[Funland] Em được chữa khỏi liệt dây thần kinh số 7 chỉ bằng 1 chai thuốc của 1 mợ OF xinh đẹp tuyệt trần

Trạng thái
Thớt đang đóng

MyMac

Xe container
Biển số
OF-92785
Ngày cấp bằng
24/4/11
Số km
5,873
Động cơ
466,854 Mã lực
Nơi ở
Xa nhà
Một người mà bà em dạy nữa hoàn toàn khác họ, khác máu là một cậu bé hàng xóm nhà em. Cậu hơn em nhiều tuổi. Mỗi lần bà từ quê ra chơi hay mang thuốc ra cho nhà em thì cậu đó sang chơi. Bà vốn quí trẻ con nên thường vào các dịp hè bà hay ra chơi và bà hay hỏi trẻ con hàng xóm đứa nào muốn về quê bà chơi không? Lũ trẻ rú lên xin về cùng bà. Thế là bà đi sang nhà từng đứa xin phép bố mẹ chúng cho về quê chơi, đi vào rừng hái sim hái ổi, bắt tổ chim... Trong số ấy có một cậu bé rất lanh lợi, thông minh và chịu khó vô cùng. Cậu chẳng ngại rừng sâu núi thẳm, cậu trèo đèo lội suối cùng bà và khuân vác thuốc cho bà trên những cái gùi nặng trĩu. Cậu cũng thích thú tìm hiểu cỏ cây, hoa lá. Thấy vậy bà truyền cho cậu chút xíu nghề, bà nghĩ sau này cậu sẽ kiếm cơm bằng nghề đó. Tuy nhiên chẩn huyệt đồ thì bà không dạy. Thời cuộc đổi thay, cậu bé học nghề rồi sau đó đi sang Đức 17 năm mới về. Sau khi về, lang thang một thời gian không có nghề và tiền thì sắp cạn, cậu bỗng nhớ cái nghề mà bà dạy ngày xưa và bắt đầu thử bốc thuốc kê đơn.

Cậu thành công và trở thành một ông lang nổi tiếng ở Quảng Ninh. Nhiều ca kinh điển mà y học thế giới bó tay cậu vẫn chữa được. Gia đình em thì ba anh em đều có điều kiện và làm những công việc khác nhau nên không có thời gian chữa bệnh. Vả lại đi lấy thuốc bây giờ rất gian nan. Khi em từ nước ngoài về, em về quê bà ngoại chơi viếng mộ ông bà, em thấy toàn bộ những cánh rừng già nguyên sinh ngày xưa đã bị phạt trọc hết và đốt trụi để trồng keo. Bao nhiêu cánh rừng già gục xuống là bấy nhiêu rừng keo mọc lên. Tất cả những liều thuốc quí cứu mạng người đã biến mất nhường chỗ cho cơm áo gạọ tiền. Thế nên giờ lấy thuốc phải đi xa hơn, vất vả cheo leo hơn, dài ngày hơn mới lấy được. Chính vì vậy, cậu học trò khác họ của bà là người chữa bệnh chính. Ca nào khó cậu sẽ hội chẩn với 3 anh em em và xin phương thuốc để trị.

Ngày xưa bà chữa bệnh với phương châm làm phúc và đủ ăn. Bà không lấy tiền ai cả. Ai chữa khỏi bệnh thì đến tạ ơn bà sau. thường bà lấy nửa ống bơ sữa ông thọ gạo, số còn lại bà trả lại cho người bệnh. Có nhiều người nghèo quá bà nhận công đúng một nắm gạo nắm trong lòng bàn tay bà để họ khỏi áy náy. Bà vẫn bảo mọi người là chỉ cần đủ ăn thôi, đừng lấy nhiều tiền mà hết phước.

Như đã nói ở trên, cậu học trò khác họ của bà chỉ sau một thời gian ngắn đã thành công vang dội. Tuy nhiên càng thành công cậu càng trở nên tham lam. Cậu vung những nhát kiếm không thương tiếc trên những người bệnh khốn khổ. Đau lòng và phẫn nộ, gia đình em cũng nói chuyện với cậu nhưng khi người ta ở trên đỉnh cao thì mọi lời nói thật sẽ làm người đối diện mất lòng. Và đúng như bà nói. cậu không còn ai đến chữa nữa. Những bệnh nhân choáng váng vì đòi hỏi quá cao của cậu đã lặng lẽ ra về và những bệnh nhân cũ lắc đầu nếu có ai hỏi về cậu.
 

