[Funland] Lượm lặt tin tức quân sự đó đây, có gì đăng nấy

Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,102
Động cơ
655,047 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Xe tăng M1A1 Abrams được nhìn thấy gần Kupiansk

Các báo cáo từ Ukraine cho biết xe tăng M1A1 Abrams do Mỹ cung cấp đã được phát hiện ở khu vực lân cận Kupiansk. Tuyên bố này được hỗ trợ bởi một bức ảnh kèm theo tuyên bố, được cho là được chụp trong khu vực được đề cập.

1701049064268.png


Mặc dù thiếu bằng chứng [bức ảnh không chứng minh được điều gì], nhưng hoàn toàn có lý khi quân đội Ukraine có thể đưa M1A1 Abrams do Mỹ cung cấp lên tuyến đầu chiến đấu.

Các báo cáo từ Nga không xác nhận cũng không phủ nhận cáo buộc “sự hiện diện của xe tăng ở Kupiansk” , cho thấy khả năng này vẫn còn tồn tại. Theo blogger người Nga Boris Rozhin, nếu tin đồn này được chứng minh là xác thực thì chắc chắn nó sẽ khơi dậy một cuộc săn lùng xe tăng Mỹ rầm rộ.

Tiếp tục bài bình luận trên Telegram của mình, Rozhin đề cập đến sự háo hức của quân đội Nga trong việc đối đầu với những chiếc xe tăng Mỹ này trên chiến trường, với mục đích nhằm phá vỡ hệ thống phòng thủ của Nga. Nhắc lại các nguồn tin Ukraine, Rozhin tuyên bố : “Abrams xuất hiện tại khu rừng, được cho là đang hướng tới Kupiansk. Bắt đầu đi săn."

Những cơn mưa và những cánh đồng lầy lội không thể vượt qua

Vào cuối tháng 9, Kyiv đã nhận 31 xe tăng M1A1 Abrams. Sau khi giao hàng, có một sự im lặng đáng chú ý về những gì đã xảy ra với chúng. Nhiều chuyên gia nước ngoài suy đoán rằng lãnh đạo Lực lượng Vũ trang Ukraine đã chọn không triển khai những chiếc xe tăng Mỹ này ra tiền tuyến vì hiệu suất của chúng trong chiến đấu mùa đông thường kém khả quan. Sự đồng thuận chung là những cỗ máy đáng gờm này đang được để dành cho một cuộc phản công mùa xuân, được Zelensky cho biết là đang trong giai đoạn lập kế hoạch.

1701049881641.png


Có khả năng các tướng lĩnh Ukraine đã chọn triển khai xe Abrams tham chiến tại Kupiansk. Quyết định này có thể nhằm đáp lại những hoàn cảnh đầy thách thức mà các lực lượng vũ trang Ukraine hiện đang phải đối mặt. Họ đang chịu áp lực rất lớn từ quân đội Nga và quân tiếp viện rất thưa thớt. Tuy nhiên, điều kiện hiện tại đang mưa và các cánh đồng hầu như không thể đi qua được. Nhiều phương tiện bọc thép hạng nhẹ hơn, bất kể là của Nga hay có nguồn gốc khác, đang trở nên bất động trên những cánh đồng lầy lội.

Về điều kiện thời tiết mùa đông, nhiều chuyên gia thường khẳng định: “Abrams không được trang bị cho mùa đông”. Nhưng chính xác thì chúng có ý nghĩa gì? Đầu tiên, cần lưu ý rằng mọi bộ phận của xe tăng Abrams vẫn hoạt động ngay cả ở nhiệt độ thấp tới -20 độ C. Tuy nhiên, thách thức với Abrams nằm ở tính cơ động của nó.

Giống như cách lốp ô tô chuyển động trên đường tuyết và băng giá, xe tăng M1 Abrams cũng chịu số phận tương tự. Nó phụ thuộc vào miếng đệm cao su không chỉ để tăng lực kéo mà còn để giảm tiếng ồn do xích tạo ra. Tuy nhiên, khi di chuyển trên địa hình đồi núi trong điều kiện băng giá, những miếng đệm cao su này có thể mất độ bám, tương tự như lốp ô tô trượt trên đường mùa đông.

 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,102
Động cơ
655,047 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Nga sử dụng chiến thuật mới, tấn công 2 tên lửa Iskander cùng lúc vào một mục tiêu

Quân đội Nga đã áp dụng một chiến lược mới để triển khai hệ thống tên lửa đạn đạo Iskander-M của họ nhằm vào các vị trí của Ukraine. Cách tiếp cận này liên quan đến việc bắn nhiều tên lửa vào một mục tiêu nhất định cùng một lúc.

1701050789385.png


Kỹ thuật này đòi hỏi các cuộc tấn công tiếp theo, được chọn thời điểm chiến lược để tác động tối ưu đến lực lượng Ukraine. Được biết, những cuộc tấn công này đã mang lại hiệu quả cao trong việc gây bất ngờ cho quân đội Ukraine và làm gia tăng thương vong, đặc biệt khi lực lượng tập trung tại khu vực tác động.

Ban đầu, lực lượng Nga phải vật lộn với tình trạng thiếu tên lửa 9K720 cho hệ thống Iskander-M của họ. Tuy nhiên, sự gia tăng đáng kể về sản lượng, gấp vài lần so với trước chiến tranh, đã đảm bảo nguồn cung cấp tên lửa luôn sẵn có. Điều này đã mở đường cho việc thực hiện các chiến thuật mới liên quan đến việc triển khai nhiều tên lửa hơn.

1701050895144.png


Niềm tin ngày càng tăng rằng các lực lượng Ukraine có thể đang tiến gần đến điểm đột phá có thể đã khuyến khích hơn nữa cách tiếp cận này nhằm tối đa hóa thương vong, bất chấp chi phí bổ sung mà quân đội Nga phải gánh chịu.

Với các hệ thống phòng không trên mặt đất như S-400, Iskander-M là lĩnh vực mà Nga duy trì lợi thế về năng lực sản xuất mạnh mẽ so với các đối thủ phương Tây và Đông Á. Năng lực này đã giúp ngành quốc phòng không chỉ theo kịp chi tiêu thời chiến mà còn tăng cường số lượng quân nhân trong khi tiếp tục xuất khẩu.

Hệ thống này có giá trị vô giá trong việc chống lại các lực lượng NATO một cách bất đối xứng, bù đắp cho khả năng tấn công không đối đất có phần hạn chế của Nga do lực lượng không quân nhỏ hơn và số lượng máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm hạn chế.

1701050957584.png


Các tên lửa được phóng đặt ra những thách thức phòng thủ đặc biệt. Những tên lửa này không chỉ có thể mang đầu đạn xuyên chuyên dụng mà quỹ đạo đạn đạo của chúng có tầm xa 500 km và khả năng cơ động rộng rãi trong khi bay khiến chúng cực kỳ khó bị đánh chặn.

Iskander-M về cơ bản dựa trên OTR-23 Oka của Liên Xô. Mặc dù đã ngừng hoạt động dưới áp lực của Mỹ sau Chiến tranh Lạnh, biến thể Oka-U cải tiến gần giống với hệ thống mới của Nga về khả năng và hình thức.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,102
Động cơ
655,047 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Hệ thống MIM-104 Patriot di chuyển khỏi sân bay Zhuliany ở Kyiv

1701051437933.png


Thông tin chi tiết từ hình ảnh vệ tinh vào ngày 7 và 25 tháng 11 đã chỉ ra sự thay đổi trong vị trí của hệ thống tên lửa phòng không MIM-104 Patriot tại Sân bay Zhuliany [Sân bay Quốc tế Sikorsky Kyiv].

Phát hiện này có ý nghĩa quan trọng vì vào đúng ngày 25 tháng 11, quân đội Nga đã phát động một cuộc tấn công sử dụng máy bay không người lái kamikaze [Shahed-136/Geran-2] đặc biệt nhắm vào khu vực lân cận sân bay. Bất chấp cuộc tấn công dữ dội, sân bay hầu như không bị hư hại, như được thấy trong ảnh chụp nhanh ngày 25 tháng 11. Tuy nhiên, điều đáng chú ý là các bệ phóng của hệ thống phòng không Patriot đã không còn ở vị trí cũ.

1701051479645.png


Các nhà phân tích từ cả Ukraine và Nga đều nhất trí rằng các hệ thống phòng không không bị máy bay không người lái tấn công. Tuy nhiên, không có mốc thời gian thống nhất nào về thời điểm hệ thống phóng Patriot được di dời - ngay sau cuộc tấn công vào sáng sớm ngày 25 tháng 11 hay ngay trước khi cuộc tấn công bắt đầu?

Cuộc tấn công bằng máy bay không người lái kamikaze ngày 25 tháng 11 là cuộc tấn công lớn nhất bằng UAV kể từ khi bùng nổ cuộc xung đột Ukraine vào tháng Hai. Theo báo cáo từ Bộ Quốc phòng Ukraine, quân đội Nga đã điều động khoảng 75 máy bay không người lái trong chiến dịch đặc biệt này.

Các chuyên gia từ Ukraine đã chỉ ra rằng tâm điểm của cuộc tấn công không ai khác chính là thủ đô Kyiv của Ukraine. Truy tìm dữ liệu từ Bộ Quốc phòng Ukraine, người ta thấy rằng phần lớn đáng kể, khoảng 66 trong tổng số 75 máy bay không người lái, hoạt động quanh vùng trời của Kyiv hoặc khu vực lân cận.

1701051544785.png


Tuy nhiên, Bộ Quốc phòng Ukraine vẫn giữ vững quan điểm rằng lực lượng phòng không địa phương đã thành công trong việc đánh chặn và vô hiệu hóa 74 trong số 75 máy bay không người lái đó. Một tài khoản chi tiết hơn từ Kyiv tiết lộ rằng người Nga đã nâng cấp công nghệ máy bay không người lái của họ. Yuri Ignat nhận xét rằng máy bay không người lái, được làm bằng sợi carbon và sơn đen, đã được sửa đổi để giảm khả năng bị phát hiện.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,102
Động cơ
655,047 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Thụy Sĩ trả lại xe tăng Leopard 2 cho Đức

Thụy Sĩ trung lập đã chống lại áp lực của châu Âu về việc gửi vũ khí tới Ukraine. Giờ đây, họ đã đồng ý trả lại 25 xe tăng chiến đấu Leopard 2 cho Đức với điều kiện chúng không được chuyển đến Ukraine.

1701057048294.png

Thụy Sĩ sở hữu hơn 100 xe tăng Leopard 2, nhiều chiếc trong số đó hiện chưa được sử dụng và đang được cất giữ, khiến Đức kêu gọi tạo điều kiện thuận lợi cho một thỏa thuận mua lại.

Chính phủ Thụy Sĩ hôm thứ Tư đã phê duyệt lần cuối để xuất khẩu 25 xe tăng chiến đấu Leopard 2 trở lại Đức, bán lại chúng cho nhà sản xuất ban đầu Rheinmetall.

Đây là thành công của một thỏa thuận đã được thực hiện trong gần cả năm, khi các nước châu Âu cố gắng thuyết phục Thụy Sĩ trung lập trả lại một số xe tăng dư thừa được cất giữ trong kho , để chúng có thể bù đắp số lượng đang bị suy giảm của các nước châu Âu và NATO khác đã gửi xe tăng tới Ukraina.

