[TT Hữu ích] Góc Khuất Của Chiến Tranh

Cao răng lợi

Xe đạp
Biển số
OF-821825
Ngày cấp bằng
1/11/22
Số km
17
Động cơ
500,077 Mã lực
Tuổi
33
Nay cháu có đi công tác qua Quảng Trị và ghé thăm di tích sân bay Tà Cơn. Báo đài cũng nói nhiều về trận này. Cụ có thông tin góc khuất gì ko kể cho chúng cháu nghe với ạ.
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,854
Động cơ
364,120 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH

Thớt 45: CHUYỆN CHƯA VUI CỦA TRUNG ĐOÀN TÊN LỬA 236


Hôm nay, ngày 07/12/2024, các cựu chiến binh ở mọi thời kỳ của Tiểu đoàn Tên lửa 62, thuộc Trung đoàn Tên lửa 236, tổ chúc gập mặt, để Kỷ niệm 80 năm, ngày thành lập QĐ ND Việt Nam.

e 236.jpg


Nhưng ít người được biết, có một ‘Góc khuất’ trong lịch sử của Trung đoàn Tên lửa 236.

Cụ thể như sau:



1/Vụ tên lửa ta bắn LI-2:


Hồi ức của đại tá phi công Mig 21 Nguyễn Huy Công, mà nhà cháu xin trích đăng ngay đây:

“Tháng 3 năm 1972, đoàn tôi chịu tổn thất vô cùng vô lý với lực lượng ở miền Trung và ngoài Bắc. Máy bay Li-2 chở toàn bộ bộ khung của Trung đoàn tiền phương vào sân bay Gát thì bị tên lửa đất đối không SAM-2 của ta bắn rơi ở khu vực Vinh - Nghệ An. Tất cả số người đi trên máy bay đó hy sinh hết. Đoàn bay của chúng tôi có anh Phạm Văn Mạo và một số thợ máy cùng bay trên chuyến đó. Anh Mạo lấy vợ đến hơn 10 năm, trước đó vài tháng mới sinh được cháu gái, chẳng rõ khi anh mất, anh có kịp về thăm vợ con anh được hay không nữa.

Những năm gần đây, chúng tôi mới có điều kiện về thăm được con anh (ở Thái Bình). Cháu giống anh như tạc, đã xây dựng gia đình. Gia đình của chồng cháu cũng là gia đình Liệt sỹ nên thông cảm và thương quý cháu lắm. Anh Mạo chẳng có tấm ảnh nào để lại, tìm mãi mới tách được anh ở trong ảnh chụp chung cả đoàn hồi còn học viên để trên bài vị thờ anh.

Chuyến bay của Li-2 vào Nghệ An trước đó có hạ cánh ở Sân bay Thọ Xuân - Thanh Hoá. Hôm ấy, tôi đang trực chiến ở sân bay, còn kịp bắt tay, chúc tụng các anh trước lúc lên đường (chúng tôi không kiêng như các đồng đội bên bộ binh phải không?). Vậy mà ai ngờ, khi kíp trực của tôi đang được giao nhiệm vụ đánh B.52 thì nhận được điện thoại báo về sự cố kia. Tôi nhớ, thủ trưởng Trần Mạnh sau là Tư lệnh Quân chủng PK - KQ và từng giữ chức Cục trưởng cục HK dân dụng Việt Nam nghe điện xong, lặng người đi mấy phút, rồi lại quay lại sở chỉ huy hỏi máy bay bay vào hay bay ra? Nếu máy bay bay ra thì chỉ chở có mình anh Đinh Tôn thôi, còn bay vào thì... thế đấy! Chúng tôi sững sờ và câm lặng trong nỗi buồn thương, uất ức. Nghe rõ cả tiếng rơi của những giọt nước mắt tiếc thương đồng đội mình.

Tôi chẳng rõ kíp trực của trận địa tên lửa kia có bị kỷ luật không, bị ra sao và họ rút kinh nghiệm như thế nào. Nhưng có lẽ từ giây phút ấy trở đi, tôi rất hoài nghi về công tác hiệp đồng và luôn phải đề phòng “mấy ông” này. Về sau, chính sự đề phòng ấy đã cứu tôi ra khỏi bàn tay của tử thần mà suýt nữa thì “mấy ông tên lửa” nộp không tôi vào lưỡi hái của thần chết.”


2/ Đơn vị tên lửa đã bắn rơi LI-2:

Bộ đội TLPK đánh 3 trận, bắn rơi 1 máy bay tiêm kích F-4C Phantom II trong trận đầu ngày 24/7/1965, bắn rơi 1 máy bay trinh sát RF-101C Long Bird và bắn bị thương 01 máy bay không người lái (bia bay) BQM-34A Firebee trong trận ngày 26/7/1965.

Trong trận mở màn ngày 24/7, kíp trực sở chỉ huy của Đoàn Sông Đà e236 gồm chỉ huy trưởng là đại tá chuyên gia LX Shugankov và quyền trung đoàn trưởng 236 là thiếu tá Trần Nhẫn, chính ủy 236 là thiếu tá Phạm Đăng Ty cùng thành phần 4 ban. Kíp chiến đấu tại các tiểu đoàn 63 và 64 cũng được chỉ huy kết hợp bởi chỉ huy trưởng Việt Xô như trung tá Magaev/đại úy Nguyễn Văn Thân (d63) và thiếu tá Ilynyuk/đại úy Nguyễn Văn Ninh (d64).

Tiểu đoàn 63 là đơn vị bắn rơi chiếc F-4C Phantom II ngay trong trận đầu ra quân. Rất tiếc là sau này vì vụ bắn nhầm chiếc máy bay chở đoàn cán bộ cao cấp của quân chủng đi thị sát chiến trường mà đơn vị này mất hết thành tích.

3/ Khúc vĩ thanh:

Đến giờ phút này, tiểu đoàn tên lửa 63 vẫn là đơn vị tay trắng.
 
  • Vodka
Reactions: XPQ

Ngo Rung

Xe cút kít
Biển số
OF-73049
Ngày cấp bằng
16/9/10
Số km
16,983
Động cơ
473,945 Mã lực
Đúng là cụ Nguyễn Công Huy. Tôi gõ nhầm.

Cảm ơn bạn đã hiệu đính nhé ~o)
Cụ ấy cũng kể mấy món là bay báo cơm và chọc tổ ong. Có vụ máy bay cụ ấy về mà đuôi với cánh sau lỗ chỗ như tổ ong vì dính tên lửa Mỹ.
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,854
Động cơ
364,120 Mã lực
Cụ ấy cũng kể mấy món là bay báo cơm và chọc tổ ong. Có vụ máy bay cụ ấy về mà đuôi với cánh sau lỗ chỗ như tổ ong vì dính tên lửa Mỹ.

Đúng là cụ Huy kể thế :D
Cụ Huy cũng khá ngang tính, nên mặc giù bắn rơi máy bay Mỹ, nhưng việc phong Anh hùng cứ phải chờ mãi ;)
 

lehahai

Xe tăng
Biển số
OF-1588
Ngày cấp bằng
30/8/06
Số km
1,022
Động cơ
214,379 Mã lực
Nơi ở
Ha Noi
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH

Thớt 45: HUẤN LUYỆN BẮN TÊN LỬA PHÒNG KHÔNG SAM 3


1/ Huấn luyện bắn tên lửa ngày nay:


Đây là thiết bị mô phỏng tủ sĩ quan điều khiển kiêm trắc thủ cự li trong xe điều khiển UNK-2TM do Viện Tên lửa thiết kế chế tạo và trang bị cho Trường CĐ kỹ thuật PK-KQ.

Trong xe UNK-2TM, vị trí sĩ quan điều khiển ngồi giữa vị trí trắc thủ góc (bên trái) và đại đội trưởng C1 (bên phải).

Thiết bị mô phỏng tủ sĩ quan điều khiển xe UNK-2TM có tính năng tạo giả tín hiệu mục tiêu, tín hiệu đạn, các dạng nhiễu và bài tập tình huống, thu thập và phân tích dữ liệu khách quan của kíp chiến đấu để phục vụ bình giảng sau huấn luyện hoặc diễn tập.

