[Funland] Lối đi nào cho 1 loser 35 tuổi?

diboduoimua

Xe tăng
Biển số
OF-332356
Ngày cấp bằng
22/8/14
Số km
1,490
Động cơ
384,641 Mã lực
Thế bây h cụ đã ổn chưa. 30 củ/tháng là niềm mơ ước của bao nhiêu người, tại cụ toàn nhìn lên các đại gia khác nên mới thấy mình nghèo hơn họ :))
Hi - em chưa - vẫn đang trong vòng Tham - Sân - Si cụ ạ ...
 

leceti

Xe buýt
Biển số
OF-180994
Ngày cấp bằng
19/2/13
Số km
581
Động cơ
341,039 Mã lực
Cách nghĩ của cụ là rất đúng. Nhưng có điều cụ ngồi lại và hoạch định chi tiết xem mình có điểm mạnh gì để lấy đó làm điểm đột phá. Sức ỳ đầu tiên rất lớn khi đã vượt qua sức ỳ thì mọi việc sẽ thuận lợi lên.
 

anhlehn

Xe tải
Biển số
OF-388370
Ngày cấp bằng
22/10/15
Số km
471
Động cơ
242,150 Mã lực
Tuổi
40
Em cũng chả biết phải chia sẻ thế nào. Cụ muốn biết điều gì?
Cụ kinh doanh gì, có cần nhiều vốn không? Có cần thuê thêm người hay địa điểm hay rủi ro không cụ?
 
Biển số
OF-581557
Ngày cấp bằng
26/7/18
Số km
148
Động cơ
139,100 Mã lực
Cụ mới 35, vẫn còn trẻ khỏe thì cứ tìm đường thử sức xem làm cái j hợp.
(ý kiến của 1 ng ngoài 40 cũng đang loay hoay tìm đường đổi đời)
 

rongnho

Xe tăng
Biển số
OF-15784
Ngày cấp bằng
2/5/08
Số km
1,492
Động cơ
532,187 Mã lực
Em hơn cụ một tuổi, cũng 1 vợ 2 con. Tất cả cái cụ mong muốn thì giờ này em đã có thể thực hiện. Những điều cụ mong muốn là du học và di dân thì thực sự là ảo cụ ạ. Bây giờ là thể giới phẳng, muốn kiến thức gì mà chẳng có, em ở nước ngoài ngót chục năm và hiểu cuộc sống người nhập cư thế nào, và không hề đơn giản để lọt vào tầng lớp elite của nó. Hiện nay dân số Việt là hơn 80 triệu dân, nếu làm tốt một công việc nào mà xã hội cần thì có cuộc sống không hề tệ, đơn giản như cắt tóc và nấu ăn. Một khi lên tầm master thì ngành nào sống cũng tốt. Cuộc sống nước ngoài buồn lắm ai ơi.
 

nhaocvoi

Xe tải
Biển số
OF-518451
Ngày cấp bằng
27/6/17
Số km
454
Động cơ
181,830 Mã lực
Em, 1 thằng loser chính hiệu cho đến thời điểm hiện tại. Một vợ 2 con, xuất thân trong 1 gia đình bình thường, bố mẹ làm công nhân viên chức, lớn lên cũng theo rãnh như vậy, em cũng là thằng nhân viên quèn, cũng lấy vợ, sinh con. 10 năm kể từ ngày ra trường, em sống đúng kiểu chuẩn mực của 1 người 40 năm về trước, đi làm, về nhà chăm vợ con, lương bình bình, cuộc sống cứ thế trôi qua. Vài năm trở lại đây, em thật sự trăn trở về cuộc sống, liệu cứ thế này đến hết đời hay sao?

Em tâm sự với 2 cụ thân sinh, các cụ bảo bố mẹ thấy cuộc sống ổn định như con là được rồi, bao người còn vất vả ngoài kia. Mẹ em thì không nói nhưng bố em là người rất ưa danh, ưa con cái có chỗ làm nhà nước ổn định, ông rất hãnh diện về điều đó, em thì ngược lại với ông. Em biết ông xuất thân cũng là lao động bình thường nên cách nhìn cuộc sống của ông cũng không thể rộng rãi, với ông như vậy là quá ổn nhưng với em thật sự là không ổn 1 chút nào. Em muốn làm 1 cuộc thay đổi lớn.

