[Funland] Khủng hoảng tuổi trung niên

đại dương xanh 06

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-736861
Ngày cấp bằng
22/7/20
Số km
771
Động cơ
73,552 Mã lực
Em phục nhiều bác trên này, rất bài bản!
Từ khi em đi học thì chỉ có mỗi một mục tiêu, đó là kiếm được tiền, còn chẳng bao giờ có 1 kế hoạch nào cả. Đúng như nhiều bác trên này đã viết: "Tùy cơ ứng biến".
Chẳng biết viết thế có đúng lắm không, nhưng rất đúng là em chỉ nhìn phía trước độ 2 bước chân, bước được bước thứ 2 vừa nhìn mới ngẩng đầu lên nhìn 2 bước tiếp theo!
Tính ngắn ngày thì cũng tốt thôi, dưng mệt mỏi. Đến độ tuổi nào đó cụ sẽ không đủ độ nhanh nhạy, nhiệt huyết và liều lĩnh để đấu với lớp trẻ.
Sẽ tốt hơn nếu lui ra xa công việc hiện tại để có được tầm nhìn dài hạn. Từ đó vạch ra kế hoạch, xây dựng nền tảng và triển khai. Khi đã thành một hệ thống auto thì cụ có thể thảnh thơi chiến đấu và gặt hái thành quả cả khi về già.
 

thợ xây

Xe buýt
Biển số
OF-409878
Ngày cấp bằng
11/3/16
Số km
891
Động cơ
232,179 Mã lực
Tuổi
43
Cháu cũng 40 như Cụ chủ , thi thoảng gặp các Mợ khoảng U50 tập thái cực quyền , đọc báo thấy a Trăm hơn 70 đang hùng hổ kiện tụng . Cơ bản thấy Mình còn trẻ , ngồi đếm tuổi là ghê răng hết sức chiến đấu mất .
 

Criminal

Xe tải
Biển số
OF-569504
Ngày cấp bằng
17/5/18
Số km
203
Động cơ
147,072 Mã lực
Mợ mới hơn 40 thì chưa thể gọi là già được, vẫn chưa muộn để hành động. Có ba vấn đề chính tôi muốn nhắn nhủ cho thế hệ trẻ
  1. Chi tiêu: thật sự tôi thấy ái ngại cho nhiều bạn trẻ có thể mua điện thoại bằng cả tháng lương, thậm chí hơn??? Đối với tôi mua điện thoại có giá bằng 1/10 thu nhập tháng là tôi đã rất suy nghĩ đắn đo, và điện thoại tôi dùng trong nhiều năm trời là bình thường. Kiểu chi tiêu bừa bãi này là thể hiện thái độ coi thường sức lao động của chính mình, nếu các bác tự coi thường sức lao động của mình, liệu người khác có cần tôn trọng sức lao động của các bác? Bài học nhãn tiền của những nước phát triển kia kia: ở Mẽo dính Covid mất việc là cả chục triệu người đi ăn mày ngay và luôn, tại sao? Vì học kiếm được đồng nào là xào sạch trơn, tay làm hàm nhai, tay dừng làm là móm.
  2. Đầu tư: dù có thu nhập bao nhiêu đi nữa cũng phải có kế hoạch đầu tư, có thể là bất động sản (tức là đặt cược vào sự tăng trưởng của đất nước), có thể là chứng khoán (mang tiền của mình nhờ những người tài ba kinh doanh hộ). Các bác đừng nói ít tiền ko đầu tư được, ít có kiểu đầu tư của ít.
  3. Rèn luyện bản thân: thay vì rèn luyện tu dưỡng bản thân những lúc rảnh rỗi thì rông dài trên mạng xã hội, đọc và xem những thứ vô bổ nhảm nhí. Cần đặt ra giới hạn thời gian bao nhiêu đó trong một ngày chứ ko thể vô tội vạ. Nếu các bác coi thường thời gian của chính mình, thì cũng chả ai tôn trọng thời gian của các bác. Hàng tuần chúng ta phải tự hỏi mình đã học thêm được cái gì mới, cải thiện được kỹ năng nào chưa. Không phải để được tăng lương, phát triển bản thân nhiều khi chỉ để duy trì sức cạnh tranh của bản thân. Nếu năm nay các bác nằm trong top 10% rồi (về mặt trình độ) thì phải phấn đấu sang năm lên top 8% chẳng hạn. Không có chuyện các bác có kỹ năng abc, công ty năm nay trả xyz đồng thì sang năm vẫn thế. Sang năm khả năng công ty vẫn chỉ trả xyz đồng thôi nhưng phải có kỹ năng abcd. Đất nước mỗi năm tăng trưởng 10% mà sang năm chúng là vẫn thế tức là tụt hậu rồi, sớm muộn cũng sẽ bị đào thải.
Cụ chuẩn. Vodka cụ.
Ngân sách của em khi mua điện thoại thường là X ngày lương trở xuống, cho nên cả đời chỉ được dùng điện thoại cũ :)
Nhưng mục (2) đầu tư và (3) rèn luyện bản thân thì em tự thấy vẫn còn kém quá. Những lãng phí về thời gian và cơ hội ở 2 mục này gấp hàng nghìn lần lãng phí do tiêu dùng.
 

