[Funland] Em muốn nghỉ việc

cunglatruong1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-562250
Ngày cấp bằng
3/4/18
Số km
4,577
Động cơ
182,790 Mã lực
Chào các cụ. Mấy ngày hôm nay em stress quá, muốn nghe lời khuyên của các cụ nhiều kinh nghiệm.
Em năm nay 33 tuổi, xuống HN làm được 3 năm rồi nhưng gia đình vẫn ở quê.
Em vào tập đoàn tư nhân cũng đc 1 năm, leo lên đc đến trưởng bộ phận. Nhưng từ khi lên chức mới, em thấy ức chế vô cùng. Trước làm nhân viên thì ko sao, việc ai nấy làm. Giờ có tí gọi là vị trí, liên tục gặp những tình huống oái oăm. Công ty em thuộc loại gia đình trị, dạng thân cô thế cô làm quản lý như em rất hiếm. Có lẽ chính vì thế em cảm giác bị cô lập, sếp thì thường quyết định dựa vào các cuộc họp kiểu " gia đình" mà bản thân em ko đc tham dự.
Lúc đầu em xin nghỉ, sếp gọi lên động viên và cho lên trưởng bộ phận để ở lại. Rồi sếp hứa nhiều thứ, thể hiện rất tin tưởng. Nhưng càng ngày em càng thấy những lời hứa đó xa vời, thói quen nghe 1 tai của sếp vẫn không thay đổi. Bản thân em muốn làm tốt, muốn thể hiện mình xứng đáng nhưng hết lần này đến lần khác bị kéo chân. Có 1 lần em ức chế quá trong cuộc họp đã phải nói: " các anh chị chứng minh được tôi sai thì tôi cảm ơn". Sau lần đó họ ko nói thẳng mặt như trước, nhưng âm thầm khiến em ko thể hoàn thành công việc như ý muốn. Nhất là về mảng nhân sự, chỗ em rất cần thì họ ko chịu tuyển, dù em đề xuất rất nhiều lần.
Có nhiều lúc em chán, tự nhủ thôi thì họ muốn làm kiểu đó thì mình cũng chiều, làm kiểu đối phó cho xong. Nhưng cuối cùng vẫn ko chịu được, chắc tại em tuổi trâu nên cứng đầu.
Giờ mỗi ngày đến vp với em là 1 cuộc chiến, kể cả những việc rất nhỏ nhặt. Chủ tịch giờ chỉ đạo em qua đội trợ lý chứ ko còn hỏi ý kiến em như trước. Em cảm thấy mình cố gắng rất nhiều nhưng chỉ đổi lại là sự thiếu tin tưởng.
Bây giờ nhìn lại em thấy mình ko còn như trước nữa, cả nhiệt tình với công việc và niềm vui cuộc sống. Cái duy nhất tích cực hơn là lương, nhưng chất lượng cuộc sống đâu chỉ quyết định bởi tiền bạc.
Em chỉ có 1 trăn trở, mình bỏ cuộc lúc này liệu có quá sớm. Nhưng ở lại thì liệu có thay đổi được tình hình, khi mà cái gốc rễ của vấn đề là sếp và gia đình sếp thì vẫn ở đây.
Cám ơn các cụ.
lương cao hôn. chế đọ tốt hôn ? ko thì nghỉ qua tập đoàn grap làm thằng nào chửi xiên ngay . chịu khó cày bừa tiết kiệm vài năm mua được căn cc tái định cư . thích nhé.
 

