[Funland] Ly dị hay không? Em buồn quá buồn.

atukiva

Xe tăng
Biển số
OF-476769
Ngày cấp bằng
13/12/16
Số km
1,581
Động cơ
210,328 Mã lực
Tuổi
44
Em đang cố gắng thay đổi cuộc sống của mình bằng cách 3 mẹ con tự đi chơi, nói chuyện với con lớn, coi như không có mặt người kia.
...
Không ổn đâu mợ ơi, trẻ con nó biết hết đấy. Mợ cư xử thế này là giáo dục điều không hay cho trẻ con đấy.

Nếu mợ tiếp tục bài 3 mẹ con đi với nhau, coi bố chúng nó như không khí thì .. mợ ly dị gấp đi, em thay mặt chồng + con mợ cảm ơn mợ ạ ! :D
 

trungngothu

Xe điện
Biển số
OF-196772
Ngày cấp bằng
1/6/13
Số km
2,245
Động cơ
355,358 Mã lực
Nơi ở
Thanh Nhàn
Bỏ ngay thôi mợ ah, ko còn yêu thương cũng chẳng tình nghĩa j nữa thì gắn bó làm j.
 

inovavgj

Xe container
Biển số
OF-38227
Ngày cấp bằng
14/6/09
Số km
9,716
Động cơ
510,251 Mã lực
Nơi ở
Định Công - Hoàng Mai
do không hợp mà ly thân 10 năm vẫn sống chung nhà đc thì em phục 2vc mợ luôn
 

nguyennu

Xe điện
Biển số
OF-529173
Ngày cấp bằng
29/8/17
Số km
4,039
Động cơ
203,460 Mã lực
Tặng quà hay ko tặng quà chẳng nói lên điều gì, ox nhà em suốt ngày tặng quà, cứ vk giận lên là tặng quà mợ chủ nhé :D khôn lắm :D
 

taobalan

Xe tải
Biển số
OF-456901
Ngày cấp bằng
28/9/16
Số km
308
Động cơ
206,658 Mã lực
Nơi ở
trên núi
Theo em thì quyết li hôn đi cho 2 bên dứt nợ. Tuổi nào thì tuổi chứ cái tình trạng sống ngột ngạt như nhà mợ ko ở đc đâu, con cái nó bị ảnh hưởng nhiều lắm.
 

z300

Xe điện
Biển số
OF-482877
Ngày cấp bằng
9/1/17
Số km
3,951
Động cơ
248,105 Mã lực
OF giờ khắm khú. Chán
 

Mưa tháng 11

Xe tăng
Biển số
OF-545767
Ngày cấp bằng
14/12/17
Số km
1,477
Động cơ
185,195 Mã lực
Không biết nói thế nào vì nhà mình cũng từa tựa, cũng không có giải pháp nào để tháo gỡ vấn đề. Vợ chồng cạnh nhau mà như bạn bè, lắm lúc tựa người dưng. Được cái chồng kiếm tiền khá nên vợ không phải lo gì chuyện tài chính, nhưng hạnh phúc thì ngày càng mong manh. Tự kiếm cho mình các thú vui như đi chơi cùng bạn bè, làm công việc mình yêu thích, dần dà cũng nguôi ngoai. Tự chấp nhận mình và chấp nhận hoàn cảnh thôi
 

Imei

Xe buýt
Biển số
OF-457171
Ngày cấp bằng
28/9/16
Số km
872
Động cơ
211,874 Mã lực
Tóm lại nguyên là
1. Về tặng quà: "... hơn 20 năm, số lần chồng tặng quà chưa hết 1 bàn tay...".
2. Về việc nhà:
- "... vòi nó bị hỏng 2 tháng sau mới thay sửa...".
- "... bệt dò nước 5 năm không thay vì vẫn ngồi ị được"...
Thế này thì nhiều người giống mợ lắm - trong đó có gấu cho nhà mình !
Lý do quan trọng nhất là mỗi người 1 giường từ lâu đã thành đồng chí mà lại k cùng chí hướng nốt, nên h k biết là đồng gì nữa.
 

