[Funland] Lâm Bưu bị chết như thế nào?

Trạng thái
Thớt đang đóng

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,221
Động cơ
1,131,827 Mã lực
13 giờ 12 phút ngày 11-9, Mao hạ lệnh đoàn tàu lập tức chuyển bánh, không cho một ai biết. Nghĩa là vào lúc Vương Duy Quốc và đồng đảng còn đang do dự, đùn đẩy nhau về các phương án mưu sát Mao, thì đoàn chuyên xa của Mao đã rời Thượng Hải, chạy như bay trên tuyến đường sắt Phố Khẩu-Thiên Tân. Trạm đầu tiên là Tô Châu. Cầu Thạc Phóng nằm giữa Tô Châu và Vô Tích, Hạm đội liên hợp đã xem xét địa hình, thiết kế vị trí đặt thuốc nổ, nhưng họ vẫn theo phương án ngày 23-9 Mao về Bắc Kinh, nên mọi việc chưa triển khai. Đoàn chuyên xa của Mao an toàn qua cầu, 18 giờ 35 phút đến Nam Kinh, dừng lại 15 phút, Hứa Thế Hữu đứng trên sân ga chỉ huy bảo vệ đoàn tàu. Qua Nam Kinh là thoát khỏi vùng nguy hiểm. 13 giờ 10 phút ngày 12-9-1971, đoàn tàu về đến ga Phong Đài. Do Uông Đông Hưng thông báo trước, Tư lệnh Đại quân khu Bắc Kinh Lý Đức Sinh, Chính uỷ thứ hai Kỷ Đăng Khuê, Chủ nhiệm Uỷ ban cách mạng Bắc Kinh Ngô Đức, Tư lệnh khu cảnh vệ Bắc Kinh Ngô Trung đã có mặt. Mao hỏi han tình hình Bắc Kinh, rồi lệnh cho Lý Đức Sinh điều một sư đoàn thuộc Quân đoàn 38 đến cửa Nam Bắc Kinh chờ lệnh. 16 giờ 5 phút ngày 12, đoàn tàu về đến ga Bắc Kinh, trong sự bảo vệ nghiêm ngặt.
Mao lên ôtô về Trung Nam Hải.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,221
Động cơ
1,131,827 Mã lực
Mao lên ôtô về Trung Nam Hải.
Đêm 11/9, Vương Duy Quốc gọi điện thoại cho Chu Vũ Trì, hối hả nói, quên cả mật danh và ám ngữ: “Chuyên xa của Mao Chủ tịch đã rời Thượng Hải trưa nay”.
Lâm Lập Quả nghe tin bật khóc. Tại biệt thự số 96 trên núi Liên Phong, Bắc Đới Hà, Lâm Bưu nghe tin mặt tái xanh, đôi mắt trân trân như tượng gỗ. Kế hoạch mưu sát Mao Trạch Đông hoàn toàn phá sản, Lâm Bưu quyết định thực hiện phương án 2, đem theo 5 uỷ viên Bộ chính trị Hoàng, Ngô, Diệp, Lý, Khưu xuống Quảng Châu, lập Trung ương riêng, đối kháng Mao. Tám máy bay, trong đó có 2 chiếc Trident, 2 chiếc Il-18, 1 chiếc lên thẳng Skylark được chuẩn bị để thực thi phương án này, phía Quảng Châu đã được lệnh sẵn sàng tiếp nhận máy bay hạ cánh, và bố trí phòng ở trên núi Bạch Vân.
15 giờ 12-9, Diệp Quần tổ chức lễ đính hôn cho con gái là Lâm Lập Hằng và Trương thanh Lâm. Buổi tối tổ chức chiếu phim Hồng Công, số cảnh vệ và nhân viên phục vụ không trực ban đều bị hút cả nào đó. 20 giờ 10 phút, Lâm Lập Quả từ Bắc Kinh trở về, lưng giắt súng ngắn, tặng chị một bó hoa tươi chúc mừng, rồi vội vã vào phòng Lâm Bưu.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,221
Động cơ
1,131,827 Mã lực
Lập Hằng lặng lẽ theo dõi, thấy tình hình khác thường, liền thông qua Đại đội trưởng cảnh vệ Phương Tác Thọ, báo cáo Trung ương. Mao Trạch Đông ra lệnh Trung Nam Hải và Điếu Ngư Đài vào báo động chiến đấu cấp 1.
22 giờ 30 phút, Uông Đông Hưng báo cáo Chu Ân Lai, lúc ấy đang họp tại Nhà Quốc hội. Một lát sau, Uông lại nhận được báo cáo thứ 2 của Lâm Lập Hằng: “Có một máy bay Trident đậu trên sân bay Sơn Hải Quan”.
Chu cho ngừng ngay cuộc họp, trở về phòng lâm việc, gọi điện bảo Ngô Pháp Hiến làm rõ việc này. Pháp Hiến báo cáo:
- Đúng là có một máy bay đến Sơn Hải Quan, Hồ Bình nói đây là máy bay bay thử, sau khi sửa chữa. Tôi yêu cầu cho máy bay quay lại, Hồ Bình nói máy bay có chút trục trặc, tạm thời chưa thể bay trở lại.
Sân bay Sơn Hải Quan thuộc Hải quân, Chu gọi điện cho Lý Tác Bằng nêu rõ:
- Phải có 4 người Chu Ân Lai, Hoàng Vĩnh Thắng, Ngô Pháp Hiến, Lý Tác Bằng cùng ra lệnh, chiếc máy bay ở Sơn Hải Quan mới được cất cánh. Sự nhạy bén, lão luyện của Chu khiến người ta khâm phục, một cú điện thoại trên đã phá tan âm mưu của Lâm Bưu chạy xuống Quảng Châu lập Trung ương riêng.
23 giờ 30 phút, Lâm Lập Quả nhận được điện thoại của Chu Vũ Trì:
- Hỏng rồi, Thủ tướng đã điều tra chiếc máy bay 256. Thủ tướng đòi đưa máy bay trở lại Bắc Kinh.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,221
Động cơ
1,131,827 Mã lực
Đang lúc nhà họ Lâm bàn đối sách, chuông điện thoại lại reo lên.
Diệp Quần nhấc ống nghe, tiếng Chu Ân Lai quen thuộc:
- Đồng chí Diệp Quần, Lâm Phó Chủ tịch khỏe không?
- Đồng chí Lâm Bưu rất khỏe.
- Bắc Đới Hà có một chiếc máy bay, đồng chí có biết không?
- Có biết, con tôi bay đến đấy. Bố cháu nói nếu ngày mai thời tiết tốt, sẽ bay dạo trên trời.
- Phải chăng rời đi nơi khác?
- Vốn định đi Đại Liên, ở đây thời tiết lạnh rồi.
- Bay đêm không an toàn đâu.
