[Funland] [Góc đọc chuyện] Buôn đồ người chết

Rft

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-591508
Ngày cấp bằng
22/9/18
Số km
331
Động cơ
135,444 Mã lực
Tuổi
24
Mệ, tối qua đi vs lúc 2h sáng do trận bữa buổi chiều bật đèn cầu thang thấy ông khỉ giương mắt nhe răng. Tí ngất:((
 

Mãi Chờ

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-665046
Ngày cấp bằng
1/6/19
Số km
2,626
Động cơ
137,930 Mã lực
Mệ, tối qua đi vs lúc 2h sáng do trận bữa buổi chiều bật đèn cầu thang thấy ông khỉ giương mắt nhe răng. Tí ngất:((
Ha ha. Em làm việc lúc 2am thấy cái rèm cửa bay bay phản chiếu vào màn hình máy tính.... Em té ngay trong 1 nốt nhạc =))
 
  • Vodka
Reactions: Rft

Đại tướng Alo

Xe điện
Biển số
OF-737513
Ngày cấp bằng
29/7/20
Số km
2,237
Động cơ
92,770 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Quyển 3 - Chương 6: Ma đao

Tôi không chút do dự, liện chạy ra khỏi phòng, xa xa thấy chiếc xe màu đen, cửa mở toang. Lòng tôi bất giác nảy một cái, linh cảm nói cho tôi, xà dục đao có lễ mất rồi.

Quả nhiên, tìm kiếm trên xe, không thấy đao đâu, mà tại vị trí để thanh đao, còn lưu lại một vũng máu. Điều này làm tôi giật mình, một lần nữa hoang mang.

Nhìn một lượt, cả chiếc xe không sao, duy chỉ có cửa xe, giống như bị bàn tay không lồ bóp méo. Lý mặt rỗ cũng vội vàng chạy tới, hỏi tôi tìm thấy thanh đao chưa. Tôi thở dài, nói xà dục đao không tìm thấy, chỉ thấy một vũng máu. Lý mặt rỗ kinh hãi: "Xà dục đao "đến tháng" à, sao lại chảy máu?"

Một câu nửa đùa của hắn, ngược lại lòng tôi vạn vạn kinh hoàng. Máu này hẳn là xà dục đao chảy ra? Nếu thật như vậy, vật này tôi không thể trấn áp.

Bởi phàm là vật chí âm, đã lưu huyết, liền sinh ra ác linh, như thanh đao này, đã sinh ra ma đao.

Trong nghề chúng tôi, vật chí âm bình thường và ác linh chí âm là hai khái niệm khác nhau. Vật chí âm quấy phá, cũng chỉ có thể dọa người một chút, làm điểm phá xấu mà thôi. Nhưng sinh ra ác linh chí âm, lại là vật có thể trực tiếp giết người.

Khó có thể tưởng tượng, một thanh xà dục đao bình thường như thế, lại nảy sinh ma đao.

Gã huynh đệ nhìn tôi sắc mặt không tốt, liền hỏi tôi nên làm thế nào?

Tôi rút ba cây nhang, đưa cho hắn nói: "Mau trở về, đóng hết cửa sổ lẫn cửa chính lại. Nếu như ta đoán không sai, tối nay chắc chắn có chuyện lớn..."

Hai người giật nảy mình, tôi cũng không thèm để ý, dẫn đầu chạy về phòng, sau đó đóng hết một loạt cửa. Lục soát trong phòng một lượt, đảm bảo xà dục đao không có lẻn vào, lúc này mới an tâm.

Gã huynh đệ nhìn tôi hoạt động không ngơi tay, đã sớm toàn thân run rẩy. Thấy tôi bình tĩnh lại, hắn liền vội đến hỏi: "Tiểu ca, rốt cuộc là chuyện gì, xà dục đao không phải đã bị chúng ta chế phục sao?"

Tôi liền kể sơ qua về ma đao cho hắn nghe, nói hắn biết, chúng ta trở về nhà hắn, rất có thể là do xà dục đao sai khiến.

Gã huynh đệ sắ mặt tái đi, nửa ngày không nói câu nào. Lý mặt rỗ cũng vò đầu bứt tai, hỏi tôi phải làm sao bây giờ. Hắn dù sao cũng là kẻ buôn đồ cổ, sơ qua cũng biết ác linh đáng sợ cỡ nào.

Tôi cười khổ nói: "Xem ra chúng ra phải ăn không ở không mấy ngày trong làng này rồi."

Chẳng ngờ tới, đêm đó căn nhà vậy mà không có động tĩnh gì. Tôi nhẹ nhàng thở ra, liền bảo gã huynh đệ nhanh chóng đi nghe ngóng trong thôn, xem có phát sinh gì không. Nhất là nếu có người chết phải lập tức báo cho tôi.

Chờ gã đi khỏi, lúc này tôi mới trần mấy quả trứng, chuẩn bị ăn cho đỡ đói. Nhưng vừa ăn một nửa, thì phát hiện "mắt mèo" trên cửa lớn dính máu (cái mắt mèo này bên Trung khi làm cửa ra vào hay có, mà không biết bên mình gọi là gì nên để nguyên văn). Tôi giật mình, suýt chút nữa đánh rơi đĩa trứng trên tay.
Có điều không muốn làm Lý mặt rỗ thêm sợ hãi, tôi không nói cho hắn, chỉ chờ hắn đi vào nhà vệ sinh, tôi liền cẩn thận quan sát vết máu.

Vết máu kia sền sệt, rất mới mẻ, hẳn là đêm qua lưu lại. Từ mắt mèo nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy một màu đỏ ọc. Tay tôi run run, dùng giấy ăn lau sạch bóng mắt mèo, đảm bảo không lưu lại dấu vết, sau đó trở về phòng khách.

Lúc này đầu óc tôi cực kỳ hôn loạn, bởi tôi biết đây nhất định là ma đao lưu huyết, mà nó lại đang như muốn thị uy trước chúng tôi.

Tôi thậm chí có thể tưởng tượng, trong đêm tối không thấy rõ năm ngón tay, một ma đao máu me đầy người đang ngó vào qua mắt mèo. Khóe miệng của nó đầy dịch mủ lẫn máu, nở một nụ cười tham lam, có lẽ trong mắt nó, chúng tôi chỉ là thức ăn mà thôi.

Tôi cũng không biết, cụ thể hình dáng ma đao như thế nào, có thể là một người, cũng có thể là động vật hoặc một loại quái vật. Dù là hình dáng thế nào, đều có thể tùy tiện giết chết chúng tôi.

