Món ATD này, riêng em thì hầu như dựa vào may mắn là chính.
Từ xác định đường đi ban đầu (à cái “ban đầu” này là tính từ đận bắt đầu nghiêm túc chút, chứ trước đây tả phí lù dăm bộ lộ cộ kiểu ngày xưa combo hoặc 4-5 thớt rời thì không tính), cho đến chọn loa theo chủ đề còm của cụ...
Từ lúc “nghiêm túc” đến giờ, vẫn chỉ 1 cặp loa này thôi...
- Cho vào Onken, thấy hay.
- Chọn dây loa hợp, thấy hay.
- Thay cọc loa, đổi cách gắn dây trong loa và dây loa ngoài, thấy hay.
- Kê loa 2-3 lần, thấy hay.
- Tăng cường chân loa to nặng chắc, thấy hay.
- Chuyển vào phòng mới ngon hơn về điều kiện yêu cầu, thấy hay.
- Rồi lôi loa ra gắn vào bàn Xuân Hoà, lại thấy càng hay...
Vẫn cặp củ đó thôi, đã thấy nhiều vẻ hay trong vài năm rồi, và lâu lâu mới làm 1 gạch đầu dòng như trên...
Và đến giờ, củ loa đó còn tiềm năng gì mình chưa khai thác không, lại có tương lai chờ đợi.
Thế là đơn giản, loay hoay chỉnh chọt nho nhỏ chứ chưa có phải loay hoay sang loại củ loa khác, mà mỗi bước đều thấy hay hơn, đều phát hiện ra những đặc tính mới...
Thế là cũng đỡ băn khoăn loa gì loa gì, đỡ tốn tiền loa này loa khác, đỡ lãng phí khi nhiều loa mà mỗi cặp ta đều chưa khai thác hết khả năng của nó thì đã bỏ chuyển cặp khác.
Phong cách Gờ Răng Đê cũng nên?
Tất nhiên là cũng nói rồi, may mắn ngay từ đầu, nên đã bỗng dưng chọn củ fullrange cổ, thì còn có cái mà nghịch.
May thật, tiết kiệm thật!
Mà rồi đến cái bàn Xuân Hoà này nữa, cũng một đập ăn quan, cũng đỡ mệt.
May thế!