- Chúng tôi không bay đêm, đợi sáng mai hoặc trưa mai thời tiết tốt mới bay.
- Đừng bay nữa, không an toàn: Nhất định phải nắm chắc tình hình thời tiết.
Chu Ân Lai chủ yếu nhắc nhở họ thời tiết chính trị không tốt hành động phiêu lưu không an toàn, rồi nói tiếp:
- Tôi muốn xuống Bắc Đới Hà thăm đồng chí Lâm Bưu.
Diệp Quần cuống lên:
- Thủ tướng đừng đến, đồng chí đến thì Lâm Bưu sẽ căng thắng, Thủ tướng dứt khoát đừng đến.
Lâm và Diệp cho rằng kế hoạch của họ bị lộ rồi. Chu Ân Lai đến thì chỉ còn nước ngồi chờ làm tù binh. Lâm bảo Diệp:
- Tôi cũng không nghỉ ngơi nữa, đằng nào thì đêm nay cũng không ngủ nổi. Mọi người nhanh chóng lấy đồ đạc. Chúng ta đi ngay.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,221
Động cơ
1,131,827 Mã lực
Khụ biệt thự yên tĩnh bỗng trở nên rối loạn. 23 giờ 40 phút, chiếc xe Hồng Kỳ chống đạn cỡ lớn của Lâm Bưu lao ra với tốc độ trên 100 km/giờ. Đại đội trưởng Không Tác Thọ đứng giữa đường ra hiệu cho xe dừng lại. Diệp Quần ra lệnh:
- Bộ đội 8341 không trung thành với Thủ trưởng, lao qua!
Nếu Tác Thọ không đề phòng từ trước, chắc đã bị cán chết. Tham mưu cảnh vệ Lý Văn Phổ ngồi bên lái xe vẫn tưởng chuyến này đi Đại Liên, khi nghe Lâm Bưu hỏi Lập Quả “Đến Irkutsk còn bao xa?”, liền lớn tiếng hét dừng xe, lái xe phanh lại theo thói quen. Lý nhảy xuống xe, hỏi: “Các người đưa thủ trưởng đi đâu?” Lâm Lập Quả rút súng bắn luôn. Chiếc xe lại lao vút lên như điên, đến sân bay Sơn Hải Quan lúc 0 giờ 18 phút ngày 19-9-1971.
14 phút sau, chiếc Trident số 256 chở đoàn Lâm Bưu do Phan Cảnh Diễn điều khiển cất cánh bay về hướng Irkutsk, trong tình trạng không có lái phụ, hoa tiêu và nhân viên báo vụ. Sân bay điện báo cáo Lý Tác Bằng, ý thoái thác “có thể trực tiếp báo cáo Thủ tướng”. Chu Ân Lai được tin, lệnh cho Sở chỉ huy Không quân dùng đài đối không liên lạc với Phan Cảnh Diễn, yêu cầu bay trở lại, có thể hạ cánh tại sân bay Thủ đô hoặc Tây Giao. Ngô Pháp Hiến trực tiếp cầm máy liên tục gọi Phan, nhưng không thấy trả lời. Ngô gọi điện cho Uông:
- Máy bay của Lâm Bưu sẽ từ hướng Trương Gia Khẩu bay khỏi Hà Bắc, đi vào Nội Mông, có cho máy bay tiêm kích chặn lại không?
Uông báo cáo Mao, Mao nói:
- Lâm Bưu vẫn là Phó Chủ tịch Đảng ta. Trời phải mưa, con gái phải lấy chồng, cứ để ông ta bay đi.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,221
Động cơ
1,131,827 Mã lực
1 giờ 50 sáng 13-9-1971, chiếc máy bay 256 vượt biên giới, bay vào vùng trời Mông Cổ. Chu Ân Lai cho ban bố lệnh cấm không: không một máy bay nào được cất cánh, nếu không có lệnh do Chủ tịch Mao Trạch Đông, Phó Chủ tịch Lâm Bưu, Thủ tướng Chu Ân Lai, Tổng tham mưu trưởng Hoàng Vĩnh Thắng và Tư lệnh Không quân Ngô Pháp Hiến liên danh ký tên.
Hơn 3 giờ sáng 13-9, Bộ Tư lệnh Không quân báo cáo: chiếc máy bay lên thẳng số 3685 bay khỏi sân bay Sa Hà, trên máy bay có Chu Vũ Trì, Vu Tân Dã, Lý Vĩ Tin, lái chính Trần Vân Tu, lái phụ Trần Sĩ Ấn. Trần Vân Tu không làm theo lệnh của các thành viên Hạm đội liên hợp, cho máy bay vòng lại, hạ cánh xuống một hẻm núi ở ngoại thành Bắc Kinh. Chu Vũ Trì nổ súng bắn chết Trần Vân Tu, Trần Sĩ Ấn nằm im vờ chết. Ba thành viên Hạm đội liên hợp hẹn nhau cùng tự sát. Chu Vũ Trì và Vu Tân Dã chết ngay. Lý Vĩ Tín bắn chỉ thiên, bị bắt.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,221
Động cơ
1,131,827 Mã lực
Chiều 14-9, Thủ tướng Chu nhận được báo cáo của Đại sứ Trung Quốc tại Mông Cổ: 3 giờ sáng 13-9; chiếc máy bay Trident số hiệu 256 của Hàng không dân dụng Trung Quốc bị rơi tại tỉnh Chentij gần Underkhan Mông Cổ, cả 9 người trên máy bay đều chết. Sau qua giám định, được biết 9 người trên gồm Lâm Bưu, Diệp Quần, Lâm Lập Quả, Lưu Bái Phong, cùng phi công, lái xe, và 3 kỹ sư cơ khí.
Sáng 13-9, Mao Trạch Đông uỷ thác Chu Ân Lai triệu tập cuộc họp Bộ Chính trị, thông báo vụ Lâm Bưu bỏ chạy, đồng thời chuẩn bị chiến đấu khẩn cấp, bố trí bảo vệ Bắc Kinh, đề phòng các sự kiện đột phát. Chu còn trực tiếp gọi điện thoại cho lãnh đạo 29 tỉnh và thành phố trực thuộc, thông báo vụ Lâm Bưu, yêu cầu các nơi có biện pháp khẩn cấp, kiểm soát tình hình.
Ngày 3-10, theo đề nghị của Chu, Mao đồng ý xoá bỏ Tổ làm việc Quân uỷ Trung ương, bắt Hoàng Vĩnh Thắng, Ngô Pháp Hiến, Lý Tác Bằng, Khưu Hội Tác, thành lập Hội nghị làm việc Quân uỷ Trung ương gồm 10 thành viên, do Diệp Kiếm Anh chủ trì. Mao dặn họ: “Phàm thảo luận những vấn đề lớn, phải mời Thủ tướng tham gia”.
Sự kiện 13-9 tuyên cáo Đại cách mạng văn hoá phá sản.
 

