- Biển số
- OF-53430
- Ngày cấp bằng
- 22/12/09
- Số km
- 9,951
- Động cơ
- 539,165 Mã lực
HỒI KÝ LANG THANG PHẦN 21
Hôm nay em viết 1 chap ngắn vậy
Chinese
Cái từ này đọc lên chắc nhiều cụ ghét, em cũng ghét. Ngoài những vấn đề lãnh thổ.... ra chúng ta còn ghét họ về những cách cư xử thiếu văn hóa. Mà thế dell nào bọn này ở dell đâu ra lắm thế. Đi dell đâu cũng gặp, ở nước nào cũng thấy nhung nhúc một đống. Ăn uống thô tục, cười nói thì to nên chẳng riêng dân mình mà dân bản xứ ( dân của những quốc gia mà Chinese đến du lịch) cũng ghét. Cũng chỉ vì bọn này đem lại nguồn lợi khá lớn nên các quốc gia đó cố mà chịu.
Câu chuyện của em bắt đầu từ trước. Vì trót mua chiếc đồng hồ Toa lét quốc tế ( International Water Closet) mà ở VN mình lại dek có service center. Lọ mọ mail cho hãng, chúng nó bảo " Mày sang Thailand mà lau dầu". Thế thôi đành cắn răng, nhịn ăn sáng làm chuyến sang Thái lau dầu cho chiếc đồng hồ vậy.
Chuyến đi khá suôn sẻ, xuống sân bay em bắt tầu trên cao chuyển tàu mấy lần rồi cũng đến được Service center của nó. Câu chuyện kể của em là lúc về.
Đứng ở quầy làm thủ tục HQ mỏi hết cmn cả chân. Em đứng đằng sau 3 con tàu lưng to như Serena William. Thi thoảng chúng nó lắc hông một cái, làm em giật bắn mình như bao cát ngày xưa tập boxing nó chuẩn bị đập vào mặt. Chưa hết, 3 con mụ này vừa nói chuyện mồm vừa nhồm nhoàm nhai cái cc gì đó. Nước dãi chảy lè thè, rồi thi thoảng nhe bộ răng vàng như toilet thời bao cấp ra cười với nhau làm em muốn nôn ọe.
Em tả cho các cụ biết để hiểu rằng đứng sau bọn đấy thì em dell thể đứng gần được ( mặc dù em máu gái lắm thấy gái là xán vào ngay ). Và em duy trì khoảng cách với bọn chúng khoảng hơn 1m.
Đang đứng ngáp ngắn ngáp dài. Tự nhiên thấy 3 con mụ đằng trước hò hét và giơ tay ra vẫy. Em nhìn lại đằng sau thấy 2 con nữa tuổi chắc chỉ ngoài 20 nhưng da mặt nhăn nhúm, hai mắt thâm quầng vì thiếu ngủ. Dáng đi xiêu vẹo, lật đật tay đang xách mấy túi đồ chạy vào. Mỗi một bước đi bộ ngực đồ sộ lại giật lên giật xuống đập vào cái chun quần làm cho nó sắp tụt ra đến nơi.
Uh thì kệ cm chúng nó, nhưng hai con điên này chạy đến xếp hàng ngay vào chỗ trống trước mặt em. Đứng cùng hội với 3 con kia. Bỏ qua một loạt các ánh mắt ngỡ ngàng và một loạt cái nhún vai khó hiểu của những ngưòi khác. Em bực lắm, định chửi nhưng bọn này tiếng Anh nó có biết dell đâu mà chửi, tiếng tàu mình lại dek biết. Lúc giờ mới ân hận, giá như mình sinh sau mấy chục năm được ngài bộ trưởng bộ GD bắt học tiếng Trung như bây giờ thì em đã chửi. Không chửi được, em cay cú, một tay bịt mũi và bỏ cmn hàng đang xếp, đi sang hàng bên cạnh toàn bọn tây lông đứng xếp hàng cùng.
Mấy con tàu nhận ra, cũng có vẻ cay cú lắm vì nó biết mình khinh nó. Nhưng làm dell gì được bố. Keke!
Chưa hả giận em nói với thằng tây đang đứng xếp hàng trước em
_ They are Chinese
Thằng tây trợn tròn mắt hỏi em
_ Oh, are you not?