Tính năng này tương tự bộ khí tài Akkord trang bị cho các tổ hợp TLPK Sam 6 trước đây ( thực ra, đây là Sam 2, loại đã được cải tiến và nâng cấp, gọi là C-75M Volga, nhưng lính tên lửa Việt Nam ta, vẫn quen và thuận mồm, gọi là Sam 6).

Kíp chiến đấu 1, của e250 - f361 là phân đội TLPK C-125-2TM (Sam 3) đầu tiên được trang bị bộ thiết bị mô phỏng xe UNK-2TM loại này.

Ngày nay, ta đã hoàn toàn số hoá và tránh rủi ro phóng đạn không kiểm soát do đặt sai chế độ canh trực và huấn luyện như từng xảy ra tại 1 phân đội của e281f369 (nay được đổi tên là e213f363) ở Đặc khu Quảng Ninh những năm 1980.

Thời tôi còn ở trong quân, cũng trong những năm 1980, Hải quân của tụi tôi, cũng đã có trường hợp sai sót trong quá trình bảo dưỡng, mà một tầu tên lửa 4 cần (loại Osa - "Ong bắp cày" ) của Lữ 172 tại Cọc 8 Hòn Gai, đã bắn một quả tên lửa P-15 Termit ra biển. Phúc tổ, không trúng con tầu hàng thương mại nào.
Không hiểu sao mà P15 lại có thể phóng được khi bảo dưỡng, bảo quản nhỉ? Thông thường để phóng nó (P15) tàu mang tên lửa phải đạt chạy tới vận tốc nào đó để ngóc đầu lên một góc đủ lớn, lúc này phóng tên lửa mới ra nên chuyện phóng khi đang bảo dưỡng (đậu tại cảng) là rất, rất không thể.
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,854
Động cơ
364,120 Mã lực
Không hiểu sao mà P15 lại có thể phóng được khi bảo dưỡng, bảo quản nhỉ? Thông thường để phóng nó (P15) tàu mang tên lửa phải đạt chạy tới vận tốc nào đó để ngóc đầu lên một góc đủ lớn, lúc này phóng tên lửa mới ra nên chuyện phóng khi đang bảo dưỡng (đậu tại cảng) là rất, rất không thể.
Tôi định để dành câu chuyện này, sau tháng 12 mới 'bốt'.
Nhưng để giải đáp thắc mắc của bạn, tôi 'bốt' luôn cho nóng :D
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,854
Động cơ
364,120 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH

Thớt 46: TÊN LỬA TẦU ..." CƯỚP CÒ " !



Đây là ghi chép của Thuyền trưởng Hoàng Sinh Viên, thủ trưởng của tôi.

Thuyền trưởng Viên là thuyền phó tầu phóng lôi K.123., đã đánh nhau tay đôi với Hạm đội 7 của Mỹ, trong trận hải chiến ngày 27/08/1972.

Sau đây là ghi chép của cụ Viên:

===== ======

Năm 1983 khi còn đang học CHỈ HUY - THAM MƯU HẢI QUÂN tại Liên Xô . Bỗng nhiên ông thầy giáo người Nga tên là Nhicolaev chính ông này đã sang làm chuyên gia cho tiểu đoàn tên lửa 2 ống phóng kiểu 183 P- P là Ракетa KOMA - Komarop ( con muỗi ) tại trung đoàn 172 từ sau khi Hải quân có tầu tên lửa . Tôi đã quen ông từ hồi năm đó năm 1972 ...

Kéo tôi ra một chỗ ông bảo : Mày biết tin gì ở Việt Nam không ?

Tôi bối rối và lắc đầu .

Ông nói tiếp : Tại lữ đoàn của mày ( lúc này E 172 đã lên Lữ đoàn ) vữa xảy ra một vụ nổ tên lửa trên tầu !

Quá ngạc nhiên tôi chỉ biết há mồm kinh ngạc ...

Ông lại bảo : Chúng tao cũng đã đổ bao xương máu về những chuyện đó rồi ! Bây giờ không muốn các người anh em Việt Nam mắc phải những sai lầm như thế nữa !

Tôi hỏi nguyên nhân thì ông bảo cũng không biết gì hơn ...

Mãi khi về nước thì mới biết rõ ngọn ngành .

Số là hồi đó còn đang kình chống bành trướng . Các tầu phóng lôi và tên lửa của lữ 172 vẫn phải sơ tán ra các đảo tại vịnh Hạ Long . Trong đó tuyến đầu là đảo Vạn Cảnh - Soi Trâu . Các tầu tên lửa 4 ống OSA dùng tên lửa П-15 У ( cánh cụp cánh xoè ) đều lắp đủ đạn chiến đấu . Đã từng làm thuyền trưởng tầu tên lửa nên tôi biết rõ các quy trình . Nguyên tắc là các nến nổ phải do thuyền trưởng quản lý để trong hộp dưới đầu giường thuyền trưởng . Có đóng dấu " xi " do thuyền trưởng quản lý . Sáng sáng thuyền trưởng phải mở niêm phong xi và kiểm tra xem các nến nổ có còn ở nguyên vị trí không ?

Nến nổ chỉ được lắp khi có lệnh của thuyền trưởng trước khi công kích tên lửa ...

Nhưng hôm ấy trong giờ kiểm tra vũ khí máy móc buổi sáng theo chế độ . Hôm ấy thuyền phó chính trị ( nhưng anh này đã là thuyền phó quân sự) phụ trách thao tác công kích tên lửa .

Vì là thực tập thường nhật nên bộ phận nấu ăn vẫn chuẩn bị thực phẩm tại boong sau sát ngay máng dẫn lửa của bệ phóng ...

Đến lúc thuyền phó hô và ấn nút phóng thì lập tức Ấm ! cả 2 tầu đang cập mạn bỗng chìm trong khói lửa ...như bị trúng 1 quả tên lửa bắn tới .

Quá kinh hoàng , quá tan hoang và kinh hoàng hơn khi một số anh em nhà bếp người thì biến mất , người thì thi thể dập nát dính vào ụ phảo sau .Mọi thứ trên boong sau bay sạch .

Thuyền trưởng tầu vừa bị nạn kiểm tra xem thì vẫn đủ cả 4 nến nổ . Vậy thì tại sao tên lửa lại được phóng đi ?

Cuối cùng nguyên nhân cũng được sáng tỏ :

Tầu không bị nạn đang kiểm sửa sơn lại boong vừa tiếp nhận một số chiến sỹ điện công bệ tên lửa từ trường đào tạo về chưa được thực hành lắp nến nổ thật . Ngành trưởng mang nến nổ của tầu mình sang tàu bên nhờ huấn luyện cho lính của mình . Hết huấn luyện quên không tháo về .Hôm sau tầu này cũng không kiểm tra vũ khí máy móc vì đang còn sơn boong chưa xong nên thuyền trưởng cũng không kiểm tra nến nổ của tầu mình .

Tầu bên không ngờ rằng đã có 1 nến nổ đã được lắp sẵn ở trong 1 quả tên lửa của tầu mình .

Kết quả một số bị kỷ luật nặng còn các chiến sỹ hy sinh được công nhận là liệt sỹ . Vì là một chuyện quá đau buồn nên tôi không nỡ nêu tên tầu và danh tính của bạn bè và hạ cấp .

Chuyện xảy ra đã gần 40 năm rồi . Với đa số không biết hoặc đã quên còn tôi vẫn còn nhớ mãi và cũng từng ấy năm trong HQVN cũng không tái phạm chuyện bi thương như thế nữa ./.


Hình minh hoạ tên lửa P-15:

P 15.jpg




Baoleo tôi và cụ Viên, trong 1 lần gập mặt.

T và V.jpg
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,854
Động cơ
364,120 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH

Thớt 47: QUÊN CỜ-LÊ TRONG BỤNG TÊN LỬA


Chúng ta thường nghe việc bác sĩ phẫu thuật quên dao kéo, bông gạc trong ổ bụng bệnh nhân, gây ra sự cố y khoa nghiêm trọng.

Với Bộ đội tên lửa, một sự vụ tương tự đã xảy ra và làm hỏng cuộc diễn tập bắn đạn thật đầu tiên của Quân chủng Phòng không được tổ chức vào cuối năm 1978.

Tháng 11/1978, Quân chủng Phòng không tổ chức diễn tập bắn đạn thật tại trường bắn biển Đồng Châu (Tiền Hải, Thái Bình).

