[Funland] Khủng hoảng tuổi trung niên - tầng 2

Hulk

Xe tăng
Biển số
OF-324473
Ngày cấp bằng
22/6/14
Số km
1,328
Động cơ
305,632 Mã lực
Ng chồng "đơn giản" nhưng lại không đơn giản, hơn thua với cả thế giới chứ hơn thua với vợ làm gì, nghĩ đc như cụ thì em tin là vợ cụ và những ng phụ nữ khác có ng chồng như cụ đều sẽ hạnh phúc hơn biết bao đấy ạ.
Cảm ơn mợ nhiều đã động viên chúng em. Em thì nghĩ đàn ông đơn giản cứ sống một cách "đàn ông" là tốt nhất, giàu nghèo tính sau. Nhưng chắc cũng tùy trường hợp. Có người phụ nữ lại thích đàn ông có tính gia trưởng, chỉ đạo một chút, giông giống "chồng chị cơ quan em giỏi lắm, vợ không phải làm gì cả chỉ tiêu tiền thôi...". :)
 

The Man who ESC

Xe điện
Biển số
OF-386792
Ngày cấp bằng
13/10/15
Số km
2,939
Động cơ
950,570 Mã lực
Vươn vai rồi em rửa xe đi dạo 1 vòng trước khi vào nhiệm sở :D
IMG_6260.jpeg
 

The Man who ESC

Xe điện
Biển số
OF-386792
Ngày cấp bằng
13/10/15
Số km
2,939
Động cơ
950,570 Mã lực
Càng vào độ tuổi trung niên càng thấy tầm quan trọng của tiền, quá nhiều thứ phải lo lắng: người già, trẻ nhỏ...
:(
Trong khi cái cần giải tỏa để làm tốt hơn việc kiếm tiền thì bảo nó, nó ko chịu nghe
Quá khổ :(
"Quá khổ :( " ý là xe siêu trường, siêu trọng phải ko cụ? 😍
 

TorienT

Xe container
Biển số
OF-824061
Ngày cấp bằng
18/12/22
Số km
6,995
Động cơ
157,912 Mã lực


Mùa xuân lên núi đốt đống lửa to, uống chén rượu lớn, thổi bài kèn gọi bạn tình thôi các cụ mợ. Đi chơi thôi.
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
13,001
Động cơ
1,200,461 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
Đồng cảm với bác, thú thực là lúc này em không biết nếu du lịch Việt nam có đông khách quốc tế thì nên vui mừng hay lo ngại nữa đây. Về tiếp thị để phát triển thì cùng lúc phải tao lực đẩy và lực kéo cho sản phẩm du lịch. Lực đẩy đó là quảng bá, giới thiệu, khuyến mãi và giá cả còn lực hút là chất lượng dịch vụ của sản phẩm du lịch. Ta có thể quảng bá rùm beng với những lời có cánh, hình ảnh đẹp như truyện cổ tích nhưng khách đến không được như quảng bá thì chả bao giờ họ quay lại, hiệu ứng truyền khẩu với chất lượng thấp gây những tổn thất rất khó khắc phục với tương lai của du lịch Việt.

Về cái hay cái đẹp thì biết rồi. Việt nam có bãi biển như mơ, đơn cử như Baly thì bãi biển của họ xách dép cho bãi biển Đà nẵng... nước sâu, sóng to, họ phải có đê chắn sóng cho du khách tắm, bãi biển có nhiều cầu gai ông nào mà vưỡng phải thì chỗ bị gai đâm sưng to, ngứa cả tuần... không may mà nó trích vào chim thì đúng là không quần sịp nào vừa nữa. Việt nam có vùng núi phía bắc với công viên đá Đồng văn, Hà giang đẹp như tranh Thủy mạc, có thua thì chỉ thua công viên địa chất Grand canyon (Nevada, Mỹ quốc), có những cánh rừng Xa mộc ngang ngửa bạch dương, Bắc kinh, Trung cộng.

Thế nhưng chất lượng dịch vụ không sứng với những thứ mình có, ngay như vào Việt nam thôi, Visa đã phiền hà, qua cửa khẩu thì các anh biên phòng xét kỹ như lục soát gián điệp... Checkin vào chắc mất tới 10 đến 20 phút mỗi người. Ở Charles de Gaulle, Pháp quốc chắc ta mất 30 giây, đủ cho họ đóng cái triện lên hộ chiếu. Mình là người Việt, lúc về nước còn khó chịu huống chi là khách nước ngoài. Sự mến khách thể hiện bằng vẻ mặt lạnh tanh, cái nhìn gườm gườm, vài câu hỏi sách mé, cộc lốc.

Quan sân bay thì các thể loai mời chào râm ran làm mình đến hoảng loạn chăng biết ông nào là xe chính hãng ông nào là xe dù, cứ nhắm mắt đưa chân mặc cho số phận hên sui thôi..

