[Funland] Góc khuất cuộc đời!

duyson_bacsy

Xe buýt
Biển số
OF-28660
Ngày cấp bằng
8/2/09
Số km
706
Động cơ
490,243 Mã lực
Nơi ở
Tổng đài 1088
Em cũng chẳng hiểu ngày đấy súng cũng nhiều nên các cụ kô quan tâm hay sao ý, hồi bé em mở ngăn kéo thấy ngay khẩu súng lục của ông chú, sợ quá đóng ngay ngăn kéo vào, híc hồi đấy mà nghịch dại thì ...
Thời chiến tranh súng đạn luôn sẵn cụ ạ!Cháu là lính quèn mà năm 1987 còn mang súng và vô số đạn về bắn nhân dịp Tết cơ!

 

Da xong

Xe tăng
Biển số
OF-115912
Ngày cấp bằng
7/10/11
Số km
1,055
Động cơ
396,272 Mã lực
Nơi ở
hội võ thuật và mọi nẻo đường
Chỉ còn lại Nó, K cận, anh D đen cả ba là không sao ngủ được ngồi hút thuốc trầm ngâm, chẳng ai nói với ai gì cả, tiếng dế kêu thì cứ rả rích lẫn với tiếng ếnh ương trong cái không khí đêm tĩnh mịch đến tuyệt đối ở bãi vàng cho nó cảm giác nghe thấy cả tiếng tim mình đang đập. Cứ thế thôi hết điếu này đến điếu khác ba người ngồi cạnh nhau mà mỗi người một luồng xuy nghĩ và có lẽ không ai muốn phá vỡ sự tĩnh mịch cả.
- Giờ ông sơ bộ kế hoạch của ông đi. anh D đen nói với K cận. Nhưng nói trước là nếu ông nhắm đến dân đào hoặc ảnh hưởng đến anh em tôi là không được đâu.
- Tôi biết rồi, việc này chỉ nhắm đến bọn nậu gom hàng mà thôi, với dân đào chỉ có lợi chứ không mất gì ông yên tâm đi. K cận lên tiếng.
- Giờ tôi cần một khu đất nằm ở một chỗ tương đối trung tâm nhưng phải khuất để thực hiện, ông cắt cho tôi mượn khoảng 1 tháng được không.
- Việc đấy thì đơn giản không vấn đề, ông cần gì nữa cứ nói luôn đi.
- Ông cho tôi vài thằng đệ đào và 1 thằng chủ hầm cùng nhân công để thực hiện, các việc khác cứ kệ tôi, ông vẫn thu phế từ khu vực này như bình thường, các người của ông yên tâm là tôi sẽ đối sử như anh em.
Thế là kế hoạch và thương thảo giữa các bên đã xong, phi vụ lọ mứt Bồ Hòn của dân xã hội dành cho dân buôn một lần nữa lại được dựng nên.
- Anh ơi cho em mở thêm mấy hầm được không ạ, bọn em hơn tháng nay vẹo quá ạ. Tiếng thằng X xin mở hầm mới nằn nì anh D đen.
- Hầm hầm cái gì, chúng mày vẫn còn đang nợ đầm người ta kia kìa còn mở thêm thì lấy đâu ra tiền trả hả. Chừng mắt anh D đen lên tiếng.
- Em tìm được người đồng ý cho vay để làm tiếp rồi nên mới giám xin anh, mấy hôm nay bọn nậu nó gắt quá làm em không thể làm gì được nữa. Trình bầy bị bọn gom hàng phá vì vay tiền mà không trả hàng thằng X cố nài nỉ trình bầy thêm.
- Thằng nào giám không cho mày làm hả. Thằng H con đâu ra tao bảo. Nổi giận đùng đùng anh D đen quát.
- Dạ em đây ạ, có việc gì vậy anh.
- Thằng X nó bảo nậu không cho làm ở bưởng mày là sao, chúng mày định phá bãi và luật phải không hả, hả, hả. Cứ mỗi câu hả là một cái đạp khiến cho thằng H con dúi dụi không còn kịp nói nữa.
- Mày đi gọi tất cả những thằng nậu lại đấy tao xem nó mặt mũi sao mà định phá bãi nào.
Thế là cả bãi nhốn nháo, từ một việc là đào không có vẹo gì cả dân khai thác, không dưng bọn nậu bị kéo vào cuộc. Chưa đầy 30 phút sau hơn 20 thằng nậu bãi vàng đã bị tập hợp trước lán của D đen.
Đứng ở mỏm đất ngay cửa lán anh D đen chỉ tay vào mặt từng thằng nậu:
- Đây là bãi vàng do tao lập ra và quản lý, vừa là tạo công ăn việc làm cho người địa phương nhưng cũng là nguồn sống của chúng mày. Tất cả mọi hoạt động trong phạm vi bãi vàng này là do tao quyết định, giờ thằng này (giơ tay chỉ thằng X vẫn còn đang rúm ró một góc) nói chúng mày không cho nó làm là sao hả.
Sợ đến xanh mặt cả bọn nậu không thằng nào dám ho he một câu nhỏ.
- Việc chúng mày cho nhau vay vốn để làm là hợp tác làm ăn, lúc nọ lúc kia. Giờ thằng X đang đen thì phải để nó làm tiếp mới có cơ trả chứ giết nó giờ có ra tiền không. Thằng X đâu chỉ tao thằng nào không cho mày làm.
- Dạ anh T tọi ạ, anh ý nói thu hầm của em nếu không trả nợ tiền vay mua hàng cho anh em nhân công ạ.
- Thằng T tọi ra đây, mày muốn thu hầm của nó gán nợ đúng không.
- Dạ em .... em ..... chỉ dọa nó để nó gắng làm thôi chứ đã giám làm gì đâu ạ, có H con biết đây ạ. Thằng T tọi lắp bắp không nên lời.
- Hôm nay tao công bố thằng X giao ngay hầm cho thằng T tọi cho tao. Thằng T tọi sẽ được khai thác hầm thằng X trong vòng 1 tháng, sau 1 tháng tao thu hồi rồi quyết định sau.
- Thằng X từ mai chuyển sang ngay hầm bên cạnh tao cho mở 3 cửa, tao sẽ cung cấp cho mày gạo, dầu và các thứ khác để anh em làm, hàng ra sẽ chia theo phần trăm.
- Đây là lần cuối cùng tao cảnh cáo cả bãi là hợp tác làm ăn các bên cùng có lợi, thằng nào định phá luật thì: Vút, goạt cả cái cây gỗ trống lán to như bắp tay bị con dao kiểu như phay ba lan chém đứt ngang đổ gục. Cứ nhìn đấy riêng tao đã nói là làm.
 

Da xong

Xe tăng
Biển số
OF-115912
Ngày cấp bằng
7/10/11
Số km
1,055
Động cơ
396,272 Mã lực
Nơi ở
hội võ thuật và mọi nẻo đường
Thời chiến tranh súng đạn luôn sẵn cụ ạ!Cháu là lính quèn mà năm 1987 còn mang súng và vô số đạn về bắn nhân dịp Tết cơ!