Đây là lần đầu tiên một cuộc diễn tập bắn đạn thật được QC tổ chức quy mô, do đại tá tư lệnh Hoàng Văn Khánh và đại tá phó tư lệnh kiêm TMT Trần Nhẫn trực tiếp chỉ đạo.

Các đơn vị tham gia phục vụ diễn tập gồm:

- kíp thông tin chỉ huy của e26 "Đoàn Sóng điện",

-6 trung đoàn tên lửa thuộc 5 sư đoàn phòng không (361, 363, 365, 367, 375),

-Nhà máy A31,

-bộ khí tài tên lửa Sam 2 Dvina của d82e238f363,

-6 đạn tên lửa 11D tăng hạn của d85e238f363.


Ngay trong ngày khai mạc diễn tập, 2 phân đội phóng đạn đầu tiên đều gặp cùng một sự cố là đạn phóng lên chưa kịp cắt tầng đã bị gãy gập trước khi rơi xuống biển.

Cuộc diễn tập bị hủy bỏ và 4 đạn tên lửa còn lại được đưa về xưởng kiểm tra để xác định nguyên nhân.

Tới giữa năm 1979, nguyên nhân gãy đạn tên lửa phục vụ diễn tập mới được xác định, đó là:

Sau khi dKt85 chuẩn bị xong 6 đạn 11D thì tổ kỹ thuật viên đạn của A31 tới kiểm tra và yêu cầu mở cửa số 6 trên đạn để kiểm tra kíp nổ.

Sau khi tổ A31 kiểm tra xong thì giao cho nhân viên dKt85 đóng lại nắp cửa số 6.

Nhân viên này do bất cẩn đã để quên cờ lê trong khoang đạn mà không nhớ là bỏ quên ở đạn nào.

Vậy là khi hết ca, nhân lúc trời nhập nhoạng, nhân viên này quay lại xưởng mở bu lông cửa số 6 của từng quả để mò lấy cờ lê, rồi quên không siết chặt lại các bu lông ô cửa, dẫn tới kết quả gãy đạn ngay khi vừa rời bệ phóng.

-Hình ảnh bãi biển Đồng Châu:

cl 1.jpg


-Tên lửa Sam 2 Dvina:

cl 2.jpg
 

koash

Xe hơi
Biển số
OF-839603
Ngày cấp bằng
1/9/23
Số km
175
Động cơ
3,398 Mã lực
Tuổi
30
Đúng là cụ Huy kể thế :D
Cụ Huy cũng khá ngang tính, nên mặc giù bắn rơi máy bay Mỹ, nhưng việc phong Anh hùng cứ phải chờ mãi ;)
Bắn trúng, đánh thắng là việc của lính chiến
Phong a hùng hay không là việc của bàn giấy,
Muôn đời vấn thế thưa chú
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,854
Động cơ
364,120 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH

Thớt 48: HỒNG KỲ ‘NHỊ HIỆU’ BỊ TRƯỢT Ở PHÚT CHÓT


Nhằm biểu dương lực lượng và mừng chiến thắng vĩ đại 30/4/1975, Bộ Chính Trị quyết định tổ chức duyệt binh vào dịp Quốc khánh 2/9/1975 tại Quảng trường Ba Đình.

Về khối khí tài phòng không tham dự cuộc duyệt binh này, QC PK-KQ giao 3 trung đoàn tên lửa chuẩn bị xe TZM chở vỏ đạn gồm:

-Trung đoàn tên lửa 257 bố trí 16 xe TZM PR-11AM chở 16 vỏ đạn 11D,

-Trung đoàn tên lửa 236 bố trí 16 xe TZM PR-14A chở 32 vỏ đạn 5V27U và,

- Trung đoàn tên lửa 268 bố trí 16 xe TZM CA-30 chở 16 vỏ đạn Hồng Kỳ 2.

Vỏ đạn dự duyệt binh là loại đã bỏ hết thuốc phóng khô ở tầng đẩy và tầng đạn, bỏ đầu nổ đối với đạn 11D/Hồng Kỳ 2 và 5V27U (thay khối nhôm giả đầu đạn), không nạp nhiên liệu lỏng cho đạn 11D/Hồng Kỳ.

48 khối khí tài xe chở tên lửa của 3 trung đoàn được huấn luyện đội hình tại sân bay Tông (Sơn Tây) từ đầu tháng 7/1975, rồi chuyển về tập hợp tại sân bay Bạch Mai vào giữa tháng 8/1975.

Trong lần tổng duyệt cuối cùng vào cuối tháng 8 tại sân bay Bạch Mai, đại tướng Võ Nguyên Giáp đã chỉ thị bỏ khối Hồng Kỳ 16 xe chở đạn, chỉ sử dụng 2 khối Sam 2 của e257 và Sam 3 của e236 phục vụ buổi duyệt binh chính thức tại Quảng trường Ba Đình.


Có nhiều nguyên nhân phía sau dẫn tới việc loại bỏ khối tên lửa Hồng Kỳ, nhưng về mặt chính thức thì do thành tích kém của loại tên lửa này trong Chiến dịch 12 ngày đêm năm 1972.

Tuy nhiên, ZSU-23-4 thì được Đại tướng yêu cầu phải đưa vào 16 xe.

+++ Hình thứ nhất:

Khối xe TZM PR-11AM chở vỏ đạn 11D của e257 đi qua lễ đài trên Quảng trường Ba Đình sáng 2/9/1975. Phía xa là toà nhà Quốc hội cũ.
hk 1.jpg


+++Hình thứ 2:

Các khối xe chở đạn tên lửa phục vụ duyệt binh tập kết tại sân bay Tông cuối tháng 7/1975.

Trong đó, Các xe TZM đầu kéo Giải Phóng CA-30 chở vỏ đạn Hồng Kỳ sơn ngụy trang sáng màu của e268 tập hợp hàng dọc ở giữa khung hình.

Các xe TZM PR-11AM chở vỏ đạn 11D sơn ngụy trang sẫm màu của e257 ở phía dưới khung hình.

hk 2.jpg
 

Binhmoctn

Xe tải
Biển số
OF-343497
Ngày cấp bằng
19/11/14
Số km
485
Động cơ
773,823 Mã lực
Vậy theo tư liệu cụ Baoleo, em suy luận số máy bay 4000 chiếc bị bắn rơi trong CT chống Mỹ chắc cũng chỉ là con số đẹp, thực tế có được 1/2 chăng? ( chiếc thứ 4000 rơi gần nhà e vẫn có địa danh cụ thể là xã Tiền Châu)
Cái 1000 rơi trên đất thái nguyên
 

Binhmoctn

Xe tải
Biển số
OF-343497
Ngày cấp bằng
19/11/14
Số km
485
Động cơ
773,823 Mã lực
Thi đại học và đạt điểm đi nước ngoài thời đó thì đúng như cụ nói. Còn đội đi Liên Xô tính điểm bình quân thì không phải đội có số điểm cao nhất, do đi Liên Xô là đông nhất . Nhưng đội đi Liên xô lại có nhóm giỏi nhất, đạt điểm cao nhất trong những người đủ điểm đi nước ngoài (đa số dân chuyên toán). Nhóm đó vào Loomnosop ở Mát, sau toàn thành đại gia.
Còn đội làng nhàng hơn thì đi các nơi khác của Liên Xô
Muốn giầu đi Đức, kiến thức đi Nga, Java đi Tiệp...
 

Binhmoctn

Xe tải
Biển số
OF-343497
Ngày cấp bằng
19/11/14
Số km
485
Động cơ
773,823 Mã lực
Nói tới NT quân Triều Tiên . Em thấy ở Xuân Mai có 1 nghĩa trang trên mặt đường QL6 . Ng ta gọi là nghĩa trang TQ .có cụ nào biết vì sao có cái NT này ko ? Tại sao có NT khi mà ở đó ko có cộng đồng hoa kiều.
Thái Nguyên nhà em cũng có 1 nghĩa trang này, 134 mộ
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,854
Động cơ
364,120 Mã lực
Kỷ niệm ngày Giải phóng Phnompenh 7-1.