Chim Trích

Xe điện
Biển số
OF-413278
Ngày cấp bằng
28/3/16
Số km
2,327
Động cơ
241,108 Mã lực
Nơi ở
Nhà vợ xây
Chào các cụ. Mấy ngày hôm nay em stress quá, muốn nghe lời khuyên của các cụ nhiều kinh nghiệm.
Em năm nay 33 tuổi, xuống HN làm được 3 năm rồi nhưng gia đình vẫn ở quê.
Em vào tập đoàn tư nhân cũng đc 1 năm, leo lên đc đến trưởng bộ phận. Nhưng từ khi lên chức mới, em thấy ức chế vô cùng. Trước làm nhân viên thì ko sao, việc ai nấy làm. Giờ có tí gọi là vị trí, liên tục gặp những tình huống oái oăm. Công ty em thuộc loại gia đình trị, dạng thân cô thế cô làm quản lý như em rất hiếm. Có lẽ chính vì thế em cảm giác bị cô lập, sếp thì thường quyết định dựa vào các cuộc họp kiểu " gia đình" mà bản thân em ko đc tham dự.
Lúc đầu em xin nghỉ, sếp gọi lên động viên và cho lên trưởng bộ phận để ở lại. Rồi sếp hứa nhiều thứ, thể hiện rất tin tưởng. Nhưng càng ngày em càng thấy những lời hứa đó xa vời, thói quen nghe 1 tai của sếp vẫn không thay đổi. Bản thân em muốn làm tốt, muốn thể hiện mình xứng đáng nhưng hết lần này đến lần khác bị kéo chân. Có 1 lần em ức chế quá trong cuộc họp đã phải nói: " các anh chị chứng minh được tôi sai thì tôi cảm ơn". Sau lần đó họ ko nói thẳng mặt như trước, nhưng âm thầm khiến em ko thể hoàn thành công việc như ý muốn. Nhất là về mảng nhân sự, chỗ em rất cần thì họ ko chịu tuyển, dù em đề xuất rất nhiều lần.
Có nhiều lúc em chán, tự nhủ thôi thì họ muốn làm kiểu đó thì mình cũng chiều, làm kiểu đối phó cho xong. Nhưng cuối cùng vẫn ko chịu được, chắc tại em tuổi trâu nên cứng đầu.
Giờ mỗi ngày đến vp với em là 1 cuộc chiến, kể cả những việc rất nhỏ nhặt. Chủ tịch giờ chỉ đạo em qua đội trợ lý chứ ko còn hỏi ý kiến em như trước. Em cảm thấy mình cố gắng rất nhiều nhưng chỉ đổi lại là sự thiếu tin tưởng.
Bây giờ nhìn lại em thấy mình ko còn như trước nữa, cả nhiệt tình với công việc và niềm vui cuộc sống. Cái duy nhất tích cực hơn là lương, nhưng chất lượng cuộc sống đâu chỉ quyết định bởi tiền bạc.
Em chỉ có 1 trăn trở, mình bỏ cuộc lúc này liệu có quá sớm. Nhưng ở lại thì liệu có thay đổi được tình hình, khi mà cái gốc rễ của vấn đề là sếp và gia đình sếp thì vẫn ở đây.
Cám ơn các cụ.

Không vui thì trả dép bố lượn...tội gì tự làm khổ mình.
 

Chúa tể rừng xanh

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-458298
Ngày cấp bằng
3/10/16
Số km
5,871
Động cơ
248,280 Mã lực
Chào các cụ. Mấy ngày hôm nay em stress quá, muốn nghe lời khuyên của các cụ nhiều kinh nghiệm.
Em năm nay 33 tuổi, xuống HN làm được 3 năm rồi nhưng gia đình vẫn ở quê.
Em vào tập đoàn tư nhân cũng đc 1 năm, leo lên đc đến trưởng bộ phận. Nhưng từ khi lên chức mới, em thấy ức chế vô cùng. Trước làm nhân viên thì ko sao, việc ai nấy làm. Giờ có tí gọi là vị trí, liên tục gặp những tình huống oái oăm. Công ty em thuộc loại gia đình trị, dạng thân cô thế cô làm quản lý như em rất hiếm. Có lẽ chính vì thế em cảm giác bị cô lập, sếp thì thường quyết định dựa vào các cuộc họp kiểu " gia đình" mà bản thân em ko đc tham dự.
Lúc đầu em xin nghỉ, sếp gọi lên động viên và cho lên trưởng bộ phận để ở lại. Rồi sếp hứa nhiều thứ, thể hiện rất tin tưởng. Nhưng càng ngày em càng thấy những lời hứa đó xa vời, thói quen nghe 1 tai của sếp vẫn không thay đổi. Bản thân em muốn làm tốt, muốn thể hiện mình xứng đáng nhưng hết lần này đến lần khác bị kéo chân. Có 1 lần em ức chế quá trong cuộc họp đã phải nói: " các anh chị chứng minh được tôi sai thì tôi cảm ơn". Sau lần đó họ ko nói thẳng mặt như trước, nhưng âm thầm khiến em ko thể hoàn thành công việc như ý muốn. Nhất là về mảng nhân sự, chỗ em rất cần thì họ ko chịu tuyển, dù em đề xuất rất nhiều lần.
Có nhiều lúc em chán, tự nhủ thôi thì họ muốn làm kiểu đó thì mình cũng chiều, làm kiểu đối phó cho xong. Nhưng cuối cùng vẫn ko chịu được, chắc tại em tuổi trâu nên cứng đầu.
Giờ mỗi ngày đến vp với em là 1 cuộc chiến, kể cả những việc rất nhỏ nhặt. Chủ tịch giờ chỉ đạo em qua đội trợ lý chứ ko còn hỏi ý kiến em như trước. Em cảm thấy mình cố gắng rất nhiều nhưng chỉ đổi lại là sự thiếu tin tưởng.
Bây giờ nhìn lại em thấy mình ko còn như trước nữa, cả nhiệt tình với công việc và niềm vui cuộc sống. Cái duy nhất tích cực hơn là lương, nhưng chất lượng cuộc sống đâu chỉ quyết định bởi tiền bạc.
Em chỉ có 1 trăn trở, mình bỏ cuộc lúc này liệu có quá sớm. Nhưng ở lại thì liệu có thay đổi được tình hình, khi mà cái gốc rễ của vấn đề là sếp và gia đình sếp thì vẫn ở đây.
Cám ơn các cụ.
Lăn tăn mẹ gì? Kiếm được chỗ nào hay hơn hãy nghỉ