Lưu chú thì các khách sạn bốn năm sao, em nghĩ là ổn cơ sở vật chất không thua kém các khách sạn âu, mỹ và vựợt hẳn các khách sạn cùng sao như Thái lan, Malaysia, Honkong và kể cả Hàn quốc ( trừ mấy anh nhí nhố như FLC, Mường thanh còn Vin hay Sun thì cũng nhàng nhàng). Tuy nhiên, đời sống bây giờ cao hơn cơ sở vật chất ở nhà khá giả thì hơn khách sạn, khu nghỉ 5 sao nên cái này cũng không còn quá quan trọng nữa, sạch sẽ là được. Lúc này con người ta có xu hướng ở những nơi nhiều giá trị lịch sử văn hóa Hà nội thì có Metropole, Sài sòn có Caraven, Continetal (cũ), Đà lạt có Palace, Huế có Hương giang là những nơi luôn đông khách. Cá nhân em rất ấn tượng với cái giường cũ ở Caraven, bàn ăn thời ngụy quyền... Món pate ở Continental hay mứt gừng ở Palace, món gan ngỗng ở Metropole, Trứng gián, thịt kho cháy cạnh, canh hến ở Hương giang.

Du lịch bụi thì đúng là tự phát, các homestay chẳng có một tiêu chuẩn nào ? không một viên thuốc cảm trong nhà, không bình cứu hòa. năm bảy ông bà trong căn phòng nốc rượu đốt lửa cháy bùng bùng, nói dại cháy nhà thì thành chó thui hết... Đến một tỉnh mới, ngay cả ở thành phố cũng không tìm được quan ăn ngon với đặc sản địa phương, cái này thì thiếu thông tin ghê gớm. Lanh quanh cũng chỉ lợn gà châu bò, vài con cá tầm dăm con cái hồi, chế biến thì dở tệ. Em thì cứ mò vào quán lòng lợn mắm tôm cho quen mồm. Em có một ước ao là khi về già em sẽ nghiên cứu để nâng tầm món lòng lợn mắm tôm lên tầm cao mới thành sản vật quốc gia, tà ta.

Còn bà con ta thì học cái xấu nhanh lắm... Em có thời gian dài ở với đồng bào dân tộc ít người. Ờ thời mới đến, gánh buồng chuối chín trên rừng về gặp khách cắt cho cả nải, bảo ăn đi, nuốt cả hột chuốt nhé, run nó chết đấy, ngô khoai mật ong bán cho nhau gọi là bán thôi... ấy thế mà khi có khách du lịch bà con thay đổi nhanh chóng, quả chuối bán ngay 5 nghìn được đỉnh cao cho ong ăn mật mía, ong nhả đường vào tổ bán cho khách với giá mật ong rừng nguyên chất, nỏ mới ngâm vào dầu máy thải cho đen bảo là nỏ cổ bán ngay với giá ỏng ả của bồ hóng gác bếp lâu năm. Sương mèo chó thành cao ngựa bạch bổ dưỡng, gà công nghiệp nuôi cám (bọn em gọi là cán đúc) bán cho bọn Hà nội với giá gà thả rừng... èo, Cài gì cũng quy ngay thành tiền một cách đắt đỏ so với giá trị của chúng. Cái này thì đúng là ta thua, thua rất xa và lâu các nước châu âu thật. Có lần em lọ mọ tới cái làng đẹp đẹp theo hướng dẫn cách Zurich (Thụy sĩ ) gần 200km, gần núi Titlis vào nhà dân ở thật thích, phòng bé tí nhưng ấm áp...có gián bếp rộng với đầy đủ nồi niêu, xong chảo. Có quyển sách hướng dẫn nấu các món ăn địa phương... đi lang thang trong làng mua nguyên liệu về nấu theo công thức ... đúng kiểu khám văn hóa, phong cảnh và ẩm thực... Đi cáp treo lên núi chơi đùa thỏa thích với băng tuyết rồi quây quần bên đống lửa, uống vài ngụm ca cao nóng, gặm cái xúc xích hoàn toàn miễn phí (chắc phí trong vé cáp treo) chả ai biết ai, xứ lạ tùm lum mà thân tình, ấm áp.

Nói mỹ miều thì em hay góp ý, tiêu cực thì là trê bai, dè bửi hay tự nhục nhưng thế nào đi nữa cũng phải nhìn thẳng vào sự thật là nước ta rất đẹp nhưng du lịch thì chưa bằng người được, thiếu hẳn sự quan tâm, tổ chức và kiểm soát của chính quyền...không cần nhà nước phải đầu tư, dân có tiền đầu tư. Nhà nước chỉ cần hướng dẫn, giáo dục và đào tạo, kiểm soát chặt chẽ trên những nguyên tắc nhất định chứ để tình trạnh tự phát, chặt chém và phá nát thế này thì gay.

