[Funland] Ký ức của một Ofer về đời lính, về đồng đội, về những trận đánh ở chiến trường K, về quá khứ và về cuộc sống hiện tại.

mocconghoa

Xe tải
Biển số
OF-174728
Ngày cấp bằng
2/1/13
Số km
210
Động cơ
329,635 Mã lực
Website
www.mocconghoa.com
...Thay vì phải mang bao tượng gạo, trong cuộc hành quân này, do yêu cầu bí mật và tốc độ, cũng như có thể phải chiến đấu trong vài ngày, nên bộ đội được phát mỗi người 3 ngày cơm sấy. Đó là thứ gạo sấy sẵn, đóng thành bịch kín 200g/bịch, thân bịch có một vạch xanh, một vạch đỏ và hướng dẫn khi dùng nước sôi thì đổ nước đến vạch đỏ, dùng nước lã thì đổ đến vạch xanh. Sau khi đổ nước, khoảng 30 phút sau có thể ăn được.

Điều khác với các đơn vị bạn là tổ của gã có thêm món mắm Bò Hóc (Prahok) do gã và thằng Đực đi dân vận xin được. Món mắm đó là đặc sản của Campuchia chỉ dành để thết khách quý trong các đại tiệc, nhưng do gã và thằng Đực hay đeo huy hiệu Norodom Sihanouk (Hoàng thân Xi Ha Núc) to như chén đựng nước chấm vào phum, sóc chơi nên bà con bản xứ thấy quý mới xin được để thỉnh thoảng ăn kèm. Đối với người dân Campuchia, họ luôn sùng bái Norodom Sihanouk như Phật sống, lúc đó cứ ai đeo huy hiệu Hoàng thân là họ thấy quý, mà loại huy hiệu đó Tầu sản xuất và mang sang Campuchia khá nhiều, kiếm vài cái để đeo chơi đối với mấy thằng lính khéo mồm thì chỉ là chuyện nhỏ.

Khi còn huấn luyện tại trường, khoa mục tự sinh tồn độc lập có hướng dẫn các loại động thực vật ăn được, nhưng đó là động thực vật ở Việt Nam. Còn ở Campuchia thì có nhiều loại cây chẳng biết là cây gì và cũng chẳng thấy nhắc đến trong sách vở, chẳng biết lành dữ thế nào, cứ ăn các loại mắm cho nó lành.

Buổi chiều của hai hôm sau, tổ 1 và 4 được lệnh ăn cơm nhanh, khẩn trương để chập tối xuất phát đúng giờ G. Chị Hoa, bé Lý và bé My sắp mâm cơm riêng cho 2 tổ. Bữa ăn hôm đó của 2 tổ có món gà rừng rim với ớt xanh cay xé lưỡi, mấy khúc cá suối nấu với khế chua, một bữa ăn cực kỳ thịnh soạn của lính chiến. Chị Hoa không nhìn đứa nào và nói trống không: “Ăn đi các em, cơm bữa nay không độn đâu”, giọng chị hơi run, mấy thằng đều cảm nhận thấy vậy, lòng chùng hẳn xuống.

Nhìn xung quanh các mâm khác vẫn ăn độn, riêng mâm của 2 tổ đúng là hôm nay không độn sắn thật. Thức ăn các mâm khác cũng vậy, cũng chỉ lèo tèo vài cọng rau luộc, ít nước chấm, vài lát thịt lợn muối…Thằng Tú “mọt” từ dưới bếp mang theo 1 đĩa trứng rán cuộn tròn như khúc nem rán: “Gà anh em nuôi quân tăng gia đẻ đó, mấy thằng bay ăn thử đi, trứng tươi và ngon lắm…”. Thằng Đực chơi luôn câu: “Vậy là mấy cha nội định làm lễ truy điệu sống tụi này sao?”, cả nhà ăn lặng đi, không ai nói gì...
Chuyện đã qua gần 40 năm mà đọc đến đây vẫn thấy rưng rưng nước mắt. Nếu chỉ nói câu cảm ơn suông thì không thể đủ lòng kính trọng và biết ơn các anh!
 

taplaioto

Xe điện
Biển số
OF-2751
Ngày cấp bằng
11/12/06
Số km
3,301
Động cơ
2,401,148 Mã lực
...Thay vì phải mang bao tượng gạo, trong cuộc hành quân này, do yêu cầu bí mật và tốc độ, cũng như có thể phải chiến đấu trong vài ngày, nên bộ đội được phát mỗi người 3 ngày cơm sấy. Đó là thứ gạo sấy sẵn, đóng thành bịch kín 200g/bịch, thân bịch có một vạch xanh, một vạch đỏ và hướng dẫn khi dùng nước sôi thì đổ nước đến vạch đỏ, dùng nước lã thì đổ đến vạch xanh. Sau khi đổ nước, khoảng 30 phút sau có thể ăn được.