Khem

Xe buýt
Biển số
OF-627230
Ngày cấp bằng
27/3/19
Số km
859
Động cơ
125,980 Mã lực
Cậu thành công và trở thành một ông lang nổi tiếng ở Quảng Ninh. Nhiều ca kinh điển mà y học thế giới bó tay cậu vẫn chữa được. Gia đình em thì ba anh em đều có điều kiện và làm những công việc khác nhau nên không có thời gian chữa bệnh. Vả lại đi lấy thuốc bây giờ rất gian nan. Khi em từ nước ngoài về, em về quê bà ngoại chơi viếng mộ ông bà, em thấy toàn bộ những cánh rừng già nguyên sinh ngày xưa đã bị phạt trọc hết và đốt trụi để trồng keo. Bao nhiêu cánh rừng già gục xuống là bấy nhiêu rừng keo mọc lên. Tất cả những liều thuốc quí cứu mạng người đã biến mất nhường chỗ cho cơm áo gạọ tiền. Thế nên giờ lấy thuốc phải đi xa hơn, vất vả cheo leo hơn, dài ngày hơn mới lấy được. Chính vì vậy, cậu học trò khác họ của bà là người chữa bệnh chính. Ca nào khó cậu sẽ hội chẩn với 3 anh em em và xin phương thuốc để trị.

Ngày xưa bà chữa bệnh với phương châm làm phúc và đủ ăn. Bà không lấy tiền ai cả. Ai chữa khỏi bệnh thì đến tạ ơn bà sau. thường bà lấy nửa ống bơ sữa ông thọ gạo, số còn lại bà trả lại cho người bệnh. Có nhiều người nghèo quá bà nhận công đúng một nắm gạo nắm trong lòng bàn tay bà để họ khỏi áy náy. Bà vẫn bảo mọi người là chỉ cần đủ ăn thôi, đừng lấy nhiều tiền mà hết phước.

Như đã nói ở trên, cậu học trò khác họ của bà chỉ sau một thời gian ngắn đã thành công vang dội. Tuy nhiên càng thành công cậu càng trở nên tham lam. Cậu vung những nhát kiếm không thương tiếc trên những người bệnh khốn khổ. Đau lòng và phẫn nộ, gia đình em cũng nói chuyện với cậu nhưng khi người ta ở trên đỉnh cao thì mọi lời nói thật sẽ làm người đối diện mất lòng. Và đúng như bà nói. cậu không còn ai đến chữa nữa. Những bệnh nhân choáng váng vì đòi hỏi quá cao của cậu đã lặng lẽ ra về và những bệnh nhân cũ lắc đầu nếu có ai hỏi về cậu.
Huhu, thật đáng tiếc quá ạ.

Em và gia đình em rất trân quý các bác sĩ và các thầy lang, có rất nhiều trải nghiệm với họ. Rất thấu hiểu sự giằng xé giữa áp lực công việc, cái tâm chữa bệnh cứu người cứu đời và cơm áo gạo tiền. Có thể số em và gia đình may mắn, đọng lại được rất nhiều bác sĩ, thầy lang rất có tâm, thực sự có tâm, và đúng như Mợ nói, những người đó họ sống cuộc sống bình dị lắm, đặc biệt rất nhẫn nại.

Kính chúc Mợ luôn nhiều sức khỏe, dành được nhiều quỹ thời gian của mình cứu giúp mọi người bằng kiến thức gia truyền quý báu, bằng cái Tâm mà Bà Ngoại của Mợ đã định hướng và bằng cả cái Tâm đau đáu của chính Mợ (em cảm nhận được thế).

Giá mà được chung tay cùng Mợ một phần nào đó để giúp đời thì tốt quá, em nghĩ nhiều cụ mợ mong muốn lắm. Em làm được gì là luôn sẵn sàng ạ.

Một lần nữa, cảm ơn mợ MyMac và cụ chủ thớt HẤP NẶNG ạ.
 

MyMac

Xe container
Biển số
OF-92785
Ngày cấp bằng
24/4/11
Số km
5,873
Động cơ
466,854 Mã lực
Nơi ở
Xa nhà
Và hoàn toàn tình cờ, ca bệnh đầu tiên em chữa sau rất nhiều năm bôn tẩu giang hồ không đoái hoài gì đến cỏ cây hoa lá là một ca bệnh thuộc vào hàng kinh điển. Em nhớ rất rõ đó là ngày 19/8/2016, khi ấy em đang có cái khách sạn trong phố Tây ba lô Đề Thám. Có một vị khách người Úc ở đó rất lâu. Mỗi lần về Việt Nam là ở lại đó. Khách quen nên các nhân viên và em rất thân thiết. Ngày hôm đó là ngày sinh nhật một người bà con của em nên em rủ ông bác người Úc đi chơi cùng, tại lúc đó có các dì chú họ ở bển về nên rủ ông bạn đi cùng để buôn dưa cho vui. Ngày hôm sau 1h chiều em phải đi sân bay về Mỹ rồi. Ăn nhậu nhảy nhót đến gần 12h thì chia tay ra về. Lúc đó em ở khu Phú Mỹ Hưng quận 7. Về đến nhà em đang định đi ngủ thì điện thoại réo vang. Nhân viên gọi cô ơi bác Mac làm sao ấy. Bác ấy bảo đau lắm mà tụi con không biết làm sao. Em bảo để đó cô ra. Rồi em phóng xe tới.

