Em tiếp ạ.
Tính em vốn lo xa, em không mong chờ nhiều vào may mắn sẽ có được việc làm như ý ngay lập tức nơi đất mới. Vì em là kẻ xa lạ, với bằng cấp và kinh nghiệm bên ngoài Canada, xa lạ với văn hoá và không có mối quan hệ công việc bên này. Nên em tính từ ở VN là nếu thê thảm quá thì em sẽ đi học thêm hai năm cao đẳng để lấy bằng sở tại và gầy dựng network từ từ (bên này mới sang nghe doạ dẫm phải có network này kia ghê lắm..). Vì thế trước khi đi 1 tháng, em đi thi lấy IELTS academic cho phương án dự phòng. Em thì ổn về Science nên em lấy dc ngay 6.5 không band nào dưới 6.
Qua đến nơi, sau khi làm xong mấy cái ngắn hạn như bằng lái, giấy tờ. Em lên trường Polytechnic đăng ký học hai năm đúng ngành em đã học ĐH bên VN và có 20 năm sừng sỏ kinh nghiệm, vì em nghĩ em già nên ko theo dc món mới và đua tranh với lũ trẻ được.
Song song với đó, em bắt đầu lên indeed, job bank, glassdoor...kiếm việc.
Em tự viết resume, và rải đơn xin việc. Em thiệt cái là khi chính quyền cho em đi học lớp dạy kỹ năng tìm việc cho ngùơi mới đến, thì em học dc có một tuần đã có nơi gọi em rồi. Chuyện này kể sau. Tạm thời ban đầu em phải tự viết, tự rút kinh nghiệm và sửa dần đề hút mắt người sàng lọc hồ sơ hơn. Sau khi gửi đi khoảng chục nơi thì có một nơi ở Ontario gọi phỏng vấn sàng lọc qua dt. Và em fail ngay vòng gửi xe vì ngờ nghệch khi trả lời câu hỏi “ mày muốn mức lương bao nhiêu”. Em thì văn hoá VN, lại chưa khi nào đi xin việc cả. Nên trả lời là mày trả tao nhiêu cũng dc vì cái tao cần là việc làm chứ không phải tiền. Người phỏng vấn trả lời em là “ excellent!”, nghe sướng tai nhưng sau em mới hiểu là, khi nó khen mình những câu trả lời không đúng ý, là mình fail 100% rồi đó.
Chỗ thứ hai gọi em vào một buổi chiều, khi em vừa mới đậu lái xe dc vài tiếng. Sau khi hỏi chút chút về chuyên môn, cô này hỏi em về cuộc sống mới thế nào. Em cũng hồ hởi bảo không vấn đề gì, tao đang vui đây, mới đậu lái xe
. Cô ấy chúc mừng và hỏi em đến lương, em rút kinh nghiệm em bảo từ từ nói đi dc không, tao muốn biết nhiều hơn về công việc chứ tiền tao ko quan trọng, tao có đủ saving để sống thế này nhiều năm. Wow, mày ngon thế? Ấn tượng quá. Vậy thôi bữa này mày tới chỗ này gặp tao nhé, tao là head hunter đang tìm người như mày cho khách hàng. Cũng có vào người pv rồi, trong đó có một cô VN nhưng nói không dc tốt lắm nên tao không kêu đi vòng hai.
Thế là vào ngày hẹn, em tới gặp. Cô ấy là chuyên gia săn đầu người cho một cty sản xuất dược phẩm chiết xuất từ thảo dược. Cô này không thao về chuyên môn, nên em phải giải thích rất nhiều cho cô ấy về những câu cô ấy hỏi. Sau đó cô ta chấm em, bảo em sẽ tham gia vòng thứ 3 với khách hàng, dặn em đủ thứ tiểu xảo để win vòng cuối. Trước khi chia tay còn lái xe dẫn em tới văn phòng cty kia cho biết chỗ, và không quên dặn em là “nhớ là phải giữ thái độ hăng hái, tập trung và enthusiatic như hôm nay. Nói cần chậm lại...”
Trước ngày phỏng vấn cuối một ngày, cô ấy gửi em cái email dặn em lần nữa. Còn mớm luôn cho em ba câu hỏi từ phía cô ta. Và dặn em chuẩn bị đủ để trả lời câu hỏi từ một ông VP và một bà Manager. Lương thì nhớ mặc cả không dưới 60,000/năm.
Thế mà em fail chỗ này. Chỉ vì xa lạ văn hoá và hơi đen
.
Em dừng ở đây. Còm tiếp theo em sẽ copy lại một còm lâu lắm của em, là kinh nghiện em rút từ bản thân ra cho quá trình xin việc trời Tây.