[Funland] Hành trình đi tìm sự sống!

pxduong

Xe hơi
Biển số
OF-329413
Ngày cấp bằng
31/7/14
Số km
153
Động cơ
285,030 Mã lực
Sẽ theo dõi câu chuyện của cụ đến cùng. Chúc cụ luôn giữ vững được tinh thần. Cố lên cụ!
 

agrimeco

Xe lăn
Biển số
OF-91241
Ngày cấp bằng
8/4/11
Số km
13,022
Động cơ
420,561 Mã lực
Nơi ở
KĐT văn khê, Hà đông
Cố lên cụ, em vào động viên cụ phát, nếu uống đc cafe thì ghé vô quán em mời ly ~o) Huy Tùng nhé:-bd
 

RIO9029

Xe hơi
Biển số
OF-115560
Ngày cấp bằng
5/10/11
Số km
124
Động cơ
387,740 Mã lực
Nhà cháu hóng và chúc Cụ chủ tiếp tục chiến đấu thành công. Ông già Vợ nhà cháu cũng đã và đang chiến đấu với căn bệnh UT Phổi, đã di căn lên não gần 3 năm nay. Nhà cháu rất, rất hiểu..nhớ lúc cái đợt đầu năm ông Cụ bắt về quê mua đất, xây mộ cho Cụ. Bây giờ ông Cụ nhà cháu đã ổn hơn rất nhiều rồi.
 

Thienbinh72

Xe hơi
Biển số
OF-384759
Ngày cấp bằng
29/9/15
Số km
113
Động cơ
242,130 Mã lực
Tuổi
62
Cố lên cụ nhé. Để viết đc ra thế này là cụ đã vững tâm rồi, chiến thắng 50% rồi. Hãy luôn lạc quan hơn nữa cụ nhé...!!!
 

Film LLumar

Xe điện
Biển số
OF-54236
Ngày cấp bằng
4/1/10
Số km
2,727
Động cơ
477,758 Mã lực
Nơi ở
96 Dịch Vọng Hậu, Cầu Giấy, Hà Nội
Website
llumar.com.vn
Cũng đắn đo suy nghĩ mãi là có nên kể cho cccm nghe câu chuyện của tôi ko, câu chuyện của 1 thằng ham sống sợ chết là tôi cùng với chiến đấu với bệnh tật đi tìm sự sống trong suốt hơn 2 năm qua. Thôi thì tôi cứ kể để mọi người cùng nghe và hiểu đc 1 chút về cái gọi là hành trình gian nan đi tìm sự sống của tôi trong hơn 2 năm qua. Cụ, Mợ nào quan tâm có thể theo dõi ko thì cũng đừng gạch đá gì vì nói thật là tôi lập thớt ko nhằm mục đích câu view hay câu like gì cả. Chỉ đơn giản muốn chia sẻ câu chuyện thật của tôi, của 1 người bệnh ung thư ( dạng hiếm) để mọi người hiểu thêm về nỗi khổ và tâm lý của người bệnh nói chung khi chiến đấu với bênhn tật. Và cũng muốn nói thêm về khả năng, ý đức và cái tâm của mấy ông thày lang mà tôi đã đi khám, chữa, và mua thuốc.
Nói chung là có vẻ hơi dài dòng nhưng tóm lại đây là truyện mà cũng có thể ko phải truyện, ngay đến bản thân tôi cũng ko định nghĩa được nó ở thể loại gì nữa. Thôi thì cữ nghĩ đc gì, nhớ đc gì thì viết đấy vậy. Cứ từ từ tôi sẽ kể câu chuyện của tôi mọi người nghe những lúc tôi rảnh rỗi tỉnh táo ko bị cơn đau nó hành hạ! Cám ơn mọi người đã quan tâm!
Thôi tạm thế đã giờ em phải đi uống thuốc và nghĩ ngơi chút. Hẹn gặp lại cccm.
Em chúc cụ vượt qua bệnh tật... sống khỏe cụ nhé %%-
 

toctoc

Xe buýt
Biển số
OF-7822
Ngày cấp bằng
7/8/07
Số km
633
Động cơ
544,800 Mã lực
Nơi ở
quang ninh
Cụ đau như vậy và vẫn cố gắng viết về mình, về cuộc chống chọi bênh tật của mình để chia sẻ lên đây thật đáng trân trọng. Em sẽ cố gắng lội còm cùng cụ, cùng chia sẻ trong quá trình chiến đấu tìm sự sống trong cái chết của cụ.
Mong cụ vững vàng và vững tin mình sẽ chiến thắng. Biết rằng ít người làm được nhưng không phải là không ai làm được phải không cụ?
Cố lên nhé cụ.
 
Biển số
OF-383168
Ngày cấp bằng
17/9/15
Số km
987
Động cơ
252,281 Mã lực
Thật sự suốt 1 tuần nay thời tiết nó thay đổi rất khó chịu. Người em bây giờ nó còn thính nhạy hơn cả dự báo thời tiết ý. Chỉ cần thời tiết hơi biến đổi tý ty là biết nhau ngay. Chả thể mà mấy ngày nay cá úi chết nổi trắng cả Hồ Tây đấy thôi. Mà cái bệnh về xương này nó khổ lắm. Nó đau nhức, buốt tận óc ý, người thì mồ hôi đầm đìa như tắm mà nữa thân người dưới của em nó cứ lạnh buốt sốt toàn 39, 40 độ mà vận phải đắp chăn 1 nửa người. Chỉ 1 tý ggó thôi là đã không chịu được rồi. Dù sao cũng cám ơn cccm đã theo dõi và đồng hành cùng với em. Nhiều khi câu chuyện có thể gián đoạn do thực trạng sức khoẻ của em cũng mong mọi người thông cảm. Những lời động viên của cccm đối với em là nguồn động lực rất lớn.
Mời cccm tiếp tục theo dõi câu chuyện!