Đức cam kết các xe tăng của Thụy sỹ sẽ không tới Ukraina

Chính phủ ở Bern ban đầu phản đối, nói rằng họ cảnh giác với việc trả lại bất kỳ xe tăng nào nếu có khả năng những chiếc xe này sau đó sẽ được sử dụng để chống lại lực lượng Nga ở Ukraine.

Điều này sẽ vi phạm tính trung lập quân sự được quy định trong hiến pháp của đất nước và các luật nghiêm ngặt về xuất khẩu vũ khí.

"Việc chuyển giao xe tăng ra nước ngoài đáp ứng các tiêu chí phê duyệt và luật vật chất chiến tranh", Bundesrat của Thụy Sĩ cho biết khi công bố quyết định. "Đặc biệt có ý nghĩa là việc Đức đảm bảo rằng số xe tăng được bán sẽ vẫn ở Đức hoặc các đối tác NATO hoặc EU, để bù đắp số bị thiếu của chính họ."

Tại sao xe tăng Thụy Sĩ lại được ưa chuộng?

Mẫu cụ thể được đề cập, 87 Leopard 2 A4, là một phương tiện tương đối mới trong thế giới sản xuất vũ khí đang phát triển chậm chạp, được ra mắt vào năm 2010.

Bundeswehr của Đức và một số quân đội châu Âu khác đã nhận được nhiều đơn đặt hàng cho loại xe này, ngay cả khi các nước này bắt đầu xuất khẩu một số mẫu xe của họ sang Ukraine, khiến lượng tồn kho của họ càng cạn kiệt.

1701057328888.png

Xe tăng Leopard 2 A4 của Thụy Sỹ

Mặc dù có hiến pháp trung lập nhưng Thụy Sĩ giàu có cũng có chính sách duy trì quân đội hiện đại và được trang bị đầy đủ.

Họ có 136 chiếc xe tăng hiện đang được sử dụng và 96 chiếc khác đã ngừng hoạt động đang được cất giữ, 25 chiếc trong số đó hiện đang được dự kiến trả lại.

Bộ trưởng Kinh tế Robert Habeck và Bộ trưởng Quốc phòng Boris Pistorius đã đưa ra lời kêu gọi chung trong chuyến thăm vào tháng 2 năm nay để Thụy Sĩ xem xét lại lập trường của mình và đưa ra một số sẵn sàng.

Họ tìm cách thuyết phục Thụy Sĩ rằng việc tiếp tế cho các quốc gia không tham gia cuộc chiến ở Ukraine - ngay cả khi điều đó cho phép các quốc gia đó xem xét việc giao thêm vũ khí cho chính Kiev - sẽ không vi phạm các quy tắc xuất khẩu vũ khí của nước này.

Quốc hội Thụy Sĩ đã cấp phê duyệt tạm thời vào tháng 9. Quân đội Thụy Sĩ, nơi sở hữu xe tăng, sau đó đã nộp đơn yêu cầu xuất khẩu. Điều này đã được chính thức phê duyệt vào thứ Tư.

1701057357205.png

Xe tăng Leopard 2 A4 của Thụy Sỹ
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,102
Động cơ
655,047 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Vương quốc Anh có 900 xe tăng Chieftain thời Chiến tranh Lạnh và 180 xe tăng Challenger 2 chưa sử dụng

Theo phân tích từ Defence24 , một ấn phẩm của Ba Lan, người ta suy đoán rằng có khoảng 900 xe tăng Chieftain, di vật từ thời Chiến tranh Lạnh, nằm trong các kho niêm cất không được tiết lộ của Quân đội Anh. Những chiếc xe tăng này, xuất hiện từ thời điểm căng thẳng toàn cầu gia tăng, được giữ kín bởi Bức màn sắt ở châu Âu.

1701169018452.png

Xe tăng Chieftain

Báo cáo còn tiết lộ một dự đoán rằng Quân đội Anh có thể sở hữu 180 xe tăng Challenger 2 và chưa được sử dụng. Defence24 chỉ ra rằng những chiếc xe tăng này đã có sẵn, tuy nhiên, chúng không có trong kế hoạch nâng cấp lên mẫu Challenger 3.

Theo đánh giá của Defence24, tình trạng tồn kho xe tăng trên khắp châu Âu và khắp các quốc gia thành viên NATO ở châu Âu không vẽ nên một bức tranh màu hồng.

Báo cáo này xuất hiện trong bối cảnh các đồng minh của Ukraine ngày càng lo ngại, khẳng định rằng nguồn cung cấp vũ khí của họ đang nhanh chóng cạn kiệt. Ngoài ra còn có những lo ngại rằng châu Âu không thể sản xuất kịp thời 1 triệu quả đạn pháo cần thiết, có thể do hạn chế về năng lực. Những mối lo ngại này trùng hợp với thời điểm Pháp quyết định không chuyển xe tăng Leclerc tới Ukraine, Đức đang tân trang và chuyển những chiếc Leopard 1 cũ, Anh 'gần như không thể tìm thêm được' 14 xe tăng Challenger 2.

1701169198324.png

Xe tăng Chieftain

Sau khi Chiến tranh Lạnh lên đến đỉnh điểm, quân đội Anh đã thực hiện một số cắt giảm đáng chú ý về khả năng phòng thủ của mình, như một phân tích của Ba Lan đã chỉ ra. Một ví dụ quan trọng là việc rút toàn bộ đội xe tăng Chieftain khỏi biên chế của họ, tổng cộng lên tới khoảng 900 chiếc vào năm 1995. Hơn nữa, Quân đội Anh cũng loại bỏ dần 420 xe tăng Challenger 1 của họ vào năm 2001, với 402 chiếc được bán cho Jordan.

Bổ sung cho sự ra đi của Chieftain và Challenger 1, Quân đội Anh đã đưa Challenger 2 vào thay thế họ. Họ đã đặt hàng 386 xe tăng chiến đấu chủ lực cùng với 22 xe tăng huấn luyện điều khiển không có tháp pháo, cũng như 33 chiếc xe bắc cầu tấn công Titan và xe tăng công binh Trojan.

Tuy nhiên, các xe Challenger 2 phải chịu tổn thất trong nhiều năm. Một số đã bị phá hủy và ngừng hoạt động ở Iraq. Từ năm 2010 đến năm 2014, thêm 43 xe tăng được coi là không xứng đáng được thay mới do hư hỏng đáng kể và hao mòn quá mức, dẫn đến việc phải loại bỏ chúng. Vào năm 2023, thêm 14 chiếc Challenger 2 đã được tặng cho Ukraine như một phần viện trợ quân sự của họ – một trong số đó đã bị phá hủy trong chiến đấu.

1701169398087.png

Challenger 2 bị phá huỷe tại Iraq

Xem xét những con số này, người ta ước tính rằng Quân đội Anh hiện sở hữu khoảng 328 xe tăng Challenger 2. Hiện tại, 227 chiếc trong số này đang được sử dụng, trong khi 101 chiếc đang được cất giữ. Ngoài các xe đang hoạt động, các kế hoạch đang được tiến hành nhằm chỉ nâng cấp 148 xe tăng lên tiêu chuẩn Challenger 3. Điều này ngụ ý rằng sau khi nâng cấp, khoảng 180 chiếc Challenger 2 vẫn sẽ được dự trữ.

Trong lịch sử, nhà máy Barnbow ở Leeds và Elswick ở Newcastle trên sông Tyne là trung tâm sản xuất xe tăng Challenger 2. Hiện nay, những nhà máy này không còn hoạt động nữa. Về mặt lý thuyết, có khả năng khôi phục các hoạt động này bằng cách tận dụng tài sản từ các nhà máy hiện có như Nhóm Hỗ trợ Quốc phòng Babcock và tập đoàn RBSL [Rheinmetall BAE Systems Land].

Tuy nhiên, việc tăng cường sản xuất quân sự không chỉ là thách thức về hậu cần mà còn là thách thức chính trị. Việc đưa ra những quyết định như vậy thường có thể gặp khó khăn trong bối cảnh chính trị của Vương quốc Anh.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,102
Động cơ
655,047 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Nga dùng Su-30SM để săn, diệt xuồng không người lái ở Biển Đen

Lực lượng Hàng không Vũ trụ Nga, thường được gọi là VKS hoặc RuAF, được biết đến với việc thường xuyên sử dụng máy bay chiến đấu Su-30SM để chống lại các tàu biển không người lái ở Biển Đen. Quy trình toàn diện về các hoạt động như vậy được mô tả một cách sinh động trong một video được đăng trên nền tảng truyền thông xã hội X [từng được gọi là Twitter].


Không còn nghi ngờ gì nữa, Su-30SM giành chiến thắng trong bất kỳ cuộc chạm trán, trên thực tế đảm bảo tiêu diệt 100% bất kỳ xuồng không người lái trên mặt nước nào được đánh dấu và khóa mục tiêu.

Nhưng câu hỏi còn sót lại là – nó hiệu quả đến mức nào? Có rất nhiều tranh luận ủng hộ suy đoán rằng Nga có thể đang triển khai một loại vũ khí khác. Hơn nữa, có một lập luận thuyết phục ủng hộ việc sử dụng vũ khí thay thế.

1701169589127.png


Nhiều nhà phân tích lại ủng hộ quan điểm rằng các loại hoạt động này được thực hiện tốt hơn bằng trực thăng tấn công hoặc máy bay không người lái tấn công. Những lựa chọn này không chỉ hoàn thành thành công chiến dịch mà khả năng tổn thất của chúng, so với Su-30SM, sẽ được coi là “ít tốn kém hơn” .

Khi nói đến chi phí, rõ ràng hoạt động như vậy sẽ tạo ra gánh nặng tài chính nặng nề hơn cho ngành hàng không Nga. Dữ liệu từ các nguồn có thể truy cập công khai chỉ ra rằng một giờ bay của Su-30 có thể khiến người nộp thuế Nga phải trả từ 10.000 đến 13.000 USD. Mặc dù chúng tôi không có số liệu cụ thể về chi phí cho một giờ bay trên trực thăng Ka-52 của Nga, nhưng khá an toàn khi cho rằng con số đó sẽ thấp hơn đáng kể. Chi phí hàng giờ để vận hành máy bay không người lái tấn công là rất nhỏ so với Su-30, điều này càng nhấn mạnh thêm điểm này.

Không còn nghi ngờ gì nữa, Su-30, đặc biệt là biến thể Su-30SM, thường xuyên được biên chế cho lực lượng hải quân. Vì vậy, việc triển khai Su-30SM tấn công các mục tiêu trên biển là một phần nhiệm vụ thường xuyên của phi công.

1701169755403.png


Đáng chú ý, Nga thường xuyên sử dụng Su-30 để chống lại nhiều loại tàu khác nhau, cả có người lái và không người lái. Một sự cố nổi bật xảy ra vào tháng 8 khi Bộ Quốc phòng Nga tiết lộ rằng một phương tiện trinh sát đổ bộ của Ukraine ở Biển Đen đã bị Su-30 tiêu diệt. Theo tuyên bố, cuộc giao tranh diễn ra khi tàu di chuyển đến gần các cơ sở khai thác khí đốt của Nga và sau đó bị máy bay chiến đấu Sukhoi Su-30 phá hủy.

