- Biển số
- OF-77263
- Ngày cấp bằng
- 7/11/10
- Số km
- 2,871
- Động cơ
- 1,546,667 Mã lực
Cả đêm mất ngủ đọc tỉnh người, cám ơn cụ cchột
Đau ruột với cụ. Cụ mà có cảm hứng có khi cho ra tác phẩm để đời theo đúng nghĩa đen ấy chứMấy mùa thu trước, một hoàng hôn
Gặp lão pain hâm ở quán cồn
Cụ ấy khoe rằng: dân Ô ép
Riệu tài bia giỏi, chẳng bị nôn!
Cụ ấy thường hay gắp tiếp tôi
Thở dài những lúc thấy tôi ăn
Bảo rằng :"Miếng đới là ngon nhất
Cứ tưởng là tôi gắp lại chăng..."
Cụ ấy thường hay chém rất hăng
Rút súng AK bắn pằng pằng!
Tôi bảo: "Cụ ơi sao không gắp?
Ăn vào mồm mép bớt nói năng."
Cụ ấy lườm tôi: Lão biết không?
Pain tôi tháng Hổ lại năm Rồng
Nửa giây không chém và không uống,
Thì sinh năm đấy có phí không?
Tôi ngã ngửa ra, chết mẹ rồi!
Thảo nào mấy bác cứ doạ tôi
Rằng :"Ông Pain đấy tài ăn uống
Bia riệu cỡ mày, chấp gấp đôi!"
Thưở ấy nào tôi có hiểu gì
Lão này bia riệu chỉ tinh vi!
Bia chừng 3 cốc là ngắc ngứ
Riệu ước 5 hào đã đổ đi!
Tôi thế là tôi uống từ từ
Kệ lão hâm này chém lắc lư
Lão "A..." một tiếng là tôi uống
Lão "Ớ..." thì tôi gắp, hình như.
Từ đới, thu rồi thu lại thu
Bóng Pain tăm cá rất mịt mù
Chẳng còn gọi tôi đi ọp ẹp
Chắc ngán tôi rồi, cũng hình như!
Buồn quá, hôm nay vào Ô ép
Thấy đâu người cũ chém Ti gôn
Sắc hồng tựa trái tim tan vỡ
Và đỏ như ai, máu pha cồn.
Nếu biết rằng tôi uống khí nhiều
Trời ơi, ngày đấy dám còn điêu?
Có còn chém gió tài ăn uống
Bia riệu gì đâu? Có bún riêu!
T.T.Ch.
Cụ tìm hiểu xem, hình như có 1 appvn về làm thơ, cụ chỉ cần gieo vần một khác là nó sản xuất ra một đống, cụ chỉ việc chọn cho phù hợp với bối cảnh và tâm trạng của cụ thì phảiCác bác cho em hỏi trì độn một câu với. Em đọc thơ nhiều thì thấy hay, thi thoảng cũng muốn làm bài thơ nhét túi ra mộ đọc cho nó sang nhưng không tài nào làm nổi, cứ văn xuôi đếm chữ xuống dòng nghe không giống thơ tí nào cả. Vậy người thường như em đây muốn làm thơ có phải học nhiều không hay bắt buộc phải có năng khiếu cộng tâm hồn ạ?
Cụ chém quá đỉnh luôn! Vodka cụ mấy ly liền mà máy chỉ cho có mỗi ly không à!Mấy mùa thu trước, một hoàng hôn
Gặp lão pain hâm ở quán cồn
Cụ ấy khoe rằng: dân Ô ép
Riệu tài bia giỏi, chẳng bị nôn!
Cụ ấy thường hay gắp tiếp tôi
Thở dài những lúc thấy tôi ăn
Bảo rằng :"Miếng đới là ngon nhất
Cứ tưởng là tôi gắp lại chăng..."
Cụ ấy thường hay chém rất hăng
Rút súng AK bắn pằng pằng!
Tôi bảo: "Cụ ơi sao không gắp?
Ăn vào mồm mép bớt nói năng."
Cụ ấy lườm tôi: Lão biết không?
Pain tôi tháng Hổ lại năm Rồng
Nửa giây không chém và không uống,
Thì sinh năm đấy có phí không?
Tôi ngã ngửa ra, chết mẹ rồi!
Thảo nào mấy bác cứ doạ tôi
Rằng :"Ông Pain đấy tài ăn uống
Bia riệu cỡ mày, chấp gấp đôi!"
Thưở ấy nào tôi có hiểu gì
Lão này bia riệu chỉ tinh vi!
Bia chừng 3 cốc là ngắc ngứ
Riệu ước 5 hào đã đổ đi!
Tôi thế là tôi uống từ từ
Kệ lão hâm này chém lắc lư
Lão "A..." một tiếng là tôi uống
Lão "Ớ..." thì tôi gắp, hình như.