Cuộc đời. Đó không phải những gì ta muốn, mà là những gì ta kiếm được tha về tổ cùng cả nhà xơi
 
Biển số
OF-579609
Ngày cấp bằng
17/7/18
Số km
174
Động cơ
140,169 Mã lực
Tuổi
56
Cụ à! Ở Việt Nam các tập đoàn tư nhân kiểu gia đình trị đều như vậy cả nên với một người thẳng tính và muốn cống hiến thì thực sự khó khăn đó. Trước hết cụ nên bình tâm suy nghĩ để thoát khỏi bị cảm tính chi phối sau đó xác định đích đến tiếp theo của cụ là công ty như thế nào... chủ quan của mình, cụ nên tìm tới các công ty tư nhân mà ông chủ có đầu óc cấp tiến, dám giao việc cho nhân viên có năng lực...cụ chớ có gây hấn với người của công ty cũ dưới bất cứ hình thức nào. Chúc cụ thành công!
 

vietbamboo

Xe điện
Biển số
OF-146178
Ngày cấp bằng
18/6/12
Số km
3,760
Động cơ
390,000 Mã lực
Nơi ở
Tây hồ Hà Nội
Trình bày nửa đoạn cụ viết đã phải nghỉ rồi !!!
 

fiatnguyenminh

Xe tải
Biển số
OF-467702
Ngày cấp bằng
3/11/16
Số km
329
Động cơ
203,450 Mã lực
Nơi ở
Đông Anh - Hà Nội
Chào các cụ. Mấy ngày hôm nay em stress quá, muốn nghe lời khuyên của các cụ nhiều kinh nghiệm.
Em năm nay 33 tuổi, xuống HN làm được 3 năm rồi nhưng gia đình vẫn ở quê.
Em vào tập đoàn tư nhân cũng đc 1 năm, leo lên đc đến trưởng bộ phận. Nhưng từ khi lên chức mới, em thấy ức chế vô cùng. Trước làm nhân viên thì ko sao, việc ai nấy làm. Giờ có tí gọi là vị trí, liên tục gặp những tình huống oái oăm. Công ty em thuộc loại gia đình trị, dạng thân cô thế cô làm quản lý như em rất hiếm. Có lẽ chính vì thế em cảm giác bị cô lập, sếp thì thường quyết định dựa vào các cuộc họp kiểu " gia đình" mà bản thân em ko đc tham dự.
Lúc đầu em xin nghỉ, sếp gọi lên động viên và cho lên trưởng bộ phận để ở lại. Rồi sếp hứa nhiều thứ, thể hiện rất tin tưởng. Nhưng càng ngày em càng thấy những lời hứa đó xa vời, thói quen nghe 1 tai của sếp vẫn không thay đổi. Bản thân em muốn làm tốt, muốn thể hiện mình xứng đáng nhưng hết lần này đến lần khác bị kéo chân. Có 1 lần em ức chế quá trong cuộc họp đã phải nói: " các anh chị chứng minh được tôi sai thì tôi cảm ơn". Sau lần đó họ ko nói thẳng mặt như trước, nhưng âm thầm khiến em ko thể hoàn thành công việc như ý muốn. Nhất là về mảng nhân sự, chỗ em rất cần thì họ ko chịu tuyển, dù em đề xuất rất nhiều lần.
Có nhiều lúc em chán, tự nhủ thôi thì họ muốn làm kiểu đó thì mình cũng chiều, làm kiểu đối phó cho xong. Nhưng cuối cùng vẫn ko chịu được, chắc tại em tuổi trâu nên cứng đầu.
Giờ mỗi ngày đến vp với em là 1 cuộc chiến, kể cả những việc rất nhỏ nhặt. Chủ tịch giờ chỉ đạo em qua đội trợ lý chứ ko còn hỏi ý kiến em như trước. Em cảm thấy mình cố gắng rất nhiều nhưng chỉ đổi lại là sự thiếu tin tưởng.
Bây giờ nhìn lại em thấy mình ko còn như trước nữa, cả nhiệt tình với công việc và niềm vui cuộc sống. Cái duy nhất tích cực hơn là lương, nhưng chất lượng cuộc sống đâu chỉ quyết định bởi tiền bạc.
Em chỉ có 1 trăn trở, mình bỏ cuộc lúc này liệu có quá sớm. Nhưng ở lại thì liệu có thay đổi được tình hình, khi mà cái gốc rễ của vấn đề là sếp và gia đình sếp thì vẫn ở đây.
Cám ơn các cụ.
Cứ trả lương 100 củ thì em nghĩ nên thay đổi cách làm của mình theo cách sếp muốn đi
 