Điều khác với các đơn vị bạn là tổ của gã có thêm món mắm Bò Hóc (Prahok) do gã và thằng Đực đi dân vận xin được. Món mắm đó là đặc sản của Campuchia chỉ dành để thết khách quý trong các đại tiệc, nhưng do gã và thằng Đực hay đeo huy hiệu Norodom Sihanouk (Hoàng thân Xi Ha Núc) to như chén đựng nước chấm vào phum, sóc chơi nên bà con bản xứ thấy quý mới xin được để thỉnh thoảng ăn kèm. Đối với người dân Campuchia, họ luôn sùng bái Norodom Sihanouk như Phật sống, lúc đó cứ ai đeo huy hiệu Hoàng thân là họ thấy quý, mà loại huy hiệu đó Tầu sản xuất và mang sang Campuchia khá nhiều, kiếm vài cái để đeo chơi đối với mấy thằng lính khéo mồm thì chỉ là chuyện nhỏ.

Khi còn huấn luyện tại trường, khoa mục tự sinh tồn độc lập có hướng dẫn các loại động thực vật ăn được, nhưng đó là động thực vật ở Việt Nam. Còn ở Campuchia thì có nhiều loại cây chẳng biết là cây gì và cũng chẳng thấy nhắc đến trong sách vở, chẳng biết lành dữ thế nào, cứ ăn các loại mắm cho nó lành.

Buổi chiều của hai hôm sau, tổ 1 và 4 được lệnh ăn cơm nhanh, khẩn trương để chập tối xuất phát đúng giờ G. Chị Hoa, bé Lý và bé My sắp mâm cơm riêng cho 2 tổ. Bữa ăn hôm đó của 2 tổ có món gà rừng rim với ớt xanh cay xé lưỡi, mấy khúc cá suối nấu với khế chua, một bữa ăn cực kỳ thịnh soạn của lính chiến. Chị Hoa không nhìn đứa nào và nói trống không: “Ăn đi các em, cơm bữa nay không độn đâu”, giọng chị hơi run, mấy thằng đều cảm nhận thấy vậy, lòng chùng hẳn xuống.

Nhìn xung quanh các mâm khác vẫn ăn độn, riêng mâm của 2 tổ đúng là hôm nay không độn sắn thật. Thức ăn các mâm khác cũng vậy, cũng chỉ lèo tèo vài cọng rau luộc, ít nước chấm, vài lát thịt lợn muối…Thằng Tú “mọt” từ dưới bếp mang theo 1 đĩa trứng rán cuộn tròn như khúc nem rán: “Gà anh em nuôi quân tăng gia đẻ đó, mấy thằng bay ăn thử đi, trứng tươi và ngon lắm…”. Thằng Đực chơi luôn câu: “Vậy là mấy cha nội định làm lễ truy điệu sống tụi này sao?”, cả nhà ăn lặng đi, không ai nói gì...
Đoạn này Cụ Anh viết xúc động quá ! Nhà em cũng ông chú đi chiến trường K,đâu mạn Pleikuđi qua.
Hồi lính đi K rút về, bọn em học cấp 3 được huy động ra đường quốc lộ chào đón các anh về. Tuổi mới lớn nghịch ngợm, chiến tranh chỉ biết qua tin túc, báo chí, qua những dòng tin khô khan.
Vậy mà khi thấy những chiếc xe đi chầm chậm về, những Anh Lính gầy gò chồm qua cửa xe cười tươi vẫy chào mọi người. Có những anh ngồi hẳn trên nóc xe, ngực đầy huân chương, có anh thì vẫn băng tay, băng đầu, băng mắt trắng xóa.. làm em lặng người ko phản ứng cả một lúc. Có người đón vừa vẫy cờ vừa khóc ! Hình ảnh bi hùng đó em nhớ mãi đến bây h !
 