Đến nơi. bước vào phòng thấy ông bác mặt mũi nhăn nhó đau khổ. Ông bảo tôi đau lắm mà hai tay tôi sờ vào nước không có cảm giác, không biết nước nóng hay lạnh. Em nhìn bàn tay thấy hai tay trắng như tờ giấy và rất lạnh. Em lúc đấy ngớ người ra không biết xử trí ra sao nên chỉ biết bảo thôi em đưa bác ra viện. Thế là em tức tốc dìu bác lên xe và đưa tới bệnh viện Bình dân. Trong đêm không có bác sĩ trực. y tá bảo chúng em không nhận bệnh nhân nước ngoài, chị mang qua bệnh viện chợ Rẫy. Em lại hớt hải dìu bác qua chợ Rẫy. Đúng là kinh hoàng. Bác sĩ không có, mấy y tá ngủ gà ngủ vịt. rồi các cô chỉ cho bác nằm lên cái giường mà vừa có ai nằm máu tóc và bùn đất còn nguyên trên ga giường. Nằm một lúc không có ai. các y tá bảo bác sĩ mai mới có. Trời ơi đang đau chết đi thế này mà mai mới có bác sĩ là sao? Thế là em lại vực bác dậy, dìu bác qua bệnh viện FV ở Phú Mỹ Hưng.

Đến bệnh viện FV, bác ấy càng đau hơn và bắt đầu khóc. Các bác sĩ trực trẻ măng cho bác nằm lên cái giường mà nó nhỏ đến độ em nghĩ em nằm lên còn chật. Thế rồi cứ chờ cứ đợi rồi một bác sĩ trẻ đến đưa cho bác liều giảm đau. Không ăn thua, cơn đau vẫn vật bác ấy quằn quại. Thấy liều uống không ăn thua, bác sĩ tiêm thêm một liều nữa rồi bảo em liều này là nặng lắm rồi đấy chị ạ. Vẫn không ăn thua, bác ấy thức trắng đêm vật lộn với cái đau và các bác sĩ khác hoàn toàn bất lực không biết phải làm gì. Các bác bảo chịu khó đợi rồi mai 10h30 sẽ đi chụp cộng hưởng từ toàn thân xem sao.
 

sactimtn

Xe tăng
Biển số
OF-4416
Ngày cấp bằng
25/4/07
Số km
1,904
Động cơ
3,287,481 Mã lực
Cậu thành công và trở thành một ông lang nổi tiếng ở Quảng Ninh. Nhiều ca kinh điển mà y học thế giới bó tay cậu vẫn chữa được. Gia đình em thì ba anh em đều có điều kiện và làm những công việc khác nhau nên không có thời gian chữa bệnh. Vả lại đi lấy thuốc bây giờ rất gian nan. Khi em từ nước ngoài về, em về quê bà ngoại chơi viếng mộ ông bà, em thấy toàn bộ những cánh rừng già nguyên sinh ngày xưa đã bị phạt trọc hết và đốt trụi để trồng keo. Bao nhiêu cánh rừng già gục xuống là bấy nhiêu rừng keo mọc lên. Tất cả những liều thuốc quí cứu mạng người đã biến mất nhường chỗ cho cơm áo gạọ tiền. Thế nên giờ lấy thuốc phải đi xa hơn, vất vả cheo leo hơn, dài ngày hơn mới lấy được. Chính vì vậy, cậu học trò khác họ của bà là người chữa bệnh chính. Ca nào khó cậu sẽ hội chẩn với 3 anh em em và xin phương thuốc để trị.

Ngày xưa bà chữa bệnh với phương châm làm phúc và đủ ăn. Bà không lấy tiền ai cả. Ai chữa khỏi bệnh thì đến tạ ơn bà sau. thường bà lấy nửa ống bơ sữa ông thọ gạo, số còn lại bà trả lại cho người bệnh. Có nhiều người nghèo quá bà nhận công đúng một nắm gạo nắm trong lòng bàn tay bà để họ khỏi áy náy. Bà vẫn bảo mọi người là chỉ cần đủ ăn thôi, đừng lấy nhiều tiền mà hết phước.