A. Em mong muốn như sau:
1. Tài chính gia đình em lên 1 tầm khác, không phải đủ ăn đủ mặc và duy trì như vậy đến hết đời mà phải ở mức dư dả, cân được hết tất cả các trường hợp khủng hoảng trên tất cả phương diện từ giáo dục, y tế, du lịch...
2. 2 đứa nhà em có điều kiện được tiếp cận kiến thức dự bị khoảng 5 năm trước khi đi du học và có khả năng lo cho 2 đứa du học mà không phải giật gấu vá vai.
3. Chủ trương chính là cho 2 đứa di dân, không cần chúng nó quay về, vợ chồng em xác định sống 1 mình, để chúng nó tung bay đời chúng nó. Nếu không thực hiện được chủ trương chính, phải sống trên đất này thì cũng phải sống 1 cuộc đời khác, ở 1 tầm khác.
4. Cuối đời 2 vợ chồng sống bình bình, có đủ tài chính để thi thoảng du lịch, bệnh tật ốm đau. Cả 2 trước khi đi thì hiến được gì cho đời cứ hiến, sau đốt hết, tro rải biển, con cái không cần thờ.

B. Giá phải trả:
Với 1 đống mong muốn như vậy, em biết cái giá phải trả cũng không hề nhỏ, và em xác định chấp nhận như sau:
1. Em chấp nhận làm việc 25 năm nữa full công suất, không nghỉ giữa hiệp.
2. Thời gian dành cho gia đình ít lại, tình cảm gia đình còn lại 60% so với bây giờ.
3. Sức khoẻ còn lại 70% so với bây giờ.
4. Cuối đời sống 1 mình 2 vợ chồng, không con cái.

Chốt hạ: Với mong muốn và giá phải trả như vậy, em muốn xin lời khuyên của các cụ trên cõi OF:
1. Quan điểm của em như vậy có dị hợm không?
2. Phải làm như thế nào để đạt được mục tiêu đó?
3. Các cụ còn phương án nào các cụ đang hoạch định hoặc đã thực hiện rồi mà các cụ thấy mãn nguyện thì cho em xin em làm đường lối.

Chân thành cảm ơn các cụ đã quan tâm!
Chào bạn. Mình đọc tâm sự của bạn và thấy tinh thần phấn đấu của bạn rất đáng trân trọng. Mình là nữ, hơn tuổi bạn và đã có nhiều thời gian khá dài sống và làm việc tại nước ngoài trước khi về Việt Nam 10 năm trước. Mình xin có vài ý kiến thế này để bạn tham khảo nhé:

A. Mong muốn của bạn:

1. Tài chính gia đình em lên 1 tầm khác, không phải đủ ăn đủ mặc và duy trì như vậy đến hết đời mà phải ở mức dư dả, cân được hết tất cả các trường hợp khủng hoảng trên tất cả phương diện từ giáo dục, y tế, du lịch...


Trừ khi bạn có một năng lực tốt và đã được chứng minh trong lĩnh vực nào đó (cái này hơi khó phân tích, bạn tự lượng sức mình nhé :) ), việc tìm kiếm một cuộc sống dư dả "cân được hết tất cả các trường hợp khủng hoảng trên tất cả phương diện từ giáo dục, y tế, du lịch..." là rất khó. Đa số bạn bè mình ở nước ngoài (là người bản địa và xuất thân từ những ĐH danh tiếng; theo mình thì họ là người chăm chỉ) đều chỉ dừng lại ở mức "đủ ăn đủ mặc" và đủ đi chơi một năm 1-2 lần. Những người dư dả, theo nhận định của cá nhân mình, đều là người có khả năng vượt trội so với số đông. VD: Sếp cũ của mình - nhưng học cùng mình ở ĐH trước đây - có khả năng phân tích và ra qd rất nhanh. Sau này khi xem lại, mọi người đều thấy các qd của chị ấy là tối ưu. Chị ấy là người gốc Phi và có sức khoẻ tốt, làm việc gấp đôi tụi mình. Vì thế nên trong ngành BDS tiểu bang mình ở thì chị ấy vươn lên hàng top sau khoảng 5 năm, còn mình và các bạn khác cùng lớp sau 5 năm vẫn chỉ là nhân viên thường.

