái gối ở bên trái cho đỡ trống trải để ngủ tiếp. Lần này em ngủ hẳn. Và em giật mình dậy vì nghe ầm một cái, người đau ê ẩm. Mở mắt ra, em thấy mình đang nằm ở sàn nhà, chăn gối tung tóe. Ôi thôi, em phi luôn xuống phòng nội bộ của lái xe nằm ké, ngủ yên đến sáng. Hôm sau, em phàn nàn với cô lễ tân quen về việc mất ngủ thì em ấy giật mình, hỏi: "Thế hôm qua nó đưa anh phòng 204 à?" Xong cô ấy im bặt, em hỏi gì cũng không nói, chỉ nhanh nhanh thu xếp việc đổi phòng cho em.
 

namtuoc

Xe buýt
Biển số
OF-8454
Ngày cấp bằng
18/8/07
Số km
567
Động cơ
541,720 Mã lực
Ngày trước em ở Cầu Diễn tối hay đi lối tắt qua làng Ngọc Trục có con đường nằm giữa 2 cái bãi tha ma mò sang Hà Đông đánh phỏm lắm hôm mưa phùn 1-2h đêm mới về mà cũng chưa gặp ma tà gì cả
 

Vulcan V70

Xe lừa
Biển số
OF-53557
Ngày cấp bằng
24/12/09
Số km
35,875
Động cơ
667,041 Mã lực
Hồn ma vốn rất mong manh hư ảo và họ cũng sợ ánh sáng, sợ con người sợ dương khí. Những chuyện rùng rợn như cụ gì kể chuyện cô H thì thuộc về quỷ rồi chứ không phải ma nữa.
Ngày xưa ở quê cháu nơi đầu làng coa một ngôi miếu cách đó khôbg xa có môht đám ruộng nằm giữa khu dân cư.
Rất nhiều người đi ban đêm thường thấy một bóng ông lão hay ngồi cạnh ngôi miếu bên gốc cây si sát bờ hồ...khi đến gần thì bóng người đó đứng lên đi về phía mảnh ruông...nếu đứng lại thì nó cũng đứng lại nhập nhoà phía trước, Bước tiếp thì nó lại di chuyển...đi theo mãi cứ đến.khu ruộng thì mất bóng.
Đến năm 2005-2006 người dân trong khu đó xin chính quyền khoảng ruộng để xây nhà văn hoá thôn.
Phải đào móng tương đối sâu đến độ sâu khoảng 1,5 mét thì thấy một cõi quan tài.
Đặc biệt cỗ quan tài bằng gỗ nguyên khối đục rỗng , phía trên có một hàng chữ Hán ( lúc đó không ai đọc được và cũng khiong có ai chụp ảnh). Dân làng phán đoán đó là mộ của một người Tàu. Cũng không mở ra và di chuyển ra táng tại nghĩa trang .
 

langvan.vn

Xe buýt
Biển số
OF-191587
Ngày cấp bằng
26/4/13
Số km
698
Động cơ
334,624 Mã lực
Em kiếm chỗ ngồi hóng. :D

Mà dạo này buổi sáng em đi dọc đê Long Biên, từ phía cầu Chương Dương về phía cầu Đông Trù, cứ qua đoạn ngã ba sông một quãng là hai mắt cứ díu cả lại, không thể cưỡng nổi, qua đoạn đấy, đến chỗ Học viện Hậu cần là hết, thế mới lạ, không biêt có vong nào rình làm thịt em không. :-?
Em hay đi về đêm qua đoạn này, có hôm trời mưa lớt phớt tối om (trước kia không có đèn đường) nhìn thấy cặp mắt xanh lè đứng ven đường, em dí xe phi thẳng vào, lại gần hóa ra con mèo hoang to vật vã :D . Hú hồn
 

Krongbuk

Xe tải
Biển số
OF-307891
Ngày cấp bằng
15/2/14
Số km
216
Động cơ
290,361 Mã lực
Em hóng tiếp truyện ma của các cụ ạ, buổi đêm đọc thấy dễ ngủ hơn hẳn :D
 