Trong một vụ việc tiếp theo một tháng sau đó, Bộ Quốc phòng Nga đưa tin, bộ đôi Su-30SM cùng với MiG-29 đã phá hủy 4 tàu, khiến “50 quân nhân Ukraine” trên các tàu đó thiệt mạng .

Su-30SM, một biến thể cụ thể của Su-30MKI điều khiển lực đẩy, là sản phẩm của Tập đoàn Irkut được thiết kế dành riêng cho Lực lượng Hàng không Vũ trụ Nga. Máy bay chiến đấu thế hệ thứ 4+ này, còn được NATO gọi với tên Flanker-H, có độ hiện đại đáng chú ý.

1701169856022.png


Sự khác biệt của Su-30SM là nó được cải tiến tiên tiến để đáp ứng nhu cầu đa dạng của quân đội Nga. Chúng bao gồm các hệ thống radar chuyên dụng, hệ thống liên lạc vô tuyến chi tiết, hệ thống nhận dạng bạn hay thù chính xác, ghế phóng hiện đại, một loạt cải tiến về vũ khí và các thay đổi hệ thống máy bay quan trọng khác. Đáng chú ý, nó sử dụng radar N011M Bars, có phạm vi phát hiện tối đa 400 km và phạm vi quét 200 km, nhờ ăng-ten mảng pha hiện đại. Ngoài ra, khả năng siêu cơ động của máy bay phản lực được tăng cường thông qua các vây ngang phía trước và bộ đẩy định hướng cùng với việc sử dụng HUD góc rộng.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,102
Động cơ
655,047 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Đài Loan bắt đầu sản xuất hàng loạt hệ thống phòng không Sky Sword II

Viện Khoa học và Công nghệ Quốc gia Chung-Shan (NCSIST) thuộc sở hữu nhà nước của Đài Loan đã bắt đầu sản xuất hàng loạt khả năng phòng không tầm ngắn đến tầm trung trên đất liền được gọi là Sky Sword II (tên địa phương là Tien Chien II) , một sĩ quan Quân đội Trung Hoa Dân Quốc (RoCA) nói với Janes vào ngày 27 tháng 11.

1701170773916.png


Quan chức này cho biết, việc sản xuất hàng loạt đã bắt đầu nhằm đáp ứng yêu cầu RoCA đối với sáu hệ thống Sky Sword II.

Sĩ quan này cho biết thêm, hệ thống Sky Sword II bao gồm một Trung tâm quản lý chiến đấu CS/MYS-951 (BMC), một đơn vị radar CS/MPQ-951 (RU) và 4 đến 5 đơn vị bắn tên lửa (MFU).

Theo quan chức này, MFU có thể mang tới 4 tên lửa Sky Sword II và việc RoCA mua 6 hệ thống Sky Sword II bao gồm 6 BMC, 6 RU, 29 MFU và 246 tên lửa.

1701170794899.png
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,102
Động cơ
655,047 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Na Uy, Đức hợp tác phát triển tên lửa tấn công siêu thanh

Na Uy vừa tiết lộ kế hoạch cùng phát triển một loại vũ khí tấn công hải quân tốc độ cao, tầm xa mới với Đức.

1701170881163.png


Thông báo về động thái này vào ngày 24 tháng 11, Bộ trưởng Quốc phòng Na Uy Bjørn Arild Gram cho biết Tên lửa tấn công siêu âm (3SM) dự kiến – được đặt tên là Tyrfing (một thanh kiếm ma thuật trong thần thoại Bắc Âu) – đang bước vào giai đoạn phát triển sơ bộ để chờ quyết định đầu tư thực chất hơn vào năm tới. Kongsberg Defense & Aerospace, công ty trước đây đã phát triển Tên lửa tấn công hải quân (NSM), sẽ dẫn đầu chương trình phát triển 3SM, với mục tiêu đưa loại vũ khí mới này sẵn sàng giao hàng vào năm 2035.

Trước đây được gọi là Tên lửa tấn công hải quân tương lai (Dự án 1081), chương trình 3SM bắt nguồn từ công việc nghiên cứu được thực hiện nhằm xác định các yêu cầu phát triển tên lửa chung nhằm đáp ứng nhu cầu tấn công hải quân dài hạn của cả Na Uy và Đức. Ông Gram cho biết: “Đức là đối tác châu Âu quan trọng nhất của chúng tôi về hợp tác về thiết bị quốc phòng và là đồng minh quan trọng nhất trong NATO”. “Chính phủ hiện đang đề xuất rằng sẽ đưa ra quyết định để bắt đầu giai đoạn thiết kế ban đầu đầu tiên của dự án.”

1701170917857.png
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,102
Động cơ
655,047 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Nga đang sử dụng cựu lính đánh thuê Wagner để tấn công khu vực Kupyansk

1701171715687.png


Kể từ đầu tháng 11, quân đội Nga đã mất 8.690 quân nhân và 1.002 đơn vị thiết bị quân sự trong khu vực do Nhóm lực lượng chiến lược tác chiến Khortytsia chịu trách nhiệm.

Tư lệnh Lục quân Ukraine, Oleksandr Syrskyi đã báo cáo điều này trong một bài đăng trên Telegram.

Ông lưu ý rằng theo hướng Kupyansk, các đơn vị Storm, Storm Z và Storm V, được sử dụng để tấn công các vị trí của Ukraine.

1701171801722.png


Sự hiện diện của các cựu lính đánh thuê Wagner, những người cũng tham gia các cuộc tấn công, đã được xác định.

Syrskyi nói thêm rằng Nga không đạt được thành công nào trong lĩnh vực này.

Các hoạt động chiến đấu đang diễn ra gần Ivanivka và Synkivka, ở khu vực Kharkov.

Tại khu vực Lyman, quân Nga đang cố gắng tiến hành các cuộc tấn công trong khu vực lâm nghiệp Serebrianskyi. Họ đang tích cực sử dụng máy bay ném bom, máy bay chiến đấu và trực thăng hỗ trợ hỏa lực.

Trên mặt trận Bakhmut, quân Nga không từ bỏ nỗ lực di dời các đơn vị Ukraine khỏi vị trí của họ ở Klishchiivka. Tại khu vực này, Nga bắt đầu sử dụng máy bay không người lái kamikaze thường xuyên hơn.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,102
Động cơ
655,047 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
XU HƯỚNG PHÁT TRIỂN VÀ TRANG BỊ XE CHIẾN ĐẤU TRÊN BỘ KHÔNG NGƯỜI LÁI
Rất nhiều quốc gia đang phát triển các loại phương tiện chiến đấu trên bộ không người lái (UGV) và với những tiến bộ gần đây về rô-bốt và hệ thống tự hành, UGV đang được sử dụng cho các nhiệm vụ ngày càng phức tạp như tuần tra vành đai căn cứ và đảm bảo hậu cần, đồng thời chúng cũng đang được cân nhắc đưa vào chiến đấu trên chiến trường như Ukraina.

Các UGV của quân đội đã xuất hiện từ trước Chiến tranh Thế giới lần thứ II, nhưng chưa được sử dụng rộng rãi như phương tiện bay không người lái (UAV) và phương tiện mặt nước không người lái của hải quân, vì UGV khó lập bản đồ chính xác thực địa xung quanh và khó di chuyển trên các địa hình phức tạp. Do đó, trong nhiều thập kỷ, rô-bốt chiến trường chủ yếu được điều khiển từ xa và được sử dụng cho nhiệm vụ công binh và xử lý vật liệu nổ, đặc biệt là ở Afghanistan và Iraq.


1701221252939.png

UGV được sử dụng rà phá mìn tại Afganistan

Chức năng tự hoạt hoàn toàn đang dần được hiện thực hóa, và được thúc đẩy nhanh hơn nhờ vàotrí tuệ nhân tạo, thị giác máy tính, các cảm biến được cải tiến, liên lạc không dây, hệ thống năng lượng lai, hệ thống đinh vị toàn cầu và pin tốt hơn. Mặc dù các công nghệ truyền động đã phát triển được một thời gian, nhưng chỉ có những cải tiến gần đây mới được ứng dụng trong các cảm biến cần thiết cho tác vụ điều hướng UGV (đó là các cảm biến liên quan đến ra-đa, sóng siêu âm, hệ thống định vị toàn cầu và công nghệ đo khoảng cách mục tiêu bằng tia laze - LIDAR), với những camera thông dụng, giá rẻ có khả năng theo dõi cả ngày và đêm.

Những tiến bộ kể trên cho phép UGV thực hiện các nhiệm vụ ngày càng đa dạng, chẳng hạn như tình báo, trinh sát và giám sát (ISR), chuyển tiếp liên lạc, gây nhiễu, hỗ trợ chiến đấu, tìm kiếm cứu nạn, sơ tán y tế, lập bản đồ đường hầm, rà phá bom mìn, chữa cháy, v.v. và các quốc gia như Mỹ, Estonia, Nga, Trung Quốc và Australia đã đưa những con la rô-bốt thồ hàng vào thực hiện nhiệm vụ hoặc thử nghiệm chúng.

1701221361788.png

UVG vận tải, vận chuyển thương binh của Australia

Khi việc xác định mục tiêu, giảm thiểu độ giật vũ khí và việc khai hỏa từ xa đạt được những tiến bộ, thì việc hỗ trợ chiến đấu trở thành một thị trường ngày một phát triển. Đầu năm 2019, Hãng MBDA và Milrem đã trưng bày thứ mà họ nói là UGV chống tăng đầu tiên trên thế giới. Phương tiện này được trang bị tên lửa chống tăng MMP và súng máy. Kể từ đó, hàng chục chiếc UGV được trang bị vũ khí chống tăng đã xuất hiện. Mặc dù hầu hết các UGV chiến đấu đều dựa trên các nền tảng nhỏ hiện có và không được trang bị lớp giáp, nhưng một số UGV chiến đấu chuyên dụng cỡ lớn đang được phát triển, chẳng hạn như chiếc Textron Systems Ripsaw M5 và xe chiến đấu rô-bốt Type-X nặng 12 tấn của Hãng Milrem Robotics có thể được trang bị pháo 30 hoặc 40mm và các loại vũ khí khác.

1701221489184.png

UVG Textron Systems Ripsaw M5

Trí tuệ nhân tạo đang giúp tăng cường năng lực bầy đàn nhằm mục đích áp đảo đối phương hoặc điều khiển nhiều phương tiện cùng một lúc. Bầy đàn rô bốt có thể tự thân tác chiến, tuân theo mệnh lệnh của một rô bốt hoặc nhiều rô bốt chỉ huy, nếu một chỉ huy bị vô hiệu hóa, một chỉ huy khác có thể thay thế. Hãng Rheinmetall đã trang bị cho xe tải quân sự HX2 bộ công cụ tự hành, cho phép chúng tác chiến theo giao thức người chỉ huy – cấp dưới, và chỉ có phương tiện đầu tiên được con người điều khiển. Trong một thử nghiệm, một đoàn xe đã vận hành trong hơn 75 phút mà không cần con người can thiệp.

1701221620903.png

Xe tải quân sự HX2 của Rheinmetall

......
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,102
Động cơ
655,047 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Bộ tự hành của Rheinmetall là một trong những số công cụ ngày càng phát triển để có thể biến các phương tiện có người lái thành phương tiện tùy chọn theo chế độ không người lái/có người lái, chẳng hạn như Hãng Milrem cung cấp Bộ Chức năng Thông minh MIFK.