Teo ti

Xe hơi
Biển số
OF-434677
Ngày cấp bằng
5/7/16
Số km
152
Động cơ
215,074 Mã lực
Xúc động quá. Tình cảm anh chị em cán bộ chiến sĩ. Rưng rưng đoạn đem dĩa trứng gà chiên lên.
Chiến tranh thật nhiều mất mát. Những người sống trong hoà bình như em thật là hạnh phúc. Xin cảm ơn các bậc cha, chú, các đàn anh đã ngã xuống.
 

savisevic

Xe tải
Biển số
OF-818412
Ngày cấp bằng
31/8/22
Số km
200
Động cơ
2,563 Mã lực
Tuổi
25
...Ở khu vực Malaii, ngoài tổ của gã còn có tổ 3 của trung đội 2 trinh sát luồn sâu sư 7, thêm 1 tổ quân báo của quân đoàn 4 do anh Đạt thiếu tá, phó phòng, dân Thái Bình trực tiếp nắm tổ. Khi mới xuống sư đoàn, thấy được phân cùng ô với tổ 4 của B3, anh quay ra hỏi thằng Hưởng, nhân viên ban tác chiến sư đoàn: “Thằng nào là Nam “chẫu”…”. Anh ra bắt tay làm quen, vỗ vai gã ra chiều thân mật và suồng sã: “Anh nghe tên chú từ lâu rồi, hôm nay mới gặp. Mong sau này anh em sẽ có nhiều cơ hội đi “thám” cùng nhau…”…

Theo kế hoạch đã định, tổ của gã sẽ tiến vào Malaii từ hướng Tây - Nam lệch 12 độ, tổ 3 trung đội 2 của thằng Khánh, người Nha Trang vào từ hướng Tây - Bắc, còn tổ quân báo 5 người sẽ bám theo trục đường xe lửa từ Pursat đi Sisophon. Để bảo đảm bí mật, tất cả các tổ tách riêng, mỗi tổ đi cách nhau 200m và hẹn gặp nhau tại đồi Con Voi. Đó là 1 ngọn đồi thấp không tên nằm trên ngã ba đường đi thị xã Paoy Poet, tên đồi Con Voi do lính mình tự đặt do thấy giống hình con voi đang nằm.

Tổ gã và tổ thằng Khánh đến điểm hẹn đã lâu mà vẫn chưa thấy tổ của bên quân báo đâu. Sau khi hội ý, thằng Khánh và thằng Phú quyết định chờ thêm độ 30 phút nữa. Nếu vẫn chưa thấy tổ quân báo đến thì 2 tổ sẽ tách hướng theo kế hoạch đã định, không đợi thêm nữa. Hai tổ chờ thêm độ 15-20 phút nữa mới thấy tổ quân báo 5 người của anh Đạt lò dò xuất hiện, thì ra các bố gặp suối mát nên tranh thủ tắm 1 chút. Đến chịu các ông, chiến trường giữa sự sống và cái chết mà các ông cứ làm như đi vũ trường vậy. Đúng là lính văn phòng có cách nghĩ và cách nhìn nhận vấn đề khác xa so với cánh lính tác chiến, những người trực tiếp đi vào nơi nguy hiểm…Một người lính quân báo buột miệng: “Lúc nãy bọn tôi đi qua phía kia, gặp 1 người nông dân đi ruộng, không biết là có nhìn thấy chúng tôi không…”.

Nghe vậy, thành viên 2 tổ trinh sát luồn sâu nhìn nhau rồi nhìn tốp quân báo. Anh Đạt: “Chắc không thấy đâu, mà người ta là nông dân đi ruộng thôi”. Thằng Long “Polpot” cau mày: “Các anh chủ quan quá, biết thế nào được là dân hay lính Pot. Cảnh giác vẫn là hơn”...
Cụ Trungsy viết hồi ký trên mạng có đoạn lính mình toàn bắn chết tù binh Polpot, giồng như nó cũng xử bộ đội mình.
Nhưng khi ra sách, cụ ấy cắt hết các đoạn này.
Nếu có thể cụ viết cả những mảng khuất đó
 

Future 141.48

Xe buýt
Biển số
OF-419396
Ngày cấp bằng
27/4/16
Số km
611
Động cơ
226,475 Mã lực
Tuổi
37
Nhà em có Bác ruột hy sinh năm 1979 tại chiến trường Campuchia. Bác em là lính thông tin , nghe các Bác đi cùng về kể là hôm ý chỉ xe chỉ huy bị đánh bom, Bác em ngồi trên xe cùng các Bác chỉ huy.
 