Ông nội tôi từng dạy qua cách nhận biết ác linh. Ông nói, muốn xem ác linh tà ác bao nhiêu, dùng khứu giác. Mùi vị càng tanh hôi, ác linh càng lợi hại. Vết máu này tôi đã lau sạch sẽ, nhưng so với một hầm cá chết, còn tanh hơn. Xem ra, ác linh này oán khí đã ngút trời.

Lý mặt rỗ từ nhà vệ sinh đi ra, thấy tôi sắc mặt trắng bệch, liền hỏi tôi làm sao, vó phải nghĩ ra cái gì không hay? Tôi vẫn nhịn không nói, tránh cho hắn sụp đổ tinh thần.

Hai người ngồi trong phong khách chờ gã huynh đệ, đến mười hai giờ trưa hắn mới thở hồng hộc trở về. Thấy hắn thần sắc bối rối, tôi biết trong thôn nhất định xảy ra chuyện. Quả nhiên gã huynh đệ nói, trong thôn xảy ra một chuyện kinh khủng. Sáng sớm nay, có người dân phát hiện nhà lão Vương, gia súc gia cầm đều chết hết, gà, vịt chết, thậm chí lão đầu nuôi heo cũng không thoát khỏi, tử trạng rất thảm, máu chảy thành suối, lông tóc đều bị nhuộm đỏ. Vợ chồng lão Vương cũng không thấy bóng dáng, điện thoại gọi không được. Trưởng thôn cho người tìm kiếm tới trưa cũng không có kết quả gì.

Xà dục đao quả thật đã sinh ác linh!
Gã huynh đệ thất kinh hỏi tôi tiếp theo nên làm gì? Thật sự nếu không giải quyết chuyện này, chỉ sợ tất cả mọi người trong thôn đều phải chết. Ngày hôm qua ma đao khiến chúng tôi quay lại làng, ý tứ rất rõ ràng, đó là muốn đem cả làng một mẻ hốt gọn.

Tôi hít một hơi thật sâu, chợt nhớ tới gã đạo sĩ kia. Liền hỏi tên huynh đệ, trưởng thôn trước sau như một, chắc hẳn sẽ đi thỉnh hắn về chứ? Hắn thở dài: "Đại sư đã không liên lạc được, cũng không biết là đi đâu, có lẽ đã cao chạy xa bay rồi."

Tôi nghiêm túc nói với gã huynh đệ: "Chuyện này cực kỳ hệ trọng, ta cần được sự ủng hộ của cả thôn, thân phận của tôi nhất định phải công khai."

Gã huynh đệ có chút do dự: "Tiểu ca, không phải ta không tin ngươi, nhưng dung mạo ngươi quá trẻ, dựa theo phim truyền hình, chỉ là một sinh viên nghèo. Thôn trưởng tin tưởng ở tuổi tác đạo sĩ, ta sợ thân phận của ngươi công khai, ngược lại sẽ bị đuổi khỏi làng."

Tôi nói: "Cái này dễ xử lý, đơuj chút nữa ta cùng Lý mặt rỗ làm bộ đi ngang qua trong thôn, thuận tiện thể hiện một chút tthur đoạn nhỏ, người trong thôn tự nhiên sẽ tin."

Tôi đem kế hoạch của mình nói cho hai người một lượt, cả hai đều đồng ý gật đầu. Nói được làm được, tôi liền dẫn Lý mặt rỗ hiên ngang đi vào cửa thôn.

Chúng tôi vừa tới cửa thôn, liền bị thôn dân ngăn lại, cảnh giác hỏi chúng tôi là ai, sao lại tới đây.

Tôi ra vẻ cao nhân thở dài: "Tối hôm qua gieo quẻ, phát hiện thôn các ngươi gặp họa sát thân, cho nên mới tới xem, rốt cuộc là cái gì."

Tôi nói kiểu này, thôn dân lập tức tỏ thái độ cung kính, bảo chúng tôi chờ một lát, để hắn đi gọi trưởng thôn.

Rất nhanh thôn trưởng đã tới, tay chống gậy, trên đầu quấn khăn trắng, dáng vẻ hung hăng. Tôi nhếch miệng cười, sau đó nắm chặt tay nói: "Thôn các người lá gan thật lớn. Ngay cả diêm vương pháp trường cũng đào lên cho được. Còn phóng thích yêu ma ngàn năm bị phong ấn bên trong, lần này ắt gặp báo ứng. Nếu ta không xuất thủ, đảm bảo trong thôn còn nhiều người chết."

Nghe ngữ khí của tôi, cả thôn trưởng lẫn thôn dân đều há hốc mồm, tôi là người lạ, vậy mà biết diêm vương pháp trường, hơn nữa còn biết trong thôn có người chết. Bọn họ liền xem ta như thần tiên giáng thế.

Thôn trưởng tháu độ cũng đổi 180 độ, một tiếng tiểu thần tiên, hai tiếng tiểu thần tiên, nhờ tôi giải thích diêm vương pháp trường. Vậy là tôi mượn kiến thức của mình, thêu dệt một quái sự: "Dân gian trong truyền thuyết, cai quản địa ngục bao gồm bốn người theo thứ tự là Tùy truêuf danh tướng Hàn Cầm Hổ; Đại Tống tể tướng Khấu chuẩn; thi nhân Phạm trọng yên, cùng Bao chửng bao thanh thiên. Bọn họ lấy mười năm làm mốc, thay nhau tiếp quản chức diêm vương. Nơi này diêm vương pháp trường chính là năm đó Bao thanh niên vì giam giữ yêu ma ngàn năm mà dựng nên. Gườ diêm vương pháp trường bị các ngươi đào lên, yêu ma bị giam giữ trong đó thoát ra, thôn các ngươi ắt gánh chịu hậu quả nặng nề."

Nghe tôi nói vậy, thôn trưởng vô cùng kính sợ, mời bọn tôi vào làng, thiết đãi đặc sản. Chờ ăn uống no nê, thôn trưởng mới đem một lượt câu chuyện kể lại với tôi. Nghe lão nói xong, tôi làm bộ sầu muộn, nói đây là đại yêu mà ngàn năm tu luyện, không nên chống lại.

Thôn trưởng liên tục cầu khẩn, nói chỉ cần đưa ra bất cứ giá nào, thôn dân cũng nguyện cống tế.