EM thề với cụ là nói hoành tráng thê thôi chứ thật 100% là em cùng hơn 7 đồng chí đi sa pa chơi, toàn dân lính và công an hết hết mỗi thằng một khẩu cung fbăng đạn đầy chặt. Đang đi lên cầu mây gập ngay con rắn trên cành cây cách khoảng 10m, ông nọ hè ông kia ra oai bắn cứ doành doành hết cả băng cuối cùng con rắn thản nhiên bỏ đi, chắc nó che miệng cười chúng mày bắn vớ vẩn quá.
Ứ chúng. hehhe
 

Da xong

Xe tăng
Biển số
OF-115912
Ngày cấp bằng
7/10/11
Số km
1,055
Động cơ
396,272 Mã lực
Nơi ở
hội võ thuật và mọi nẻo đường
Thế là mọi việc đã được vua bãi xử lý rất công bằng và nhanh chóng chẳng cần pháp luật hay chính quyền mà lợi ích người lao động vẫn được đảm bảo đến cùng. Có lẽ D đen là người vua bãi đặc biệt nhất mà nó từng biết. Xuất xứ là bộ đội thực sự nó khác rất nhiều khi đi lê từ dân xã hội.
Thế rồi bắt đầu từ ngay hôm sau thằng X mở 3 cửa hầm sát ngay cạnh 3 cửa hầm cũ mà nó buộc phải giao cho thằng T tọi. Được bơm hàng cả 6 hầm đào như chưa bao giờ đào vậy, khối lượng đất đá chúng nó chuyển ra để đãi nhiều hơn bất cứ bưởng nào ở cả bãi này.
Một đằng cứ đào và hy vọng, vượt qua cái hy vọng của người lao động hình như chưa đến số hay sao vậy mà mãi vẫn chẳng thấy vàng đâu, đã hơn 10 ngày rồi. Tất cả 6 hầm của thằng X và T tọi chán nản dâng lên cao cực độ, thậm chí dân đào cũng đã muốn bỏ sang hầm khác chấp nhận cho chủ hầm nợ tiền và đòi sau vậy.
Ngày 13 từ hầm số 1 của T tọi sau khi kiểm tra sàng đãi thằng T tọi như không tin ở mắt mình nữa, có vàng, hầm nó bắt đầu đào thấy vàng rồi. Không nhiều nhưng đủ để nó hy vọng là sắp đến khi gặt hái.
Ngày 15 tiếp tục hầm số 2 thằng T tọi và 1 hầm của thằng X đều thấy có vàng. Do cả 6 cửa hầm đầu nằm cạnh nhau vì vậy việc thằng nào làm được nhiều hưởng nhiều khiến chúng nó bắt đầu làm ca đêm, cả khu vực 6 hầm làm việc liên tục 24/24 tiếng.
Đến này 18 thì cả 6 hầm đều gập vỉa, theo nhận định đây là một vỉa tương đối lớn và nó nằm dọc theo cả sườn đồi khiến cho cả 6 cửa hầm đều cắt qua.
- Này ông để hàng lại cho tôi đi, thằng T tọi nói với X.
- Tôi cũng muốn vậy lắm nhưng việc này do anh D quyết định.
- Thì suốt hôm nọ anh D cũng đã thu đủ rồi cồn gì, ông xem có bớt được tý nào vừa là thêm ngoài tý cho anh em vừa là bù thiệt hại cho tôi giai đoạn trước. Thằng T tọi vẫn cố
Thế rồi cái tình anh em giữa thằng X với anh D cũng không vượt được qua lòng tham, nó đồng ý sẽ cấu một phần để bán lại cho thằng T tọi. Nhưng cả hai thằng đều không hiểu việc mua bán đã rơi vào tầm soi của Nó và cũng không nằm ngoài dự tính của kế hoạch khi lòng người bị đánh trực tiếp bằng Vàng.
Thế là 1/4 lượng vàng được đãi ra bị thằng X dấu nhẹm và dấm dúi bán cho thằng T tọi. Như hai ngày trước hôm này tranh thủ giờ ăn tối thằng X lại vượt suối ra ngoài ăn và tranh thủ mua luôn ít riệu, chè và thuốc lào về cho thợ làm đêm. Mấy hôm nay để có sức làm đêm mỗi suất ăn còn được nó thêm bằng 2 quả trứng lòng đào nữa.
- Hầng đâu ông hôm nay được nhiều không. Giọng thằng T tọi thì thào.
- Hàng đây, cái vỉa này khủng quá mà số ông D son quá tôi làm mãi thì không sao giờ ông ý nhẩy vào thì va vỉa, đúng mình số c.hó.
Luồn tay vào bụng thằng X rút ra gói vàng cám thó riêng ăn mảnh trao cho thằng T tọi.
Bốp, bốp. Nguyên một cây gỗ vụt ngay tay thằng X khiến nó rơi gói tưởng gẫy tay mà rơi gói vàng ngay xuống đất.
Sự việc nhanh khiên cho cả hai thằng T tọi và X bất ngờ. Theo phải xạ thằng T tọi nhao người định chộp túi vàng thì một con lệnh lạnh ngắt đã di sát cổ rồi
- Mày nhúc nhích là tao sẽ xiên ngay, việc này không có thử. Nói như rít qua hàm răng nghiến chặt Nó cất giọng lạnh băng.
Lúc này thằng X đã ngã ngồi xuống đất rồi, nó bống chồm lên định phản kháng thì liên tiếp ăn hai phát đá thẳng ngay vào mặt khiến tiếp tục lộn đi vài vòng. Túi vàng vẫn nguyên dưới đất bởi mọi người vẫn mãi đánh nhau.
Thằng T tọi vừa bị khống chế bởi con lệnh kè kè bên cổ và một gọng kìm siết chặt vào cổ khiến nó cứ ặc ặc mà không sao kêu được. Thằng H nhanh chóng soát người thằng T tọi thu luôn túi vàng và phần tiền còn lại của T tọi.
Rời cổ thằng T tọi Nó nhao tay chộp túi vàng, không ngờ thằng T tọi cực kỳ nhanh nhẹn và bản lĩnh, khi không còn bị xiết cổ nó lập tức lăn người và đá thẳng ngay vào tay cầm còn lệnh của nó khiến cho cả con lệnh bật ngược trở ra may mà chưa tuột khỏi tay, nó dướn người định lao lên đâm với thì
 

Da xong

Xe tăng
Biển số
OF-115912
Ngày cấp bằng
7/10/11
Số km
1,055
Động cơ
396,272 Mã lực
Nơi ở
hội võ thuật và mọi nẻo đường
Bốp, nguyên một viên đá chắc cũng bằng nắm tay táng chéo ngay vào bên trái đầu khiến nó bật ngược lại phía sau. Máu phụt ra và loang đầy trên nửa mặt bên trái cùng cái áo khoác ngoài
Lúc này định hình lại thằng X mới biết không phải người của anh D đen mà là vài thằng lạ hoặc, biết là bị cướp hàng nó lập tức vùng lên với con lê sáng loáng lao về phía trước quyết được ăn thua đủ.
Pằng. Phát đạn chát chúa xé tan cả sự tĩnh mịch và bình yên của không gian ven bãi sát rừng. Viên đạn cầy nát đất ngay sát chân thằng X khiến nó sững người lại, nhưng nhờ phát đạn này mà anh D đen mới biết.
Chẳng hiểu sao rất nhanh là năm bẩy bóng người đệ anh D đen đã có mặt rồi, tiếng lên quy lát rôm rốp khắp nơi rồi
Pằng, pằng, pằng liên tiếp là vài phát chỉ thiên và giọng nói ồm ồm cất lên:
- Tất cả đứng im, thằng nào nhúc nhích tao bắn nát xác. Đúng giọng của D đen
- Chúng mày làm gì ở đây, định phá nơi làm ăn của tao phải không.
Im lặng bao trùm lên tất cả, chỉ còn lại là tiếng bước chân lạo xạo trên đất mà thôi. Cả tốp người gồm Nó, thằng T, thằng H, thằng P cùng thằng X và T tọi giờ như những bức tượng bất động dưới họng súng của quân anh D đen.
Dưới lệnh của anh D đen chúng nó bị oánh đến ngất xỉu và lôi ngược vào trong bãi. Cả 6 thằng thì trói giật cánh khửu vào 6 cái cây bạch đàn thành một hàng ngang cho đến sáng hôm sau.
Khoảng 7h sau khi ăn sáng xong thì anh D đen bắt đầu tập trung bãi để sử lý cả 6 thằng tối hôm qua. Khác rất nhiều theo kiểu ở bãi đá, việc ở bãi vàng dưới sự cai quản của anh D đen được giải quyết rất có trình tự và kỷ luật rõ ràng. Phải thừa nhận anh không thuộc tuýp người là dân Xã Hội.
- Tại sao chúng mày đánh nhau ở đấy, không còn trong bãi nhưng ảnh hưởng đến bãi, có phải chúng mày định phá bãi không.
- Dạ em ra mua đồ cho anh em và bị mấy thằng này cướp ạ. Thằng X lên tiếng.
- Em chỉ vô tình gập thằng X ở ngoài đấy mà thôi, thấy chúng nó đánh cướp người trong bãi nên em chỉ nhẩy vào can ạ.
- Mày có vẻ tốt nhỉ. Bốp nguyên dấu bàn chân của anh D đen in trên mặt khiến thằng T tọi im bặt và mồm thì toe toét máu.
- Anh có làm gì thì em cũng chấp nhận thôi, bọn em vào đây để đầu quân cho anh, cũng như xin cửa làm ăn. Xẩm tối bọn em ra ngoài ăn và qua xóm (xom là các quán ăn, uống và bán hàng cho thợ đào của bãi) thì vô tình gập hai thằng này đang dấm dúi bán chộm vàng từ hầm của anh, chúng em định ra tay cướp lại và sẽ báo anh ạ. Bốp cũng ăn một cái đá giữa ngực khiến cho nó như tắc thở không còn đủ sức mà cất thêm lời nữa.
 