coolpix8700

Xe trâu
Biển số
OF-33715
Ngày cấp bằng
22/4/09
Số km
30,872
Động cơ
900,086 Mã lực
Tính ngắn ngày thì cũng tốt thôi, dưng mệt mỏi. Đến độ tuổi nào đó cụ sẽ không đủ độ nhanh nhạy, nhiệt huyết và liều lĩnh để đấu với lớp trẻ.
Sẽ tốt hơn nếu lui ra xa công việc hiện tại để có được tầm nhìn dài hạn. Từ đó vạch ra kế hoạch, xây dựng nền tảng và triển khai. Khi đã thành một hệ thống auto thì cụ có thể thảnh thơi chiến đấu và gặt hái thành quả cả khi về già.
Em không thấy mệt vì cũng chẳng phải nghĩ nhiều.
Em đã viết ở trên kia nữa là cứ nghe tụi bạn gọi thì trong HN em đến ngay, đang ở tỉnh mà về tới HN chưa muộn lắm em cũng vẫn họp mặt với họ.
Còn lớp trẻ lên em sẽ nhường hết. Thị trường trăm người bán, vạn người mua, đủ chỗ cho mọi người, nhất là với người chỉ dám nhìn trước 2 bước chỉ dám nhặt nhạnh đồng rơi đồng vãi, như em lại càng sẵn chỗ, vì họ chẳng thèm để ý!
 
Chỉnh sửa cuối:

Smile1102

Xe container
Biển số
OF-714517
Ngày cấp bằng
2/2/20
Số km
8,880
Động cơ
180,790 Mã lực
Cách của em chỉ là lập kế hoạch và cứ thế mà đi thôi.
Bác quá giỏi lập kế hoạch ạ. Em làm có cái kế hoạch dự án mấy tháng mà tháng nào cũng phải làm kế hoạch chi tiết tháng đó, cứ làm trc là kiểu gì cũng phải sửa mệt.
 

Smile1102

Xe container
Biển số
OF-714517
Ngày cấp bằng
2/2/20
Số km
8,880
Động cơ
180,790 Mã lực
Em phục nhiều bác trên này, rất bài bản!
Từ khi em đi học thì chỉ có mỗi một mục tiêu, đó là kiếm được tiền, còn chẳng bao giờ có 1 kế hoạch nào cả. Đúng như nhiều bác trên này đã viết: "Tùy cơ ứng biến".
Chẳng biết viết thế có đúng lắm không, nhưng rất đúng là em chỉ nhìn phía trước độ 2 bước chân, bước được bước thứ 2 vừa nhìn mới ngẩng đầu lên nhìn 2 bước tiếp theo!
Em chắc giống bác điểm này. Thật lập kế hoạch cho 5-7 năm hay xa hơn thì quá thể là giỏi.
Em thấy có mục tiêu rõ đã là hơn vạn người rồi.
Nếu có thêm đường hướng (kiểu tập trung vào cái gì là chính, như em dưới 40 là trải nghiệm cuộc sống, sau 40 là kiếm tiền và lo cho gia đình) nguyên tắc hoạt động nữa (cái gì đc hay ko đc làm) thì tỉ lệ thành công cũng tương đối cao rồi ạ.
 