Xehoa2022

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-806072
Ngày cấp bằng
1/3/22
Số km
1,943
Động cơ
1,570,492 Mã lực
Em đọc như tiểu thuyết li kỳ, dù kết cục đã biết vẫn thấy hay :D
 

Joker2k

Xe buýt
Biển số
OF-787007
Ngày cấp bằng
9/8/21
Số km
576
Động cơ
214,347 Mã lực
Việc tin hay ko thì tuỳ mỗi người, cụ đừng mang dân trí cả một dân tộc ra bỉ bôi. Ko biết tri thức cụ ntn nhưng tri thức của cụ Ngao thì các offer đều biết và kính trọng. Mấy comment gần đây có vẻ có mùi!
Cụ đã thay lời cho e và nhiều ng khác nữa, cụ ấy em không biết là ai mà lộng ngôn quá đà, e tôn trọng cụ Ngao5 nên khôg thèm tranh biện với những ng lộng ngôn như vậy làm gì.
 

CRV-2015

Xe buýt
Biển số
OF-382343
Ngày cấp bằng
12/9/15
Số km
940
Động cơ
271,146 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Bọ Lập cũng thuộc dạng trở cờ, ngậm máu phun người. 1953-1954 Lập còn chưa sinh, không trực tiếp chứng kiến sự việc, hóng hơi nồi chõ. Lượm lặt thông tin lá cải rồi "xào nấu" thành truyện.
Cụ có chứng kiến à ? mà chửi người ta kinh thế ? Nếu ko phải thì cụ đang tự chửi ai thế ??
 