Quỳnh Anh NT

Xe tải
Biển số
OF-462597
Ngày cấp bằng
19/10/16
Số km
224
Động cơ
203,840 Mã lực
Nơi ở
138 Trần Bình - Mỹ Đình - Hà Nội
cháu thấy thớt này các cụ hay kể chuyện bận hết rồi hay sao ấy :( trong lúc chờ các cụ cháu góp tí cho xôm vậy.
Cô 6 mình lấy chồng ở Ba Chúc - Ba Thê, nơi mà khi người ta nhắc tới đều quặn lòng chua xót bởi những khốc liệt tàn ác của chiến tranh Pôn-Pốt hằn vết lại. Du khách thập phương có ghé thăm bảo tàng lịch sử thì đa số không dám xem hết những bức ảnh cũ xưa đầy màu chết chóc với những cảnh xác người trương phình nằm chồng chéo lên nhau, hay những xác phụ nữ trẻ em bị phanh thây xẻ thịt giữa đồng.... Đối với du khách thì xót xa là thế, nhưng đối với những người sống sót qua chiến tranh nó giống như 1 vết thương mưng mủ không bao giờ lành theo năm tháng. Hẳn ai từng ghé thăm Ba Chúc đều phải dừng chân tại chùa Phi Lai để nghe những câu chuyện rùng mình của các ông bà cụ kể lại. Cách đây khoảng gần 20 năm về trước, nếu ai đến viếng Phi Lai Cổ Tự đều về kể lại rằng họ vẫn có cảm giác ngửi thấy mùi máu tanh thoang thoảng đâu đây trong không khí, và lạnh toát sống lưng khi nhìn thấy những vết tay máu trây trét khắp cả vách chùa. Giờ đây dù những vết tay máu đã phai mờ theo năm tháng, nhưng những nỗi oan khuất đau thương thì vẫn mãi day dứt khôn nguôi.
Nhà chồng của cô 6 mình ngày trước lọt thỏm giữa những vườn cây rậm rạp um tùm cạnh mé sông, và lúc ấy nhà cửa xung quanh vẫn còn thưa thớt lắm. Bố chồng của cô 6 (xin được gọi là ông 2) ngày xưa từng là chiến sĩ diệt Pôn-Pốt ở vùng biên. Và ông có 1 người em gái bị tụi Pôn-Pốt cưỡng hiếp tập thể đến chết, rồi chúng lấy cọc tre nhọn dài xuyên thủng từ âm đạo lên đến tận cổ họng làm vui. Cho nên, nỗi căm thù Pôn-Pốt của ông vượt qua cả giới hạn phải giết hại để trả thù, mà ông chỉ muốn nhồi nhét tất cả những nỗi oán hờn của bá tánh và tất cả tội lỗi của chúng vào đời chúng như người ta "nhồi đầy thịt vào trái khổ qua", và sau đó thì vùi chúng xuống 1 ngàn tầng địa ngục. Cô 6 mình kể, ông 2 rất thương yêu đứa em gái của mình (xin tạm gọi là bà Út nhé). Nên sau khi hoả thiêu xác bà Út, ông đã đem hũ cốt của bà chôn dưới sàn của căn phòng ngày xưa bà từng ở. Cô6 mình khi về làm dâu vẫn chưa biết chuyện hủ cốt chôn trong phòng ngủ. Mới đầu cô cũng thấy lạ là căn phòng này có đủ giường, tủ, ghế rất sạch sẽ mà ông2 lại không cho ai ngủ hết. Thêm nữa, dưới sàn nhà ngay góc giường có 1 tủ thờ nhỏ giống như tủ thờ thổ địa/thần tài nhưng không có tượng, chỉ có 1 lư hương nhỏ & 3 chung nước sạch. Nói thế không có nghĩa là ông2 cúng kiếng sơ sài, vì chủ yếu ông để toàn bộ di ảnh của tổ tiên và người thân đã khuất thờ chung trên 1 bàn thờ bằng gỗ rất lớn ở ngay giữa nhà. Hằng năm tới ngày giỗ của ai ông cũng đều cúng kiếng rất long trọng và nghiêm túc. Quay lại chuyện cô6 hằng ngày quét dọn nhà cửa vẫn không quên lau chùi cho căn phòng đó. Thời gian đầu, Cô6 rất vô tư vừa quét dọn vừa hát ư ử trong miệng vì thật ra cô chưa biết việc trong phòng có hũ tro cốt đâu. Đến ngày kia, cô6 ngủ trưa huốt mất giờ phải quét dọn căn phòng, trong mơ màng cô thấy bóng dáng người phụ nữ tóc dài ơi là dài đứng ngay cửa phòng cô gọi với giọng thều thào: "Mai...