Khi các UGV trở nên lợi hại hơn, chúng ngày càng có khả năng phối hợp tác chiến cùng và tích hợp với các nền tảng không người lái khác (kết hợp có người lái/không người lái). Ví dụ, Hãng Praesidium Global cung cấp loại rô-bốt trinh sát Scout trọng lượng 70 kg, có thể mang trong xe bọc thép, khi chế độ ký sinh được kích hoạt, chúng có thể được đặt trong bọc kén chức năng và gắn vào sau xe tăng. Hãng Praesidium cũng dự tính chế tạo rô bốt trinh sát Scout Pathfinder là loại UGV có thể thả từ trên không đầu tiên trên thế giới. Chúng có thể nhảy dù xuống khu vực hậu tuyến của đối phương trong khi Trung Quốc đã tiến hành thử nghiệm vận chuyển UGV nhỏ bằng máy bay không người lái. Hãng General Dynamics Land Systems đã giới thiệu nền tảng rô-bốt TRX được trang bị 50 quả đạn tuần kích AeroVironment Switchblade.

1701221765171.png

Rô bốt trinh sát Scout Pathfinder

THÁCH THỨC

Để đạt được tất cả những tiến bộ một cách nhanh chóng, phương tiện UGV phải vượt qua nhiều thách thức, đặc biệt là các hệ thống hỗ trợ chiến thuật và học thuyết mớiđang được phát triển theo chúng, cũng như các tác động pháp lý và đạo đức đối vớicác loại rô bốt được trang bị vũ khí.

Một trở ngại lớn là các phương tiện UGV cần có chuỗi hậu cần riêng cho chúng và chúng làm tăng thêm tính phức tạp, chi phí và những bảo trì đáp ứng các hoạt động trên chiến trường. Phương tiện UGV cũng có tầm hoạt động hạn chế, đặc biệt nếu dựa vào nguồn pin. Để giải quyết vấn đề cơ động, công ty Plasan của Israel đã phát triển loại mô-đun chạy điện hoạt động trên mọi địa hình (ATeMM), có chức năng như một phương tiện kéo nhằm cung cấp thêm lực kéo cho xe điều khiển hoặc hoạt động như một UGV độc lập (có thể sử dụng hai đến bốn mô-đun ATeMM được kết hợpvới nhau để tạo ra một UGV lớn hơn). Mặc dù những con la rô-bốt có thể trợ giúp những quân nhân đang bị quá tải, nhưng binh sĩ thường lo ngại rằng những phương tiện to lớn, ồn ào đi theo họ sẽ làm mất đi vai trò của họ, là mục tiêu dễ bị tấn công và không thể vượt qua chướng ngại vật hoặc không thể hoạt động vào ban đêm/trong điều kiện tầm nhìn kém.

Mặc dù các phương tiện có bánh chiếm ưu thế nhờ khả năng vượt qua địa hình khó khăn, nhưng UGV bốn chân mang lại khả năng cơ động cao hơn và có thể di chuyển lên cầu thang, với các phương tiện có chân như phương tiện do Công ty Boston Dynamics phát triển tỏ ra cực kỳ nhanh nhẹn, một phiên bản lội nước của Hãng Ghost Robotics là chó rô-bốt Vision 60 thậm chí có thể bơi nhờ hệ thống đẩy phản lực dưới nước. Tuy nhiên, UGV không thể có được tải trọng như xe bánh xích hoặc bánh lốp. Để hỗ trợ khả năng tàng hình, động cơ điện thường được ưa chuộng hơn động cơ đốt trong do động cơ điện gần như không phát ra âm thanh, nhưng các nhà sản xuất đang nghiên cứu các loại nguồn điện khác mang lại độ bền tốt hơn, chẳng hạn như tập đoàn Force W của Pháp, vào giữa năm 2022 đã giới thiệu với quân đội Pháp sản phẩm UGV Weaselchạy bằng năng lượng hydro, loại pin hydro có thể được tiếp nhiên liệu nhanh chóng và không gây tiếng ồn.

1701221876734.png

Chó rô-bốt Vision 60

Các hệ thống tự hành đang cho thấy thật sự khó hoàn thiện và UGV thường cần phải có người điều khiển, và điều này khiến nó dễ bị nhiễu. Có thể sử dụng hệ thống định vị quán tính và các hệ thống định vị khác hoặc cáp vật lý để điều điều khiển, nhưng yêu cầu cần tăng cường khả năng chống hack và tiếm quyền điều khiển UGV là một vấn đề quan trọng khác mà các nhà sản xuất phải cân nhắc.

.....
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,102
Động cơ
655,047 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Đưa vào thực chiến

Quân đội trên khắp thế giới đang theo dõi chặt chẽ cuộc xung đột ở Ukraine, chiến trường mà có rất nhiều UGV đã được triển khai. Nga đang sử dụng các UGV rà phá bom mìn Uran-6 và Prohod-1 (Uran-6 cũng đã được triển khai tới Syria và Nagorno-Karabakh). Các UGV khác của Nga có thể được triển khai ở giai đoạn sau. Nga có khá nhiều UGV chiến đấu, hậu cần, chữa cháy và khắc phục vật nổ đang trong giai đoạn phát triển và hy vọng sẽ đưa các phương tiện chiến đấu không người lái Uran-9 và Nerekhta vào thử nghiệm phục vụ trong năm 2022. UGV Uran-9 được trang bị một khẩu pháo 30 mm và súng máy đồng trục, đồng thời có thể mang theo tên lửa chống tăng Ataka. Nó đã được triển khai tới Syria vào đầu năm 2019 nhưng quá trình thử nghiệm hoạt động đã phát hiện ra những hạn chế trong liên kết liên lạc, định hướng cho người vận hành và thu thập thông tin mục tiêu.

1701221982427.png

UGV rà phá bom mìn Uran-6

Các công ty của Ukraine cũng đã phát triển nhiều UGV, bao gồm cả chiếc Fantom được trang bị tên lửa chống tăng. Hãng Temerland vào tháng 6 đã thông báo rằng loại UGV Gnom của họ sẽ được lực lượng Ukraine sử dụng để thực hiện nhiệm vụ trinh sát và hỗ trợ hỏa lực, nhờ được gắn mộtcamera góc rộng, có độ phân giải cao. Nó được trang bị súng máy 7,62mm nhưng các phiên bản khác có thể được sử dụng cho nhiệm vụ hậu cần và kỹ thuật, hoặc để rải mìn chống tăng. Một loại UGV của Hãng Milrem Robotics là chiếc THeMIS đã được đưa đến Ukraine. Chiếc đầu tiên thuộc phiên bản UGV này đã được Kiev tiếp nhận để vận chuyển thiết bị và thương binh. Vào tháng 8 năm 2022, Nga đã treo giải thưởng 1 triệu RUB cho tổ chức hoặc cá nhân nào bắt được nó. Ukraine là quốc gia đầu tiên triển khai THeMIS trong thực chiến, mặc dù trước đó, vào năm 2019/2020, quân đội Estonia cũng đã triển khai ở loại UGV này ở Mali, nơi nó được sử dụng để vận chuyển vật tư.Vào năm 2021, Hãng Milrem đã giao một số UGV cho quân đội Thái Lan để thử nghiệm. Những UGV được quân đội Thái đặt tên là D-Iron này có thể được khai hỏa vũ khí từ xa.

1701222151098.png

UGV THeMIS

Tại châu Á-Thái Bình Dương

Hầu hết các công ty quốc phòng lớn đang nghiên cứu UGV và nhiều quân đội ở châu Á-Thái Bình Dương đang tích cực theo đuổi các phương tiện chiến đấu không người lái. Chẳng hạn, Đài Loan vào năm 2015 đã tiết lộxe chiến đấu bánh xích hạng nhẹ điều khiển từ xa (LRCCV) với kết cấu dạng mô-đun có thể hoán đổi cho nhau phục vụ các nhiệm vụ quân sự và an ninh, và Viện Công nghệ Quốc phòng của Việt Nam đã phát triển chiếc UGV RBB-01 được trang bị súng tiểu liên. Viện này cũng được cho là đang trong quá trình thử nghiệm một loại UGV rất nhỏ được trang bị súng trường tấn công.

1701222257740.png

UGV RBB-01 của Việt Nam

Australia

Australia đã tỏ rõviệc sẵn sàng trong việc sử dụng UGV và đã từng là một quốc gia sử dụng nhiều loại phương tiện này trong lĩnh vực khai thác mỏ và tài nguyên. Sách Trắng Quốc phòng Australia 2016 đã xác định nhu cầu tăng cường năng lực UGV của Lực lượng Phòng vệ Australia và trong những năm gần đây, Lực Lượng Phòng về Australia đã thử nghiệm nhiều nền tảng khác nhau, từ loại UGV ThrowBot cầm tay đến xe bọc thép tự hành chở quân M113AS4, rồi chiếc UGV Jaeger-C của công ty GaardTech trong nước và chó rô-bốt Vision 60.

1701222362111.png

UGV ThrowBo

Các phương tiện mặt đất không người lái của quân đội đã xuất hiện từ trước Chiến tranh Thế giới lần thứ II, nhưng chưa được sử dụng rộng rãi như phương tiện bay không người lái (UAV) và phương tiện mặt nước không người lái của hải quân, vì UGV khó lập bản đồ chính xác môi trường xung quanh và cơ động khó khăn hơn trên địa hình.

Trong Cuộc tập trận Talisman Sabre 2019, Lục quân Australiađã thử nghiệm chiếc MAPS Mule, một phương tiện rô bốt sáu bánh do Hãng Praesidium Global chế tạo và có thể vận chuyển tới 500 kg. Lực lượng Quốc phòng Australia cũng sử dụng rô-bốtkhắc phục vật nổ và đang phát triển UGV Muskito có chức năng mở đường, dựa trên mẫuHDT Hunter Wolf 6x6 bánh của Mỹ.

1701222460543.png

Xe bọc thép tự hành chở quân M113AS4

Ngoài ra, các công ty Australia như Cyborg Dynamics Engineering và BIA5 đang sử dụng nguồn tài trợ của chính phủ để phát triển một UGV bán tự hành mới cho Lực lượng Quốc phòng Australia, thông quabản hợp đồng được trao vào cuối năm 2021. Điều này có được là do những nỗ lực chế tạo thành công phương tiện bánh xích Warfighter trước đó. Dựa trên cấu trúc bộ khung gầm của chiếc OzBot do Hãng BIA5 chế tạo, tải trọng của chiếc Warfighter là 330 kg, nó có thể bao gồm cả chức năng khai hỏa từ xa.

1701222502342.png

UGV Warfighter

....
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,102
Động cơ
655,047 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

Trung Quốc

Trung Quốc đang thúc đẩy việc sử dụng UGV quân sự ở Châu Á Thái Bình Dương và đã phát triển UGV trong một số năm. Chẳng hạn, một cuộc tập trận vào tháng 8 năm 2019 đã chứng kiến các đơn vị thiết giáp của Trung Quốc tiến hành các cuộc thử nghiệm tầm cao với các hệ thống không người lái, bao gồm cả rô-bốt dọn đường và đến tháng 4 năm 2020, Quân đội Trung Quốc đã triển khai UGV thực hiện các nhiệm vụ trinh sát. Quy mô mà các UGV được đưa vào thực hiện các nhiệm vụ trong Quân đội Trung Quốc được thể hiện rõ trong cuộc tập trận đổ bộ vào giữa năm 2022 bao gồm nhiều phương tiện trinh sát không người lái, phương tiện chống tăng không người lái, trạm vũ khí tự hành và chó rô-bốt.