Em cười vỗ ngực
_ No! I am Vietnamese
Thằng tây cười mỉm quay đi và lẩm bẩm
_ Vietnamese the same Chinese
Hôm nay em viết 1 chap ngắn vậy
Chinese
Cái từ này đọc lên chắc nhiều cụ ghét, em cũng ghét. Ngoài những vấn đề lãnh thổ.... ra chúng ta còn ghét họ về những cách cư xử thiếu văn hóa. Mà thế dell nào bọn này ở dell đâu ra lắm thế. Đi dell đâu cũng gặp, ở nước nào cũng thấy nhung nhúc một đống. Ăn uống thô tục, cười nói thì to nên chẳng riêng dân mình mà dân bản xứ ( dân của những quốc gia mà Chinese đến du lịch) cũng ghét. Cũng chỉ vì bọn này đem lại nguồn lợi khá lớn nên các quốc gia đó cố mà chịu.
Câu chuyện của em bắt đầu từ trước. Vì trót mua chiếc đồng hồ Toa lét quốc tế ( International Water Closet) mà ở VN mình lại dek có service center. Lọ mọ mail cho hãng, chúng nó bảo " Mày sang Thailand mà lau dầu". Thế thôi đành cắn răng, nhịn ăn sáng làm chuyến sang Thái lau dầu cho chiếc đồng hồ vậy.
Chuyến đi khá suôn sẻ, xuống sân bay em bắt tầu trên cao chuyển tàu mấy lần rồi cũng đến được Service center của nó. Câu chuyện kể của em là lúc về.
Đứng ở quầy làm thủ tục HQ mỏi hết cmn cả chân. Em đứng đằng sau 3 con tàu lưng to như Serena William. Thi thoảng chúng nó lắc hông một cái, làm em giật bắn mình như bao cát ngày xưa tập boxing nó chuẩn bị đập vào mặt. Chưa hết, 3 con mụ này vừa nói chuyện mồm vừa nhồm nhoàm nhai cái cc gì đó. Nước dãi chảy lè thè, rồi thi thoảng nhe bộ răng vàng như toilet thời bao cấp ra cười với nhau làm em muốn nôn ọe.
Em tả cho các cụ biết để hiểu rằng đứng sau bọn đấy thì em dell thể đứng gần được ( mặc dù em máu gái lắm thấy gái là xán vào ngay ). Và em duy trì khoảng cách với bọn chúng khoảng hơn 1m.
Đang đứng ngáp ngắn ngáp dài. Tự nhiên thấy 3 con mụ đằng trước hò hét và giơ tay ra vẫy. Em nhìn lại đằng sau thấy 2 con nữa tuổi chắc chỉ ngoài 20 nhưng da mặt nhăn nhúm, hai mắt thâm quầng vì thiếu ngủ. Dáng đi xiêu vẹo, lật đật tay đang xách mấy túi đồ chạy vào. Mỗi một bước đi bộ ngực đồ sộ lại giật lên giật xuống đập vào cái chun quần làm cho nó sắp tụt ra đến nơi.
Uh thì kệ cm chúng nó, nhưng hai con điên này chạy đến xếp hàng ngay vào chỗ trống trước mặt em. Đứng cùng hội với 3 con kia. Bỏ qua một loạt các ánh mắt ngỡ ngàng và một loạt cái nhún vai khó hiểu của những ngưòi khác. Em bực lắm, định chửi nhưng bọn này tiếng Anh nó có biết dell đâu mà chửi, tiếng tàu mình lại dek biết. Lúc giờ mới ân hận, giá như mình sinh sau mấy chục năm được ngài bộ trưởng bộ GD bắt học tiếng Trung như bây giờ thì em đã chửi. Không chửi được, em cay cú, một tay bịt mũi và bỏ cmn hàng đang xếp, đi sang hàng bên cạnh toàn bọn tây lông đứng xếp hàng cùng.
Mấy con tàu nhận ra, cũng có vẻ cay cú lắm vì nó biết mình khinh nó. Nhưng làm dell gì được bố. Keke!
Chưa hả giận em nói với thằng tây đang đứng xếp hàng trước em
_ They are Chinese
Thằng tây trợn tròn mắt hỏi em
_ Oh, are you not?
Em cười vỗ ngực
_ No! I am Vietnamese
Thằng tây cười mỉm quay đi và lẩm bẩm
_ Vietnamese the same Chinese