[Funland] Hành trình trên quê hương thứ 2 - Canada

tth5

Xe hơi
Biển số
OF-110412
Ngày cấp bằng
25/8/11
Số km
115
Động cơ
391,618 Mã lực
Canada tươi đẹp nhưng hơi lạnh

Chắc cụ bị nhiễm virus viêm gam B. E cũng bị vậy. Nên cuộc đời rẽ sang ngang, nếu k bị giờ này khéo đang vi vu trời Tây.
Thế này thì thôi, chắc em ở được mỗi Florida của anh mẽo :D
chưa xúc tuyết cửa nhà lại ăn phạt bi giờ .
Vậy ở thiên đường vẫn thích hơn. Làm có 40 tiếng/ tuần
Cháu mấy năm trước cũng đã lấy hồ sơ của bên tư vấn rồi đấy, điều kiện nghề ngỗng tiếng anh đủ cả chỉ phải lo thêm chút tài chánh. Ấy vậy mà bùng nhùng gia quyến sau lại thôi.
Mời cụ chủ và mâý cụ nữa kể về cuộc sống bên đó nhé. Thanks.
Chuyện hay quá em hóng
Chào các mợ, các cụ :D
 

tth5

Xe hơi
Biển số
OF-110412
Ngày cấp bằng
25/8/11
Số km
115
Động cơ
391,618 Mã lực
62 vẫn 70 tiếng tuần
đã liên tục như thế 30 năm
con còn không nhận ra bố

không làm được thế thì chả biến về giao chỉ chứ ở lại làm gì
Cuộc sống muôn màu cụ ạ. Câu chuyện của em không đại diện cho toàn xã hội, và em tin là cụ không có ý câu chuyện của cụ cũng đại diện cho toàn xã hội. Mỗi câu chuyện đều đúng với người này và chưa chắc đúng với người kia.
 
Chỉnh sửa cuối:

tth5

Xe hơi
Biển số
OF-110412
Ngày cấp bằng
25/8/11
Số km
115
Động cơ
391,618 Mã lực
Cụ có thể sang thớt khác công tác được ko?
Thớt này để các cụ ấy chia sẻ hành trình của mình cho mọi người theo dõi chứ ko cần thông tin định hướng của cụ đâu nhé!
Thôi em mời mỗi cụ chén diệu.
 

Thỏ và Gấu

Xe hơi
Biển số
OF-707913
Ngày cấp bằng
18/11/19
Số km
181
Động cơ
91,810 Mã lực
Tuổi
38
Em hóng nghe xụ kể
 

vab

Xe tải
Biển số
OF-582562
Ngày cấp bằng
1/8/18
Số km
272
Động cơ
141,505 Mã lực
tao đang theo dòng lý do đi 7 năm còn phải bán xới về 5 năm.

còn không thích nhìn thấy nhau thì cho nhau vào danh sách chạn là xong . ok
Mày tao gì ở đây? Ăn nói chỏng lỏn, không chủ ngữ, vị ngữ. Cậu nên ra khỏi topic này để chúng tôi được theo dõi một cách yên ả và trong lành.
 

Sheldon

Xe buýt
Biển số
OF-343422
Ngày cấp bằng
19/11/14
Số km
857
Động cơ
279,325 Mã lực
Chờ đợi mà không biết đến bao giờ thường chán nản...

Vào một ngày tháng 1.2012, em nhận được email từ văn phòng Singapore thông báo hồ sơ tiếp tục lên đường, thế nhưng ... hồ sơ gần như phải làm lại từ đầu. Chuối thật. Em viết email giải thích rằng kể từ khi hồ sơ được nộp cho các ông bà, tôi không có thay đổi gì hết. Không một chút hồi âm. Chắc các cụ mợ xử lý hồ sơ bên Singapore cho rằng "mình cứ thế đấy, làm tiếp thì làm, không thì thôi, phắn" :)). Thế là lại bắt đầu điền lại các mẫu hồ sơ, lấy lại phiếu lý lịch tư pháp, rồi thi lại tiếng Anh (lần này em thi ở Chợ Lớn, Quận 5 với hơn nửa phòng thi là dân Philipppines sang thi), và tốn kém nhất là phải lấy lại lần 2 Clearance Certificate từ FBI bên Mỹ, từ nhiên mất toi thêm gần 8 củ, cay thật.:((. Hồ sơ lạ được gửi đi, mọi việc vẫn diễn ra chậm chạp và cuối cùng thì đến một ngày mùa xuân 2013 em nhận được visa nhập cư vào Canada.