2. 2 đứa nhà em có điều kiện được tiếp cận kiến thức dự bị khoảng 5 năm trước khi đi du học và có khả năng lo cho 2 đứa du học mà không phải giật gấu vá vai.

Cho con du học (từ VN) hoặc ở nước ngoài thì cho con học tại các trường danh tiếng là mong muốn chung của các ông bố bà mẹ. Nhưng điều này không chỉ phụ thuộc vào bố mẹ, mà còn phụ thuộc rất nhiều vào con nữa đấy. Mình biết nhiều nhà (VN và nước ngoài) bố mẹ chỉ ở mức "đủ ăn đủ mặc", nhưng con lại học ở các trường danh tiếng và đắt. Đó là vì các con xin được học bổng hoặc các con chịu khó và vừa học vừa làm đỡ bố mẹ. Con cái các bạn mình ở nước ngoài (người bản địa) sau 18 tuổi cũng đều tự đi làm hết, ít cháu xin trợ cấp thường xuyên của bố mẹ lắm (thỉnh thoảng xin thì có).

Có lẽ bạn nên thay đổi suy nghĩ một chút chăng? Thay vì tìm cách kiếm tiền cho con đi du học, thì dành thời gian khai thác tính tự lập của con để con tự mình tìm học bổng hoặc tìm việc? Mình chỉ dám gợi ý thôi, xin đừng nghĩ là mình khuyên bảo gì, vì mỗi nhà một khác.

3. Chủ trương chính là cho 2 đứa di dân, không cần chúng nó quay về, vợ chồng em xác định sống 1 mình, để chúng nó tung bay đời chúng nó. Nếu không thực hiện được chủ trương chính, phải sống trên đất này thì cũng phải sống 1 cuộc đời khác, ở 1 tầm khác.

Không biết bạn đã đi nhiều chưa, nhưng mình thấy suy nghĩ "cho 2 đứa di dân" không ổn lắm, hơi giống suy nghĩ những năm 80-90 :). Tương lai thế giới thế nào mình chịu :), nhưng hiện nay mình thấy việc xin định cư ở nước ngoài không dễ đâu, trừ khi: Bạn giỏi và có công việc + thu nhập rất ổn định (không dễ với các bạn trẻ mới ra trường) hoặc bạn lấy người bản địa (cái này còn tuỳ duyên). Thế nên mình biết rất nhiều bạn xin định cư ở nước ngoài nhưng ở bên đó công việc không tốt đâu. Mình dừng lại ở đây để bạn tự tìm hiểu.

4. Cuối đời 2 vợ chồng sống bình bình, có đủ tài chính để thi thoảng du lịch, bệnh tật ốm đau. Cả 2 trước khi đi thì hiến được gì cho đời cứ hiến, sau đốt hết, tro rải biển, con cái không cần thờ.

Cái này thì mình không dám bình luận. Nhưng con người về già suy nghĩ sẽ khác đấy. Bạn tuyên bố hơi mạnh, cũng phần nào phản ánh tính cách của bạn chăng :)

B. Giá phải trả:
Với 1 đống mong muốn như vậy, em biết cái giá phải trả cũng không hề nhỏ, và em xác định chấp nhận như sau:
1. Em chấp nhận làm việc 25 năm nữa full công suất, không nghỉ giữa hiệp.


