E 44 rồi nhưng đang tái khởi nghiệp, hi vọng trước 50 thì ổn đỉnh và tiếp tục phấn đấu cho đến khi lên đường
Chúc bác thành công. Dám ra ngoài đã là mạnh dạn lắm, lại tự khởi nghiệp nữa rất đáng quý rồi.E 44 rồi nhưng đang tái khởi nghiệp, hi vọng trước 50 thì ổn đỉnh và tiếp tục phấn đấu cho đến khi lên đường
Sao cụ k chơi thêm, chơi dù sao cũng thích hơn là lập nghiệp màDân IT nói riêng, kĩ thuật nói chung, tuổi nghề ngắn. Tầm 40 là phải thoát ra để làm riêng rồi.
Em nghề giáo, chơi mãi đến tuổi 40 mới lập nghiệp đây.
Em thấy mấy thớt chủ đề này rồi màEm chào các cụ. Em tham gia diễn đàn đã lâu nhưng tàu ngầm là chính.
Em hiện tại cũng gần 40 tuổi và làm quản lý cho một công ty tin học. Thu nhập không cao nhưng cũng đủ sống và lo cho gia đình. Khoảng 1 năm nay em luôn cánh cánh câu hỏi trong đầu: Chả lẽ đời mình cứ như vậy sao? Cứ làm công ăn lương như vậy thì 5-10 năm tới sẽ ra sao khi các cụ ngày càng già yếu, con cái cũng đang lớn. Bản thân cũng cảm nhận được sức ì, chậm chạp của đầu óc và sức khỏe giảm sút (dù em có chơi thể thao đều đặn) mà bọn trẻ lứa sau mình ngày càng năng động, giỏi giang. Nhiều đêm nằm trăn trở đâm ra mất ngủ nhưng quả thật em cũng không có một giải pháp nào khác vì bản thân không giỏi về kinh doanh hay đầu tư gì cả.
Em không biết các cụ có tâm tư giống em không ạ? Các cụ có kinh nghiệm làm sao để vượt qua giai đoạn này? Văn em dốt nên câu cú hơi lủng củng. Em cảm ơn các cụ đã xem
Đây là Bài Không Tên Số 5, Vũ Thành An"Hãy cố yêu người mà sống
Lâu rồi đời mình cũng qua"
Sợ bị khủng hoảng tuổi 40 nên phải dừng chơi mà làm thôi cụ ạ.Sao cụ k chơi thêm, chơi dù sao cũng thích hơn là lập nghiệp mà
Màn hình đỏ rực thì tuổi nào cũng sốcKhủng hoảng thường chỉ xảy ra khi có cú sốc mạnh trong đời:
- Sốc về kinh tế: làm ăn sa sút đi xuống , bị sa thải.
- Sốc về tình cảm .........................
- Sôc về sức khỏe : đau ốm bệnh tật hoặc sức khỏe đi xuống.
- Sốc vì tuổi tác : tuổi trẻ qua đi tuổi già đón đợi. Sốc này là một nguyên nhân chính của khủng hoảng tâm lý tuổi trung niên
-Sốc vì không đạt được vị trí quan trọng trong gia đình và xã hội, không được cấp trên đồng nghiệp bạn bè , vợ con đánh giá cao. Cảm giác thua kém thất bại. toàn diện
- Sốc vì tâm sinh lý thay đổi . Trước đêm bảy ngày ba, giờ cũng vậy nhưng là đi giải
Giải pháp:
- Chăm lo sức khỏe cho bản thân.
- Cải thiện phong cách hình thức.
- Tham gia thêm các hoạt động xã hội
- Không để nhiều thời gian rảnh rỗi dễ suy nghĩ tiêu cực.
- Quan tâm đến gia đình.
Làm được những điều như vậy thì khủng hoảng tâm lý tuổi trung niên sẽ chóng qua. Mà kiểu gì cũng qua vì sau đó hết tuổi trung niên sẽ sang tuổi cao niên
Có mấy thớt đấy cụ:Ôi em không biết. Em cảm ơn cụ ạ. Để em tìm lại thớt đó
Em có 2 ông chú, đúng đến 40 mới bất ngờ phất lên - trước cũng như cụ, quản lý nhàng nhàng (1 ông Nhà nước, 1 ông tư nhân). Giờ cả 2 ông đều mức 200-300 tỷ (em dựa trên các tài sản mà các chú đang có sau 6 năm từ 2014).Em chào các cụ. Em tham gia diễn đàn đã lâu nhưng tàu ngầm là chính.
Em hiện tại cũng gần 40 tuổi và làm quản lý cho một công ty tin học. Thu nhập không cao nhưng cũng đủ sống và lo cho gia đình. Khoảng 1 năm nay em luôn cánh cánh câu hỏi trong đầu: Chả lẽ đời mình cứ như vậy sao? Cứ làm công ăn lương như vậy thì 5-10 năm tới sẽ ra sao khi các cụ ngày càng già yếu, con cái cũng đang lớn. Bản thân cũng cảm nhận được sức ì, chậm chạp của đầu óc và sức khỏe giảm sút (dù em có chơi thể thao đều đặn) mà bọn trẻ lứa sau mình ngày càng năng động, giỏi giang. Nhiều đêm nằm trăn trở đâm ra mất ngủ nhưng quả thật em cũng không có một giải pháp nào khác vì bản thân không giỏi về kinh doanh hay đầu tư gì cả.
Em không biết các cụ có tâm tư giống em không ạ? Các cụ có kinh nghiệm làm sao để vượt qua giai đoạn này? Văn em dốt nên câu cú hơi lủng củng. Em cảm ơn các cụ đã xem
Cái này cụ nói cực chuẩn, 90% là lý do này đây cụ. Nhưng như thế là xã hội nó phát triển, thế hệ sau nó sẽ phải hơn mình, khác mình.-Sốc vì không đạt được vị trí quan trọng trong gia đình và xã hội, không được cấp trên đồng nghiệp bạn bè , vợ con đánh giá cao. Cảm giác thua kém thất bại toàn diện
Cụ bỏ cuộc quá sớm.năm 2010 năm lúc 30 tuổi em tuổi trẻ với bao ước ao, hoài bão, đặt kế hoạch 40 tuổi sẽ đổi con xe cỏ bằng con xe đẹp, đi du lịch đủ 5 châu....
đến năm 35 tuổi có nghe nói tới "khủng hoảng tuổi trung niên" nhưng nghĩ nó còn xa lắm, có khi nó không đụng tói mình. tiếp tục phấn đấu
đến năm 38 tuổi thì chợt nhận thấy ước mơ, mục tiêu sự nghiệp đã tan tành mây khói rồi. ngay trước mắt là con dốc cuộc đời dốc rồi, thời gian cạn dần và cái chết là có thật, chỉ còn cách ~20 năm nữa thôi, từ đó đâm ra hoài niệm, thích nghe lại những bản nhạc cũ, ôn lại những ký ức đẹp đẽ và nuối tiếc thời trai trẻ đã qua...
đến nay 41 tuổi thì cơn khung hoảng đã qua đi, phải chấp nhận cái gì đến sẽ đến. mình đã qua Thanh xuân, hiện đang ở ngã tư sở và thanh thản tiếp tục con đường trường trinh tới Bạch mai / văn điển.