thanhan289

Xe tăng
Biển số
OF-101889
Ngày cấp bằng
17/6/11
Số km
1,948
Động cơ
1,137,670 Mã lực
Nơi ở
Đồng Hới - Quảng Bình
Em có nick cũ lâu năm trên này rồi cccm ạ, nhưng ôm nay em Reg nick mới. Thế nên ko phải là nick mới tạo bài lấy điểm cccm ơi
Sáng nay trên đường đi làm em đã khóc và bây giờ đang khóc. Em buồn quá mọi người ơi.
Chẳng biết bắt đầu như thế nào nữa. Em không còn trẻ, đã ngoài 40 từ lâu rồi. Bao nhiêu năm qua mải mốt bon chen tháng ngày, giờ ngoảnh lại thấy mình thất bại hoàn toàn.
Một người chồng không phù hợp - cũng không phải là người xấu: Không rượu chè, cờ bạc, gái gú (cái này em không dám chắc). Chỉ là người ít trách nhiệm, ích kỷ, nhu nhược và không còn (hay chưa bao giờ?) thương vợ. (Em không cần yêu, tuổi này ít mong còn tình yêu lắm - hay là em bi quan quá?).
Nói ra thì khó kể, song vợ chồng đã gần như ly thân 10 năm nay. Qua bao nhiêu tháng ngày, giờ em cũng đã gần như sắt lại bởi những dằn vặt hàng đêm hay những khi không bận rộn. Đến nay thì chắc tình cảm nếu chưa hết hẳn chắc cũng không còn mấy.
Nhiều khi xem phim, nhìn xung quanh hàng xóm, đồng nghiệp, bạn bè thấy sự quan tâm của vợ chồng họ mà thật đau lòng, chỉ biết thầm mong họ sẽ luôn giữ được như thế và cám cảnh cho mình.
Hơn 1 tháng nay em đã suy nghĩ đến chuyện li dị và chuẩn bị các phương án để mấy mẹ con sống ổn thỏa. Thật ra trong nhiều năm gần đây, em cũng đã chuẩn bị tinh thần: mọi công việc trong nhà, công việc cơ quan, việc cá nhân, gia đình, anh em nhà mình em đều cố gắng tự giải quyết.
Em cũng đã nói chuyện với hai con, chúng cũng chưa đủ lớn để có thể hiểu hết chuyện nhưng cũng buồn và không muốn bố mẹ li dị.
Nhiều người cũng nói rằng phải hy sinh vì con cái, nhưng nếu một gia đình sống chung với nhau mà không còn tình cảm vợ chồng, bố mẹ không hề chuyện trò, trao đổi thì có tốt hơn cho các con so với chuyện dứt hẳn đi không?
Em cũng dự định nếu li dị thì sẽ nuôi cả hai con vì bố là người ích kỷ và lười biếng, Thương con rất thương nhưng không biết chăm sóc và nuôi dạy con. Cũng chưa biết bố có chịu để em nuôi cả hai hay không nhưng đó sẽ là điều kiện để em li dị.
Biết là chuyện riêng của một người lạ sẽ ít người muốn nghe, em muốn cụ mợ nào đã từng trải qua chuyện đó rồi cho em lời khuyên: Có nên li dị ngay hay cố gắng chờ đợi thêm vài ba năm nữa (hay chịu đựng cả đời) đợi các con lớn hơn.
Cảm ơn cccm đã đọc đến đây. Thực lòng em mong cccm ai còn đang giữ được tình yêu thương của vợ/chồng thì hãy ngày ngày nuôi dưỡng bởi có lẽ đó là nguồn duy nhất có thể giữ được gia đình hạnh phúc (tiền chỉ là công cụ quan trọng trợ giúp nhưng không phải là công cụ duy nhất).
P/S: Sự thật là một câu chuyện dài, em không thể kể lể hết ra đây vì các cụ mợ cũng sẽ ngại đọc. Mọi chuyện tích tụ đã lâu năm, là tổng hợp của nhiều điều nhỏ nhặt thôi không to tát như đánh nhau, ngoại tình, ... Em chỉ có thể nói rằng không hòa hợp.
Em cũng đang cố gắng thay đổi cuộc sống của mình bằng cách 3 mẹ con tự đi chơi, nói chuyện với con lớn, coi như không có mặt người kia. Em cũng không có ý định đi bước nữa hay kiếm 1 ai lấp chố trống ngay lúc này hay ngay sau khi li dị chẳng hạn. Cái gì đến sẽ đến thôi. Em cũng không cảm gió, say nắng hay có bất cứ một ai xem vào trong câu chuyện VC bao nhiêu năm nay cả.
Chỉ là thấy quá ngột ngạt và sợ có thể ảnh hưởng đến bọn trẻ con. Mình thì có thể tự cân bằng và tự tìm niềm vui, nhưng bọn trẻ sống trong 1 gia đình như thế, hàng ngày nhìn bố mẹ như thế có tốt không?
Để cccm có thêm thông tin giúp em, em xin kể 1 vài câu chuyện trong những năm qua mà em cho là đã quá sức chịu đựng đến hôm nay.
===========================
Em kể câu chuyện thứ nhất:
- Cưới nhau đến nay hơn 20 năm, số lần chồng em tặng quà chưa hết 1 bàn tay. Những ngày em nghĩ rằng nên được tặng quà chỉ là: 1) Ngày sinh nhật; 2) Ngày 8/3 --> Nhưng không có đâu ạ. (Có 2 -3 lần tặng quà sinh nhật: là cách đây 2, 3 năm. Quà em chưa bao giờ chê to, nhỏ, đắt, rẻ).
Những ngày: valentine, kỷ niệm ngày cưới, noel --> Em phải cho rằng đó là những phong tục ngoại lai không phù hợp thế hệ VC em chẳng hạn nên em không đòi hỏi.
Có bao nhiêu cụ ở đây như thế?
Em sẽ kể những câu chuyện khác nữa trong hơn 20 năm qua. Bảo nhỏ thì chỉ như giọt nước, nhưng các cụ mợ có bao giờ để ý rằng cái vòi tắm mà bị nhỏ giọt nước, nhưng chỉ một đêm cụ có thể hứng được 1 chậu nước hay không?
(Nhà em có cái vòi nó bị hỏng em kêu chồng em 2 tháng sau mới thay sửa; cái bệt nó bị dò nước thì 5 năm nay rồi không thay vì vẫn ngồi ị được, chỉ tốn nước thôi)
Em kể câu chuyện thứ 2:
- Đồng sàng dị mộng đã là đau khổ, chồng em ngủ riêng đã nhiều năm nay. Lúc đầu thì vì nhà chật, sau rồi nhà không chật nữa nhưng cũng không nói năng gì mà cứ sang ngủ với con trai. Nói kỹ không tiện, nhưng không phải là em không biết nói thế nào với chồng. Em cũng không hiểu tại sao nhưng không thể nói nhiều hơn 1 lần với chồng về chuyện ấy.
Nói mợ thông cảm chứ bên trên dài quá e ko đọc còn 2 câu chuyện mợ minh hoạ e thấy quá bình thường, em dám chắc đa phần ko có thói quen tặng quà vợ, còn có tí tuổi muốn ngủ riêng cũng không quá lạ.
 