Da xong

Xe tăng
Biển số
OF-115912
Ngày cấp bằng
7/10/11
Số km
1,055
Động cơ
396,272 Mã lực
Nơi ở
hội võ thuật và mọi nẻo đường
- Tại sao chúng mày cướp hàng của nó và cướp cái gì. Cảm nhận cái lạnh đến ghê người từ nòng súng đang gí sát vào đầu nó hiểu mình cần phải tỉnh táo và bình tĩnh hơn bất cứ lúc nào.
- Nói thực là theo anh thằng X có thể từ đâu có được túi vàng cám này ạ nếu không phải là nó lấy từ hầm của anh. Nếu anh không tin thì em cũng đành chịu thôi ạ. Nó từ từ trả lời từng câu cố gắng sao cho rõ ràng nhất có thể.
Cứ từ từ nó khai ra thật thành khẩn việc thằng X ăn cắp hàng và bán cho T tọi và chúng nó cướp thế nào với lý lẽ rất xã hội và cũng rất dễ nghe.
Theo đó vừa là xin vừa là phân tích cùng các anh em nói vào nó cũng được anh D đen cho một đặc ân là tha cho về xuôi nhưng câm từ này bước chân vào bãi, làm ăn hay làm gì đều bị cấm hết.
Thằng X bị đuổi khỏi bãi cấm tuyệt từ nay quay lại, vì thời gian cống hiến cho bãi đã lâu nên được châm chước
Riêng thằng T tọi bị thu toàn bộ vàng cùng tiền, hàng tất cả những gì có trên bãi, cắt một gân chân phải và đuổi về xuôi cấm tuyệt từ nay bước chân vào bãi, việc này để lại cái tên T thọt ở thành phố Thái Nguyên thời sau cũng làm nên một tên tuổi ở đất này.
Đến đây chúng nó dời bãi và cũng xong vai trò trong vở kịch, để lại 8 thằng còn lại vẫn tiếp tục nằm trong bãi để thực hiện các bước tiếp theo
Sau này K cận kể lại sau khi chúng nó rời bãi thì thông tin về vỉa vàng khổng lồ từ 6 hầm đã lan ra toàn bãi khiến cho các nậu phát ngốt lên. K cận cùng T bạc, T điên làm màn đấu giá mua hầm đẩy giá vỉa lên chót vót. Cùng theo đó nậu của khu bị cuốn theo và cuối cùng là
- K cận mua 2 hầm, T bạc mua 1 hầm, 3 hầm kia là ba thằng còn lại chủ nậu mua.
- Nhận lệnh từ anh D đen và hàng từ K cận, quân gài hàng vẫn tiếp tục trộn hàng vào khi đãi đến hơn 7 ngày sau khiến cho bọn kia quyết định thông qua anh D đen áp lực bằng cách không cung cấp lương thực, thực phẩm buộc K cận và T bạc phải bán hầm lại cho 3 thằng kia, lượng vàng vẫn được bơm vào đến 15 ngày và rút dần đi sau khi chúng nó bán xong hầm và đi khỏi bãi vàng. Việc này làm cho cả 6 hầm này như gập vỉa dở mà thôi và khiến cho 3 thằng chủ nậu đấy khuynh giả bại sản luôn nhưng vẫn nghĩ đây là số đen do gập vỉa dở và vẫn không biết rằng toàn bộ đây chỉ là một màn kịch mà thôi.
Sau vài tháng bãi vàng bị truy quét, anh D đen kéo quân sang bãi khác và đúng độ với K thọt, sau một trận khốc liệt thì K thọt bị xoá sổ những băng anh D đen cũng tiếp tục bị truy quét và dạt về Ha Nội, gập lại anh K cận được tư vấn anh D đen lại quay lên cầm bưởng trong bãi đá Lục Yên rồi đi buôn vàng và đá quý. Hiện giờ anh đang là doanh nhân kiểu mẫu và định cư luôn ở Yên Bái.
Đây cũng là phi vụ cuối cùng ở bãi đá quý, vàng của chúng nó, sau khi không di bãi nữa thì phi đội cũng tự tan dã và mỗi anh em lại đi theo một hướng khác nhau nhưng đều trả giá hết
- K cận đã chết khi vượt biên do trốn nã
- T bạc nghiện ngập và cờ bạc cũng khuynh gia bại sản.
- T điên bỏ vợ và đi thêm vài bước nữa nhưng cũng chẳng đến đâu
- Nó cũng phải trả giá cho các việc đã làm
- 8 thằng còn lại thì 4 thằng đã chết vì nghiện và si da, 2 thằng còn lại thì đang đi tù thêm vài tăng và đến giờ vẫn đang trong trại, còn 2 thằng còn lại cũng đang là công dân gương mẫu.

@all: Em nghỉ nhé để mai sẽ đưa các cụ vào ngã 5 hàng xanh Sài Gòn hoa lệ với 6 tháng Nó cùng T ba mắt chiến nhau ở đây với xã hội Sài Gòn dành số má rồi lại quay ra Hà Nội chỉ vì một chữ Tình. Thế mới biết nó yêu N.A mãnh liệt thế nào.
Đây cũng là tiền đề giúp T ba mắt sau này thành một tên tuổi không nhỏ trong dây của anh N cam, khi anh N cam đổ bể thì một thời gian sau T ba mắt cũng chết vì ung thư và bệnh tật. Tên tuổi T ba mắt thực sự bản lĩnh và cũng đầy giai thoại nhưng luôn là người ẩn sau nên rất ít bị bêu tên, chỉ những ai ở phía sau rèm là biết rõ mà thôi, trong hồi kí anh N cam có nhắc đến và là người đầu tiên bao kê sàn Phi Thuyền nơi người kế tiếp chính là H bánh.
 

dexom

Xe Cứu Trợ
Biển số
OF-63376
Ngày cấp bằng
5/5/10
Số km
21,700
Động cơ
1,000,525 Mã lực
Nơi ở
Thiên Đường
Có 1 cụ nào đó em không nhớ nickname sau khi đọc cmt tại trang 84 của em về thời hiệu chịu trách nhiệm hình sự thì cụ có 1 cmt đại ý là bảo vệ quan điểm thời hiệu chịu trách nhiệm hình sự là tính từ thời điểm xảy ra hành động vi phạm pháp luật chứ không tính đến các yếu tố khác, nghĩa là cao nhất là 20 năm đối với tội đặc biệt nguy hiểm nếu anh trốn được thì sau 20 năm tính từ lúc xảy ra hành động vi phạm pháp luật là thoát nạn!!! :D

Em không muốn làm loãng thớt của cụ chủ, nhưng đây là vấn đề nghiêm túc, xin lỗi Mod và cụ chủ để em post cmt này, cũng là để các cụ thêm được thông tin:

20 năm truy tìm nàng dâu hạ độc mẹ chồng

Tin lời thấy bói rằng con dâu chỉ đem đến điềm giở cho gia đình, bà Lan ra sức ruồng rẫy và đã bị cô này hại chết.