Như đã nói ở trên, cậu học trò khác họ của bà chỉ sau một thời gian ngắn đã thành công vang dội. Tuy nhiên càng thành công cậu càng trở nên tham lam. Cậu vung những nhát kiếm không thương tiếc trên những người bệnh khốn khổ. Đau lòng và phẫn nộ, gia đình em cũng nói chuyện với cậu nhưng khi người ta ở trên đỉnh cao thì mọi lời nói thật sẽ làm người đối diện mất lòng. Và đúng như bà nói. cậu không còn ai đến chữa nữa. Những bệnh nhân choáng váng vì đòi hỏi quá cao của cậu đã lặng lẽ ra về và những bệnh nhân cũ lắc đầu nếu có ai hỏi về cậu.
Em vừa có chuyến đi Papua Newguinea về, bên đó em thấy thảm thực vật tương đối giống với Việt Nam. Rừng ở đó còn hoang sơ chưa khai phá nhiều, em nghĩ nếu tìm các vị thuốc tương tự ở Việt Nam chắc cũng dễ kiếm mợ ạ.
Mợ ở Úc thì sang đó chỉ vài giờ bay thôi…
 

MyMac

Xe container
Biển số
OF-92785
Ngày cấp bằng
24/4/11
Số km
5,873
Động cơ
466,854 Mã lực
Nơi ở
Xa nhà
Thế là em cũng thức cùng bác ấy, trời sáng em mua đồ cho bác ăn nhưng bác khóc không ăn và có tín hiệu tay chân bại. Em tức tốc gọi điện về cho anh cả. Anh bảo sao không nói với anh mà tự đi 1 mình đến đấy? Giờ tình hình thế nào? Rồi anh nói một câu mà nó làm em ngay lập tức sực tỉnh, như rơi từ trên trời xuống đất. Em toát mồ hôi và đơ mất một lúc mới định thần lại được: Chẩn huyệt đồ cho bác ấy xem nào!

Như người chợt tỉnh cơn mơ. Em líu ríu rờ tay dò huyệt cho bác ấy. Bắt đầu đi từng huyệt, từng huyệt. Đường kinh hiện ra. Hoá ra tên này rất nhiều vấn đề. Tâm khí nóng, hoả vượng. Dò đến sống lưng thì thấy lưng phế rất nhiều đoạn ( giờ mình gọi là xẹp điã đệm, thoái hoá ạ). Và một trong những cái đoạn phế ấy đang trong quá trình huỷ. Huyệt mạch ở đó xung và liệt. Xung là biểu hiện cơ thể chống lại nó còn liệt là phế. Nếu còn đủ cả xung và liệt thì còn cơ hội. Còn nếu chỉ còn liệt thì coi như không còn cơ hội. Rồi em kiểm tra khắp cơ thể và thấy sỏi thận, tuyến tiền liệt phát dị. Tuy nhiên hai cái này tính sau, giờ chữa cái chính đã. Em bảo bác sĩ: Bác ấy viêm dây thần kinh rồi, giờ các anh cho thuốc kháng sinh và bổ thần kinh đi. Các bác sĩ nhìn em như nhìn người từ hành tinh khác đến.

Và cái tuyến tiền liệt phát dị ấy sau này do chủ quan khinh địch không thèm chữa nên 4 năm sau nó phát thành ung thư tuyến tiền liệt và em lại một lần nữa dìu ông bạn về lại dương gian hihi.
 

1.25 ton

Xe điện
Biển số
OF-390227
Ngày cấp bằng
3/11/15
Số km
4,600
Động cơ
522,394 Mã lực
Như người chợt tỉnh cơn mơ. Em líu ríu rờ tay dò huyệt cho bác ấy. Bắt đầu đi từng huyệt, từng huyệt. Đường kinh hiện ra. Hoá ra tên này rất nhiều vấn đề. Tâm khí nóng, hoả vượng. Dò đến sống lưng thì thấy lưng phế rất nhiều đoạn ( giờ mình gọi là xẹp điã đệm, thoái hoá ạ). Và một trong những cái đoạn phế ấy đang trong quá trình huỷ. Huyệt mạch ở đó xung và liệt. Xung là biểu hiện cơ thể chống lại nó còn liệt là phế. Nếu còn đủ cả xung và liệt thì còn cơ hội. Còn nếu chỉ còn liệt thì coi như không còn cơ hội. Rồi em kiểm tra khắp cơ thể và thấy sỏi thận, tuyến tiền liệt phát dị. Tuy nhiên hai cái này tính sau, giờ chữa cái chính đã. Em bảo bác sĩ: Bác ấy viêm dây thần kinh rồi, giờ các anh cho thuốc kháng sinh và bổ thần kinh đi. Các bác sĩ nhìn em như nhìn người từ hành tinh khác đến.