nguarung

Xe điện
Biển số
OF-15945
Ngày cấp bằng
4/5/08
Số km
2,046
Động cơ
527,029 Mã lực
Nơi ở
Ở đâu còn lâu mới nói
Buổi chiều của hai hôm sau, tổ 1 và 4 được lệnh ăn cơm nhanh, khẩn trương để chập tối xuất phát đúng giờ G. Chị Hoa, bé Lý và bé My sắp mâm cơm riêng cho 2 tổ. Bữa ăn hôm đó của 2 tổ có món gà rừng rim với ớt xanh cay xé lưỡi, mấy khúc cá suối nấu với khế chua, một bữa ăn cực kỳ thịnh soạn của lính chiến. Chị Hoa không nhìn đứa nào và nói trống không: “Ăn đi các em, cơm bữa nay không độn đâu”, giọng chị hơi run, mấy thằng đều cảm nhận thấy vậy, lòng chùng hẳn xuống.

Nhìn xung quanh các mâm khác vẫn ăn độn, riêng mâm của 2 tổ đúng là hôm nay không độn sắn thật. Thức ăn các mâm khác cũng vậy, cũng chỉ lèo tèo vài cọng rau luộc, ít nước chấm, vài lát thịt lợn muối…Thằng Tú “mọt” từ dưới bếp mang theo 1 đĩa trứng rán cuộn tròn như khúc nem rán: “Gà anh em nuôi quân tăng gia đẻ đó, mấy thằng bay ăn thử đi, trứng tươi và ngon lắm…”. Thằng Đực chơi luôn câu: “Vậy là mấy cha nội định làm lễ truy điệu sống tụi này sao?”, cả nhà ăn lặng đi, không ai nói gì...
đọc đến đây mà rưng rưng mước mắt
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
655
Động cơ
358,211 Mã lực
Nơi ở
….cả nhà ăn lặng đi, không ai nói gì. Gã phá tan bầu không khí trầm lặng: “Tao đi trận này, nếu có làm sao thì đồng hồ tao cho thằng này, cái quần còn mới cho thằng kia, quyển nhật ký thì mang về cho ông già tao…”. Thằng Trượng “khỉ” nhà ở Chèm Vẽ, Hanoi, tổ trưởng tổ 1, mặt nhăn lại như khỉ (có vậy mới gọi là Trượng “khỉ”): “Đ.M sắp vào trận mà mày nói kinh bỏ mẹ, ra rửa mồm đi”.

Gã cứ hềnh hệch: “Sống chết có số mày ơi, tao sẽ trở về nguyên vẹn để khi ra quân còn lên nhà mày xin học nghề Tổ kiếm sống chứ…” (Khu vực Chèm và Cổ Nhuế khi xưa có nghề thu gom phân tươi, có cả chợ phân hẳn hoi. Ngày đó còn có câu đồng dao chẳng biết từ đâu ra “Thanh niên Cổ Nhuế xin thề, không đầy 2 sọt không về quê hương” hoặc so sánh “Đào Nhật Tân, phân Cổ Nhuế”). Thằng Trượng biết tính gã nên đành cười trừ sau khi khuyến mại cho gã 1 cái nhăn mặt nữa.

Chị Hoa: “Mấy em cố ăn thêm cơm, còn nhiều cơm, cứ ăn no đi”, giọng chị nghẹn hẳn lại, như người bị ngạt mũi, cảm giác như có nước mắt chảy trong câu nói của chị vậy. Bé My thì mắt hoe đỏ và rơm rớm nước mắt đứng nhìn mấy gã ăn mà cứ xụt xịt. Bình thường, với tuổi ăn tuổi ngủ như vậy thì 2 chậu cơm với 7 thằng chỉ 1 loáng là không còn hạt nào, nhưng hôm đó thằng nào cũng có tâm trạng. Tuy rằng cười nói vậy, nhưng trong lòng hồi hộp và cũng có đôi chút lo lắng khi phải dấn thân vào thung lũng tử thần nên thằng nào cũng chỉ ăn đến bát thứ 2 là buông bát. Trước khi ra khỏi nhà ăn, anh em trong đại đội trinh sát luồn sâu và các bộ phận khác đều chúc 2 tổ “mã đáo thành công và đi sao về vậy, trở về nguyên vẹn”.