Về tới nhà tôi lẩn tránh tất cả người thân của mình thật nhanh bằng cách chui vào nhà tắm! Tôi muốn tắm thật lâu chẳng phải vì bất cứ 1 lí do gì mà đơn giản chỉ là muốn kéo dài sự bình yên trong ngôi nhà thân yên của tôi mà thôi. Sẽ thế nào nếu như mọi người gia đình tôi biết đc kết quả của buổi đi khám ngày hôm nay của tôi. Trong đầu tôi lúc này là sự trong rỗng, hoang mang và thật sự lo lắng. Thật sự tôi đã khóc lúc đó. Phải rất lâu sau đó tôi mới bình tĩnh đc trở lại. Trước sau gì thì cũng phải đối mắt với sự thật, với mọi người trong gia đình tôi thôi. Chẳng còn cách nào khác là đối diện với nó và cùng với gia đình chiến đấu với nó thôi. Tôi nặng nề bước ra khỏi nhà tắm với bao chất chứa và tâm tư trong lòng. Sau cùng thì tất cả mọi người trong gia đình tôi cũng biết tất cả khi tôi kể và đưa cho họ xem kết quả chiếu chụp của tôi. 1 không khí nặng nề bao trùm lên tất cả. Cũng phải rất lâu sau mọi người bắt đầu bàn tán xung quanh vẫn đề bệnh của của tôi. Sau tất cả là hi vọng vẫn còn khi đấy mới chỉ là chiếu chụp và kết luận tạm thời thôi. Muốn chính xác thì phải sang viện K khám và làm giải phẫu bệnh mới rõ ràng mọi chuyện được. Sau cùng là thống nhất tôi sẽ tiếp tục đi khám ở viện K và gia đình cũng sẵn sàng cho những tình huống xấu nhất và cùng tôi bước vào cuộc chiến. Cả đêm hôm đó gia đình tôi gần như ko ai ngủ và câu chuyện chỉ loanh quanh về vấn đề của tôi thôi mặc dù ai cũng cố gắng mạnh mẽ bảo động viên mọi người đi ngủ.
Còn riêng bản thân tôi thì tất nhiên càng ko thể ngủ đc rồi. Với nhận thức của mình tôi hiểu rằng giờ đây tôi chính thức nhận án tử cho dù chưa thể chắc chắn lắm cho đến khi mổ lấy mãu và làm xét nghiệm ở bv K. Lúc này tôi chỉ suy nghĩ về gia đình mình thôi. Mọi thứ sẽ ra sao, sẽ như thế nào nếu như thực tế căn bệnh của tôi là xấu. Tôi khi đó mới 37T, cái tuổi vẵn còn xung sức và đang ở vào cái giai đoạn như người ta nói là đang độ chín về con người. Độ tuổi bắt đầu ổn định, gây dựng, tích luỹ và phát triển. Tuy không thật sự là con người xuất chúng nhưng tự bản thân tôi cũng đã có cho mình 1 chút tự hào khi cũng đã có 1 gia đình đc cho là hạnh phúc, cũng có nhà, có xe, có cv đàng hoàng. Vậy đấy. Bao ước mơ, dự định trong tương lai sẽ phải vứt bỏ hết sao. Tôi cứ ngổn ngang suy nghĩ và miên man về tất cả như vậy mãi cho đến sáng mà ko ngủ đc. 17 tuổi tôi đã sống xa gia đình và tự lập, tự xoay sở cuộc sống đến nay vì thật sự gia đình tôi cũng ko giúp đỡ gì được nhiều cho tôi. Tất cả chỉ đơn giản 1 điều ba mẹ tôi mang tiếng là chuyên viên công chức nhà nước học hành đầy đủ thật đấy nhưng các cụ là mẫu người ko luốn cúi hay thủ đoạn để vị bản thân mình. Chỉ đơn giản 1 lòng lao động cống hiến với 1 cái mục tiêu, lý tưởng cao cả mà thôi. Bản thân tôi cũng xác định mình thân lập thân nên cũng cố gắng tự vận động cho mình, tự cố gắng học hành lấy cái chữ, tự xoay xở công việc cho đến khi lấy vợ có con tới giờ vẫn ko sống cùng gia đình. Chỉ có những dịp lễ tết thì gđ quây quần bên nhau mà thôi. Giờ đây khi bắt đầu bị bệnh thế này tôi suy nghĩ về gia đình rất nhiều. Tôi ko biết tương lai của tôi sẽ ra sao nữa. Thời điểm này tôi thật sự hoang mang và vô định.
Em mong cụ hãy luôn lạc quan. Em tặng cụ 1 câu: "Mọi thứ rồi sẽ qua"
 

taplaioto

Xe điện
Biển số
OF-2751
Ngày cấp bằng
11/12/06
Số km
3,371
Động cơ
2,399,789 Mã lực
Em đã gặp Cụ khi Cụ còn khỏe. Và khi Cụ ốm, em vẫn hóng theo tình hình sk của Cụ mỗi khi có dịp. Quan trọng nhất là ý chí Cụ ah.
Nếu có thể Cụ đọc cuốn Vô Ảnh Đăng (tên khác Đèn Không Hắt Bóng) của Nhật ý ! :)
 

