[Funland] Em được chữa khỏi liệt dây thần kinh số 7 chỉ bằng 1 chai thuốc của 1 mợ OF xinh đẹp tuyệt trần

Trạng thái
Thớt đang đóng

phuongan

Xe điện
Biển số
OF-74221
Ngày cấp bằng
30/9/10
Số km
3,359
Động cơ
706,204 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
À ôi em lại báo một tin rực rỡ nữa cho các cụ mợ nhé: Ông bố vĩ đại vừa gọi em rối rít bảo em hôm nay cháu nó nhìn ánh sáng tốt lắm rồi, cháu vui lắm cô Mi ạ.

Sướng ơi là sướng. Ngày nào bệnh nhân cũng báo cáo toàn kết quả tốt đẹp.
Mừng vui hết sức, em hóng nhất ca này, nhưng không dám hỏi.
 
Biển số
OF-29355
Ngày cấp bằng
17/2/09
Số km
30,909
Động cơ
3,308,835 Mã lực
Biển số
OF-29355
Ngày cấp bằng
17/2/09
Số km
30,909
Động cơ
3,308,835 Mã lực
Ahii, nhìn đúng kiểu hồn nhiên như cô tiên ấy nhể ! Đau thì phải khóc thôi, haha !
Có đau đâu, mợ ý ức vì bị 2 ông đa khoa với ông xương lừa bắt nhốt lại bệnh viện
 

Xuan Bang

Xe máy
Biển số
OF-840703
Ngày cấp bằng
26/9/23
Số km
93
Động cơ
5,383 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Các cụ mợ ơi, em xin được trân trọng báo cáo với các cụ mợ một tin vui nhất nhất nhất trong ngày của em.

Đây là một ca cực kỳ khó. Chị bị K vú. Sau khi truyền hoá chất thì gan bị tổn thương nặng dẫn đến men gan tăng vọt. Nếu men gan tăng thì người bệnh sẽ dẫn đến xơ gan. Tiếp tục truyền thì người bệnh khả năng tử vong do suy gan rất cao. Các bác sĩ đã tìm đủ mọi cách để hạ men gan cho chị nhưng không được và cuối cùng các bác đầu hàng. Chị bị men gan cao nên không thể truyền hoá chất, cộng với mất ngủ kinh niên khiến chị suy nhược trầm trọng. Nhưng cái đáng sợ nhất là không truyền hoá chất được thì tế bàoUT vẫn lẩn quất trong người.

Mỵ em đã biếu chị liều men gan, liều kinh lạc, liều mất ngủ. Đến hôm nay tròn 1 tháng chị uống hết thuốc và đi khám. Kết quả là chúng em đã ĐẠI THẮNG MÙA XUÂN các cụ mợ ơi. Men gan chị ấy đã về đến mức không thể đẹp hơn.

Cả nhà chúng ta cùng chúc mừng chiến thắng vang dội này nhé. Chúc chị chiến thắng một cửa ải nữa chị nhé.


F9F4B2D7-6E41-4538-8670-C917814B07AE.jpeg
E9046ADA-0CFA-4CF3-B4D1-0E283C37EEC2.jpeg
42004E90-82FF-45A8-BCE5-5500AF543F99.jpeg
59B6933E-00FE-4763-994A-D7D1968EB989.jpeg
Mừng và cảm động đến rơi nước mắt mợ ạ. Phương thuốc ấy
Em chào ngày mới mợ My và các cụ các mợ.
Em xin phép quote lại ảnh này, em cứ mò vào xem đi xem lại và nhìn mợ đau nhưng em lại không nhịn được cười :D
Nhìn ảnh này mợ đáng yêu ghê gớm :)

View attachment 8163995
Trông mợ ấy như đang tủi thân, đang dỗi và thêm phần bất lực ấy mợ. Em cũng xin lỗi vì em thấy ảnh này là em lại cười ạ.
 
Biển số
OF-29355
Ngày cấp bằng
17/2/09
Số km
30,909
Động cơ
3,308,835 Mã lực
Xin lỗi mợ My nhưng nhìn ảnh mợ khóc em lại tự dưng bật cười, trông mếu máo như trẻ con luôn.
Em cam đoan cả OF này nhìn mợ khóc lại thấy buồn cười, trông như đang làm nũng , ăn vạ ý hihi
Anh hungalpha người chụp có tâm ghê anh nhỉ. Kiểu rất yêu thương ấy!
Trông mợ ấy như đang tủi thân, đang dỗi và thêm phần bất lực ấy mợ. Em cũng xin lỗi vì em thấy ảnh này là em lại cười ạ.
Tất cả các cụ/mợ nhìn ảnh mợ MyMac bị bó bột đều thấy xót xa, thương cảm.
Và để chia sẻ với nỗi đau, sự bất lực của MM thì... tất cả cùng thả icon haha :))

MM1.jpg
 

buicongchuc

Xe ba gác
Biển số
OF-146822
Ngày cấp bằng
23/6/12
Số km
23,873
Động cơ
628,210 Mã lực
Nơi ở
Bắc Từ Liêm, Hà Nội
Ngày thứ 5 thì bác được xuất viện. Tuy nhiên bác vẫn phải đeo ống dẫn tiểu. Bác Chín và các y tá dạy em cách thay túi nước tiểu và cho bác cái túi để bác cho bịch nước vào túi, xách đi như xách làn đi chợ. Mổ robot nên bác lại sức nhanh, đi lại ngon lành. Bác Chín hẹn 10 ngày sau thì quay lại để tháo ống dẫn tiểu. Thế là về nhà tung tăng. Bạn bè đón bác trở về như đón người hùng thành Rôm. Chúng em lại đổ thuốc cho bác rít. Chỉ có điều là nước tiểu khi ở viện thì trong nhưng về nhà lại trở nên đỏ lẫn máu. Em lại bảo thôi nằm yên tôi xem nào. Lại chẩn phát nữa, các dị phát nằm yên chết hết rồi, không còn một cái mạch nào đập nữa. Nhanh như trong một giấc mơ. Chỉ có điều chỗ đám mổ của bác còn một đoạn kinh lạc siêu nhỏ không liền, đứt đoạn. Em bảo hai anh: thủng rồi anh ạ, có một chỗ không liền. Bọn em lại điều bác đến gặp bác Chín. Bác lại cho nhập viện 2 ngày nữa truyền kháng sinh và dặn về nhà nằm im cho mối mổ nó lành, không được đi lại nữa nghe chưa. Thế là về nhà mặc cái váy đụp như bà đẻ nằm trên giường, bọn em thi nhau xúc cơm cho ăn. Lúc này thì chẩn chuẩn hơn nên ngày nào em cũng chẩn cho phát. Tất cả bọn dị nằm yên chết cong quoeo. Vết mổ cũng tái tạo tốt. Đúng ngày hẹn, bác đến rút ống ra và đến gặp bác sĩ Thận. Đạm niệu, Abumin, độ thanh thải lại về đẹp như mơ. Bác Thận bảo ngon rồi, chúc mừng anh, anh không bị bệnh thận nhé.