Tôi nghĩ nghĩ, nói: "Muốn đối phó con đại yêu này, nhất định nam nữ thôn dân, già trể phải cùng phối hợp mới được. Thôn trưởng lập tức cam đoan. Thế là tôi bảo thôn trưởng dẫn tới nhà lão Vương, trước tiên tôi phải xem xét là thứ gì hại chết gia súc cùng người trong thôn.

Quyển 3 - Chương 7: Mãng xà ăn thịt người

Nhà lão Vương xảy ra chuyện, nên tạm thời thôn cắt cử hai thanh niên trẻ tuổi canh gác. Tôi đi vào xem xét, phát hiện khắp nơi đều là gà vịt chết, tất cả cứng ngắc rải rác trên mặt đất. Tôi tiện tay nhặt một con gà, quan sát kỹ từ đầu tới chân.

Con gà ngoại trừ hai lỗ thủng trên người, toàn thân không có vết thương khác. Hai lỗ thủng nhỏ này, là do cái gì gây ra? Tôi do dự một chút, kiền bảo trưởng thôn đi tìm chút sữa tươi, tốt nhất là sữa mẹ.

Thôn trưởng sửng sốt, hỏi tôi muốn sữa mẹ làm gì? Tôi nói, chỉ cần có sữa mẹ, sẽ biết được là cái gì gây ra việc này.

Thôn trưởng lập tức cho người đi tìm, không lâu sau đã mang về một bình sữa mẹ. Tôi mở nắp bình, đổ sữa vào miệng vết thương con gà. Lập tức từ hai lỗ thủng kia bắt đầu bốc khói, mà con gà vốn dĩ đã chết lại động đậy giãy dụa.

Chuyện xảy ra làm thôn trưởng cùng đám thôn dân sợ hãi, sắc mặt tái nhợt liên tục rút lui.

Có điều con gà kia cũng chỉ giãy giãy hai cái rồi bất động. Trong lòng tôi càng thêm hoang mang. Rõ rãng những con gia cầm này bị nhiễm thi độc, nếu xử lý không tốt, trong làng sẽ xảy ra dịch bệnh.

Tôi bèn bảo trưởng thôi chuẩn bị xăng, gom gia cầm chết thiêu hủy toàn bộ. Tro cốt còn lại đem ngâm giấm, cho vào trong bình, chôn dưới đất, trong vòng một năm phải giữ không cho động vật đào bới lên, nếu không sẽ gặp đại họa.

Trưởng thôn đã sợ choáng váng, bây giờ mỗi câu tôi nói, đều là sét đánh ngang tai. Sau đó, tôi vào phòng ngủ vợ chồng lão Vương xem xét, phát hiện bên trong rối bời, dấu vết đánh nhau rất rõ. Tôi gọi hàng xóm nhà lão Vương hỏi: "Đêm qua có nghe thấy động tĩnh gì không?"

Người hàng xóm kia nói, đêm qua hắn nghe thấy nhiều tiếng động, lúc đầu là gà gáy, chó sủa, sau đó lão Vương còn kêu một tiếng gì đó, rồi tất cả im bặt. Hắn vì quá sợ hãi, mà không dám ra xem.

Tôi gật đầu hỏi thôn trưởng, đã tìm hết xung quanh chưa. Có thấy dấu vết vợ chồng lão Vương không? Thôn trưởng nói, đã tìm khắp mọi nơi. Tôi lắc đầu, chỉ sợ hai vợ chồng lão Vương lành ít dữ nhiều...

Sau đó chúng tôi lại tới diêm vương pháp trường, tôi cảm thấy, chuyện bắt nguồn từ đây, nói không chừng có thể tìm được manh mối gì.

Nhưng tới diêm vương pháp trường, thôn dân vốn mê tín, tất cả đều sợ hai, không dám cùng tôi xuống dưới.

Rơi vào đường cùng, chẳng còn cách nào khác, tôi cột một sợi dây thừng ngang lưng, kéo Lý mặt rỗ xuống cùng. Trước khi xuống dặn kỹ trưởng thôn, nếu chúng tôi gặp nguy hiểm, phải lập tức kéo lên, chưa lên tới nơi tuyệt đối không dừng tay. Thôn trưởng liên tục gật gật đầu.

Nói thật, vào nơi âm khí tà ác này, tôi cũng sợ hãi, Lý mặt rỗ còn sợ hơn, luôn dán chặt lấy tôi, thậm chí còn có thể nghe thấy tim hắn đập thình thịch.

Diêm vương pháp trường vẫn như cũ, âm trầm, khó thở kinh khủng, móc sắt, chảo dầu, đao lớn, mỗi vật đều tăng thêm sự khủng bố của không gian bên dưới. Nghĩ lại hai ngày trước, thi thể gã công nhân còn treo lơ lửng trên móc sắt, tôi không dám ngẩng đầu nhìn lên.

Quái lạ hơn từ khi tiến vào trong, tôi luôn có cảm giác bị một cặp mắt theo dõi sau lưng. Cảm giác này như bóng với hình, mỗi một khác đều không vơi đi. Phảng phất như ma đao kia ẩn giấu trong tầng hầm, dùng ánh mắt theo dõi nhất cử nhất động của chúng tôi.Hai người chúng tôi đi một vòng quanh pháp trường, cũng không tìm thấy dấu vết gì. Điều này làm tôi đôi chút thất vọng, đang chuẩn bị cùng họ Lý leo ra ngoài, thù chợt ánh mắt vô tình để ý tới lối vào.

Tại lối vào hình như có vật gì đó phản chiếu ánh sáng. Tôi vội vàng chạy tới, ai ngờ chỉ là một vũng nước khúc xạ ánh mặt trời. Tôi xác định, vũng nước này không bình thường, lấy đèn pin ra quan sát. Bất ngờ hơn, trong vũng nước tìm được hai miếng vảy, hai miếng vảy này đã tổn hại nhiều nhưng vẫn có thể nhận ra bắt nguồn từ trên thân rắn. Phải chăng, ma đao ác linh kia, là một con rắn?

Nhưng nước này, từ đâu mà tới. Nghĩ đến đây, tôi lập tức đứng lên nói với họ Lý rằng đã biết vợ chồng lão Vương ở đâu.

Nói xong hai người leo lên khỏi pháp trường, tôi hỏi trưởng thôn, gần đây có con sông nào hay không? Thôn trưởng lập tức gật đầu, nói có một dòng sông nhỏ. Thời gian khẩn cấp, tôi liền bảo trưởng thôn dẫn đường thẳng tiến về con sông.

Gã huynh đệ xung phong nhận việc, nói: "Tiểu thần tiên (thật biết cách giả bộ), bên kia sông khá xa, hay là lên xe tôi chở hai người đi."