Một buổi chiều tháng 7/1988, bà Lê Thị Lan, ở huyện Duy Xuyên, Quảng Nam ôm bụng quằn quại, bát cơm ăn dở vung vãi dưới nền đất. Trong lúc hấp hối, bà nói với cháu trai: "Vợ thằng Pháp giết cô rồi". Kết quả giám định pháp y cho thấy, bà Lan chết do ngộ độc.
Nguyễn Thị Ngọc, 21 tuổi, con dâu bà Lan, bị xác định là nghi can số một. Cô gái thôn quê quen cảnh chân lấm tay bùn này kết hôn với con trai bà Lan là anh Đỗ Pháp được một năm và đang mang thai con đầu lòng.​
Sống chung dưới một mái nhà, bà Lan và con dâu có những mâu thuẫn âm ỉ, nhất là những lúc khó khăn, túng quẫn hoặc bà Lan đau ốm trở nên khó tính. Những xung đột này bùng lên quyết liệt hơn bởi lời của ông thầy bói…​
Một ngày đầu xuân năm 1988, chị gái anh Pháp đi xem bói, hỏi Ngọc sẽ sinh con trai hay con gái. Khi đó, thầy phán: Ngọc đi tắm sông bị bà tổ cô quở phạt, bắt mang thai với người cõi âm. Do ghen tuông với anh Pháp, "người chồng cõi âm" quậy phá khiến gia đình bà Lan nghèo khó, người trong nhà đau ốm liên miên. Ngọc mà ở trong nhà, có ngày bà Lan và con trai sẽ gặp đại nạn.​
Nghe con thuật lại, bà Lan lo lắng. Tin lời phán về việc con dâu mang lại đen đủi, bà ghét Ngọc ra mặt và liên tục to tiếng. Bức xúc, Ngọc nhiều lần đòi anh Pháp phải dọn ra ăn ở riêng. Nhưng vì không nỡ để mẹ già đơn chiếc, anh Pháp không đồng ý. Quan hệ giữa hai vợ chồng càng trở nên căng thẳng, anh Pháp vài lần đánh Ngọc. Bất mãn, Ngọc viết đơn xin ly hôn và bỏ về nhà cha mẹ ruột.​
Lệnh truy nã với nghi can Ngọc gần 20 năm trước. Ảnh: CAND.
Từ khi Ngọc bỏ đi, anh Pháp và mẹ không quan tâm, thăm hỏi. Người đàn bà bụng mang dạ chửa cảm thấy bị hắt hủi và rất căm giận mẹ chồng. Khi cơ quan công an triệu tập lấy lời khai, Ngọc thừa nhận đã bỏ 2 gói thuốc diệt ruồi vào nồi cơm để hạ độc mẹ chồng.​
Khi vừa sinh con gái xong, Ngọc bị xét xử và lĩnh án 5 năm tù nhưng cho hưởng án treo về tội Giết người. Ngày 1/1/1989, gia đình nạn nhân kháng cáo đề nghị tăng nặng hình phạt với bị cáo. Ngọc bị tòa phúc thẩm tuyên phạt 8 năm tù.​
Được hoãn thi hành án vì nuôi con nhỏ, Ngọc để con cho mẹ rồi bỏ trốn. Theo Thượng úy Lê Minh Vân (Phòng Cảnh sát truy nã Công an Quảng Nam), 24 năm sau, tháng 7 vừa qua một người cho biết gần 20 năm trước có gặp cô này ở quận Gò Vấp (TP HCM) và có cảm tình. Lúc đó, Ngọc dùng tên giả là Sương, đã lấy một thợ cơ khí.​
Từ thông tin này cộng với việc lần theo mối quan hệ của con gái Ngọc, cơ quan chức năng đã tìm ra nơi lẩn trốn dưới tên mới của nghi phạm trốn truy nã. Lúc này, Ngọc đang sống với người chồng thứ 2, có thêm con gái 17 tuổi và con trai 8 tuổi. Khi cảnh sát có mặt, Ngọc buột miệng: "Tôi biết rồi cũng có ngày hôm nay".
Run rẩy trả lời các câu hỏi của điều tra viên và bày tỏ ăn năn, Ngọc khai trước khi gặp người chồng hiện tại phải đi bán vé số dạo kiếm sống. Trong quá trình trốn chạy, điều khiến Ngọc đau khổ nhất là nỗi nhớ con. Khi con khôn lớn, Ngọc tìm cách liên lạc nhưng không dám thể hiện thân phận là mẹ trước mặt chồng…​
Do nghi can bị suy thận mãn tính đang ở giai đoạn cuối, cuối tháng 10, Công an Quảng Nam đã làm việc với VKS và Tòa án để đề nghị hoãn thi hành án đối với Ngọc. Có thể, bị can sẽ không phải thi hành mức án 8 năm tù đã tuyên trước đó, nhưng sự cắn rứt lương tâm và nỗi đau bệnh tật đã là bản án không kém phần cay nghiệt với người con dâu hại chết mẹ chồng này.​
Theo Công an nhân dân


Thùy Linh thì đây: http://vnexpress.net/gl/phap-luat/2012/11/20-nam-truy-tim-nang-dau-ha-doc-me-chong/

Nó phạm tội năm 1988, 1993 mới có quyết định truy nã, sau hơn 20 năm (24 năm) phạm tội đến 2012 thì bắt được và bắt chịu thi hành án nhưng do 1 số nguyên nhân abcxyz...nên có thể không phải chịu án (vì khả năng sẽ chết trước khi thi hành án trong khi hoãn thi hành). Nếu con này mà trốn được qua ngày 03/12/2013 tính từ ngày có quyết định truy nã là 03/12/1993 như trong ảnh chụp quyết định truy nã (vì nó dám trốn, không biết trong ngần đấy năm có nhuận tháng nào không thì em chưa tính) chứ không phải tính từ ngày phạm tội nhé - thì mới coi như thoát!

Thanks Mod và cụ chủ không chửi mắng em.

Em chờ từ hôm qua đến hôm nay cứ ngóng cụ chủ viết tiếp mà lâu quá.
 
Chỉnh sửa cuối:

Da xong

Xe tăng
Biển số
OF-115912
Ngày cấp bằng
7/10/11
Số km
1,055
Động cơ
396,272 Mã lực
Nơi ở
hội võ thuật và mọi nẻo đường
Đường trở về đầy bão tố chông gai.