Như cụ Leopart1 nói, Canada có rất nhiều chương trình nhập cư do đất rộng và người thưa. Nói về nhập cư chắc Mỹ vẫn là số 1 về số lượng mặc dù có thể có người thích xã hội Canada hơn. Trước đây và cả gần đây vẫn có người hỏi em về cách thức, hồ sơ ...Em đi theo Federal Skilled Worker nên em chỉ biết duy nhất cái này thôi, thuỳ link bên dưới để các mợ/cụ tham khảo. Được cái là thích đến đâu cũng được, không phải gò bó mấy năm phải sống nhất định ở nơi nào đó.

https://www.cic.gc.ca/english/helpcentre/answer.asp?qnum=106&top=29

Cả nhà em rời Việt Nam vào một ngày cuối xuân đầu hè năm 2013, và khởi đầu cho một hành trình với không có bất cứ thứ gì được đảm bào chắc chắn cho tường lai (chỉ trừ tương lai của bọn nhỏ chắc sẽ tốt hơn, em hy vọng thế). Em không muốn làm nản lòng các mợ/các cụ, nhưng thực tế là những năm tháng đầu tiên gặp rất nhiều khó khăn. Bây giờ nghĩ lại có khi không dám liều canh bạc mà phần thắng và thua là chia đều (tất nhiên thắng hay thua là tuỳ mong muốn ở mức độ nào của mỗi mợ/cụ).

Nhân còm của mợ xedapphuonghoang không thể bỏ các cụ lại, em kể thêm. Khoảng hơn một tháng trước khi đi, ông già em từ Hà Nội vào Sào Gòn chơi với các cháu. Con người luôn tồn tại những mâu thuẫn. Trái ngược với quan điểm ủng hộ sang Canada, những ngày này ông già em buồn rõ rệt, ngoài chơi với cháu thì chỉ lặng lẽ ngồi với cái máy tính. Kể đến đây lại nhớ câu chuyện về tình cha con của cụ Trâu. Ngày ông già tạm chia tay đứa cháu nội, hai ông cháu bịn rịn ở sân bay, em chỉ đứng nhìn. Nó ôm cổ ông nội nói: "Ông nội vào tiễn con nhé". Ông già em trả lời "Nhất định rồi, ông nội sẽ vào". Lời hứa của ông với đứa cháu gái tưởng chừng đơn giản, nhưng mãi mãi không bao giờ thực hiện được...
Em thử kể tiếp 2 cụ trên chuyện gia đình em :
Năm nay em tròn 50, 1 vợ và 3 công chúa, em làm tại 1 Tcty lớn của Việt Nam, em có cơ hội nhập cư vào Pháp năm 1997 khi em qua Pháp công tác, có rất nhiều Kiều bào và bạn bè rủ ở lại, nhưng em vẫn quyết định về Việt Nam làm việc và cống hiến.
Năm 2009 Tcty em có 1 làn sóng sang Canada, bên Ca có rất nhiều offer cho các nhân viên của Tcty em, em vẫn quyết ở lại Việt Nam!
Nhưng đến 2018 khi cháu lớn nhà em thi đại học và quyết định du học thì em và gấu quyết định đi theo con vì nhà em toàn gái, vợ chồng ko muốn xa các cháu. Khi cháu được học bổng du học Ý thì cả nhà quyết sang Châu Âu, việc tìm nước để đi vô cùng vất vả, đầu tiên định sang Anh, nhà em cũng đầu tư 1 khoản khá để mở Cty từ năm 2015, nhưng khi apply vào Anh thì gặp Brexit họ cũng ko bảo được ko bảo ko, mà con em thì tháng 9/2018 nhập học, lúc này qua 1 số quan hệ cả nhà quyết đầu tư vào Hungary để xin nhập cư vì lúc đó Hung có chính sách cho nhập cư. Và sau 6 tháng kể từ tháng 2/2018 thì cả gia đình em có giấy tờ vào Hung, trước khi con em nhập học có 20 ngày.
Lúc đầu sang Hung cũng vô cùng khó khăn, phải thuê tạm nhà để ở và sửa nhà mình mua, ngôn ngữ ko biết, xin học cho 2 cháu bé, thuê thợ sửa nhà, mua vật liệu... Nhưng đến bây giờ mọi việc tạm ổn và em thấy lựa chọn của mình là đúng đắn.
Hiện em đã sửa xong nhà, 2F1 học trường quốc tế ( em chưa cho học song ngữ ngay vì tiếng Hung rất khó). Đường xá tạm đi được khi dùng google mập, ngôn ngữ dùng tiếng Anh được vì em cảm nhận phải đến 6-70% người Hung nói tiếng Anh tốt, gấu em hoà nhập và đã có thu nhập tốt, em thì đi đi về về giữa 2 nước vì còn có công việc tại Việt Nam và cái lớn nhất là bố mẹ em đã cao tuổi nên em muốn ở cùng ông bà!

Thực sự đi hay không đi luôn là câu hỏi với đại đa số các gia đình có thu nhập tương đối tại Việt Nam, bản thân em không phải đi vì tiền, cái lớn nhất là đi vì thế hệ sau, các con được hưởng một nền giáo dục tiên tiến, an toàn giao thông, an toàn thực phẩm, không khí trong lành...
Tất nhiên đi cũng rất rất vất vả lúc ban đầu, phải hy sinh quá nhiều thứ ở Việt Nam! Nhưng em ủng hộ ai muốn 1 cuộc sống tốt đẹp cho F1 thì nên đi, Tks các cụ!!!
Chúc mừng các cụ. Cảm ơn các cụ chia sẻ!
 