ơi....,dậy....đi...i..ii...!". Chân cô6 bỗng giật "thót" một cái, rồi cô giật mình choàng tỉnh. Vì bật dậy nhanh quá hay sao nên đầu óc có chút choáng váng, tim đập nghe cả tiếng "thình thịch" trong lòng ngực. Cô uể oải ngồi dậy, & trong lúc đi ngang qua căn phòng ấy để ra nhà sau rửa mặt, mắt cô thoáng lướt thấy bóng người ngồi trên giường hiện sau tấm màng mỏng phất phới nhè nhẹ ngay cửa ra vào. Cô 6 kể lại lúc ấy cô cảm thấy cả 1 dòng điện xẹt dài dọc cả sống lưng và gai ốc thì nổi lên khắp cả mình mẩy. Từ đó về sau, cô rất ngán khi vào căn phòng đó 1 mình.
Cô6 thì không dám hỏi ông2 vì ông rất khó tánh và hay hằn hộc con cái, nên cô chỉ biết thỏ thẻ với dượng6 mà thôi. Dượng6 vì không muốn cô6 sợ nên ổng nói do cô ngủ trưa bị "mặt trời đè" nên mắt mũi kèm nhèm. Thật ra cô6 chỉ tin lời chồng an ủi cỡ 50% à, còn 50% còn lại do....trực giác của phụ nữ cả.
Rồi giọng kể của cô6 bỗng chùng xuống cùng với vẻ mặt khá "hình sự" trước mấy cặp mắt tò mò của các cháu đang dồn về phía mình.
Rằng, sau hơn 2 năm cô về làm dâu nhà ông2, và ngần ấy năm cô với dượng vẫn chưa có mụn con nào. Hai vợ chồng đi khám vô sinh nhiều nơi thì tất cả bác sĩ đều nói sức khoẻ họ bình thường. Nhưng có mấy hôm cô6 lén đi coi bói thì thầy/bà nào cũng nói do trong nhà có 1 cái vong nặng oán khí quá nên không "ai" dám tới chui vô bụng đầu thai làm con cô6 hết. Nên cô6 đã nghi càng thêm nghi ngờ có-cái-gì-đó-bất-ổn xuất phát từ căn phòng bí mật kia. Thế là cô6 bắt xe đò ra Châu Đốc xin 1 lá bùa bình an từ Chùa Bà Chúa Xứ, và suốt ngày giữ trên người bất kể ngày đêm.
Sau việc đó thì có 1 đêm khuya nọ, khi cả nhà đang ngủ thì cô6 bị tiếng ủi ụt..ịt của con lợn xổng chuồng làm cho tỉnh giấc. Cô lật đật thắp đèn dầu chạy ra sân bắt con lợn lại thì nó vuột chạy chui tọt xuống sàn nhà (xin nói thêm là vì nhà chồng cô6 gần mé sông, 1/3 phía sau căn nhà thì chìa ra sông nên phải có nhiều cây cộc đỡ sàn nhà). Cô6 rượt theo con lợn rồi men theo vách hướng về phía con sông. Xuống gần mấy cây cộc, Cô cúi khom người rồi chìa cái đèn dầu vào đáy sàn đen ngòm để tìm con lợn. Thì hỡi ôi, cô chỉ có thể thét toáng lên và đánh rơi cây đèn cái "xoảng", cô ngất lịm đi khi nhìn thấy dưới đáy sàn kia trong ánh sáng nhập nhoạng le lói của đèn dầu là một khuôn mặt màu trắng toát lấp ló sau 1 mớ hỗn độn tóc tai bù xù, dài thượt, và ướt đẫm. Và đặc biệt, "nó" có đôi mắt sáng quoắc và toé màu đỏ như máu vậy.
Sau trận đó cô bị mê sảng tới 3 ngày. Nghe kể lại là đêm đó dượng6 nghe tiếng thét liền chạy ra thì thấy cô nằm sóng soài dưới đất. Cô sợ đến mức sau khi dần tỉnh lại và truyền nước biển, thì cô cứ bấu dính lấy tay áo dượng6 hổng cho ổng đi đâu hết. Lúc ổng đi vệ sinh hay đi lấy đồ chừng chút xíu mà cô6 cũng hối gọi dượng ầm ĩ cả lên. Cô bám dượng như vậy chừng hơn 10 ngày mới dần bình thường lại như lúc trước. Khi cô đã bình tĩnh, dượng mới dám hỏi chuyện hôm đó. Sau đó, dượng mới đi học lại cho ông2 biết.
Nhưng ông2 lại không nói gì cả. Có vẻ như là ông thừa biết chuyện gì, nhưng vẫn cố tình che dấu và bênh vực cho vong linh đó vậy.
 