Dream Thai

Xe điện
Biển số
OF-70813
Ngày cấp bằng
16/8/10
Số km
4,284
Động cơ
480,732 Mã lực
Chính xác quá, cụ ơi
Mao nó lừa cho vào tròng mà còn mang tiếng phản chủ
Bố con Lâm Bưu cũng dở, thằng nhóc con 22 tuổi Lâm Lập Quả được cất nhắc lên rất to lại còn to mồm lộng ngôn, đến tai Mao, thế mới chết
Lâm Bưu cũng là thằng cơ hội, gió chiều nào che chiều đó. Năm 1969, trong hội nghị Đảng lúc Mao bị phê bình, thì Lâm Bưu mặt thớt đứng ra bênh Mao thớ lợ. Cảm kích, Mao ghi vào Điều lệ Đảng Lâm Bưu là Phó Chủ tịch Đảng C ộng sản Trung Quốc và là người thừa kế Mao Trạch Đông. Lâm Bưu bị bệnh dị ứng da, suốt ngày trong nhà không ra ngoài, không am hiểu chính trường, nghĩ mình chắc cú thay Mao, nên tháng 7/1970 trong Hội nghị Đảng. lôi Diêu Văn Nguyên ra phê bình về chuyện Cách mạng Văn hoá. Mao cho rằng Lâm Bưu "không biết điều", đụng vào Diêu Văn Nguyên là đụng vào Mao chủ xướng, nện bắt Lâm Bưu kiểm điểm, xin lỗi. Lâm Bưu mặc kệ, phớt lờ, nên Mao phải trị Lâm Bưu. Bị doạ, Lâm Bưu cuống cuồng tổ chức đảo chính, nhưng bị lộ từ mồm con gái Lâm Bưu. Mao giăng bẫy, mời vợ chồng Lâm Bưu đến dự tiệc mừng Mao về Bắc Kinh. Lâm Bưu nghi ngờ có nên đến dự không? Không đến cũng chết, đến thì bị phục kích cũng chết. Cuối cùng thằng con trai Lâm Lập Quả đưa cho mẹ chiếc đồng hồ có nút báo động, nếu cơ sự gì thì chúng đánh thốc vào chỗ Mao tổ chức tiệc. Bọn Lâm Lập Qủa, quá ảo tưởng kế hoạch đánh úp/
Sau khi dự tiệc, vợ chồng Lâm Bưu ra về thì bị hai tay súng B-40 nã vào xe lúc ra cổng.
Đây mới chỉ là một giả thuyết về cái chết của vợ chồng Lâm Bưu
Lâm Bưu chết ai dc lợi, sao là người thừa kế lại phải làm phản
Nếu phán đoán kiểu điều tra phá án thì ta sẽ có 1 số nghi phạm cc ạ :)
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,221
Động cơ
1,131,827 Mã lực
Mấy tin này, lấy từ báo, tạm gọi lá cải, em đưa ra để các cụ tham khảo
Liên Xô đã giám định pháp y thi thể Lâm Bưu sau vụ máy bay rơi
An ninh Thế giới 05/09/2007
Hôm 13/9/1971, một chiếc máy bay lạ không rõ nguồn gốc bị rơi trong lãnh thổ nước Cộng hòa nhân dân Mông Cổ. Không lâu sau, một nhóm chuyên gia Liên Xô được lệnh tiến hành phân tích giám định tử thi những người gặp nạn cùng máy bay.
Tất cả các tài liệu về cuộc giám định này đều được đóng dấu “tuyệt mật”. Cho tới gần đây, Thiếu tướng Quân y Liên Xô Vasili Tomalin đã nghỉ hưu, người từng trực tiếp phụ trách nhóm khám nghiệm tử thi năm xưa mới tiết lộ:
"Đó là vào một buổi sáng sớm cuối tháng 9, bên KGB điện thoại cho tôi, nói rằng có một vị lãnh đạo muốn nói chuyện với tôi. Tôi nói sẵn sàng nghe.
Sau câu hàn huyên mào đầu, vị lãnh đạo hỏi thẳng tôi có thể ngay lập tức ra nước ngoài công tác được không. Tuy chưa hiểu “công tác” gì nhưng với phản xạ của người lính, tôi trả lời được".
Tomalin khi đó đã là một nhà điều tra tội phạm học nổi tiếng, một chuyên gia pháp y cao cấp, dày dạn kinh nghiệm. Điều quan trọng có tác dụng quyết định để KGB giao trọng trách cho Tomalin là ông vừa được bổ nhiệm chức vụ Giám đốc Sở Thực nghiệm Pháp y Bộ Quốc phòng Liên Xô.
Chỉ mấy hôm sau, chuyên cơ của KGB chở Tomalin tới Ulan Bator, thủ đô Mông Cổ đồng hành với ông còn có Zagvozdin, điều tra viên của KGB và trợ thủ của ông là nhà giải phẫu bệnh lý học Volski.
Chiếc commăngca chở 3 người được sự hộ tống của một tiểu đội Quân đội nhân dân Mông Cổ chạy thẳng về phía biên giới Mông - Trung. Khi đó phía Mông Cổ cho hay vào đêm ngày 13/9 có một chiếc máy bay lạ bị rơi, nổ tan tành. Ngoài ra, họ cũng không biết gì hơn.
Ngay sau khi phát hiện máy bay rơi, phía Mông Cổ đã khoanh vùng phong tỏa, không cho dân địa phương và bất kỳ ai lai vãng, nên các mảnh xác lớn nhỏ của nó hầu như không xê dịch.
"Chúng tôi tới nơi máy bay rơi thì một bầy chó sói đã vào đây kiếm ăn. Binh sĩ hộ tống phải bắn chỉ thiên để xua chúng đi. Tôi và Volski bắt đầu tìm kiếm, lôi tử thi từ trong đống sắt vụn ra để khám nghiệm.
Tất cả có 8 thi thể, mặt mũi đều bị cháy đen không thể nhận dạng và đang trong thời kỳ phân hủy mạnh, trong đó có 2 thi thể chúng tôi phát hiện trong khoang miệng có răng vàng và hàm răng chế tác rất công phu và thế là quyết định mang 2 hộp sọ ở 2 thi thể về Ulan Bator.
Khi đó, tôi làm việc này chỉ hoàn toàn bằng trực giác, chứ chẳng có phán đoán chính xác nào".
"Về tới Sứ quán, tôi tiện tay lật xem mấy cuốn tạp chí, bỗng phát hiện đầu lâu của một tử thi sao mà giống đầu Lâm Bưu trong ảnh đăng trên tạp chí đến thế. Sau khi quay về Moskva, sẵn nghi ngờ, tôi liền sưu tập một lượng lớn ảnh Lâm Bưu.
Trong một bức ảnh chụp đầu trần, tôi phát hiện trên thái dương bên phải của Lâm Bưu có một vết sẹo lớn khá rõ, mà trên chiếc đầu lâu tôi mang về cũng tìm thấy dấu vết của vết sẹo đó. Tôi còn tìm được tập hồ sơ bệnh án hồi Lâm Bưu điều trị tại Liên Xô trước khi nổ ra cuộc chiến tranh Vệ quốc vĩ đại.
Tập hồ sơ này đã cung cấp khá nhiều thông tin quý giá, trong đó đặc biệt có một tấm phim chụp X-quang hiện rất rõ tại tổ chức phổi có một khối kết cứng... đó là vết tích lưu lại của chứng lao phổi".
"Khi đó tin phong thanh về cuộc chạy trốn của vợ chồng “Phó thống soái” Lâm Bưu đã được truyền đi. Thế là, tôi lại một lần nữa bay sang Mông Cổ. Tháp tùng tôi đi lần này là đương kim Giám đốc Sở Nghiên cứu hình thái học cơ thể người, Viện Y học Liên Xô Nicola Palmiyakov".