1701222597471.png


Hãng Norinco đang tiếp thị các UGV trên thị trường quốc tế và đã có một số mẫu được biên chế cho Quân đội Trung Quốc, bao gồm chiếc Sharp Claw 1 nặng 120 kg, được trang bị súng máy 7,62mm. Chiếc UGV này đã được đưa vào sử dụng vào đầu năm 2020 và sau đó được triển khai tới Tây Tạng, cùng với các UGV hậu cần Mule-200 do Công ty Zhong Tian Zhi Kong Technology Holdings chế tạo. Chiếc Sharp Claw 1 có thể được vận chuyển và triển khai bởi chiếc Sharp Claw 2 6x6 bánh lớn hơn nhiều (trọng lượng 1 tấn) nhờ có toa chở hàng phía sau. Sharp Claw 2 có thể được trang bị cảm biến và súng máy 7,62mm.

1701222636030.png

UGV Sharp Claw 1

Có vẻ như Quân đội Trung Quốc cũng đã đưa chiếc UGV Dragon Horse II 8x8 bánh có tính cơ động cao của Công ty Sunward Intelligent Equipment vào hoạt động để vận chuyển hàng hóa (trọng tải lên tới 1.000 kg). Qua một video được công bố vào đầu năm 2022 cho thấy nó đang vận chuyển đạn pháo.

Nhiều loại UGV quân sự khác nhau đang được phát triển ở Trung Quốc, với một số thiết kế khác thường là chiếc UGV bốn chân được trang bị pháo tự hành và phương tiện đổ bộ tự hành Marine Lizard, đạt tốc độ 80 km/h trên mặt nước và cơ động bằng bánh xíchtrên cạn với tốc độ 20 km/h. Một trong những chiếc lớn nhất thuộc gia đình UGV là chiếc do công ty Norinco và China South Industries Group phát triển dựa trên xe địa hình CS/VP16B Lynx 6x6 bánh. Chiếc UGV loại này được giới thiệu vào năm 2021, các biến thể có vũ trang và không vũ trang của nó đã được quân nhân Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc vận hành từ xa.

1701222682962.png

UGV Dragon Horse II 8x8

Ấn Độ

Quân đội Ấn Độ đã tụt hậu so với đối thủ Trung Quốc trong việc phát triển UGV, nhưng họ đang tìm cách mua chúng, đặc biệt là phục vụ các hoạt động tác chiếc trên cao. Một sự kiện vào tháng 12 năm 2021 được Quân đội Ấn Độ tổ chức nhằmthẩm định hơn 30 chiếc UGV phục vụ cho nhiệm vụ tình báo, trinh sát, giám sát và sơ tán y tế. Trong số đó có chiếc UGV ECARS của Hãng Bharat Forge. Phương tiện này có 2 cấu hình 4x4 bánh và 6x6 bánh. ECARS sau đó đã xuất hiện trong một cuộc tập trận chung của Ấn Độ/Nhật Bản vào năm 2022.

1701222743841.png

UGV ECARS của Hãng Bharat Forge

Tuy Tổ chức Nghiên cứu và Phát triển Quốc phòng (DRDO) của Ấn Độ đã chậm trễ trong việc phát triển UGV, nhưng cơ quan này cũng đã chế tạo được một số phương tiện không người lái thô sơ, đáng chú ý là SUV không người lái, Xe chiến đấu bộ binh BMP-1 (Muntra) điều khiển từ xa, và chiếc MASS và MARS có cấu hình nhỏ hơn. Tham vọng hơn của nước này là kế hoạch phát triển chiếc UGV chiến đấu dựa trên nên tảng chiếc xe tăng chiến đấu chủ lực Arjun Mk 1A, được trang bịpháo chính cỡ nòng 120 mm làm vũ khí nền tảng.

DRDO cũng đang hợp tác với Công tyLarsen & Toubro phát triển ba UGV. Nhiều công ty tư nhân khác cũng đang tiến hành các dự án phát triển UGV quân sự, bao gồm Torus Robotics, Combat Robotics và Defense Master India – công ty sau này vào năm 2020 đã cho ra mắt chiếc Sooran 4x4 bánh, trọng lượng 500 kg, được trang bị tháp súng máy điều khiển từ xa.

1701222792799.png

UGV Sooran 4x4

....
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,102
Động cơ
655,047 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
(Tiếp)

In-đô-nê-xi-a

Các công ty In-đô-nê-xi-a đã giới thiệu một số UGV trong thập kỷ qua, chẳng hạn như chiếc War bánh xích của hãng BDLtech, nhưng hầu hết các tiến bộ về hệ thống thiết bị quân sự đều thuộc về quân đội Indonesia. Vào năm 2018, Công ty Politeknik Kodiklatad thuộc Lục quân In-đô-nê-xi-a đã giới thiệu một mẫu UGV được thiết kế và sản xuất trong nước. Phương tiện này được trang bị súng máy 5,56mm. Cơ quan Nghiên cứu và Phát triển của Bộ Quốc phòng In-đô-nê-xi-a đang hợp tác với Công ty PT Ansa Solusitama Indonesia phát triển một UGV chiến đấu (giống mẫu Sentry Gun). Phương tiện này chạy bằng điện có thể chuyên chở tới 750 kg và được trang bị súng máy điều khiển từ xa.

1701222888399.png

UGV War bánh xích của hãng BDLtech

Malaysia

Kawbra là phương tiện đầu tiên được mô tả là thuộc loại UGV quân sự của Malaysia. Chiếc Kawbra được Viện Nghiên cứu Khoa học và Công nghệ Quốc phòng Malaysia ra mắt vào đầu năm 2022. Được phát triển từ năm 2019, phương tiện 4x4 bánh này chạy bằng điện và có khả năng hoạt động trong 4 giờ và tải trọng đạt 400 kg. Nó có thể được trang bị súng máy 7,62mm điều khiển từ xa.

1701222929774.png

UGV Kawbra

Singapore

Singapore đã nghiên cứu về UGV trong nhiều năm, kể từ năm 2011, Tổ chức Khoa học Quốc phòng Singapore đã công bố mẫu xe trình diễn Rush nặng 40 kg. Tổ chức này sau đó đã trưng bày phương tiện UGV bốn chân Harrier và xe Foxhound 4x4 bánh.Foxhound được công bố là có thể hoạt động trên địa hình phức tạp, tự hành, không cần bản đồ hoặc hệ thống định vị toàn cầu.

1701222965538.png

UGV Rush

Công ty ST Kinetics đã đi đầu trong việc nghiên cứu, phát triển UGV quân sự, chẳng hạn như vào năm 2018 công ty này đã giới thiệu chiếc UGV 4x4 bánh được trang bị súng máy 7,62mm, dựa trên nền tảng của chiếc Probot của hãng Roboteam. Công ty này cũng đã trang bị vũ khí trên chiếc Amstaf của Công ty Automotive Robotic Industries - Israel, và trên chiếc THeMIS của hãng Milrem, đồng thời sử dụng Amstaf làm cơ sở cho việc phát triển chiếc Jaeger 6x6 bánh tải trọng đạt 250 kg. Công ty ST Kinetics cũng đã phát triển một phiên bản xe Jaeger 8x8 bánh trong một dự án bắt đầu được triển khai vào năm 2015 Dự án lớn nhất của công ty này cho đến nay là phiên bản không người lái của Xe chiến đấu bọc thép bánh xích thế hệ tiếp theo (NGAFV) nặng 29 tấn, được trang bị pháo 30 mm và được công bố vào giữa năm 2019.

1701223035705.png

UGV của Công ty ST Kinetics

Hàn Quốc

Quân đội Hàn Quốc đặc biệt quan tâm đến UGV và đã thẩm định một số mẫu xe được chế tạo trong nước. Vào giữa năm 2021, Công ty Rotem Huyndai thuộc Tập đoàn Hyundai đã bàn giao một loại UGV cho Quân đội Hàn Quốc để tiến hành các thử nghiệm trong sáu tháng, trong khuôn khổ bản hợp đồng ban đầu cho hai phương tiện dựa trên nền tảng chiếc HR-Sherpa 6x6 bánh. Chiếc xe nặng 1,6 tấn này có tải trọng đạt 400 kg và có thể mang súng máy 5,56mm, nhưng còn có các cấu hình khác làm nhiệm vụ bảo đảm hậu cần, sơ tán y tế và an ninh.

1701223075915.png

UGV HR-Sherpa 6x6

Cuối năm 2021, Quân đội Hàn Quốc thông báo rằng họ đã bắt đầu thử nghiệm nguyên mẫu Xe bộ binh đa dụng thông minh không người lái (I-MPUGV) của Hãng Hanwha Defence. Phương tiện có tải trọng 500 kg, là phiên bản tiên tiến hơn của Xe bộ binh đa dụng không người lái (MPUGV) trước đó, cũng đã được quân đội Hàn Quốc thẩm định.

MPUGV sau đó đã phát triển thành chiếc Arion-SMET 6x6 bánh nặng hai tấn, được quân đội Mỹ lựa chọn để thẩm định vào cuối năm 2022. Chiếc xe có thiết kế theo hướng mô-đun để hỗ trợ các nhiệm vụ khác nhau. Một trạm vũ khí dựa trên mạng nơ-ron sâu có thể phát hiện và theo dõi binh lính địch, đồng thời đáp trả hỏa lực đối phương.

1701223112969.png

Arion-SMET 6x6

Tăng tốc độ phát triển các phương tiện UGV là do hầu hết các bộ phận của chúng đều có sẵn trên thị trường và UGV tiết kiệm chi phí và chế tạo nhanh hơn so với các phương tiện có người lái.

Với sự trở lại của cuộc cạnh tranh giữa các cường quốc và xung đột giữa các quốc gia, quá trình phát triển UGV đã tăng tốc và việc sử dụng chúng trong các tình huống chiến đấu thực sự sẽ giúp định hướng cho lĩnh vực vốn đang nổi lên nhanh chóng này. Tăng tốc độ phát triển các phương tiện UGV là do hầu hết các bộ phận của chúng đều có sẵn trên thị trường và UGV tiết kiệm chi phí và chế tạo nhanh hơn so với các phương tiện có người lái. Đến những năm 2030, nhiều khả năng UGV sẽ là một thành phần quan trọng của quân đội hiện đại, mang lại thêm sức mạnh hỏa lực và hỗ trợ binh lính hoàn thành các nhiệm vụ nguy hiểm hoặc khó khăn./.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,102
Động cơ
655,047 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Thỏa thuận mua Mi-8 và Su-35 đã được hoàn tất – Iran xác nhận

Theo nhiều nguồn tin, các thỏa thuận cuối cùng về việc mua máy bay chiến đấu Su-35 và trực thăng Mi-28 của Iran đã được Thứ trưởng Bộ Quốc phòng nước này xác nhận.

1701223606065.png


Phát biểu với hãng thông tấn bán chính thức Tasnim của Iran, Thứ trưởng Bộ Quốc phòng Mehdi Ferhi thông báo rằng đã đạt được thỏa thuận liên quan đến việc cung cấp máy bay chiến đấu và trực thăng mua từ Nga.