Xin đưa lên một tấm ảnh quí đã lâu, liên quan sự kiện ngày giải phóng đất nước chùa Tháp (7-1-1979 * 7-1-2025)

Các nhân vật từ trái sang: Hun Sen, Heng Samrim, Hoàng Thế Thiện, Chea Sim, Lê Đức Thọ, Pen Sovan, ?, ?, Vũ Oanh, Bu Thoong.
(Sau này, các vị tướng quốc gia Campuchia đều giữ trọng trách đứng đầu Đảng, Quốc hội, Chính phủ và Quân đội hoàng gia Campuchia).

Các cụ tham gia chiến trường K, như bạn lính angkorwat , chắc sẽ nhận ra người quen ~o) ;) ~o)
1736297711012.png
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,211
Động cơ
552,109 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Kỷ niệm ngày Giải phóng Phnompenh 7-1.

Xin đưa lên một tấm ảnh quí đã lâu, liên quan sự kiện ngày giải phóng đất nước chùa Tháp (7-1-1979 * 7-1-2025)

Các nhân vật từ trái sang: Hun Sen, Heng Samrim, Hoàng Thế Thiện, Chea Sim, Lê Đức Thọ, Pen Sovan, ?, ?, Vũ Oanh, Bu Thoong.
(Sau này, các vị tướng quốc gia Campuchia đều giữ trọng trách đứng đầu Đảng, Quốc hội, Chính phủ và Quân đội hoàng gia Campuchia).

Các cụ tham gia chiến trường K, như bạn lính angkorwat , chắc sẽ nhận ra người quen ~o) ;) ~o)
View attachment 8922122
Chỗ này là sảnh trước của Tu Viện Đa Minh. Mấy cụ này đều tập trung học tập ở đó. Áo trắng ngoài cùng là cụ Hun khi mới sang VN. Nói chung mấy cụ này ko lạ gì mình, gặp nhau suốt ngày.
Tấm ảnh hiếm đấy cụ.
 

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,854
Động cơ
364,120 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH

Thớt 49: KHÔNG QUÂN VIỆT NAM THAM GIA ĐÁNH PỐT NĂM 1975

(PHI ĐỘI QUYẾT THẮNG THAM GIA GIẢI PHÓNG ĐẢO VAI (POUPLO WAI)-KẾT THÚC CHIẾN TRANH GIẢI PHÓNG MIỀN NAM )




Nhân kỷ niệm 45 năm chiến thắng trên mặt trận tây nam, xin đăng bài của ĐẠI TÁ-PHI CÔNG TỪ ĐỄ-AHLLVT, nguyên Đại đội trưởng Đại đội 4 E 923, nòng cốt của Phi đội Quyết thắng ghi lại trận đánh đảo Wai.



********

Ngày 2/5/ 1975 sau khi tiếp thu sự đầu hàng của quân Sài gòn tại vùng 4 chiến thuật ( đồng bằng sông Cửu long ) chúng ta về cơ bản giải phóng hoàn toàn miền Nam . Tuy vậy hãy còn 2 điểm mà quân Pôn pốt lợi dụng lúc quân Sài gòn thất trận đã đổ bộ chiếm giữ : quần đảo Thổ chu và Pouplo Wai ( đảo Ông và đảo Bà ).

Cụm đảo Wai này nằm ở vị trí tiền tiêu xa nhất của Việt nam ,cách phía tây đảo Phú quốc chừng 120km , cách đảo Thổ Chu khoảng 100 km về phía tây – bắc, nằm trong vịnh Thái lan ( Các bạn lên G-map tìm hai đảo này ). Đây là 2 đảo đá mang tên Pouplo Wai , tên Việt nam là đảo Ông và đảo Bà , hai đảo này cách nhau chừng 7 cây số . Lúc đó mỗi đảo có 1 tiểu đoàn Pôn pốt chiếm giữ , chúng làm công sự chiến đấu ngầm , cài mìn trên các hướng ta có thể tấn công , có cả pháo nhẹ như DKZ , cối chi viện lẫn nhau .

Sau khi ta đánh chiếm lại đảo Thổ chu từ tay quân Pôn pốt, Bộ quyết định tấn công giải phóng cụm đảo Wai . Sở chỉ huy hỗn hợp của ta nằm trên 1 pong-tông có chỗ cho trực thăng đáp bao gồm đại diện Quân khu 9, trung đoàn 1 bộ binh cuả sư đoàn 330, Không quân ta do phó tư lệnh thượng tá anh hùng Trần Hanh chỉ huy . Trung đoàn 937( được thành lập ngày 21/ 5/1975) nhanh chóng cử 1 bộ phận lực lượng cơ động ra đảo Phú quốc ( gồm các máy bay trực thăng vũ trang UH 1 và máy bay trinh sát U17) để tham gia chi viện hỏa lực , trinh sát , tìm kiếm cứu nạn và chỉ huy trên không

Lúc này các thành viên phi đội Quyết thắng đã được bổ nhiệm sang các vị trí mới tại trung đoàn 937, họ lại vinh dự được trở lại vai trò trụ cột trong chiến dịch giải phóng cụm đảo cuối cùng của Tổ quốc .Sau khi thông báo về quyết định của Bộ thành lập trung đoàn, lực lượng A37 của trung đoàn được lệnh chuyển từ Biên Hòa xuống Cần thơ. Chúng tôi tham gia ngay các trận chiến đấu bảo vệ biên giới và tập trung chuẩn bị tham gia chiến dịch then chốt giải phóng cụm đảo Wai. Lúc này ta mới có 6 máy bay A 37 , 10 UH 1, 5 U17 hoạt động được (Trong biên chế của trung đoàn 937 lúc đó có tới 200 chiếc gồm 60 máy bay A 37 , 140 máy bay trực thăng –trinh sát – vận tải các loại ) . Công việc thật ngổn ngang : dồn dịch , sửa chữa máy bay , ổn định tổ chức, công tác bảo vệ an ninh , tổ chức đảm bảo các mặt .Toàn Trung đoàn vừa huấn luyện chuyển loại cho thợ máy , phi công từ miền Bắc vào khai thác máy bay A 37 , UH 1, U17 , CH 47 , vừa lập phương án chiến đấu theo nhiệm vụ bảo vệ phía nam .

Khi nhận nhiệm vụ tham gia giải phóng đảo chúng tôi xác định đây là đợt hoạt động chiến đấu chi viện trực tiếp đầu tiên cho bộ đội mặt đất của không quân ta . Tuy đã tham gia chiến đấu bảo vệ biên giới, nhưng trước chiến dịch này xuất hiện một câu hỏi :” chúng ta đánh ai ?”. Đồng chí Lê Tùng , đại úy chính ủy trung đoàn và đồng chí đại úy Trương Bính chủ nhiệm chính trị đi lại , phân vân trước khi ra hội nghị đảng ủy trung đoàn để quán triệt nhiệm vụ . Lúc này , trung đoàn trưởng ,anh hùng phi công số 1 của không quân Việt nam ,thiếu tá Nguyễn văn Bảy ‘A” , nói thẳng tuột :’ Ai cứ đụng đến đất của ông bà để lại là mần ngay , Pôn pốt nó tàn sát hết dân trên đảo Thổ chu rồi , quân ta mới ra cứu – thế thì còn bảo vệ dân gì nữa . Lệnh trên đã có, đánh thôi , khỏi bàn mất công nữa! “.

Lực lượng phi công của trung đoàn tuy đủ biên chế từ các đơn vị bay tập họp lại , mặc dầu anh em đã có nhiều kinh nghiệm bay và chiến đấu trên máy bay Mig 17, Mig 19 qua những năm tháng chống không quân Mỹ, nhưng giai đoạn này đang học lí thuyết chuyển loại. Mặt khác đa số phi công chưa bay biển mà thời tiết tháng 6 lại mưa nhiều , tầm nhìn kém. Đây là một thách thức không nhỏ, ngay cả đối với các phi công giáo viên bay biển có kinh nghiệm như anh Nguyễn văn Lục , Hán văn Quảng . Cự li từ sân bay Cần thơ ra đến đảo Ông, Đảo Bà là trên 300km trong đó cự ly bay trên biển là 200km, phi công phải tự dẫn đi và về, vì không có ra đar , thiết bị dẫn đường mặt đất TACAN bị phá hỏng , ngoài ra, địa hình chưa quen , gió lại lớn nên riêng việc bay đến đúng khu vực đảo cũng là một khó khăn.Trong thời điểm khó khăn đó, “cái khó, ló cái khôn “- tôi đề xuất sử dụng máy liên lạc bộ binh PRC 25 làm đài điểm trên pông- tông hỗ trợ cho dẫn bay nên cũng làm yên lòng anh em một chút .