3_banh

Xe điện
Biển số
OF-52404
Ngày cấp bằng
8/12/09
Số km
2,703
Động cơ
479,337 Mã lực
Lần điền đơn thứ 1 như em kể trên, nơi đến em điền là Vancouver vì khí hậu ấm (khi đó em chưa biết về giá nhà cửa, công ăn việc làm gì hết). Lần điền đơn lại thứ 2 em điền đến Toronto vì em nghĩ ấm mà không có việc làm thì cũng ...móm :D, với lại nơi phồn hoa đô hội, tập trung tài chính hơn chắc có nhiều cơ hội việc làm hơn. Thế mà, sau khi nhận được visa em lên mạng đọc về cơ hội việc làm, và em mua vé đi ...Calgary. (thay đổi chóng mặt phải không các mợ?)

Tạm biệt các mợ tiếp viên tây xinh đẹp trên chuyến bay từ Vancouver về Calgary, em bước ra khỏi máy bay. Cảm giác đầu tiên là "Ở đây "mát" lắm. Ở đây cũng "mát". Chỗ làààào cũng "mát"", đúng như lời mấy chú chim cánh cụt quảng cáo về tủ lạnh Toshiba trong bộ phim Osin mà em hóng hớt ngày còn nhỏ. Để em nói qua nhanh về nhiệt độ và lúc khác nói về thời tiết không thì loạn câu chuyện mất. Mùa hè chỗ em đang ở bây giờ nhiệt độ từ khoảng 15 độ đến 30 độ, tuỳ chỗ có ánh nắng hay không. Nếu có mưa nhiệt độ rơi xuống dưới 10 độ vào ban đêm và cá biệt có thể xuống dưới 5 độ. Bây giờ đang mùa đông, em gửi cái dự báo thời tiết để các mợ/cụ thẩm :D . Tất nhiên nhiệt độ dao động tuỳ từng năm. Nhưng nhiệt độ không quan trọng bằng số giờ nắng trong năm đâu, em nghĩ thế.



Đón em tại sân bay là một bác người Việt em chưa hề quen biết, chưa liên lạc bao giờ (trong câu chuyện của em hay nói đến người em gặp gốc Á, Âu (tây như các cụ thường gọi), gốc Phi (em không dùng từ "da đen" vì theo em nó mang ý nghĩa phân biệt chủng tộc), chỉ để nói rằng xã hội Canada là xã hội đa chủng tộc, mà không có bất cứ chủ đề gì về kỳ thị và phân biết chủng tộc, các cụ đừng vật nhau :D). Bác bắt đầu làm quen: "Mục sư nhờ tôi ra đó cậu". Mục sư là người quen của hai anh chị bên Mỹ đang làm ở NASA mà em đã có dịp kể ở trên. Trước khi em đi khỏi VN, mục sư viết email cho em nói sẽ tìm người đón giúp và đưa đi những nơi cần thiết những ngày đầu. (trong câu chuyện của em không có gì về tôn giáo, chỉ vì họ tốt thì em nói vài chi tiết sơ qua về họ, thế thôi)

Chất một đống đồ đạc lên xe, bác chở nhà em về khách sạn em đã đặt trước qua mạng từ VN. Trực khách sạn là một mợ tây da trắng, hút thuốc như chưa bao giờ được hút :D, liên tục, liên tục, liên tục. Lại khuân một đống hanh lý lên tầng 2 khách sạn vì không có thang máy, lúc này thì em hết "mát" hẳn rồi. Tạm ổn ở khách sạn thì đã khoảng 7h chiều, trời vẫn nắng như 3h chiều ở VN. Bác chở sang cái siêu thị nhỏ, mua bình sữa, túi bánh mì, và vài thứ ăn sẵn. Về nhà, cả nhà nhai trêu trạo rồi phi vào chăn co ro vì chưa quen cái "mát". Mở vòi nước lạnh ra mà không có nước nóng không dám rửa tay, sau này quen rồi thì bình thường. Bác bảo "tôi sẽ giúp cậu tìm nhà thuê càng sớm càng tốt, ở thế này không ổn, cũng không chịu nổi tiền". Khoảng 10h đêm, bác gọi điện lên khách sạn "tôi đã tìm nhà cho cậu được rồi, mai đến xem". Bác kể, tối hôm đó là thứ 6, bác đi nhà thờ và thông bao có một bà con VN mới sang, ai có nhà cho thuê không, và thế là có một bác đang cho thuê. Thôi thế là tốt quá rồi.

