Hôm qua con gái hỏi mẹ 3 từ: "bảo tồn", "tu bổ", và "phục dựng" có nghĩa là gì vì cô nàng thấy quá là khó, không thể nào nhớ được. - Đúng, thực sự nó là những từ khó, và đúng là trẻ con chưa thể hiểu được vì sao phải học những thứ khó như vậy, sao không thay nó bằng những từ khác dễ hơn, ví dụ: tu bổ thay vì từ sửa chữa.
Lại nhớ đến những ngày vật vã với món từ vựng học (lexicology), với các khái niệm hình thái học (morphology), morphemes, free morphemes & bound morphemes, inflectional morphemes hay là derivational morphemes, rồi synonymy, antonymy (lại còn gradable vs non-gradable antonymy, derivational antonym,...), polysemy, rồi là homonymy, euphemism (uyển ngữ), denotation/connotation, rồi metaphor (ẩn dụ) vs metonymy (hoán dụ), phraseological units... mới ngẫm ra một điều là vì sao ngày xưa mình học ngữ pháp tiếng Việt cũng thấy sao khó đến vậy, bởi vì thực ra khi đó còn quá nhỏ để mà hiểu được là học nó để làm gì.