- Biển số
- OF-29600
- Ngày cấp bằng
- 21/2/09
- Số km
- 455
- Động cơ
- 486,052 Mã lực
Chưa thể bỏ cuộc đâu. Chỉ thay đổi tư thế cắm mặt xuống để leo dốc bằng ngẩng mặt lên khi xuống dốc. Mục tiêu vẫn còn trong tầm mắtCụ bỏ cuộc quá sớm.
Chưa thể bỏ cuộc đâu. Chỉ thay đổi tư thế cắm mặt xuống để leo dốc bằng ngẩng mặt lên khi xuống dốc. Mục tiêu vẫn còn trong tầm mắtCụ bỏ cuộc quá sớm.
Cụ hơn em cả chục tuổi rồi. Phải nhìn nhận là 58 tuổi thì cũng có những hạn chế nhất định nếu bắt đầu, khủng hoảng là không tránh khỏi, chứ động viên như kiểu: "lo gì ông Gà rán Kentucky 70 tuổi mới lập nghiệp kia kìa" thì cả thế giới vài tỷ người mới có vài người như ông ý - nó sẽ không thực tếEm cũng mới 58 mà chưa trải qua cuộc khủng hoảng nào, hình như vô tư sao í. Người bình thường có cái gì thì em cũng có cái ấy, đôi khi cũng nghĩ, chán rồi lại thôi. Giờ thì an phận như thế, biết làm sao ?
Vâng, em cũng trong hoàn cảnh giống như cụ đây. Làm gì cũng nhát tay vì còn có bố mẹ 2 bên và vợ con nữa. Em cũng cố gắng duy trì thể dục thể thao đều đặn. Em chúc cụ nhiều sức khỏe và gặp nhiều may mắnĐồng cảm với cụ! Đọc các coment thì thấy đại đa số là có tình trạng giống nhau. Một số cụ có kinh tế ổn thì có vẻ lạc quan hơn và không bị "khủng hoảng tuổi trung niên". Cháu năm nay cũng hơn 4 chục, nhiều lúc cũng rất tâm tư như cụ chủ. Cháu làm thuê cho doanh nghiệp tư nhân, vợ thì công chức lương ba cọc, con cái ngày một lớn, bố mẹ đôi bên ngày càng già cả. 1 mình trụ cột kinh tế gia đình. Cuộc sống trông lên thì chả bằng ai nhưng trông xuống thì không ai bằng mình. Mà nhiều lúc cũng thấy áp lực phết. Trước 40 cũng tâm tư, loay hoay tìm kiếm, xoay sở để làm 1 cái gì đó cho riêng mình nhưng không thành và vẫn kiếp làm thuê đến giờ. Tầm này cũng quá 40 xuân xanh, không còn trẻ để mà phá đi làm lại, cũng đủ chín để suy nghĩ nghiêm túc về cuộc sống, mình cần gì và muốn gì. Không thể mạo hiểm được nữa. Nhiều lúc nghĩ nếu mình có mệnh hệ gì, hay có biến cố công việc gì thì vợ con, gia đình sẽ ra sao? Lo lắng tâm tư lắm, áp lực nhưng không dám nói với bố mẹ, vợ con, đành 1 mình cố gắng vậy. Cháu giờ cố gắng giữ sức khỏe cho bản thân, đã bỏ được thuốc gần 5 năm, rượu bia cũng hạn chế hơn, tập thể dục mỗi ngày. Tạo lối sống vui vẻ, lành mạnh, Cố gắng làm việc, nuôi con cái trưởng thành đồng thời tiết kiệm, tiêu sài phù hợp, có kế hoạch để có 1 cái quỹ dự phòng đến lúc ngoài 5 chục.
Ôi hồi 28 tuổi mà cụ giỏi vậy luôn á. Cháu tin cụ bây giờ đã dày dặn kinh nghiệm chiến đấu rồiNăm 28 tuổi em có 2 triệu đô xe cọ đổi liên tục bds mua liên tiếp và nghĩ cứ thế đến 40 tuổi sẽ có vài chục triệu có khi giàu có tên tuổi ở VietNam.
Đến nay sau bao thăng trầm chả còn xu nào nên lại bắt đầu từ đầu.
Tiền thì giảm đi nhưng kinh nghiệm thì thêm nhiều bắt đầu lại từ đầu coi đó là niềm vui thôi bằng lòng với gì mình có và gìn giữ thành quả cẩn thận hơn chỉ có thị trường càng ngày càng khốc liệt .Em tin là vẫn sẽ lại thành công còn khủng hoảng tuổi tác chắc ai cũng có kể cả mấy ông 40 tuổi có hàng ngàn tỷ.Cố gắng tìm niềm vui trong cuộc sống nghĩ nhiều nó cũng éo khá hơn dc nhìn xuống để thấy mình may mắn và nhìn lên để phấn đấu.