blackmoon78

Xe tăng
Tưởng nhớ
Biển số
OF-107696
Ngày cấp bằng
4/8/11
Số km
1,025
Động cơ
402,990 Mã lực
Tuổi
46
Nơi ở
SKY
Sẽ theo dõi câu chuyện của cụ đến cùng. Chúc cụ luôn giữ vững được tinh thần. Cố lên cụ!
Cám ơn Cụ nhiều.
Cố lên cụ, em vào động viên cụ phát, nếu uống đc cafe thì ghé vô quán em mời ly ~o) Huy Tùng nhé:-bd
Úi giờ em có ngồi uống cafe được đâu Cụ. Chỉ nằm thôi. Em thật đấy, thình thoảng em cũng có lên Maxcafe ở Trích xài vì chỗ đó có đệm nằm đc. View nó cũng ổn Cụ ạ!
Nhà cháu hóng và chúc Cụ chủ tiếp tục chiến đấu thành công. Ông già Vợ nhà cháu cũng đã và đang chiến đấu với căn bệnh UT Phổi, đã di căn lên não gần 3 năm nay. Nhà cháu rất, rất hiểu..nhớ lúc cái đợt đầu năm ông Cụ bắt về quê mua đất, xây mộ cho Cụ. Bây giờ ông Cụ nhà cháu đã ổn hơn rất nhiều rồi.
Vâng em cám ơn cụ nhiều. Riêng về phổi di căn lên não em chứng kiến rất nhiều Cụ ạ. Nói chung đã bệnh này thì nó phá kinh khủng lắm. Em sẽ cố gắng chiến đâu.
Cố lên cụ nhé. Để viết đc ra thế này là cụ đã vững tâm rồi, chiến thắng 50% rồi. Hãy luôn lạc quan hơn nữa cụ nhé...!!!
Vâng cám ơn Cụ.
Em chúc cụ vượt qua bệnh tật... sống khỏe cụ nhé %%-
Cám ơn cụ.
Cụ đau như vậy và vẫn cố gắng viết về mình, về cuộc chống chọi bênh tật của mình để chia sẻ lên đây thật đáng trân trọng. Em sẽ cố gắng lội còm cùng cụ, cùng chia sẻ trong quá trình chiến đấu tìm sự sống trong cái chết của cụ.
Mong cụ vững vàng và vững tin mình sẽ chiến thắng. Biết rằng ít người làm được nhưng không phải là không ai làm được phải không cụ?
Cố lên nhé cụ.
Em mong cụ hãy luôn lạc quan. Em tặng cụ 1 câu: "Mọi thứ rồi sẽ qua"
Em đã gặp Cụ khi Cụ còn khỏe. Và khi Cụ ốm, em vẫn hóng theo tình hình sk của Cụ mỗi khi có dịp. Quan trọng nhất là ý chí Cụ ah.
Nếu có thể Cụ đọc cuốn Vô Ảnh Đăng (tên khác Đèn Không Hắt Bóng) của Nhật ý ! :)
Vâng em sẽ lưu ý và đọc!
 