Tôi gật đầu, cùng thôn trưởng và Lý mặt rỗ lên xe, đồng thời bảo tất cả thôn dân, tìm phương tiện giao thông, bằng cách nhanh nhất tới con sông hỗ trợ.

Con sông này cũng không lớn lắm, nhưng có điều rất sâu, hai bên bờ kè bằng bê tông, hẳn là sông nhân tạo. Thôn trưởng giải thích, do làng ta thiếu nước nên đào con sông thủy lợi dẫn nước từ sông Trường Giang vào. Tôi hỏi: "Nếu là sông đào, vậy chắc sẽ có đập ngăn nước, nếu có vật gì rơi vào sông, ắt bị đập ngăn lại."

Huynh đệ kia mở miệng: "Đúng hạ lưu sống có một cái đập, ý của ngươi là vợ chồng lão Vương bị kẹt ở đó?"

Tôi liền bảo hắn đưa chúng tôi tới con đập xem xét. Lúc chúng tôi tới đập, phát hiện cửa đập sập kín, đường sông rất rộng, nhưng trên mặt sông nổi đầy rác thải sinh hoạt, còn đủ loại rong rêu, chỉ sợ dù có thi thể, cũng không thể nào tìm được.Tôi quay sang thôn trưởng: "Thi thể vợ chồng lão Vương rất có khả năng ở ngay dưới đám rong rêu này. Thôn trưởng trở nên đau đầu, nói hiện giờ tìm người chuyên vớt xác tới. Nhưng tôi cản lại, thi thể ở đây, chắc hẳn ma đao cũng ở đây, nhỡ nó gây chuyện dưới đó, sẽ rất phiền toái.

Tôi liền suy nghĩ biện pháp, hỏi thôn trưởng, có thể mở một cửa đập ra không, không cần mở cả cống lớn, chỉ cần hé ra một chút là được. Thôn trưởng bèn gọi điện thoại tìm người.

Không lâu sau, cửa đập liền hé mở, lập tức nước sông cuồn cuộn chảy ra. Tôi không dám chố mắt, nhìn chằm chằm mặt nước, chờ đợi thi thể xuất hiện. Quả nhiên, chỉ năm phút sau, Lý mặt rỗ hô to: "Thấy rồi."

Tôi lập tức phóng tầm mắt nhìn tới, phát hiện hai thi thể trên mặt nước, căng phình như bóng da. Thế nhưng khi vớt lên, lại khoing thể xác định có phải vợ chồng lão Vương hay không, bởi khuôn mặt đã hư thối quá độ, tay chân phù lớn, toàn thân bị dịch nhờn bao phủ, ai thấy cũng đều nôn mửa.

Thôn trưởng buồn bực nói: "Vợ chồng lão Vương làm sao trong một đêm lại biến thành hình dạng này? Cái này không bình thường."

Tôi cũng khó hiểu, đeo ba lô lên, đi qua sờ một chút dịch nhờn trên thi thể. "Là dịch vị."

Thôn trưởng nhìn tôi kỳ quái, không hiểu tôi nói câu đó nghĩa là gì. Tôi nói: "Có thứ gì đó nuốt chửng vợ chồng lão Vương xuống, để dịch vị trong dạ dày tiêu hóa một nửa, rồi lại nôn ra, cho nên thi thể mới biến thành thế này."

Hiện trường lập tức xôn xao bàn tán. Lý mặt rỗ hỏi rốt cuộc là thứ gì, lại có thể nuốt chửng được hai người, rồi còn có thể nôn ra? Tôi ngẫm nghĩ nói: "Còn nhớ tại lối vào diêm vương pháp trường, ta nhặt được hai miếng vảy, nếu ta đoán không sai, hẳn là một con mãng xà lớn."

"Mãng xà? Chúng ta lại bị một con mãng xà giỡn mặt?" Lý mặt rỗ có chút không nghĩ ra được.

Tôi cười khổ: "Tóm lại, con mãng xà này không đơn giản." "Thôn trưởng, thôn này trước kia có từng xuất hiện đại mãng xà không?" Tôi quay qua thôn trưởng hỏi.

Thôn trưởng lập tức lắc đầu: "Chưa từng xuất hiện."

Tôi nói: "Xem ra tối nay, chúng ta có việc phải làm rồi. Thông trưởng, ông lập tức tìm một số thanh niên trẻ khỏe đi bắt rắn, càng nhiều càng tốt. Bên cạnh đó, chuẩn bị một ít chuột. Thôn trưởng hỏi, rắn với chuột dùng làm gì. Tôi nói chuyện dài dòng, đến tối ông sẽ biết.

Thôn trưởng liền cùng một đám thanh niên đi bắt rắn. Tôi cùng họ Lý về nhà gã huynh đệ nghỉ ngơi, sau đó bảo gã đi mua bột hùng hoàng, càng nhiều càng tốt. Trải qua một ngày hao tổn sức lực, tôi không tự chủ mà thiếp đi. Cũng khồn biết qua bao lâu, tôi bị Lý mặt rỗ đánh thức, nói trời tối rồi, thôn trưởng cùng mọi người đang chờ bên ngoài.

"Tốt, chúng ta lập tức đi trấn yêu."

Còn tiếp...

Tên gốc: Âm phủ thương nhân
Tác giả: Đạo Môn Lão Cửu
Dịch bởi: Vũ Huy Toàn
Nguồn: voz.vn
 

NTKA

Xe hơi
Biển số
OF-485279
Ngày cấp bằng
21/1/17
Số km
134
Động cơ
194,428 Mã lực
Tuổi
41
Đang hồi gay cấn mà cụ chủ lại lặn mất đâu rồi? Post tiếp đi cụ
 

biahoihanoi

Xe lăn
Biển số
OF-14970
Ngày cấp bằng
21/4/08
Số km
11,360
Động cơ
633,601 Mã lực
Nơi ở
Hanoi
Dài quá. Nói túm cái váy lại là phải biết dùng Âm Vật. Mà cái này thì gia đình nào chả có.
 

dongphuong031

Xe tăng
Biển số
OF-498260
Ngày cấp bằng
16/3/17
Số km
1,837
Động cơ
204,056 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Cụ không thích có thể không đọc, nói thế thì chủ thớt cũng k vui vẻ lắm đâu.

E lót dép hóng phần tiếp.
Thhì phải có khen có chê, có nhắc các cụ ko nên đọc mất thời gian cũng chả sao, mình có phải mua vui đâu mà.
 