coolpix8700

Xe trâu
Biển số
OF-33715
Ngày cấp bằng
22/4/09
Số km
30,872
Động cơ
900,086 Mã lực
Thực ra đoc tiêu đề của chủ thớt em thấy giống nhiều người, nhưng qua rồi em lại không thấy bị như vậy.
Có thể là do không dám nhìn lên các đỉnh núi cao nên không chóng mặt. Mọi thứ em đều hướng để đặt trong tầm nhìn thấy nên cũng hầu như đều đạt được. Tất nhiên đã đi làm thì không tránh được áp lực, nhưng không quá lớn để tinh thần bị khủng hoảng.
Ngay với cái cty hiện nay thì cũng chặn để bà xã không làm bất cứ điều gì vượt quá cánh tay tụi em với tới.
Tuy hơi dễ dàng, nhưng chắc ít người dám chọn đường em đã đi, kể cả em cũng sẽ không chọn lại!
 

Smile1102

Xe container
Biển số
OF-714517
Ngày cấp bằng
2/2/20
Số km
8,880
Động cơ
180,790 Mã lực
Thực ra đoc tiêu đề của chủ thớt em thấy giống nhiều người, nhưng qua rồi em lại không thấy bị như vậy.
Có thể là do không dám nhìn lên các đỉnh núi cao nên không chóng mặt. Mọi thứ em đều hướng để đặt trong tầm nhìn thấy nên cũng hầu như đều đạt được. Tất nhiên đã đi làm thì không tránh được áp lực, nhưng không quá lớn để tinh thần bị khủng hoảng.
Ngay với cái cty hiện nay thì cũng chặn để bà xã không làm bất cứ điều gì vượt quá cánh tay tụi em với tới.
Tuy hơi dễ dàng, nhưng chắc ít người dám chọn đường em đã đi, kể cả em cũng sẽ không chọn lại!
Đấy chỉ là khía cạnh cviec và kinh tế. Còn vấn đề sức khỏe, gia đình, con cái tuổi ẩm ương. Nếu cụ đều cân được thì cuộc sống được gọi là viên mãn.
Như em nói, cviec hay kinh tế em có lo nhưng một phần thôi. Cái hiện thời đang lo nhất với em chính là con cái, con em nó rất cá tính, và nhiều khi em nghĩ không biết mình đang là mẹ nó hay nó là mẹ mình :(.
Và cviec hay con đều đòi hỏi thời gian của mình, giải quyết sao cho ổn là bài toán khó với em hiện tại.
 

coolpix8700

Xe trâu
Biển số
OF-33715
Ngày cấp bằng
22/4/09
Số km
30,872
Động cơ
900,086 Mã lực
Đấy chỉ là khía cạnh cviec và kinh tế. Còn vấn đề sức khỏe, gia đình, con cái tuổi ẩm ương. Nếu cụ đều cân được thì cuộc sống được gọi là viên mãn.
Như em nói, cviec hay kinh tế em có lo nhưng một phần thôi. Cái hiện thời đang lo nhất với em chính là con cái, con em nó rất cá tính, và nhiều khi em nghĩ không biết mình đang là mẹ nó hay nó là mẹ mình :(.
Và cviec hay con đều đòi hỏi thời gian của mình, giải quyết sao cho ổn là bài toán khó với em hiện tại.
Đúng là cuộc sống bao gồm rất nhiều mặt, không chỉ mỗi kinh tế và công việc.
Trên kia hình như mợ có hỏi về tiêu chí. Với em mọi thứ em đều đơn giản hóa đi để nhìn được 1 cách thật dễ dàng.
Còn phương châm hay tiêu chí cả làm việc hay trong cuộc sống hàng ngày em rất tin cái triết lý "không ai được cái gì tất, mà cũng chẳng ai mất tất", chắc câu này em thiếu chữ "phật". Tin và em cũng làm theo để không bao giờ tham những thứ không thuộc về mình, mà có được rồi thì vẫn phải cho đi 1 phần,...!
 

