Em làm thực tế chứ lý thuyết gì cụ. Em cũng bắt đầu bằng làm thương mại, nhập hàng về bán thôi. Nhưng ngay cả lúc đó em cũng đã xác định là giá trị mang lại cho khách hàng không chỉ là mỗi việc mang món hàng đó từ bên bển về Việt Nam và ăn chênh lệch. Giá trị quan trọng nhất phải là khâu tư vấn, hỗ trợ, hướng dẫn sử dụng, chăm sóc sau bán. Sau đó dần dần tiến tới đào tạo, chuyển giao công nghệ, rồi dần dần tự sản xuất thay thế hàng nhập khẩu.Cụ lý thuyết quá. Thả ra cho TQ vào thì sản xuất kd của mình hóp ngay. Từ to đến nhỏ không có gì mà họ không xuất sang vn đc.
Chỉ đơn thuần như hàng tiêu dùng nhỏ lẻ qua shopee miễn thuế hàng ngày đã 4-5 triệu đơn hàng. Mỗi năm nhà nước thất thu bao nhiêu tiền. Những cái này mấy ông nhập khẩu nộp thuế đầy đủ cho nhà nước (trừ hội hàng tiểu ngạch).
Rồi nếu kênh bán lẻ doanh nghiệp nước ngoài thâu tóm hết, hàng hoá họ ưu tiên sản phẩm nước ngoài thì thiệt hại như thế nào?
Nếu không tạo thị trường cho doanh nghiệp nhỏ thì làm sao có doanh nghiệp lớn được? Các doanh nghiệp lớn của mình nhiều đơn vị đi lên từ thương mại, nhập khẩu phân phối chứ ban đầu làm gì có điều kiện mà sản xuất ngay.
Cụ bảo cái gì Trung Quốc cũng sản xuất được. Cái đó đúng. Nhưng về ngành gỗ em đang làm, cụ thử nhìn xung quanh nhà mình, hàng xóm, người quen xem có bao nhiêu món đồ gỗ do Trung Quốc sản xuất