Mong muốn làm việc full công suất là rất đáng trân trọng. Nhưng bạn lưu ý là: Sau khi làm full công suất khoảng 3-5 năm bạn rất dễ rơi vào trạng thái stress và thậm chí là trầm cảm. Không phải tự nhiên mà nhiều người Nhật bị hội chứng "karoshi" đâu. Xin lỗi nếu mình nói không đúng, nhưng mình đoán là bạn chưa ban giờ thực sự biết đến làm việc full công suất trong khoảng 1 năm :) Mình và các bạn mình, những người mà mình biết rõ, đã từng làm làm liên tục đến 12 h đêm thậm chí muộn hơn trong nhiều năm và gần như không nghỉ cuối tuần (vì việc nó không đợi mình). Sau 4-5 năm, chúng mình chỉ mong quay lại cuộc sống bình bình mà không được :)

2. Thời gian dành cho gia đình ít lại, tình cảm gia đình còn lại 60% so với bây giờ.

Cái này thì mình thấy hơi lạ. Nhưng mình không dám bình luận

3. Sức khoẻ còn lại 70% so với bây giờ.

Bạn thân mến, đọc đến đây mình càm thấy mình đoán được rõ hơn về bạn rồi :) Xin lỗi nếu mình đoán sai, nhưng hình như bạn là người hơi nôn nóng và cứng nhắc (có thể vì thiếu kinh nghiệm sống :) ). Nếu bạn đã định làm full công suất, và tuổi bạn ngày càng cao, đừng hy vọng sức khoẻ còn 70% nhé. Thấp hơn nhiều đấy, bạn sẽ đi gặp bác sỹ nhiều hơn ban tưởng đấy. Khi sức khoẻ suy giảm đáng kể, không biết lúc đó bạn có còn suy nghĩ như bây giờ không.

4. Cuối đời sống 1 mình 2 vợ chồng, không con cái.

Lại một tuyên bố rất mạnh. Nên ghi lại câu này, sau 10 năm nữa bạn xem lại xem thấy có đúng không :)

Chốt hạ: Với mong muốn và giá phải trả như vậy, em muốn xin lời khuyên của các cụ trên cõi OF:
1. Quan điểm của em như vậy có dị hợm không?


Không, hoàn toàn không có gì là dị hợm. Mong muốn của bạn là rất bình thường của những người có khát vọng. Mong muốn này là đáng trân trọng. Tuy nhiên, cần một cái đầu lạnh hơn và thực tế hơn một chút.

2. Phải làm như thế nào để đạt được mục tiêu đó?

Cá nhân mình nghĩ rằng bạn nên nhận tìm một công việc gì đó để làm thêm (VD: Dich thuật, dạy thêm, bán hàng online,...). Thời gian đầu đừng vội quan trọng tiền làm thêm có nhiều không hay việc đó có danh giá không, mà hãy làm hết mình. Sau 6 tháng - 1 năm đánh giá lại xem mình có phù hợp với cường độ công việc, với tính chất công việc mới không? Gia đình mình có vấn đề ghi khi mình dành cho họ ít thời gian đi không?....rồi tính tiếp. Công việc cũ phải giữ nguyên nhé.

Chúc bạn vui vẻ.
 
Chỉnh sửa cuối:

Nậm Pịa

Xe buýt
Biển số
OF-534187
Ngày cấp bằng
26/9/17
Số km
771
Động cơ
172,720 Mã lực
Tuổi
20
Cụ để dành 1 khoản đủ cho vợ con trong từ 2 đến 3 năm rồi hãy tính bước tiếp theo, bước tiếp theo là chuyển khoản cho vợ số tiền đó :D thế là cụ có đến 8-12 tiếng 1 ngày để lo cho sự nghiệp của cụ.
Chính xác rồi. Ví dụ, mỗi tháng nộp vợ 10 củ thì phải dành ra một khoản cỡ 400 củ để đảm bảo cuộc sống cụ nhể
 

Trục

Xe ba gác
Biển số
OF-36688
Ngày cấp bằng
6/6/06
Số km
24,970
Động cơ
753,413 Mã lực
Chính vấn đề không dám đưa ra quyết định nên bạn chỉ ổn định và làm nhân viên của đồng học.
Những kẻ thành công thì đến 80% có tính cách bất định, họ chấp nhận 50-50 với cuộc chơi.
Nên số thành công có và số thất bại cũng có.
Mình thuộc nhóm bạt mạng nên mình dám chịu khổ, dĩ nhiên, người thân thì không khổ hơn những người khác.
Cá nhân mình nghĩ rằng bạn nên nhạn tìm một công việc gì đó để làm thêm (VD: Dich thuật, dạy thêm, bán hàng online,...). Thời gian đầu đừng vội quan trọng tiền làm thêm có nhiều không hay việc đó có danh giá không, mà hãy làm hết mình. Sau 6 tháng - 1 năm đánh giá lại xem mình có phù hợp với cường độ công việc, với tính chất công việc mới không? Gia đình mình có vấn đề ghi khi mình dành cho họ ít thời gian đi không?....rồi tính tiếp. Công việc cũ phải giữ nguyên nhé.
 