huyenmin

Xe hơi
Biển số
OF-428986
Ngày cấp bằng
10/6/16
Số km
121
Động cơ
216,671 Mã lực
Tuổi
45
Đ
Một ngày đẹp trời hơn 2 năm trước cái thằng tôi bắt đầu bước vào cuộc chiến mà ko hề được biết và chuẩn bị trước. Cuộc chiến đấu mà cho đến bây giờ tôi cũng ko thể nào biết được điểm kết thúc của nó và còn phải chịu đựng những gì tiếp theo nữa. Nhưng kệ đi thôi vì có muốn tránh cũng ko đc rồi, hãy tiếp tục đối diện và chiến đấu với nó cho đến khi nào ko thể lúc đó sẽ nhẹ lòng thanh thản.
Tất cả bắt đầu vào 1 ngày đẹp trời trong buổi đá bóng giao hữu đầu năm của câu lạc bộ nơi tôi tham gia hàng ngày. Trong cái tình huống xuất phát nhanh theo bóng tôi cảm thấy nhói đau ở ổ xương khớp háng và đổ gục xuống. Thật sự lúc đó tôi cũng chỉ đơn giản nghĩ rằng đó là 1 chấn thương thể thao do chưa khởi động kỹ như bao lần tôi đã từng gặp phải mà thôi. Cũng xin nói rõ rằng cái thằng tôi thời điểm đó 37 tuổi từ bé chưa 1 lần biết ốm vặt phải đi bệnh viện. Cuộc sống của dẫu rằng ko được giàu sang nhưng cũng đủ đầy với 1 công việc ưa thích, có nhà, có xe và 1 gia đình yên ấm. Hàng tuần cho dù bận rộn vẫn thu xếp để có 3 buổi tập thể thao và giao lưu rèn luyện sức khoẻ với môn thể thao ưa thích là bóng đá.
Thế rồi kể từ cái hôm thấy nhói đau đó tôi nghỉ chơi thể thao với hi vọng chấn thương sẽ hồi phục như mọi lần và công việc hàng ngày cứ thế cuốn tôi đi! Thế nhưng cơn đau cứ ngày một rõ ràng với tần xuất ngày 1 dày hơn làm cho tôi thấy khó chịu. 4 tháng sau kể từ cái lần đó tôi vẫn ko thể chạy và vận động nặng lại được bình thường như trước. Lái xe số sàn đối với tôi giờ là 1 thử thách mỗi ngày đi làm và tối về nhà thật sự làm cho tôi đau nhức và mỏi mỗi đêm. Cũng 1 phần do chủ quan và công việc cuốn đi nên tôi cứ lần nữa ko đi khám, chính vì điều này mà sau này tôi đã thật sự ân hận không nguôi tới tận bây giờ. Chỉ đến khi quá đau ko chịu nổi và cảm thấy lo lắng về sức khoẻ của mình nên tôi quyết định đi khám! Cũng chỉ nghĩ chấn thương dây chằng hoặc hệ cơ vì chơi thể thao bình thường nên tôi chọn bệnh viện thể thao ở Mĩ đình nơi tôi có người nhà công tác ở đó.
HÀNH TRÌNH ĐI KHÁM!
Sau vài cuộc điện thoại trao đổi tình hình và hẹn ngày giờ cụ thể. Một sáng đẹp trời cái thằng tôi có mặt ở cổng viện lấy điện thoại gọi cho người thân ra đón. Công nhận là có người thân có khác, làm cái gì cũng nhanh. Cái này cccm ai đi khám hay đưa người thân đi khám bệnh quá rõ em ko kể nữa nhé.
Sau khi làm thủ tục và gửi gắm cụ thể tôi được 1 bạn bác sỹ còn rất trẻ ( chắc mới ra trường) dắt đi lên tầng chiếu chụp bắt đầu hành trình đi tìm sự thật cơn đau của mình! Đầu tiên là khám sơ qua huyết áp, tim mạch sau đó chụp xquang và siêu âm ổ khớp. Ở mỗi địa điểm khám tôi đều đc hỏi và trả lời về nguyên nhân và triệu chứng đau của tôi. Nói chung là đc gửi gắm có khác, rất nhanh và ân cần chu đáo! Công nhận là bệnh viện chuyên về thể thao và mới thành lập có khác! Sạch sẽ, trang thiết bị mới và hiện đại. Đội ngũ y bác sỹ có vẻ dễ chịu hơn so với các bệnh viện khác thì phải. Điều này thực tế trong suốt quá trình chữa bệnh hơn 2 năm qua của tôi đã đc kiểm chứng bằng thực tiễn. Kinh nghiệm đầy mình cccm nhỉ.
Rồi xong hết mọi thủ tục, giờ là ngồi đợi kết quả. Móc phone ra lượn fb tý nào!
Cũng không phải đợi lâu khoảng hơn 1 giờ sau tôi thấy bà cô tôi đi rất nhanh và phòng bác sỹ khám và chuẩn đoán. Qua cửa kính dù ko nghe rõ họ trao đổi gì nhưng qua nét mặt và cử chỉ tôi cảm thấy như có 1 điều gì đó ko ổn lắm nhưng vẫn tự trấn an mình yên tâm đê ko sao đâu. Chắc giề đã phải của mình! Một lúc sau bà cô mở cửa bước ra ra hiệu cho tôi đi theo về phòng siêu âm. Lần này là siêu âm lại và màu hẳn hoi nhé. Đến bây giờ tôi vẫn nhớ cô bé kỹ thuật viên siêu âm cho mình chắc khoảng ngoài 30 gì đó. Rất hóm hỉnh thậm chí còn trêu tôi khi tôi lúng túng cởi bỏ trang phục để siêu âm. Cũng chẳng tếu táo đc gì khi ngay lúc đó tôi thấy rõ sự căng thẳng và sửng sốt trên khuôn mặt cô bé khi nhìn vào màn hình siêu âm. Kết thúc tôi đi ra ngoài và đợi khá lâu thì người thân của tôi mới ra và đi về phòng của cô cũng với mớ kết quả khám từ sáng của tôi. Sau khi về phòng người thân của tôi trao đổi nhanh luôn với tôi là kết quả khám, chiếu chụp cho thấy tôi có 1 khối u rất to ở khớp háng và hiện khối u đã có kích thước 11x15 cm và xương đùi có biểu hiện đen rồi. Điều ngạc nhiên nhất của đội ngũ khám hôm đó là ko hiểu sao tôi vẫn có thể đi lại được. Sốc tập 1!
Sau khi trao đổi, để chắc chắn cô tôi gọi điện đến Trung tâm chuẩn đoán hình ảnh công nghệ cao ở 178 Thái Hà trao đổi với đồng nghiệp và gửi gắm tôi tới đo chiếu chụp và hội chuẩn lại. Tạm biệt cô mà trong lòng ngổn ngang bao suy nghĩ và câu hỏi. Thôi thì cũng tự trấn an mình chắc không sao đâu, có thể nhầm lẫn thì sao. Tới 178 Thái Hà vào làm thủ tục và ngôi đợi tới lượt mình. Công nhận trung tâm của tư nhân có khác, thủ tục nhanh gọn, sạch sẽ và ân cần. Sao bệnh viện công sau cổ phần ko làm đc điều này nhỉ. Giá cả hợp lý, phí dịch vụ ko cao. Lại lượn fb tý nào xem dân tình thế nào.