Về sau trong những câu chuyện với bác ấy, em mới biết bác ấy sang Canada sau năm 1975 khi còn rất trẻ, rất vất vả. Giờ bác ấy đã rất ổn định về mọi mặt. Hai bác trai và gái đang bán các hình thức đầu tư cá nhân cho một công ty tài chính nhỏ. Có lần em về nhà bác ấy giúp bác ây sơn hàng rào, nhà rất sang trọng, xung quanh toàn nhà to vật vã, vài nhà có xuồng thể thao để lượn lờ trên hồ vào mùa hè hoặc nhà di động kéo theo (trailer) để đi chơi, nhà cách Calgary khoảng 18 km nhìn ra một sân gôn xanh mướt. Bác nói giá của nó lúc đấy không dưới 650k. Các con bác đều trưởng thành và có công ăn việc làm tốt. Bác nói "tôi cũng đã trải qua những ngày tháng đầu tiên như cậu, tôi hiểu nhiều khó khăn lắm. Tôi làm rất nhiều các công việc khác nhau". Em cảm nhận được sự hạnh phúc và tự hào của bác về những gì bác đang có ngày hôm nay. "Hạnh phúc có dành cho những người dũng cảm?" Các cụ, các mợ có thể tìm thấy câu trả lời tuỳ theo cảm nhận của mỗi người.
Cụ ở Strathcona à? Đứa bạn em học cùng hồi trước cũng đang ở Strathcona. Em ở Can mấy năm mà cũng chỉ đến đc Toronto, Vancouver, Montreal. Canada quả là rộng.
 

tth5

Xe hơi
Biển số
OF-110412
Ngày cấp bằng
25/8/11
Số km
115
Động cơ
391,618 Mã lực
Em hóng nghe xụ kể
Chào cụ ạ. Cơ mờ cụ có quả avatar hấp dẫn quá em quên hết cả chuyện dồi :D

Chúc mừng các cụ. Cảm ơn các cụ chia sẻ!
Chào mợ.:D

Alberta có vùng Banff đẹp thì thôi rồi
Chào cụ. Đường đi Banff vào mùa hè dưới ánh nắng, nhìn 1 bên là núi tuyết vẫn phủ lưng chừng, một bên là sông, cảnh như tranh vẽ. Thỉnh thoảng lại có cái cầu vắt qua 2 bên đường theo luật bảo vệ động vật hoang dã cho các bạn ấy chạy cho chân đỡ tụ máu không thì các bạn ấy giận dỗi. Cầu được rào lại không nhỡ một ngày bạn động vật hoang dã nào chán đời gieo mình xuống đừơng xe đang chạy là mấy cụ thiết kế tèo ngay. :))

Cụ ở Strathcona à? Đứa bạn em học cùng hồi trước cũng đang ở Strathcona. Em ở Can mấy năm mà cũng chỉ đến đc Toronto, Vancouver, Montreal. Canada quả là rộng.
Chào cụ. Như cụ thấy em đến Calgary, rồi cuộc đời xô đẩy bây giờ em đang ở Strathcona :D
 

tth5

Xe hơi
Biển số
OF-110412
Ngày cấp bằng
25/8/11
Số km
115
Động cơ
391,618 Mã lực
Có mợ nào kể chuyện bị lão tây qrtd xoá mất còm rồi. Các cụ có con đang đi học dặn các cháu cẩn thận, đặc biệt là các cháu gái. Đi nhờ xe phụ nữ hoặc các cụ tường đối có tuổi thì yên tâm hơn. Nếu bọn kia không đạt mục đích và thả giữa đường thì cứ 911 mà gọi, sẽ có trả lời ngay lập tức. Khi gọi 911, câu đầu tiên cảnh sát sẽ hỏi là người cần trợ giúp có an toàn không (có bị đe doạ gì không), nếu không an toàn cảnh sát giúp nhanh lắm, và còn có thể nhờ cảnh sát chở về. Em có việc vài lần gọi 911 rồi.
 
Chỉnh sửa cuối:

tth5

Xe hơi
Biển số
OF-110412
Ngày cấp bằng
25/8/11
Số km
115
Động cơ
391,618 Mã lực
Như đâu đó em đã nói, Alberta được gọi là huy hoàng rồi chợt tắt :D(boom and bust) vì nó gắn với các thăng trầm phát triển về kinh tế mà Alberta trải qua. Năm 2011 - 2014, giá dầu cao làm cho kinh tế Alberta rất huy hoàng, dân tứ xứ từ khắp Canada đổ về tìm việc làm, kiếm được nhà trống cho thuê những năm đó không dễ. Trước khi đi, em cố gắng liên lạc với các chỗ thuê nhà đều không được trả lời, nên đặt bừa khách sạn sang rồi tính tiếp.

Sáng hôm sau gọi là đi xem nhà chứ em đã xác định, nếu thấy ổn là chấp nhận. Đến nơi em thấy nhà sạch sẽ. Thế là tạm chốt phần thuê nhà.

Bác chủ nhà là một người miền Nam cũng sang Canada sau 1975. Bác ấy trước đây làm ở bộ phận kiểm tra an ninh sân bay Calgary cho cửa riêng bay sang Mỹ (sân bay Calgary và Edmonton có riêng cửa sang Mỹ, các sân bay khác em không biết). Bác nói chế độ lương, phúc lợi làm việc tốt, nhưng bác đã về hưu và sống bằng lương hưu và tiền tuổi già do chính phủ cấp (hình như sau 65 tuổi mới có, tuỳ theo thu nhập, em chưa 65 nên em không biết, khi nào em 65 em quay lại thớt này chém cùng các cụ :D). Lần đầu tiên gặp bác ấy ân tượng của em là nhìn bác ấy quá trẻ mặc dù đã 83 tuổi, nước da hồng hào, chắc là do khí hậu và được chăm sóc y tế tốt, người nông dân bên mình lam lũ vất vả 38 tuổi, không được chăm sóc y tế :( có khi nhìn còn già hơn bác ấy.