Biển số
OF-400939
Ngày cấp bằng
12/1/16
Số km
107
Động cơ
231,589 Mã lực
Tuổi
38
Nơi ở
Thái Bình
Thhì phải có khen có chê, có nhắc các cụ ko nên đọc mất thời gian cũng chả sao, mình có phải mua vui đâu mà.
nếu tác phẩm cụ viết/dịch/chia sẻ mà có người khác nói là vớ vẩn, thì chắc cụ cũng k hài lòng lắm đâu nhỉ.
Cụ khen chê thì là quyền của cụ, nh nên hợp lý và mang tính xây dung cụ nhé,
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,849
Động cơ
235,160 Mã lực
Thhì phải có khen có chê, có nhắc các cụ ko nên đọc mất thời gian cũng chả sao, mình có phải mua vui đâu mà.
Người ta (chủ thớt) ko nói gì, em hiểu: Im lặng là cái gì í cụ nhỉ? Bất cứ thớt nào, ko phù hợp thì nên tự đi ra (Bản thân em cũng vậy), cắc cớ gì mà phải đâm thớt như vậy chứ? Cụ củ mắc công chia sẻ, ko đc câu cảm ơn thì chớ, cứ im lặng làm việc mình cho thớt này nhờ, hic
 

chandai.toinack

Xe điện
Biển số
OF-131358
Ngày cấp bằng
18/2/12
Số km
2,149
Động cơ
392,359 Mã lực
Đọc ko sót chữ
Thế nào mà e mê mấy truyện như này. Dù rất sợ ma. Bữa còn đọc caia khỉ gì Quỷ hôn nữa í.

Phim cổ trang Trung loại cung đấu tỉ dụ như Chân Hoàn, Như Ý,. Mị truyện. Xem tụi noa xong thấy cách ăn nói cách làm ăn.. chẹp chẹp đại loạik e xem đi xem lại 2, 3 lần r vẫn y như xem mới
 

114hangbong

Xe cút kít
Biển số
OF-663750
Ngày cấp bằng
30/5/19
Số km
15,721
Động cơ
325,940 Mã lực
Đoạn này hơi vô lý, làm sao mà không ra được khỏi thôn. Thay phiên nhau lái một ngày là thoát được. Cứ một người ngủ, hai người thức là an toàn lái xe ra ngoài được. :))
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
10,937
Động cơ
868,315 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
Truyện này bên voz dịch
Tất cả các tràng web đăng truyện này đều phải đề nguồn voz
Trừ phi anh chính là người dịch còn không thì anh phải đề nguồn rõ ràng
Chuyện tâm linh diễn ra ở nhà em, em viết lại, chia sẻ lên Topic Chuyện tâm linh có thật ở trong cafe OF này thì có 1 TML vozer sang cóp về, ăn cắp cả hình vẽ minh hoạ của em mang về post trên voz như thật

May có các Kụ OFer cũng là Vozer chân chính phát hiện ra, chửi toác mặt thằng phụ khoa ấy

Đm thằng giẻ rách
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,849
Động cơ
235,160 Mã lực
Chuyện tâm linh diễn ra ở nhà em, em viết lại, chia sẻ lên Topic Chuyện tâm linh có thật ở trong cafe OF này thì có 1 TML vozer sang cóp về, ăn cắp cả hình vẽ minh hoạ của em mang về post trên voz như thật

May có các Kụ OFer cũng là Vozer chân chính phát hiện ra, chửi toác mặt thằng phụ khoa ấy

Đm thằng giẻ rách
Em xin phép quote còm của cụ. OF hay bất cứ diễn đàn nào, cũng cần có những con người chân chính. Ngôn từ chừng mực, ko nhảm nhí thì mới mong đông đảo độc giả đón nhận. Rồi còn chuyện ăn cắp bản quyền, bưng từ bên nọ qua bên kia.
Em cũng ko ủng hộ việc ko dẫn nguồn, nếu ko dẫn phải để trong ngoặc kép/ vuông.
Nhưng Quán cafe, 10 người thì có lẽ 6-7 người luôn châm chọc, phá thớt, bẻ lái kiểu rất vớ vẩn. Đến nỗi, nhìn thấy những nick đó mà chém trong thớt là thôi đi ra, vì biết thể nào cũng sẽ buông câu ko ra gì ra mà xem...Chán!
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
10,937
Động cơ
868,315 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
Em xin phép quote còm của cụ. OF hay bất cứ diễn đàn nào, cũng cần có những con người chân chính. Ngôn từ chừng mực, ko nhảm nhí thì mới mong đông đảo độc giả đón nhận. Rồi còn chuyện ăn cắp bản quyền, bưng từ bên nọ qua bên kia.
Em cũng ko ủng hộ việc ko dẫn nguồn, nếu ko dẫn phải để trong ngoặc kép/ vuông.
Nhưng Quán cafe, 10 người thì có lẽ 6-7 người luôn châm chọc, phá thớt, bẻ lái kiểu rất vớ vẩn. Đến nỗi, nhìn thấy những nick đó mà chém trong thớt là thôi đi ra, vì biết thể nào cũng sẽ buông câu ko ra gì ra mà xem...Chán!
Hic

Nhà cháu cũng hay bông đùa theo hướng chữ ký

Mợ bỏ quá cho ạ

Khụ
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,849
Động cơ
235,160 Mã lực
Hic

Nhà cháu cũng hay bông đùa theo hướng chữ ký

Mợ bỏ quá cho ạ

Khụ
Haha, em ko nói cụ, em mượn còm để nêu quan điểm thôi ạ. Còn ở đâu cũng có người nọ người kia, hợp thì quote, ko thì lặng lẽ đi ra. Em tin là cụ đã trưởng thành hơn em, nên còm cũng cực kỳ sâu sắc và chuẩn mực chứ ko như mấy cụ trẻ trâu đâu ợ.
Nợ cụ một chén nha!
 

Đại tướng Alo

Xe điện
Biển số
OF-737513
Ngày cấp bằng
29/7/20
Số km
2,237
Động cơ
92,770 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Quyển 3 - Chương 8: Điệu hổ ly sơn

Bên ngoài nhà gã huynh đệ, thanh niên trai tráng trong thôn cơ hồ đều đến đông đủ, mang theo liềm, dao, cuốc thậm chí cả súng săn hừng hực khí thế.

Tôi dặn dò trưởng thôn, lệnh cho những ai còn lại ở nhà phải đóng chặt cửa, canh gác gắt gao, bất cứ chuyện gì xảy ra, đều không được thò đầu ra, càng không được mở cửa. Sau đó, tôi cùng thôn dân theo hàng tiến tới bờ sông.