Sau khoảng 15' ngồi đợi thì được 1 bạn kỹ thuật viên ra mới thay đồ để vào chiếu chụp. Trung tâm tư có khác, quần áo có vẻ sạch sẽ, trang thiết bị máy móc hiện đại, mới, cơ sở vật chất sạch sẽ thơm tho. Thay đồ xong vào phòng chụp tôi đc thử phản ứng và tiêm thuốc để chiếu chụp cộng hưởng từ. Yêu cầu đặt ra là phải nằm bất động khoảng 30'. Bình thường thì ko sao nhưng khi cơ và xương đùi bị đau mà phải nằm bất động quả là 1 thách thúc với bất kỳ ai ko riêng gì tôi. Vật vã cố gắng mãi rồi cũng xong. Tiếp tục sang chụo lại xquang và siêu âm lại và thay đồ ra ngồi đợi kết quả. Ngồi đợi khoảng 30' thì thấy trong phòng kỹ thuật tất cả mọi người có mặt trong phòng túm lại xem 1 mãu phim chụp và bàn tán rất sôi nổi. 1 cảm giác lo lắng mơ hồ y như bên bệnh viện thể thao lại xuất hiện trong tôi. Bất giác thấy rùng mình và tự trấn an mình chắc ko phải mình rồi. Một lúc sau 1 kỹ thuật viên cầm kết quả chiếu chụp ra gọi tôi sang phòng trả kết quả. Đúng như lo lắng của tôi lúc đầu khi bạn ấy bắt đầu giải thích cho tôi mọi thứ. Kết quả cho thấy tôi có 1 khối u phát triển rất to và ở vị trí rất hiểm. Xương đùi bắt đầu đen có thể là di căn rồi. Bạn ấy tỏ ra rất ngạc nhiên khi biết tôi đi khám 1 mình và tự đi lại được. Vì với kết quả chiếu chụp và chuẩn đoán ban đầu này thì ko ai nghĩ tôi có thể đi lại đc nếu ko có sự trợ giúp hoặc có thế phải ngồi xe lăn. Sau 1 hồi trao đổi bạn ấy khuyên tôi để chắc chắn tôi nên sang bệnh viện K để khám lại vì tình hình của tôi rất nghiêm trọng! Thật sự khi đó tôi rất sốc và buồn. Bao suy nghĩ ngổn ngang trong đầu và sự lo lắng về 1 kết quả xấu làm cho tôi suy sụp. Tôi lặng lẽ lê bước ra khỏi cổng trung tâm mà thấy xung quanh mình như sụp xuống. Tôi rẽ vào 1 quán trà đá ngay cổng gọi 1 ly trà đá 1 cách vô thức và ngồi đó nhìn mọi người xung quanh mình. Biết bao suy nghĩ ngổn ngang, bao câu hỏi đc đặt ra mà tôi ko thể nào tìm đc câu trả lời. Lúc đó tôi thật sự chán nản.
Tôi ko biết mình đã ngồi đó bao nhiêu lâu nữa chỉ tới khi nhận biết rằng trời đã tối. Dù gì đi nữa thì cũng vẫn phải về nhà, phải đối diện với gia đình và thực trạng bệnh tình của mình. Lặng lẽ trả tiền và lê từng bước chân ra chỗ gửi xe lấy xe và về nhà. Quãng đường về nhà thật sự hôm này sao ngắn quá. Tôi sợ phải về nhà quá nhanh khi đó sẽ phải đối mặt với những người thân yêu trong gia đình mình với bao nhiêu câu hỏi thăm về kết quả buổi đi khám của tôi. Tôi ko biết phải đối diện với điều đó thế nào và phải bắt đầu từ đâu nữa. Thật sự bế tắc. Tôi phải làm sao đây?
Đoạn này e đã thấy cay mắt
Một ngày đẹp trời hơn 2 năm trước cái thằng tôi bắt đầu bước vào cuộc chiến mà ko hề được biết và chuẩn bị trước. Cuộc chiến đấu mà cho đến bây giờ tôi cũng ko thể nào biết được điểm kết thúc của nó và còn phải chịu đựng những gì tiếp theo nữa. Nhưng kệ đi thôi vì có muốn tránh cũng ko đc rồi, hãy tiếp tục đối diện và chiến đấu với nó cho đến khi nào ko thể lúc đó sẽ nhẹ lòng thanh thản.
Tất cả bắt đầu vào 1 ngày đẹp trời trong buổi đá bóng giao hữu đầu năm của câu lạc bộ nơi tôi tham gia hàng ngày. Trong cái tình huống xuất phát nhanh theo bóng tôi cảm thấy nhói đau ở ổ xương khớp háng và đổ gục xuống. Thật sự lúc đó tôi cũng chỉ đơn giản nghĩ rằng đó là 1 chấn thương thể thao do chưa khởi động kỹ như bao lần tôi đã từng gặp phải mà thôi. Cũng xin nói rõ rằng cái thằng tôi thời điểm đó 37 tuổi từ bé chưa 1 lần biết ốm vặt phải đi bệnh viện. Cuộc sống của dẫu rằng ko được giàu sang nhưng cũng đủ đầy với 1 công việc ưa thích, có nhà, có xe và 1 gia đình yên ấm. Hàng tuần cho dù bận rộn vẫn thu xếp để có 3 buổi tập thể thao và giao lưu rèn luyện sức khoẻ với môn thể thao ưa thích là bóng đá.
Thế rồi kể từ cái hôm thấy nhói đau đó tôi nghỉ chơi thể thao với hi vọng chấn thương sẽ hồi phục như mọi lần và công việc hàng ngày cứ thế cuốn tôi đi! Thế nhưng cơn đau cứ ngày một rõ ràng với tần xuất ngày 1 dày hơn làm cho tôi thấy khó chịu. 4 tháng sau kể từ cái lần đó tôi vẫn ko thể chạy và vận động nặng lại được bình thường như trước. Lái xe số sàn đối với tôi giờ là 1 thử thách mỗi ngày đi làm và tối về nhà thật sự làm cho tôi đau nhức và mỏi mỗi đêm. Cũng 1 phần do chủ quan và công việc cuốn đi nên tôi cứ lần nữa ko đi khám, chính vì điều này mà sau này tôi đã thật sự ân hận không nguôi tới tận bây giờ. Chỉ đến khi quá đau ko chịu nổi và cảm thấy lo lắng về sức khoẻ của mình nên tôi quyết định đi khám! Cũng chỉ nghĩ chấn thương dây chằng hoặc hệ cơ vì chơi thể thao bình thường nên tôi chọn bệnh viện thể thao ở Mĩ đình nơi tôi có người nhà công tác ở đó.
HÀNH TRÌNH ĐI KHÁM!
Sau vài cuộc điện thoại trao đổi tình hình và hẹn ngày giờ cụ thể. Một sáng đẹp trời cái thằng tôi có mặt ở cổng viện lấy điện thoại gọi cho người thân ra đón. Công nhận là có người thân có khác, làm cái gì cũng nhanh. Cái này cccm ai đi khám hay đưa người thân đi khám bệnh quá rõ em ko kể nữa nhé.