Ôi, biết bao giờ em mới có mấy căn chung cư như cụ đây.em thì cũng ngành cụ chủ mà 5 sọi tới nơi rồi nhưng chả nghĩ ngợi gì, phấn đấu chục năm nữa trước khi về nghỉ ngơi kiếm thêm căn chung cư cho thuê để bù vào lương hưu là đủ ăn đủ tiêu với đi du lịch rồi. 2 F1 đã có 2 căn chung cư nho nhỏ để có chỗ ở cho chúng, hết việc.
avatar cụ đẹp quá - vicoty ah cụ -Năm 28 tuổi em có 2 triệu đô xe cọ đổi liên tục bds mua liên tiếp và nghĩ cứ thế đến 40 tuổi sẽ có vài chục triệu có khi giàu có tên tuổi ở VietNam.
Đến nay sau bao thăng trầm chả còn xu nào nên lại bắt đầu từ đầu.
Tiền thì giảm đi nhưng kinh nghiệm thì thêm nhiều bắt đầu lại từ đầu coi đó là niềm vui thôi bằng lòng với gì mình có và gìn giữ thành quả cẩn thận hơn chỉ có thị trường càng ngày càng khốc liệt .Em tin là vẫn sẽ lại thành công còn khủng hoảng tuổi tác chắc ai cũng có kể cả mấy ông 40 tuổi có hàng ngàn tỷ.Cố gắng tìm niềm vui trong cuộc sống nghĩ nhiều nó cũng éo khá hơn dc nhìn xuống để thấy mình may mắn và nhìn lên để phấn đấu.
cụ giỏi quá ạ, e chưa làm được gì nhiều cho bố mẹ ngoài thi thoảng mua cho bố mẹ vài bộ quần áo, smartphone, tết mừng tuổi bố mẹ dc vài triệu. Con cái cũng chưa mua được hợp đồng bảo hiểm nàoEm cũng gần 40, hôm trước cũng lăn lộn trong topic Khủng hoảng tuổi trung niên và cũng đã học được 1 số cụ vài điều. Tầm tuổi này ngoài lo lắng cho công việc thì còn lo cho con cái, bố mẹ. Em đã chuẩn bị cho con bằng vài cái hợp đồng bào hiểm nhân thọ, chuẩn bị cho bố mẹ bằng 1 khoản tiết kiệm (từ job phụ) đều đặn mỗi tháng 10 củ. Giờ chỉ lo phát triển business riêng nữa thôi.
Không ai từ khi mới đẻ tự nhiên biết, hay giỏi kinh doanh. Mọi người đều phải trải qua quá trình học hỏi cụ ạ. Cụ muốn kinh doanh thì bỏ thời gian học hỏi. Rồi sẽ làm được. Quan trọng là có muốn hay không. Vì từ não đến tay là cả quãng đường xa tít tắp.Em chào các cụ. Em tham gia diễn đàn đã lâu nhưng tàu ngầm là chính.
Em hiện tại cũng gần 40 tuổi và làm quản lý cho một công ty tin học. Thu nhập không cao nhưng cũng đủ sống và lo cho gia đình. Khoảng 1 năm nay em luôn cánh cánh câu hỏi trong đầu: Chả lẽ đời mình cứ như vậy sao? Cứ làm công ăn lương như vậy thì 5-10 năm tới sẽ ra sao khi các cụ ngày càng già yếu, con cái cũng đang lớn. Bản thân cũng cảm nhận được sức ì, chậm chạp của đầu óc và sức khỏe giảm sút (dù em có chơi thể thao đều đặn) mà bọn trẻ lứa sau mình ngày càng năng động, giỏi giang. Nhiều đêm nằm trăn trở đâm ra mất ngủ nhưng quả thật em cũng không có một giải pháp nào khác vì bản thân không giỏi về kinh doanh hay đầu tư gì cả.
Em không biết các cụ có tâm tư giống em không ạ? Các cụ có kinh nghiệm làm sao để vượt qua giai đoạn này? Văn em dốt nên câu cú hơi lủng củng. Em cảm ơn các cụ đã xem
khủng hoảng như nào cụ, e cũng sắp 32Em cũng đang khủng hoảng tuổi 32 đây cụ !
Em thấy chán việc cụ akhủng hoảng như nào cụ, e cũng sắp 32
hãy suy nghĩ thấu đáo cụ nhé, năm ngoái e cũng vừa nghỉ việc, ở nhà vài tháng còn khủng hoảng hơn. Sau đó may cũng tìm được viêc khác khá ổn định. Chán chỉ là trạng thái nhất thời, nhưng sau đó mình mới nhận ra có 1 công việc với thu nhập tương đối tốt để duy trì sự ổn định trong gia đình mới là điều quan trọngEm thấy chán việc cụ a