- Biển số
- OF-716818
- Ngày cấp bằng
- 19/2/20
- Số km
- 601
- Động cơ
- 92,985 Mã lực
- Tuổi
- 36
Nói vô thưởng vô phạt qua đường thì không cần quote bài em làm gì, phí thời gian đọc.VCL với các quý cô nhiều lời.
Nói vô thưởng vô phạt qua đường thì không cần quote bài em làm gì, phí thời gian đọc.VCL với các quý cô nhiều lời.
Công bằng cũng chỉ là tương đối , trong các mối quan hệ họ hàng gia đình mỗi nhà đều có cách cư xử khác nhau, ví như việc Hiếu hỉ không phải bên vợ đi 1 củ để mừng mà nhà mình cũng đi 1 cụ , mặc dù mối quan hệ độ thân là tương đương.Nó là thực tế cụ ak, chả phải lý thuyết đâu.
Nguyên nhân đổ vỡ trong mọi mối quan hệ phần lớn là bị tích tụ các ấm ức ko được xử lý 1 cách công bằng.
đúng rồi cụ nhỉ? không mất gì cả, mà lại được lòng nhau, em cũng thích và sau này sẽ cố gắng làm dc như bác cụ ạ!Cha mẹ luôn thương con, nhất là những đứa mới lập gia đình, bao nhiêu thứ phải lo cho cái gia đình nhỏ, nên rất ít khi hỏi vay tiền con cái, thậm chí con cái có biếu tiền cũng không bao giờ lấy.
Trong trường hợp phải vay, nên điện cho con dâu.
Vợ cụ chủ cũng chỉ là muốn lo cho gia đình nên khó chịu chuyện vay mượn, lại còn vay qua chồng (ít nhiều cũng không vui vì điều này), thế nên có lời nói không hay. Vợ chồng trẻ, bình tĩnh ngồi nói chuyện, chứ có việc cỏn con đã nghĩ đến li dị thì lấy ai cũng vậy thôi.
Kinh nghiệm từ ông bác em: 100 ý kiến trong gia đình đều thông qua con dâu, ông ấy cần gì, ốm đau bệnh tật đều gọi cho con dâu trước, thế nên ông ấy được con dâu chiều còn hơn bố đẻ. Nghệ thuật cả đấy.
Bài mợ dài, đọc mỏi hết cả mắt phải lẫn mắt trái mới xong. Nhưng mà ý kiến phân tích rất chuẩn. Chỉ có cái bôi đậm thì mợ mách em cách làm sao để vợ không biết? Em thấy hội vợ tinh như cú vọ, em về có mùi lạ phát là gấu biết ngay, lĩnh lương phát cũng biết. Đến nhọ!Đọc bài của cụ thớt thì em thấy cả hai vợ chồng cụ đều có vấn đề, và EQ đều kém (khá giống vợ chồng em thời kỳ đầu hôn nhân). Đôi này mà ko tự nhận biết nhược điểm của bản thân để sửa đổi thì chẳng sớm thì muộn cũng toang.
- Chồng: hiền lành, nhu nhược, không có chính kiến. Kiếm tiền không giỏi và không vững chắc, như chính tính cách của cụ. Ưu điểm là biết nhún nhường và rất thương gia đình (cả to lẫn nhỏ).
- Vợ: Tính toán, khắt khe, bốc đồng và có vẻ cưỡi cổ chồng (vì chồng hiền nên được đà). Ưu điểm thì cụ ko kể nên em không rõ.
Em lúc mới cưới cũng bốc đồng như vợ cụ, vì chồng em rất hiền và chiều em. Nhưng em có nguyên tắc không bao giờ vi phạm là "không bao giờ bỏ về nhà ngoại khi cãi nhau", dù nhiều lần rất muốn, nhưng em thấy đó là việc rất khó quay đầu, và tạo thành tiền lệ không tốt, nên có ấm ức chán nản đến đâu em cũng không bỏ đi. Đoạn này cụ không làm gắt từ đầu, tạo cho mợ ấy thói quen và bố mẹ mợ ấy cũng dung túng cho hành động đó, thì hỏng.
Về 2 lần mẹ cụ vay tiền, em thấy như thế này:
- Lần 1 là sau cưới: Khả năng cao mẹ cụ nợ nần vì lo đám cưới cho cụ -> lẽ ra khoản đó vợ chồng cụ có trách nhiệm phải trả, chứ ko phải để mẹ chồng phải mở miệng vay rồi để vợ cụ dằn hắt việc đó. Cụ không xác định được trách nhiệm với việc này ngay từ đầu là thiếu sót của cụ.
