Em áng chừng khoảng năm 90-91. Nguồn nhạc là đĩa LP xách tay hoặc nhét kèm hàng tàu biển về. Giá đĩa này hồi đấy khoảng 800-1.200k/c, khi về đến HN sẽ được coppy sang băng VHS với giá trung bình 5k/bài. Bài nào hót sẽ đắt hơn, khoảng 4-50k cho một lần sao chép. Hồi đấy, cấu hình một bộ karaoke bình dân thường là: loa 3way Nhật, amply nội địa Nhật, đầu video Sharp F17-F18 nội địa (có nhà chơi đầu mono mới khiếp, dạng Sharp 6v3 hoặc Pana P2), echo cho micro thì dùng pedal Nga của ghi-ta. Khách vào gọi két bia, có 4-5 cuốn băng sẵn đấy hát khi nào mỏi mồm, líu lưỡi thì nghỉ.
Quán karaoke chuyên nghiệp, đẳng cấp hơn thì có thêm cụn từ "karaoke chọn bài" ở trên biển quảng cáo. Cấu hình bộ âm thanh cũng đẳng cấp hơn rất nhiều: 2 or 3 cặp loa bookself (thường là Bose seri3 và BMB 252, thời kỳ đầu có quán còn ghép Bose M5 + JBL 4312B), tăng âm vẫn là amply nội địa Nhật, vài cái đầu VHS + 2-3 cái tivi đặt góc. Riêng phần echo thì những quán này đc ghép rất cẩn thận, toàn đồ khá pro, thường là echo rời + bàn mixer Marantz 10-12 input. Chất lượng âm thanh ở những quán này khác một trời một vực với những quán bình dân và giá tiền cũng ở một đẳng cấp khác. Ban đầu là 3k/ bài, sau lên 5k, mỗi tốp khách đc quyền hát 3-5 bài / mỗi lượt. Vài năm sau, khi tăng âm tích hợp karaoke Jaguar 203 (hoặc California 128B) + đầu đĩa số CAVS tràn về thì karaoke bắt đầu mang tính phổ cập, đại trà. Lúc này đầu VCD TQ bắt đầu giai đoạn thống trị đồng thời cũng là lúc cáo chung cho dòng đầu VHS.
Em nhớ bập bõm thế, mong các tiền bối sửa giúp nếu như có chỗ nào sai sót.