Khách du lịch trong nước cũng là điểm trừ trong mắt khác quốc tế. Không phải là tất cả nhưng nhiều các bố mẹ bỏ ra được ít tiền thì sài đến thủng nồi các cty du lịch, vào phòng ăn khách sạn mà như ăn ở chợ đầu mối, sột xoạt, nhồm nhoàm, thừa mứa đổ đi, người lớn nói to, trẻ con la hét chay toán loạn. Vào phòng khách sạn thì lấy khăn mặt lau dầy, mở cửa bật điều hòa cho nó thoáng, thủ dâm phóng lên tường, lau vào chăn, lấy đồ mini bar ăn uống mua đồ rởm bỏ lại vào, hút thuốc châm vào rèm cửa tạo hoa cho đẹp. Lúc về thì nhặt cả cuộn giấy toilet... Dọn phòng các bố mẹ như cái toilet công cộng. Khách nước ngoài mà ăn cùng hay ở lại những phòng mà bố mẹ đã ngự rồi thì khiếp vía. Những người làm du lịch thật trân trọng những đồng tiền bố mẹ đã hào phóng chi tiêu, càng biết ơn hơn nữa nếu những đồng tiền đó được tiêu một cách đúng mực, văn minh.

Muốn phát triển du lịch phải dựa trên cái hồn cốt của đất nước, mọi người cùng làm, chứ kẻ mời người đến, đến rồi lại bị đuổi đi thì vài năm nữa dân trong nước còn chẳng đi nói gì tới vời khách nước ngoài. Không làm ngay thì bây giờ tưởng là tiến đấy nhưng có khi ta đang tàn lụi.
Tất cả những gì Cụ nói đều đúng đến 96%
Có lẽ Cụ cũng mới về VN hoặc vẫn thường xuyên qua lại
Em đoán Cụ là công dân Hoa Kỳ, cũng cao niên rồi, rời đất nước đã khá lâu
 

Dream Thai

Xe điện
Biển số
OF-70813
Ngày cấp bằng
16/8/10
Số km
4,606
Động cơ
525,034 Mã lực
Cảm ơn mợ nhiều đã động viên chúng em. Em thì nghĩ đàn ông đơn giản cứ sống một cách "đàn ông" là tốt nhất, giàu nghèo tính sau. Nhưng chắc cũng tùy trường hợp. Có người phụ nữ lại thích đàn ông có tính gia trưởng, chỉ đạo một chút, giông giống "chồng chị cơ quan em giỏi lắm, vợ không phải làm gì cả chỉ tiêu tiền thôi...". :)
E nghĩ người PN nhiều khi cần tỏ ra yếu đuối tí để ae thể hiện bản lĩnh :)
 

Nhimtiu

Xe lăn
Biển số
OF-210290
Ngày cấp bằng
16/9/13
Số km
10,383
Động cơ
642,640 Mã lực


Mùa xuân lên núi đốt đống lửa to, uống chén rượu lớn, thổi bài kèn gọi bạn tình thôi các cụ mợ. Đi chơi thôi.
Em chưa thấy hình ảnh người anh em dân tộc H'mong trong này cụ ơi?

"Bên bờ rào đá, bên tiếng đàn môi vọng lại từ xa, người H'Mông không chỉ sống, mà còn tồn tại với những ký ức, những truyền thuyết, và những giấc mơ chưa thành hình."

1739148891638.jpeg

1739149124710.jpeg
 

Dream Thai

Xe điện
Biển số
OF-70813
Ngày cấp bằng
16/8/10
Số km
4,606
Động cơ
525,034 Mã lực
Tất cả những gì Cụ nói đều đúng đến 96%
Có lẽ Cụ cũng mới về VN hoặc vẫn thường xuyên qua lại
Em đoán Cụ là công dân Hoa Kỳ, cũng cao niên rồi, rời đất nước đã khá lâu
E nghĩ du lịch chỉ là 1 phần để ptrien đất nc, hãy nhìn sapa, đà lạt, ĐN, nhà cửa lộn xộn, những bãi biển bị resort chiếm hết