AcuraPin

Xe hơi
Biển số
OF-131578
Ngày cấp bằng
20/2/12
Số km
151
Động cơ
373,850 Mã lực
Nơi ở
Đường to, phố rộng, nhưng chỉ dùng pin
Nói chuyện nghiêm túc với nhau
mợ xem có bỏ qua cảm xúc của ck ko ? Ck thích gì ở mợ ? quan tâm bố mẹ chồng , lo họ hàng đối nội ngoại nhà ck hay gì nữa ?
thường thằng đàn ông không có trách nhiệm cũng 1 phần người vợ mà ra mợ à,
Mợ thử kể cho mọi người theo lời gợi ý của cụ này xem.
 

atukiva

Xe tăng
Biển số
OF-476769
Ngày cấp bằng
13/12/16
Số km
1,581
Động cơ
210,328 Mã lực
Tuổi
44
Lý do quan trọng nhất là mỗi người 1 giường từ lâu đã thành đồng chí mà lại k cùng chí hướng nốt, nên h k biết là đồng gì nữa.
Đâu, em đọc đâu đó, tháng vẫn phịch 1 lần mà cụ !
 

o0senri0o

Xe buýt
Biển số
OF-382516
Ngày cấp bằng
13/9/15
Số km
960
Động cơ
248,733 Mã lực
Tuổi
37
"Một người chồng không phù hợp - cũng không phải là người xấu: Không rượu chè, cờ bạc, gái gú (cái này em không dám chắc). Chỉ là người ít trách nhiệm, ích kỷ, nhu nhược và không còn (hay chưa bao giờ?) thương vợ. (Em không cần yêu, tuổi này ít mong còn tình yêu lắm - hay là em bi quan quá?)."