Sau khi làm thủ tục và gửi gắm cụ thể tôi được 1 bạn bác sỹ còn rất trẻ ( chắc mới ra trường) dắt đi lên tầng chiếu chụp bắt đầu hành trình đi tìm sự thật cơn đau của mình! Đầu tiên là khám sơ qua huyết áp, tim mạch sau đó chụp xquang và siêu âm ổ khớp. Ở mỗi địa điểm khám tôi đều đc hỏi và trả lời về nguyên nhân và triệu chứng đau của tôi. Nói chung là đc gửi gắm có khác, rất nhanh và ân cần chu đáo! Công nhận là bệnh viện chuyên về thể thao và mới thành lập có khác! Sạch sẽ, trang thiết bị mới và hiện đại. Đội ngũ y bác sỹ có vẻ dễ chịu hơn so với các bệnh viện khác thì phải. Điều này thực tế trong suốt quá trình chữa bệnh hơn 2 năm qua của tôi đã đc kiểm chứng bằng thực tiễn. Kinh nghiệm đầy mình cccm nhỉ.
Rồi xong hết mọi thủ tục, giờ là ngồi đợi kết quả. Móc phone ra lượn fb tý nào!
Cũng không phải đợi lâu khoảng hơn 1 giờ sau tôi thấy bà cô tôi đi rất nhanh và phòng bác sỹ khám và chuẩn đoán. Qua cửa kính dù ko nghe rõ họ trao đổi gì nhưng qua nét mặt và cử chỉ tôi cảm thấy như có 1 điều gì đó ko ổn lắm nhưng vẫn tự trấn an mình yên tâm đê ko sao đâu. Chắc giề đã phải của mình! Một lúc sau bà cô mở cửa bước ra ra hiệu cho tôi đi theo về phòng siêu âm. Lần này là siêu âm lại và màu hẳn hoi nhé. Đến bây giờ tôi vẫn nhớ cô bé kỹ thuật viên siêu âm cho mình chắc khoảng ngoài 30 gì đó. Rất hóm hỉnh thậm chí còn trêu tôi khi tôi lúng túng cởi bỏ trang phục để siêu âm. Cũng chẳng tếu táo đc gì khi ngay lúc đó tôi thấy rõ sự căng thẳng và sửng sốt trên khuôn mặt cô bé khi nhìn vào màn hình siêu âm. Kết thúc tôi đi ra ngoài và đợi khá lâu thì người thân của tôi mới ra và đi về phòng của cô cũng với mớ kết quả khám từ sáng của tôi. Sau khi về phòng người thân của tôi trao đổi nhanh luôn với tôi là kết quả khám, chiếu chụp cho thấy tôi có 1 khối u rất to ở khớp háng và hiện khối u đã có kích thước 11x15 cm và xương đùi có biểu hiện đen rồi. Điều ngạc nhiên nhất của đội ngũ khám hôm đó là ko hiểu sao tôi vẫn có thể đi lại được. Sốc tập 1!
Sau khi trao đổi, để chắc chắn cô tôi gọi điện đến Trung tâm chuẩn đoán hình ảnh công nghệ cao ở 178 Thái Hà trao đổi với đồng nghiệp và gửi gắm tôi tới đo chiếu chụp và hội chuẩn lại. Tạm biệt cô mà trong lòng ngổn ngang bao suy nghĩ và câu hỏi. Thôi thì cũng tự trấn an mình chắc không sao đâu, có thể nhầm lẫn thì sao. Tới 178 Thái Hà vào làm thủ tục và ngôi đợi tới lượt mình. Công nhận trung tâm của tư nhân có khác, thủ tục nhanh gọn, sạch sẽ và ân cần. Sao bệnh viện công sau cổ phần ko làm đc điều này nhỉ. Giá cả hợp lý, phí dịch vụ ko cao. Lại lượn fb tý nào xem dân tình thế nào.
Sau khoảng 15' ngồi đợi thì được 1 bạn kỹ thuật viên ra mới thay đồ để vào chiếu chụp. Trung tâm tư có khác, quần áo có vẻ sạch sẽ, trang thiết bị máy móc hiện đại, mới, cơ sở vật chất sạch sẽ thơm tho. Thay đồ xong vào phòng chụp tôi đc thử phản ứng và tiêm thuốc để chiếu chụp cộng hưởng từ. Yêu cầu đặt ra là phải nằm bất động khoảng 30'. Bình thường thì ko sao nhưng khi cơ và xương đùi bị đau mà phải nằm bất động quả là 1 thách thúc với bất kỳ ai ko riêng gì tôi. Vật vã cố gắng mãi rồi cũng xong. Tiếp tục sang chụo lại xquang và siêu âm lại và thay đồ ra ngồi đợi kết quả. Ngồi đợi khoảng 30' thì thấy trong phòng kỹ thuật tất cả mọi người có mặt trong phòng túm lại xem 1 mãu phim chụp và bàn tán rất sôi nổi. 1 cảm giác lo lắng mơ hồ y như bên bệnh viện thể thao lại xuất hiện trong tôi. Bất giác thấy rùng mình và tự trấn an mình chắc ko phải mình rồi. Một lúc sau 1 kỹ thuật viên cầm kết quả chiếu chụp ra gọi tôi sang phòng trả kết quả. Đúng như lo lắng của tôi lúc đầu khi bạn ấy bắt đầu giải thích cho tôi mọi thứ. Kết quả cho thấy tôi có 1 khối u phát triển rất to và ở vị trí rất hiểm. Xương đùi bắt đầu đen có thể là di căn rồi. Bạn ấy tỏ ra rất ngạc nhiên khi biết tôi đi khám 1 mình và tự đi lại được. Vì với kết quả chiếu chụp và chuẩn đoán ban đầu này thì ko ai nghĩ tôi có thể đi lại đc nếu ko có sự trợ giúp hoặc có thế phải ngồi xe lăn. Sau 1 hồi trao đổi bạn ấy khuyên tôi để chắc chắn tôi nên sang bệnh viện K để khám lại vì tình hình của tôi rất nghiêm trọng! Thật sự khi đó tôi rất sốc và buồn. Bao suy nghĩ ngổn ngang trong đầu và sự lo lắng về 1 kết quả xấu làm cho tôi suy sụp. Tôi lặng lẽ lê bước ra khỏi cổng trung tâm mà thấy xung quanh mình như sụp xuống. Tôi rẽ vào 1 quán trà đá ngay cổng gọi 1 ly trà đá 1 cách vô thức và ngồi đó nhìn mọi người xung quanh mình. Biết bao suy nghĩ ngổn ngang, bao câu hỏi đc đặt ra mà tôi ko thể nào tìm đc câu trả lời. Lúc đó tôi thật sự chán nản.
Tôi ko biết mình đã ngồi đó bao nhiêu lâu nữa chỉ tới khi nhận biết rằng trời đã tối. Dù gì đi nữa thì cũng vẫn phải về nhà, phải đối diện với gia đình và thực trạng bệnh tình của mình. Lặng lẽ trả tiền và lê từng bước chân ra chỗ gửi xe lấy xe và về nhà. Quãng đường về nhà thật sự hôm này sao ngắn quá. Tôi sợ phải về nhà quá nhanh khi đó sẽ phải đối mặt với những người thân yêu trong gia đình mình với bao nhiêu câu hỏi thăm về kết quả buổi đi khám của tôi. Tôi ko biết phải đối diện với điều đó thế nào và phải bắt đầu từ đâu nữa. Thật sự bế tắc. Tôi phải làm sao đây?
Em mới đọc đoạn này thấy mắt cay.chúc cụ có nhiều sức khoẻ,nhiều nghị lực để chiến đấu
 