Yellowtea

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-145206
Ngày cấp bằng
9/6/12
Số km
16,500
Động cơ
505,489 Mã lực
Em phục nhiều bác trên này, rất bài bản!
Từ khi em đi học thì chỉ có mỗi một mục tiêu, đó là kiếm được tiền, còn chẳng bao giờ có 1 kế hoạch nào cả. Đúng như nhiều bác trên này đã viết: "Tùy cơ ứng biến".
Chẳng biết viết thế có đúng lắm không, nhưng rất đúng là em chỉ nhìn phía trước độ 2 bước chân, bước được bước thứ 2 vừa nhìn mới ngẩng đầu lên nhìn 2 bước tiếp theo!
Thế mà cụ vẫn thành công rực rỡ thế còn gì!
Tóm lại ko có mẫu số chung nào cả, phải ko ah :)
 

Yellowtea

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-145206
Ngày cấp bằng
9/6/12
Số km
16,500
Động cơ
505,489 Mã lực
Bác quá giỏi lập kế hoạch ạ. Em làm có cái kế hoạch dự án mấy tháng mà tháng nào cũng phải làm kế hoạch chi tiết tháng đó, cứ làm trc là kiểu gì cũng phải sửa mệt.
Với em, kế hoạch là không có kế hoạch gì :)
 

namkan

Xe hơi
Biển số
OF-330574
Ngày cấp bằng
9/8/14
Số km
166
Động cơ
283,934 Mã lực
Em năm nay hơn 40, công việc hiện tại vẫn ổn nhưng nhiều khi vẫn cảm thấy hoang mang lo lắng cho nhưng năm sắp tới. Em thấy mọi người nói nhiều về khủng hoảng tuổi trung niên nên em muốn lập topic này để mọi người cùng thảo luận. Lý do về khủng hoảng theo em là do:
1. Sức khỏe: Sức khỏe thấy đi xuống rõ rệt, ví dụ thời 30 tuổi em có thể làm việc tới 1-2h sáng khá thường xuyên nhưng giờ chỉ 1-2 ngày là mệt.
2. Công việc: Khó tìm việc hơn nếu chẳng may thất nghiệp. Chủ yếu việc tốt đều do giới thiệu.
3. Gia đình: Con cái vào tuổi dậy thì ương bướng khó bảo, bố mẹ già hay bệnh tật nên nhiều lo lắng.
4. Kinh tế: Con cái tuổi đi học nên tốn kém, bố mẹ già cũng cần chăm sóc nên nặng gánh hơn. Nếu ai đã tích lũy đủ để về hưu thì nhẹ nhàng, nếu không sẽ rất áp lực.

Em hiện tại thấy nếu được làm lại em sẽ bớt ăn tiêu và tích lũy nhiều hơn khi còn trẻ. Em thực là ng trước đây vô lo vô nghĩ, nhưng khi hơn 40 tự nhiên thấy lo lắng về tương lai quá, dù điều kiện của em không tệ. Vậy nên mong các cụ vào chia sẻ xem các cụ có trải qua giai đoạn khủng hoảng này không? Khi nào thì vượt qua và vượt qua như thế nào ạ?
1 tuần em đang thả 3 4 con việt lốt để lấy tích lũy cho tương lai chứ nhìn bác em thấy hoang mang quá :))
 

Đài Bi

Xe máy
Biển số
OF-583675
Ngày cấp bằng
7/8/18
Số km
50
Động cơ
137,464 Mã lực
Tuổi
24
Em định viết một cách chi tiết nhất câu chuyện nhỏ của em. Nhưng lại nghĩ nếu chẳng may có người quen mà đọc được thì em thấy ngại. Cho nên, có một số thời điểm hoặc sự việc em sẽ nói lướt qua thôi.
Khi em quyết định khởi nghiệp, em cũng chưa biết mình làm cái gì. Bao nhiêu năm mình làm ở một công ty rất to, nhưng công việc của mình chỉ là một mắt xích rất nhỏ, cho nên chẳng thể nào tận dụng được cái công việc mình đã làm được nữa. Em thông báo cho tất tuốt xít những bạn bè, người quen, xem có cánh cửa nào khả dĩ với mình không. Có câu nói rằng, cứ gõ đi rồi cửa sẽ mở. Vì thế, em đã gõ rất nhiều các thể loại cửa.
Có một lần, một người đồng nghiệp cũ của em nói: chị ấy có một cô em gái xinh đẹp, giỏi giang. Em ấy mở vài nhà hàng sang trọng trong thành phố. Nhà hàng của em ấy, em cũng đã đến ăn vài lần. Em ấy đang cần tìm một người để cùng phát triển một mảng mới và chị đồng nghiệp cũ muốn giới thiệu em. Em và em ấy gặp nhau rồi nhanh chóng thỏa thuận một biz mới: nhập rượu vang về bán. Em có nhiệm vụ lo nguồn rượu, giấy phép nhập, thủ tục nhập. Em đối tác có nhiệm bán và phân phối sản phẩm. Khi em nói chuyện với chồng, chồng em can ngay, nhưng em không nghe, vì trước đó em cũng đã đưa ra nhiều ý tưởng, nhưng chồng em đều phản đối. Em và em đối tác rất nhanh chóng đóng tiền vốn và bắt tay vào việc. Mọi việc đều tiến triển rất êm xuôi cho tới khi khó khăn đầu tiên nảy sinh: hàng không bán được.