Từ bãi trở về Hà Nội nó lại thành sinh viên Đại Học như ai, lúc này Bố nó cũng đã thành một quan chức chính phủ có vai vế và chức danh ngang hàm thứ trưởng rồi. Cuộc sống mở cửa cũng khiên cho đời song của nhân dân cũng như nhà nó thay đổi rất nhiều. Vào cái lúc tưởng như mọi thứ lùi vào dĩ vãng thì cũng là lúc mà Bố nó phát hiện ra nó thuê người đi học, việc cũng rất tình cờ.
Theo như lịch kiểm tra thường kỳ lần đó là giáp tết bó nó có lịch kiểm tra tại đúng cái trường nó học, để tạo sự bất ngờ cả trường cũng như nó đều không biết lịch kiểm tra của cụ. Sau khi kiểm tra xong tất cả mọi thứ trước khi ra về thì bó nó đề nghị cho gập Sinh Viên Nó hiện đang học khoá x tại trường.
Cả ban giám hiệu bất ngờ vì đều không biết tại sao cán bộ trung ương lại gập một thằng sinh viên quèn như nó vậy. Cán bộ nội vụ vội vàng đi tìm nó để cấp trên cần gập nhưng làm gì có nó mà gập, may sao thằng học thuê cũng hàng khôn lỏi nên đang ngồi căng tin nghe thấy vậy biết không ổn nên chốn biến luôn tuy không chộp được nhưng cũng đủ để lộ ra nó toàn thuê đi học.
Dịp đó trường nó lại đang mở thêm cơ sở 2 ở Thủ Đức - Sài Gòn. Cảm nhận được sự bất trị hư hỏng của thằng con gia đình nó cuối cùng quyết định cho nó chuyển vào học trong cơ sở hai vẫn của trường nhằm cách lý và cắt đứt toàn bộ các mối quan hệ cũng như bạn bè hư hỏng ngoài Hà Nội của nó. Vậy là ngay sau khi ăn xong cái tết 1992 nó lên đường vào nam cùng một giáo viên trực tiếp của trường đi cùng áp tải như tù nhân vậy.
Cùng lúc này do hàng loạt nghi ngờ về ông con rể tương lai nhà N.A đã nhờ chú đang làm ở công an điều tra tìm hiểu tận cội nguồn và mọi việc vỡ lở, thân thế nó bị lộ hoàn toàn khiến cho gia đình N.A cấm tiệt, việc nó và N.A từ đây chỉ còn là vụng trộm.
Việc này làm cho cả cái tết năm 1992 buồn hơn bất cứ cái tết nào, đến giờ đây vẫn là cái tết mà nó được nếm vị mặn của nước mắt N.A nhiều nhất. Đúng là cái gì cũng có giá của nó cả, được tiền bạc thì để lại bao hậu quả ch những người khác và chấp chới mong manh ngay với chính tình yêu của mình và ngay cả bản thân mình cũng chẳng có gì để khẳng định có thể ngay mai khi ta mở mặt còn được đón nhận bình minh nữa hay không. Chỉ sau này khi có thời gian chiêm nhiệm, ôn lại chặng đường đã đi ta mới hiểu giá nó thật là vô cùng đắt.
- Anh có đủ tiền để đưa em đi bất cứ đâu sống, làm lại từ đầu. Nó nhẹ nhàng nói trong tiếng thổn thức của N.A. Không gì có thể cản được anh và cũng chắc có gì có thể làm anh chùn bước. Bất cứ cái gì em muốn anh đều có thể đáp ứng vô điều kiện. Chỉ duy nhất một thứ anh không làm được nếu em muốn mà thôi, đó là nếu em muốn anh chết thì anh sẽ không chết đâu, không phải vì anh sợ chết mà vì khi anh chết sẽ không còn em bên cạnh.
- Nhưng giờ nhà em như thế mà anh lại vào Nam thì mình em ở ngoài này phải làm sao đây, không có anh em sẽ mất điểm tự và đòn bẩy, em chẳng muốn làm gì hết. N.A càng khóc nhiều hơn, em sẽ đi cùng anh vào Sài Gòn mình sẽ làm những con người mới.
- Không được đâu em, việc không đơn giản thế đâu, anh cần phải hoàn thành lời hứa với Ông anh, phải xứng đáng với kỳ vọng của bố và gia đình vì vậy anh phải học bằng song. Việc anh đi chỉ là để học mà thôi em đừng suy nghĩ, chắc chắn một điều anh sẽ hứa anh sẽ quay về.
Cứ thế dần dần rồi nó cũng thuyết phục được N.A ở nhà để nó và Nam học nốt.
Trước ngày lên đường nó qua nhà N để chào và cũng là thông báo vào Nam đi học, Nó quyết định hôm đấy sẽ là hôm chính thức nói chia tay, nó muốn thật đàng hoàng khi yêu hay không yêu nữa vẫn là hình ảnh đẹp trong mắt những người con gái đã đi qua đời nó.
Chẳng hiểu sao cái ngày hôm đó nó lại không gấp được N, chỉ để lại lời nhắn nó sẽ chuyển vào nam học tiếp, ngày giờ lên tầu cũng lời nhắn chẳng biết lúc nào ra. Nó không còn đủ kiên nhẫn để chờ N như ngày xưa nữa và cũng phần nó vẫn chưa thực sự đủ dũng cảm để nói lời chia tay cho dù thực tế đôi bên chẳng còn gì ràng buộc.
 

Da xong

Xe tăng
Biển số
OF-115912
Ngày cấp bằng
7/10/11
Số km
1,055
Động cơ
396,272 Mã lực
Nơi ở
hội võ thuật và mọi nẻo đường
Lên tầu chuyến trưa vào một ngày đầu năm, mưa xuân tầm tã, chẳng hiểu sao nhiều bài hát, nhiều áng thờ và nhiều người yêu mùa xuân thế nhưng bản thân nố chỉ thấy mùa xuân côn trùng thì nhiều, mưa xuân không đẹp mà chỉ tạo lên cái lép nhép, bẩn thỉu mà thôi nói chung nó không thích mùa xuân.
Ngày nó lên đường cũng là khi đẩy nó vào một sự khó sử khi tiễn nó ở sân ga là cả hai người con gái, Nó đối diện cùng lúc với cả N và N.A.
Cả ba cũng im lặng, cùng hụt hẫng và cũng ngỡ ngàng. Bản thân nó không bao giờ nghĩ N có thể ra ga để tiễn nó đi, trong nó chỉ mong và cũng chỉ hy vọng N.A ra mà thôi vậy mà ........
Hai tay hai bó hoa, hai tay cái cái khăn mùi soa nó miễn cưỡng đi giữa hai người con gái, chẳng biết nói gì và cũng chẳng có gì để nói nó chỉ còn biết rít những hơi thuốc thật sâu để lấp đi nét bối rối cũng sự trớ trêu mà thôi. Ngay đến thời điểm này N.A cũng không hề biết nó còn có một người con gái nữa đó là N.
- Anh đi mạnh khoẻ và cố gắng học cho xong nhé, em sẽ chờ. N nhẹ nhà nói với nó khi tầu đã rúc những hồi còi hối hả.
- Đi đi anh, nếu còn nhớ thì hay quay về. Không hề nói chờ nó N.A chỉ đơn giản thế thôi.
- Anh đi đây. Nó nói như vô hôn và cũng chẳng cụ thể cho ai lững thững nó bước lên tầu.
Không, không thể thế được, ngay lúc này cần phải làm những gì của một người đàn ông phải làm.
- Anh yêu em, anh sẽ quay về đấy là lời hứa. Tin ở anh. Vùng quay ngược lại nó ông chặt N.A ngay giữa sân ga, cái thời đó mà ôm nhau ở sân ga mà hôn gần như không có vậy mà nó đã làm và còn rất là tự nhiên và mạnh bạo nữa.
- Anh xin lỗi em nhiều lắm, nhưng chúng mình có quá nhiều cái không hợp nhau, Thế nhé em, chúc em hạnh phúc. Anh sẽ quay về để được mừng hạnh phúc của em. Anh hứa và chắc chắn là như vậy. Nó quay ra nói với N trong sư ngỡ ngàng của cả hai người con gái.
Giờ thì nó thực sự dứt khoát quay lên tầu để đi mà lòng không còn gì phải áy náy hay hối hận nữa.
Một túi đựng sách và 1 va li quần áo và cái ba lô nó lên tầu nam tiến tưởng là vào học và làm lại cuộc đời, đâu ngờ số phận xô đẩy để lại thành du đãng Sài Gòn.
Nó nhập trường ở cơ sở 2 Thủ Đức mà trong đầu tuyệt không mọt t‎ kiến thức nào dù đã là sinh viên năm thứ 3 rồi, toàn bộ kiến thức gốc nó đã mất khiến học như cực hình với nó. Biết là con cán bộ trung ương trường cứ riêng một tốp thầy cô nhiệt tình dậy riêng thêm ngời giờ nhằm bổ sung kiến thức bị hổng cho nó. Thực sự là vô cùng khó khăn và vất vả lúc này mỗi buổi học đều là cực hình đẩy nó lên cao độ sự chịu đựng. Cuối cùng nó lăn quay ra ốm, mà ốm thật luôn chứ không phải trả vờ nữa. Sau dịp ốm này thì nó tự nhiên lại được nới việc học hơn và không còn bắt buộc phải nội trú tại trường nữa. Vậy là cứ sáng tinh mơ nó bắt xe từ nhà ở Hàng Xanh lên Thủ Đức, học xong ăn trưa ở trường là lại bắt xe về.
Thế rồi lại là số phận. Sau cái đợt ở Đại Cồ Việt thủa ấy thì nhà bác nó (Mẹ của T ba mắt) chuyển vào nam ở hẳn cùng với chú em mẹ nó. Khoảng thời gian từ năm 1989 đến 1992 là thời gian truy quét tội phạm ghê gớm nhất tại các tỉnh Miền Bắc nhằm lập lại trật tự cũng như lấy lại lòng tin của dân. Việc này đã dẫn đến rất nhiều dân Xã Hội miền bắc chủ yếu ở Hà Nội, Hải Phòng, Nam Định vào nam để tìm cõi giang sơn.
 