Đúng 1 tháng sau ngày 8/1/2021, buổi sáng em và bác đến gặp bác Chín để tái khám và làm xét nghiệm PSA.

Buổi chiều, em tót đi chơi với bạn và một điều bất ngờ xảy ra. Em dù không thuộc tuýp người mê tín nhưng việc này liên quan đến một vấn đề mà em tin chắc là tâm linh. Em và cô bạn đi đánh chén, đi chơi tít mù. Rồi một lúc em băng qua đường, cô bạn đi trước, em đi sau một bước vừa đi vừa cười nói vừa tính xem mình đi đâu chơi tiếp thì "rầm" một cái, em trượt chân ngã một cú như trời giáng. Cú ngã nhanh như một tia chớp và ngay khi ngã xuống, ý nghĩ đầu tiên loé lên trong đầu em là thôi, gãy chân rồi! Người qua đường đỡ em lên, người thì mát xa chỗ chân đau, người thì chạy đi mua salonpas. Người Sing tử tế và tốt bụng vô cùng. Em đau đứng dựa vào cây cột rồi em trấn an mọi người, ok ok cảm ơn các bác ạ cháu không sao đâu, cháu đi được...Mọi người bảo có chắc chắn đi được không? Có cần gọi xe cấp cứu vào viện không? Em xua tay không không cháu ổn rồi, cháu không sao đâu.

Mọi người tản ra hết, em và cô bạn lại tiếp tục bước đi. Nhưng mà chỉ bước được 1 bước em thấy đau nhói. Không xong rồi. Em tự chẩn tay cho mình và phát hiện trời ơi, xương em gẫy rồi. Cái xương mác bị đứt đoạn. Em khóc rú lên. Em không bao giờ nghĩ em bị gãy chân. Từ nhỏ đến lớn lúc nào em cũng tung tăng chạy nhẩy như sóc. Em leo trèo, nhẩy nhót chả sợ gì và em luôn có một linh cảm em không bao giờ bị tai nạn. Thế mà giờ đây chính bản thân em ăn đòn. Em hoang mang sợ hãi nghĩ đến việc nhà không có lá bó. Ở VN thì nhà em chỉ nắn xương lại, bó độ 1 tuần là khỏi nhưng ở đây thì lấy đâu ra mồi lá. Em khóc huhuu nghĩ cảnh hai ông anh em kiểu gì cũng mắng em tơi bời cái tội suốt ngày đi chơi rồi giờ đây què cả chân ra thế này. Rồi em làm sao mà đeo giày cao gót được nữa. Em đang mếu máo thì bác Tây gọi điện hỏi đang ở đâu đấy đi chơi mà không rủ bác đi với. Em huhu bảo bác là em ngã gẫy chân rồi. Lúc ấy em mới nhìn điện thoại và mới nhận ra đồng hồ là 4h 35 chiều.

Khi bác Tây ốm, em đi mua một đôi giày gót thấp gần như giày bệt để thuận tiện di chuyển và chăm sóc ông bác. Đôi giày cũng khá đắt tiền( tính ra khoảng hơn 2 triệu tiền VN). Em rất cẩn thận thử đế giày xem có bị trơn trượt không? Đôi giày chắc chắn thế mà em trượt. Mà trượt trên cái tấm hiệu trên đường dành cho người mù dò đường.

Đây là đôi giày em đeo lúc bị xoè và lúc vào viện, họ bó tạm cho em cái nẹp to đùng này làm em hãi em khóc huhu. Hai ông anh em thi nhau vừa tác nghiệp vừa mắng cho mày què đi cho mày đỡ đi. Cả ngày không thấy mặt mũi đâu. Tót cái là mất mặt. Cô bạn ngồi cạnh không nhịn được cười còn em thì càng khóc to hơn các anh ơi cứu em cho em về VN. Các anh bảo làm gì có máy bay mà về, cho què đi. Lúc ấy em điên vô cùng. Chỉ cần về VN thôi thì đừng hòng mà em khóc nhé. Có mà còn lâu. Ở nhà, em vốn là đứa nhiều trò nhất. Phải có em thì mới vui mới cười phe phé nên cứ vắng em là nhà nhớ. Thế nên các ông anh chả muốn em đi đâu cả. Được đà các ông mắng cho té tát. Cái tức, cái bất lực lần đầu tiên em nếm trải.

4h30 ngày 8/12/2020 và 4h30 ngày 8/1/2021. Liệu là sự trùng lặp hay là vấn đề tâm linh? Liệu nó có liên quan gì đến lời cầu xin Đức Phật Bà Quan Thế Âm cho em xin gánh một phần kiếp nạn của ông bạn già? Em cũng cùng bác đến chùa sau khi bác mổ xong và đi lại được để cầu nguyện và tạ ơn. Rồi sau đó em cũng thấy không có vấn đề gì, mọi việc đều tốt đẹp và yên bình. Em cũng vô tư chả lo nghĩ gì và nghĩ rằng mọi điều xui xẻo đã qua rồi. Thật không ngờ.