Bờ sông trồng vài cây dương lưa thưa, khá quang đãng, nhưng đêm nay gió lớn, mây đen che khuất mặt trăng, nên tầm nhìn bị hạn chế. Tôi chỉ huy thôn dân, để chuột và rắn bắt được ở dưới đất. Sau đó, rải lên bờ sông gần đó một vòng hùng hoàng, ở giữ vòng tròn đốt một đống lửa. Những người khác thì đi chuẩn bị củi khô với xăng.

Phân công thôn dân xong, tôi bảo mọi người tạm thời rời xa đống lửa, nghỉ ngơi chờ tới nửa đêm hãy hành động.

Tôi suy đoán con mãng xà kia ở gần quanh đây, tới lúc đó đánh nó một đòn trở tay không kịp. Nói thật, tôi hiện tại cũng chưa biết chắc ma đao kia coa phải một con mãng xà hay không, dù sao hình hài của nó cũng chưa thấy quá, chỉ là dựa vào chút manh mối mà suy luận.

Tôi còn có một nghi vấn nữa, đó là xà dục đao đã biến đâu mất? Có thể nó bị mãng xà đánh cắp, nhưng mãng xà giấu nó ở đâu, không thể mang theo bên mình được. Nếu không tìm được xà dục đao, cho dù có thể giải quyết con mãng xà, diêm vương pháp trường vẫn chưa thể giải quyết triệt để, xà dục đao sớm muộn sẽ lại sinh ra oán khí, tiếp tục hại người.

Liếc đồng hồ một cái, cũng suýt soát 12h, tôi bèn mang đống rắn mà thôn dân bát được, đến bên đống lửa, sau đó lần lượt ném chúng vào. Trong chốc lát, rắn bị nung đốt nổ lách tách như đốt pháo.

Cùng lúc đó, tôi quan sát lồng chuột, lũ chuột vẫn không có động tinh, coi như chưa có gì xảy ra.

Nói thật, mắt thấy nhiều rắn như vậy, chỉ vì một câu nói của tôi mà chết thảm, cũng có chút không đành lòng. Nhưng vì tính mạng của cả thôn, tôi chỉ có thể quay đầu sang một bên. Có một số con rắn không bị lửa thiêu chết, từ đống lửa bò ra, nhưng gặp vòng hùng hoàng, lại quay đầu trở lại.

Các thôn dân thì coi đây như tết mừng năm mới, nhất thời quên đi sợ hãi. Cơ hồ mỗi người đều xung phong nhận việc chạy đến bên đống lửa ném rắn, thậm chí có kẻ giơ bó củi cháy có dính con rắn, thấy rắn bị bỏng trợt cả da, bọn hắn nhìn rất vui vẻ.

Lý mặt rỗ ngồi xổm cạnh tôi, hỏi tôi làm vậy để làm gì, có phải hơi quá đáng rồi không?

Tôi cười khổ một tiếng, nói chịu khó chút đi, từ sau này, ta sẽ không làm những chuyện thương tổn âm đức này nữa. "Rắn là động vật thích quần cư( bầy đàn), đem số rắn này ném vào lửa, trong đó kiểu gì cũng có hậu duệ của con mang xà, nó trông thấy sẽ không thể ngồi yên."

Lý mặt rỗ hiểu ra, sau đó lại hỏi những con chuột kia thì sao, có phải cũng thiêu chết không? Tôi nói không phải, rắn vốn là thiên địch của chuột, từ xa lũ chuột có thể cảm nhận được, nếu con mãng xà tới gần, ắt sẽ thất kinh.

"Ta e ngươi phí công vô ích rồi, ngươi xem rắn đã đem đốt hết, mà mãng xà đâu có động tĩnh gì?" Lão Lý ngắt lời.

Tôi ngơ ngác một chút liện vội vàng hỏi: "Nhanh như vậy đã đốt hết rắn rồi à?" Lý mặt rỗ gật đầu: "Ngươi có ngửi thấy mùi khét không, khắp nơi mùi khét nồng, cái này là do hết số rắn kia cháy thành than."Tôi giật nảy mình, vội vàng chạy đi xem xét, nhìn thấy sự việc, mặt tôi xạm đi. Những thôn dân kia chính là đem đêm nay biến thành tết mừng năm mới, mấy người một nhóm, mang rắn ném vào đống lửa, cười ha hả.

Nguyên gần hai trăm con rắn, hiện tại chỉ còn lại hơn mười con. Nhìn mấy con rắn còn lại, như biết trước số phận chờ đợi, ủ rũ cúi đầu. Tôi lập tức ý thức được có điều không ôn, mãng xà như vậy mà không ra, hẳn là chúng ta... đã tìm nhầm chỗ. Hoặc mãng xà thời gian này đã vào trong làng hại người.

Nghĩ tới đây, tôi liền trợn mắt nhìn đám thôn dân, kêu lên: "Dừng tay, tất cả dừng tay! Mọi người hãy gọi điện thoại về nhà, hỏi xem tình hình có an toàn không."

Các thôn dân bị bắt dừng cuộc vui, tỏ vẻ khó chịu, có điều, nghe chuyện liên quan tới an toàn ở nhà, bọn hắn liền khẩn trương lấy điện thoại ra, gọi điện.

Thế nhưng, không ai bắt máy, một cái cũng không. Tôi không nói hai lời, liền chạy về hướng làng.

Trong thôn còn lại toàn là bà già và trẻ em, nếu mãng xà tìm tới, hậu quả khó mà lường được. Chạy được hai bước, bỗng có điện thoại của một thôn dân đổ chuông. Sau khi cúp máy, hắn vậy mà lại gào khóc. Tôi lập tức hỏi nguyên nhân. Tên kia âm thanh run rẩy nói: "Bà xã nhà ta, nói trong thôn xuất hiện một âm hông Nhật bản, đang khắp nơi giết người."

"Xuất hiện âm hồn Nhật bản?" Tôi hít một hơi thật sâu: "Là từ đâu xuất hiện?"

"Ta cũng không biết, chỉ nghe nàng nói, âm hồn mang quân trang Nhật bản, trong tay cầm một thanh đao, thanh đao đó giống hệt thanh đao trong pháp trường. Mau trở về đi, nhi tử ta còn đang ở nhà!"
Tôi lập tức bải hắn lên xe gã huynh đệ, cùng chúng tôi chạy một mạch về làng. Trên đường đi, hắn không ngừng gọi điện về nhà, hỏi thăm tình hình. Mà càng nghe thì hắn càng sợ hãi: "Không xong rồi, bà xã ta nói trong thôn bỗng dưng bị lũ lụt, ngập không ít phòng ốc, khẳng định là con mãng xà kia đến báo thù, chết rồi chết rồi!"