Và cái tuyến tiền liệt phát dị ấy sau này do chủ quan khinh địch không thèm chữa nên 4 năm sau nó phát thành ung thư tuyến tiền liệt và em lại một lần nữa dìu ông bạn về lại dương gian hihi.
Chuyện của mợ Mymac đọc hồi hộp y như như truyện trinh thám, em hóng cụ kể chuyện đấy.
 

MyMac

Xe container
Biển số
OF-92785
Ngày cấp bằng
24/4/11
Số km
5,873
Động cơ
466,854 Mã lực
Nơi ở
Xa nhà
Đen cho bác ấy là 10h30 các bác sĩ FV báo máy chụp hỏng đang sửa, 12h30 mới xong. Thế là lần này bác ấy không chịu được nữa bảo thôi tiêm ngay morphine đi. Thế là họ dành cho bác 1 liều nhỏ. Tiêm được 15 phút sau thì cơn đau quay trở lại. Lúc đó anh trai em cũng đến nơi. Hai anh em hội ý với nhau rồi bảo đau thế này thì phải đả huyệt thôi em ạ. Chứ không bác ấy điên mất. Thế là anh trai em về nhà vác đồ nghề đến. Cũng may nhà ngay đó. Châm cho bác mấy phát thì bác đỡ đau và thiu thiu ngủ. Chúng em ngay lập tức gọi cho anh học trò của bà. Anh được bệnh nhân mời lên chơi tận Vĩnh Yên và tranh thủ đi kiếm cây thuốc. Sau khi bàn bạc, mới đầu chúng em định nhờ anh lấy thuốc và gửi vào Sài Gòn.

Người Tây họ chỉ tin vào Tây y và không tin vào bất cứ thứ gì ngoài Tây y cả. Cây cỏ hoa lá đối với họ là thứ gì đó rất không đáng tin. Nhưng bây giờ chân tay đang có dấu hiệu liệt thế này thì biết làm thế nào? Đúng là rối bời. Mà đã thế bác sĩ lại vào báo phải 1h30 mới chữa xong máy. Còn các bác sĩ khác thì cũng chịu chẳng hiểu bác bị sao. À khi em chẩn huyệt cho bác em phát hiện ra bệnh em có hỏi bác bị thoái hoá cột sống đúng không? Bác bảo tôi thoái hoá nặng lắm tháng nào cũng đau, đau trên 30 năm rồi và mấy ngày trước nó đau tôi dùng thuốc giảm đau. Tính số thuốc giảm đau tôi uống giờ phải đến cả cân rồi.

Thế là xong, rõ rồi. Nhưng người bệnh chỉ muốn can thiệp y khoa. Thế thì chỉ còn cách giúp được bác ấy phần nào thì giúp thôi. Cuối cùng 3h30 bác ấy mới được chụp và cũng không xác định được nó là cái gì. Em thanh toán hết hơn 13 triệu cho phim chụp và cái giường con con bác nằm đêm qua cùng mấy mũi morphine. Bác sĩ FV bó tay và bảo giờ cho bác 5 ngày giảm đau và kháng viêm rồi bác về, 5 ngày sau quay lại. Em cáu vô cùng, em bảo giờ bệnh nhân đau chết đi được, tiêm morphine chỉ được 15 phút mà lại cho thuốc giảm đau về uống xong 5 ngày sau quay lại thì chết bệnh nhân mất chứ. Em bảo bác giờ bác tính sao?
 

MyMac

Xe container
Biển số
OF-92785
Ngày cấp bằng
24/4/11
Số km
5,873
Động cơ
466,854 Mã lực
Nơi ở
Xa nhà
Thực sự lúc đấy rất thương bác ấy các cụ ạ. Bơ vơ đất khách quê người, không vợ không con, chỉ có nhân viên và đồng nghiệp nhưng bác cũng không muốn phiền họ nên chỉ xin phép hôm nay tôi mệt, tôi nghỉ 1 tuần. Bác bảo tôi không muốn mổ, tôi không muốn đời mình kết thúc trên cái xe lăn. Em bảo thế thì tôi không biết làm gì nữa cả. Nếu bác tin tôi thì để tôi và gia đình chữa thuốc gia truyền cho bác. Tuyệt vọng, bác ấy tính liên lạc với đại sứ quán Úc để họ đưa về nước chữa. Nhưng lúc đó ĐSQ đóng cửa rồi chỉ còn hòm thư tự động trả lời.