Chúng tôi bàn kế hoạch đánh đảo với 3 nhiệm vụ chính: dọn bãi đổ bộ , làm sạch đường lên đỉnh núi trên đảo , tiêu diệt SCH của cụm đảo . Phương án mang vũ khí gồm: sử dụng bom khoan đánh tiêu diệt quân địch trong công sự ngầm , dùng các loại bom khác đánh vào sở chỉ huy trên đỉnh núi và đánh dọn baĩ đổ bộ , dùng bom phá kết hợp bom cháy dọn đường trên hướng tấn công chính của bộ binh . Chi tiết hơn, chúng tôi nghiên cứu, tập trung bàn về kỹ thuật ngắm mục tiêu. Lúc đó có 2 phương án đưa ra : bằng động tác bổ nhào hoặc bay bằng cắt đồng thời 2 quả một . Dù bằng kỹ thuật nào cũng đòi hỏi độ chính xác cao, vì trên vùng núi bom thả ra vọt trước hay tụt sau chút ít cũng đều rơi xuống tận chân núi. Ngoài biển khơi xa, gió lại lớn nên việc xác định điểm ngắm bù trừ cũng phức tạp, kể cả chi tiết, khi chọn hướng tấn công cũng phải tránh vùng quân ta đã chiếm được , không để sai sót.

Sau khi họp đảng ủy , trung đoàn quyết định lực lượng chính tham gia trận đánh sẽ chủ yếu chọn trong số đã tham gia phi đội Quyết thắng đánh sân bay Tân Sơn Nhất ngày 28-4-1975, ngoài ra chọn thêm một số phi công đã bay chuyển loại thành công và bay biển thành thạo . Một số phi công của không quân Sài gòn cũ như các anh Trần văn Sanh , Nguyễn văn On , Nguyễn thành Trung lại chưa biết bay biển là gì, nên chúng tôi bổ xung các phi công đã bay biển trên Mig 17 tham gia bay cùng như trung úy Tạ Đông Trung ( liệt sĩ - anh hùng LLVT ), trung úy Vũ khởi Nghĩa ( bí danh Nghĩa voi” ), trung úy Âu văn Hùng ( Anh hùng LLVT) , thượng úy Trần cao Thăng ( bí danh “ thằng cao chân “).

Sau đợt tấn công mở màn của bộ binh ngày 4/6/1975, quân ta chỉ chiếm được một góc đảo Ông và phần lớn đảo Bà rồi dừng lại phòng ngự . Mặc dù trực thăng và tàu hải quân đã chi viện hết mức, nhưng Bộ chỉ huy chiến dịch và Bộ Tổng Tham mưu đã chỉ đạo : “phải sử dụng A 37 để giải quyết dứt điểm” .Thực ra , với các loại vũ khí trang bị trên trực thăng UH- 1 như súng đại liên 6 nòng minigun 7,62mm , dàn rốc két , cộng với pháo 37mm trang bị trên các tàu Hải quân không thể chế áp nổi hệ thống công sự phòng ngự ngầm của quân Pôn pốt . Bộ Tư Lệnh Quân chủng PKKQ quyết định đưa lực lượng “ chiến lược” -máy bay ném bom hạng nhẹ A 37 mới thu được của không quân Sài gòn vào giải quyết trận này . Thực ra MiG- 21 lúc này cũng không tham gia được vì cự li xa và chưa từng bay ném bom và bay biển như phi công Mig 17.

Ngày 9 tháng 6 năm 1975 bắt đầu chiến dịch . Trước khi đánh 1 giờ, chúng tôi tổ chức trinh sát khí tượng , phi công bay khí tượng báo về trời đầy mây, mưa giông , đáy mây thấp . Ở khu vực chiến đấu, máy bay trinh sát U 17 bay quần thảo nhiều vòng, luôn báo thời tiết mưa , tầm nhìn dưới 1 km ! Như vậy, ngày đầu tiên không xuất kích được . Đồng chí phó tư lệnh binh chủng không quân, thượng tá anh hùng Trần Hanh từ Sở chỉ huy tiền phương trên pong- tông sốt ruột điện cơ yếu về : “Mai trời hửng lên là tranh thủ đánh ngay , nếu không, địch kịp thời bổ xung lực lượng lớn ra chi viện thì tình hình còn phức tạp hơn do phải phân tán lực lượng tiến hành hải chiến trên biển . Nếu ngày mai trời xấu một chút SCH chúng tôi cùng anh em phi công trinh sát sẽ cố gắng chọn thời cơ khi trời hửng lên và chỉ điểm mục tiêu tốt cho trung đoàn để giải quyết dứt điểm đảo này, tập trung vào đảo Ông còn đảo Bà dành cho trực thăng . Chú ý là tàu chiến của Hạm đội 7 Mỹ vẫn lảng vảng gần khu vực này để hỗ trợ cho tàu di tản “ . Anh em chúng tôi nhận thức được tầm quan trọng của thời cơ tiến hành trận đánh, nên tập trung chuẩn bị kỹ mọi phương án trong điều kiện thời tiết không thật tốt.

Hôm sau, ngày 10 tháng 6 , Phó tư lệnh Trần Hanh ra lệnh qua điện 4 số :” Cất cánh đánh luôn , 10h trời sẽ tốt lên , PRC sẵn sàng !”... Cả sân bay Cần thơ tràn ngập không khí trước trận chiến đấu, mọi hoạt động nhộn nhịp hẳn lên (kể cả các anh nhân viên kĩ thuật không quân Sài gòn làm việc trong sân bay ) vì đã lâu rồi họ mới có dịp thể hiện cái không khí thời chiến trước kia.Trên sân đậu máy bay, các xe MD3 cung cấp điện cho máy bay khởi động ầm ầm , thợ máy đi rút chốt an toàn của máy bay , mở nắp mũi, tháo chốt an toàn súng máy , lắp kíp nổ và cài chốt cho các loại bom , đặt các chốt tam giác vàng –đen báo nguy hiểm trước mũi máy bay , phi công mặc áo phao màu cam với đai dù bó chặt bên ngoài lúi húi cùng thợ máy lắc bom và kiểm tra vũ khí , hai chiếc xe cứu hỏa hú còi chạy ra vị trí trực sát đường băng… ..

Một phát pháo hiệu màu xanh vút lên từ đài chỉ huy , giọng của thượng úy Nguyễn văn Tài , chỉ huy bay vang trong tai nghe mới long trọng làm sao khi điểm danh : “ Cửu long , 06 “ có tiếng trả lời của anh Lục “ 06 , tốt “ , tiếp theo là câu trả lời háo hức của các anh Hoàng mai Vượng , anh Hán văn Quảng , anh Nguyễn Thành Trung , anh Trần văn On. Theo lệnh từ Đài chỉ huy, các máy bay A-37 đồng loạt nổ máy và nặng nề lăn ra đường băng , nối đuôi nhau từng đôi một” lặc lè “ rời đất . Sân bay Cần thơ vốn ngắn , hẹp nên mỗi máy bay chỉ đeo 4 quả bom phá ( bom khoan ) nhỏ hoặc 2 quả bom to, kết hợp động tác mở màn che động cơ ngay từ lúc bắt đầu chạy đà ( screen- đây là tấm lưới thép che đường hút khí động cơ khi cất cánh , phòng ngừa đá sỏi hút vào động cơ. Tấm lưới này làm giảm lực đẩy động cơ . Nó tương tự như lưới của Su ngày nay ) . Đội hình chiến đấu gồm 6 chiếc chia thành 2 tốp chiến thuật cách nhau chừng 4 phút : tốp đầu đánh sở chỉ huy trên đỉnh núi , tốp sau đánh dọn đường tiến cho bộ binh ..