nhaocvoi

Xe tải
Biển số
OF-518451
Ngày cấp bằng
27/6/17
Số km
454
Động cơ
181,830 Mã lực
Chính vấn đề không dám đưa ra quyết định nên bạn chỉ ổn định và làm nhân viên của đồng học.
Những kẻ thành công thì đến 80% có tính cách bất định, họ chấp nhận 50-50 với cuộc chơi.
Nên số thành công có và số thất bại cũng có.
Mình thuộc nhóm bạt mạng nên mình dám chịu khổ, dĩ nhiên, người thân thì không khổ hơn những người khác.
Chúc bạn thành công.

Mình xin được nói rõ hơn một tí chút là: Làm kinh doanh BDS (tại thị trường mình làm việc trước đây) thì ai cũng phải đưa ra QĐ hết, mình cũng phải đưa ra QĐ. Ai có khả năng ra quyết định chính xác thì sẽ thành công. Mình rất vui vì được làm nhân viên của chị bạn cùng lớp. Chị ấy QĐ nhanh nhưng giải thích QĐ đó dựa trên các thông số rất hợp lý (có thể một phần vì chị ấy rất chăm đọc báo cáo thị trường nên khi cần là nhớ). Mình chưa nhìn thấy (có lẽ mình ít kinh nghiệm hơn bạn) người nào thành công ở thị trường nơi mình làm mà lại "bạt mạng" đâu. Mình còn biết là có những nhóm chuyên "săn" và "bẫy" các đối thủ mới gia nhập hoặc do tính cách mà hay có ra quyết định "bạt mạng". Mình đã thấy manh nha có các nhóm như thế này ở TTCK và thị trường BDS Việt Nam. Nói vậy nhưng mình hoàn toàn tôn trọng ý kiến của bạn và chân thành chúc bạn thành công.
 

iphonese

Xe buýt
Biển số
OF-422243
Ngày cấp bằng
13/5/16
Số km
627
Động cơ
223,227 Mã lực
Tuổi
42
Quan điểm về KẾT QUẢ của cụ không có gì dị hợm nhưng chưa thấy cụ có con đường gì rõ ràng, kỹ năng gì đặc biệt, hy sinh nào thực sự gian khổ để đạt kết quả ấy. Có vẻ như đang là tâm hồn treo ngược cành cây của cậu hs cấp III chứ ko phải người đàn ông trưởng thành.
 

xomo

Xe tăng
Biển số
OF-124567
Ngày cấp bằng
17/12/11
Số km
1,244
Động cơ
65,687 Mã lực
Cụ kinh doanh gì, có cần nhiều vốn không? Có cần thuê thêm người hay địa điểm hay rủi ro không cụ?
Ồ.
1. Em bán hàng tạp hóa.
2. Vốn bé tí, không bằng con xe cỏ.
3. Em thuê người và địa điểm. Tóm lại là thuê hết.
4. Rủi ro có cụ ạ nhưng với ngành chạp phô thì phương pháp quản lý có thể giảm thiểu rủi ro.
Nghề đó nó hợp với em vì chỉ cần chân chất là đủ. Còn việc tính toán các thứ đã có máy tính lo.
 

mapbeou

Xe tải
Biển số
OF-527998
Ngày cấp bằng
22/8/17
Số km
287
Động cơ
173,706 Mã lực
Tuổi
44
Mong muốn của cụ là hoàn toàn bình thường, giống như tất cả mọi người, nghĩa là ai cũng muốn gia đình mình được đầy đủ sung túc (và nếu mình là đàn ông có thể tạo ra được điều đó thì càng đáng hãnh diện, nếu kg thì nhờ may mắn nào đó hoặc là từ gia đình của bà cụ thân sinh ra con nhà mình thì cũng chẳng sao :))). Chỉ có điều mình thấy rằng cụ đang đặt ra mục tiêu quá cụ thể và quá cao so với xuất phát điểm của cụ (nếu bản thân cụ đúng như những gì cụ viết). Điều đó sẽ làm cụ ngày càng mông lung trong định hướng, tự làm khổ mình và làm khổ những người xung quanh mà thôi...