Ảnh chụp lúc em còn đứng ở ngoài đường. Mắt cá chân bắt đầu sưng to.

image_123927839.JPG
image_6487327-9.JPG
Đợt mợ chăm ông bác Tây có vẻ như đã làm mợ tăng cân nêm xương nó phải chịu đựng tí chút ấy mà :D
 

MyMac

Xe điện
Biển số
OF-92785
Ngày cấp bằng
24/4/11
Số km
4,991
Động cơ
466,687 Mã lực
Nơi ở
Xa nhà
Vui quá, em lại kể tiếp chuyện bác Tây. Sau 1 tháng bác đi xét nghiệm lại PSA thì kết quả rất đẹp 0,01 mà mức là 0.4. Bác khoẻ lên, vui đời, tập thể thao. Sang tháng thứ 2 đi xét nghiệm kết quả vẫn vậy. Có một tiến triển khác nữa là bác này trước bác ngủ ngáy như kéo bễ. Không ai chịu được quả ngủ ngáy của bác. Nó vang khắp nhà, kể cả đóng cửa vẫn nghe thấy. Thế mà khi uống thuốc này vào, đến tận bây giờ bác ngủ như một em bé, giấc ngủ êm đềm, hơi thở nhẹ nhàng. Thêm một bệnh nữa là mồ hôi hột. Chỉ cần ngồi thôi là nó rơi đồm độp. Thế mà uống thuốc vào, hết sạch.

Tế bào UT nó như bọn giang hồ tội phạm xã hội đen trong cơ thể con người ấy các cụ mợ ạ. Chúng chỉ thích những thứ tối tăm, những thứ thuộc về tội phạm. Chúng không thích ra nơi ánh sáng, không thích sống theo pháp luật mà có luật ngầm riêng của chúng. Chúng ta phải hiểu được qui luật của chúng để trị. Phải có những phương pháp và công cụ trấn áp để tiêu diệt chúng, kiềm chế chúng không sinh sôi nảy nở. Một trong những thứ chúng không thích, đó là một đời sống bình an, hạnh phúc. Khi cơ thể khoẻ mạnh, vui tươi, não tiết ra một chất đưa đi khắp cơ thể, truyền dẫn đến các huyệt đạo qua các kinh lạc, tiếp sức cho huyệt đạo làm nhiệm vụ đánh đuổi bọn tế bào dị phát. Nhưng khi chúng ta buồn rầu, căng thẳng lo âu, uất hận, suy nghĩ tiêu cực, sân si, não chúng ta cũng tiết ra một chất đi nuôi bọn dị phát. Cơ chế rất đơn giản. Các cụ mợ hãy ghi nhớ điều này để áp dụng vào việc phòng chống UT cho mình và cho người thân.

Một vấn đề nữa là ăn uống, cũng tương tự như trên, bọn dị phát thích những thứ chiên xào mỡ màng, những thứ đồ đường tinh luyện, những con vật chui rúc. Ăn quá nhiều, tàn sát quá nhiều khiến cho tâm can chúng ta trở nên tham lam, tìm cách tiêu diệt. Mà như vậy chúng ta lại tạo ra sự sân trong não.

Có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến UT. Để chống lại nó, chúng ta nhất thiết phải giữ cho một TÂM AN, một đời sống tinh thần và sinh hoạt lành mạnh. Chẳng có gì là quan trọng nhất trên đời ngoài chính chúng ta.

Thế nên chúng em giúp bác Tây có một đời sống lành mạnh, ăn uống sạch sẽ. Cứ vậy sang tháng thứ 2, tháng thứ 3 kết quả đều rất tốt đẹp. Bác Chín vui lắm bác bảo thôi anh không phải truyền hoá chất đâu, cũng không phải xạ trị nữa. Anh khoẻ rồi. Giờ cứ 2 tháng anh vào đây kiểm tra lại 1 lần.

Về ca mổ của bà chị bên Elizabeth Orchard, chị cắt toàn bộ dạ dầy, nối ruột lên làm dạ dầy và bắt đầu ăn cháo loãng rồi dần dà ăn được cơm nát. Tuy nhiên theo em chị mổ muộn quá, tế bào UT đã di căn ra khắp nơi rồi. Mổ hay không lúc này gần như chả quan trọng nữa. Thậm chí mổ còn làm chị tiêu hao thêm sức lực, tạo thời cơ cho tế bào điên lên tấn công mạnh hơn. Chị rất ngạc nhiên thấy bác Tây cứ ngày một tốt lên. Tuy nhiên chị nhất định chỉ tin vào Tây y. Cũng không trách chị được. Bao lang băm lừa đảo đã làm cho chúng ta gần như mất hết niềm tin vào Đông y. Em nhớ có lần đọc bài báo, có một bác sĩ đã nói bác vô cùng căm giận vì khi bệnh nhân K vào viện thì đã di căn giai đoạn cuối rồi. Lúc nó còn ở giai đoạn khả quan thì về uống lá lẩu rồi giờ gánh hậu quả. Điều đấy quá đúng. Ngay cả đến gia đình em chưa một lần nào dám khẳng định chữa được căn bệnh này. Tất cả các bệnh nhân khi phát hiện bất thường trên cơ thể đều phải vào bệnh viện làm xét nghiệm và tuân thủ chặt chẽ phác đồ của bác sĩ.

Cùng bệnh viện chị có một bạn nữa ở Phú Thọ cũng mang bố sang chữa K họng. Bố bạn ấy còn trẻ và K mới giai đoạn 2 rất dễ chữa. Em rất ấn tượng với bố bạn ấy vì chú rất hiền hậu. Người nhà quê nói năng rất từ tốn. Chú cũng mổ cắt khoét hết và sau đó các bác sĩ cho về theo dõi. Chú mổ cũng rất thành công, hồi phục nhanh, khoẻ mạnh. Chú cũng ấn tượng với quả phục hồi và kết quả tái khám của bác Tây. Cả mấy người hẹn nhau lúc nào về được VN thì lên nhà nhau chơi nhé... Tuy nhiên chưa gặp được thì người đã ra đi, người ở lại. Chị bạn em vẫn kiên trì theo bác A, sức khoẻ ngày một suy kiệt. Rồi một hôm chị gọi cho em bảo Mi ơi chị nổi hạch thượng đòn rồi. Lúc đó thì em biết là cứ với cái phác đồ này thì chị sẽ nhanh lắm. Em bảo chị ơi, 1 năm rồi bác Tây vẫn ok, chị uống thuốc đi, vừa truyền vừa uống chứ không là không kịp đâu. Chị vẫn không nghe, vẫn tin là sẽ có một phép mầu. Rồi một thời gian sau em không còn gọi điện được cho chị nữa, nhắn tin cũng không trả lời. Em hỏi mợ bạn OF thì mợ ấy bảo chị ấy sắp mất rồi, giai đoạn cuối bệnh viện trả về rồi.

