- Biển số
- OF-135188
- Ngày cấp bằng
- 20/3/12
- Số km
- 623
- Động cơ
- 289,499 Mã lực
những hạng người như vậy ko đáng để mình níu kéo đâu mợ, em đánh giá loại đàn ông bỏ vợ lúc con đang còn nhỏ để chạy theo gái là loại ko ra gì. Vợ chồng đến với nhau bằng tình yêu, sống một thời gian còn được gắn kết bằng cái nghĩa, một kẻ ko còn tình cũng chẳng có nghĩa thì mợ vương vấn làm gì. Lúc lão nhất quyết ra đi thì lúc đó tình với gái đang còn đẹp, giờ chắc vỡ mộng rồi, thấy phở ko ngon bằng cơm thì quay lại xin tha thứ. Mợ mà tha thứ thì vòng lặp đó sẽ là vòng lặp vô tận, coi như cái răng sâu, nhổ 1 lần đau đớn thật đấy, để lại nhiều hậu quả thật đấy nhưng chỉ đau 1 lần thôi mợ ạ.Em ko thử mà em đã từng chủ động tha thứ. Nhưng lúc đó lão ý ko cần, chủ động đòi đi. Lúc đó con em bé xíu có mấy tháng nên em ko đồng ý. Cố gắng hàn gắn nhưng ko đc. Giờ con em lớn hơn, em có thời gian dành cho bản thân, em ko cần lão nữa. Thì lão lại đòi em tha thứ
chị gái vợ em cũng SM, cũng đòi nuôi 2 đứa, lão chồng dính đa cấp, chị ấy đòi bỏ, lão hứa lên hứa xuống bỏ đa cấp mà ko dc; sau vỡ lỡ ra là có con 1 tuổi với sếp bên cty đa cấp đó; chia tay, tài sản chia đôi. chị ấy là giáo viên nên cũng suy nghĩ nhiều trước khi quyết định bỏ (thời điểm còn chưa biết lão ấy có con riêng), cũng là người lụy tình, ko dứt khoát vì sợ con ko có bố. Nhưng càng dây dưa lại càng đau khổ. Giờ chị ấy vẫn phải đi thuê nhà cho 3 mẹ con, mợ có đất & nhà để mà bán là tốt quá rồi.
mợ sẽ phải xác định là làm SM sẽ rất vất vả, mọi thứ đều đến tay mợ hết, nhưng mọi việc rồi sẽ qua thôi mợ ạ. Còn việc xã hội đánh giá mợ thế nào thì kệ họ đi mợ ạ, đời ngắn lắm, mình sống cho mình còn chưa đủ nữa là đi lo chuyện người khác đánh giá mình thế nào, họ có ở trong trường hợp của mình đâu mà biết được.
Em là người thất bại trong việc làm ăn, đã từng phải chạy grab để trả nợ mặc dù đang làm quản lý cấp trung của cty nước ngoài, lúc đó em cũng suy nghĩ ghê lắm; gia đình, bạn bè, họ hàng, đồng nghiệp họ sẽ đánh giá mình như thế nào? sẽ nhìn bằng con mắt gì? Nhưng cuối cùng em quyết định vẫn chạy; những cái mà thiên hạ đánh giá, dèm pha, dè bỉu mình nó cũng chỉ là phù du, mình có thành công thì họ vẫn tìm ra cái để chê bai, để dìm hàng mà; vậy thì tại sao mình phải sống vì những điều đó?
Chúc mợ đủ mạnh mẽ để vượt qua giai đoạn này, cố gắng tập thể dục, đừng để ốm đau giai đoạn này mợ ạ, ốm đau xuống tinh thần ghê lắm, giờ mợ ko chỉ sống cho mình mợ mà còn 2 cái tàu há mồm ở sau nữa.