Hị hị..! Kệ cụ.!. Nó xấu ..! Cụ ak! Êm có dùng tay thả thính đâu mờ lo..!Sơn lại cái móng tay cho đệp đê
Hị hị..! Kệ cụ.!. Nó xấu ..! Cụ ak! Êm có dùng tay thả thính đâu mờ lo..!Sơn lại cái móng tay cho đệp đê
Có cái gì hay hay thơm thơm mự thả e cí mồHị hị..! Kệ cụ.!. Nó xấu ..! Cụ ak! Êm có dùng tay thả thính đâu mờ lo..!
Trình Sherlock của mợ cũng chỉ mới nghiệp dư thôi. Em dẫn chứng: Chỉ cần có móng tay (không hẳn phải dài) và cái gì đấy tương tự gói xôi (bánh mì cắn dở của mợ chẳng hạn) là có thể liên tưởng bài hát rồi.hệ hẹ..! cụ nầy chắc sinh thời vào thời chiến..! ăn mặn.! tiền hào, thời đó để móng tay dài..! Lại còn có chấy.! Thời nay đố cụ thấy chấy nó hình gì đới.! mà móng tay giờ ai để dài đâu.! Cụ nầy đeo kính thêm đi ốp đê..!
Có chỗ chi cho lăng em thấy tốn kém và đắt nhất, tính hồi giờ tỉ đô chứ chơi à.Hà Nội đất là đắt nhất hành tinh là chuẩn rồi,tình người thì còn nhiều nhưng mợ trẻ chưa nhìn nhận được thôi !
Răng hơi xấu, cắn hơi nham nhở, Mợ nhớ đi khám nha sĩ thường xuyên hơn nhéGiữa Hà Nội rộng lớn như thế,nhưng không biết đi về đâu để cảm thấy an toàn,Giữa biển người mênh mông như thế ,nhưng chẳng thể nào tìm được một người để có thể tin tưởng.Giữa những nỗi buồn cứ chạy dài chạy mãi ,không có lấy một niềm vui lóe lên giữa mênh mông những suy tư trong một buổi chiều đông.Giữa những đêm cô đơn.Ta nhận ra ta cô đơn nhưng lại không dám yêu,vì sợ những nỗi buồn cứ đuổi theo ta mặc cho thời gian trôi vẫn không hề phôi pha..!và giữa muôn vàn sự lựa chọn,vì sao ta lại chọn nỗi buồn khi mà niềm vui cũng không hề quá khó?bởi..! Hà nội cái gì cũng rẻ,, chỉ có đắt mỗi Tình Người thôi..!
Mợ mới thở dài một cái mà các cụ đã ồn ào hỏi thăm thế kia, làm thao mà mợ lại còn chê tình người nó đắtGiữa Hà Nội rộng lớn như thế,nhưng không biết đi về đâu để cảm thấy an toàn,Giữa biển người mênh mông như thế ,nhưng chẳng thể nào tìm được một người để có thể tin tưởng.Giữa những nỗi buồn cứ chạy dài chạy mãi ,không có lấy một niềm vui lóe lên giữa mênh mông những suy tư trong một buổi chiều đông.Giữa những đêm cô đơn.Ta nhận ra ta cô đơn nhưng lại không dám yêu,vì sợ những nỗi buồn cứ đuổi theo ta mặc cho thời gian trôi vẫn không hề phôi pha..!và giữa muôn vàn sự lựa chọn,vì sao ta lại chọn nỗi buồn khi mà niềm vui cũng không hề quá khó?bởi..! Hà nội cái gì cũng rẻ,, chỉ có đắt mỗi Tình Người thôi..!
Ka ka ka, Đúng chõ này nó nhiều cụ nhể.Mợ mới thở dài một cái mà các cụ đã ồn ào hỏi thăm thế kia, làm thao mà mợ lại còn chê tình người nó đắt
Cái biệt hự phía trước kia đắt nhất. Cố mãi, cố mãi ứ mua được.Giữa Hà Nội rộng lớn như thế,nhưng không biết đi về đâu để cảm thấy an toàn,Giữa biển người mênh mông như thế ,nhưng chẳng thể nào tìm được một người để có thể tin tưởng.Giữa những nỗi buồn cứ chạy dài chạy mãi ,không có lấy một niềm vui lóe lên giữa mênh mông những suy tư trong một buổi chiều đông.Giữa những đêm cô đơn.Ta nhận ra ta cô đơn nhưng lại không dám yêu,vì sợ những nỗi buồn cứ đuổi theo ta mặc cho thời gian trôi vẫn không hề phôi pha..!và giữa muôn vàn sự lựa chọn,vì sao ta lại chọn nỗi buồn khi mà niềm vui cũng không hề quá khó?bởi..! Hà nội cái gì cũng rẻ,, chỉ có đắt mỗi Tình Người thôi..!