"Lũ lụt từ đâu mà tới?" Tôi giật nảy cả mình, không thể tưởng tượng nổi, nhìn gã huynh đệ: "Không phải thôn các người rất thiếu nước sao? Bởi vậy mới phải dẫn nước từ Trường Giang vào."

Gã huynh đệ lúc này chân ga đạp mạnh hết cỡ, trán dầy mồ hôi: " Hay là nước ngầm?"

Tôi lắc đầu, không có khả năng, nước ngầm làm sao mà dâng lên, lại bao trùm cả phòng ốc?

Chưa tới gấn làng, tôi đã phát hiện có nước đọng, xem ra đúng là trong làng đang gặp nạn thủy.

Quả nhiên, vừa tới cửa thôn, nước đã ngập đến bánh xe, xem ra còn tiếp tục dâng cao. Xe không có cách nào đi vào, chỉ có thể đi bộ.

Tôi hoang mang lo nghĩ, đầu tiên là, âm hồn cầm xà dục đao cuối cùng là thần thánh phương nào? Ai có thể nghĩ tới, ngày trước bại trận đã mấy chục năm, thế mà trên đất Trung quốc vẫn còn người Nhật bản trấn thủ.

Ngang qua diêm vương pháp trường, tôi thấy dưới hố sâu sôi trào bọt bong bóng, xem ra nước là từ nơi này chảy ra.

Chúng tôi vòng quanh làng một vòng, cũng không hề thấy âm hồn Nhật bản, làm tôi có chút nhẹ nhõm thở ra, cảm thấy có thể bà xã tên kia kinh hoàng quá mà sinh ảo giác.

Ngay lúc này, gã huynh đệ bỗng thụt người xuống nước. Hắn hoảng sợ kêu lên: "Cứu mạng, dưới chân ta có cái gì đó."

Chúng tôi còn chưa kịp phản ứng, khu vực mặt nước một mét đằng trước mặt, bỗng nhiên như bom nổ, bắn lên một đống bọt nước. Mặt nước chấn động khiến chúng tôi cũng đứng không vững. Mặc dù vậy tôi vẫn phải hướng mắt nhìn thứ chui lên từ mặt nước. Lập tức trợn tròn hai mắt, trong đầu tôi không thể tưởng tượng nổi. Đứng trước mặt là một người mặc quân teang Nhật bản, dáng hắn tương đối cao, cầm trong tay xà dục đao.

Tôi giật mình vội kêu: "Mau trèo lên nóc nhà." Nói xong liền hành động không chậm trễ.

Thật không ngờ, vưa đi được mấy bước, một bóng đen dài từ trong nước vọt ra, nhằm tôi quất tới. Không phòng bị kịp, tôi trong nháy mắt bị bóng đen quật trúng, cả cơ thể bay ra đằng sau đập vào vách tường. Cuống họng nóng lên, phun ra một ngụm máu.

Cùng lúc đó bóng đen cùng tên âm hồn Nhật bản lần nữa hướng tới tôi mà đánh. Tôi nhịn không nổi, hít một hơi khí lạnh, bởi trong thời điểm hắn xông tới, tôi rốt cuộc nhận ra, âm hồn Nhật bản này là thứ gì!

Quyển 3 - Chương 9: Nam thần

Thì ra, âm hồn Nhật bản này vốn dĩ không phải hình người. Mà là một bộ giáp trụ bằng đồng, trên cổ thò ra đầu con mãng xà. Con mãng xà phùng mang trợn má, hai con mắt đỏ lòm, cái lưỡi tanh hôi dài ngoằng khiến ai nhìn vào đều nổi da gà.

"Tiểu ca, mau chạy đi" Lý mặt rỗ hướng tôi hét lớn. Không biết hắn kiếm đâu được một cái xẻng sắt, giờ phút này đang hướng đầu còn mãng xà đập xuống.

Mãng xà vung đuôi lên, quất bay lão Lý. Tôi chỉ sợ mãng xà sẽ nuốt lão Lý vào bụng, tranh thủ thời gian bò lên nóc nhà, nhặt mấy tấm ngói ném xuống đầu nó.

Mãng xà bị tôi chọc giận, buôn bỏ Lý mặt rỗ, xông lại chỗ tôi. Trong lòng tôi hoảng sợ nhìn nó lao tới. Người ta đều nói đánh rắn bảy tấc. Nhưng bảy tấc con mãng xa này đều được bảo vệ bởi bộ quân trang, tôi căn bản không có chỗ động thủ.

Mắt thấy mãng xà càng ngày càng gần, tôi quả thực lòng nóng như lửa đốt. Cuối cùng, không còn cách nào khác, tôi bèn nhảy từ trên nóc nhà xuống đất. Tức thì con mãng xà chuyển hướng, vòng xung quanh bao vây lấy tôi, anh mắt đỏ ngầu.

Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, bỗng nghe một giọng nói vang lên: "Mau chạy tới đây."

Âm thanh đột nhiên xuất hiện, khiến tôi giật mình, hướng mắt nhìn về phía đó. Cuối cùng kinh hãi phát hiện, một bóng người cao gầy, đứng trong sân, trên ngực ôm một thanh kiếm màu lam. Làn da người này rất trắng, mặc một bộ áo lông gấu, gương mặt trái xoan, ánh mắt có chút ngây dại. Nhưng nếu nhìn kỹ, anh mắt ngây dại đó ẩn chứa sát khí đằng đằng.

Ngạc nhiên nữa là thanh kiếm hắn mang, là thanh kiếm từ bát kỳ quân đại Hán. Xét tinh xảo trên vỏ kiếm, chắc chắn là hàng thật, trên thị trường giá ít nhất trăm vạn.

Thật khó tin xã hội hiện đại lại có kẻ dùng đồ cổ làm vũ khí. "Ngươi là ai?" Tôi lắp bắp hỏi.

"Là người có thể bảo vệ ngươi." Thanh âm hắn phát ra lạnh như băng ngàn năm. "Không có thời gian, mau tới đây." Cũng không biết tại sao, tôi đột nhiên cảm giác được hắn rất thân thiết, tựa như là bằng hữu lâu năm, chắc chắn sẽ không hại tôi.