Từ đới, thu rồi thu lại thu
Bóng Pain tăm cá rất mịt mù
Chẳng còn gọi tôi đi ọp ẹp
Chắc ngán tôi rồi, cũng hình như!
Buồn quá, hôm nay vào Ô ép
Thấy đâu người cũ chém Ti gôn
Sắc hồng tựa trái tim tan vỡ
Và đỏ như ai, máu pha cồn.
Nếu biết rằng tôi uống khí nhiều
Trời ơi, ngày đấy dám còn điêu?
Có còn chém gió tài ăn uống
Bia riệu gì đâu? Có bún riêu!
T.T.Ch.
Kính cụ. Bài này em cũng thix. Đặt gạch ngồi hóng về tác giả ỢVừa có thớt khá hay về thân phận của T.T.Kh, tác giả của Hai sắc hoa Tigon vừa bị xóa. Em làm thớt này hóng các giai thoại về tác giả.
Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn,
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc,
Tôi chờ người đến với yêu đương.
Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Dải đường xa vút bóng chiều phong,
Và phương trời thẳm mờ sương, cát,
Tay vít dây hoa trắng chạnh lòng.
Người ấy thường hay vuốt tóc tôi,
Thở dài trong lúc thấy tôi vui,
Bảo rằng: “Hoa, dáng như tim vỡ,
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi!”
Thuở ấy, nào tôi đã hiểu gì
Cánh hoa tan tác của sinh ly,
Cho nên cười đáp: “Màu hoa trắng
Là chút lòng trong chẳng biến suy”
Đâu biết lần đi một lỡ làng,
Dưới trời đau khổ chết yêu đương.
Người xa xăm quá! - Tôi buồn lắm,
Trong một ngày vui pháo nhuộm đường...
Từ đấy, thu rồi, thu lại thu,
Lòng tôi còn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ...
Người ấy, cho nên vẫn hững hờ.
Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái ân lạt lẽo của chồng tôi,
Mà từng thu chết, từng thu chết,
Vẫn giấu trong tim bóng “một người”.
Buồn quá! hôm nay xem tiểu thuyết
Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
Nhưng hồng tựa trái tim tan vỡ.
Và đỏ như màu máu thắm pha!
Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
Một mùa thu trước rất xa xôi...
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã,
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi!
Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ,
Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu
Gió về lạnh lẽo chân mây vắng,
Người ấy sang sông đứng ngóng đò.
Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng,
Trời ơi! Người ấy có buồn không?
Có thầm nghĩ tới loài hoa... vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng?
Lượn lờ Gúc thì chỉ biết T.T. Kh là thi sĩ bí ẩn của phong trào Thơ mới (1930–1945), tác giả bài Hai sắc hoa ti-gôn nổi tiếng. Nhiều người đã suy đoán lai lịch thật của T.T.Kh. nhưng chưa có giả thuyết nào thuyết phục được công chúng.
Sau khi truyện ngắn Hoa ti-gôn của Thanh Châu đăng năm 1937 trên Tiểu thuyết thứ bảy (Hà Nội), toà soạn nhận được hai bài thơ, do một thiếu phụ trạc 20, dáng bé nhỏ, thuỳ mị, nét mặt u buồn, mang đến gửi cho chủ bút, ký tên T.T.Kh., xin đăng báo. Báo này đăng hai bài thơ đó và xin tác giả cho địa chỉ nhưng tác giả từ chối. Sự việc rắc rối là trong khi tác giả T.T.Kh. im lặng thì một vài nhà thơ đương thời như Nguyễn Bính, Thâm Tâm đã sáng tác các bài thơ hưởng ứng trong đó dường như có biết, thậm chí có dính líu với đời tư người này từ trước (Cô gái vườn Thanh của Nguyễn Bính, Màu máu ti-gôn của Thâm Tâm). Từ đó, những lời đồn đại về T.T.Kh. càng có thêm nhiều dị bản.
T.T.Kh. chỉ đăng 4 tác phẩm rồi bặt danh:
- Hai sắc hoa ti-gôn (1937)
- Bài thơ thứ nhất (1937)
- Đan áo cho chồng (1937)
- Bài thơ cuối cùng (1938)
Á á...Mấy mùa thu trước, một hoàng hôn
Gặp lão pain hâm ở quán cồn
Cụ ấy khoe rằng: dân Ô ép
Riệu tài bia giỏi, chẳng bị nôn!
Cụ ấy thường hay gắp tiếp tôi
Thở dài những lúc thấy tôi ăn
Bảo rằng :"Miếng đới là ngon nhất
Cứ tưởng là tôi gắp lại chăng..."
Cụ ấy thường hay chém rất hăng
Rút súng AK bắn pằng pằng!