18h45, bố Hưng đại tá, tham mưu trưởng sư đoàn xuống, lệnh cho tập trung tại sân bóng và bố đi đến bắt tay, ôm chặt từng thằng vào người: “Cố gắng các con…”…


Màn đêm buông xuống đen kịt, bao kín xung quanh khu căn cứ thung lũng tử thần. Kim đồng hồ chỉ đúng 21h30 thì tổ của gã đã dẫn tất cả các đơn vị vượt qua được bãi mìn dày đặc và tiến vào chiếm giữ từng vị trí chiến đấu, từng cửa mở. 21h40 tất cả các máy thông tin PRC.25 được đồng loạt bật và bắt đầu sôi rào rào để dò sóng. Khẩu đội cối 82 đã lấy xong phần tử bắn. Tất cả hồi hộp chờ đợi.

Đúng 21h45 lựu pháo 105 ly của quân đoàn và pháo 155 ly của mặt trận bắt đầu bắn cấp tập về các cửa mở để chi viện cho các cánh bộ binh, kèm theo đó là các khẩu đội cối 82 cũng bắt đầu bắn.
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
655
Động cơ
358,211 Mã lực
Nơi ở
Cụ Trungsy viết hồi ký trên mạng có đoạn lính mình toàn bắn chết tù binh Polpot, giồng như nó cũng xử bộ đội mình.
Nhưng khi ra sách, cụ ấy cắt hết các đoạn này.
Nếu có thể cụ viết cả những mảng khuất đó
Cái này thì tuỳ từng thời điểm, từng nơi, từng hoàn cảnh. Theo em, mình tự hiểu với nhau thôi, viết lên mạng thì cực kỳ nhạy cảm!
 

Teo ti

Xe hơi
Biển số
OF-434677
Ngày cấp bằng
5/7/16
Số km
152
Động cơ
215,074 Mã lực
….cả nhà ăn lặng đi, không ai nói gì. Gã phá tan bầu không khí trầm lặng: “Tao đi trận này, nếu có làm sao thì đồng hồ tao cho thằng này, cái quần còn mới cho thằng kia, quyển nhật ký thì mang về cho ông già tao…”. Thằng Trượng “khỉ” nhà ở Chèm Vẽ, Hanoi, tổ trưởng tổ 1, mặt nhăn lại như khỉ (có vậy mới gọi là Trượng “khỉ”): “Đ.M sắp vào trận mà mày nói kinh bỏ mẹ, ra rửa mồm đi”.

Gã cứ hềnh hệch: “Sống chết có số mày ơi, tao sẽ trở về nguyên vẹn để khi ra quân còn lên nhà mày xin học nghề Tổ kiếm sống chứ…” (Khu vực Chèm và Cổ Nhuế khi xưa có nghề thu gom phân tươi, có cả chợ phân hẳn hoi. Ngày đó còn có câu đồng dao chẳng biết từ đâu ra “Thanh niên Cổ Nhuế xin thề, không đầy 2 sọt không về quê hương” hoặc so sánh “Đào Nhật Tân, phân Cổ Nhuế”). Thằng Trượng biết tính gã nên đành cười trừ sau khi khuyến mại cho gã 1 cái nhăn mặt nữa.

Chị Hoa: “Mấy em cố ăn thêm cơm, còn nhiều cơm, cứ ăn no đi”, giọng chị nghẹn hẳn lại, như người bị ngạt mũi, cảm giác như có nước mắt chảy trong câu nói của chị vậy. Bé My thì mắt hoe đỏ và rơm rớm nước mắt đứng nhìn mấy gã ăn mà cứ xụt xịt. Bình thường, với tuổi ăn tuổi ngủ như vậy thì 2 chậu cơm với 7 thằng chỉ 1 loáng là không còn hạt nào, nhưng hôm đó thằng nào cũng có tâm trạng. Tuy rằng cười nói vậy, nhưng trong lòng hồi hộp và cũng có đôi chút lo lắng khi phải dấn thân vào thung lũng tử thần nên thằng nào cũng chỉ ăn đến bát thứ 2 là buông bát. Trước khi ra khỏi nhà ăn, anh em trong đại đội trinh sát luồn sâu và các bộ phận khác đều chúc 2 tổ “mã đáo thành công và đi sao về vậy, trở về nguyên vẹn”.

18h45, bố Hưng đại tá, tham mưu trưởng sư đoàn xuống, lệnh cho tập trung tại sân bóng và bố đi đến bắt tay, ôm chặt từng thằng vào người: “Cố gắng các con…”…


Màn đêm buông xuống đen kịt, bao kín xung quanh khu căn cứ thung lũng tử thần. Kim đồng hồ chỉ đúng 21h30 thì tổ của gã đã dẫn tất cả các đơn vị vượt qua được bãi mìn dày đặc và tiến vào chiếm giữ từng vị trí chiến đấu, từng cửa mở. 21h40 tất cả các máy thông tin PRC.25 được đồng loạt bật và bắt đầu sôi rào rào để dò sóng. Khẩu đội cối 82 đã lấy xong phần tử bắn. Tất cả hồi hộp chờ đợi.

