- Biển số
- OF-143026
- Ngày cấp bằng
- 23/5/12
- Số km
- 292
- Động cơ
- 365,420 Mã lực
Covid-19 đã thay đổi quan điểm của em về hôn nhân, gia đình các cụ các mợ ạ. Em mất ngủ hơn 1 tháng trời kể từ khi bệnh nhân thứ 17 xuất hiện. Phải đến khi hết giãn cách xã hội, trở lại văn phòng làm việc, gặp gỡ mọi người, em mới ngủ được trở lại. Em không hề lo lắng về nguy cơ lây nhiễm (vì cơ quan đã cho làm việc ở nhà từ 1 tuần trước khi có lệnh giãn cách), thu thập không bị ảnh hưởng, không hiểu sao vẫn không thể ngủ được. Đọc về các lý do gây mất ngủ thì chỉ có khủng hoảng tinh thần mà thôi. Thời gian đó giúp em nhận ra sống một mình dễ bị tổn thương, bất ổn về tinh thần khi gặp biến cố.
Em chia tay mối tình đầu sau nhiều năm gắn bó vì thấy người ấy không thể trở thành người bạn đời, người đồng hành với mình. Có người ấy, em vẫn tự tháo cánh quạt ra lau rửa, tự nối dây điện khi bị chuột cắn, tự thuê người khuân vác đồ đạc khi chuyển nhà. Không có người ấy, em vẫn có bạn đi xem phim, đi ăn cùng, vẫn đi du lịch vui vẻ, thậm chí tinh thần thoải mái hơn vì không phải bận tâm các vấn đề tình cảm lứa đôi. Chia tay rồi em đạt được nhiều thành tựu trong sự nghiệp hơn. Em là một người tự tin vào bản thân, biết cách làm mình hạnh phúc. Em sống tự lập từ khi rời gia đình đi học đại học nên đã quen với việc tự ra quyết định, không sống phụ thuộc vào người khác. Công việc của em ổn, tự nuôi sống được mình, một cuộc sống thoải mái, thích mua gì mua nấy, thích đi đâu đi đó. Vì thế, em đã nghĩ cần gì phải có đàn ông, sống một mình tự do thoải mái biết bao. Em nhìn vào các cuộc hôn nhân đổ vỡ, nhìn vào cuộc sống hôn nhân u tối của người quen mà nghĩ rằng cưới làm gì để rồi lại lôi nhau ra toà.
Và rồi Covid-19 đã làm em thay đổi. Ở môi trường ổn định, cuộc sống độc thân tự do, thoải mái. Nhưng khi biến cố xảy ra, con người ai cũng cần một chỗ dựa về tinh thần. Thế giới ngày nay thì đầy bất ổn, không ai đoán trước tương lai sẽ phải đối mặt với đại dịch hay đại hoạ nào nữa. Dù mạnh mẽ đến đâu, tự tin đến cỡ nào thì một lúc nào đó vẫn sẽ yếu lòng và tinh thần bất ổn như em đã trải qua mùa Corona này.
Em chỉ muốn chia sẻ một chút vì ở diễn đàn này không ai biết em là ai.
Em chia tay mối tình đầu sau nhiều năm gắn bó vì thấy người ấy không thể trở thành người bạn đời, người đồng hành với mình. Có người ấy, em vẫn tự tháo cánh quạt ra lau rửa, tự nối dây điện khi bị chuột cắn, tự thuê người khuân vác đồ đạc khi chuyển nhà. Không có người ấy, em vẫn có bạn đi xem phim, đi ăn cùng, vẫn đi du lịch vui vẻ, thậm chí tinh thần thoải mái hơn vì không phải bận tâm các vấn đề tình cảm lứa đôi. Chia tay rồi em đạt được nhiều thành tựu trong sự nghiệp hơn. Em là một người tự tin vào bản thân, biết cách làm mình hạnh phúc. Em sống tự lập từ khi rời gia đình đi học đại học nên đã quen với việc tự ra quyết định, không sống phụ thuộc vào người khác. Công việc của em ổn, tự nuôi sống được mình, một cuộc sống thoải mái, thích mua gì mua nấy, thích đi đâu đi đó. Vì thế, em đã nghĩ cần gì phải có đàn ông, sống một mình tự do thoải mái biết bao. Em nhìn vào các cuộc hôn nhân đổ vỡ, nhìn vào cuộc sống hôn nhân u tối của người quen mà nghĩ rằng cưới làm gì để rồi lại lôi nhau ra toà.
Và rồi Covid-19 đã làm em thay đổi. Ở môi trường ổn định, cuộc sống độc thân tự do, thoải mái. Nhưng khi biến cố xảy ra, con người ai cũng cần một chỗ dựa về tinh thần. Thế giới ngày nay thì đầy bất ổn, không ai đoán trước tương lai sẽ phải đối mặt với đại dịch hay đại hoạ nào nữa. Dù mạnh mẽ đến đâu, tự tin đến cỡ nào thì một lúc nào đó vẫn sẽ yếu lòng và tinh thần bất ổn như em đã trải qua mùa Corona này.
Em chỉ muốn chia sẻ một chút vì ở diễn đàn này không ai biết em là ai.