Bọn em nuôi một đội quân đi chào hàng, nhưng số lượng bán được ít ỏi lắm. Em đối tác lúc đó nảy sinh ra một cao kiến là tổ chức những buổi tiệc giới thiệu rượu vang. Em ấy chăng đèn kết hoa ở nhà hàng của em ấy, mời khách đến thưởng rượu. Mọi người ra vào sang trọng, cười nói rổn rảng, nhưng hàng của em vẫn không bán được. Tất nhiên chi phí giới thiệu này đều tính vào chi phí kinh doanh.
Về sau, qua một vài đầu mối, bên em cũng bán được rượu cho một số nơi. Nhưng lại phát sinh một vấn đề nữa: nợ. Có những nơi em phải đi đến 8 lần mới lấy được một phần nợ.

Thực sự khi làm em nảy sinh ra hai cảm giác: một là em không tin tưởng em đối tác của mình. Hai là em thấy không có bất cứ sự thích thú gì với công việc mình đang làm cả. Tâm trạng của em lúc nào cũng rất nặng nề. Trước khi góp vốn, em cũng nói rõ với em ấy là cả hai sẽ chạy thử một thời gian khoảng 3 tháng, nếu thấy triển vọng thì tiếp tục mà không thấy ổn thì một trong hai bên được quyền rút lui. Để cẩn thận, em cũng đã ghi rõ trong hợp đồng hợp tác.
Em suy nghĩ kỹ và báo với em ấy là em muốn rút lui. Trời ơi, cả tháng sau đó là một bầu trời khủng khiếp. Em thực sự thấy hoảng hốt về sự tráo trở của con người. Em về nhà, kể lể với chồng, nhưng chồng em chỉ bảo: bỏ đi. Bỏ là bỏ thế nào, bao nhiêu vốn của em chưa rút ra hết được. Trầy trật mãi, em cũng thu hồi lại được một ít tiền. Em còn nhớ, hôm cuối cùng ở nhà hàng, em lựa vài chai rượu rồi bỏ vào thùng gỗ, em gọi chồng đến đón. Khi chồng em đến nơi, em bê thùng gỗ lên xe, em lại bắt đầu một bài ca kể lể rên rỉ ai oán. Chồng em tỏ ra rất tức giận, anh ấy quát em rồi đem cái thùng gỗ ở trên xe quẳng ngay xuống vỉa hè, xong thì đóng cửa đi thẳng. Em ngồi ở vỉa hè, bên cạnh cái thùng gỗ vỡ toác và khóc nghẹn ngào. Về khuya, có một chị lao công, chắc chị quan sát em rất lâu rồi, chị từ từ tiến lại, giúp em dọn thùng gỗ và chị nhè nhẹ vỗ vào vai em, chị bảo: thôi nào, thôi nào. Đó là lời động viên duy nhất em nhận được từ bài học kinh doanh đầu tiên.
 

Hummer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-330
Ngày cấp bằng
14/6/06
Số km
1,034
Động cơ
588,526 Mã lực
Sức khoẻ đi xuống thì em đồng ý. Các mục khác thì em nghĩ công việc của cụ đang có chiều hướng đi xuống, chắc do ngành nghề. Những cái cụ đạt được em thấy ổn, nhưng tuổi cụ ngoài 40 mà không duy trì được thu nhập 1,6-1,7 tỷ/ năm thì bất an là đúng.
Em đây thu nhập 1700 tỷ / năm vẫn thấy rất bất an. Cụ có thấy bất an không?
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top