lttvtvn

Xe container
Biển số
OF-32073
Ngày cấp bằng
23/3/09
Số km
6,408
Động cơ
531,832 Mã lực
Nơi ở
Sài Gòn hoa lệ nhưng nhà em ở Q.2 thì không!
Chào các cụ. Mấy ngày hôm nay em stress quá, muốn nghe lời khuyên của các cụ nhiều kinh nghiệm.
Em năm nay 33 tuổi, xuống HN làm được 3 năm rồi nhưng gia đình vẫn ở quê.
Em vào tập đoàn tư nhân cũng đc 1 năm, leo lên đc đến trưởng bộ phận. Nhưng từ khi lên chức mới, em thấy ức chế vô cùng. Trước làm nhân viên thì ko sao, việc ai nấy làm. Giờ có tí gọi là vị trí, liên tục gặp những tình huống oái oăm. Công ty em thuộc loại gia đình trị, dạng thân cô thế cô làm quản lý như em rất hiếm. Có lẽ chính vì thế em cảm giác bị cô lập, sếp thì thường quyết định dựa vào các cuộc họp kiểu " gia đình" mà bản thân em ko đc tham dự.
Lúc đầu em xin nghỉ, sếp gọi lên động viên và cho lên trưởng bộ phận để ở lại. Rồi sếp hứa nhiều thứ, thể hiện rất tin tưởng. Nhưng càng ngày em càng thấy những lời hứa đó xa vời, thói quen nghe 1 tai của sếp vẫn không thay đổi. Bản thân em muốn làm tốt, muốn thể hiện mình xứng đáng nhưng hết lần này đến lần khác bị kéo chân. Có 1 lần em ức chế quá trong cuộc họp đã phải nói: " các anh chị chứng minh được tôi sai thì tôi cảm ơn". Sau lần đó họ ko nói thẳng mặt như trước, nhưng âm thầm khiến em ko thể hoàn thành công việc như ý muốn. Nhất là về mảng nhân sự, chỗ em rất cần thì họ ko chịu tuyển, dù em đề xuất rất nhiều lần.
Có nhiều lúc em chán, tự nhủ thôi thì họ muốn làm kiểu đó thì mình cũng chiều, làm kiểu đối phó cho xong. Nhưng cuối cùng vẫn ko chịu được, chắc tại em tuổi trâu nên cứng đầu.
Giờ mỗi ngày đến vp với em là 1 cuộc chiến, kể cả những việc rất nhỏ nhặt. Chủ tịch giờ chỉ đạo em qua đội trợ lý chứ ko còn hỏi ý kiến em như trước. Em cảm thấy mình cố gắng rất nhiều nhưng chỉ đổi lại là sự thiếu tin tưởng.
Bây giờ nhìn lại em thấy mình ko còn như trước nữa, cả nhiệt tình với công việc và niềm vui cuộc sống. Cái duy nhất tích cực hơn là lương, nhưng chất lượng cuộc sống đâu chỉ quyết định bởi tiền bạc.
Em chỉ có 1 trăn trở, mình bỏ cuộc lúc này liệu có quá sớm. Nhưng ở lại thì liệu có thay đổi được tình hình, khi mà cái gốc rễ của vấn đề là sếp và gia đình sếp thì vẫn ở đây.
Cám ơn các cụ.
Tìm việc mới ngay và luôn.
 