Đội hình cất cánh lên, hướng về phía mục tiêu, lúc này trời đầy mây , chúng tôi dàn đội hình xuyên lên tới 10,000 feed ( 3000m) ,chỉ khi bay qua đảo Phú quốc trời bớt mây chúng tôi mới chọn chỗ trống giảm độ cao xuống 3000 feet ( 1000m).Lúc này, trước mắt các phi công một bức tranh cực đẹp hiện ra - biển bao la , mặt biển phẳng như gương, không thấy tàu lớn hoặc tàu chiến nào chạy trên biển cả chỉ toàn tàu cá nhỏ bé – tôi thở phào vì không lo đối phó với tên lửa từ tàu Mỹ bắn lên ( năm 1972 tại Quảng bình, tôi đã chứng kiến mức độ phản ứng cực nhanh của hệ thống tên lửa Talos phóng lên từ tàu khu trục hộ vệ HIGBEE ), kèm theo một thoáng so sánh : biển ở miền Tây Nam Bộ cũng mênh mông như biển miền Bắc nhưng trong xanh hơn , nhiều thuyền đánh cá hơn; thật đáng tự hào khi được đi chiến đấu để giành và giữ không gian đẹp như tranh này.

Khi cách đảo khoảng 5 phút bay, tôi giảm tiếp độ cao và nhận ra hai hòn đảo bé tí tẹo nằm chơi vơi giữa biển khơi – mừng hết lớn !. Trong ống nghe vang lên giọng của Phó tư lệnh Trần Hanh :” gió tây 270 , cho phép ném bom , 06” , xen lẫn chỉ dẫn mục tiêu đặc sệt giọng nam bộ của trung úy phi công Đoàn Hồng Quân ( anh Ba Quân quê Bạc liêu ,vốn bay MiG-17 với tôi ở trung đoàn 923, lúc này chuyển sang lái máy bay trinh sát 4 chỗ ngồi Cessna U17 , sau này anh chuyển sang lái máy bay An 26 của trung đoàn 918 ) “ U17 , 64 đây , Quân đây , 06 , tôi nhao vô anh chú ý nhé “, sau đó giọng anh Ba Quân lại vang lên :” 06 , thấy khói chưa “ .Lát sau nghe tiếng báo cáo của anh Cam , phi công trực thăng cấp cứu :” UH- 1: “266 cấp cứu , cất cánh vàò khu chờ “ , rồi khẩu lệnh xin phép bổ nhào của anh Nguyễn văn Lục :” 06 , thấy khói , vào “ ( do chúng tôi mở 2 kênh liên lạc cùng một lúc ).

Tôi nghe giọng các anh tốp trước lần lượt vang lên trong tai nghe :” trúng rồi “ mà lòng gợn chút căng thẳng, lo lắng cho biên đội mình liệu có ném trúng không . Tôi chỉ huy tốp cuối, khi tốp của tôi bay vào tới đảo thì không thấy dấu vết bom đạn gì cả, mặc dù anh em tốp trước đã cắt hết bom , đảo vẫn xanh tốt ! Tôi nhào vào ném bom dọc theo sống núi nơi có con đường độc đạo lờ mờ , cắt xong vọt lên thì thấy 1 vệt cháy chạy dài từ đỉnh núi xuống chân núi dọc theo hướng tấn công của bộ binh . Trong tai nghe vang lên giọng nói của anh “Hăng ri “ Thọ , chỉ huy bay tại SCH hỗn hợp trên pong- tông:’ Trúng rồi , vào bắn đi rồi quay về hướng 90”. ( Đại úy Nguyễn văn Thọ là 1 phi công học sinh miền nam tập kết , đã bắn rơi 1máy bay của Hải quân Mỹ năm 1967 và anh đẹp trai như tây ) . Sau khi điều chỉnh máy ngắm cho chế độ bắn súng , tôi bổ nhào tấn công lần 2 . Chờ mục tiêu nằm gọn trong vòng ngắm , tôi bóp cò dài và 1 quầng lửa bao trùm mũi máy bay – 1 dây lửa của “đạn vạch đường- Tracing” trùm lên mục tiêu SCH, nhưng quan sát không thấy biểu hiện gì là mục tiêu đã trúng đạn cả .Tôi nghi ngờ : cả 2 nghìn viên mà sao lại chẳng thấy trúng gì cả ?. Tắt công tắc vũ khí , tôi thầm nhủ :” anh Thọ lại động viên rồi , mấy lần trước anh cùng kêu vậy với các tốp khác mà mình có nhìn thấy gì đâu “

Với ý nghĩ như vậy, sau khi hạ cánh ,tôi hỏi anh thượng úy Hán văn Quảng :” tôi đi sau chẳng thấy vết nổ đâu cả , ông ném xuống đâu ?” Anh Quảng cười :” Rừng rậm như vậy thì bom khoan làm sao gây cháy được , ném xong chỉ thấy chớp và một ít khói bốc lên thôi , Anh Trung ném hụt bom rơi xuống chân núi , tôi tính gió ngược nên nhấc điểm ngắm lên một chút thảy 2 quả - nó vọt qua sở chỉ huy trên đỉnh đồi ,nổ tít dưới khe ! tuy đã lường trước cái khó của ném bom trên vùng núi nhưng cũng vẫn vấp phải !, Lần sau chỉnh lại mới trúng 2 quả . Còn bắn vào khu mục tiêu đúng là như muối bỏ bể , chẳng thấy gì “. ( Sau khi giải phóng đảo , tôi có lên khu sở chỉ huy của quân Pôn pốt thì thấy mái tôn cháy đen , thủng lỗ chỗ ; cột cờ đổ gục gãy thành 3 đoạn). Theo lời khai của tù binh bắt được thì chúng sợ nhất là sau khi bị máy bay ném bom khoan , chạy lên thì dính đạn như vãi trấu – Sau này trong tác chiến, các phi công A 37 khi ném bom xong không bao giờ hô “ cháy rồi “ mà chỉ nói “ ném bom xong “vì biết quân đich đâu có xăng dầu , bom đạn nên không thể hiện vết cháy nổ . Với hiệu lực của trận tấn công của A-37, trận này ta đã chiếm gọn đảo Hòn Bà , trung đoàn lại phái 2 trực thăng vận tải CH-47 cẩu 2 khẩu pháo 105mm và đạn từ Phú quốc ra đảo Bà để chuẩn bị hỏa lực chi viện trực tiếp cho đánh chiếm đảo Ông ngày hôm sau .

Chiều ngày 12-6-1975 chúng tôi đánh đợt hai trong ngày . Mây mưa đâỳ trời , biên đội ba chiếc anh Nguỹên văn Lục, anh Hán văn Quảng và Hoàng mai Vượng đi đầu bay ra biển , thấy có mây dông to trước mặt ( mây CB ) họ cố gắng tăng ga vượt qua nhưng chỉ đạt đến độ cao 12,000 feed ( 4,000m) thì đành hô nhau cải bằng ( máy bay A 37 vốn nặng nề và chỉ thường xuyên bay ở độ cao dưới 3,000m ) cùng chui vào mây . Do anh Lục , anh Quảng đã bay trong mây nhiều nên không sao . Ra khỏi mây thì không thấy anh Hoàng mai Vượng đâu cả , gọi mãi thì anh Vượng nói gấp :”Tôi đang ở độ cao 3,000 ft “.Tôi đi sau nghe thấy vậy , dẫn đội cúp ga lủi ngay xuống dưới mây khoảng 2,000 feet, bay trong mù và mưa nhỏ . Trận này biên đội tôi chỉ đủ dầu ném 2 trái bom và bỏ nhiệm vụ bắn súng máy . Về tới Cần thơ anh Vượng mặt mũi còn trắng bệch ,quần áo ướt đẫm ( tuy máy bay A 37 có hệ thống điều hòa rất tốt ), nói thở không ra hơi :”Chu cha , trời cứu tôi các ông ạ , chui vào mây mưa nó hất tôi lên , quật tôi xuống , máy bay lộn nhèo , khi thoát ra khỏi mây thì độ cao từ 12,000 còn 3000 feet ( 1000m ), bụng ngửa lên trời !. Anh Lục động viên bình tĩnh và chỉ cho tôi hướng đến mục tiêu , tự đánh và sau lại tập họp được đội hình thoát li trận đánh”.

