cụ xác định cái nào mới là ĐAM MÊ thì theo đuổi thôi cụ
cứ theo đuổi ĐAM MÊ, THÀNH CÔNG sẽ theo đuổi cụ
cứ theo đuổi ĐAM MÊ, THÀNH CÔNG sẽ theo đuổi cụ
Khó khăn của PhD nước ngoài thì 110% dính chứ không phải 70% đâu cụ:Em đọc hết phân tích ý kiến của các cụ. Ai cũng có lý.
Em chỉ phân tích tâm lý chút, khi cụ chủ còn hỏi trên of là cụ chủ còn dùng dằng chưa muốn bỏ. Chứ nếu muốn bỏ thì đã bỏ rồi.
Tâm lý và khó khăn của cụ chủ khi làm phd thì đến 70% mọi người gặp. Khó khăn ở cuộc sống thì chắc cũng 1/2 mọi người gặp.
Là em, em quyết làm cho xong phd rồi còn duyên ta lại đi buôn. Trong thời gian cụ lam nốt phd, cụ khó có thể biết khó khăn hay cơ hội nào chào đón cụ. Keep going and positive thinking.
Vấn đề là cụ có đk, hỗ trợ, cơ chế ủng hộ, v.v để đam mê ko ấy cụ ah, hihi.Cái bằng PhD nhiều khi chẳng để làm gì nếu không có đam mê nghiên cứu khoa học.
Nhớ Pháp thì đi tiếp đi cụ, lập thớt làm chi mất thời gian hở cụ .Tối qua dạo đêm với vợ, em bảo:
- Anh nhớ Pháp quá.
Hà Nội vào lạnh, em lại nhớ tuyết rơi ở Paris vào những buổi tối bắt metro từ lab về nhà.
Cụ cũng có điều kiện kinh tế rồi, tạm nghỉ kinh doanh 2 năm chẳng là bao. "Đời trai gió sương" mới mâu thuẫn với thầy đã là gì đâu cụ, mà đã làm được kinh doanh thì gì cũng làm được thôi. Vấn đề là đã bắt đầu rồi thì làm cho nó đến đuôi, dù sau này có đi buôn thì Dr. vẫn hơn, Dr Thanh đấy cụLàm PhD cũng phải nghiên cứu chuyên sâu nên yêu cầu tập trung cao. Có thể nói coi như điếc hết với các cám dỗ khác. Em giờ lại trót bước 1 chân ra làm kinh doanh.
E bỏ thì ko đền gì cả nhưng thâm tâm ko được thoải mái thôi cụ ạ. Và cũng tạo tiền đề ko tốt cho cái nhìn của các giáo sư Pháp về sinh viên Việt Nam, có khi lại gây khó cho các bạn đi sau.
Cụ chắc cũng đã là Tiên Sư Giáo Sỹ rồi mới thấu hiểu thế, anh em đi làm Ph.d nếu năm thứ 2-3 thường chốt xong cái Master là dừng kiếm việc, cố nữa 1-2 năm tiếp có khi chỉ là ngày đi làm thêm đêm vắt tay lên trán thở dài không biết làm gì tiếp hoặc làm tiếp nhưng cứ làm là như húc đầu vào tường. Em giờ về kiến thức có được từ tháng ngày đi làm chân tay, buôn bán xứ người mới kiếm ra tiền. Còn ngành hẹp đi tìm được nơi dung thân không khó, thỏa mãn được bản thân nhưng có mấy chỗ có thể nuôi sống được vợ con ở mức trung bình trong xã hội.Khó khăn của PhD nước ngoài thì 110% dính chứ không phải 70% đâu cụ:
Đề tài khoai, húc đầu vào tường tìm cái mới;
Làm ok, viết kém bị bắt viết lại...
Đang làm thì có thằng công bố đúng cái mình làm, lại được làm lại cái khác...
Viết rồi, nộp rồi nhưng người chấm chưa ưng, lại viết đi viết lại n+1 lần
Hệ luỵ theo cả vợ/chồng con cái đi cùng cũng stress theo nên theo cháu nó phải hơn 100% luôn!
Nhưng dân mình hầu như ai cũng cố làm cho xong nên nhiều dự án cũng không được đánh giá cao về chất lượng
Bác sai rồi.Làm PhD cũng là 1 cái nghề như bao nghề khác thôi cụ: nghề làm nghiên cứu.
Cảm ơn cụ.
Họ làm nghiên cứu, nhưng như bác viết "dưới sự hướng dẫn của giáo sư", tức là như viết ở trên họ là trợ lý cho vị giáo sư đó. Họ không được làm chủ nhiệm đề tài nghiên cứu (có nghĩa là không được làm chính). Còn như bác viết "Sơ khai về nghiên cứu là ở Master", thì ở nhiều nước (ví dụ như nước Đức) không có phạm trù "Master".Sơ khai về nghiên cứu là ở Master rồi cụ, nói chung từ ngữ thì khó nói, ví dụ như mới có bạn gì đang làm TS trong nước, mấy hôm nay được các báo đăng là có 15 bài báo được đăng thì còn sơ khai gì nữa. Còn ở các Lab nước ngoài, PhDs là một nhóm nghiên cứu dưới sự hướng dẫn của gs, vậy họ không làm nghiên cứu thì gọi họ là gì ạ.
Ông chủ top chưa chắc đã đam mê kinh doanh, chắc là đánh quả trúng 1-2 phát thì thích nhất thờicụ xác định cái nào mới là ĐAM MÊ thì theo đuổi thôi cụ
cứ theo đuổi ĐAM MÊ, THÀNH CÔNG sẽ theo đuổi cụ
Suy nghĩ như cụ là chính xác, lo cho cái chung chứ không chỉ lo cho cá nhân, nhưng như vậy lại thiệt thòi cho cá nhân nếu cụ có ý định tiếp tục.E bỏ thì ko đền gì cả nhưng thâm tâm ko được thoải mái thôi cụ ạ. Và cũng tạo tiền đề ko tốt cho cái nhìn của các giáo sư Pháp về sinh viên Việt Nam, có khi lại gây khó cho các bạn đi sau.
vụ này cụ biết thì cụ cũng cuối 7x hoặc đầu 8x nhỉ?Bỏ qua chuyện cá nhân mà tập trung làm cho xong, dù thích hay không. Bạn mà bỏ thì bạn gây hại cho nhiều người khác lắm, về sau họ xin học bổng rất khó.
Xưa tôi có thằng bạn, Pháp họ cho sv biết tiếng Pháp sang du lịch vài tuần để tăng vốn ngoại ngữ, ông trốn lại mẹ luôn, về sau Pháp nó cắt luôn cơ chế này, ảnh hưởng bao nhiêu thế hệ sau.