Căn nhà xây năm 1970 theo kết cấu cũ, có một tầng trên và một tầng hầm, em thuê tầng hầm. Nhà ở Canada hầu hết có tầng hầm. Khác với các căn nhà xây sau này, nhà xây cũ có cửa sổ tầng hầm nhỏ hơn, kiến trúc không thông thoáng lắm. Ở tầng hầm khá lạnh so với những người mới sang. Thêm nữa do xây lâu rồi, hệ thống sưởi cũ (đặt ở tầng hầm) chạy ồn không tưởng được. Khoảng tháng 9-10, khi sưởi mới chỉ bắt đầu chạy buổi đêm là ồn như cái cối xay. Từ cuối tháng 10 sang tháng 11 khi sưởi chạy nhiều hơn thì ... các cụ mợ tự tưởng tượng :D. Do không khí lưu thông không tốt, trong khoảng vài tháng ở đây mà bọn trẻ con em ốm liên tục, sốt, ho, sổ mũi xanh vàng tím... đến là mệt mỏi vì phải đưa chúng nó đi khám (các mợ/cụ mới sang có con nhỏ lưu ý). Thế mà nhà ở Calgary không rẻ, căn nhà đấy bác bảo cũng có giá khoảng 370k.

Trong khi ở, em vẫn tiếp tục tìm nhà, nhưng cực kỳ khó. Gọi đến đâu cũng bảo hết nhà rồi hoặc đưa em vào danh sách chờ. Sốt ruột, nhưng vẫn chẳng có lựa chon nào tốt hơn!!!

Bác đầu tiên đón em ở sân bay sau đó đưa đi đây đó vài lần, nhưng không thể nhờ mãi, ai cũng có công việc bận mà. Bác chủ nhà cũng chở đi mua những thứ cần thiết, nhưng cũng ngại, em tìm cách trả bằng trả tiền đổ xăng. Dù thế nào, mọi sự giúp đỡ đều vô cùng quý giá. Những ngày sau đó, phương tiện giao thông chủ yếu của em là bằng ... chân :D và bằng cái xe đạp bác chủ nhà cho mượn, cho đến hơn 3 tháng sau khi em có bằng lái xe.

Đến Alberta, mọi người có bảo hiểm y tế ngay lập tức mà không cần chờ như một số nơi khác, thế nhưng vẫn phải đợi thẻ bảo hiểm được gủi về. Trong khi chờ đợi, em bị nhiễm trùng một ngón tay, đúng là hoạ vô đơn chí. Nhưng chưa có bảo hiểm thì chưa đi khám được hoặc phải tốn tiền (hình như 80 CAD/lần), nên em ra Shoppers Drug Mart, hỏi mua thuốc. Dược sĩ bảo phải đi khám và có đơn bác sĩ mới bán thuốc, thế là em quanh quẩn ở quầy và tìm được thuốc bôi không cần kê đơn, làm thêm lọ cồn sát trùng, về nhà đổ vào tay và bôi thuốc vài ngày sau thì khỏi (để em tìm lại xem tên thuốc là gì rồi viết lên đây, rẻ lắm và cực tốt, các mợ/cụ có thể tham khảo. Có khi sau thông tin này doanh số bán hàng tăng, hãng sản xuất thuốc lại gủi % cho em thì tốt quá :D).
 
Chỉnh sửa cuối:

trentungcayso

Xe tăng
Biển số
OF-6587
Ngày cấp bằng
1/7/07
Số km
1,532
Động cơ
557,530 Mã lực
Nơi ở
trên từng cây số
Có mợ nào kể chuyện bị lão tây qrtd xoá mất còm rồi. Các cụ có con đang đi học dặn các cháu cẩn thận, đặc biệt là các cháu gái. Đi nhờ xe phụ nữ hoặc các cụ tường đối có tuổi thì yên tâm hơn. Nếu bọn kia không đạt mục đích và thả giữa đường thì cứ 911 mà gọi, sẽ có trả lời ngay lập tức. Khi gọi 911, câu đầu tiên cảnh sát sẽ hỏi là người cần trợ giúp có an toàn không (có bị đe doạ gì không), nếu không an toàn cảnh sát giúp nhanh lắm, và còn có thể nhờ cảnh sát chở về. Em có việc vài lần gọi 911 rồi.
Em ở NS thì luật cấm hitchhike, đi đường thấy ai cần giúp đỡ thì gọi cảnh sát chứ không được dừng lại đón người ta lên xe.
 

traimeo

Xe buýt
Biển số
OF-146081
Ngày cấp bằng
18/6/12
Số km
598
Động cơ
363,904 Mã lực
Ban đầu khổ chứ giờ chắc sương như vua rồi ấy.
 