Ngày thứ ba 13/06 /1975 chúng tôi lại đánh đợt cuối tập trung vào khu vực SCH trên đỉnh núi , cả khu vực trên đỉnh núi đã cháy xém hết vì bom. Lần này đánh theo yêu cầu của bộ binh – kêu đâu đánh đó . Sau khi các mục tiêu theo yêu cầu đã đánh hết, Tôi báo cáo anh Nguyễn văn Thọ , chỉ huy chiến đấu hiệp đồng với bộ binh trên pong- tong :

” 09, tôi thấy dọn sạch rồi , còn cần gì anh chỉ thị diệt nốt “

Anh Nguyễn văn Thọ trả lời ngay :

” Cửu long 8 , 09 , anh thấy cái cột cờ trắng trên sở chỉ huy của nó không ? “.

Tôi ngó xuống thấy cái cái cột cờ trắng còn chưa bị đánh gãy trên đỉnh núi , bèn trả lời :

“09, tôi thấy rõ “

Anh Thọ nói dõng dạc:

“ Cửu long 8, cho mỗi anh vào 1 lần ném 1 quả , làm sao nhổ cái gai ấy đi cho các thủ trưởng dưới này khỏi vướng mắt !”

Tôi lúc ấy hết bom rồi , bắn thì không ăn thua nên ra lệnh cho 3 máy bay còn lại là các anh thượng úy Hán văn Quảng , trung úy Hoàng mai Vượng , Trần văn Sanh ( nguyên trung úy phi công không quân Sài gòn ) cùng trung úy Tạ đông Trung ( hai anh cùng bay trên một máy bay ) :

“ Mỗi người vào 1 lần , theo thứ tự 14 ( anh Quảng ), 16 ( anh Vượng , 17 ( anh Sanh ), nhổ cái gai ấy đi , mọi người đang tập trung quan sát đấy “

Tôi lái vòng ra ngoài quĩ đạo ném bom và lo lắng quan sát : đây như là một cuộc biểu diễn kỹ thuật chiến đấu cho anh em bộ binh, hải quân xem trình độ của phi công chiến đấu miền Bắc , những người đã đánh thắng không quân Mỹ . Anh Quảng dõng dạc hô :

“ 14 , vô “

Một ánh chớp và bụi bốc lên bên cạnh nhưng cột cờ vẫn nguyên !

“ 14, anh để tôi xử nó, 16 vô”. Anh Vượng to giọng .

Một chớp lửa bùng lên cách chừng 30 mét , nhưng cột cờ vẫn nguyên !

Tôi nhắc nhở như đặt trách nhiệm của cả phi đội cho anh Trần văn Sanh :

“ 17, anh thấy chưa ?”

Anh Tạ Đông Trung ngồi cùng máy bay với anh Sanh trả lời thay :

“ 09, anh xem đây , 17 vô “

Tôi nhắc có ý khích tướng anh Trung :

“ Đừng đạp chân nhé !”

Đây là tôi nhắc lại về 1 chuyện cách đấy 3 năm – hồi 1972 , trong 1 trận không chiến giữa 4 chiếc MiG- 17 và 8 chiếc của hải quân Mỹ. Anh Tạ đông Trung đuổi theo bắn chiếc máy bay A- 7 của Hải quân Mỹ, khi nó đã gần hết dầu và bỏ chạy ra biển . Vào bắn 3 loạt không rơi , lần thứ tư anh đè lên đầu máy bay A- 7 , ấn mũi máy bay xuống và bắn loạt dài tới hết đạn. Trong quá trình nhấn cò anh đạp chân cho đạn vung vãi như rắc trấu mong sao chỉ cần 1 viên trúng là chiếc A- 7 rơi ! Tất nhiên là máy bay A- 7 chạy thoát ra biển . Động tác kỹ thuật này là một sai lầm ấu trĩ kiểu đánh” xèng “ của con trẻ .

Một tia chớp bùng lên , cột cờ biến mất !

Lúc đó anh Thọ nói trên VTĐ :” Liên hoan , uống bia no rồi , không cần tiếp bia nữa , khách đang đi lên . Chiều chúng tôi không cần bia nữa !“ (Quay về , đánh bom đủ rồi , không đánh tiếp nữa , bộ binh đang lên. Chiều thôi không đánh nữa ).

Hạ cánh lăn về sân đậu xong , tôi chạy ngay ra máy bay anh Trần văn Sanh và anh Tạ đông Trung :

“ Các ông cứu cả phi đội , trượt thì ê mặt không quân miền Bắc , anh Thọ đã giải thích cho các anh em tại đó – anh em biểu diễn ném đâu trúng đó cho các anh xem đấy – anh đầu ném bên trái , anh thứ hai ném bên phải , anh thứ ba ném cắt luôn ! .Anh Thọ kêu về thưởng hai anh mỗi người thêm 1 chai bia larus cho vụ cột cờ nhưng bắt vạ tiêu chuẩn của ông Quảng, ông Vượng ! “

Sau đó bộ binh đổ bộ lên đảo Ông và sáng sớm hôm sau lúc 6h30 phút ngày 14/6/1975, bộ binh đã chiếm trọn Đảo hòn Ông không tốn một viên đạn !

Phi đội Quyết thắng của Trung đoàn 923, chuyển sang đội hình mới của trung đoàn 937 đã hoàn thành xuất sắc nhiện vụ : sử dụng máy bay thu được của không quân Sài gòn – máy bay ném bom A- 37 cùng các máy bay trực thăng UH-1, máy bay trinh sát U 17 , máy bay trực thăng vận tải CH- 47 tổ chức hợp đồng , chỉ huy cực kì chặt chẽ, cả trung đoàn đã độc lập đánh tiêu diệt sạch hơn một tiểu đoàn bộ binh địch phòng ngự vững chắc trên 2 đảo xa , đánh chìm 3 tàu chiến địch và “mời “ bộ binh của ta lên tiếp quản đảo !

Cuối năm 2013, nhân dịp có buổi gập mặt các cán bộ của Bộ Tổng tham mưu tại phía nam, tôi có dịp gập lại anh Chín Lợi , Anh hùng LLVT, Trung tướng, nguyên Phó Tổng Tham mưu trưởng , hồi đó tham gia đánh đảo Ông và Bà . Anh Chín cao giọng vui vẻ:” Bọn tôi 2 lần đổ bộ không chiếm hết 2 đảo được vì bọn nó phòng ngự trong công sự ngầm . Ngay hai khẩu 105 các ông cẩu lên cho chúng tôi , bắn từ đảo Bà sang đảo Ông cũng không ăn thua . Thế mà không quân các ông đánh 3 ngày thì bọn tôi lên ngon lành, nhất là vệt bom cháy dọn đường lên sạch quá “. Sau gần 40 năm tôi lần đầu tiên được nghe chính anh em bộ binh đánh gía kết quả các trận ném bom của các phi công trung đoàn năm xưa.

Tôi viết thông tin này để bạn đọc biết thêm 1 chi tiết lịch sử thú vị về thời khắc hoàn toàn giải phóng miền Nam -phải chăng ngày mà trung đoàn 937 ( nòng cốt là phi đội Quyết thắng ) hiệp đồng với trung đoàn 1 Bộ binh sư đoàn 330 quân khu 9 đánh chiếm lại đảo Ông vào sáng sớm ngày 14 tháng 6 năm 1975 chính là trận đánh cuối cùng, khép lại chặng đường chiến đấu vinh quang 10 năm của Không quân ta trong sự nghiệp chiến đấu bảo vệ miền Bắc và giải phóng miền Nam, bắt đầu từ trận thắng không quân của Hải quân Hoa kì ngày 3/4/1965. Đồng thời , ngày 14-6-1975 lại trở thành ngày truyền thống đánh thắng trận đầu của trung đoàn không quân 937.