Chỉnh sửa cuối:

29F...-7755

Xe tải
Biển số
OF-62538
Ngày cấp bằng
22/4/10
Số km
285
Động cơ
442,180 Mã lực
Tiếp, Cái này thì tận mắt em chứng kiến

Năm ̣̣90 nhà em chuyển nhà mới được một thời gian, thì một buổi tối đột nhiên có 3 con bướm rất to(to gần như cái bát tô) bay vào nhà. Bố em cầm chổi xua ra ngoài, lúc đó chỉ nghĩ là để cho bay ra ngoài cho nó tự do với thiên nhiên trông rất to và đẹp, với cả bố mẹ em là quân nhân cũng chả mê tín gì. Sau đấy 1 thời gian bố em ốm suýt chết, may mà nhờ phúc tổ tiên mà qua khỏi. Vài tháng sau, bà cô em đi xem bói toán gì đấy thì bà nội em trách "Tao với chị nó về nhà mới thăm nó mà nó cầm chổi đuổi tao đi" (bà nội và bác em mất khi còn trẻ, hiện tại thì bố em thờ cúng) nói lại với bố em nghe xong cũng tin sái cổ. Một thời gian sau cũng có vài lần buổi tối thì có 2 con bướm rất to bay vào nhà thì mẹ em cũng ra bể múc côc nước lã và cắt mấy bông hoa hồng(em chăng biết giống hồng gì, hoa gần như quanh năm, hồng nhạt mùi thơm thoang thoảng) đặt lên bàn thờ thắp hương khấn " Nếu là mẹ và chị hay các cụ gia tiên về thăm chúng con thì báo hiệu cho chúng con biết, sáng mai chúng con sẽ làm mâm cơm...", thế là tự dưng 2 con buớm bay lên bàn thờ đậu chén nước , đậu vào bát hương gia tiên. Sau đấy cả nhà em đi ngủ, sáng ra dậy chẳng thấy mấy con bướm đâu mà nhà đóng cửa kín.
Mà rất lạ là cả nhà em không ai có cảm giác sợ sệt gì cả, cảm thấy rất bình thản, vui vì trong thâm tâm luôn có các cụ phù hộ quan tâm đến gia đình.