Đợi bao lâu không ai trực máy, bác bảo thôi thế nào cũng được. Thế là em và anh cả hối hả dìu bác ra xe, để bác nằm trong xe rồi lái xe trong dòng người ken đặc, chạy qua khách sạn lấy một số đồ cá nhân cho bác rồi chạy tiếp ra sân bay trong giờ tan tầm . Rất may chuyến bay còn vé, chúng em mua vé giờ chót cho bác. Không còn ghế thương gia, chúng em đành mua ghế chỗ cửa máy bay để bác ngồi cho thoáng rồi hai anh em cùng ông bác bay thẳng ra Hà Nội. Lúc này bác đã có biểu hiện khó thở và bốc hoả trong người. Thời gian bây giờ tính bằng phút. hai anh em em người sắp đặt cái này, người chỉ đạo cái kia, vừa hạ cánh là có 1 xe 7 chỗ chờ sẵn, chúng em lại lên xe và đi tới Vĩnh Yên, cho bác nhập vào bệnh viện Quốc tế tên gì em không còn nhớ nữa. Huyệt và mạch lúc này gần như phế. Tay chân bác lạnh toát và trắng bệch như tờ giấy. Dấu hiệu của liệt nửa người mạnh lên và rồi đêm đó bác liệt hoàn toàn. Tây y gọi là hội chứng đuôi ngựa. Các cụ mợ Google thì sẽ ra hội chứng này ạ.

Thế là hai anh em em không còn cách nào khác là châm cho bác. Biết là châm sẽ rất hại sau này nhưng bây giờ giữa cửa tử rồi không còn cách nào khác. Châm và cứu ngải đến 10h trưa thì anh học trò của bà về đến nơi, chúng em đổ thuốc cho bác và chờ đợi. Bác uống xong thì ngủ và khoảng 1 tiếng sau thì kiểm tra kinh lạc huyệt đồ thấy vẫn yếu nhưng xung hơn phế, quan sát sắc mặt và tay chân thấy đã có sắc và có hơi ấm. Thế là ok rồi anh em em bảo nhau vậy.

Bác ngủ một mạch li bì từ 10h sáng đến 10h tối thì chúng em lay bác dậy cho uống nước cháo thịt xay nhuyễn và cho uống thuốc tiếp rồi bác lại ngủ. Trong lúc bác ngủ bọn em đắp lá chườm thuốc. Cứ như vậy đến ngày thứ 20 thì ngón chân bác bắt đầu nhúc nhích được. Cũng may là chúng em thuê được 1 căn phòng rộng có hai giường của bệnh viện. Thế nên cứ người ngày thức người kia ngủ thay nhau còn một người thì đi lấy thuốc. trong phòng bệnh ngổn ngang nào máy xay nào chày cối nào nồi cơm điện nào bếp điện, ấm sắc thuốc điện đủ thứ. Cũng may các bác sĩ thấy bác Tây nên ưu tiên bỏ qua.
 
Chỉnh sửa cuối:

silver1

Xe điện
Biển số
OF-295244
Ngày cấp bằng
8/10/13
Số km
3,406
Động cơ
334,458 Mã lực
Cậu thành công và trở thành một ông lang nổi tiếng ở Quảng Ninh. Nhiều ca kinh điển mà y học thế giới bó tay cậu vẫn chữa được. Gia đình em thì ba anh em đều có điều kiện và làm những công việc khác nhau nên không có thời gian chữa bệnh. Vả lại đi lấy thuốc bây giờ rất gian nan. Khi em từ nước ngoài về, em về quê bà ngoại chơi viếng mộ ông bà, em thấy toàn bộ những cánh rừng già nguyên sinh ngày xưa đã bị phạt trọc hết và đốt trụi để trồng keo. Bao nhiêu cánh rừng già gục xuống là bấy nhiêu rừng keo mọc lên. Tất cả những liều thuốc quí cứu mạng người đã biến mất nhường chỗ cho cơm áo gạọ tiền. Thế nên giờ lấy thuốc phải đi xa hơn, vất vả cheo leo hơn, dài ngày hơn mới lấy được. Chính vì vậy, cậu học trò khác họ của bà là người chữa bệnh chính. Ca nào khó cậu sẽ hội chẩn với 3 anh em em và xin phương thuốc để trị.

Ngày xưa bà chữa bệnh với phương châm làm phúc và đủ ăn. Bà không lấy tiền ai cả. Ai chữa khỏi bệnh thì đến tạ ơn bà sau. thường bà lấy nửa ống bơ sữa ông thọ gạo, số còn lại bà trả lại cho người bệnh. Có nhiều người nghèo quá bà nhận công đúng một nắm gạo nắm trong lòng bàn tay bà để họ khỏi áy náy. Bà vẫn bảo mọi người là chỉ cần đủ ăn thôi, đừng lấy nhiều tiền mà hết phước.