Đúng 21h45 lựu pháo 105 ly của quân đoàn và pháo 155 ly của mặt trận bắt đầu bắn cấp tập về các cửa mở để chi viện cho các cánh bộ binh, kèm theo đó là các khẩu đội cối 82 cũng bắt đầu bắn.
lên tiếp cụ ơi. Đang hay :D
 

lenhhoxung1980

Xe điện
Biển số
OF-372314
Ngày cấp bằng
2/7/15
Số km
4,968
Động cơ
296,432 Mã lực
Nơi ở
Cầu Giấy
Cái này thì tuỳ từng thời điểm, từng nơi, từng hoàn cảnh. Theo em, mình tự hiểu với nhau thôi, viết lên mạng thì cực kỳ nhạy cảm!
Cụ cho em hỏi ngoài lề tí: bãi mìn dày đặc vậy, làm sao để vượt qua khi tấn công ạ?
 

LX_060616

Xe buýt
Biển số
OF-427749
Ngày cấp bằng
6/6/16
Số km
825
Động cơ
107,863 Mã lực
Nơi ở
Trên tổ chim
...Thay vì phải mang bao tượng gạo, trong cuộc hành quân này, do yêu cầu bí mật và tốc độ, cũng như có thể phải chiến đấu trong vài ngày, nên bộ đội được phát mỗi người 3 ngày cơm sấy. Đó là thứ gạo sấy sẵn, đóng thành bịch kín 200g/bịch, thân bịch có một vạch xanh, một vạch đỏ và hướng dẫn khi dùng nước sôi thì đổ nước đến vạch đỏ, dùng nước lã thì đổ đến vạch xanh. Sau khi đổ nước, khoảng 30 phút sau có thể ăn được.

Điều khác với các đơn vị bạn là tổ của gã có thêm món mắm Bò Hóc (Prahok) do gã và thằng Đực đi dân vận xin được. Món mắm đó là đặc sản của Campuchia chỉ dành để thết khách quý trong các đại tiệc, nhưng do gã và thằng Đực hay đeo huy hiệu Norodom Sihanouk (Hoàng thân Xi Ha Núc) to như chén đựng nước chấm vào phum, sóc chơi nên bà con bản xứ thấy quý mới xin được để thỉnh thoảng ăn kèm. Đối với người dân Campuchia, họ luôn sùng bái Norodom Sihanouk như Phật sống, lúc đó cứ ai đeo huy hiệu Hoàng thân là họ thấy quý, mà loại huy hiệu đó Tầu sản xuất và mang sang Campuchia khá nhiều, kiếm vài cái để đeo chơi đối với mấy thằng lính khéo mồm thì chỉ là chuyện nhỏ.

Khi còn huấn luyện tại trường, khoa mục tự sinh tồn độc lập có hướng dẫn các loại động thực vật ăn được, nhưng đó là động thực vật ở Việt Nam. Còn ở Campuchia thì có nhiều loại cây chẳng biết là cây gì và cũng chẳng thấy nhắc đến trong sách vở, chẳng biết lành dữ thế nào, cứ ăn các loại mắm cho nó lành.

Buổi chiều của hai hôm sau, tổ 1 và 4 được lệnh ăn cơm nhanh, khẩn trương để chập tối xuất phát đúng giờ G. Chị Hoa, bé Lý và bé My sắp mâm cơm riêng cho 2 tổ. Bữa ăn hôm đó của 2 tổ có món gà rừng rim với ớt xanh cay xé lưỡi, mấy khúc cá suối nấu với khế chua, một bữa ăn cực kỳ thịnh soạn của lính chiến. Chị Hoa không nhìn đứa nào và nói trống không: “Ăn đi các em, cơm bữa nay không độn đâu”, giọng chị hơi run, mấy thằng đều cảm nhận thấy vậy, lòng chùng hẳn xuống.