Ferhi cho biết: “Việc đưa máy bay huấn luyện Yak-130, máy bay chiến đấu Sukhoi-35 và trực thăng tấn công Mi-28 tới đất nước chúng tôi đã được xác nhận và quá trình này đang diễn ra”.

Mặt khác, vẫn chưa rõ loại hình thanh toán mà Iran đã thực hiện cho Nga đối với các nguồn cung cấp được đề cập. Iran, nước cung cấp cho Nga đạn dược Shahid-136 Loitering, được cho là đã giao dịch theo hình thức “trao đổi hàng hóa” .

Diễn biến này tạo thêm một bước ngoặt mới cho câu chuyện đang diễn ra về việc Iran có được Su-35. Đầu năm nay, đã có một số rắc rối nhất định khi Mohammad-Reza Gharaei Ashtiani , khi được hỏi về thỏa thuận [được cho là sẽ hoàn tất vào năm trước], đã chỉ ra một sự thay đổi trong kế hoạch. Tuyên bố của ông ám chỉ khả năng của Iran trong việc tự sản xuất những máy bay chiến đấu tiên tiến như vậy.

1701223686558.png


Trước đó, các quan chức Iran đã đưa ra một số tuyên bố về các thỏa thuận sắp xảy ra với Nga về máy bay chiến đấu Sukhoi Su-35. Tuy nhiên, cho đến nay, chưa có thông báo nào trong số này đạt được kết quả cụ thể.

Mặc dù Ashtiani không tiết lộ chi tiết cụ thể nhưng ông xác nhận: “ Có thời điểm, chúng tôi đã đồng ý mua hàng, nhưng sau đó nhận ra rằng chúng tôi có khả năng chế tạo những [máy bay chiến đấu] này trong nước”. Ông không loại trừ khả năng xem xét lại việc mua sắm, đồng thời đề cập đến việc các nhà chức trách đang “đánh giá tình hình” và sẵn sàng xem xét lại nếu cần.

Tuy nhiên, về việc mua trực thăng Mi-8, Iran đã giữ im lặng về quy mô của thỏa thuận và số lượng đã thỏa thuận với Nga.

Như đã đưa tin vào tháng 9, Nga đã cung cấp cho Iran một số lượng không được tiết lộ máy bay huấn luyện phản lực tiên tiến và máy bay tấn công hạng nhẹ Ykovlev Yak-130 'Mitten'. Được chứng kiến trong chuyến bay tại Căn cứ Không quân Chiến thuật số 8 của Sân bay Quốc tế Isfahan, chiếc máy bay này mang dấu hiệu của Lực lượng Không quân Cộng hòa Hồi giáo Iran [IRIAF], hoàn chỉnh với số sê-ri đăng ký quốc gia 7-9701.

1701223778851.png


Hãng thông tấn Fars của Iran chia sẻ rằng việc tăng cường khả năng huấn luyện và chiến đấu của IRIAF là mục tiêu chính khi mua các máy bay Nga này. Tuy nhiên, các chi tiết cụ thể về số lượng cuối cùng, ngày giao hàng, đơn vị hoạt động, vai trò hoặc căn cứ vẫn chưa được tiết lộ.

Máy bay–Yak-130–so sánh về ngoại hình với Leonardo M-346 Master [cả hai đều có chung nhà phát triển] và HAIG L-15 Lieying. Đây là loại máy bay huấn luyện phản lực hai chỗ ngồi, hai động cơ tiên tiến, có thêm khả năng tấn công hạng nhẹ. Mẫu IRIAF được cho là được trang bị các giá treo dưới cánh và đầu cánh, cho thấy nó sẵn sàng thực hiện vai trò thứ yếu và 9 điểm cứng để gắn các bệ tên lửa, tên lửa không đối đất, súng máy/pháo và bom dẫn đường hoặc không dẫn đường.

Mô tả các thông số kỹ thuật của máy bay, nó bao gồm trọng lượng cất cánh tối đa 3.000 kg, tốc độ tối đa đạt 572 kt, tầm bay lên tới 1.600 km, trần bay ở độ cao 41.020 ft và thời gian bay trong ba giờ. Điều này bao gồm việc bổ sung hai thùng dầu bổ sung và một đầu tiếp nhiên liệu trong chuyến bay có thể tháo rời tùy chọn.

Su-35 của Iran là loại sản xuất cho Ai Cập?

Chính phủ Ai Cập được cho là đã đặt hàng 24 máy bay chiến đấu Sukhoi Su-35S từ Nga để tăng cường khả năng của Không quân Ai Cập (EAF). Tuy nhiên, đã có sự chậm trễ đáng kể trong việc chuyển giao các máy bay phản lực này từ Liên bang Nga tới Ai Cập.

1701223939310.png

Su-35 sơn màu không quân Ai Cập

Các suy đoán cho rằng việc không giao hàng có thể là do lý do chính trị, trong đó Ai Cập nêu rõ các vấn đề kỹ thuật là lý do chính. Điều thú vị là Iran đã nổi lên là khách hàng mua những chiếc Su-35 vốn ban đầu được dành cho Ai Cập. Iran, vốn rất muốn mua các máy bay phản lực Su-35S do Ai Cập đặt hàng ban đầu, đã hoàn tất thành công các thủ tục cần thiết với Liên bang Nga.

Các chuyên gia phỏng đoán rằng việc mua máy bay mới sẽ thay đổi cuộc chơi đối với Không quân Iran. Hiện đang bị bao vây vì thiếu thiết bị và phụ tùng hiện đại do các lệnh trừng phạt được áp đặt, động thái này nhằm củng cố đáng kể khả năng của họ.

Nhận định sâu sắc từ các nhà phân tích cho thấy việc Iran mua Su-35 có thể thay đổi cách tiếp cận của Israel trong việc chống lại chương trình hạt nhân của Iran. Israel coi chương trình hạt nhân của Iran là mối đe dọa đáng kể đối với an ninh của nước này. Đáng chú ý, những tiết lộ gần đây cho thấy Iran đã làm giàu uranium đủ để chế tạo quả bom hạt nhân đầu tiên.

1701224040267.png

Su-35 sơn màu không quân Ai Cập

Su-35 có khả năng áp đặt các hạn chế đối với hoạt động của không quân Israel tại Iran, bao gồm cả Syria, nơi Tổng thống Syria Bashar al-Assad cho phép lực lượng dân quân được Tehran hỗ trợ thiết lập căn cứ và kho vũ khí. Các nhà phân tích Trung Đông cho rằng những chiếc Su-35 này của Iran có khả năng theo dõi và tấn công quá trình tiếp nhiên liệu cho các máy bay F-35 của Israel trên không trung. Điều này hàm ý yếu tố rủi ro tăng cao đối với cả Tel Aviv và Không quân.

Các nguồn tin chưa được xác minh cho thấy Iran đang trong quá trình chuẩn bị một cơ sở cố định cho Su-35. Điều đáng nói là cách đây một tháng , những hình ảnh vệ tinh về căn cứ Eagle 44 của Iran đã được công bố. Một mô hình kích thước thật đã được kiểm tra của Su-35, được phát hiện ở lối vào căn cứ, cho thấy người Iran đã thử nghiệm các kho chứa và đường băng ngầm trong căn cứ để kiểm tra xem chúng cóphù hợp cho máy bay chiến đấu Nga hay không.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,102
Động cơ
655,047 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Nếu tiếp tục sản xuất F-22, mỗi chiếc máy bay sẽ có giá 200 triệu USD

1701224286894.png


Với việc Trung Quốc và Nga triển khai máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm của riêng họ, dường như có nhu cầu rõ ràng về việc tăng cường sản xuất F-22 để chống lại các mối đe dọa công nghệ cao này. Điều này có thể sẽ yêu cầu mở lại các dây chuyền sản xuất không hoạt động lâu ngày.

Nhìn thoáng qua, lập luận này có giá trị và thậm chí còn gây ra khá nhiều cuộc thảo luận công khai cách đây vài năm. Tuy nhiên, thực tế lại cho thấy một kịch bản khác, thách thức hơn.

Một khoản khổng lồ 74 tỷ USD đã được chi trong suốt vòng đời của F-22, một khoản chi thực sự tốn kém. Lý do khiến Hoa Kỳ ngừng sản xuất vào năm 2011 là một lý do mang tính chiến lược - người ta cho rằng một máy bay đánh chặn nhanh nhẹn, tốc độ cao được thiết kế để chiến đấu không có giá trị gì trong bối cảnh cuộc chiến chống khủng bố.

1701224340135.png


Các hoạt động ở Afghanistan và Iraq hiện nay chủ yếu đã kết thúc, để dành cho cuộc chiến đang diễn ra chống lại các phần tử IS còn sót lại và phần lớn rơi vào phạm vi hoạt động của các lực lượng đặc biệt.

Tuy nhiên, bối cảnh địa chính trị hiện tại có thể đòi hỏi phải đánh giá lại chiến lược này. Khả năng xảy ra xung đột ngày càng tăng với các cường quốc đáng gờm như Nga và Trung Quốc, chưa kể đến các quốc gia đại diện như Iran và Triều Tiên, có thể đặt ra tầm quan trọng mới đối với những chiếc máy bay lão luyện trong chiến đấu tầm gần.

Các vấn đề của F-22

Mặc dù có khả năng ấn tượng nhưng F-22 Raptor không phải là không gặp phải những khó khăn. Máy bay chiến đấu hiệu suất cao này đòi hỏi phải thực hiện một danh sách kiểm tra đáng kể trước chuyến bay. Có một vụ tai nạn tai tiếng từng xảy ra từ nhiều năm trước mà Lực lượng Không quân có xu hướng tránh thảo luận.

1701224440152.png

Một chiếc F-22 gặp sự cố không thả càng khi hạ cánh

Mối lo ngại về độ tin cậy của Raptor cũng đã được nâng lên. Đáng chú ý, hệ thống oxy của máy bay đã gặp vấn đề và có trường hợp bộ phận hạ cánh bị hỏng. Hơn nữa, lớp phủ tàng hình của máy bay thường xuyên đòi hỏi phải bảo trì thường xuyên.

Cũng có quan điểm cho rằng toàn bộ dự án có thể quá tham vọng và lạc quan. Ban đầu, Không quân dự định mua 750 chiếc F-22. Tuy nhiên, cuối cùng họ chỉ mua 186 chiếc máy bay chiến đấu này. Hiện tại, các ước tính cho thấy có ít hơn một trăm chiếc thường bay trên không vào bất kỳ thời điểm nào.

Mặc dù phải đối mặt với nhiều thách thức, nhưng máy bay chiến đấu tàng hình vẫn tự hào về dữ liệu hiệu suất hỗ trợ một cách ấn tượng cho những người ủng hộ nó.

Với tốc độ tối đa ấn tượng Mach 2, trần hoạt động 50.000 feet và tầm hoạt động vượt trội 1.841 dặm mà không cần tiếp nhiên liệu, sức hấp dẫn của F-22 chắc chắn là rất hấp dẫn.

1701224498067.png


Ngoài việc thiết lập ưu thế trên không, máy bay chiến đấu tàng hình còn đóng vai trò quan trọng trong việc loại bỏ các mối đe dọa trên mặt đất.