Trước tiên e khuyên mợ ko nên li dị. Các đôi vợ chồng li dị phần lớn đều ở 3 năm đầu vì ko thích nghi được với nhau. 2 anh chị đã sống được lâu như vậy thì ít nhiều đã thích nghi được, ko nên li dị. Nhiều khi vấn đề nhìn thì tưởng to bằng giời nhưng thực ra lại khá đơn giản, tháo được nút thắt trong lòng thì sẽ thấy rất nhẹ nhàng, nhiều lúc sẽ thấy kỳ lạ là tại sao ngày trước mình lại serious như vậy. Trước hết e nghĩ mợ chủ (nếu cảm thấy mình đủ lý trí và sáng suốt ko thiên vị) hãy đánh giá lại mình và chồng. Theo như e thấy thì chồng chị chẳng tốt nhưng cũng chẳng xấu. Nếu chị ko phải kiểu người sắc nước hương trời, đảm đang vô đối mà cũng chỉ là người phụ nữ bình thường, khéo léo bình thường thì 2 anh chị chẳng có gì mà phải li dị. Cục đá to đùng cản đường ở đây chẳng qua có khi chỉ là cái "tôi" quá lớn mà mình ko nhận ra được. Nếu chị tự thấy mình cũng chẳng phải người đàn bà hoàn hảo, anh chẳng phải thằng đàn ông tệ hại thì thực ra có thể chưa phù hợp nhưng đã "cân đối", chàng và ả đều có cái đúng cái sai. Vậy tại sao ả ko bỏ qua cái sai của chàng còn chàng lại chẳng thể bao dung cho cái sai của ả để tiến tới mức độ phù hợp cao hơn ? Nên nhớ là ở đời này nếu ko biết thay đổi bản thân thì cả đời cũng đừng mong có người "phù hợp". Ko biết thay đổi thì là dạng người tự làm khổ mình và làm khổ liên luỵ đến người khác. Nếu đã ngộ mà vẫn chấp nê ko đổi thì phải tự gánh hậu quả vì quan hệ nhân - quả nó vốn là thế như trời đất nó vốn là thế chẳng cần phải lý luận.

Bàn tiếp về việc chồng chị ko có trách nhiệm, ko thương vợ. Điểm này nói thực là người ngoài ko nói thay chị được, điểm này hoàn toàn phụ thuộc vào đánh giá của chị. Chị mà đánh giá ko khách quan là sự việc đi theo chiều hướng bất lợi cho cả chị, cả chồng ngay. Em cứ lấy ví dụ đơn giản thực tế là em đây này. Em cho con vợ nó ở ngoài để khỏi phải chịu cảnh mẹ chồng nàng dâu (mặc dù em là con trưởng), em cho thuê ngay sát cq nó để nó chỉ phải đi làm vài trăm m trong khi e đi 10km, em chia sẻ 40% công việc gia đình với nó khi nó chưa bầu, 60-70% lượng công việc gia đình khi nó bầu, đồ ăn mua cho thì ko thiếu thứ gì, sẵn sàng chi trong phạm vi khả năng của mình, sinh con em xin nghỉ cả tuần để chăm mẹ con nó vì ở riêng thì neo người. Mặc dù biết công việc bê trễ nhưng em ưu tiên gia đình. Sinh con xong thì em thức đêm thức hôm dỗ con, thay bỉm, giặt quần áo ..v..v.. các kiểu chả thiếu việc khỉ gì. Nhiều lúc vợ thì ngủ lăn ngủ lóc con khóc đếch thèm dậy e lại phải dậy dỗ nó. Đi làm mà buồn ngủ rũ rượi các kiểu vì đêm ngủ đc vài tiếng, có hôm chỉ đc 1 tiếng. Thế mà đờ mờ nó (em xin lỗi mod và mọi người, e chửi vui tí thôi đừng xì lốp em :P), lúc mới cưới nó kêu e ko quan tâm nó, lúc bầu cũng kêu ko quan tâm nó, lúc sinh xong cũng kêu em tủi thân a ko quan tâm em. Đờ mờ chứ thằng đàn ông nào chả cú, ức chế bỏ ma ma, làm thì nhiều như vậy, chẳng lẽ mỗi lần làm phải ghi sổ lại để lúc con vợ nó hâm hâm thì giở sổ ra đọc, ghi chú rõ ràng và bắt nó ký xác nhận vào để nó thấy là mình quan tâm nó đến thế nào à. Ko! Thực tế là chẳng thằng đàn ông nào làm như vậy cả, đa phần đàn ông quan tâm thì cứ âm thầm mà làm. Có đáng trách là trách người phụ nữ thiếu tinh tế ko nhìn ra, có người còn hùng hổ sừng sộ với chồng vì nghĩ ko được quan tâm mà làm người đàn ông đau lòng rồi dần dần mặc kệ con vợ thôi. Vốn dĩ đấu võ mồm ko bao h đàn ông bằng phụ nữ, ấm ức thì kệ xác luôn. Ấy thế nên người ta mới bảo đàn bà là người giữ lửa trong gia đình chứ chả ai bảo thằng đàn ông phải giữ lửa trong gia đình cả.