Nhìn xung quanh các mâm khác vẫn ăn độn, riêng mâm của 2 tổ đúng là hôm nay không độn sắn thật. Thức ăn các mâm khác cũng vậy, cũng chỉ lèo tèo vài cọng rau luộc, ít nước chấm, vài lát thịt lợn muối…Thằng Tú “mọt” từ dưới bếp mang theo 1 đĩa trứng rán cuộn tròn như khúc nem rán: “Gà anh em nuôi quân tăng gia đẻ đó, mấy thằng bay ăn thử đi, trứng tươi và ngon lắm…”. Thằng Đực chơi luôn câu: “Vậy là mấy cha nội định làm lễ truy điệu sống tụi này sao?”, cả nhà ăn lặng đi, không ai nói gì...
Đọc đoạn này cháu ứa nước mắt luôn !
 
Chỉnh sửa cuối:

Ba Ngơ

Xích lô
Biển số
OF-99999
Ngày cấp bằng
14/6/11
Số km
36,645
Động cơ
5,722,836 Mã lực
Nơi ở
𝕷𝖆̀𝖓𝖌 𝖁𝖚̃ Đ𝖆̣𝖎

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
655
Động cơ
358,211 Mã lực
Nơi ở
…Đạn pháo bắn rất chụm, khiến cho lính Pot không thể ngóc đầu dậy để phản pháo. Pháo bắn chuyển làn độ 20 phút, dứt loạt pháo cuối cùng, cả 3 phía của căn cứ vang dội tiếng hô xung phong bằng cả tiếng Việt, tiếng Miên. Tiếng AK, RPD, RPK, B40, B41, phóng lựu M79 rộ lên, có cả tiếng 12,7 ly bắn áp chế ở tất cả các hướng.

Tất cả ào lên, thằng Long “Polpot” chạy đầu tiên, kế đó là gã và thằng Đực cùng bám sát bảo vệ ở 2 bên cánh, thằng Phú “nhái” chạy cuối để đoạn hậu. Chạy qua cửa mở độ 50m thì thấy cánh lính Khmer của CPRP đang lúp xúp bò trở ra. Thằng Long nhao lên túm lấy 1 thằng hỏi sao rút lui, nhưng chẳng thằng nào biết tiếng Việt cả. May lúc đó có 1 ông lính cựu của đơn vị nào đó chạy đến và hỏi bằng tiếng Miên nên mới biết là phía trước có ổ hỏa lực đại liên 12,8 ly của lính Pot. Bọn Pot cũng đã phát hiện ra đội hình bên hướng của gã đang định tiến lên, chúng quay khẩu đại liên bắn ghìm đầu cả đội hình lại.

Thằng Phú “nhái” bò đến nấp sau 1 chiếc ô tô Giải Phóng hỏng cách đó độ 25-30m. Đoán được ý đồ của thằng Phú, gã nhoài người sang giật lấy khẩu B40 trên tay của 1 gã lính CPRP nằm bên cạnh và nhắm thẳng vào chớp lửa đầu nòng bóp cò. Thằng Đực, thằng Long cũng lia những loạt AK cực căng về hỏa điểm để kéo sự chú ý của lính Pot khỏi thằng Phú “nhái”. Thằng Phú rút quả US, bật chốt rồi rướn mình lên ném về phía lính Pot. Nếu nói về ném lựu đạn, thì trong quân đoàn 4 thằng Phú là 1 trong những thằng ném “mả” nhất. Nó ném vừa xa vừa chính xác. Khi chưa nhập ngũ nó chuyên đi làm thợ đấu đào ao, đào giếng cho mấy xã, mấy huyện vùng Hưng Yên nên sức tay của nó cực khỏe. Người khác ném được 35-40m là hết nấc, nhưng với nó thì khoảng cách tầm 50m đổ lại thì “muỗi”, mà nó ném lại còn chính xác nữa.

Quả US vừa nổ là ba thằng gã và mấy thằng lính CPRP nằm cạnh bật dậy lao thẳng lên phía trước. Vọt qua ụ súng được quây bằng bao cát, dưới ánh lửa chập chờn thấy phía sau có 3 đứa lính Pot mặc áo đen, cổ quấn khăn Cà-ma (Krama) nằm đó. Hai đứa con trai và 1 đứa con gái. Nhìn qua mặt 1 thằng lính Pot thấy nó còn quá trẻ, trẻ hơn cả bọn gã, chắc chỉ 14-15 tuổi là cùng…
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
655
Động cơ
358,211 Mã lực
Nơi ở
Cụ cho em hỏi ngoài lề tí: bãi mìn dày đặc vậy, làm sao để vượt qua khi tấn công ạ?
Cái này còn phụ thuộc vào từng trận, từng cứ điểm. Thường bên ta sẽ đưa đặc công, trinh sát bò vào tìm hiểu lực lượng, địa hình, phòng thủ, bãi mìn. Họ có thể gỡ hoặc đánh dấu khu vực có mìn. Chốt lần cuối rồi các cấp mới quyết định đưa bộ binh lên đánh.
 