Nhớ lại đợt hoạt động chiến đấu chi viện cho bộ binh đánh chiếm cụm đảo Wai gần 40 năm trước, tôi liên tưởng đến bối cảnh hiện nay : việc bảo vệ chủ quyền biển đảỏ dù trong giai đoạn nào của lịch sử cũng có sự đóng góp rất quan trọng của lực lượng Không quân và Hải quân hiện đại, đặc biệt là trong điều kiện của chiên stranh hiện đại ngày nay, vai trò của Không quân và Hải quân càng trở nên quan trọng. Chính lực lượng Không quân và Hải quân hiện đại, đủ sức mạnh sẽ có thể giải quyết các xung đột trên biển nhanh chóng, kịp thời và độc lập . Gần một triệu cây số vuông biển Đông của Tổ quốc – nguồn sống hiện tại và tương lai của 100 triệu dân Việt đòi hỏi nhà nước ta phải có chiến lược , có kế hoạch đầu tư nâng cao sức mạnh của hai quân chủng này, như lực lượng nòng cốt của Quân đội nhân dân Việt nam - một quân đội có lịch sử 70 năm chiến đấu và xây dựng- trong tổng thể chiến lược biển đảo của Tổ quốc.

Chúng tôi , các cựu chiến binh luôn tin tưởng vào một học thuyết quân sự hoàn chỉnh của đất nước có hàng triệu km2 biển đảo, tin tưởng vào Bộ Tổng Tư lệnh tối cao , Bộ Tư lệnh và đội ngũ phi công , sĩ quan , quân nhân chuyên nghiệp , chiến sĩ trẻ tuổi, được đào tạo bài bản, có lòng yêu nước sâu sắc của hai quân chủng-PKKQ và Hải quân. Các anh chính là thế hệ trẻ, tiếp nối truyền thống Quyết chiến-quyết thắng của Thế hệ cha anh, giữ vững ngọn cờ Tổ quốc , mắt tinh tường và tay không rời nút phóng.

HCMC , ngày 27/07/2014

Từ Đễ , nguyên đại đội trưởng đại đội 4 -trung đoàn

Không quân 937 anh hùng

++++ Hình của anh Từ Đễ, khi còn trẻ.

HẾT
Từ Đễ.jpg
 
  • Vodka
Reactions: XPQ

chanthat123

Xe điện
Biển số
OF-13484
Ngày cấp bằng
25/2/08
Số km
2,599
Động cơ
539,389 Mã lực
GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH

Thớt 45: CHUYỆN CHƯA VUI CỦA TRUNG ĐOÀN TÊN LỬA 236



Hôm nay, ngày 07/12/2024, các cựu chiến binh ở mọi thời kỳ của Tiểu đoàn Tên lửa 62, thuộc Trung đoàn Tên lửa 236, tổ chúc gập mặt, để Kỷ niệm 80 năm, ngày thành lập QĐ ND Việt Nam.

e 236.jpg


Nhưng ít người được biết, có một ‘Góc khuất’ trong lịch sử của Trung đoàn Tên lửa 236.

Cụ thể như sau:



1/Vụ tên lửa ta bắn LI-2:


Hồi ức của đại tá phi công Mig 21 Nguyễn Huy Công, mà nhà cháu xin trích đăng ngay đây:

“Tháng 3 năm 1972, đoàn tôi chịu tổn thất vô cùng vô lý với lực lượng ở miền Trung và ngoài Bắc. Máy bay Li-2 chở toàn bộ bộ khung của Trung đoàn tiền phương vào sân bay Gát thì bị tên lửa đất đối không SAM-2 của ta bắn rơi ở khu vực Vinh - Nghệ An. Tất cả số người đi trên máy bay đó hy sinh hết. Đoàn bay của chúng tôi có anh Phạm Văn Mạo và một số thợ máy cùng bay trên chuyến đó. Anh Mạo lấy vợ đến hơn 10 năm, trước đó vài tháng mới sinh được cháu gái, chẳng rõ khi anh mất, anh có kịp về thăm vợ con anh được hay không nữa.

Những năm gần đây, chúng tôi mới có điều kiện về thăm được con anh (ở Thái Bình). Cháu giống anh như tạc, đã xây dựng gia đình. Gia đình của chồng cháu cũng là gia đình Liệt sỹ nên thông cảm và thương quý cháu lắm. Anh Mạo chẳng có tấm ảnh nào để lại, tìm mãi mới tách được anh ở trong ảnh chụp chung cả đoàn hồi còn học viên để trên bài vị thờ anh.

Chuyến bay của Li-2 vào Nghệ An trước đó có hạ cánh ở Sân bay Thọ Xuân - Thanh Hoá. Hôm ấy, tôi đang trực chiến ở sân bay, còn kịp bắt tay, chúc tụng các anh trước lúc lên đường (chúng tôi không kiêng như các đồng đội bên bộ binh phải không?). Vậy mà ai ngờ, khi kíp trực của tôi đang được giao nhiệm vụ đánh B.52 thì nhận được điện thoại báo về sự cố kia. Tôi nhớ, thủ trưởng Trần Mạnh sau là Tư lệnh Quân chủng PK - KQ và từng giữ chức Cục trưởng cục HK dân dụng Việt Nam nghe điện xong, lặng người đi mấy phút, rồi lại quay lại sở chỉ huy hỏi máy bay bay vào hay bay ra? Nếu máy bay bay ra thì chỉ chở có mình anh Đinh Tôn thôi, còn bay vào thì... thế đấy! Chúng tôi sững sờ và câm lặng trong nỗi buồn thương, uất ức. Nghe rõ cả tiếng rơi của những giọt nước mắt tiếc thương đồng đội mình.

Tôi chẳng rõ kíp trực của trận địa tên lửa kia có bị kỷ luật không, bị ra sao và họ rút kinh nghiệm như thế nào. Nhưng có lẽ từ giây phút ấy trở đi, tôi rất hoài nghi về công tác hiệp đồng và luôn phải đề phòng “mấy ông” này. Về sau, chính sự đề phòng ấy đã cứu tôi ra khỏi bàn tay của tử thần mà suýt nữa thì “mấy ông tên lửa” nộp không tôi vào lưỡi hái của thần chết.”


2/ Đơn vị tên lửa đã bắn rơi LI-2:

Bộ đội TLPK đánh 3 trận, bắn rơi 1 máy bay tiêm kích F-4C Phantom II trong trận đầu ngày 24/7/1965, bắn rơi 1 máy bay trinh sát RF-101C Long Bird và bắn bị thương 01 máy bay không người lái (bia bay) BQM-34A Firebee trong trận ngày 26/7/1965.

Trong trận mở màn ngày 24/7, kíp trực sở chỉ huy của Đoàn Sông Đà e236 gồm chỉ huy trưởng là đại tá chuyên gia LX Shugankov và quyền trung đoàn trưởng 236 là thiếu tá Trần Nhẫn, chính ủy 236 là thiếu tá Phạm Đăng Ty cùng thành phần 4 ban. Kíp chiến đấu tại các tiểu đoàn 63 và 64 cũng được chỉ huy kết hợp bởi chỉ huy trưởng Việt Xô như trung tá Magaev/đại úy Nguyễn Văn Thân (d63) và thiếu tá Ilynyuk/đại úy Nguyễn Văn Ninh (d64).

Tiểu đoàn 63 là đơn vị bắn rơi chiếc F-4C Phantom II ngay trong trận đầu ra quân. Rất tiếc là sau này vì vụ bắn nhầm chiếc máy bay chở đoàn cán bộ cao cấp của quân chủng đi thị sát chiến trường mà đơn vị này mất hết thành tích.

3/ Khúc vĩ thanh:

Đến giờ phút này, tiểu đoàn tên lửa 63 vẫn là đơn vị tay trắng.
Những mẩu chuyện như thế này rất khó đọc trên các trang hồi ký hoặc sách vở, cảm ơn cụ đã chia sẻ. Rất ý nghĩa cụ ạ
 

.Bo My

Xe lăn
Biển số
OF-795404
Ngày cấp bằng
1/11/21
Số km
10,568
Động cơ
222,634 Mã lực
Vậy theo tư liệu cụ Baoleo, em suy luận số máy bay 4000 chiếc bị bắn rơi trong CT chống Mỹ chắc cũng chỉ là con số đẹp, thực tế có được 1/2 chăng? ( chiếc thứ 4000 rơi gần nhà e vẫn có địa danh cụ thể là xã Tiền Châu)
Cái này là cụ tự nghĩ ra nhé. Tốt nhất là ra gặp các cựu chiến binh thì im đi kẻo ăn đấm. Trong số bắn rơi thì có nhiều trực thăng. Chỉ 1 trận Lam Sơn 719 đã bắn rơi và bắn hỏng 1.000 trực thăng rồi.


1736302490561.png
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top