Bây giờ cứ mỗi 6 tháng bác Tây lại đi thử kết quả 1 lần. Thuốc vẫn rít đều các cụ mợ ạ. Tuổi 67 không máu mỡ, không men gan, không tiểu đường mặc dù vitamin dấm bỗng ngày nào cũng rít. Thế là vui rồi.

Tuy nhiên ca mổ nào, phác đồ nào dù thành công cũng luôn tiềm tàng khả năng tế bào UT phát triển trở lại. Thế nên mới có nghiên cứu là tỉ lệ sống sau điều trị là bao nhiêu phần trăm, bao nhiêu năm. Vì vậy chúng ta luôn phải cảnh giác với thứ quân tội phạm nguy hiểm đó.

Ảnh dưới đây là một lần sau dịch về VN em cho đi xem giồng cây thuốc. Xem liều thuốc đã cứu sống bạn già nó ra sao. Hai ông chó đi theo săn rắn. Bạn già không ngồi được dưới chiếu, cũng vác bát và lấy và để vì đi rừng đói hehe.


image_50767617.JPG
image_67211265.JPG
image_50436865.JPG
 
Chỉnh sửa cuối:

buicongchuc

Xe ba gác
Biển số
OF-146822
Ngày cấp bằng
23/6/12
Số km
23,873
Động cơ
628,210 Mã lực
Nơi ở
Bắc Từ Liêm, Hà Nội
À ôi em lại báo một tin rực rỡ nữa cho các cụ mợ nhé: Ông bố vĩ đại vừa gọi em rối rít bảo em hôm nay cháu nó nhìn ánh sáng tốt lắm rồi, cháu vui lắm cô Mi ạ.

Sướng ơi là sướng. Ngày nào bệnh nhân cũng báo cáo toàn kết quả tốt đẹp.
Em xin chúc mừng cha con ông bố vĩ đại (em không nhớ nn). Xin cảm ơn mợ!
 

MyMac

Xe điện
Biển số
OF-92785
Ngày cấp bằng
24/4/11
Số km
4,991
Động cơ
466,687 Mã lực
Nơi ở
Xa nhà
Em zui quá, em đi chơi đây. Các cụ mợ học cho thuộc bài dí và kỹ thuật đi chắp tay sau mít để chữa thoái hoá lưng dưới nhé. Em hẹn các cụ ngày mai chúng mình học bài tập chống và chữa thoái hoá lưng trên, cổ vai gáy nhé.
 

Mazda67

Xe buýt
Biển số
OF-646047
Ngày cấp bằng
3/5/19
Số km
608
Động cơ
1,658,243 Mã lực
Vui quá, em lại kể tiếp chuyện bác Tây. Sau 1 tháng bác đi xét nghiệm lại PSA thì kết quả rất đẹp 0,01 mà mức là 0.4. Bác khoẻ lên, vui đời, tập thể thao. Sang tháng thứ 2 đi xét nghiệm kết quả vẫn vậy. Có một tiến triển khác nữa là bác này trước bác ngủ ngáy như kéo bễ. Không ai chịu được quả ngủ ngáy của bác. Nó vang khắp nhà, kể cả đóng cửa vẫn nghe thấy. Thế mà khi uống thuốc này vào, đến tận bây giờ bác ngủ như một em bé, giấc ngủ êm đềm, hơi thở nhẹ nhàng. Thêm một bệnh nữa là mồ hôi hột. Chỉ cần ngồi thôi là nó rơi đồm độp. Thế mà uống thuốc vào, hết sạch.

Tế bào UT nó như bọn giang hồ tội phạm xã hội đen trong cơ thể con người ấy các cụ mợ ạ. Chúng chỉ thích những thứ tối tăm, những thứ thuộc về tội phạm. Chúng không thích ra nơi ánh sáng, không thích sống theo pháp luật mà có luật ngầm riêng của chúng. Chúng ta phải hiểu được qui luật của chúng để trị. Phải có những phương pháp và công cụ trấn áp để tiêu diệt chúng, kiềm chế chúng không sinh sôi nảy nở. Một trong những thứ chúng không thích, đó là một đời sống bình an, hạnh phúc. Khi cơ thể khoẻ mạnh, vui tươi, não tiết ra một chất đưa đi khắp cơ thể, truyền dẫn đến các huyệt đạo qua các kinh lạc, tiếp sức cho huyệt đạo làm nhiệm vụ đánh đuổi bọn tế bào dị phát. Nhưng khi chúng ta buồn rầu, căng thẳng lo âu, uất hận, suy nghĩ tiêu cực, sân si, não chúng ta cũng tiết ra một chất đi nuôi bọn dị phát. Cơ chế rất đơn giản. Các cụ mợ hãy ghi nhớ điều này để áp dụng vào việc phòng chống UT cho mình và cho người thân.

Một vấn đề nữa là ăn uống, cũng tương tự như trên, bọn dị phát thích những thứ chiên xào mỡ màng, những thứ đồ đường tinh luyện, những con vật chui rúc. Ăn quá nhiều, tàn sát quá nhiều khiến cho tâm can chúng ta trở nên tham lam, tìm cách tiêu diệt. Mà như vậy chúng ta lại tạo ra sự sân trong não.

Có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến UT. Để chống lại nó, chúng ta nhất thiết phải giữ cho một TÂM AN, một đời sống tinh thần và sinh hoạt lành mạnh. Chẳng có gì là quan trọng nhất trên đời ngoài chính chúng ta.

Thế nên chúng em giúp bác Tây có một đời sống lành mạnh, ăn uống sạch sẽ. Cứ vậy sang tháng thứ 2, tháng thứ 3 kết quả đều rất tốt đẹp. Bác Chín vui lắm bác bảo thôi anh không phải truyền hoá chất đâu, cũng không phải xạ trị nữa. Anh khoẻ rồi. Giờ cứ 2 tháng anh vào đây kiểm tra lại 1 lần.