"Khi đó đã là tháng 11, tiết trời rất lạnh, cóng buốt tới mức rất khó làm việc. Cứ sau 5 phút, chúng tôi lại phải ngâm tay vào chậu nước ấm cho da đàn hồi trở lại. Và ổ bệnh lao phổi ở một thi thể nhanh chóng được tìm ra.
Trước khi về, tôi thu thập mấy lóng xương và tất cả răng của thi thể đã không còn hộp sọ. Sau khi về nước, chúng tôi bắt tay vào nghiên cứu mấy lóng xương và răng, đã xác định được chiều cao cơ thể và tuổi tác của Lâm Bưu cùng bà vợ Diệp Quần của ông ta”.
Và sự thực sau đó chứng minh 2 thi thể chúng tôi giám định chính là thi thể của Lâm Bưu và Diệp Quần" - Thiếu tướng Tomalin khẳng định.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,221
Động cơ
1,131,827 Mã lực
Tướng Vitali V. Tomilin, nay 65 tuổi, lúc đó là một chuyên gia bệnh lý và tướng Alexander V. Zagvozdin, khi đó là một điều tra viên của KGB, nay 70 tuổi, cho hay là họ phải mất một năm mới hoàn tất công tác. Kết quả được giữ hoàn toàn bí mật. Trong văn phòng của ông tại một nhà quàn ở Moscow, Tomilin cho hay :
Chúng tôi dấu nhẹm không cho cả phía Trung Hoa lẫn phía Mông cổ hay biết gì hết. Chỉ có bốn người của Liên Xô là biết thôi, đó là tôi, Alexander (Zagvozdin), giám đốc KGB Yuri Andropov và Tổng bí thư Leonid Brezhnev.
Hai chuyên gia Liên Xô đã đến Mông Cổ hồi tháng 10 năm 1971. Khi họ tới Savargan thì các nạn nhân đã chôn được hơn một tháng. Tomilin kể lại:
Thi thể khó mà giảo nghiệm vì bị cháy và nát hết rồi. Nhưng một điều chắc chắn là không ai chết trước khi máy bay rơi mà tất cả đều tử nạn cả. Các vết thương đều do vụ nổ.
Hai tử thi được phái đoàn chú ý nhất, vì họ có răng vàng chứng tỏ là những nhân vật cao cấp. Chuyên gia án mạng của Mông Cổ Turiyn Moyu được chỉ định cắt đầu hai người này rồi vệ binh đem ninh trong một cái nồi lớn để cho rã hết thịt và tóc ra. Moyu tặc lưỡi:
Tôi vẫn thường đùa với cảnh vệ là “Sao, bũa ăn xong chưa?”
Phần khác còn lại được đem chôn.
Phái đoàn Liên Xô đem hai cái đầu lâu về Moscow, và giảo nghiệm viên cho biết đó chính là của Lâm Bưu và Diệp Quần. Tomilin nói :
Chúng tôi nhận định lý lịch Lâm Bưu bằng hình dạng trái tai, so sánh với các mẫu răng và đối chiếu hình ảnh của xương sọ với hình thật. Cả ba loại thử nghiệm đó đều ăn khớp, kể cả chiều cao, tuổi tác và các vết thương thời chiến. Không còn ngờ gì nữa. Những thử nghiệm khác cho hay cái đầu lâu kia là của Diệp Quần.
Trước đây Lâm Bưu đã ở Moscow từ 1938 đến 1941 để trị các thương tích thời kỳ kháng Nhật nên phía Liên Xô có rất nhiều tài liệu y khoa về ông ta. Một tấm ảnh Lâm Bưu để đầu trần cho thấy ông ta có một vết sẹo dài. Chiếc xương đầu có một vết y hệt như thế. Theo Tomilin, những xương sọ đó còn nằm trong viện lưu trữ tư liệu của KGB.
Để xác định cho thật chắc, toán điều tra của Liên Xô lại phải lặn lội tuyết giá mùa đông ở Mông Cổ, trở lại hồi tháng 11 năm đó để khai quật thi thể . Một tấm ảnh quang tuyến của Lâm Bưu ở Moscow cho thấy ông ta vốn bị lao phổi. Tomilin sục sạo thi thể mà các giảo nghiệm viên cho là của Lâm Bưu thì quả nhiên có một phần phổi đã hóa cốt, cứng như xương. Ông ta đắc ý:
Chúng tôi tìm ngay boong, tại phổi bên phải.
Thế nhưng vẫn chưa ai biết lý do gì máy bay lại rơi. Phía Trung Cộng thì bảo là bị hết xăng. Zagvozdin hoàn toàn không đồng ý. Các chuyên viên Xô Viết cho biết là phi cơ đủ xăng bay tới những thành phố của Nga như Irkutsk hay Chita. Nếu máy bay hết xăng thì không thể nào cháy dữ đội như thế được. Zagvozdin và phó ngoại trưởng Mông Cổ hồi đó là Erdembileg cũng xác quyết máy bay không phải bị bắn hạ. Zagvodin đưa ra giả thuyết là có thể phi công bay thật thấp để tránh radar nên đã nhầm cao độ. Thế nhưng những nhân chứng tại địa phương vùng mỏ Bekh thì khẳng định là máy bay cháy trước khi bị rơi.
Về phía Trung Hoa, họ chẳng thèm quay lại vụ án Lâm Bưu làm gì. Khi được hỏi về biến cố đó, bộ Ngoại Giao Trung Hoa đã trả lời:
- Trung Quốc đã đưa ra kết luận rõ ràng, có thẩm quyền về biến cố đó. Những gì bên ngoài đưa ra đều vô căn cứ.
Nếu như điều tra lại vụ án này, Trung Quốc ắt phải duyệt lại mọi ưu tiên và có thể làm phương hại đến uy tín của Mao Trạch Đông. Tuy ông ta không còn được coi như một con người hoàn toàn không lầm lẫn, nhưng người ta vẫn úy kị khi nói về lãnh tụ chí tôn của Cách Mạng Trung Hoa.
Lẽ dĩ nhiên, đọc xong tài liệu này, chúng ta không thể không tự hỏi tại sao Mao Trạch Đông và Chu Ân Lai không ngăn chặn gia đình Lâm Bưu khi họ đào tẩu mặc dù biết trước sự việc xảy ra.
Có thể nói rõ ràng, chính họ đã bố trí để chiếc máy bay phát hỏa và nổ ở trên không tiêu diệt tất cả. Lâm Đậu Đậu và vị hôn phu thoát chết cũng chỉ vì không chịu đi theo họ. Và như chúng ta ai cũng biết, lực lượng cảnh vệ không phải là những người có nhiệm vụ bảo vệ an ninh cho yếu nhân mà do cục phản gián đưa vào để kiểm soát, chịu trách nhiệm trực tiếp từ trung ương đảng. Do đó, chúng ta có thể hình dung được cái cảnh hoang mang, hoảng hốt của những con người chạy trốn, biết rằng kẻ thù nắm vững tình hình mà không biết số phận mình ra sao. Để thêm một số chi tiết, chúng tôi xin dịch thêm đoản văn : Móc nối với kẻ đại thù? (Consorting with the archenemy ?) cũng trong cùng số báo U.S. News & World Report ngày 31 tháng giêng năm 1994, trang 53.
Khi Lâm Bưu biến mất trên chính đàn, giới chức Mỹ thở phào. Họ vẫn cho rằng Lâm Bưu thân Liên Xô, chống Mỹ, và là người đã tạo được sự sùng bái cá nhân trong tập thể quân đội. Thế nhưng nhiều chứng cớ mới cho thấy rất có thể Mỹ đã đánh giá lầm.
 