Bàn về vấn đề li dị thì được cái gì, mất cái gì. Được thì chị chẳng được cái gì cả, được một ít sự thoả mãn cho bản thân thôi nhưng rồi cũng trôi qua nhanh thôi. Mất thì mất nhiều. Mất nhiều nhất lại rơi vào con cái. Mất gì thì khá nhiều người cũng nói rồi, em ko muốn lặp lại. Em chỉ muốn chia sẻ một chút ở vị trí con cái như này thôi. Ông cụ nhà e cũng thuộc dạng như chồng mợ, mẹ em thì cũng là dạng người thẳng ruột ngựa, chịu khó nhưng ko khéo. Ngày xưa các cụ cũng căng lên xẹp xuống nhiều. Ơn giời em chỉ muốn cảm ơn bố mẹ em ngày xưa ko li dị nên em nên người. Một gia đình khác mà em biết, bố mẹ vừa bỏ nhau thì hơn năm sau thằng con đến tuổi giở ông giở thằng bỏ học rồi đi bụi ko về rồi, thằng nhỏ thì suốt ngày thẫn thờ. Nếu mợ hỏi chia tay con cái có khổ ko thì em xin chia sẻ là có, rất khổ đấy, chả vui vẻ hứng thú gì đâu. Nghĩ cho con thì mình chịu khổ cho con nó sướng. Còn nghĩ cho mình thì đừng có hỏi con nó có khổ ko làm gì vì hỏi thế xáo rỗng lắm, hỏi kiểu giả tạo cho có hình thức thôi vì kiểu quái gì nó chả khổ.

Cuối cùng em chỉ muốn khuyên mợ chủ là đừng bao giờ quan trọng hoá, nghiêm trọng hoá một vấn đề. Hãy nghiêm khắc với bản thân và bao dung với mọi người.
"Lùi một bước biển rộng trời cao,
Nhẫn một chút sóng yên gió lặng."
Hãy là một con người trí tuệ, đừng vô minh mợ ạ.
 

Xecutkit2008

Xe điện
Biển số
OF-22878
Ngày cấp bằng
24/10/08
Số km
2,546
Động cơ
513,959 Mã lực
Đây gọi là gió một chiều, mợ thì nghĩ trước nghĩ sau, nhưng gặp anh chồng vô tâm thì cũng bó tay thật, em thì cứ thương mấy đứa nhỏ, cảnh bố mẹ bỏ nhau chẳng hay ho gì. Nhưng đúng là nhờ câu chuyện của mợ thì cũng thấy mình nên giữ tổ ấm của mình...
 

minhte1984

Xe tải
Biển số
OF-357317
Ngày cấp bằng
9/3/15
Số km
330
Động cơ
274,652 Mã lực
Nơi ở
Đông Anh - Hà Nội
Đàn ông kiểu gì cũng có 1 đam mê. Mợ biết đam mê ông ấy là gì ko ?
Em quan ngại ông ấy mê zai.
Em có ông anh rể, lên ông ngoại rồi lại lộ ra tính mê zai, gia trưởng, bảo thủ và ko quan tâm đến vợ con.
 