Về ca mổ của bà chị bên Elizabeth Orchard, chị cắt toàn bộ dạ dầy, nối ruột lên làm dạ dầy và bắt đầu ăn cháo loãng rồi dần dà ăn được cơm nát. Tuy nhiên theo em chị mổ muộn quá, tế bào UT đã di căn ra khắp nơi rồi. Mổ hay không lúc này gần như chả quan trọng nữa. Thậm chí mổ còn làm chị tiêu hao thêm sức lực, tạo thời cơ cho tế bào điên lên tấn công mạnh hơn. Chị rất ngạc nhiên thấy bác Tây cứ ngày một tốt lên. Tuy nhiên chị nhất định chỉ tin vào Tây y. Cũng không trách chị được. Bao lang băm lừa đảo đã làm cho chúng ta gần như mất hết niềm tin vào Đông y. Em nhớ có lần đọc bài báo, có một bác sĩ đã nói bác vô cùng căm giận vì khi bệnh nhân K vào viện thì đã di căn giai đoạn cuối rồi. Lúc nó còn ở giai đoạn khả quan thì về uống lá lẩu rồi giờ gánh hậu quả. Điều đấy quá đúng. Ngay cả đến gia đình em chưa một lần nào dám khẳng định chữa được căn bệnh này. Tất cả các bệnh nhân khi phát hiện bất thường trên cơ thể đều phải vào bệnh viện làm xét nghiệm và tuân thủ chặt chẽ phác đồ của bác sĩ.

Cùng bệnh viện chị có một bạn nữa ở Phú Thọ cũng mang bố sang chữa K họng. Bố bạn ấy còn trẻ và K mới giai đoạn 2 rất dễ chữa. Em rất ấn tượng với bố bạn ấy vì chú rất hiền hậu. Người nhà quê nói năng rất từ tốn. Chú cũng mổ cắt khoét hết và sau đó các bác sĩ cho về theo dõi. Chú mổ cũng rất thành công, hồi phục nhanh, khoẻ mạnh. Chú cũng ấn tượng với quả phục hồi và kết quả tái khám của bác Tây. Cả mấy người hẹn nhau lúc nào về được VN thì lên nhà nhau chơi nhé... Tuy nhiên chưa gặp được thì người đã ra đi, người ở lại. Chị bạn em vẫn kiên trì theo bác A, sức khoẻ ngày một suy kiệt. Rồi một hôm chị gọi cho em bảo Mi ơi chị nổi hạch thượng đòn rồi. Lúc đó thì em biết là cứ với cái phác đồ này thì chị sẽ nhanh lắm. Em bảo chị ơi, 1 năm rồi bác Tây vẫn ok, chị uống thuốc đi, vừa truyền vừa uống chứ không là không kịp đâu. Chị vẫn không nghe, vẫn tin là sẽ có một phép mầu. Rồi một thời gian sau em không còn gọi điện được cho chị nữa, nhắn tin cũng không trả lời. Em hỏi mợ bạn OF thì mợ ấy bảo chị ấy sắp mất rồi, giai đoạn cuối bệnh viện trả về rồi.

Bây giờ cứ mỗi 6 tháng bác Tây lại đi thử kết quả 1 lần. Thuốc vẫn rít đều các cụ mợ ạ. Tuổi 67 không máu mỡ, không men gan, không tiểu đường mặc dù vitamin dấm bỗng ngày nào cũng rít. Thế là vui rồi.

Ảnh dưới đây là một lần sau dịch về VN em cho đi xem giồng cây thuốc. Xem liều thuốc đã cứu sống bạn già nó ra sao. Hai ông chó đi theo săn rắn. Bạn già không ngồi được dưới chiếu, cũng vác bát và lấy và để vì đi rừng đói hehe.


image_50767617.JPG
image_67211265.JPG
image_50436865.JPG
Mình cũng sinh ra ở quê nên cái ảnh trải chiếu ăn cơm và nhất là Bác gái đầu vấn khăn đen nhìn thân thương và nhiều cảm xúc quá
 

silver1

Xe điện
Biển số
OF-295244
Ngày cấp bằng
8/10/13
Số km
2,586
Động cơ
334,960 Mã lực
Có những việc không vui đã xảy ra trong quá trình tư vấn, chẩn trị của mợ MyMac và một sự việc khá tiêu biểu khiến mợ MyMac và cụ TranDucTung một lần nữa phải lên tiếng.
Sự việc xảy ra là điều không mong muốn của tất cả mọi người, vậy em xin phép được tổng hợp lại để chúng ta nắm được, suy ngẫm và cùng rút kinh nghiệm.

1. Mợ MyMac có khả năng chẩn trị một số bệnh nan y, gia đình mợ có những bài thuốc quý, rất công hiệu để chữa trị những bệnh này.

2. Sau khi thớt này được lập, em đề xuất với mợ MM chẩn trị cho khoảng 10-20 cụ/mợ là thành viên OF có chơi chung với cả 2 anh em và mợ MM đã đồng ý.
Tuy nhiên bằng cách nào đó, sau 01 tháng số người có nhu cầu chẩn trị lên tới con số 600, thành phần đa dạng: mem OF có; nick mới lập có; người không phải là thành viên OF.

3. Việc chữa bệnh gồm: chẩn đoán => hướng điều trị => dùng thuốc
Để có thuốc, mợ MM từ nước ngoài sẽ báo về cho người nhà
3.1 Anh trai mợ MM từ Hạ Long sẽ lên Thái Nguyên nhờ người vào rừng nhà mình hái thuốc, mỗi người lấy 1 loại, thuốc có bao nhiêu thành phần thì cần bấy nhiêu người.
Người đi trong ngày, gia đình mợ trả 500k/người; qua đêm trả 1 triệu/người
3.2 Anh trai mợ MM từ mang thuốc từ Thái Nguyên về Hạ Long bào chế
3.3 Thuốc xong, chị dâu mợ MM gửi xe từ Hạ Long lên Hà Nội cho người bệnh, người nhận trả cước.

4. Mợ mem mới vào OF nhắn tin nhờ mợ MM chữa bệnh, mợ đã đươc cho thuốc tươi, đến phần thuốc sắc chữa bệnh mợ MM đề nghị mợ hỗ trợ tiền công hái thuốc (mục 3.1)
4.1 Khi nhận thuốc tại Hà Nội, mợ mem mới cho rằng mục 3.1 sẽ bao gồm cả 3.3 nên thắc mắc với lái xe???!