cenarius

Xe máy
Biển số
OF-446501
Ngày cấp bằng
19/8/16
Số km
95
Động cơ
210,073 Mã lực
Tuổi
35
Em đọc rồi nhé! Kể đủ chuyện Mao khiêu vũ rồi thịt nữ đảng viên, rồi kể cần vụ vào thì thấy cô này ko mặc quần áo, vùng vằng thế lọ, thế chai. Cũng chính vì đọc rồi nên em tin phần lớn là bịa đặt, thậm chí là ác ý. Taylon nó nuôi bầy vện để xuyên tạc, bôi nhọ các quốc gia chống lại nó thế nào thì ko cần phải nói lại nữa nhỉ?
Em mạn phép tham gia, em cũng đọc cuốn này của Lý Chí Thỏa. Em cho rằng những gì LCT viết là thật, vì chỉ có bác sĩ thân cận mới nói được chi tiết về 1 phần những gì diễn ra xung quanh Mao đến như vậy, bao gồm cả bệnh tật, sức khỏe, thói quen, lối ăn uống, sinh hoạt, nói chuyện, v..v.
Việc xảy ra CMVH làm chúng ta nhìn nhận rõ con người của Mao theo kiểu bạo quân, nên càng làm em ko hề nghi ngờ gì về những hành động tàn ác này của Mao.

Cám ơn cụ Ngao,
 
Chỉnh sửa cuối:

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,221
Động cơ
1,131,827 Mã lực
Lâm Bưu chết ai dc lợi, sao là người thừa kế lại phải làm phản
Nếu phán đoán kiểu điều tra phá án thì ta sẽ có 1 số nghi phạm cc ạ :)
1. Lâm Bưu chết ai được lợi → Mao và phe Giang Thanh và nhiều người khác đang ghét Lâm Bưu, nhằm những chức vụ cao của phe Lâm Bưu trong quân đội
2. sao là người thừa kế lại phải làm phản.
Yên tâm mình là người thừa kế rồi, Lâm Bưu muốn Mao nhanh chóng chết tự nhiên, để mình làm vua như Mao. Lâm Bưu đã phông bạt quảng cáo cho con trai Lâm Lập Quả rồi. Chờ không được thì đòi chức Chủ tịch nước. Mao quá thâm, treo cái chức danh Chủ tịch nước như miếng mồi nhử tâm địa đàn em. Lâm Bưu đợp phải, thế là toi
3. Mao là người nói zậy nhưng không phải zậy. Mao luôn để lũ đệ đấu đá nhau để ngồi giữa phân xử. Lâm Bưu đòi thịt Trương Xuân Kiều, sao mà Mao nghe được.
Lâm Bưu sốt sắng muốn kết thúc Cách mạng Văn hoá, mà Mao thì không muốn ai đụng đến Cách mạng Văn hoá, kể cả sau khi ông qua đời.
Không ai đoán được ý Mao, cũng chỉ đoán mò thôi
Mao muốn vợ ông sẽ là Chủ tịch Đảng Cộng-sản Trung Quốc, nhưng không phải là Mao truyền ngôi trực tiếp, mà Mao dựng một nhân vật kém cỏi là Hoa Quốc Phong, để rồi sau này Hoa Quốc Phong truyền ngôi lại cho vợ ông theo con đường chính ngạch. Vợ ông chừng nào còn cầm quyền, thì cái hũ thối Cách mạng Văn hoá không bị khui ra
Tóm lại Mao chỉ vì Mao, còn dân chúng chỉ là những con cừu để Mao làm thịt. "Vì dân, vì nước"... chỉ là những từ hoa mỹ của bọn lãnh đạo khốn nạn như Mao
 
Chỉnh sửa cuối:

Dream Thai

Xe điện
Biển số
OF-70813
Ngày cấp bằng
16/8/10
Số km
4,284
Động cơ
480,732 Mã lực
1. Lâm Bưu chết ai được lợi → Mao và phe Giang Thanh và nhiều người khác đang ghét Lâm Bưu, nhằm những chức vụ cao của phe Lâm Bưu trong quân đội
2. sao là người thừa kế lại phải làm phản.
Yên tâm mình là người thừa kế rồi, Lâm Bưu muốn Mao nhanh chóng chết tự nhiên, để mình làm vua như Mao. Lâm Bưu đã phông bạt quảng cáo cho con trai Lâm Lập Quả rồi. Chờ không được thì đòi chức Chủ tịch nước. Mao quá thâm, treo cái chức danh Chủ tịch nước như miếng mồi nhử tâm địa đàn em. Lâm Bưu đợp phải, thế là toi
3. Mao là người nói zậy nhưng không phải zậy. Mao luôn để lũ đệ đấu đá nhau để ngồi giữa phân xử. Lâm Bưu đòi thịt Trương Xuân Kiều, sao mà Mao nghe được.
Lâm Bưu sốt sắng muốn kết thúc Cách mạng Văn hoá, mà Mao thì không muốn ai đụng đến Cách mạng Văn hoá, kể cả sau khi ông qua đời.
Không ai đoán được ý Mao, cũng chỉ đoán mò thôi
Mao muốn vợ ông sẽ là Chủ tịch Đảng Cộng-sản Trung Quốc, nhưng không phải là Máo truyền ngôi trực tiếp, mà Mao dựng một nhân vật kém cỏi là Hoa Quốc Phong, để rồi sau này Hoa Quốc Phong truyền ngôi lại cho vợ ông theo con đường chính ngạch. Vợ ông chừng nào còn cầm quyền, thì cái hũ thối Cách mạng Văn hoá không bị khui ra
Tóm lại Mao chỉ vì Mao, còn dân chúng chỉ là những con cừu để Mao làm thịt. "Vì dân, vì nước"... chỉ là những từ hoa mỹ của bọn lãnh đạo khốn nạn như Mao
Vâng cu

9h trị khốc liệt cụ nhỉ, dc phong người thừa kế, đồng nghĩa là có rất nhiều kẻ thù, Chỉ cần bơm dểu là chết rồi, Mao lại da nghi. LB đúng là còn non và xanh lắm :)
 
Chỉnh sửa cuối:

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,221
Động cơ
1,131,827 Mã lực
Trích "Mao Trạch Đông ngàn năm công tội"
Chương 39 Mao để Giang Thanh cầm “cờ lớn”
Mao rất chú trọng tên tuổi của mình sau khi chết, hoàn toàn tự tin không ai có thể phủ nhận “võ công” của mình. Nhưng “văn trị” của Mao thật hồ đồ. Ông ta đã phá hoại một thế giới cũ, nhưng lại không xây đựng nổi một thế giới mới. Mao muốn đưa mọi người lên thiên đường, song lại đẩy họ xuống địa ngục.
GDP của Trung Quốc năm 1955 chiếm 4,7% thế giới, năm 1980 tụt xuống 2,5%, năm 1955 gấp 2 lần Nhật Bản, năm 1960 tương đương, đến năm 1980 chỉ bằng 1/4. GDP bình quân đầu người năm 1955 bằng 1/2 Nhật Bản, đến năm 1980 chưa được 1/20. Năm 1960, GDP của Mỹ nhiều hơn Trung Quốc 460 tỉ USD, đến năm 1980, con số này là 3.680 tỉ USD.
Trước năm 1949, Thượng Hải là trung tâm tiền tệ và thương mại quốc tế vùng Viễn Đông, là “Paris phương Đông”, trình độ công nghiệp hoá vượt xa Hồng Công, dẫn đầu châu Á. Nhưng đến năm 1976, Thượng Hải tụt xuống thành phố loại hai, loại ba ở châu Á, GDP bình quân đầu người chỉ có 400 USD, trong khi Hồng Công là 7.000 USD.
Năm 1979, GDP bình quân đầu người của Trung Quốc chỉ xấp xỉ 1/7 Đài Loan. Báo cáo của Ngân hàng thế giới năm 1978 xếp GDP bình quân đầu người của Trung Quốc ngang Somali, Tanzania, đứng hàng thứ 20 thế giới tính từ dưới lên. Khoác lác đuổi kịp Anh, vượt Mỹ, nhưng tụt hậu ngày càng xa.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,221
Động cơ
1,131,827 Mã lực
Điều đặc biệt khiến Mao nửa đêm giật mình lo sợ là 3 năm Đại tiến vọt làm 37,55 triệu người chết đói. Lưu Thiếu Kỳ từng nói với Mao: “Để xảy ra thảm kịch người ăn thịt người, ông và tôi sẽ bị ghi vào sử sách”. Mao rất sợ điều này.
Có học giả thống kê, số người chết đói dưới thời Mao còn nhiều hơn tổng số người chết đói trong hơn 2.000 năm dưới mọi triều đại. Nếu con số này được ghi vào sử sách, Mao có còn là “đại cứu tinh”, là “mặt trời đỏ nhất” trong lòng nhân dân không? Có còn là lãnh tụ vĩ đại, người mác xít vĩ đại nhất trong thế kỷ 20 không? Chế độ mới do Mao sáng lập con đường mới do ông ta mở ra có còn đại diện cho tương lai của loài người không? 37,55 triệu người chết đói là sự thật lịch sử không gì bác nổi chứng minh rằng lý luận và thực tiễn chủ nghĩa xã hội không tưởng của Mao là chủ nghĩa xã hội giả hiệu ********* nhất, tàn khốc nhất trong lịch sử loài người. Mỗi khi nghĩ đến điều này, Mao rùng mình ớn lạnh.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,221
Động cơ
1,131,827 Mã lực
Mao phát động Đại cách mạng văn hoá nhằm buộc Lưu Thiếu Kỳ và “phái đi con đường tư bản” các cấp tỉnh, chuyên khu, huyện, xã làm vật hy sinh thay ông ta vác chiếc chảo đen này. Họ là những người trung thành chấp hành đường lối cực tả của Mao (không trung thì đã bị đánh đổ từ lâu) những người tổ chức và lãnh đạo “Đại tiến vọt”, những người chịu trách nhiệm trực tiếp và nhân chứng về 37,55 triệu người chết đói những người bị trăm họ căm giận nhất.
Tại Đại hội 7.000 người, số cán bộ cấp huyện trở lên này không chịu làm vật hy sinh, đòi cùng Mao làm rõ trách nhiệm, phân rõ đúng sai, ép Mao kiểm điểm. Sau hội nghị, Mao phất lá cờ đấu tranh giai cấp, tạo dư luận Đảng biến thành xét lại, đất nước thay mầu đổi sắc. Sau khi chiếm lĩnh điểm cao về chính trị và đạo đức, Mao liền phát động Đại cách mạng văn hoá, đánh đổ phái đi con đường tư bản các cấp trong mấy năm đã thay đổi hết cán bộ lãnh đạo các cấp từ trung ương tới công xã. Năm này qua năm khác, Mao tuyên truyền rằng đường lối tư sản và con đường tư bản chủ nghĩa của Lưu Thiếu Kỳ đã khiến Trung Quốc lỡ dở, làm hại trăm họ, rằng phái đi con đường tư bản đã gây ra nạn đói lớn khiến dân chúng chịu khổ trăm bề, vợ con ly tán, tan cửa nát nhà.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,221
Động cơ
1,131,827 Mã lực
Đại cách mạng văn hoá là con đê chắn sóng của Mao Trạch Đông. Có con đê này, Mao có thể ngồi trên điểm cao an toàn, không những chối phắt trách nhiệm làm hàng chục triệu người chết đói, mà còn tiếp tục đại diện cho đường lối đúng đắn, là đại cữu tinh đưa nhân dân ra khỏi nước sôi lửa bỏng, đánh đổ phái đi con đường tư bản. Ai phủ định Đại cách mạng văn hoá, người đó phá vỡ con đê chắn sóng của Mao, là lôi ông ta xuống nước gánh trách nhiệm về việc làm chết đói 37,55 triệu người, vì vậy Mao đặc biệt nhạy cảm với việc bảo vệ thành quả Đại cách mạng văn hoá.
Trong bối cảnh tâm lý phức tạp đó, điều kiện hàng đầu để Mao lựa chọn người kế tục là có thể trung thành giữ vững con đê chắn sóng này, còn có năng lực quản lý đất nước không, có được nhân dân ủng hộ không, đều là thứ yếu; rồi kinh tế có thể phát triển không, đời sống nhân dân có được cải thiện không, cũng là những chuyện chẳng quan trọng gì. Mao cho rằng chỉ có Giang Thanh đảm đương nổi trọng trách lịch sử này, Giang biết nắm đấu tranh giai cấp, biết trị những cán bộ nắm sản xuất không tính toán việc bị phỉ báng hay được ca ngợi, thề chết bảo vệ thanh danh cho Mao. Chỉ cần thiết lập được gia đình trị, chỉ cần thời gian cho hai thế hệ - Giang Thanh truyền ngôi cho Mao Viễn Tân - là có thể xoá sạch máu và nước mắt do 37,55 triệu người để lại trên dải đất Trung Hoa bao la này, hoàn toàn viết lại lịch sử hiện đại Trung Quốc.
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top