Tôi bảo: "Cụ ơi sao không gắp?
Ăn vào mồm mép bớt nói năng."
Cụ ấy lườm tôi: Lão biết không?
Pain tôi tháng Hổ lại năm Rồng
Nửa giây không chém và không uống,
Thì sinh năm đấy có phí không?
Tôi ngã ngửa ra, chết mẹ rồi!
Thảo nào mấy bác cứ doạ tôi
Rằng :"Ông Pain đấy tài ăn uống
Bia riệu cỡ mày, chấp gấp đôi!"
Thưở ấy nào tôi có hiểu gì
Lão này bia riệu chỉ tinh vi!
Bia chừng 3 cốc là ngắc ngứ
Riệu ước 5 hào đã đổ đi!
Tôi thế là tôi uống từ từ
Kệ lão hâm này chém lắc lư
Lão "A..." một tiếng là tôi uống
Lão "Ớ..." thì tôi gắp, hình như.
Từ đới, thu rồi thu lại thu
Bóng Pain tăm cá rất mịt mù
Chẳng còn gọi tôi đi ọp ẹp
Chắc ngán tôi rồi, cũng hình như!
Buồn quá, hôm nay vào Ô ép
Thấy đâu người cũ chém Ti gôn
Sắc hồng tựa trái tim tan vỡ
Và đỏ như ai, máu pha cồn.
Nếu biết rằng tôi uống khí nhiều
Trời ơi, ngày đấy dám còn điêu?
Có còn chém gió tài ăn uống
Bia riệu gì đâu? Có bún riêu!
T.T.Ch.
Em tặng bác bài này của cụ Yến Lan, tâm trạng của đàn ông yêu cmn nhầm một cô đã có sắp đặt trước, vụ này thì nhiều anh trong chúng mình dính, chắc là tâm trạng có thể hiểu được:Hồi còn trẻ em đọc thơ của TTKH em thấy hình ảnh của một người con gái với tình yêu dang dở và đớn đau. Sau này khi trải qua dăm bảy mối tình, rồi có vợ... thì khi đọc thơ của TTHK em lại thấy hình ảnh một người đàn bà ngoại tình tư tưởng Em ngưỡng mộ thơ của TTKH và thành thật chia buồn với chồng của người thi sỹ tài năng này, hẳn là cụ ấy cũng vô cùng đau khổ
Trộm vía! Đố lão Pain: T.T.Ch là giề?Á á...
Chỉ có dăm người được kiến riêng
Những lúc bác chuot08 đi gặp Tiên
Bài thơ thi nhậu nay rao bán
Cho khắp người đời thóc mách xem.
Là giết đời nhau đấy biết không ?
Dưới đống chai cốc tiếng ly rung.
Nhường anh, tôi trước 15 cốc
Là chút dư hương, nhậu tới cùng.
Từ nay Chuột nhớ ráng hơn xưa
Và em vẫn chấp trước một bình.
Những cốc bia nồng, hừ! đã ghét
Thì đem mà đổi lấy hư vinh
Lượn lờ Gúc thì chỉ biết T.T. Ch là thi sĩ bí ẩn của phong trào Thơ đấu diệu ( OF 2016), tác giả bài Khoe Tu bia. Nhiều người đã suy đoán lai lịch thật của T.T.Ch. nhưng chưa có giả thuyết nào thuyết phục được công chúng.Trộm vía! Đố lão Pain: T.T.Ch là giề?
2 ông trên về trước, chứ em lòi cả kèn tây!
Hì, trời sang Thu nên lòng người cũng mềm đi chút cụ ơiE tưởng cụ Pain chuyên bên thớt thuỷ quân, hoá ra cụ cũng văn thơ lai láng phết nhề
Lan man! Em bật mí nầy:Lượn lờ Gúc thì chỉ biết T.T. Ch là thi sĩ bí ẩn của phong trào Thơ đấu diệu ( OF 2016), tác giả bài Khoe Tu bia. Nhiều người đã suy đoán lai lịch thật của T.T.Ch. nhưng chưa có giả thuyết nào thuyết phục được công chúng.
Sau vài trận thảm bại bia diệu những năm 2012-2016 trên Tiệc Chi bộ cũng như vài quán cồn (Hà Nội), thớt Hai sắc hoa Ti gôn nhận được bài thơ, do một trung niên trạc 40, dáng bé nhỏ, nét mặt u buồn, đêm hôm trộm đăng " khiêu khích" chủ thớt, ký tên T.T.Ch.
Sự việc rắc rối là trong khi tác giả T.T.Ch. bỏ chạy thì một vài nhà thơ đương thời như Loe_hờ lú ,....đã sáng tác các bài thơ mang âm hưởng Hương cảng. Từ đó, những lời đồn đại về T.T.Ch. càng có thêm nhiều dị bản.