5. Lái xe gọi về cho chị dâu mợ MM, chị dâu nói lại với ạnh trai
5.1 Anh trai mợ MM bực mình vì gia đình đã cho hàng trăm triệu tiền thuốc bọn Ọp phơ mát dượi, công sức đêm hôm mưa gió vào rừng lấy thuốc chưa tính; bỏ công bỏ sức, chất xám chế thuốc chưa tính; vợ te tái đón xe gửi thuốc chưa tính,... nay vì 200k mà mang tiếng.
5.2 Anh trai gọi sang mắng mợ MM một trận và nói sẽ không lấy thuốc cho bạn của MM nữa, vì cái bọn này mà tài nguyên thuốc của gia đình cạn kiệt; cuộc sống cả nhà bị đảo lộn, đã thế chúng còn tính khôn và chi ly phát tởm.

6. Một mợ bị K tuyến giáp là nạn nhân đầu tiên của sự việc này
Mợ ấy đang đợi ngày mổ, mợ còn những bệnh khác nên mổ có thể gây biến chứng nguy hiểm.
Thuốc nhà mợ MM có thể giải quyết được, nhưng khi em nói với mợ MM về trường hợp này thì cũng là lúc MM vừa hứng cơn thịnh nộ của ông anh trai xong!
Khổ cho mợ và những người có bệnh thật sự quá.
Theo em phía người có bệnh cần sự giúp đỡ của mợ MM phải ngẫm cho kỹ thớt này, nhất là tâm sự của người có chuyển biến tốt hoặc khỏi rồi để có cái nhìn tích cực hơn, không thể đo đếm lòng tốt thiện chí và sự tận tâm của mợ MM và gia đình mà gây ra những sự việc đáng tiếc.
Nữa là mợ MM bây giờ đã là một hình ảnh rất tốt trong lòng nhiều OFer và thêm vào đó là cái nhùn tích cực về phía người nhà của mợ nữa.
Nếu bây giờ mợ MM vì bất kì lý do nào đó mà không ra tay nữa thì thực sự quá đáng tiếc...
Em biết mợ MM rất tốt tính và tận tâm, cái này đúng gọi là y đức mà hiện tại ở các bệnh viện đầu ngành còn thiếu đó cụ.
Nên rất mong cụ Chã giúp mợ MyMac vẫn có phương án tiếp tục quá trình chữa cho cccm ạ.
Quả thực không có thớt này thì em dù đọc cũng khá nhiều, biết và đi kha khá các bệnh viện chứng kiến nhiều ca các y bác sỹ cả Đông Tây y bó tay hoặc nhiều bệnh có chữa trị thì cũng để lại nhiều di chứng, đã không biết và không tin vào sự kì diệu của cây cỏ nước Nam mình. Cho đến khi mợ Thái y xuất hiện ở thớt này ạ
Em xin cám ơn cụ. Chúc cụ, mợ MM luôn luôn mạnh khoẻ.
 

anhtrangvn

Tháo bánh
Biển số
OF-117009
Ngày cấp bằng
16/10/11
Số km
1,051
Động cơ
404,318 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Sau tin nhắn mợ thái y chia sẻ tối qua, lại một lần nữa, chúng ta thấy rằng cuộc sống bất toàn, trong tâm thức của người khác trên thế gian, luôn có những góc nhìn rất khác với tâm lý thông thường. Em nghĩ mợ cũng cần chuẩn bị tâm lý cho việc, có người sẽ nói là mợ và gia đình mợ đang chuột bạch trên bệnh nhân để tìm ra công thức riêng sau khi mợ nhắc đến điều này trong post nào đó trước. Công thức thì chưa biết khi nào tìm ra, nhưng sự nhiệt tâm, trách nhiệm khi nhận thăm khám, chẩn trị, hao phí thời gian tiền bạc bỏ ra hàng ngày, những nỗi khổ, đau của thân hay lo lắng, bất an tâm can nhiều người đang được chữa lành là thật.

Trở lại chuyện ung thư, sau khi mợ chia sẻ đến chuyện bị ngã có vẻ như là gánh bớt kiếp nạn cho bác Tây kia sau khi khởi tâm như vậy. Em suy ngẫm thêm một đôi chút là phải chăng mợ là người có tâm thức nhạy cảm và có nội lực nên khả năng cảm ứng tâm với tâm cao nên nó tác dụng rõ. Vẫn trên quan niệm hiểu tâm thức con người nó là một loại trường sinh học, có khả năng cảm ứng tâm với tâm. Thường người có tâm rộng mở, hướng ra, có sức mạnh nội tâm, nhiều chất liệu yêu thương, thì có khả năng đồng cảm, cảm ứng, ảnh hưởng lên người khác. (Tình yêu thương trong sáng, vô tư, không điều kiện, yêu đồng loại thôi ợ :). Loại tình yêu nam nữ có điều kiện, đòi hỏi sự đáp lại, có tính chiếm hữu, đồng thời bị pha tạp bởi sự ràng buộc, thỏa mãn nhu cầu dục của bản thân, hướng vào nên không có tính cảm ứng nơi người khác như trên). Với năng lực và sự nhạy cảm của tâm thức như vậy nên mợ vừa có khả năng bắt mạch, chẩn trị, bốc thuốc vừa khởi ý muốn cái khối u lạ, cũng là một loại trường sinh học khác, nó rời đi và trị được ung thư. Kiểu mợ là người sống có uy tín nên "con ung thư" thuộc hàng le ve nó nể, gặp mợ vừa có thuốc, vừa khởi tâm ý mạnh khiến nó lui. :D Em nghe một số người cắt đi nhưng nó vẫn bị lại, nó chạy chỗ khác, không hết, không rõ do cắt chưa hết hay do trường sinh học của cái khối u (tâm thức của con vật lạ đó) vẫn ở trong và tái phát. Nghe mợ mô tả khi bắt mạch thấy dị phát nó đập loạn xạ, hung hăng cũng khiến em liên tưởng đến khối ung thư nó có tâm thức một con vật khác nương gá trong thân người. Việc gánh nghiệp cũng thế, do tính chất cảm ứng tâm, nên gánh bớt nghiệp của bác Tây. :) Vì mợ đề cập đến yếu tố thuộc về tâm thức, tâm linh nên em đang thử lý giải một cách hợp lý để cụm từ "tâm linh" trở nên rõ ràng, lý giải được và minh nhiên chứ ko thần bí, huyền hoặc. Chuyện chữa ung thư của mợ cũng là hiếm nhưng đang là câu chuyện thực nghiệm thực tế. Liệu trải nghiệm của mợ đã đủ tách bạch được nó hoàn toàn là do thuốc có tác dụng, khiến tế bào ung thư chết đi hay nó vẫn còn khía cạnh tâm thức, tâm linh mà cần phải có thêm chiêm nghiệm, đúc rút? :D
 