Da xong

Xe tăng
Biển số
OF-115912
Ngày cấp bằng
7/10/11
Số km
1,055
Động cơ
396,272 Mã lực
Nơi ở
hội võ thuật và mọi nẻo đường
Một điều cần phải nói là con người miền nam nói chung và Sài gòn nói riêng thì để lấy số má thường là dằn mặt nhưng vẫn để một cửa lùi cho người khác, cơ bản họ không manh động và hung hãn như người bắc. Ngược lại đã là dân Xã Hội bắc vào nam (Không tính những người do chuyển công tác hoặc chuyền vùng vào Nam ở) thì phần lớn là dân Xã Hội ít thì cũng 1 tiền án còn không thì vô số, nói như trước là tiền án nhiều hơn tiền mặt vì vậy bản chất đã là lưu manh chuyên nghiệp rồi. Mang vào nam cái đặc sản quân khu cùng với đúng tính chất của nó luôn khốc liệt, liều lĩnh và cực kỳ máu chiến, chơi và sát ván, không có thử mà chỉ có thật, hung hãn, tàn bạo và đầy thủ đoạn là những đặc điểm của dân xã hội bắc vào trong nam.
Ở sài gòn thủa ấy những vụ đụng độ thường là đông giữa các bang nhóm, tuy là đánh chém loạn tầu ngầu nhưng ít khi dẫn đến án mạng và phần lớn đều đến một điểm nhất định sẽ dừng hoặc được dàn xếp mà thôi, cơ bản cứ bên nào đông quân hơn sẽ thắng hoặc nếu có anh Hai nào đứng ra đỡ sẽ xong, rất ít vụ dùng hàng nóng hoặc lệnh mà chủ yếu là chém mà thôi bởi nó không vong mạng.
Thời đó cả mấy nhà chú bác nó đều mua nhà liền kề ở khu hàng Xanh, nhà chú nó ở cách nhà T ba mắt có một bờ rào nên lúc thì nó ở nhà T ba mắt, lúc thì nó ở nhà chú nhưng chủ yếu là ở nhà chú nó vừa để trông nhà vừa để sáng ra đi học tiện hơn.
Mọi việc cứ êm đềm như vậy được hai tháng, Thời gian này T ba mắt cũng đang cùng ông bác khác để làm thi công các đường giao thông trong đó. Nhưng cái bản tính xã hội không thay đổi khiến cho chưa đầy 3 tháng đi làm đã bị đuổi việc vì đánh chỉ huy công trình và bắt uống dầu luyn khiến ông này phải đi thau ruột vì can tội thông đồng với thợ ăn cắp dầu máy.
Nó về đấy ở thì cũng là lúc T ba mắt nghỉ việc, anh em thân thiết nhau lắm nhưng biết nó vào đây là chịu án đầy của gia đình đi học nên tuyệt T ba mắt không bao giờ cho nó tham gia các phi vụ và cũng chẳng bao giờ nhắc lại cái thời cũ nữa, nhưng trong nó hiểu T rất nể và quý nó từ cái lần đã xả thân cứu T ở Đại Cồ Việt.
Mọi việc cứ êm đềm trôi cho đến một ngày như bình thường nó vào trường đi học đến trưa mới về, vừa bước chân vào cửa chưa kịp vứt cái cặp sách kiểu như nửa ca táp, nửa cặp nó đã nghe tiếng khóc ầm của bác nó và tiếng lao xao bên nhà rồi.
- Có việc gì vậy bác. Vứt cặp Nó vội chạy sang nhà chen qua một đống người hàng xóm.
- D đấy à, mày vào ngày viện đi có khí anh mày nó sắp chết rồi, hu hu hu.... lũ dã man, bọn mất dậy ......
- Sao vậy chị, có việc gì thế em chẳng hiểu gì cả. Nó ngơ ngác hỏi bà chị ông T.
- Sáng nay mày đi học thằng T ở nhà ra đầu ngã năm uống nước chẳng biết làm sao thì có người về báo nó bị bọn giang hồ ngoài đấy chém gục phải đưa vào viền rồi. Chị T chị của T ba mắt vừa nói vừa khóc.
- Đang ở viện nào sao không gọi lên trường cho em ngay. Thoáng bất ngờ nhưng nó trấn tĩnh ngay.
- Anh T lấy xe đưa em lên viên anh T ngay. Lao vút về nhà, bộ quần áo ga vẫn còn nguyên nếp gấp bọc ngoài con lê 3 cạnh để sâu dưới cùng của cái ba lô, kỷ vật cuối cùng của đời quân ngũ lại được nó lôi lên cùng đôi dép gò xỏ vào chân.
Thay hình đổi dạng như tắc kè nó bước ra xe của anh T em ruột T ba mắt dưới sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người vì lần đầu tiên nhìn thấy một sinh viên trong bộ quần áo quân khu, đặc sản của dân bắc kỳ và là nỗi khiếp sợ của dân Sài Gòn thủa ấy.
Thời này thì mầu xanh của bộ đội trong đó như đã được nói lên " Tao là dân xã hội bắc kỳ, tạo thích chơi sát ván và chỉ có thật cứ không có thử" bộ quần áo gabardine như một giấy thông hành giúp cho nó hạn chế tối đa các xung đột với xã hội trong này đồng thời nếu cần thì anh em bắc kỳ cũng sẵn sàng giúp đỡ.

@all: Mai tiếp các cụ nhé, em làm nhiệm vụ người chồng đã. hehhe
 

lead2011

Xe container
Biển số
OF-98925
Ngày cấp bằng
6/6/11
Số km
5,239
Động cơ
448,586 Mã lực
Em có cô em là H phễu sinh năm 76 nhà trong C Đ gần ngõ P Đ trc cặp H b sau ết chết mất dồi...:((
Lúc ý nó đến với H b thì L sầu đg cặp với T cá dưới MK...
 