Như đã nói ở trên, cậu học trò khác họ của bà chỉ sau một thời gian ngắn đã thành công vang dội. Tuy nhiên càng thành công cậu càng trở nên tham lam. Cậu vung những nhát kiếm không thương tiếc trên những người bệnh khốn khổ. Đau lòng và phẫn nộ, gia đình em cũng nói chuyện với cậu nhưng khi người ta ở trên đỉnh cao thì mọi lời nói thật sẽ làm người đối diện mất lòng. Và đúng như bà nói. cậu không còn ai đến chữa nữa. Những bệnh nhân choáng váng vì đòi hỏi quá cao của cậu đã lặng lẽ ra về và những bệnh nhân cũ lắc đầu nếu có ai hỏi về cậu.
Phụ huynh em cũng là BS đông y học ở trường Y học Tuệ Tĩnh, lúc em nhỏ ông hay phải đi tỉnh quanh HN học thêm về cây cỏ thảo dược, nhà em dán vài bức tranh ảnh huyệt vị mà em ko biết vì ông nhà em là học y nhà nước chứ ko phải gia truyền như mợ. Em thấy rất nhiều người đến nhờ chữa và ph pháp ông nhà em là bấm huyệt và châm cứu và thấy họ khỏi cũng nhanh sau 2 3 tuần là đến cám ơn, thi thoảng kê đơn thuốc mn tự mua về sắc uống. Ngày em bé thấy công xá là 1 vài con cá vì thời đó HN những năm đầu 1980 vẫn khó khăn lắm. Ông nhà em mất do nan y bó tay là suy thận g đ cuối, trx đó là HA cao mấy chục năm, mà ông từng đi bộ đội tạng rất khoẻ nên chủ quan với HA cao gây nên suy thận.
Em cũng vừa nhờ mợ tư vấn ạ.
VN cực nhiều cây thuốc lá hoa hay và những gia đình có nghề gia truyền như bà ngoại mợ đúng là tinh hoa y học cổ truyền ạ.
Em chúc mợ luôn luôn mạnh khoẻ và đợi mợ tiếp bài ạ.
 

1.25 ton

Xe điện
Biển số
OF-390227
Ngày cấp bằng
3/11/15
Số km
4,600
Động cơ
522,394 Mã lực
Ông ngoại em cũng là thầy thuốc Đông Y, trước Cách mạng tháng 8, gia đình ông ngoại em mở cửa hàng thuốc Bắc ở phố Cầu Đất, tại Hải Phòng. Sau CM Tháng 8 thì ông em chuyển nhà về quê, dạy chữ Quốc ngữ với bốc thuốc cho dân quanh vùng. Nhà có mấy ông bác không ông nào chịu học nghề thuốc, mà toàn tham gia kháng chiến ở chiến khu đến tận sau năm 54 mới về, nên nghề thuốc của ông không còn truyền được cho ai nữa.
 

hunggal

Xe điện
Biển số
OF-95990
Ngày cấp bằng
19/5/11
Số km
2,268
Động cơ
413,488 Mã lực
Chuyện của Mợ MyMac hay quá. Bắt mạch mà cũng dò được tùm lum các bộ phận như thế thì khủng thật.
 

MyMac

Xe container
Biển số
OF-92785
Ngày cấp bằng
24/4/11
Số km
5,873
Động cơ
466,854 Mã lực
Nơi ở
Xa nhà
Cụ Bigmoto yêu quí, nếu cụ không ngợi kinh phí em xin cụ 1 tỉ ạ. Em chữa có bảo đảm. Không khỏi em gửi lại cụ 2 tỉ. Cần thiết em chuyển khoản luôn ạ.

Em xin phép dừng tại đây để đợi cụ Bigmoto trả lời ạ.
 

Bigmoto

Xe container
Biển số
OF-389465
Ngày cấp bằng
29/10/15
Số km
6,586
Động cơ
318,048 Mã lực
Cụ Bigmoto yêu quí, nếu cụ không ngợi kinh phí em xin cụ 1 tỉ ạ. Em chữa có bảo đảm. Không khỏi em gửi lại cụ 2 tỉ. Cần thiết em chuyển khoản luôn ạ.

Em xin phép dừng tại đây để đợi cụ Bigmoto trả lời ạ.
e sr mn vừa nhậu về mắt mũi hơi bị hoa ah. e xr nhá! h e lại có vc phải lượn. mn thoing cảm hộ e
 

1.25 ton

Xe điện
Biển số
OF-390227
Ngày cấp bằng
3/11/15
Số km
4,600
Động cơ
522,394 Mã lực
Cụ Bigmoto yêu quí, nếu cụ không ngợi kinh phí em xin cụ 1 tỉ ạ. Em chữa có bảo đảm. Không khỏi em gửi lại cụ 2 tỉ. Cần thiết em chuyển khoản luôn ạ.