- Lần 2: Cái này vay chốc nhát lúc kẹt chứ không phải là bà không có, em thấy thông cảm được. Còn để mua BHNT cũng là tốt cho bà và con cháu chứ không vấn đề gì cả. Bà có xin nhà cụ chu cấp đâu. Vợ cụ khó chịu như vậy chỉ vì mợ đó sống cơ cực từ nhỏ nên quá coi trọng đồng tiền, cứ phải bỏ tiền ra là cảm thấy nhức nhối không yên. Tính này rất rất khó thay đổi, chỉ giải quyết được khi cụ kiếm được rất nhiều tiền.
Nhà em thời kỳ đầu em được chồng em nuông chiều, nên sau tới giai đoạn khó khăn em cũng lắm lúc quá quắt với chồng lắm. Cũng có thời gian cãi nhau liên miên, chán nhau cực độ và nói đến ly hôn. Mọi khi toàn em ngứa mồm bảo ly hôn (cũng ít thôi vì em không muốn đẩy sự việc lên mức đó). Rồi một lần chính chồng em đề nghị ly hôn. Thì lúc này em mới sợ cơ ). Em nghĩ đàn bà chỉ được cái to mồm thôi, đứng trước nguy cơ đổ vỡ thật sự thì lại rén ngay. Ngược lại chồng mà càng nhún nhường níu kéo thì càng làm tới, vì trong đầu nghĩ là kiểu gì chồng cũng kéo lại. Sau vụ đó thì em "ngoan" hẳn, trộm vía vẫn yên bình tới bây giờ.
Cho nên nhà cụ thì cứ chấp thuận ly hôn đi, từ lúc chấp thuận tới lúc xử còn chán. Em nghĩ hành động dứt khoát của cụ có thể làm vợ cụ nghĩ lại, nếu vợ cụ còn tình cảm với cụ. Trên hết là phải còn yêu nhau, thì mới níu kéo được. Chứ vợ cụ là người coi trọng đồng tiền vậy, không biết có chắc còn yêu cụ nữa không, khi mà cụ kiếm tiền ko nhiều lại ôm đồm việc bên nội. Còn cụ cũng xác định, là còn đủ tình yêu để bao dung thì hãy quay lại, vì vợ cụ khó sửa đổi lắm (chắc vợ cụ chỉ ngoan khi cụ kiếm nhiều tiền). Và sau này biết tính vợ căn ke như thế thì tiền nong bên nội cụ tự lo, đừng cho vợ biết là được.
Quán cafe mà. Làm gì mà đã dựng lông lên thế.Nói vô thưởng vô phạt qua đường thì không cần quote bài em làm gì, phí thời gian đọc.
chả phải dưới 30 mà đó là mức thu nhập trung bình của người lao động đi làm thuê ở hà nội, thậm chí nếu được đủ 23 triệu cả 2 vk ck 1 tháng là còn cao hơn 1 chút rồi vì thu nhập bình quân đầu người ở hà nội năm 2019 là 117 triệu đồngTheo em chuyện này nên nhìn ở khía cạnh con người để tìm cách tháo gỡ. (tất nhiên nhiều xiền thì xử lý vấn đề nhanh hơn, dễ hơn nhưng có phải ai cũng có điều kiện ngay từ đầu đâu?)
Mức thu nhập cả 2 vợ chồng khoảng trên dưới 20tr, độ tuổi 30 đổ lại mà sống ở HN thì đúng với gdp đầu người ở HN 2020.
Như thế để thấy ngoài vợ chồng chủ thớt thì còn hàng trăm ngàn cặp vợ chồng khác ở HN cũng đang phải cơm áo gạo tiền cũng như lo bên nội bên ngoại, ở thuê, tích cóp chờ mua nhà. Chẳng lẽ cặp nào cũng vì khó khăn tài chính mà bỏ nhau?
Nếu vì kế hoạch mua nhà mà phải tằn tiện quá thì theo em cụ nên lùi thêm thời gian mua nhà. Phân bổ thêm ngân sách hỗ trợ mẹ vợ bị K, em gái đi học, cho mẹ cụ vay...
2 vợ chồng vẫn là ở riêng. Có ko gian riêng chả ảnh hưởng đến ai. Đối xử bố mẹ 2 bên hợp tình hợp lý. Bản thân cụ thì cố gắng tìm cách cải thiện thu nhập.