Khả năng tiếp cận công nghệ đảm bảo rằng những cập nhật mới nhất về thông tin bảo trì chỉ cách một kết nối máy tính. Hơn nữa, máy bay chiến đấu tàng hình tiếp tục cải thiện kho vũ khí của mình với những bổ sung như tên lửa ngoài tầm nhìn tiên tiến. Các tính năng liên lạc nâng cao, chẳng hạn như liên kết dữ liệu, cho phép tương thích với các máy bay khác như F-35. Radar khẩu độ tổng hợp tiên tiến của nó góp phần nâng cao khả năng nhận biết tình huống vượt trội của F-22.

1701224550961.png


Hơn nữa, sức mạnh của máy bay chiến đấu tàng hình được nhấn mạnh bởi thành tích hoàn hảo của nó. Trong hết mô phỏng này đến mô phỏng khác, F-22 thống trị bầu trời, vô hiệu hóa mọi mối đe dọa trong tầm tay của nó. Khả năng tàng hình đặc biệt của nó thậm chí còn cho phép nó tránh được sự phát hiện của máy bay chiến đấu Iran.

Có vẻ như việc tăng cường sản xuất F-22 có thể phụ thuộc vào nguồn tài trợ bổ sung từ Quốc hội, một thực tế ngày càng rõ ràng.

Năm 2017, Không quân đã tiến hành một nghiên cứu để kiểm tra tính thực tế của việc sản xuất thêm máy bay F-22, xác định những trở ngại chính cho mục tiêu này. Rào cản nổi bật nhất là chi phí cắt cổ. Nếu không có dây chuyền sản xuất chuyên dụng, sẽ tốn tới 50 tỷ USD để chế tạo thêm 194 chiếc, tương đương hơn 200 triệu USD cho mỗi máy bay mới. Điều đáng kinh ngạc là chỉ riêng việc thiết lập dây chuyền sản xuất đã đòi hỏi khoản đầu tư 10 tỷ USD.

1701224605165.png


Bỏ qua những lo ngại về tiền tệ, báo cáo năm 2017 cũng cho thấy triển vọng khởi động lại dây chuyền F-22 có thể gặp phải những trở ngại lớn hơn:

“Một quan chức Không quân đã nghỉ hưu, người trực tiếp biết về nỗ lực của Lực lượng nhằm sửa chữa hai chiếc Raptor bị hư hỏng, đã tiết lộ rằng họ gặp phải những thách thức lớn trong việc có được các công cụ chính xác. Trong một trường hợp, các kỹ thuật viên của Lực lượng Không quân cần chế tạo một bộ phận cụ thể từ đầu để thay thế bộ phận bị hư hỏng nghiêm trọng trên một trong những chiếc F-22. Các công cụ và hướng dẫn được cho là được lưu trữ trong các hộp Conex cần thiết cho nhiệm vụ này được cho là có sẵn, nhưng trước sự ngạc nhiên và thất vọng vô cùng của họ, thùng chứa lại trống rỗng. Tình huống phức tạp này đã diễn ra nhiều lần và theo lần kiểm tra cuối cùng của quan chức, vấn đề vẫn chưa được khắc phục. Điểm mấu chốt là ngay cả khi có mong muốn khởi động lại sản xuất, điều đó có thể không thực hiện được trên thực tế nếu không cam kết đầu tư bổ sung lớn về thời gian và nguồn lực.”

Do vô số yếu tố được nêu ở trên, có vẻ như Không quân sẽ không bắt đầu sản xuất lại Raptor một lần nữa. Chi phí tuyệt đối và tính không thực tế liên quan đến quá trình này khiến nó rất khó xảy ra. Hơn nữa, việc Không quân tiếp tục theo đuổi việc tạo ra máy bay chiến đấu thế hệ thứ 6 đòi hỏi thời gian và nguồn lực đáng kể. Do đó, có thể khẳng định rằng phi đội F-22 có thể sẽ vẫn bị giới hạn ở số lượng đơn vị hiện có.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,102
Động cơ
655,047 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Đài Loan loại biên tiêm kích F-5E/F vào cuối năm 2023

1701224796946.png


Cuối năm 2023, Đài Bắc đã công bố kế hoạch cho Northrop F-5E/F nghỉ hưu, một loại máy bay được sản xuất trong nước và đóng vai trò trung tâm trong các chương trình huấn luyện của Lực lượng Không quân Cộng hòa Trung Hoa [ROC hoặc Đài Loan]. Thay vào đó, họ sẽ giới thiệu máy bay T-5 Brave Eagle nội địa.

1701224907037.png

T-5 Brave Eagle

T-5 Brave Eagle từ lâu đã nổi tiếng là phương tiện huấn luyện đáng tin cậy cho các phi công hàng đầu của Đài Loan. Nó cũng đóng một vai trò quan trọng trong các sáng kiến phòng không của quốc gia. Tờ Youth Daily News của Đài Loan đưa tin: “Với sự phụ thuộc ngày càng nhiều vào máy bay thế hệ thứ hai và máy bay huấn luyện Brave Eagle, máy bay chiến đấu F-5E/F đang trên đường nghỉ hưu khỏi nhiệm vụ huấn luyện được nhiều người chờ đợi”.

Tuy nhiên, một tuyên bố của Bộ Quốc phòng Đài Loan gửi cho tờ báo này đã làm rõ rằng “RF-5E – một biến thể của máy bay chiến đấu F-5E được thiết kế để trinh sát, sẽ tiếp tục hoạt động.” Chiếc máy bay đặc biệt này giữ một vị trí độc nhất trong không quân Đài Loan. Nó không chỉ cung cấp đào tạo tình báo quân sự thông qua công nghệ camera tinh vi mà còn cung cấp sự bảo vệ dân sự quan trọng trong các thảm họa thiên nhiên.

1701224980893.png

RF-5E

Vào đầu những năm 1950, Đài Loan đứng trước bờ vực bị Trung Quốc thôn tính. Không chỉ vậy, họ còn gặp phải những trở ngại đáng kể trong việc mua sắm máy bay chiến đấu hiệu suất cao. Để đáp lại, họ quyết định sử dụng sự kết hợp giữa hợp tác quốc tế và sản xuất trong nước để giúp củng cố khả năng phòng thủ của mình.

Năm 1962, một nỗ lực phối hợp đã được thực hiện nhằm mở rộng khả năng tự vệ của Đài Loan. Họ hợp tác với Tập đoàn Northrop của Mỹ để sản xuất máy bay chiến đấu F-5E/F. Cả chính phủ Đài Loan và Mỹ đều đạt được sự hiểu biết lẫn nhau, ký kết một bản ghi nhớ nhằm tạo điều kiện thuận lợi cho liên minh này. Northrop đã hào phóng cung cấp các công nghệ then chốt, đào tạo nhân sự quan trọng và nhiều yếu tố khác để sản xuất máy bay. Lịch sử đã được tạo nên vào ngày 30 tháng 10 năm 1963, khi chiếc máy bay chiến đấu F-5E đầu tiên, được đặt tên là 'Zhongzheng', được xuất xưởng tại cơ sở sản xuất ở Đài Loan.

1701225050694.png


F-5E/F sở hữu thiết kế khí động học ấn tượng. Một đặc điểm đáng chú ý của máy bay là các cửa hút gió phụ chuyên dụng ở cả hai bên. Chúng có thể được mở khi cất cánh hoặc khi máy bay di chuyển ở tốc độ thấp, do đó làm tăng lượng khí thải sinh ra.

Mặc dù F-5E/F có một số điểm tương đồng với các mẫu F-5A/B trước đó nhưng nó cũng có những cải tiến rõ rệt. Ví dụ, các nhà sản xuất đã nhấn mạnh một số lĩnh vực nhất định cần cải tiến và cải tiến các cánh hoa thị của máy bay. Họ cũng tăng tấm đế ở mép đầu cánh và mở rộng diện tích cánh thêm 16 feet vuông. Nhờ đó, khả năng nâng tối đa của máy bay tăng gần 50%. Do đó, cuộc đại tu toàn diện này đã biến F-5E/F thành một máy bay chiến đấu có khả năng cơ động cao, với những khả năng không thể so sánh được với những chiếc máy bay tiền nhiệm của nó.

1701225123711.png


Trong thời kỳ hoàng kim, nó giữ vị trí uy tín là máy bay nòng cốt cho 5 phi đội của Không quân Đài Loan.

Mẫu máy bay này đóng vai trò quan trọng trong nhiều cuộc tập trận Hanguang, Qiaotai và Huatong, đồng thời tham gia tích cực vào việc chống lại các phi đội được cho là của kẻ thù, phân tích các chiến lược của Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Quốc.

Khi F-16, Mirage 2000 và các loại máy bay khác được đưa vào đội hình phục vụ, máy bay chiến đấu F-5E/F đã chuyển sang vai trò huấn luyện. Khi đến lúc chiếc máy bay này ngừng hoạt động, phải thừa nhận rằng những đóng góp của nó cho việc phòng thủ Đài Loan là không thể so sánh được và đơn giản là không thể thay thế được.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,102
Động cơ
655,047 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Nga bảo vệ Sevastopol bằng hệ thống tác chiến điện tử

Trong các cuộc tấn công bằng máy bay không người lái của Ukraine, quân Nga đã bật hệ thống tác chiến điện tử rất mạnh tạo ra "màn sáng" trên hình ảnh vệ tinh SAR.

Mức độ sử dụng tác chiến điện tử (EW) của liên bang Nga để bảo vệ tài sản quân sự của mình có thể được nhìn thấy rõ ràng từ không gian. Sự nhiễu điện từ mạnh đã được phản ánh trong các hình ảnh do vệ tinh sử dụng công nghệ Radar khẩu độ tổng hợp (SAR) tạo ra.

SAR cho phép thu thập hình ảnh thông qua radar, cho phép nó "nhìn" xuyên qua các đám mây, sương mù, khói và bất kể ánh sáng mặt trời chiếu sáng bề mặt như thế nào (tức là vào ban đêm).

1701226993119.png

Sự can thiệp điện từ mạnh của Nga hiển hiện rõ ràng trên ảnh vệ tinh Sentinel-1 từ ngày 23 tháng 11

Sau đó, hình ảnh ngày 24/11 cho thấy các mô hình nhiễu mạnh trùng khớp với cuộc tấn công hàng loạt bằng máy bay không người lái vào Crimea bị chiếm đóng, với hàng chục máy bay không người lái tấn công Ukraine được phía Nga báo cáo.

1701227043276.png

Vịnh Sevastopol vào ngày 24 tháng 11

Không hoàn toàn rõ ràng tại sao người Nga lại bật tính năng bảo vệ EW vào ngày 23 tháng 11, như trong hình ảnh đầu tiên. Có thể họ quyết định tiếp tục bật thiết bị sau cuộc tấn công bằng xuồng không người lái của hải quân Ukraine vào ngày 22 tháng 11, hoặc đoán trước một đợt tấn công khác mà họ chọn giữ im lặng.

Các quan sát chỉ ra rằng việc kích hoạt hệ thống EW không liên tục, vì trong ảnh mới nhất ngày 28 tháng 11, khu vực Crimea rõ nét .