Chỉnh sửa cuối:

silver1

Xe điện
Biển số
OF-295244
Ngày cấp bằng
8/10/13
Số km
2,586
Động cơ
334,960 Mã lực
Các cụ mợ ơi, em xin được trân trọng báo cáo với các cụ mợ một tin vui nhất nhất nhất trong ngày của em.

Đây là một ca cực kỳ khó. Chị bị K vú. Sau khi truyền hoá chất thì gan bị tổn thương nặng dẫn đến men gan tăng vọt. Nếu men gan tăng thì người bệnh sẽ dẫn đến xơ gan. Tiếp tục truyền thì người bệnh khả năng tử vong do suy gan rất cao. Các bác sĩ đã tìm đủ mọi cách để hạ men gan cho chị nhưng không được và cuối cùng các bác đầu hàng. Chị bị men gan cao nên không thể truyền hoá chất, cộng với mất ngủ kinh niên khiến chị suy nhược trầm trọng. Nhưng cái đáng sợ nhất là không truyền hoá chất được thì tế bàoUT vẫn lẩn quất trong người.

Mỵ em đã biếu chị liều men gan, liều kinh lạc, liều mất ngủ. Đến hôm nay tròn 1 tháng chị uống hết thuốc và đi khám. Kết quả là chúng em đã ĐẠI THẮNG MÙA XUÂN các cụ mợ ơi. Men gan chị ấy đã về đến mức không thể đẹp hơn.

Cả nhà chúng ta cùng chúc mừng chiến thắng vang dội này nhé. Chúc chị chiến thắng một cửa ải nữa chị nhé.


F9F4B2D7-6E41-4538-8670-C917814B07AE.jpeg
E9046ADA-0CFA-4CF3-B4D1-0E283C37EEC2.jpeg
42004E90-82FF-45A8-BCE5-5500AF543F99.jpeg
59B6933E-00FE-4763-994A-D7D1968EB989.jpeg
Thực sự khâm phục mợ MyMac ạ. Đúng là 1 ca trị bệnh tuyệt vời. Chúc mừng người bệnh gặp quý nhân.
 

silver1

Xe điện
Biển số
OF-295244
Ngày cấp bằng
8/10/13
Số km
2,586
Động cơ
334,960 Mã lực
À ôi em lại báo một tin rực rỡ nữa cho các cụ mợ nhé: Ông bố vĩ đại vừa gọi em rối rít bảo em hôm nay cháu nó nhìn ánh sáng tốt lắm rồi, cháu vui lắm cô Mi ạ.

Sướng ơi là sướng. Ngày nào bệnh nhân cũng báo cáo toàn kết quả tốt đẹp.
Nhờ cả vào tấm lòng và y đức của mợ đấy ạ. Mong mợ luôn vững tay chèo giúp cho người giúp cho đời bằng những kiến thức rất hay của mình.
 

Gabeo123

Xe đạp
Biển số
OF-840724
Ngày cấp bằng
26/9/23
Số km
27
Động cơ
2,427 Mã lực
Tuổi
35
À ôi em lại báo một tin rực rỡ nữa cho các cụ mợ nhé: Ông bố vĩ đại vừa gọi em rối rít bảo em hôm nay cháu nó nhìn ánh sáng tốt lắm rồi, cháu vui lắm cô Mi ạ.

Sướng ơi là sướng. Ngày nào bệnh nhân cũng báo cáo toàn kết quả tốt đẹp.
Chúc mừng Bác Tùng, mợ My, 2 anh trai mợ và các cháu đã làm phúc cứu người ạ, không lời nào diễn tả được niềm vui khi đỡ bệnh, nhất là bệnh nặng..Đúng là cố gắng lại được cô 3M thương thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp ạ...Em đọc thớt này cuốn quá

Được gửi từ iPhone - Otofun
 
Chỉnh sửa cuối:

buicongchuc

Xe ba gác
Biển số
OF-146822
Ngày cấp bằng
23/6/12
Số km
23,873
Động cơ
628,210 Mã lực
Nơi ở
Bắc Từ Liêm, Hà Nội
Vui quá, em lại kể tiếp chuyện bác Tây. Sau 1 tháng bác đi xét nghiệm lại PSA thì kết quả rất đẹp 0,01 mà mức là 0.4. Bác khoẻ lên, vui đời, tập thể thao. Sang tháng thứ 2 đi xét nghiệm kết quả vẫn vậy. Có một tiến triển khác nữa là bác này trước bác ngủ ngáy như kéo bễ. Không ai chịu được quả ngủ ngáy của bác. Nó vang khắp nhà, kể cả đóng cửa vẫn nghe thấy. Thế mà khi uống thuốc này vào, đến tận bây giờ bác ngủ như một em bé, giấc ngủ êm đềm, hơi thở nhẹ nhàng. Thêm một bệnh nữa là mồ hôi hột. Chỉ cần ngồi thôi là nó rơi đồm độp. Thế mà uống thuốc vào, hết sạch.