arc_tuan

Xe buýt
Biển số
OF-33816
Ngày cấp bằng
23/4/09
Số km
901
Động cơ
487,432 Mã lực
…Đạn pháo bắn rất chụm, khiến cho lính Pot không thể ngóc đầu dậy để phản pháo. Pháo bắn chuyển làn độ 20 phút, dứt loạt pháo cuối cùng, cả 3 phía của căn cứ vang dội tiếng hô xung phong bằng cả tiếng Việt, tiếng Miên. Tiếng AK, RPD, RPK, B40, B41, phóng lựu M79 rộ lên, có cả tiếng 12,7 ly bắn áp chế ở tất cả các hướng.

Tất cả ào lên, thằng Long “Polpot” chạy đầu tiên, kế đó là gã và thằng Đực cùng bám sát bảo vệ ở 2 bên cánh, thằng Phú “nhái” chạy cuối để đoạn hậu. Chạy qua cửa mở độ 50m thì thấy cánh lính Khmer của CPRP đang lúp xúp bò trở ra. Thằng Long nhao lên túm lấy 1 thằng hỏi sao rút lui, nhưng chẳng thằng nào biết tiếng Việt cả. May lúc đó có 1 ông lính cựu của đơn vị nào đó chạy đến và hỏi bằng tiếng Miên nên mới biết là phía trước có ổ hỏa lực đại liên 12,8 ly của lính Pot. Bọn Pot cũng đã phát hiện ra đội hình bên hướng của gã đang định tiến lên, chúng quay khẩu đại liên bắn ghìm đầu cả đội hình lại.

Thằng Phú “nhái” bò đến nấp sau 1 chiếc ô tô Giải Phóng hỏng cách đó độ 25-30m. Đoán được ý đồ của thằng Phú, gã nhoài người sang giật lấy khẩu B40 trên tay của 1 gã lính CPRP nằm bên cạnh và nhắm thẳng vào chớp lửa đầu nòng bóp cò. Thằng Đực, thằng Long cũng lia những loạt AK cực căng về hỏa điểm để kéo sự chú ý của lính Pot khỏi thằng Phú “nhái”. Thằng Phú rút quả US, bật chốt rồi rướn mình lên ném về phía lính Pot. Nếu nói về ném lựu đạn, thì trong quân đoàn 4 thằng Phú là 1 trong những thằng ném “mả” nhất. Nó ném vừa xa vừa chính xác. Khi chưa nhập ngũ nó chuyên đi làm thợ đấu đào ao, đào giếng cho mấy xã, mấy huyện vùng Hưng Yên nên sức tay của nó cực khỏe. Người khác ném được 35-40m là hết nấc, nhưng với nó thì khoảng cách tầm 50m đổ lại thì “muỗi”, mà nó ném lại còn chính xác nữa.

Quả US vừa nổ là ba thằng gã và mấy thằng lính CPRP nằm cạnh bật dậy lao thẳng lên phía trước. Vọt qua ụ súng được quây bằng bao cát, dưới ánh lửa chập chờn thấy phía sau có 3 đứa lính Pot mặc áo đen, cổ quấn khăn Cà-ma (Krama) nằm đó. Hai đứa con trai và 1 đứa con gái. Nhìn qua mặt 1 thằng lính Pot thấy nó còn quá trẻ, trẻ hơn cả bọn gã, chắc chỉ 14-15 tuổi là cùng…
Đọc cụ viết thấy chân thực và hấp dẫn quá. Mặc dù em cũng biết rằng chiến tranh nó khốc liệt ngoài sự tưởng tượng của con người nếu không trực tiếp trải qua.
cảm ơn cụ
 

Teo ti

Xe hơi
Biển số
OF-434677
Ngày cấp bằng
5/7/16
Số km
152
Động cơ
215,074 Mã lực
Lên tiếp cụ ơi. Cụ viết hay quá. Rất bánh cuốn :D
 

khoibeo

Xe tải
Biển số
OF-88602
Ngày cấp bằng
15/3/11
Số km
448
Động cơ
411,848 Mã lực
Cháu đọc một mạch 13 trang mà đưa tay lên dụi mắt bao lần.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top