Thôi thì nghèo kiếm tí bằng du lịch cũng ok, nhưng khi giàu thì nhiều nơi họ bắt đầu ngán dân du lịch roài :(
 

river8x

Xe buýt
Biển số
OF-107767
Ngày cấp bằng
4/8/11
Số km
976
Động cơ
943,877 Mã lực
Vietnam có quá nhiều chỗ đẹp để đi chơi chưa kể kết hợp mấy nước trong khu vực đông nam á thì có thể đi cả 2-3 tháng là bình thường cụ ạ. Phú Quốc nó chỉ là 01 điểm beach break thôi mà biển Vietnam từ Đà Nẵng đổ vào thì nhiều bãi đẹp và an toàn để bơi. Phú Quốc đã bị thay đổi nhiều chứ ngày còn hoang sơ thì bãi sao và bãi khem là hai khu đẹp để bơi ạ. Em post vài ảnh em chụp mạn Qui Nhơn, Tuy Hoà, Đại Lãnh vào Nha Trang để cụ coi biển Vietnam. Nhiều chỗ đẹp hơn cả Phú Quốc đấy3

IMG_8748.jpeg
IMG_8810.jpeg
IMG_8797.jpeg
IMG_8786.jpeg
IMG_8803.jpeg
IMG_8842.jpeg
IMG_8844.jpeg
IMG_8868.jpeg
IMG_8871.jpeg
IMG_8877.jpeg
IMG_8879.jpeg
IMG_8886.jpeg
IMG_8881.jpeg
IMG_8896.jpeg
IMG_8907.jpeg
IMG_9037.jpeg
IMG_9074.jpeg
IMG_9176.jpeg
IMG_9181.jpeg
IMG_9194.jpeg
IMG_9190.jpeg
IMG_9197.jpeg
IMG_9218.jpeg
IMG_9299.jpeg
IMG_9303.jpeg
IMG_9314.jpeg
IMG_9341.jpeg
IMG_9339.jpeg
IMG_9381.jpeg
IMG_9385.jpeg
Ngắm ảnh cụ chia sẻ thích thật. Cụ làm bên mảng du lịch ạ? Gia đình phải có tầm tài chính bao nhiêu, công việc như nào, thời gian như nào thì mới có thể lang thang như này đc ạ? Xem những hình ảnh này xong chỉ muốn gạt hết tất cả sang một bên rồi xách vali và đi, nhưng thực sự chưa biết đi đâu, đi phương tiện gì, cần chuẩn bị những gì. Mong cụ chia sẻ ạ, thật sự rất hữu ích ạ
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
13,001
Động cơ
1,200,461 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
E nghĩ du lịch chỉ là 1 phần để ptrien đất nc, hãy nhìn sapa, đà lạt, ĐN, nhà cửa lộn xộn, những bãi biển bị resort chiếm hết

Thôi thì nghèo kiếm tí bằng du lịch cũng ok, nhưng khi giàu thì nhiều nơi họ bắt đầu ngán dân du lịch roài :(
Du lịch luôn có mặt tàn phá của nó Cụ ạ

Để bị tàn phá, lỗi là ở Dân thì gian, Quan thì tham, tư duy trục lợi, đời này ăn mặn kệ cmn đời sau Cụ ạ
 

hoviba

Xe container
Biển số
OF-375201
Ngày cấp bằng
26/7/15
Số km
5,991
Động cơ
365,936 Mã lực
Nơi ở
CH Séc
Đồng cảm với bác, thú thực là lúc này em không biết nếu du lịch Việt nam có đông khách quốc tế thì nên vui mừng hay lo ngại nữa đây. Về tiếp thị để phát triển thì cùng lúc phải tao lực đẩy và lực kéo cho sản phẩm du lịch. Lực đẩy đó là quảng bá, giới thiệu, khuyến mãi và giá cả còn lực hút là chất lượng dịch vụ của sản phẩm du lịch. Ta có thể quảng bá rùm beng với những lời có cánh, hình ảnh đẹp như truyện cổ tích nhưng khách đến không được như quảng bá thì chả bao giờ họ quay lại, hiệu ứng truyền khẩu với chất lượng thấp gây những tổn thất rất khó khắc phục với tương lai của du lịch Việt.

Về cái hay cái đẹp thì biết rồi. Việt nam có bãi biển như mơ, đơn cử như Baly thì bãi biển của họ xách dép cho bãi biển Đà nẵng... nước sâu, sóng to, họ phải có đê chắn sóng cho du khách tắm, bãi biển có nhiều cầu gai ông nào mà vưỡng phải thì chỗ bị gai đâm sưng to, ngứa cả tuần... không may mà nó trích vào chim thì đúng là không quần sịp nào vừa nữa. Việt nam có vùng núi phía bắc với công viên đá Đồng văn, Hà giang đẹp như tranh Thủy mạc, có thua thì chỉ thua công viên địa chất Grand canyon (Nevada, Mỹ quốc), có những cánh rừng Xa mộc ngang ngửa bạch dương, Bắc kinh, Trung cộng.