lovecop

Xe buýt
Biển số
OF-32463
Ngày cấp bằng
27/3/09
Số km
620
Động cơ
483,680 Mã lực
Em có nick cũ lâu năm trên này rồi cccm ạ, nhưng ôm nay em Reg nick mới. Thế nên ko phải là nick mới tạo bài lấy điểm cccm ơi
Sáng nay trên đường đi làm em đã khóc và bây giờ đang khóc. Em buồn quá mọi người ơi.
Chẳng biết bắt đầu như thế nào nữa. Em không còn trẻ, đã ngoài 40 từ lâu rồi. Bao nhiêu năm qua mải mốt bon chen tháng ngày, giờ ngoảnh lại thấy mình thất bại hoàn toàn.
Một người chồng không phù hợp - cũng không phải là người xấu: Không rượu chè, cờ bạc, gái gú (cái này em không dám chắc). Chỉ là người ít trách nhiệm, ích kỷ, nhu nhược và không còn (hay chưa bao giờ?) thương vợ. (Em không cần yêu, tuổi này ít mong còn tình yêu lắm - hay là em bi quan quá?).
Nói ra thì khó kể, song vợ chồng đã gần như ly thân 10 năm nay. Qua bao nhiêu tháng ngày, giờ em cũng đã gần như sắt lại bởi những dằn vặt hàng đêm hay những khi không bận rộn. Đến nay thì chắc tình cảm nếu chưa hết hẳn chắc cũng không còn mấy.
Nhiều khi xem phim, nhìn xung quanh hàng xóm, đồng nghiệp, bạn bè thấy sự quan tâm của vợ chồng họ mà thật đau lòng, chỉ biết thầm mong họ sẽ luôn giữ được như thế và cám cảnh cho mình.
Hơn 1 tháng nay em đã suy nghĩ đến chuyện li dị và chuẩn bị các phương án để mấy mẹ con sống ổn thỏa. Thật ra trong nhiều năm gần đây, em cũng đã chuẩn bị tinh thần: mọi công việc trong nhà, công việc cơ quan, việc cá nhân, gia đình, anh em nhà mình em đều cố gắng tự giải quyết.
Em cũng đã nói chuyện với hai con, chúng cũng chưa đủ lớn để có thể hiểu hết chuyện nhưng cũng buồn và không muốn bố mẹ li dị.
Nhiều người cũng nói rằng phải hy sinh vì con cái, nhưng nếu một gia đình sống chung với nhau mà không còn tình cảm vợ chồng, bố mẹ không hề chuyện trò, trao đổi thì có tốt hơn cho các con so với chuyện dứt hẳn đi không?
Em cũng dự định nếu li dị thì sẽ nuôi cả hai con vì bố là người ích kỷ và lười biếng, Thương con rất thương nhưng không biết chăm sóc và nuôi dạy con. Cũng chưa biết bố có chịu để em nuôi cả hai hay không nhưng đó sẽ là điều kiện để em li dị.
Biết là chuyện riêng của một người lạ sẽ ít người muốn nghe, em muốn cụ mợ nào đã từng trải qua chuyện đó rồi cho em lời khuyên: Có nên li dị ngay hay cố gắng chờ đợi thêm vài ba năm nữa (hay chịu đựng cả đời) đợi các con lớn hơn.
Cảm ơn cccm đã đọc đến đây. Thực lòng em mong cccm ai còn đang giữ được tình yêu thương của vợ/chồng thì hãy ngày ngày nuôi dưỡng bởi có lẽ đó là nguồn duy nhất có thể giữ được gia đình hạnh phúc (tiền chỉ là công cụ quan trọng trợ giúp nhưng không phải là công cụ duy nhất).
P/S: Sự thật là một câu chuyện dài, em không thể kể lể hết ra đây vì các cụ mợ cũng sẽ ngại đọc. Mọi chuyện tích tụ đã lâu năm, là tổng hợp của nhiều điều nhỏ nhặt thôi không to tát như đánh nhau, ngoại tình, ... Em chỉ có thể nói rằng không hòa hợp.
Em cũng đang cố gắng thay đổi cuộc sống của mình bằng cách 3 mẹ con tự đi chơi, nói chuyện với con lớn, coi như không có mặt người kia. Em cũng không có ý định đi bước nữa hay kiếm 1 ai lấp chố trống ngay lúc này hay ngay sau khi li dị chẳng hạn. Cái gì đến sẽ đến thôi. Em cũng không cảm gió, say nắng hay có bất cứ một ai xem vào trong câu chuyện VC bao nhiêu năm nay cả.
Chỉ là thấy quá ngột ngạt và sợ có thể ảnh hưởng đến bọn trẻ con. Mình thì có thể tự cân bằng và tự tìm niềm vui, nhưng bọn trẻ sống trong 1 gia đình như thế, hàng ngày nhìn bố mẹ như thế có tốt không?
Để cccm có thêm thông tin giúp em, em xin kể 1 vài câu chuyện trong những năm qua mà em cho là đã quá sức chịu đựng đến hôm nay.
===========================
Em kể câu chuyện thứ nhất:
- Cưới nhau đến nay hơn 20 năm, số lần chồng em tặng quà chưa hết 1 bàn tay. Những ngày em nghĩ rằng nên được tặng quà chỉ là: 1) Ngày sinh nhật; 2) Ngày 8/3 --> Nhưng không có đâu ạ. (Có 2 -3 lần tặng quà sinh nhật: là cách đây 2, 3 năm. Quà em chưa bao giờ chê to, nhỏ, đắt, rẻ).
Những ngày: valentine, kỷ niệm ngày cưới, noel --> Em phải cho rằng đó là những phong tục ngoại lai không phù hợp thế hệ VC em chẳng hạn nên em không đòi hỏi.
Có bao nhiêu cụ ở đây như thế?
Em sẽ kể những câu chuyện khác nữa trong hơn 20 năm qua. Bảo nhỏ thì chỉ như giọt nước, nhưng các cụ mợ có bao giờ để ý rằng cái vòi tắm mà bị nhỏ giọt nước, nhưng chỉ một đêm cụ có thể hứng được 1 chậu nước hay không?
(Nhà em có cái vòi nó bị hỏng em kêu chồng em 2 tháng sau mới thay sửa; cái bệt nó bị dò nước thì 5 năm nay rồi không thay vì vẫn ngồi ị được, chỉ tốn nước thôi)
Em kể câu chuyện thứ 2:
- Đồng sàng dị mộng đã là đau khổ, chồng em ngủ riêng đã nhiều năm nay. Lúc đầu thì vì nhà chật, sau rồi nhà không chật nữa nhưng cũng không nói năng gì mà cứ sang ngủ với con trai. Nói kỹ không tiện, nhưng không phải là em không biết nói thế nào với chồng. Em cũng không hiểu tại sao nhưng không thể nói nhiều hơn 1 lần với chồng về chuyện ấy.
Mợ hãy thử làm thế này khoảng 1 tháng xem có ổn không thì có lẽ sẽ có quyết định chính xác đỡ áy náy hơn. Coi như k có ox ở bên. Tự làm tất, k nhắc đến, bảo luôn con k nhắc đến, giờ cơm tự ăn, tự rửa; tối tự ngủ, con tự chăm; quan hệ xã hội tự giải quyết...(coi như chiến tranh lạnh ấy). Nếu cảm thấy như vậy ok và ox k thay đổi gì thì e nghĩ chỉ còn phụ thuộc vào ý kiến của con thôi. Giải thích cho nó hiểu và xin ý kiến nó như thể nó là người lớn. Lúc đó quyết định sẽ chính xác hơn.
 