Da xong

Xe tăng
Biển số
OF-115912
Ngày cấp bằng
7/10/11
Số km
1,055
Động cơ
396,272 Mã lực
Nơi ở
hội võ thuật và mọi nẻo đường
Em có cô em là H phễu sinh năm 76 nhà trong C Đ gần ngõ P Đ trc cặp H b sau ết chết mất dồi...:((
Lúc ý nó đến với H b thì L sầu đg cặp với T cá dưới MK...
Em cũng chẳng hiểu sao mà dân nam thực sự rất ngại giang hồ đất bắc thời đó. Chắc sự ám ảnh của bộ quần áo mầu xanh huyền thoại chăng.
H bánh seri sau của T ba mắt, em có ngồi cùng ở phi thuyền 2 lần nhưng nói thực là biết nhau thật đấy nhưng em cũng ko thích H bánh lắm vì nó cứ sao y, có cảm nhận nó chơi ko thật với anh em
 

lead2011

Xe container
Biển số
OF-98925
Ngày cấp bằng
6/6/11
Số km
5,239
Động cơ
448,586 Mã lực
Em cũng chẳng hiểu sao mà dân nam thực sự rất ngại giang hồ đất bắc thời đó. Chắc sự ám ảnh của bộ quần áo mầu xanh huyền thoại chăng.
H bánh seri sau của T ba mắt, em có ngồi cùng ở phi thuyền 2 lần nhưng nói thực là biết nhau thật đấy nhưng em cũng ko thích H bánh lắm vì nó cứ sao y, có cảm nhận nó chơi ko thật với anh em
Vâng Lão, nó có ông e L tròn quá đc mới nên Lão nhỉ!
Ngày khởi nghiệp ở QB cg một tay L tròn cả.
 

phuongnam

Xe tải
Biển số
OF-404
Ngày cấp bằng
19/6/06
Số km
260
Động cơ
582,491 Mã lực
Nơi ở
vanchuyennhanh.com
Em cũng chẳng hiểu sao mà dân nam thực sự rất ngại giang hồ đất bắc thời đó. Chắc sự ám ảnh của bộ quần áo mầu xanh huyền thoại chăng.
H bánh seri sau của T ba mắt, em có ngồi cùng ở phi thuyền 2 lần nhưng nói thực là biết nhau thật đấy nhưng em cũng ko thích H bánh lắm vì nó cứ sao y, có cảm nhận nó chơi ko thật với anh em
Đến bây giờ giang hồ đất bắc trong SG vẫn làm mưa làm gió cụ ạ, khu vực sân bay giang hồ Hải Phòng dạo này tụ về đông khiếp và kéo theo nhiều tệ nạn, em có cảm giác cứ như HP thu nhỏ. Có cả mấy quán bán chè chén như HN. Tối hôm qua em đi về thấy hình sự ập vào 1 quán chè bắc kiểm tra xe và giấy tờ. Chắc cũng có vấn đề.
Nhiều anh em cũng nhận xét H bánh như cụ, mà xét cho cùng H bánh chỉ có giá khi vào SG được anh 5 nâng đỡ chứ em nhớ năm 95 ngoài HN còn đi bảo kê mấy em trên cái sàn gì ở Láng Hạ mà, có giá trị mấy đâu.
 

Ngo Gia

Xe tăng
Biển số
OF-1231
Ngày cấp bằng
10/8/06
Số km
1,423
Động cơ
589,323 Mã lực
Nơi ở
Chân trời góc bể...
Website
www.butmay.com
Đến bây giờ giang hồ đất bắc trong SG vẫn làm mưa làm gió cụ ạ, khu vực sân bay giang hồ Hải Phòng dạo này tụ về đông khiếp và kéo theo nhiều tệ nạn, em có cảm giác cứ như HP thu nhỏ. Có cả mấy quán bán chè chén như HN. Tối hôm qua em đi về thấy hình sự ập vào 1 quán chè bắc kiểm tra xe và giấy tờ. Chắc cũng có vấn đề.
Nhiều anh em cũng nhận xét H bánh như cụ, mà xét cho cùng H bánh chỉ có giá khi vào SG được anh 5 nâng đỡ chứ em nhớ năm 95 ngoài HN còn đi bảo kê mấy em trên cái sàn gì ở Láng Hạ mà, có giá trị mấy đâu.
Em biết 1 vụ ngoài ga HN, quãng 94, 95 nếu không có H.S và T.X can thiệp thì H. bánh ăn đòn đủ với D. đui(đã dựa cột).
 

Kadino2011

Xe hơi
Biển số
OF-108207
Ngày cấp bằng
8/8/11
Số km
185
Động cơ
394,150 Mã lực
Công nhận giang hồ Hải Phòng dạt vào SG nhiều thiệt. Vào trong đấy gặp lại mấy anh em từ thời bé, bây giờ cũng hoành tá tràng ra phết đấy. Em thấy bây giờ nổi lên giang hồ 8X nhiều quá.
 

Da xong

Xe tăng
Biển số
OF-115912
Ngày cấp bằng
7/10/11
Số km
1,055
Động cơ
396,272 Mã lực
Nơi ở
hội võ thuật và mọi nẻo đường
- Đi thật nhanh lên anh, em sốt ruột quá. Từ cái đẵn nghe việt anh V ponpot xử T côn, không hiểu sao cái chỗ nó luôn đề phòng và lo nhất lại chính là bệnh viện và nơi tưởng như an toàn nhất.
Chưa đầy 30 phút hai anh em đã có mặt ở viện rồi, để lại ông anh lơ ngơ dưới sân nó băng mình chạy vào phòng cấp cứu. Nhẩy qua mấy cái cáng có người nằm, để lại những cái nhìn thiếu thiện cảm của những bệnh nhân cũng sự dè chừng của bộ quần áo mầu xanh, nó đảo mắt nhìn quanh tìm T ba mắt với một tay vẫn nắm chặt đốc lệnh để sẵn trong túi đề phòng bất trắc.
- D sao mày vào đây vậy. T ba mắt gọi.
Quay lại nhìn thì T ba mắt đang nửa nằm nửa ngồi ở góc giường với 3 thằng chắc là đàn em quần côn bó chẽn với áo sơ mi, chẳng hiểu sao mấy cái thằng ẽo ẹt ngày cũng đú dân xã hội nữa.
- Sao vậy anh, thế nào mà thê thảm vậy. Nó nhanh chóng ra chỗ T ba mắt.
- Em chào anh ạ, cả ba thằng chào nó với anh mắt thật e dè với dân xã hội bắc kỳ thứ thiệt.
Nó thản nhiên rút điếu Sài Gòn xanh gắn lên miệng gườm mắt rồi gật đầu nhè nhẹ.
- Ờ tao bị mấy thằng làm bến xe miền nó hội đồng nhưng chỉ vào phần mềm thôi không vấn đề gì. Va chạm thường thôi mà em.
Kiểm điểm lại khắp người thì T ba mắt đính một phát ghế đẩu vào sau đầu, 1 phát chém bằng phay vào tay và một phát vào sườn những không sâu. Chỉ là mất máu nhiều nên choáng mà thôi.
- Anh còn chóng mặt không, đã đứng lên được chưa. Nó hỏi T ba mắt.
- Chỉ còn hơi choáng thôi nhưng đi lại vô tư.
- Thằng này chạy ra gọi ngay xe ôm cho tao, hai thằng này dìu hai bên té ngay. Nó nhanh chóng ra lệnh.
- Anh ơi sao không ở đây chiều tối hết nắng hãy về ạ.
- Sao vội thế có cần phải về ngay không em. T ba mắt cũng ngạc nhiên hỏi lại nhưng vẫn phải đi về luôn theo ý nó
- Đ. mẹ thằng ngu mày biết *** gì, làm ngay đi. Anh bon xe về trước đi, chuẩn bị phòng ở nhà cho em ty em đưa anh T về sau, nói mọi người không có việc gì anh T chỉ bị vào phần mềm và do va chạm với bọn đi qua đường thôi nhé. Nó quay ra nói với T em. (Vì tên viết tắt nhà bác nó cả ba chi em đều là T vì vậy để phân biết sẽ là T chị, T ba mắt, T em)
Vậy là nhờ cái bộ quần áo đặc thù của quân khu miền bắc, cái giọng khệnh nó nghiễm nhiên thành luôn đàn anh của cái lũ lâu nhâu bu quanh T ba mắt. Mà kỳ lạ ở trong đó không hiểu sao cứ nói trai miền bắc, đặc biệt là Hà Nội thì vừa được dân nam rất nể nhưng đồng thời con gái miền nam cũng rất thích trai Hà Thành.
T ba mắt về nhà nằm được hơn tuần thì mọi việc rồi cũng xuôi xuôi, nói chung so với vài trận nó dính thì cũng vẫn còn đỡ thê thảm hơn nhiều.
Nó nhớ rất rõ hôm dây là một ngày thứ bẩy cuối tuần, nó vừa ở trường về buổi trưa cơm nước xong nhìn ra ngoài trời năng chang chang không một gợn mây, sờ đến thuốc lá thì chẳng còn một điếu đành đứng dậy để đi ra đầu ngõ mua bão thuốc.
- D, đi đâu đấy. T ba mắt đang đứng ngay đầu ngõ với cái tay băng kín vẫn cồn cheo lủng lẳng ở cổ bằng một sợi dây.
- Ơ anh sao lại ra đây vậy, da anh lành nên cũng nhanh phết nhỉ. Không trả lời nó hỏi ngược lại T ba mắt.
- Ừm nó vào phần mềm nên cũng đỡ, ra cafe đi, lâu lắm anh em mình chưa ngồi với nhau rồi.
- Vâng em cũng đang định ra đấy đây, ở nhà buồn quá, không biết em ở đây được bao lâu nữa nhưng nghe chừng khó sống quá.
Thế là hai anh em lững thững đi ra quán cafe ngay trên chục đường đi thẳng từ ngoài hàng xanh vào trong khu nhà ở.
 