Rô-Ron

Xe điện
Biển số
OF-50460
Ngày cấp bằng
8/11/09
Số km
2,156
Động cơ
476,233 Mã lực
Chúc cụ chủ vững vàng tinh thần chiến đấu với bệnh tật nhé!
 

Long265

Xe tải
Biển số
OF-359423
Ngày cấp bằng
22/3/15
Số km
223
Động cơ
262,430 Mã lực
100 tuổi còn sợ chết nữa là
 

trauxanh

Xe lăn
Biển số
OF-321342
Ngày cấp bằng
28/5/14
Số km
14,247
Động cơ
427,801 Mã lực
Cụ chủ hãy đối diện với nó, thuyết phục và bắt nó phải thua mình...
Cuộc đời không phải là chốn dạo chơi, mà là một cuộc chiến. Phải chiến đấu!
Đầu tiên cứ phải bình tâm đã, rồi mới có thể tấn công. Chấp nhận không còn đường lùi, giờ chỉ có tiến thôi.
Nếu có thể, cụ tìm đọc cuốn "Tạng thư sống chết" để có được sự bình thản đối đầu, từ đó tăng tinh thần và ý chí chiến đấu, chiến thắng.
Chúc cụ chiến thắng!
 

xyzhuyxyz

Xe tăng
Biển số
OF-197012
Ngày cấp bằng
3/6/13
Số km
1,073
Động cơ
336,646 Mã lực
Chúc cụ luôn vững tinh thần trị bệnh.
Em biết bác Thành trên facebook có nhiều bài thuốc hỗ trợ điều trị ung thư thấy mọi người trong nhóm phản hồi khá tốt, cụ thử tham gia nhóm xem có giúp ích không nhé.

Đây là link group facebook: https://www.facebook.com/groups/rauthuocthanhmat/?fref=nf

Còn đây là bài viết tổng quát của bác ý, còn rất nhiều bài khác em thấy khá hay cụ tham khảo nhé.
Gợi ý cho mọi người tham khảo !

Đối với BN đang truyền hoá chất :
1- Bột thải độc :2-3 lần trong ngày , 2 thìa cfe /1 lần , dùng lúc đói . Tăng liều dùng ngày truyền và 2-3 ngày sau đó !
Công dụng : đào thải hoá chất ko cần thiết , chống mệt mỏi , hạ men gan và tăng miễn dịch !
Pha nước nóng lạnh hay đun lên uống đều được !

2-Khổ qua thóc dạng quả ( gói màu xanh ):
Sau ăn 30' nhai 1 gr ( chục mảnh nhỏ ) rồi uống nước vào , mỗi lần ăn 1/8-1/10 gói nhỏ bên trong !
Người HA cao hay bị tiểu đường dùng 1/8 gói Nhỏ một lần !
Người HA thấp thì dùng 4-5 mảnh /1 lần (0,5 gr)!
Công dụng : chặn đường huyết sau ăn , giúp hoá trị đạt hiệu quả cao . Rất Quan Trọng - ko được bỏ !

