Đặc trưng của kẻ chợ thôi ! Thực sự dân HN gốc bao nhiêu đời cũng chả nói lên điều gì, quan trọng ở con người vẫn phải là yếu tố có học hành, có sự giáo dục của truyền thống gia đình họ tộc.
Như ông nội và ông ngoại anh ( ông ngoại sinh năm 1897, ông nội thì 1905) cả 2 đều xuất xứ ở quê, ông ngoại quê Duy Tiên- Hà Nam còn ông nội là Chùa Thầy -Hà Tây. Những năm giữa 193x cả 2 đều là giáo học, ông nội a thì thày đồ ở làng Ngọc Hà, còn ông ngoại a thì dạy nghề cho master ở trường kỹ nghệ Đông Dương, sau thành Trường Kỹ Nghệ HN ở số 2 Quang Trung. Thời bao cấp, ta có đội ngũ thợ cả cực kỳ lành nghề, xếp hạng 7/7 thì đa phần học từ trường của ông ngoại anh. Cụ nhạc sĩ Phạm Duy cũng học ở trường ông ngoại a cuối những năm 193x.
Thời đó dân ta chủ yếu vẫn đi chân đất, nhưng đã có những sách về lý thuyết cơ bản của động cơ 4b, cách bảo dưỡng xử lý các pan bệnh cơ bản của ô tô, thì quả là khá lạ lẫm.
Đây là quyển sách ông ngoại a khi về hưu viết, cụ ngồi gõ bằng máy đánh chữ, sách xuất bản lần thứ 2 năm 1956, nhưng lần 1 vào quãng thời gian 1953:
Đây là sổ hưu của ông ngoại a, khoảng 3700 đồng Đông Dương, quy ra vàng cũng khơ khớ, khoảng 7 lượng.