Thớt trước.
"Em thì thuộc dạng cứng bóng vía chả sợ cái mịe gì, sợ mỗi "ma người". Nhưng cũng trải qua vài vụ việc với em và người thân trong gia đình, nhưng cũng chẳng lấy đó làm mình phải phân tâm. Còn bác nào mà nghĩ đến có ma thì sẽ tự dưng có cảm giác lạnh suốt sống lưng và sởn tóc gáy khi đi đến nơi văng vẻ ma mị, còn bt k nghĩ đến nó sẽ thấy bt.

Về vụ bóng đè thì em cũng vài vụ rồi,
- 2 lần trực đêm Tết ở cty ngủ ở dãy ghế ngoài lễ tân đều bị, mà vừa ngủ đã bị cảm giác tù tùng chân tay càng dãy gồng mình càng k được, miệng ú ớ xong cu em cùng cty đánh thức dậy -> Sau đó over9 luôn khỏi ngủ.
- Vụ gần đây nhất là năm ngoái trông F1 nhà em trong viện nhi, trông đến khoảng gần 3h thì em gọi vợ em dậy trông tiếp chợp mắt tý còn dậy đi làm. Nhìn sang phòng có thấy cái giường trống giáp tường nhảy lên nằm ngủ, vừa đặt mình mấy phút thì cảm giác có 1 bóng đen nó đè chặt mình mà em năm nghiêng úp mặt vào tường k thể nào nằm ngửa ra được, được 1 lúc cũng thoát khỏi bóng đè, thế là bỏ giường đó về giường với F1 và vợ em nằm luôn cuối chân giường chân gác lên ghế chợp mắt đến hơn 4h dậy.

Về vụ gặp ma, thì em chưa gặp nhưng cô dì chú bác ngay cả phụ huynh em cũng kể đã gặp tại nhà cũ của em được QĐ phân cho ở khu sân bay Bạch Mai, ngày đó thì xung quanh toàn hồ ao xa xa hơn là khu nghĩa địa... => Sau này 1 người có căn chơi với phụ huynh bảo đó là khu đất dữ không thể ở được, may mà gia đình có người nhà rất thiêng phù trợ nên gia đình em không sao => Đến năm 90 nhà em chuyển nhà trả lại đất cho QĐ -> Chủ nhà mới cũng là bộ đội ở được vài năm thì cũng bị die, các nhà bên cạnh cũng gặp nhiều vận không may.
- Bố em thì là bộ đội chống Mỹ lính năm 63 hay 65 gì đấy thì chả biết sợ là gì, chiến trường đã vào sinh ra tử nhiều rồi. Vào 1 đêm mưa bão ngập lụt thì bố em đem vó ra ao sau nhà cất cá, đang cất thì nhìn thấy phía bụi cây chuối(cách khoảng 30-40m) có 1 ông già rách rưới đội nón mê ngồi đó, bố em mới nói to "Ông ơi sao mưa to vậy k vào hiên nhà trú mưa cho đỡ ướt, bố em lại gần thì chả thấy ai. (Vụ đó cất được hơn 30 kg cá các loại, sáng hôm sau còn đem đi bán). Từ đó về sau cũng không gặp nữa.
- Mẹ em thì hồi sinh cu em cũng gặp hiện tượng nằm bên cạnh là là bà lão quờ tay sang thì thấy nhão nát, sau đó phải gọi bố em bật đèn sáng suốt đêm. Từ đó về sau cũng không gặp nữa.
- Năm 85 duyệt binh lớn cô dì chú bác trông quê ra gần 2 chục người nằm dải chiếu dưới nền nhà, có người gặp người không. Ông cậu thì thấy 1 bà già trên đỉnh màn, sợ k dám ngủ xin sang nhà hàng xóm ngủ nhờ.
- 2 bà dì đến ở trông cháu, buổi đêm đi ra trước nhà đều thấy con chó trắng chạy rất nhanh từ đầu ngõ xuống cuối ngõ, khu nhà em có nuôi chó nhưng không có con chó trắng nào, sau này nghe kể lại khu đất của 1 nhà cuối ngõ có 1 con chó đá do người Tàu yểm có nhỏ vài giọt máu người."
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top