Còn vợ cụ mà vẫn khó chịu, hẹp hòi ích kỷ. Ko chịu thương chịu khó chịu khổ, thích ăn sẵn thì coi như cụ chọn sai người. Chúng ta ko thuộc về nhao.
Em thì thấy cái lớn nhất là bà vợ căn ke đồng tiền, mà người có tính đấy thì sống nó không vui đâu. Ông chồng post chuyện gia đình (theo em là mâu thuẫn đời thường ko to tát gì mà phải lên mạng kể) thì hẳn là ứng xử nhiều cái cũng chưa được, nhưng dù vậy thì chuyện vợ quá tính toán tiền bạc với nhà chồng, thậm chí đòi ly hôn vì việc này thì phải nói là bà vợ không biết điều.Mợ chỉ qua lời của chủ thớt mà vội kết luận, kết tội mợ kia thì không ổn đâu. Phần chìm của tảng băng dưới mặt nước thường lớn hên bề nổi nhiều.
Em mà biết cách thì chắc vợ cụ cũng biết, thôi cụ chịu khó tự tìm giải pháp đi hehe ))Bài mợ dài, đọc mỏi hết cả mắt phải lẫn mắt trái mới xong. Nhưng mà ý kiến phân tích rất chuẩn. Chỉ có cái bôi đậm thì mợ mách em cách làm sao để vợ không biết? Em thấy hội vợ tinh như cú vọ, em về có mùi lạ phát là gấu biết ngay, lĩnh lương phát cũng biết. Đến nhọ!
Hết tiền nên cố cầm chờ ù thôi cụTheo e thì xóa đi đánh ván mới. Nhiều khi lấy vk lấy ck cũng như canh bạc, người tính chẳng bằng trời. Vấn đề là rút kinh nghiệm để ván sau không vậy nữa!
Em nghĩ là do họ độc lập kinh tế, vững và có hậu thuẫn gia đình thì dứt khoát nhanh.em cũng gặp 1 cặp như vầy. 2 ac gần nhà e cưới. cô vk hơn 2 tuổi. cả 2 đều vô sg học tập và lập nghiệp trong này. sau khi cưới 1 năm thì có bé. sau 3 năm thì ly hôn vì mâu thuẩn tiền bạc. cả 2 đều có thu nhập ổn định tầm hơn 20 tr/thg. sau khi li dị con thì bên vk nuôi. mỗi tháng ck chu cấp 2 tr.
đây là chuyện ong anh hàng xóm . cùng chơi vs ổng từ nhỏ tới lớn.
=> Học vấn càng cao thì chuyện li hôn có vẻ dễ dàng hơn, dứt khoát hơn.
ko phải lúc cãi nhau hay căng thẳng gì mà em nói vậy cụ ạ. Lúc đó thậm chí e còn chưa ra mắt ny với bố mẹ cơ, nhưng em nhất quán quan điểm là như vậy, em đã trao đổi thẳng thắn luôn. Được cái bố mẹ em chiều con dâu như gì, toàn vào hùa vs con dâu quản lý, bóc mẽ em thôiThế mà vợ cụ vẫn cưới à.
Em cho là việc cụ quan niệm thế ko có gì sai, về phía vợ cụ chắc cũng coi bố mẹ cô ấy quan trọng hơn cụ thôi, nhưng mà nói toẹt vào mặt nhau thế thì quá thô. Thiếu gì cách ứng xử mà cứ phải chẻ hoe ra cho mất tình mất nghĩa.
Khi mợ đã đủ đầy thì đồng tiền là chuyện nhỏ, tính theo tỷ lệ: 14tr của người ta nó cũng có thể như 1tỷ4 của mợ. Nếu mợ coi 1tỷ4 là nhẹ nhàng, không tiếc thì trong bất kỳ tình huống hay lời nói nào và ở bất cứ đâu thì mợ luôn đúng.Em thì thấy cái lớn nhất là bà vợ căn ke đồng tiền, mà người có tính đấy thì sống nó không vui đâu. Ông chồng post chuyện gia đình (theo em là mâu thuẫn đời thường ko to tát gì mà phải lên mạng kể) thì hẳn là ứng xử nhiều cái cũng chưa được, nhưng dù vậy thì chuyện vợ quá tính toán tiền bạc với nhà chồng, thậm chí đòi ly hôn vì việc này thì phải nói là bà vợ không biết điều.