LongLH

Xe điện
Biển số
OF-85606
Ngày cấp bằng
17/2/11
Số km
2,724
Động cơ
49,796 Mã lực
Làm như thế thì ức chế thật. Cụ mà không là trụ cột thì bỏ phắt nó đi, còn là trụ cột trong gia đình thì phải tìm việc mới đã.
 

fiatnguyenminh

Xe tải
Biển số
OF-467702
Ngày cấp bằng
3/11/16
Số km
329
Động cơ
203,450 Mã lực
Nơi ở
Đông Anh - Hà Nội
Vậy thì áp lực ko nhỏ rồi :( Nếu thấy chán quá rồi thì lượn thôi. E cũng đã trải qua cảm xúc như cụ, tập đoàn To nhưng mô hình chỉ 1 ông quyết tất và nhiều khi quyết định đưa ra còn phụ thuộc ông ấy buồn hay vui chứ chả quan tâm mẹ gì đến ý kiến của bên dưới, dù ý kiến là rất chuẩn nhá.
cháu thấy tình trạng này quá nhiều, phụ thuộc tâm trạng ông chủ quá nhiều
 

QMintech

Xe điện
Biển số
OF-515466
Ngày cấp bằng
12/6/17
Số km
2,018
Động cơ
203,617 Mã lực
Tuổi
25
Nơi ở
Cầu Giấy
Sếp thì luôn đúng và ta còn tại vị có nghĩa còn giá trị sử dụng :)
 

sparta.leonidas

Xe ngựa
Biển số
OF-368450
Ngày cấp bằng
28/5/15
Số km
26,342
Động cơ
437,878 Mã lực
Lăn tăn mẹ gì? Kiếm được chỗ nào hay hơn hãy nghỉ

Cuộc đời. Đó không phải những gì ta muốn, mà là những gì ta kiếm được tha về tổ cùng cả nhà xơi
Miễn giả lương xứng đáng, hãy cảm ơn ông chủ đã đánh giá đúng năng lực.
Cần phải nhìn xem cty ấy có phát triển không. Nếu có thì họ đang đi đúng hướng và họ có cách điều hành công việc hiệu quả. Ngắn gọn vậy thôi ạ
 

Kim ngưu 101

Xe tải
Biển số
OF-472199
Ngày cấp bằng
22/11/16
Số km
497
Động cơ
203,323 Mã lực
Tuổi
38
Cụ à! Ở Việt Nam các tập đoàn tư nhân kiểu gia đình trị đều như vậy cả nên với một người thẳng tính và muốn cống hiến thì thực sự khó khăn đó. Trước hết cụ nên bình tâm suy nghĩ để thoát khỏi bị cảm tính chi phối sau đó xác định đích đến tiếp theo của cụ là công ty như thế nào... chủ quan của mình, cụ nên tìm tới các công ty tư nhân mà ông chủ có đầu óc cấp tiến, dám giao việc cho nhân viên có năng lực...cụ chớ có gây hấn với người của công ty cũ dưới bất cứ hình thức nào. Chúc cụ thành công!
Em không sợ vất vả. Chỗ cũ em làm có những giai đoạn em phải làm việc 80h/ tuần. Nhưng em cảm thấy nếu mình ở đây thì ko phải nhẫn mà còn phải nhục. Em rất cố gắng để giữ hóa khí, nhưng càng ngày họ càng cưỡi đầu cưỡi cổ. Đã có lần e nói trong cuộc họp:" việc này chỉ nêu ý kiến với tôi chứ anh không quyết định được vì anh không phải giám đốc". Thế mà nó dám phán:" đây còn hơn cả giám đốc nhé". Nó nói kiểu chợ búa, trong khi mình muốn giao tiếp đúng kiểu văn hóa văn phòng nên không thể nói chuyện được. Chúng nó không phạt được em, nhưng có hàng trăm cách để khiến em không làm được việc, khiến nhân viên của em cũng ức chế.
Cái khó là gia đình em, mọi người thường chỉ biết em được cái này cái nọ mà ko hiểu cái mình phải chịu đựng. Em thì ko có thói quen nói chuyện với vợ con mấy chuyện công việc.
 