simo2001

Xe tăng
Biển số
OF-42059
Ngày cấp bằng
1/8/09
Số km
1,837
Động cơ
478,760 Mã lực
Vợ mà cứ so sánh chồng mình với chồng người ta; gia đình mình với gia đình người ta; là triệu chứng ngáo facebook nặng; và gia đình đó sắp sml rồi.
 

Tiger Hunter

Xe container
Biển số
OF-78521
Ngày cấp bằng
21/11/10
Số km
9,556
Động cơ
497,198 Mã lực
Hơ hơ.. quà em mua cái j vợ cũng chê nên hơn chục năm nay ko mua j nữa. Em cũng bảo luôn là never, vì mất công mua về để bị chê thì họa có là thằng điên. Thích j tự mua lấy. Sn hay 8/3 thì em mua hoa, nhưng quà thì ko :)) Lười thì là đặc sản của đàn ông rồi :)) (cụ nào ko tin thì coi như ko đọc nhá..)
 

Cá Dán

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-538651
Ngày cấp bằng
25/10/17
Số km
866
Động cơ
171,750 Mã lực
Tuổi
70
Ý cụ là em đáng vứt bỏ đến thế sao? Em cũng chẳng quan tâm đến chuyện tặng quà lớn hay cho chồng niềm vui lớn thì có gì là thiệt thòi đối với em. Nếu thêm một người hạnh phúc thì mình cũng chẳng thiệt đi gì cả.
chêtd chết. ai lại nghĩ thế
quan đểm của em là cơm hẩm thằng hàng xóm là đặc sản của mình
mợ phải củ hành thằng chồng cho nó chết đi sống lại, li dị nó chả sướng quá, nó mà sổng ra thành người tự do ra xh dễ sa ngã bị cám dỗ ngay
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top