Thế nhưng chất lượng dịch vụ không sứng với những thứ mình có, ngay như vào Việt nam thôi, Visa đã phiền hà, qua cửa khẩu thì các anh biên phòng xét kỹ như lục soát gián điệp... Checkin vào chắc mất tới 10 đến 20 phút mỗi người. Ở Charles de Gaulle, Pháp quốc chắc ta mất 30 giây, đủ cho họ đóng cái triện lên hộ chiếu. Mình là người Việt, lúc về nước còn khó chịu huống chi là khách nước ngoài. Sự mến khách thể hiện bằng vẻ mặt lạnh tanh, cái nhìn gườm gườm, vài câu hỏi sách mé, cộc lốc.

Quan sân bay thì các thể loai mời chào râm ran làm mình đến hoảng loạn chăng biết ông nào là xe chính hãng ông nào là xe dù, cứ nhắm mắt đưa chân mặc cho số phận hên sui thôi..

Lưu chú thì các khách sạn bốn năm sao, em nghĩ là ổn cơ sở vật chất không thua kém các khách sạn âu, mỹ và vựợt hẳn các khách sạn cùng sao như Thái lan, Malaysia, Honkong và kể cả Hàn quốc ( trừ mấy anh nhí nhố như FLC, Mường thanh còn Vin hay Sun thì cũng nhàng nhàng). Tuy nhiên, đời sống bây giờ cao hơn cơ sở vật chất ở nhà khá giả thì hơn khách sạn, khu nghỉ 5 sao nên cái này cũng không còn quá quan trọng nữa, sạch sẽ là được. Lúc này con người ta có xu hướng ở những nơi nhiều giá trị lịch sử văn hóa Hà nội thì có Metropole, Sài sòn có Caraven, Continetal (cũ), Đà lạt có Palace, Huế có Hương giang là những nơi luôn đông khách. Cá nhân em rất ấn tượng với cái giường cũ ở Caraven, bàn ăn thời ngụy quyền... Món pate ở Continental hay mứt gừng ở Palace, món gan ngỗng ở Metropole, Trứng gián, thịt kho cháy cạnh, canh hến ở Hương giang.

Du lịch bụi thì đúng là tự phát, các homestay chẳng có một tiêu chuẩn nào ? không một viên thuốc cảm trong nhà, không bình cứu hòa. năm bảy ông bà trong căn phòng nốc rượu đốt lửa cháy bùng bùng, nói dại cháy nhà thì thành chó thui hết... Đến một tỉnh mới, ngay cả ở thành phố cũng không tìm được quan ăn ngon với đặc sản địa phương, cái này thì thiếu thông tin ghê gớm. Lanh quanh cũng chỉ lợn gà châu bò, vài con cá tầm dăm con cái hồi, chế biến thì dở tệ. Em thì cứ mò vào quán lòng lợn mắm tôm cho quen mồm. Em có một ước ao là khi về già em sẽ nghiên cứu để nâng tầm món lòng lợn mắm tôm lên tầm cao mới thành sản vật quốc gia, tà ta.

Còn bà con ta thì học cái xấu nhanh lắm... Em có thời gian dài ở với đồng bào dân tộc ít người. Ờ thời mới đến, gánh buồng chuối chín trên rừng về gặp khách cắt cho cả nải, bảo ăn đi, nuốt cả hột chuốt nhé, run nó chết đấy, ngô khoai mật ong bán cho nhau gọi là bán thôi... ấy thế mà khi có khách du lịch bà con thay đổi nhanh chóng, quả chuối bán ngay 5 nghìn được đỉnh cao cho ong ăn mật mía, ong nhả đường vào tổ bán cho khách với giá mật ong rừng nguyên chất, nỏ mới ngâm vào dầu máy thải cho đen bảo là nỏ cổ bán ngay với giá ỏng ả của bồ hóng gác bếp lâu năm. Sương mèo chó thành cao ngựa bạch bổ dưỡng, gà công nghiệp nuôi cám (bọn em gọi là cán đúc) bán cho bọn Hà nội với giá gà thả rừng... èo, Cài gì cũng quy ngay thành tiền một cách đắt đỏ so với giá trị của chúng. Cái này thì đúng là ta thua, thua rất xa và lâu các nước châu âu thật. Có lần em lọ mọ tới cái làng đẹp đẹp theo hướng dẫn cách Zurich (Thụy sĩ ) gần 200km, gần núi Titlis vào nhà dân ở thật thích, phòng bé tí nhưng ấm áp...có gián bếp rộng với đầy đủ nồi niêu, xong chảo. Có quyển sách hướng dẫn nấu các món ăn địa phương... đi lang thang trong làng mua nguyên liệu về nấu theo công thức ... đúng kiểu khám văn hóa, phong cảnh và ẩm thực... Đi cáp treo lên núi chơi đùa thỏa thích với băng tuyết rồi quây quần bên đống lửa, uống vài ngụm ca cao nóng, gặm cái xúc xích hoàn toàn miễn phí (chắc phí trong vé cáp treo) chả ai biết ai, xứ lạ tùm lum mà thân tình, ấm áp.

