Em không vay tiền đâu nhé các bác
Em cảm thấy mình hèn quá các bác ạ!
Vì em không có thói quen cho người quen biết về cuộc sống của mình nên em xin phép dùng acc clone, mọi người hay có từ lowkey để miêu tả những người như em cũng không sai.
Nói sơ qua về bản thân thì em 2k1 ra trường đúng đợt kinh tế suy thoái như này, việc pass qua vòng cv cũng rất khó vì nộp cv không chỉ những bạn cùng trang lứa mà còn những anh chị đi trước. Cuối cùng em được nhận vào vị trí fresher với mức lương chẳng đủ sống ở cái đất Hn này, tháng nào cũng âm. 3 tháng này em cảm thấy sống không còn là chính mình, lầm lì hơn, ít nói hơn, em cũng chẳng biết diễn tả nó kiểu gì. Những buổi liên hoan + tụ họp nào có thể tránh là em đều lấy cớ hết nên ngoài thời gian ở trên cty ra đa số em đều ở trọ. Chính vì thế nên em tự nhận thấy các mối quan hệ nó xa cách dần. Đợt trước em có vay đứa bạn 1,5tr hứa cuối tuần này trả, lương chưa biết hôm nào có vì về khoản delay thì cty em với vietjet 1-9 1-10. Chiều nay em vay mấy đứa bạn với đủ lí do, đến đứa t4 mới đủ để trả nợ cho đứa kia. Ngồi đọc lại mấy cái tin nhắn đi vay vừa rồi, em vừa bcười vừa bất lực vì cảm thấy mình trở nên hèn từ bao giờ, làm em chợt nhớ tới câu " Nghèo hèn sinh gian kế, giàu có nuôi dưỡng lương tâm".
Trên đây xem như vài dòng thú tội của em, chỉ mong sau này tốt hơn.
p/s: Không biết các bạn 2k1 giờ thế nào rồi nhỉ? Ổn không?