TUCSON9389

Xe điện
Biển số
OF-109318
Ngày cấp bằng
17/8/11
Số km
3,821
Động cơ
431,132 Mã lực
Em thử kể tiếp 2 cụ trên chuyện gia đình em :
Năm nay em tròn 50, 1 vợ và 3 công chúa, em làm tại 1 Tcty lớn của Việt Nam, em có cơ hội nhập cư vào Pháp năm 1997 khi em qua Pháp công tác, có rất nhiều Kiều bào và bạn bè rủ ở lại, nhưng em vẫn quyết định về Việt Nam làm việc và cống hiến.
Năm 2009 Tcty em có 1 làn sóng sang Canada, bên Ca có rất nhiều offer cho các nhân viên của Tcty em, em vẫn quyết ở lại Việt Nam!
Nhưng đến 2018 khi cháu lớn nhà em thi đại học và quyết định du học thì em và gấu quyết định đi theo con vì nhà em toàn gái, vợ chồng ko muốn xa các cháu. Khi cháu được học bổng du học Ý thì cả nhà quyết sang Châu Âu, việc tìm nước để đi vô cùng vất vả, đầu tiên định sang Anh, nhà em cũng đầu tư 1 khoản khá để mở Cty từ năm 2015, nhưng khi apply vào Anh thì gặp Brexit họ cũng ko bảo được ko bảo ko, mà con em thì tháng 9/2018 nhập học, lúc này qua 1 số quan hệ cả nhà quyết đầu tư vào Hungary để xin nhập cư vì lúc đó Hung có chính sách cho nhập cư. Và sau 6 tháng kể từ tháng 2/2018 thì cả gia đình em có giấy tờ vào Hung, trước khi con em nhập học có 20 ngày.
Lúc đầu sang Hung cũng vô cùng khó khăn, phải thuê tạm nhà để ở và sửa nhà mình mua, ngôn ngữ ko biết, xin học cho 2 cháu bé, thuê thợ sửa nhà, mua vật liệu... Nhưng đến bây giờ mọi việc tạm ổn và em thấy lựa chọn của mình là đúng đắn.
Hiện em đã sửa xong nhà, 2F1 học trường quốc tế ( em chưa cho học song ngữ ngay vì tiếng Hung rất khó). Đường xá tạm đi được khi dùng google mập, ngôn ngữ dùng tiếng Anh được vì em cảm nhận phải đến 6-70% người Hung nói tiếng Anh tốt, gấu em hoà nhập và đã có thu nhập tốt, em thì đi đi về về giữa 2 nước vì còn có công việc tại Việt Nam và cái lớn nhất là bố mẹ em đã cao tuổi nên em muốn ở cùng ông bà!

Thực sự đi hay không đi luôn là câu hỏi với đại đa số các gia đình có thu nhập tương đối tại Việt Nam, bản thân em không phải đi vì tiền, cái lớn nhất là đi vì thế hệ sau, các con được hưởng một nền giáo dục tiên tiến, an toàn giao thông, an toàn thực phẩm, không khí trong lành...
Tất nhiên đi cũng rất rất vất vả lúc ban đầu, phải hy sinh quá nhiều thứ ở Việt Nam! Nhưng em ủng hộ ai muốn 1 cuộc sống tốt đẹp cho F1 thì nên đi, Tks các cụ!!!
em gần gần giống cụ. em năm nay 47 và con thì học lớp 11 và mẹ con nhà nó cũng đang ở Ca rồi. Đi hay ở quả là điều phân vân. Hiện giờ thì em vẫn ở nhà nhưng cụ chắc cũng sẽ giống em, sẽ lúc nào đó phải quyết hẳn việc đi hay ở.
 

nguoibatdau

Xe tăng
Biển số
OF-373572
Ngày cấp bằng
14/7/15
Số km
1,298
Động cơ
272,345 Mã lực
em gần gần giống cụ. em năm nay 47 và con thì học lớp 11 và mẹ con nhà nó cũng đang ở Ca rồi. Đi hay ở quả là điều phân vân. Hiện giờ thì em vẫn ở nhà nhưng cụ chắc cũng sẽ giống em, sẽ lúc nào đó phải quyết hẳn việc đi hay ở.
Chi phí để đi tầm bao nhiêu vậy cụ. Em cũng quan tâm.
 

Leopard1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-349641
Ngày cấp bằng
6/1/15
Số km
975
Động cơ
113,534 Mã lực
Em xin tiếp,

Phàm làm người, hầu như ai cũng bị tật đứng núi này nhìn núi nọ và hay dao động ở thời điểm quan trọng, nghĩ lại em thấy em cũng không ngoại lệ. Mặc dù ban đầu quyết đi là có mục đích rõ ràng, nhưng khi hầu như chắc chắn đi được rồi. Em lại tiếc những gì em có được ở VN, em có thể nói là có một công việc đáng mơ ước, môi trường làm việc tuy thượng tầng cũng có này kia, nhưng ở chỗ em làm thì như một gia đình lớn. Thu nhập từ lương quá tốt so với nhu cầu gia đình em, nhà cửa đầy đủ, muốn gì được nấy. Bỏ lại tất cả để bắt đầu từ đầu ở một đất nước xa lạ, khác văn hoá, khác ngôn ngữ sao thấy ngần ngại quá. Nhưng nghĩ đến những tính toán ban đầu, em lại quyết chí, tặc lưỡi ra đi. Em chỉ mong em từ núi này qua núi kia có đủ thế năng, động năng để đạt được độ cao vừa phải ở bên ngọn núi mới, không mong gì lên được lại vị trí tương đương vì hai bên khác nhau hoàn toàn.
Em chia tay gia đình, bạn bè vào một ngày tháng 7 năm 2018.