Nói mỹ miều thì em hay góp ý, tiêu cực thì là trê bai, dè bửi hay tự nhục nhưng thế nào đi nữa cũng phải nhìn thẳng vào sự thật là nước ta rất đẹp nhưng du lịch thì chưa bằng người được, thiếu hẳn sự quan tâm, tổ chức và kiểm soát của chính quyền...không cần nhà nước phải đầu tư, dân có tiền đầu tư. Nhà nước chỉ cần hướng dẫn, giáo dục và đào tạo, kiểm soát chặt chẽ trên những nguyên tắc nhất định chứ để tình trạnh tự phát, chặt chém và phá nát thế này thì gay.

Khách du lịch trong nước cũng là điểm trừ trong mắt khác quốc tế. Không phải là tất cả nhưng nhiều các bố mẹ bỏ ra được ít tiền thì sài đến thủng nồi các cty du lịch, vào phòng ăn khách sạn mà như ăn ở chợ đầu mối, sột xoạt, nhồm nhoàm, thừa mứa đổ đi, người lớn nói to, trẻ con la hét chay toán loạn. Vào phòng khách sạn thì lấy khăn mặt lau dầy, mở cửa bật điều hòa cho nó thoáng, thủ dâm phóng lên tường, lau vào chăn, lấy đồ mini bar ăn uống mua đồ rởm bỏ lại vào, hút thuốc châm vào rèm cửa tạo hoa cho đẹp. Lúc về thì nhặt cả cuộn giấy toilet... Dọn phòng các bố mẹ như cái toilet công cộng. Khách nước ngoài mà ăn cùng hay ở lại những phòng mà bố mẹ đã ngự rồi thì khiếp vía. Những người làm du lịch thật trân trọng những đồng tiền bố mẹ đã hào phóng chi tiêu, càng biết ơn hơn nữa nếu những đồng tiền đó được tiêu một cách đúng mực, văn minh.

Muốn phát triển du lịch phải dựa trên cái hồn cốt của đất nước, mọi người cùng làm, chứ kẻ mời người đến, đến rồi lại bị đuổi đi thì vài năm nữa dân trong nước còn chẳng đi nói gì tới vời khách nước ngoài. Không làm ngay thì bây giờ tưởng là tiến đấy nhưng có khi ta đang tàn lụi.
Những chia sẻ ở trên của cụ cũng là những gì em và gia đình em cảm nhận được sau mỗi lần về Việt Nam. Nhất là Ông Bà nội nhà em, những người đã trải qua những thăng trầm và thay đổi của Đất nước. Nhiều khi đánh giá và nhận định được những thiết xót, không phải là để chê bai hay đè bỉu, mà là để rút ra những kinh nghiệm, để xây dựng một xã hội hoàn thiện hơn và tránh được những phiền phức không đáng có.

Nhiều người khách hàng trước khi tới Việt Nam du lịch, họ đều nhờ em tư vấn. Em cũng thẳng thắn chia sẻ với họ rằng, Đất nước Việt Nam của chúng tôi cũng đã trải qua mấy cuộc chiến tranh trong thế kỷ vừa rồi với Pháp, Nhật, Mỹ và Trung Quốc. Đất nước Việt Nam cũng mới ngớt tiếng súng nơi biên cương bảo vệ Tổ quốc từ cuối thập kỷ 80 của Thế kỷ trước. Sau đó lại bị mỹ và các cường quốc cấm vận nên Đất nước mới chuyển mình không được bao lâu. Vì thế hiện tại không ít những thành phần vì làm giàu bằng mọi giá nên bất chấp tất cả. Họ sẵn sàng coi thường luật pháp và tính mạng của người dân để làm giàu thật nhanh. Chính vì vậy mà mỗi người dân phải tự bảo vệ lấy chính mình để trở thành người tiêu dùng thông thái.

Chính vì vậy đìêu trước tiên em khuyên khách hàng của em là khi về Việt Nam cần nhất là phải chú ý tới an toàn của bản thân, từ việc tham gia giao thông, hạn chế sử dụng phương tiện cá nhân để đi lại, tránh những rủi ro không đáng có. Tốt nhất là nên tìm lấy 1 người lái xe taxi mà thấy tin cậy và thống nhất với anh ấy về dịch vụ đi lại trong thời gian du lịch tại Việt Nam. Như vậy sẽ an tâm hơn, khi người lái xe có được 1 cam kết lâu dài và họ sẽ có trách nhiệm hơn. Tất nhiên như vậy cũng sẽ tốn kém hơn, nhưng giá trị mang lại sẽ tốt hơn hẳn.