1701227252202.png

Vịnh Sevastopol vào ngày 28 tháng 11

Nhà phân tích Damien Symon, người nhận thấy những "màn sáng" này, cũng nhấn mạnh hoạt động gây nhiễu định vị vệ tinh đang diễn ra ở Sevastopol bị chiếm đóng, căn cứ hoạt động chính của Hạm đội Biển Đen của hải quân Nga, Naval News đưa tin .

Đây là cách Symon giải thích về lỗi trong AIS (hệ thống nhận dạng tự động) cho thấy vị trí của một số tàu thuyền đã “dịch chuyển” 8 km vào đất liền.

1701227324169.png


Đáng chú ý, các hình ảnh SAR cho thấy hoạt động tác chiến điện tử tăng cao chủ yếu ở Sevastopol, không có nhiễu độ sáng tương tự được ghi nhận ở những nơi khác trên bán đảo. Điều đó có nghĩa là người Nga đã tập trung thiết bị tác chiến điện tử mạnh nhất của họ vào Sevastopol.
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,102
Động cơ
655,047 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Ngân sách đóng tàu khu trục của Trung Quốc sẽ tăng trưởng với tốc độ 5,2% cho đến năm 2033

Các tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc đối với lãnh thổ ở Biển Đông đã gây bất bình với các bên tranh chấp như Philippines, Malaysia, Indonesia, Brunei, Việt Nam và Đài Loan. Ngoài ra, sự tham gia của Mỹ nhằm ủng hộ một số quốc gia này đã buộc Trung Quốc phải xây dựng năng lực chiến đấu tiên tiến để chống lại các vũ khí trên không và tàu chiến của Hải quân Mỹ. Do đó, chi tiêu cho tàu khu trục của Trung Quốc dự kiến sẽ chứng kiến tốc độ tăng trưởng kép hàng năm là 5,2% từ năm 2023 đến năm 2033, GlobalData , một công ty phân tích và dữ liệu, dự báo.

1701250527338.png


Báo cáo mới nhất của GlobalData, “ Phân tích xu hướng và quy mô thị trường tàu chiến và tàu hải quân theo phân khúc, chương trình, bối cảnh cạnh tranh và dự báo đến năm 2033 ”, tiết lộ rằng Trung Quốc dự kiến sẽ chi khoảng 17,7 tỷ USD cho các tàu khu trục trong giai đoạn dự báo.

Được biết, mối quan hệ của Trung Quốc với Mỹ đã xấu đi trong những năm qua khi cả hai bên tăng cường các hoạt động hải quân ở khu vực Biển Đông và khu vực Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương đang có nhiều tranh chấp. Kết quả là số vụ đụng độ giữa hai nước ngày càng gia tăng.

Akash Pratim Debbarma, Nhà phân tích hàng không vũ trụ và quốc phòng tại GlobalData, nhận xét: “Sau những cuộc chạm trán gần đây giữa máy bay quân sự Mỹ và Trung Quốc, cả hai bên cần tìm cách khôi phục liên lạc giữa quân đội với quân đội vốn đã bị đình chỉ vào năm ngoái. Việc khôi phục liên lạc giữa quân đội với quân đội là một trong những điểm thỏa thuận quan trọng đạt được sau khi Tổng thống Biden và ông Tập gặp nhau ở San Francisco vào tuần trước.

1701250584054.png


“Tuy nhiên, khi lãnh đạo hai bên gặp nhau để bình thường hóa quan hệ, Trung Quốc tiếp tục tiến hành các cuộc tập trận hàng hải ở Biển Đông bằng cách sử dụng các tài sản hàng hải tiên tiến nhất của mình, chẳng hạn như tàu khu trục Type-055. Điều này cho thấy khó có khả năng xảy ra bất kỳ sự tan băng nào trong mối quan hệ giữa hai nước trong thời gian ngắn”.

Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc (PLA) gần đây đã hạ thủy tàu khu trục lớn Type-055 thứ bảy, còn có tên là Zunyi, là một trong những khả năng như vậy được chế tạo với mục đích bảo vệ các yêu sách lãnh thổ của Trung Quốc cũng như duy trì chủ quyền và an ninh trong khu vực. Trong bối cảnh căng thẳng trong khu vực, PLA tiến hành các cuộc tập trận phòng không và tấn công trên biển, thể hiện năng lực chiến đấu và hiệu quả hoạt động của tàu khu trục mới.

1701250761674.png


Debbarma kết luận: “Mặc dù cuộc tập trận được coi là hoạt động thường xuyên và nhằm mục đích nâng cao mức độ sẵn sàng của PLA, nhưng việc phô trương khả năng chiến đấu như vậy chắc chắn sẽ khiến các nước khác trong khu vực lo lắng. Ngoài ra, việc tổ chức một cuộc tập trận trong bối cảnh đàm phán hòa bình chắc chắn sẽ không gửi đi tín hiệu chính xác. Còn quá sớm để nói liệu cả hai nước có thể thiết lập một kênh liên lạc quân sự hiệu quả hay không, nhưng động thái đầu tiên của Mỹ nhằm giải quyết căng thẳng giữa hai bên cho thấy ý định trưởng thành của phương Tây trong việc duy trì hòa bình và hòa hợp. trong khu vực thông qua ngoại giao và đối thoại.”
 
Biển số
OF-155238
Ngày cấp bằng
4/9/12
Số km
28,102
Động cơ
655,047 Mã lực
Nơi ở
Sắp chuyển
Đánh giá các vũ khí thời Liên Xô trong Chiến tranh Ukraine

Cuộc xung đột Ukraine - Nga đã dẫn đến những thay đổi trong khái niệm phòng thủ của NATO và đánh giá lại các nguyên tắc của chiến tranh hiện đại. Kinh nghiệm đặc biệt của Ukraine khi đối đầu với một lực lượng địch lớn hơn nhiều về nhân lực và trang thiết bị đang được tính đến trong đánh giá lại này.

Chiến lược quân sự của NATO đang thay đổi và hướng tới nguyên tắc bảo vệ từng mét vuông lãnh thổ của Đồng minh ngay từ Ngày đầu tiên xảy ra xung đột tiềm ẩn, thay vì chiến lược trả đũa trước đây. Chiến lược thứ hai giả định rằng trong trường hợp xảy ra một cuộc tấn công vào bất kỳ quốc gia thành viên NATO nào, các đồng minh khác sẽ dành thời gian tham khảo ý kiến để đưa ra phản ứng. Người ta cũng cho rằng ở giai đoạn xâm lược ban đầu, thành viên NATO liên quan có thể bị chiếm đóng một phần hoặc toàn bộ cho đến khi lực lượng chính của Đồng minh đến để giao chiến với kẻ thù. Tuy nhiên, sau những hành động tàn bạo mà quân đội Nga gây ra ở Ukraine, cách tiếp cận như vậy sẽ không thể chấp nhận được. Việc thực hiện cách tiếp cận mới đòi hỏi phải tăng cường khả năng phòng thủ trong trường hợp có sự xâm lược tiềm ẩn, do đó đòi hỏi phải hiểu rõ mối đe dọa. Trong cuộc xâm lược Ukraine, Nga đã triển khai các đội hình quân sự khổng lồ, với số lượng lớn xe bọc thép và pháo binh, nhiều trong số đó có từ thời Liên Xô. Câu hỏi đặt ra cho NATO là cách tiếp cận này có thể hiệu quả đến mức nào trong điều kiện hiện đại.

1701251113511.png


Sau khi phát động cuộc chiến tranh toàn diện chống lại Ukraine, Nga vẫn không thể từ bỏ việc sử dụng các thiết bị quân sự thời Liên Xô, mặc dù những năm trước đã khoe về việc sản xuất và cung cấp các thiết bị hiện đại cho quân đội của họ. Thiết bị mới này bao gồm xe tăng chiến đấu chủ lực (MBT) T-72B3M, T-80BVM và T-90M, xe bọc thép chở quân (APC) BTR-82A, xe chiến đấu bộ binh BMP-2M (IFV), hỏa lực hỗ trợ BMPT 'Terminator' phương tiện, cùng với nhiều loại xe khác. Những tổn thất lớn về thiết bị quân sự mới nhất của Nga trong những tháng đầu tiên của cuộc xâm lược đã khiến Nga buộc phải phá niêm và tân trang các mẫu cũ hơn để triển khai nhằm bù đắp những khoảng trống về năng lực phát sinh do tổn thất.

1701251240792.png


Thiết bị cũ từ kho dự trữ của Nga

Kể từ khi bắt đầu chiến tranh, Nga đã phá niêm khoảng hơn 40% xe tăng và xe bọc thép thời Liên Xô tại căn cứ thiết bị niêm cất lớn nhất ở Buryatia. Đây chắc chắn là một con số đáng kể, nhưng Nga còn có 20 căn cứ lưu trữ tương tự nhỏ hơn, cũng có thể được sử dụng để phục hồi các đơn vị bị tiêu diệt trong chiến đấu. Trước khi Ukraine bắt đầu cuộc tấn công mùa hè, blog Oryx ước tính rằng Nga đã mất hơn 10.000 đơn vị thiết bị bọc thép hạng nặng, trong đó có 7.000 chiếc bị phá hủy không thể sửa chữa và hơn 2.800 chiếc bị Lực lượng vũ trang Ukraine bắt giữ. Số liệu thống kê của blog Oryx chỉ bao gồm những tổn thất đã được xác nhận, được xác minh bằng hình ảnh hoặc bằng chứng video. Tuy nhiên, mặc dù đưa ra con số gần đúng về tổn thất của Nga, nhưng những con số này không nói lên toàn bộ câu chuyện. Một mặt, số lượng thiết bị Nga bị mất có thể lớn hơn vì không phải mọi thứ đều được ghi lại trên camera. Tuy nhiên, mặt khác, nhiều tổn thất được blog Oryx thống kê bao gồm thiết bị bị hư hỏng, bị bỏ rơi và bị tịch thu, có thể được sửa chữa, thu hồi hoặc thu hồi lại và đưa trở lại sử dụng, do đó giảm tổn thất 'thực tế'.

1701251380396.png


Hơn nữa, những phương tiện tương tự này sau đó có thể bị ghi nhận là tổn thất sau khi được đưa trở lại sử dụng, làm tăng nguy cơ phải đếm nhiều lần cùng một thiết bị. Bất chấp những vấn đề này, có rất ít lựa chọn thay thế nguồn mở tốt cho việc kiểm đếm tổn thất được ghi lại bằng tài liệu trực quan trên blog Oryx.

Tính đến giữa tháng 10 năm 2023, số lượng xe bọc thép của Nga bị mất trên chiến trường Ukraine trên blog Oryx đã vượt quá 12.500 chiếc, trong đó hơn 8.680 chiếc bị phá hủy, hơn 2.890 chiếc bị bắt, hơn 470 chiếc bị bỏ lại và hơn 520 chiếc bị hư hại. Ngược lại, số liệu thiệt hại của Ukraine trên blog Oryx là hơn 4.580 chiếc, trong đó 960 chiếc đã bị bắt. Tuy nhiên, có khả năng sẽ xảy ra một số mức độ thiếu sót vì Ukraine nhìn chung rất cẩn thận không chia sẻ số liệu thương vong, với nhiều tổn thất được xác nhận thông qua mạng xã hội Nga. Mặc dù vậy, sự chênh lệch về tổn thất được nhận thấy đã gây nghi ngờ về khả năng quân sự thực tế của Nga.

.....
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top