Bởi vậy theo bản năng, tôi liền trốn đến bên cạnh hắn. Ngay lúc này, mãng xà phá tan bức tường, dữ tợn nhào tới. Cùng thời gian, tôi chỉ nghe thấy một tiếng kiếm rút khỏi vỏ, người vừa đứng bên cạnh đã biến mất, khi nhìn thấy hắn, trên thân mãng xà đã bị trường kiếm cắt một vệt dài.Tốc độ nhanh chóng, khiến người ta không thể nhìn kịp, tôi thật khó tưởng tượng, chỉ trong một giây ngắn ngủi, một người có thể vọt lên, chém liên tiếp vào thân mãng xà.

Con mãng xà đau đớn rít lên một tiếng, sau đó rụt đầu vào trong giáp trụ. Nam nhân kia cũng chạy theo ra ngoài. Hắn không tấn công nữa, mà chỉ thẳng vào mãng xà, miệng đọc từng câu chú ngữ.

Chú ngữ kia trách trời thương dân, rất giống kinh phật, nhưng không hoàn toàn đúng, tôi trước giờ chưa từng nghe qua. Kỳ tích xảy ra, con mãng xà kia còn đang tức giận quật đuôi, chú ngữ vừa dứt liền rúc đầu vào trong nước, không động đậy, giống như một con thú cưng ngoan ngoãn. Lát sau, thân thể nó cũng chìm vào trong nước, xem ra là đã chết.

Nam nhân kia thở dài, cũng kính bái con mãng xà một cái, sau đó dùng kiếm móc hai con mât của nó cất vào túi, quay đầu định rời đi. Từ đầu tới cuối không thèm đếm xỉa tới tôi.

Đợi khi nước rút gần hết, tôi mới hoàn hồn, muốn hỏi tên họ hắn là gì, cũng đã không kịp nữa rồi.
Lúc này thôn dân mắt thấy mãng xà đã chết, nhao nhao hồ hởi. Thôn trưởng thì dẫn người mở cống đập lớn, khai thông nước trong thôn. Thấy mọi người đều rời đi, tôi cùng lão Lý, gã huynh đệ, ba người bắt đầu nghiên cứu bộ quân trang Nhật bản kia.

Tôi không hiểu, năm đó diêm vương quân trú đóng ở đây, sao lại nuôi dưỡng con mãng xà kỳ quái này. Đã nhiều năm như vậy, cũng không biết làm sao con mãng xà này còn sống được.

Tôi cùng hai người định chặt đầu con mãng xà đi, kinh hãi phát hiện, bởi vù cơ thể bị giáp đồng bao bọc lâu ngày, trên đầu nó mọc lít nha lít nhít khối u. Nhìn những bướu thịt, thậm chí còn có một số bướu thịt rỉ dịch, chúng tôi lập tức nôn mửa.

Khơi thông xong dòng nước, chúng tôi trở lại diêm vương pháp trường, tìm thấy bên trong có một cái động lớn. Động này chắc chắn do công nhân đào ra, bên trong chất đầy hài cốt. Tôi đoán, nơi này hẳn là nơi xử lý thi thể của diêm vương quân, đem thi thể tù nhân băm ra, sau đó cho con mãng xà ăn. Cái hang lớn này thông ra dòng sông đào, bởi vậy mới gây ra lũ lụt.

Xử lý xong sự tình, tôi thẳng thắn đem chân tướng mọi chuyện nói cho trưởn thôn nghe. Lão nghe xong thì thở dài trầm mặc, cuối cùng kể tôi nghe. Cha mẹ lão ngày trước đều do quân Nhật sát hại, may mắn lúc ấy lão đi chơi ở bên ngoài thôn, mới sống sót. Năm đó Nhật bản có một nhóm quân lớn, tự sát ở chỗ này. Lão nói, nhất định sẽ đem chuyện này báo cáo lên chính phủ. Còn tôi thì tranh thủ mang xà dục đao đi.

Cũng không biết ai tiết lộ thông tin, chỉ hai ngày sau liền có một người Nhật bản, tự xưng là người của đại sứ quán, nói muốn ra giá cao, mua lại thanh xà dục đao này. Cái giá hắn đưa ra, cao gấp mấy lần giá thị trường.

Nhưng hắn nói, hắn mua xà dụ đao với một điều kiện, đó là tôi phải quên đi tất cả những gì đã thấy ở diêm vương pháp trường. Tôi cười lạnh cự tuyệt, thương nhân có thể ái tài, nhưng không thể thất tiết.

Người Trung quốc tôn nghiêm, há lại để đồng tiền này sai khiến?

Diêm vương pháp trường cuối cùng được báo chí đưa tin, thậm chí còn có phóng viên nước ngoài tới phỏng vấn. Dư luận căm phẫn, đại sứ quán Nhật bản quyết định phải bồi thường cho thôn trang một khoản tiền, quán trưởng còn lấy danh nghĩa riêng, chi một khoản tiền mua lại xà dục đao.

Một thanh đao này, ba trăm vạn tệ. Tôi với lão Lý, gã huynh đệ chia ba, mỗi người một trăm vạn. Tôi từ khoảng thời gian này về sau, trong lòng vẫn luôn canh cánh chuyện diêm vương pháp trường, đầu luôn ghi nhớ một câu "Chuyển vần, báo ứng."

Còn tiếp...

Tên gốc: Âm phủ thương nhân
Tác giả: Đạo Môn Lão Cửu
Dịch bởi: Vũ Huy Toàn
Nguồn: voz.vn
 

Đại tướng Alo

Xe điện
Biển số
OF-737513
Ngày cấp bằng
29/7/20
Số km
2,237
Động cơ
92,770 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Hihi....quả ĐSQ Nhật bản bồi thường có vẻ hơi chém gió...mà thôi...văn học nhiều khi cũng phải hư cấu tý...:)
Các cụ cứ từ từ đọc nhé.
 

Trục

Xe ba gác
Biển số
OF-36688
Ngày cấp bằng
6/6/06
Số km
21,565
Động cơ
753,425 Mã lực
Đọc chán phèo.
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
10,937
Động cơ
868,315 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
Hihi....quả ĐSQ Nhật bản bồi thường có vẻ hơi chém gió...mà thôi...văn học nhiều khi cũng phải hư cấu tý...:)
Các cụ cứ từ từ đọc nhé.
Quan Khí (Hồng Mông Thụ) còn chém ghê hơn nhiều Kụ ợ
Đọc truyện Tàu mới thấy cái Tự sướng Đại Hán của họ mạnh thật
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top