Mình nói là những điều cụ mong muốn là quá cao và quá cụ thể vì trong XH, phần lớn mọi người kg thể có được tất cả những điều đó. Nhu cầu cuộc sống ngày càng cao và để thoả mãn cái việc cụ có thể "cân được hết các trường hợp...." thì e rằng kinh tế của cụ phải ngang tầm anh Vova. Cụ đang duy trì được mức sống gia đình ổn định, thế đã là mong ước của nhiều người rồi..

Với các F1 nhà cụ, không rõ giờ các cháu bao nhiêu tuổi mà cụ đã nghĩ đến chuyện cho chúng nó đi du học sớm thế? Đồng ý du học (đúng nghĩa) là hay, là tốt nhưng có phải trẻ nào cũng có điều kiện thế đâu? Ngoài khả năng tài chính của phụ huynh thì còn phụ thuộc rất nhiều vào khả năng của chúng nó nữa, có tiếp thu được/ có chịu được áp lực từ nền giáo dục nước ngoài hay không? Nếu chúng nó kg muốn đi hoặc kg có khả năng mà mình cứ định hướng vậy thì lại vô tình làm khổ/ làm hư chúng nó.. Nhiều người học trong nước vẫn thành danh mà, sao cứ phải đi? Mà học trong nước xong rồi tìm phương án đi sau cũng đâu có sao? Tóm lại là nhiều phương án, cụ đừng sắp sẵn nong sẵn né thế, trẻ con nó sẽ ỷ lại đấy.. Có lẽ cụ nên tĩnh tâm lại, bàn với gấu tìm cách giáo dục nuôi dậy chúng nó theo giáo trình của Nhật: đất nước ta toàn đảo và núi lửa thôi, không bốc đất và ăn được đâu nên phải học giỏi để có cơ hội sang VN mà bốc... :)) Chuyện cụ định hướng cho chúng nó ở lại nước ngoài cũng thế (mình cũng có kế hoạch ấy), phụ thuộc vào chúng nó là chính!

Để đạt được những ước nguyện của cụ thì cái giá (quên, cái phí) mà cụ tự đưa ra chẳng có ý nghĩa gì, có thể cụ phải trả nhiều hơn thế, có thể ít hơn, có thể mất tiền oan.. Cái mà cụ cần phải trả ngay (kg có thì đi vay các cao nhân Ọp phơ trên này) là: đừng nhìn vào mình (hiện tại và tương lai) nữa, đứng dậy nhìn ra xung quanh xem họ làm gì và như thế nào để tìm ra con đường cho mình. Đừng đặt mục tiêu qúa xa, chỉ cụ thể hoá các mục tiêu ngắn hạn và chỉ cần hôm nay tốt hơn hôm qua là thành công rồi..

Mình hơn cụ khá nhiều tuổi, năm mình bằng tuổi cụ thì cũng không có gì khá hơn, thậm chí còn khó hơn cụ bây giờ.. Cũng làm đủ thành phần kinh tế rồi: nhà nước, nước ngoài, liên doanh, tư nhân VN...và cách đây 3 năm mình lập cty riêng trên cơ sở những gì mình đã tích luỹ được sau 25 năm làm thuê. Nói chung đến giờ mình ổn, có vài điều trong số các mong ước của cụ và còn phải làm vài điều nữa.. :)) Khi còn đi làm thuê, mình luôn cố gắng làm thật tốt cv của mình để có đk phát triển, luôn tâm niệm rằng: quan trọng nhất khi rời bỏ 1 chỗ làm để sang chỗ mới thì đã tích luỹ được cái gì về kiến thức và kinh nghiệm chứ kg phải là tiền vì đi làm thuê thì chả tích luỹ dược bao nhiêu (nói thật là trươc khi thành lập cty riêng thì mình đã từng từ bỏ cv ở 1 công ty đã làm 8 năm với mức thu nhập tầm 100M/ tháng, không hề nói phét!)