Giống cụ chủ thớt, em landing tại sân bay Vancouver. Do tính hay lo xa nên em đặt chuyến nội địa cách chuyến quốc tế hẳn 12 tiếng đề phòng việc giấy tờ trở ngại. Tuy nhiên tới đó thì chỉ mất chừng 1h là xong vụ giấy tờ. Thế là vạ vật chờ chuyến kế tiếp. Do đồ đạc lỉnh kỉnh vì hành lý không tự động chuyển, với lại đất lạ quê người không quen ai cả. Nên em với gđ ghé một góc sân bay chờ, góc này tầng hai có mấy cái cột phù điêu da đỏ. Đến sáng hôm sau mới gửi được hành lý lên chuyến Westjet để tới điểm cuối hành trình.

Khi tới thành phố Regina, em được người quen ra đón. Đưa về căn hộ mà anh chị đã thuê cho mình. Căn hộ tầng 4, 2 phòng ngủ, 1 toilet với giá thuê 1300/tháng. Ngày hôm sau em được anh chị đưa đi làm thẻ costco, credit, lấy số an sinh xã hội, đi tìm hiểu trường lớp, mua đồ thiết yếu. Sau đó một tuần em mua một chiếc xe SUV để chuẩn bị chinh phục bước đầu tiên: lấy bằng lái xe.

Tỉnh em ở, yêu cầu người mới học lái phải trải qua mấy giai đoạn như sau: 9 tháng learner chỉ được lái khi có người có bằng full ngồi kèm, sau đó nếu đậu roadtest thì được bằng novice 1 (6tháng) chỉ được chở gia đình và tối đa một người lạ trên xe, sau đó lên novice 2 và lái không tai nạn trong 12 tháng rồi mới được full. Em thì ở VN không lái xe gì hết vì em không đủ can đảm lái xe bên này, tù tội bên vn cái thi nhục. Hơn nữa cty em cấp cho em cái thẻ Mai Linh nên đi đâu em cũng kêu taxi đi cho nhàn thân và an toàn. Tuy nhiên trước khi đi, em cũng cố gắng thi lấy cái bằng B2 (xe số sàn ấy, em ko nhớ rõ là B1 hay B2). Em căn sao cho khi em tới Can thì bằng em đã được đủ 9 tháng. Và đúng là em vừa khít 9 tháng khi tới trình diện bảo hiểm giao thông của tỉnh. Họ xem xét bằng lái VN một hồi bảo em là họ miễn cho em giai đoạn learner và em chỉ cần thi lý thuyết và roadtest là Ok. Bên VN em nói thật em thi bằng lái nhưng em trả tiền để bao lý thuyết vì em có lái đâu, hơn nữa luật lá đỡ rối khi sang bên này. Và khi qua đây, em dành vài tuần để ôn lý thuyết, nhờ ông anh kèm mấy tiếg và thuê một instructor hai tiếng để quen đường quen biển.

Hai đất nước khác nhau, văn hoá lái xe khác nhau và hành xử của lái xe thì khác nhau hoàn toàn. Cứ ông nào có bằg VN mà lái lâu lái nhiều bên VN thì đảm bảo thi hoài không đậu bên này. Lúc cần đi mạnh dạn thì lại nhát (vì sợ bọn đường nhỏ cắt mặt), lúc cần cần thận thì lại liều lĩnh nguy hiểm (lấn, dúi, không quan tâm xe thô sơ và người đi bộ). Còn ông nào chưa lái bao giờ thì lại thi cử dễ dàng hơn. Em, sau khi đốt hết khoảng 300 lít xăng thì đi thi và đậu ngay lần đầu tiên. Mục tiêu đầu tiên đạt được.

Bắt đầu quá trình xin việc làm, thứ mà em cũng xa lạ vì từ khi ra trường tới khi rời VN, em chưa thất nghiệp được một ngày.
 
Chỉnh sửa cuối:

maple_leaf

Xe điện
Biển số
OF-84274
Ngày cấp bằng
4/2/11
Số km
2,237
Động cơ
-393,319 Mã lực
Cụ ở Strathcona à? Đứa bạn em học cùng hồi trước cũng đang ở Strathcona. Em ở Can mấy năm mà cũng chỉ đến đc Toronto, Vancouver, Montreal. Canada quả là rộng.
Em ở Canada 20 năm, chỉ biết mỗi Ontario với Quebec.
 

tth5

Xe hơi
Biển số
OF-110412
Ngày cấp bằng
25/8/11
Số km
115
Động cơ
391,618 Mã lực
Em xin tiếp,