Tế bào UT nó như bọn giang hồ tội phạm xã hội đen trong cơ thể con người ấy các cụ mợ ạ. Chúng chỉ thích những thứ tối tăm, những thứ thuộc về tội phạm. Chúng không thích ra nơi ánh sáng, không thích sống theo pháp luật mà có luật ngầm riêng của chúng. Chúng ta phải hiểu được qui luật của chúng để trị. Phải có những phương pháp và công cụ trấn áp để tiêu diệt chúng, kiềm chế chúng không sinh sôi nảy nở. Một trong những thứ chúng không thích, đó là một đời sống bình an, hạnh phúc. Khi cơ thể khoẻ mạnh, vui tươi, não tiết ra một chất đưa đi khắp cơ thể, truyền dẫn đến các huyệt đạo qua các kinh lạc, tiếp sức cho huyệt đạo làm nhiệm vụ đánh đuổi bọn tế bào dị phát. Nhưng khi chúng ta buồn rầu, căng thẳng lo âu, uất hận, suy nghĩ tiêu cực, sân si, não chúng ta cũng tiết ra một chất đi nuôi bọn dị phát. Cơ chế rất đơn giản. Các cụ mợ hãy ghi nhớ điều này để áp dụng vào việc phòng chống UT cho mình và cho người thân.

Một vấn đề nữa là ăn uống, cũng tương tự như trên, bọn dị phát thích những thứ chiên xào mỡ màng, những thứ đồ đường tinh luyện, những con vật chui rúc. Ăn quá nhiều, tàn sát quá nhiều khiến cho tâm can chúng ta trở nên tham lam, tìm cách tiêu diệt. Mà như vậy chúng ta lại tạo ra sự sân trong não.

Có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến UT. Để chống lại nó, chúng ta nhất thiết phải giữ cho một TÂM AN, một đời sống tinh thần và sinh hoạt lành mạnh. Chẳng có gì là quan trọng nhất trên đời ngoài chính chúng ta.

Thế nên chúng em giúp bác Tây có một đời sống lành mạnh, ăn uống sạch sẽ. Cứ vậy sang tháng thứ 2, tháng thứ 3 kết quả đều rất tốt đẹp. Bác Chín vui lắm bác bảo thôi anh không phải truyền hoá chất đâu, cũng không phải xạ trị nữa. Anh khoẻ rồi. Giờ cứ 2 tháng anh vào đây kiểm tra lại 1 lần.

Về ca mổ của bà chị bên Elizabeth Orchard, chị cắt toàn bộ dạ dầy, nối ruột lên làm dạ dầy và bắt đầu ăn cháo loãng rồi dần dà ăn được cơm nát. Tuy nhiên theo em chị mổ muộn quá, tế bào UT đã di căn ra khắp nơi rồi. Mổ hay không lúc này gần như chả quan trọng nữa. Thậm chí mổ còn làm chị tiêu hao thêm sức lực, tạo thời cơ cho tế bào điên lên tấn công mạnh hơn. Chị rất ngạc nhiên thấy bác Tây cứ ngày một tốt lên. Tuy nhiên chị nhất định chỉ tin vào Tây y. Cũng không trách chị được. Bao lang băm lừa đảo đã làm cho chúng ta gần như mất hết niềm tin vào Đông y. Em nhớ có lần đọc bài báo, có một bác sĩ đã nói bác vô cùng căm giận vì khi bệnh nhân K vào viện thì đã di căn giai đoạn cuối rồi. Lúc nó còn ở giai đoạn khả quan thì về uống lá lẩu rồi giờ gánh hậu quả. Điều đấy quá đúng. Ngay cả đến gia đình em chưa một lần nào dám khẳng định chữa được căn bệnh này. Tất cả các bệnh nhân khi phát hiện bất thường trên cơ thể đều phải vào bệnh viện làm xét nghiệm và tuân thủ chặt chẽ phác đồ của bác sĩ.

Cùng bệnh viện chị có một bạn nữa ở Phú Thọ cũng mang bố sang chữa K họng. Bố bạn ấy còn trẻ và K mới giai đoạn 2 rất dễ chữa. Em rất ấn tượng với bố bạn ấy vì chú rất hiền hậu. Người nhà quê nói năng rất từ tốn. Chú cũng mổ cắt khoét hết và sau đó các bác sĩ cho về theo dõi. Chú mổ cũng rất thành công, hồi phục nhanh, khoẻ mạnh. Chú cũng ấn tượng với quả phục hồi và kết quả tái khám của bác Tây. Cả mấy người hẹn nhau lúc nào về được VN thì lên nhà nhau chơi nhé... Tuy nhiên chưa gặp được thì người đã ra đi, người ở lại. Chị bạn em vẫn kiên trì theo bác A, sức khoẻ ngày một suy kiệt. Rồi một hôm chị gọi cho em bảo Mi ơi chị nổi hạch thượng đòn rồi. Lúc đó thì em biết là cứ với cái phác đồ này thì chị sẽ nhanh lắm. Em bảo chị ơi, 1 năm rồi bác Tây vẫn ok, chị uống thuốc đi, vừa truyền vừa uống chứ không là không kịp đâu. Chị vẫn không nghe, vẫn tin là sẽ có một phép mầu. Rồi một thời gian sau em không còn gọi điện được cho chị nữa, nhắn tin cũng không trả lời. Em hỏi mợ bạn OF thì mợ ấy bảo chị ấy sắp mất rồi, giai đoạn cuối bệnh viện trả về rồi.

Bây giờ cứ mỗi 6 tháng bác Tây lại đi thử kết quả 1 lần. Thuốc vẫn rít đều các cụ mợ ạ. Tuổi 67 không máu mỡ, không men gan, không tiểu đường mặc dù vitamin dấm bỗng ngày nào cũng rít. Thế là vui rồi.

Ảnh dưới đây là một lần sau dịch về VN em cho đi xem giồng cây thuốc. Xem liều thuốc đã cứu sống bạn già nó ra sao. Hai ông chó đi theo săn rắn. Bạn già không ngồi được dưới chiếu, cũng vác bát và lấy và để vì đi rừng đói hehe.


image_50767617.JPG
image_67211265.JPG
image_50436865.JPG
Ngày nào em cũng muốn rót rượu cho mợ mà không được.
 

Matxech

Xe container
Biển số
OF-362818
Ngày cấp bằng
13/4/15
Số km
6,092
Động cơ
326,312 Mã lực
Nơi ở
Hà nội
Đọc phần mợ em què mà buồn cươif vãi
Đọc cho bx nghe ròi cho bx xem ảnh mà 2 vk ck cùng cười
Con gái đi học về cho nó xem nó bảo cô Mi đau và nhìn cô ý hề vãi
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải
Top