Túm lại, theo mình, cụ đừng nên làm khổ mình với những mục tiêu kiểu như thế nữa... Làm thật tốt hoặc thật giỏi cv của mình hiện tại, rảnh thì ngồi nhìn lại những gì mình đã có xem năng lực, kiến thức, kinh nghiệm của mình có những gì, cái gì cần bổ sung thêm và tìm kiếm các cơ hội phát triển. Cụ mà cứ ủ ê tự dằn vặt thế thì gấu và F1s cũng buồn, đôi khi hạnh phúc gia đình chỉ đơn giản là tiếng cười cụ ah.. Nó cũng mang lại khối động lực cho cụ phấn đấu đấy! Chúc cụ thành công!

Cuối cùng, khi bằng tuổi cụ bây giờ, mình chính thức là 1 Ọp phơ (nick này là nick phụ của mình) =))=))=))
Cám ơn cụ đã viết những lời khuyên rất tâm huyết và rất hợp tình, hợp lý.( xin phép cụ chủ thớt nhé).
Nếu cứ mông lung thì khó mà làm được những điều như mong muốn lắm cụ chủ ah.
em lại lót dép, hóng các lời khuyên của các cụ cho cụ chủ thơt.
 

victor_vn

Xe đạp
Biển số
OF-581817
Ngày cấp bằng
27/7/18
Số km
18
Động cơ
137,910 Mã lực
Tuổi
37
:) cụ đang làm thứ mình cần hay thứ mình thích thế ạ :)
Mình đang làm thứ mình cần và mình vẫn đang thích nó (trước kia đã lựa chọn mà). Nhưng thành quả thì chưa có mấy ngoài chút kinh nghiệm thôi. Hi
 

xedoplangthang

Xe máy
Biển số
OF-579678
Ngày cấp bằng
17/7/18
Số km
51
Động cơ
139,295 Mã lực
Em thấy cụ chủ nên đi theo con đường tự kinh doanh, tự làm chủ một mảng nào đó mà cụ thấy có khả năng và phù hợp với bản thân. Còn cứ nằm yên trong "biên chế" mà làm ăn tử tế thì khó mà đạt được mong muốn.
 

Minhbeboi

Xe buýt
Biển số
OF-578874
Ngày cấp bằng
12/7/18
Số km
854
Động cơ
146,083 Mã lực
Tuổi
39
Cuộc đời không như mong muốn
 

Vivuvip

Xe buýt
Biển số
OF-209687
Ngày cấp bằng
11/9/13
Số km
644
Động cơ
318,286 Mã lực
Em, 1 thằng loser chính hiệu cho đến thời điểm hiện tại. Một vợ 2 con, xuất thân trong 1 gia đình bình thường, bố mẹ làm công nhân viên chức, lớn lên cũng theo rãnh như vậy, em cũng là thằng nhân viên quèn, cũng lấy vợ, sinh con. 10 năm kể từ ngày ra trường, em sống đúng kiểu chuẩn mực của 1 người 40 năm về trước, đi làm, về nhà chăm vợ con, lương bình bình, cuộc sống cứ thế trôi qua. Vài năm trở lại đây, em thật sự trăn trở về cuộc sống, liệu cứ thế này đến hết đời hay sao?

Em tâm sự với 2 cụ thân sinh, các cụ bảo bố mẹ thấy cuộc sống ổn định như con là được rồi, bao người còn vất vả ngoài kia. Mẹ em thì không nói nhưng bố em là người rất ưa danh, ưa con cái có chỗ làm nhà nước ổn định, ông rất hãnh diện về điều đó, em thì ngược lại với ông. Em biết ông xuất thân cũng là lao động bình thường nên cách nhìn cuộc sống của ông cũng không thể rộng rãi, với ông như vậy là quá ổn nhưng với em thật sự là không ổn 1 chút nào. Em muốn làm 1 cuộc thay đổi lớn.