Phàm làm người, hầu như ai cũng bị tật đứng núi này nhìn núi nọ và hay dao động ở thời điểm quan trọng, nghĩ lại em thấy em cũng không ngoại lệ. Mặc dù ban đầu quyết đi là có mục đích rõ ràng, nhưng khi hầu như chắc chắn đi được rồi. Em lại tiếc những gì em có được ở VN, em có thể nói là có một công việc đáng mơ ước, môi trường làm việc tuy thượng tầng cũng có này kia, nhưng ở chỗ em làm thì như một gia đình lớn. Thu nhập từ lương quá tốt so với nhu cầu gia đình em, nhà cửa đầy đủ, muốn gì được nấy. Bỏ lại tất cả để bắt đầu từ đầu ở một đất nước xa lạ, khác văn hoá, khác ngôn ngữ sao thấy ngần ngại quá. Nhưng nghĩ đến những tính toán ban đầu, em lại quyết chí, tặc lưỡi ra đi. Em chỉ mong em từ núi này qua núi kia có đủ thế năng, động năng để đạt được độ cao vừa phải ở bên ngọn núi mới, không mong gì lên được lại vị trí tương đương vì hai bên khác nhau hoàn toàn.
Em chia tay gia đình, bạn bè vào một ngày tháng 7 năm 2018.

Giống cụ chủ thớt, em landing tại sân bay Vancouver. Do tính hay lo xa nên em đặt chuyến nội địa cách chuyến quốc tế hẳn 12 tiếng đề phòng việc giấy tờ trở ngại. Tuy nhiên tới đó thì chỉ mất chừng 1h là xong vụ giấy tờ. Thế là vạ vật chờ chuyến kế tiếp. Do đồ đạc lỉnh kỉnh vì hành lý không tự động chuyển, với lại đất lạ quê người không quen ai cả. Nên em với gđ ghé một góc sân bay chờ, góc này tầng hai có mấy cái cột phù điêu da đỏ. Đến sáng hôm sau mới gửi được hành lý lên chuyến Westjet để tới điểm cuối hành trình.

Khi tới thành phố Regina, em được người quen ra đón. Đưa về căn hộ mà anh chị đã thuê cho mình. Căn hộ tầng 4, 2 phòng ngủ, 1 toilet với giá thuê 1300/tháng. Ngày hôm sau em được anh chị đưa đi làm thẻ costco, credit, lấy số an sinh xã hội, đi tìm hiểu trường lớp, mua đồ thiết yếu. Sau đó một tuần em mua một chiếc xe SUV để chuẩn bị chinh phục bước đầu tiên: lấy bằng lái xe.

Tỉnh em ở, yêu cầu người mới học lái phải trải qua mấy giai đoạn như sau: 9 tháng learner chỉ được lái khi có người có bằng full ngồi kèm, sau đó nếu đậu roadtest thì được bằng novice 1 (6tháng) chỉ được chở gia đình và tối đa một người lạ trên xe, sau đó lên novice 2 và lái không tai nạn trong 12 tháng rồi mới được full. Em thì ở VN không lái xe gì hết vì em không đủ can đảm lái xe bên này, tù tội bên vn cái thi nhục. Hơn nữa cty em cấp cho em cái thẻ Mai Linh nên đi đâu em cũng kêu taxi đi cho nhàn thân và an toàn. Tuy nhiên trước khi đi, em cũng cố gắng thi lấy cái bằng B2 (xe số sàn ấy, em ko nhớ rõ là B1 hay B2). Em căn sao cho khi em tới Can thì bằng em đã được đủ 9 tháng. Và đúng là em vừa khít 9 tháng khi tới trình diện bảo hiểm giao thông của tỉnh. Họ xem xét bằng lái VN một hồi bảo em là họ miễn cho em giai đoạn learner và em chỉ cần thi lý thuyết và roadtest là Ok. Bên VN em nói thật em thi bằng lái nhưng em trả tiền để bao lý thuyết vì em có lái đâu, hơn nữa luật lá đỡ rối khi sang bên này. Và khi qua đây, em dành vài tuần để ôn lý thuyết, nhờ ông anh kèm mấy tiếg và thuê một instructor hai tiếng để quen đường quen biển.

Hai đất nước khác nhau, văn hoá lái xe khác nhau và hành xử của lái xe thì khác nhau hoàn toàn. Cứ ông nào có bằg VN mà lái lâu lái nhiều bên VN thì đảm bảo thi hoài không đậu bên này. Lúc cần đi mạnh dạn thì lại nhát (vì sợ bọn đường nhỏ cắt mặt), lúc cần cần thận thì lại liều lĩnh nguy hiểm (lấn, dúi, không quan tâm xe thô sơ và người đi bộ). Còn ông nào chưa lái bao giờ thì lại thi cử dễ dàng hơn. Em, sau khi đốt hết khoảng 300 lít xăng thì đi thi và đậu ngay lần đầu tiên. Mục tiêu đầu tiên đạt được.

Bắt đầu quá trình xin việc làm, thứ mà em cũng xa lạ vì từ khi ra trường tới khi rời VN, em chưa thất nghiệp được một ngày.

Hành trình của cụ chắc mượt :D, em đoán thế. Đọc bài của cụ em lại nhớ ra nhiều chi tiết khác
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top