Thứ nữa là về an toàn vệ sinh thực phẩm và nhất là về việc dị ứng thực phẩm trong các món ăn. Ở bên Séc nói riêng và Châu Âu nói chung, trong các menu của nhà hàng bắt buộc đều phải có cảnh báo các nguyên liệu có thể gây dị ứng thực phẩm theo từng nhóm, để khách hàng cân nhắc trước khi đặt món. Nên em luôn khuyên khách hàng của em là trước khi về Việt Nam nên đi làm xét nghiệm dị ứng thực phẩm nhất là về các nguyên liệu hải sản. Nếu ai có vấn đề dị ứng về cái gì thì ghi rõ vào điện thoại bằng tiếng Anh và tiếng Việt. Để khi vào nhà hàng thì nói rõ thông tin cho nhân viên quán để họ tư vấn về món ăn cho mình. Nhiều khi mức độ dị ứng cao của thực phẩm, có thể gây khó thở, đau bụng, đi ngoài, thậm chí nếu nguy hiểm có thể dẫn tới tử vong.

Ngay như tình huống mà hai người du khách nước ngoài ngộ độc Cocktail ở Hội An dẫn tới tử vong, em cũng đã từng lường trước. Em luôn khuyến cáo khách hàng chỉ nên uống rượu mạnh và cocktail ở quầy bar trong các khách sạn lớn. Chứ không nên uống ở các quán bar lôm côm, rất dễ uống phải rượu kém chất lượng, hoặc bị pha chế không đảm bảo, dẫn tới ảnh hưởng sức khỏe. Và em thấy những gì em tư vấn cho họ không thừa, và ai đi du lịch về cũng đều vui vẻ cả.
 

Dream Thai

Xe điện
Biển số
OF-70813
Ngày cấp bằng
16/8/10
Số km
4,606
Động cơ
525,034 Mã lực
Du lịch luôn có mặt tàn phá của nó Cụ ạ

Để bị tàn phá, lỗi là ở Dân thì gian, Quan thì tham, tư duy trục lợi, đời này ăn mặn kệ cmn đời sau Cụ ạ
Nên e nghĩ du lịch ta ptrien vừa phải, động lực ptrien nên là XK nông thủy sản, cn nhẹ, dịch vụ ...

Chứ nếu chỉ tập trung phtrien dự lịch để mấy ông tây, mấy ông vk khen chúng mày làm du lịch giỏi lắm, làm a sướng, chi cho vài đồng thì cũng ko ăn thua :(
 

TorienT

Xe container
Biển số
OF-824061
Ngày cấp bằng
18/12/22
Số km
6,995
Động cơ
157,912 Mã lực
Em hơi có ý ngược một chút, một quốc gia, một vùng đất được xây dựng để người dân quốc gia đó sống chứ không phải để dành cho khách du lịch. Hiện nay nhiều vùng Việt Nam bị khai thác du lịch quá mức về văn hóa, tự nhiên và người bản địa thu được lợi ích không tương xứng với giá họ phải trả.
P/s: Việt Nam đang bán văn hóa, tự nhiên và lối sống của cư dân bản địa với giá quá rẻ.
 
Chỉnh sửa cuối:

Nhimtiu

Xe lăn
Biển số
OF-210290
Ngày cấp bằng
16/9/13
Số km
10,383
Động cơ
642,640 Mã lực
Ngắm ảnh cụ chia sẻ thích thật. Cụ làm bên mảng du lịch ạ? Gia đình phải có tầm tài chính bao nhiêu, công việc như nào, thời gian như nào thì mới có thể lang thang như này đc ạ? Xem những hình ảnh này xong chỉ muốn gạt hết tất cả sang một bên rồi xách vali và đi, nhưng thực sự chưa biết đi đâu, đi phương tiện gì, cần chuẩn bị những gì. Mong cụ chia sẻ ạ, thật sự rất hữu ích ạ
Em làm mảng dl và em vẫn đi lại cho khách đi ăn đi chơi ở Vietnam và mấy nước quanh trong khu vực ĐNA. Em thì cv cũng hay đi lại nhưng khi nào bọn nhóc đc nghỉ hè hay nghỉ tết thì em mới cho bọn nó lang thang đc. Cún con nhà em 8th là đã cho lên oto đi phượt cả tuần rồi nên giờ bọn nó đi chơi quen. Nhiều khi em và gấu đi có việc thì hai anh em nó tự đi chơi với nhau. DL thì sẽ đi tất cả các loại phương tiện cụ nhé: tàu, xe, máy bay, thuỷ phi cơ, trực thăng, private jet, xe lôi, tuk tuk, xích lô, jeep...vv. Em tk tours cho khách hàng bên em nữa nên cũng có nhiều trải nghiệm hơn cccm k làm trong nghành. Tài chính thì theo em tầm trung ở HN vd thu nhập từ 25-40tr/tháng thôi là có thể dành tiền để năm đi đc một chuyến khá thoải mái nếu tự đi. Nếu cụ mua tour ghép khách Việt hay đi thì tiện và rẻ nhưng sẽ k có nhiều trải nghiệm thú vị hoặc tự do như tour riêng cụ ạ. Em nghĩ để đi dl đc luôn cần có 3 yếu tố: Thời gian, sức khoẻ và tiền bạc...trong 3 yếu tố này thì tiền là yếu tố k phải chiếm tỉ trọng lớn nhất vì ít tiền thì vẫn có thể đi kiểu ít đc mà. Đây là chuyến nhà em mới đi lại bên Thailand đây ạ:

 
Chỉnh sửa cuối:

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
13,001
Động cơ
1,200,461 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
Nên e nghĩ du lịch ta ptrien vừa phải, động lực ptrien nên là XK nông thủy sản, cn nhẹ, dịch vụ ...

Chứ nếu chỉ tập trung phtrien dự lịch để mấy ông tây, mấy ông vk khen chúng mày làm du lịch giỏi lắm, làm a sướng, chi cho vài đồng thì cũng ko ăn thua :(
Chuẩn Cụ
 

Nhimtiu

Xe lăn
Biển số
OF-210290
Ngày cấp bằng
16/9/13
Số km
10,383
Động cơ
642,640 Mã lực
Em hơi có ý ngược một chút, một quốc gia, một vùng đất được xây dựng để người dân quốc gia đó sống chứ không phải để dành cho khách du lịch. Hiện nay nhiều vùng Việt Nam bị khai thác du lịch quá mức về văn hóa, tự nhiên và người bản địa thu được lợi ích không tương xứng với giá họ phải trả.
P/s: Việt Nam đang bán văn hóa, tự nhiên và lối sống của cư dân bản địa với giá quá rẻ.
Thiên nhiên của mình rất đẹp nhưng khai thác thì kém và dân bản địa không hưởng lợi đc nhiều, quan chén nhiều hơn. Quảng Ninh là một vd, dân trong nước giờ đi phải mua vé rất cao, ngày trước vé 5k vnd thì vịnh HL cực đẹp giờ trả tiền triệu cũng k so đc.
 

river8x

Xe buýt
Biển số
OF-107767
Ngày cấp bằng
4/8/11
Số km
976
Động cơ
943,877 Mã lực
Em làm mảng dl và em vẫn đi lại cho khách đi ăn đi chơi ở Vietnam và mấy nước quanh trong khu vực ĐNA. Em thì cv cũng hay đi lại nhưng khi nào bọn nhóc đc nghỉ hè hay nghỉ tết thì em mới cho bọn nó lang thang đc. Cún con nhà em 8th là đã cho lên oto đi phượt cả tuần rồi nên giờ bọn nó đi chơi quen. Nhiều khi em và gấu đi có việc thì hai anh em nó tự đi chơi với nhau. DL thì sẽ đi tất cả các loại phương tiện cụ nhé: tàu, xe, máy bay, thuỷ phi cơ, trực thăng, private jet, xe lôi, tuk tuk, xích lô, jeep...vv. Em tk tours cho khách hàng bên em nữa nên cũng có nhiều trải nghiệm hơn cccm k làm trong nghành. Tài chính thì theo em tầm trung ở HN vd thu nhập từ 25-40tr/tháng thôi là có thể dành tiền để năm đi đc một chuyến khá thoải mái nếu tự đi. Nếu cụ mua tour ghép khách Việt hay đi thì tiện và rẻ nhưng sẽ k có nhiều trải nghiệm thú vị hoặc tự do như tour riêng cụ ạ. Em nghĩ để đi dl đc luôn cần có 3 yếu tố: Thời gian, sức khoẻ và tiền bạc...trong 3 yếu tố này thì tiền là yếu tố k phải chiếm tỉ trọng lớn nhất vì ít tiền thì vẫn có thể đi kiểu ít đc mà. Đây là chuyến nhà em mới đi lại bên Thailand đây ạ:

E đang ngâm cứu thớt của cụ, phần nào có cảm giác như đang đi du lịch qua màn hình điện thoại vậy, e cám ơn cụ ạ!
 

Nhimtiu

Xe lăn
Biển số
OF-210290
Ngày cấp bằng
16/9/13
Số km
10,383
Động cơ
642,640 Mã lực
E đang ngâm cứu thớt của cụ, phần nào có cảm giác như đang đi du lịch qua màn hình điện thoại vậy, e cám ơn cụ ạ!
Có gì đâu cụ, cụ cứ xách ba lô lên đi đi rồi sẽ thấy hay đấy. Em ngoan nay về hanoi cafe òy cụ ạ:

IMG_9986.jpeg
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top