Hoàng Trang

Xe trâu
Biển số
OF-422667
Ngày cấp bằng
16/5/16
Số km
31,233
Động cơ
692,245 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Em vote Apply việc mới rồi nghỉ
 

One-77

Xe cút kít
Biển số
OF-64321
Ngày cấp bằng
17/5/10
Số km
18,331
Động cơ
1,392,403 Mã lực
Chào các cụ. Mấy ngày hôm nay em stress quá, muốn nghe lời khuyên của các cụ nhiều kinh nghiệm.
Em năm nay 33 tuổi, xuống HN làm được 3 năm rồi nhưng gia đình vẫn ở quê.
Em vào tập đoàn tư nhân cũng đc 1 năm, leo lên đc đến trưởng bộ phận. Nhưng từ khi lên chức mới, em thấy ức chế vô cùng. Trước làm nhân viên thì ko sao, việc ai nấy làm. Giờ có tí gọi là vị trí, liên tục gặp những tình huống oái oăm. Công ty em thuộc loại gia đình trị, dạng thân cô thế cô làm quản lý như em rất hiếm. Có lẽ chính vì thế em cảm giác bị cô lập, sếp thì thường quyết định dựa vào các cuộc họp kiểu " gia đình" mà bản thân em ko đc tham dự.
Lúc đầu em xin nghỉ, sếp gọi lên động viên và cho lên trưởng bộ phận để ở lại. Rồi sếp hứa nhiều thứ, thể hiện rất tin tưởng. Nhưng càng ngày em càng thấy những lời hứa đó xa vời, thói quen nghe 1 tai của sếp vẫn không thay đổi. Bản thân em muốn làm tốt, muốn thể hiện mình xứng đáng nhưng hết lần này đến lần khác bị kéo chân. Có 1 lần em ức chế quá trong cuộc họp đã phải nói: " các anh chị chứng minh được tôi sai thì tôi cảm ơn". Sau lần đó họ ko nói thẳng mặt như trước, nhưng âm thầm khiến em ko thể hoàn thành công việc như ý muốn. Nhất là về mảng nhân sự, chỗ em rất cần thì họ ko chịu tuyển, dù em đề xuất rất nhiều lần.
Có nhiều lúc em chán, tự nhủ thôi thì họ muốn làm kiểu đó thì mình cũng chiều, làm kiểu đối phó cho xong. Nhưng cuối cùng vẫn ko chịu được, chắc tại em tuổi trâu nên cứng đầu.
Giờ mỗi ngày đến vp với em là 1 cuộc chiến, kể cả những việc rất nhỏ nhặt. Chủ tịch giờ chỉ đạo em qua đội trợ lý chứ ko còn hỏi ý kiến em như trước. Em cảm thấy mình cố gắng rất nhiều nhưng chỉ đổi lại là sự thiếu tin tưởng.
Bây giờ nhìn lại em thấy mình ko còn như trước nữa, cả nhiệt tình với công việc và niềm vui cuộc sống. Cái duy nhất tích cực hơn là lương, nhưng chất lượng cuộc sống đâu chỉ quyết định bởi tiền bạc.
Em chỉ có 1 trăn trở, mình bỏ cuộc lúc này liệu có quá sớm. Nhưng ở lại thì liệu có thay đổi được tình hình, khi mà cái gốc rễ của vấn đề là sếp và gia đình sếp thì vẫn ở đây.
Cám ơn các cụ.
Quay lại cái óp sừn mà cụ đã định làm đê. Tiền nó nó không xót thì sao mình xót hộ???
 

--Lamborghini--

Xe cút kít
Biển số
OF-110827
Ngày cấp bằng
29/8/11
Số km
17,815
Động cơ
563,584 Mã lực
Cứ có xèng là được :)
 

hp78

Xe container
Biển số
OF-177897
Ngày cấp bằng
21/1/13
Số km
5,399
Động cơ
385,884 Mã lực
Hồi trước em được bác già người Nhật dạy: Người trưởng thành đ.éo nên có cảm xúc trong công việc, chỉ có làm hoặc không làm thoai:))
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top