KỶ NIỆM “CÁI LƯỠI”
“…Rải rác biên cương mồ viễn xứ
Chiến trường đi chẳng tiếc ngày xanh…”
Không biết là lính trinh sát của quân đội các nước khác trên thế giới thế nào, lính trinh sát của Việt Nam trước những năm 1980 thế nào, lính của các quân binh chủng khác trong lực lượng vũ trang Việt Nam thế nào?
Nhưng đối với lính trinh sát, nhất là lực lượng trinh sát luồn sâu ở chiến trường Campuchia:
“Đi không dấu, nấu không khói, nói không tiếng” thì việc chọn người để đi cùng trong tổ tam tam là hết sức quan trọng.
Phải hiểu nhau từ lời ăn tiếng nói, từng ánh mắt, cử chỉ đến ký hiệu của từng ngón tay, để tránh trường hợp: “Không sợ kẻ địch mạnh, chỉ sợ đồng đội ngu”.
Chính vì vậy mà tổ 3 người của gã hiểu nhau đến từng chân tơ kẽ tóc, chỉ cần 1 cái hất hàm của 1 thằng nào đó thì 2 thằng còn lại hiểu ngay đồng đội mình muốn gì.
Nhớ lần va nhau dưới nhà ăn với thằng Hưng bên thông tin, khi thằng Đực hất cái bát sắt ăn cơm vào mặt thằng Hưng là 2 thằng còn lại đã bẻ tay “xử lý” xong thằng Hưng rồi.
Do vậy mà gã, thằng Đực, thằng Phú “nhái”, sau này được bổ xung thêm thằng Long “Polpot” là 1 tổ tam tam trong mơ, một tổ tam tam vàng, một tổ tam tam kiểu mẫu. Vậy ma tổ tam tam ngày đó, giờ chỉ còn mình gã lang thang giữa đời.
Thằng Đực nhà ở ven kênh Nhiêu Lộc, Saigon hy sinh năm 1988 tại suối Mưr ngay biên giới Campuchia - Thailan do đạp phải mìn K69 còn gọi là KP2 hay “thịt hộp Trung Quốc”, mìn cóc nhảy, cóc bay. (nhà nó nằm đoạn gần ra Thảo Cầm Viên, sau này mỗi lần vô Sài Gòn gã đều đi tìm, mong gặp lại ba má thằng Đực bao lần mà vẫn chưa tìm được).
Thằng Phú “nhái” nhà ở phía ngoài bờ đê xã Hùng An, huyện Kim Động, Hưng Yên, sau khi ra quân thì đi xuất khẩu lao động tại Liên Xô và bị bọn băng đảng đầu trọc, tân phát xít chơi hội đồng chém gục tại ga tầu điện ngầm Moskva vào 1 tối mùa thu năm 1992.
Thằng Long “Polpot” nhà ở đường Nguyễn Sư Hồi, thành phố Vinh, cái thằng mà khi còn trong quân ngũ toàn đạn tránh nó. Vậy mà khi ra quân thì chết 1 cái chết cực phi lý, không thể tin được. Nó chết vì tai nạn giao thông năm 1994, lúc 4h sáng trong 1 ngày mưa bão, cái ngày định mệnh khi nó giúp mẹ chở rau ra chợ Vinh để kịp buổi chợ sớm. Ba thằng chúng nó ra đi khi tuổi đời còn quá trẻ và chưa có vợ con gì cả...
Mùa mưa năm 1986, lúc đó đội hình sư bộ của sư đoàn 7 bộ binh đang dừng chân gần đồi Chùa, thị trấn Pailin, tỉnh Battambang nằm ở phía Tây - Tây Nam của Campuchia.
Trận này nằm trong một đợt truy quét tàn quân của Tà Mốc, Bí thư thứ 2, Tổng tham mưu trưởng quân Khmer đỏ, một trong những kẻ hết sức trung thành với chủ nghĩa Mao - It của Khmer đỏ, một tên đồ tể khát máu nhất trong các chỉ huy quân sự của Polpot.
Hôm đó đại đội trinh sát luồn sâu nhận được lệnh trên ban Tác chiến đưa xuống...