Kadino2011

Xe hơi
Biển số
OF-108207
Ngày cấp bằng
8/8/11
Số km
185
Động cơ
394,150 Mã lực
-
Vậy là nhờ cái bộ quần áo đặc thù của quân khu miền bắc, cái giọng khệnh nó nghiễm nhiên thành luôn đàn anh của cái lũ lâu nhâu bu quanh T ba mắt. Mà kỳ lạ ở trong đó không hiểu sao cứ nói trai miền bắc, đặc biệt là Hà Nội thì vừa được dân nam rất nể nhưng đồng thời con gái miền nam cũng rất thích trai Hà Thành.
Hì hì, món này cụ DX chém quá đấy ạ. Em thấy dân Sg ghét dân Bắc kỳ bỏ bố đi. Cứ nói dân HN là họ éo muốn làm ăn rồi ( dân HN là nói chung của dân Bắc).
 

Da xong

Xe tăng
Biển số
OF-115912
Ngày cấp bằng
7/10/11
Số km
1,055
Động cơ
396,272 Mã lực
Nơi ở
hội võ thuật và mọi nẻo đường
- Em hỏi thực nhé, anh định cướp bến à. Tợp ngụm cafe nó thẳng thắn hỏi luôn T ba mắt.
- Cướp bóc gì đâu va chạm xã hội ý mà, mày quan tâm làm gì, vào đi học thì học cho song đi. T ba mắt chối vừa lấp liếm vừa không muốn nó tham gia những hoạt động ở trong này. Quá hiểu nó vào Sài gòn chỉ để đi học rồi sẽ lại phải quay ra Hà Nội mà thôi, đâu có định cư như T mà ở lại.
- Ừm em tưởng vậy vì thấy nó có vẻ không ổn, cách sống, cách làm tiền, cách nghĩ và cách chơi trong này đều khác ngoài mình nhiều quá. Em thấy có vẻ không phù hợp lắm.
Câu chuyện cứ thế diễn ra như những chuyện tầm phào nhưng trong nó gợn lên chút gì đó vẫn không cảm thấy bình thường. Một chút bất an, một chút lo lắng cho dù rất mơ hồ nhưng không thể nào khiến nó cho qua được. Nó hiểu T ba mắt đanh định lấy số ở đất Sài Gòn nhưng với vài thằng đệ theo kiểu gập ở bệnh viện thì có lẽ chưa được gì đã xoá sổ là điều chắc chắn.
Lại là cái máu anh hùng rơm cùng với sự lo lắng cho ông anh họ nó quyết định sẽ làm vụ này vì anh nó. Chắc đây cũng là một trong những quyết định dở hơi nhất trong cuộc đời của nó.
Như thường lệ nó vẫn đi học nhưng giờ nó không còn ở nhà nhiều như mọi khi nữa, cứ T ba mắt không có nhà là nó lại bon ngược ngay ra bến xe Miền vừa để giết thời gian và cũng vừa để xem động tính thế nào.
Cái việc làm bến nó khác rất nhiều các phi vụ trước đây với nó bởi nó cần là một hệ thống và theo kiểu bầy đàn, bản lĩnh từng người là được xây dựng trên số đông, khác hoàn toàn với việc cần bán lĩnh của cá nhân.
Rồi cái ngày T ba mắt va chạm lại với bọn bến xe Miền lại đến, nó là tất yếu thôi vì một núi không thể có hai hổ được, bắt buộc phải có một hổ ra đi và nó được quyết định bằng các cuộc chiến.
Hôm đó cũng là ngay bắt đầu chính thức nó quay lại xã hội, có lẽ sai lầm lớn cho bản thân và cũng là động lực thúc đẩy để T ba mắt sau này ngập sâu vào con đường xã hội do đã có số má ở đây.
- Đ. mẹ thằng này định cướp khách hất bát cơm của bọn tao à. Một nhóm gần chục thằng đang quây lấy 3 thằng đệ cùng T ba mắt ngay tại đầu một chiếc xe khách bốc hàng chuẩn bị chuyển bánh đi.
- Cướp cái Đ. mẹ mày ý, bến của mày thì rào lại không bố cứ làm, muốn cái gì hả. T ba mắt cũng tuyệt không vừa bật lại đúng chất của dân xã hội Bắc kỳ.
Lúc này tình hình đã có vẽ căng thẳng lắm rồi, T ba mắt có vẻ đã có sự chuẩn bị cẩn thận nên thái độ cực tự tin và ngạo mạn, một tay trong túi, một tay trong bụng chẳng chút e dè và sắn sàng ra tay bất cứ lúc nào cho dù bên kia quân số có đông gấp 2 lần. Lúc này nó vẫn ngồi ở xa xa ở quán với cốc cafe ven đường với cốc nước trên tay.
Đôi bên cứ lời qua tiếng lại tuy đông nhưng biết T ba mắt đã có sự đề phòng và chủ động chiến vì vậy bọn làm bến Miền rất dè chừng, nhưng ngày quân bên kia kéo đến càng đông.
Trời trưa hè, nóng kinh khủng, bến xe miền nửa là bến mới nửa lại là bến tạm với cái sân bê tông không một bóng cây làm cho không khí càng thêm hầm hập hun đúc mọi thứ như muốn tan trẩy hết ra, giữa cái nắng đấy là ba người đàn ông có vẻ như là chủ bến ở đây, sau này nó mới biết là anh L, anh H và anh T cũng thuộc hàng số má và có tên có tuổi ở đây đang hằm hằn tiến đến hình như hôm nay quyết sẽ hoá vàng T ba mắt vậy.
Cái nguy hiểm nhất của dân xã hội Bắc kỳ vào nào là sự bất cần và cũng chẳng quen biết ai hết, cứ cản là chiến, chiến không được thì quay ra cắn trộm, cắn trộm một lần không được thì hai lần, nếu vẫn không được thì sẽ nhiều lần đến bao giờ được thì thôi. Chính cái kiểu này làm cho giang hồ Sài Gòn ghê răng nhất.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top