3- Gạo rang cháy : sau ăn 1 giờ uống một ly nước gạo rang (1 thìa phở hãm nước sôi 250-300 ml)!
Công dụng : chặn bớt protein sau ăn - giúp hoá trị hiệu quả cao !

Lưu ý : khổ qua và nước gạo rang dùng với mục đích ngắt dinh dưỡng nuôi tế bào ung thư một cách đột ngột - do đó tbk mới bắt hoá chất rất mạnh !
Bột thải độc , khổ qua và gạo rang phải được dùng liên tục trong những ngày truyền hóa chất !

4- Bạch hoa : một gói đun với 8 cốc nước uống bia , đun còn 4 cốc uống trong 2 ngày ! Uống lúc :9-10 giờ và 3-4 giờ !
Người thể trạng to khỏe có thể uống 1 gói /1 ngày !
Lưu ý : ngày truyền hoá chất và 2 ngày sau truyền ko dùng , sau truyền 2 ngày lại uống bạch hoa tiếp !
Công dụng : ức chế tbk phát triển !

Phần 1-2-3-4 cần thực hiện liên tục !

5-Cua đồng ăn sống : ngày ăn 5-10 con nhơ nhỡ !
Công dụng : khi hoá trị do HC độc hại dễ gây hại cho tủy và tủy ko sx hồng cầu , bạch cầu , tiểu cầu và cơ thể thiếu can xi bù đắp nên phải lấy can xi từ xương ! Cua đồng giúp giải quyết thiếu hụt can xi trong xương !
Lưu ý : xem các video về rửa cua , yêu cầu rửa sạch ( bỏ mai , yếm. , gạch và chỉ lấy thân cua - ngâm nước muối với rượu trắng 15-20' )!

6-Đông trùng hạ thảo : tuần ăn 2-3 lần !
Giúp tăng thể trạng và tăng tiểu cầu ( hoá trị sẽ làm giảm tiểu cầu )!
Ko lạm dụng dùng nhiều làm tiểu cầu tăng nhiều quá dẫn tới đông máu !

7-Thịt chó khoảng 50-70 gr cho vào dạ dày lợn khâu lại , cho thêm 1-2 miếng tam thất nhỏ : Đun cách thủy ăn tuần 2-3 lần ! Chú ý : Tam thất rất hay bị làm rởm !
Công dụng. : giúp tăng hồng cầu ( bị suy giảm khi hoá trị do tuỷ bị suy ko sx được đủ hồng cầu )!

8-Bột cóc : các BN K bị di căn hạch nên dùng -Hien Vinh Nguyen có nhiều kinh nghiệm về vấn đề này !

9-Mất ngủ : thằn lằn 2-3 con băm với thịt lợn ( bằng thịt thằn lằn ) hấp cách thủy ăn lúc 9-10 giờ tối !

10-Bị táo bón do HC thì dùng trà : Phan tả diệp- mua ở các hiệu thuốc đông y ( có chỉ dẫn luôn )!

11-Các BN K bị đi cầu ra máu : Dùng dừa lửa với cỏ mực ! Xem trong trang rau thuốc cách làm !

12- Trong thời gian hoá xạ BN bị đau đầu chóng mặt thì dùng :4 lady , 20-30 ml/1 lần !

13-Sau hoá hay xạ BN hay bị nhiệt trong miệng : Ngậm bồ ngót gai !
14-Đau răng sau khi hoá trị thì alo tôi nhé !
15-Đi ngoài liên tục ko dừng cũng alo tôi !

Các bạn bị K phổi nên nhờ tư vấn thêm của anh Minh Ha Vo !
Các BN K vú nên hỏi thêm Hien Vinh Nguyen !
Các BN K dạ dày thì hỏi thêm chị Liên ! 0982580186
 

Bino

Xe điện
Biển số
OF-68687
Ngày cấp bằng
19/7/10
Số km
2,807
Động cơ
459,265 Mã lực
Nơi ở
Nhà
Chúc cụ chủ bản lĩnh và vững vàng. Đó là một thử thách và cụ chắc chắn sẽ vượt qua.
 
Biển số
OF-383168
Ngày cấp bằng
17/9/15
Số km
987
Động cơ
252,281 Mã lực
Cụ chủ hãy đối diện với nó, thuyết phục và bắt nó phải thua mình...
Cuộc đời không phải là chốn dạo chơi, mà là một cuộc chiến. Phải chiến đấu!
Đầu tiên cứ phải bình tâm đã, rồi mới có thể tấn công. Chấp nhận không còn đường lùi, giờ chỉ có tiến thôi.
Nếu có thể, cụ tìm đọc cuốn "Tạng thư sống chết" để có được sự bình thản đối đầu, từ đó tăng tinh thần và ý chí chiến đấu, chiến thắng.
Chúc cụ chiến thắng!
Cuốn này và cuốn Tử thư Tây Tạng có phải là một ko cụ nhỉ?
 

Exelero

Xe hơi
Biển số
OF-17218
Ngày cấp bằng
10/6/08
Số km
128
Động cơ
509,264 Mã lực
Mong mọi điều tốt đẹp sẽ đến với cụ
 

Mecuabum

Xe tải
Biển số
OF-435649
Ngày cấp bằng
8/7/16
Số km
343
Động cơ
216,261 Mã lực
Tuổi
37
Em van chưa thấy cụ chia sẻ rõ lắm! CỤ chia sẻ đi thi mng mới biết ma chia se chu ạ
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top