Có thể vì em là kiểu người khác, em không quá coi trọng đồng tiền mà muốn người thân được vui vẻ. Vợ chồng em cũng có giai đoạn khó khăn, nhưng bố mẹ chồng em còn khó khăn hơn, nên có bớt ăn tiêu đi để biếu ông bà cái nọ cái kia em thấy cũng xứng đáng. Chẳng bao giờ em nghĩ ông bà nội ngoại sẽ cho mình cái gì, cái gì mình không tự làm ra thì không phải của mình và đừng trông chờ vào đó. Nhà chủ thớt còn được hứa hẹn cho đất mua nhà là còn tốt chán. Nhà em mẹ chồng cũng hứa nhưng ngay từ đầu em đã chả quan tâm, vì ông bà không có nhiều tiền, phải bán đất quê đi để cho con mua nhà HN là chuyện không đáng. Chồng em cũng nghĩ thế, bố mẹ vợ có ngỏ ý tài trợ ít tiền mua nhà cũng không nhận, vì bên nội không thì bên ngoại cũng không. Nên vợ chồng em tự gây dựng chẳng phiền hà đến ai hết.
Sút luôn đi cụ. Cho em xin pass
Em có rào trước là ở giai đoạn khó khăn mà cụ cứ bắt bẻ có tgian thu nhập của nhà em còn chưa bằng nhà cụ thớt đâu ợ . Hồi đấy cứ ước cả nhà kiếm được 2-30tr/tháng là ấm lắm rồi. Tuy thời ấy nhiều lúc cãi nhau về kinh tế nhưng riêng chuyện biếu nội ngoại thì vc em luôn đồng lòng ko bao giờ phản đối một câu. Thực ra khi đó có ít nên cũng ko biếu được nhiều nhặn gì (mua tủ lạnh tivi mới cho ông bà với vài thứ lặt vặt), nhưng biếu bố mẹ có đi đâu mà thiệt nên là dễ đồng thuận lắm.Khi mợ đã đủ đầy thì đồng tiền là chuyện nhỏ, tính theo tỷ lệ: 14tr của người ta nó cũng có thể như 1tỷ4 của mợ. Nếu mợ coi 1tỷ4 là nhẹ nhàng, không tiếc thì trong bất kỳ tình huống hay lời nói nào và ở bất cứ đâu thì mợ luôn đúng.
Em 15 năm rồi mà éo thấy khá hơn tí nào.....ngẫm lại giờ hối cũng quá muộn rồi....Qua dc 5 năm đầu sẽ dễ thở hơn, em chỉ khuyên thớt vậy thôi...
Cụ này tư vấn chuẩn nhất, đến Em chuẩn bị ký như cụ mà còn phải rút tay lại, vứt nhanh cái bút và tự lẩm bẩm trong mồm "hú hồn, may mà đọc được đoạn comment của Cụ óp phơ này, nếu không thì toang".Thế thì em lại phải chửi cụ tiếp là cụ dốt hoặc quá ích kỷ.
Đi xin mới khó chứ đi cho thì dễ ợt, thiếu j cách.
Em ví dụ tết cụ lì xì mẹ đẻ 2 triệu, lì xì bố mẹ vợ mỗi người 5 triệu, chênh nhau 8 củ tương đương 2 chỉ vàng. Xong xuôi việc đã rồi thì bảo vk, trước bên nội cưới thiếu tiền mình bù rồi, lần này bù đắp bên ngoại. Sự đã rồi chẳng ai đem tiền trả lại.
Vụ 14 triệu cho mẹ đẻ vay ok. Nhưng ngay lập tức (kể cả đi vay) cũng phải kiếm 1 món tương đương thế gửi bố mẹ vợ dưới dạng giữ hộ vợ chồng con. Cụ cứ bảo con cầm tiền trong người hay ăn tiêu hoang phí lắm. Con dành dụm được 15 củ mua vàng hoặc sổ tiết kiệm, bố mẹ giữ giúp con. Bao giờ có công to việc lớn vợ chồng con sẽ lấy.
Tất cả là lỗi ở cụ không tinh tế hết, cô ấy bỏ là đúng đấy. Nếu níu kéo được cụ cố hết sức mà níu, lấy vợ biết lo gia đình, có đủ tình yêu thương ko dễ đâu. Quan điểm của em bàn cờ chỉ có 1 con hậu thôi.