A. Em mong muốn như sau:
1. Tài chính gia đình em lên 1 tầm khác, không phải đủ ăn đủ mặc và duy trì như vậy đến hết đời mà phải ở mức dư dả, cân được hết tất cả các trường hợp khủng hoảng trên tất cả phương diện từ giáo dục, y tế, du lịch...
2. 2 đứa nhà em có điều kiện được tiếp cận kiến thức dự bị khoảng 5 năm trước khi đi du học và có khả năng lo cho 2 đứa du học mà không phải giật gấu vá vai.
3. Chủ trương chính là cho 2 đứa di dân, không cần chúng nó quay về, vợ chồng em xác định sống 1 mình, để chúng nó tung bay đời chúng nó. Nếu không thực hiện được chủ trương chính, phải sống trên đất này thì cũng phải sống 1 cuộc đời khác, ở 1 tầm khác.
4. Cuối đời 2 vợ chồng sống bình bình, có đủ tài chính để thi thoảng du lịch, bệnh tật ốm đau. Cả 2 trước khi đi thì hiến được gì cho đời cứ hiến, sau đốt hết, tro rải biển, con cái không cần thờ.

B. Giá phải trả:
Với 1 đống mong muốn như vậy, em biết cái giá phải trả cũng không hề nhỏ, và em xác định chấp nhận như sau:
1. Em chấp nhận làm việc 25 năm nữa full công suất, không nghỉ giữa hiệp.
2. Thời gian dành cho gia đình ít lại, tình cảm gia đình còn lại 60% so với bây giờ.
3. Sức khoẻ còn lại 70% so với bây giờ.
4. Cuối đời sống 1 mình 2 vợ chồng, không con cái.

Chốt hạ: Với mong muốn và giá phải trả như vậy, em muốn xin lời khuyên của các cụ trên cõi OF:
1. Quan điểm của em như vậy có dị hợm không?
2. Phải làm như thế nào để đạt được mục tiêu đó?
3. Các cụ còn phương án nào các cụ đang hoạch định hoặc đã thực hiện rồi mà các cụ thấy mãn nguyện thì cho em xin em làm đường lối.

Chân thành cảm ơn các cụ đã quan tâm!
Cụ chủ trẻ là người có chí khí! Cụ có thể làm được. Cần cố gắng lên!
Tôi nói cụ làm được vì: ít ra cụ cũng đề ra các mong muốn, nhận định cụ thể. Cụ không viển vông!
Muốn viết dài dài cho cụ mà bận quá, chỉ dặn cụ 1 điều là: ở xã hội nước đục lẫn nước trong như xứ mình thì nhiều khi cứ đi là sẽ đến, còn mình tính chỉ là để có 1 khung kế hoạch - không bị lơ ngơ vô định mà thôi.
Cứ đi rồi sẽ đến...!
 

anhlehn

Xe tải
Biển số
OF-388370
Ngày cấp bằng
22/10/15
Số km
471
Động cơ
242,150 Mã lực
Tuổi
40
Ồ.
1. Em bán hàng tạp hóa.
2. Vốn bé tí, không bằng con xe cỏ.
3. Em thuê người và địa điểm. Tóm lại là thuê hết.
4. Rủi ro có cụ ạ nhưng với ngành chạp phô thì phương pháp quản lý có thể giảm thiểu rủi ro.
Nghề đó nó hợp với em vì chỉ cần chân chất là đủ. Còn việc tính toán các thứ đã có máy tính lo.
Chạp phô là ngành gì vậy cụ, em cũng như cụ kinh doanh bé xíu, em còn chưa thuê người :))
Cụ ở đâu giao lưu nhé!!!
 

lâm khôi

Xe tải
Biển số
OF-501494
Ngày cấp bằng
29/3/17
Số km
312
Động cơ
188,190 Mã lực
Tuổi
53
em nay 50 thất nghiệp 10 năm nay, ở nhà mua bán lặt vặt đưa rước con, chưa thấy lose là gì
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top