Em xin phép dừng tại đây để đợi cụ Bigmoto trả lời ạ.
Cụ ấy vừa tự chặt rồi mợ Mymac ạ, bỏ qua cụ ấy để kể tiếp chuyện đi mợ, đang hay thì mợ lại ngắt dây chuông. :)) .

Em kể nốt chuyện ông Ngoại em, ông về quê là tham gia phong trào Bình dân học vụ, dạy chữ Quốc ngữ cho mọi người để " Diệt giặc dốt " theo hiệu triệu của bác Hồ. Ông vốn là nhà Nho nhưng không còn thi cử gì nên làm thêm nghề thuốc Bắc để kiếm sống, chứ không chuyện nghề thuốc như bà Ngoại cụ Mymac. Năm CCRĐ ông Ngoại em bị bị cháu ngoại là thành viên đội CCRD xã mang ra sân đình đấu tố vì tội có 5 sào ruộng. Ông bị trói và bị chửi thôi vì người ta còn nể nang do con cái đều là cán bộ Việt Minh thoát ly , lại là người tốt và tuổi cao nên ông không bị Đội đánh đập. Cũng may là sau vài ngày thì ông được thả luôn, vì có lệnh sửa sai. Mẹ em lúc ấy là phu nhân của đại úy Việt Minh nghe tin dữ, tức tốc chạy 1 quãng đò, 3 quãng đường bộ về tiếp tế cho ông bà Ngoại, và sau đó cùng mấy chị em sang nhà cháu họ Đội Tảo chửi cháy mặt hắn luôn. :))
 

xukthal

Xe lăn
Biển số
OF-772930
Ngày cấp bằng
1/4/21
Số km
10,922
Động cơ
1,632,757 Mã lực
Thế là hai anh em em không còn cách nào khác là châm cho bác. Biết là châm sẽ rất hại sau này nhưng bây giờ giữa cửa tử rồi không còn cách nào khác. Châm và cứu ngải đến 10h trưa thì anh học trò của bà về đến nơi, chúng em đổ thuốc cho bác và chờ đợi. Bác uống xong thì ngủ và khoảng 1 tiếng sau thì kiểm tra kinh lạc huyệt đồ thấy vẫn yếu nhưng xung hơn phế, quan sát sắc mặt và tay chân thấy đã có sắc và có hơi ấm. Thế là ok rồi anh em em bảo nhau vậy.

Bác ngủ một mạch li bì từ 10h sáng đến 10h tối thì chúng em lay bác dậy cho uống nước cháo thịt xay nhuyễn và cho uống thuốc tiếp rồi bác lại ngủ. Trong lúc bác ngủ bọn em đắp lá chườm thuốc. Cứ như vậy đến ngày thứ 20 thì ngón chân bác bắt đầu nhúc nhích được. Cũng may là chúng em thuê được 1 căn phòng rộng có hai giường của bệnh viện. Thế nên cứ người ngày thức người kia ngủ thay nhau còn một người thì đi lấy thuốc. trong phòng bệnh ngổn ngang nào máy xay nào chày cối nào nồi cơm điện nào bếp điện, ấm sắc thuốc điện đủ thứ. Cũng may các bác sĩ thấy bác Tây nên ưu tiên bỏ qua.
Anh em mợ vừa giỏi vừa có tâm nhưng có 1 vấn đề ko thể thiếu là điều kiện kinh tế, riêng việc cấp cứu, chữa cho cụ Úc mất 1 số chi phí ko nhỏ và ko phải ai cũng dám bỏ ra để làm việc đó, nhất là với người ngoài.
Rất cảm phục mợ và các anh của mợ. Chúc anh em mợ sức khỏe, hạnh phúc và thành công mọi mặt trong cuộc sống 🌹🌹🌹
 
Biển số
OF-29355
Ngày cấp bằng
17/2/09
Số km
31,862
Động cơ
3,311,234 Mã lực
Cụ Bigmoto yêu quí, nếu cụ không ngợi kinh phí em xin cụ 1 tỉ ạ. Em chữa có bảo đảm. Không khỏi em gửi lại cụ 2 tỉ. Cần thiết em chuyển khoản luôn ạ.

Em xin phép dừng tại đây để đợi cụ Bigmoto trả lời ạ.
Anh bắt chước phim Tàu phát:
Hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm, tất cả là hiểu lầm thôi ;)
e sr mn vừa nhậu về mắt mũi hơi bị hoa ah. e xr nhá! h e lại có vc phải lượn. mn thoing cảm hộ e
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải
Top