- Biển số
- OF-302643
- Ngày cấp bằng
- 23/12/13
- Số km
- 1,691
- Động cơ
- 323,146 Mã lực
ÔNg Nga Lộc thì mình biết nhưng chủ yếu là chữa các bệnh về xương thôi, chứ về đĩa đệm thì ko nghe nói ông chữa lắm.
Chúc cụ gặp thầy gặp thuốc và trở lại phong độ như xưa.Em mới bị thoát vị hôm trước tết,đi đá bóng nghe khục 1 cái tưởng trật khớp lưng nên e vẫn đá,về nhà chỉ hơi nhức lưng thôi, sau đó vài ngày e lại đá tiếp,trong tết lưng hơi nhức chứ không có vấn đề gì,đến ngày mồng 6e đá 1 trận nữa, về nhà thấy đau nhiều hơn, đến mồng 8 e đi chụp mri thì kết luận là thoát vị l5s1.
Em bây giờ vẫn đi lại bình thường được,cúi lưng không sao,chỉ có điều ngồi lâu là hơi mỏi,lạnh thì chân tê nhẹ 1 lúc rồi thôi,lưng cứ nhức nhức cả ngày Dự là cụ đứng lâu sẽ còn khó chịu hơn rất nhiều.
Các cụ cho e hỏi e bị nhẹ không ạ? Nhẹ cụ ạ,chắc cụ trẻ khỏe thể thao thường xuyên
Và nên điều trị thế nào Có rất nhiều pp cụ nghía trên này xem,
trường hợp của e có khỏi hẳn được không?Khỏi hẳn được,nhưng quan trọng là thầy chữa thôi.
Cảm ơn các cụ và chúc các cụ luôn mạnh khỏe,sớm lành bệnh ạ!
Xin cảm ơn cụ đã hỗ trợ e sớm ạ!Chúc cụ gặp thầy gặp thuốc và trở lại phong độ như xưa.
Biết thế nào là đủ hở cụ.Nếu muốn tự luyện tập cho khỏi bệnh cụ phải tìm hiểu và tập luyện có pp-nếu không lầm thì trên này có chiên gia chuyên hướng dẫn tập đấy chịu khó tìm nhé.Xin cảm ơn cụ đã hỗ trợ e sớm ạ!
E mới 28t,có đam mê và thường xuyên tập luyện thể hình,e bị tvdd chắc cũng do gánh tạ và tập lưng nặng quá
Em có tham khảo các trang trc và hướng bây giờ là treo xà,tập vltl,chườm lá ngải cứu rang muối, liệu như vậy đã đủ chưa ạ?
Em sẽ treo xà đơn kết hợp tập các động tác của bác Hải Vũ trang 70.e có nên đi kéo dãn đốt sống k ạ?nó có ảnh hưởng gì k ạ?Biết thế nào là đủ hở cụ.Nếu muốn tự luyện tập cho khỏi bệnh cụ phải tìm hiểu và tập luyện có pp-nếu không lầm thì trên này có chiên gia chuyên hướng dẫn tập đấy chịu khó tìm nhé.
Nhưng có điều rất cần thiết với riêng cụ(vì đã bị tới lần hai rồi) nên khẩn trương tập,và điều trị cho khỏi dứt điểm nhé,nếu không với tình trạng của cụ sẽ trở thành mãn tính nó sẽ đồng hành với cụ suốt đấy.
Cụ nặng bao kg và Cụ thường gánh bao kg? Ngoài bài gánh Cụ tập những bài nào cho cơ lưng mà lại dẫn đến thoát vị thế ạ? (em hỏi nghiêm túc vì em cũng tập nên cần tránh) Thanks CụXin cảm ơn cụ đã hỗ trợ e sớm ạ!
E mới 28t,có đam mê và thường xuyên tập luyện thể hình,e bị tvdd chắc cũng do gánh tạ và tập lưng nặng quá
Em có tham khảo các trang trc và hướng bây giờ là treo xà,tập vltl,chườm lá ngải cứu rang muối, liệu như vậy đã đủ chưa ạ?
Theo em tốt nhất là bỏ luôn động tác gánh nếu cụ chỉ tập nghiệp dư. Em biết mấy người cũng tvđđ vì động tác này rồi.Cụ nặng bao kg và Cụ thường gánh bao kg? Ngoài bài gánh Cụ tập những bài nào cho cơ lưng mà lại dẫn đến thoát vị thế ạ? (em hỏi nghiêm túc vì em cũng tập nên cần tránh) Thanks Cụ
Mấy động tác này nằm trong các động tác yoga đới ạ. Tập ban đầu thấy đau thật. E phải mất gần 3 tháng mới tập như người bình thường đượcEm sẽ treo xà đơn kết hợp tập các động tác của bác Hải Vũ trang 70.e có nên đi kéo dãn đốt sống k ạ?nó có ảnh hưởng gì k ạ?
E nặng 75kg,gánh 120kg,deadlift 120kgCụ nặng bao kg và Cụ thường gánh bao kg? Ngoài bài gánh Cụ tập những bài nào cho cơ lưng mà lại dẫn đến thoát vị thế ạ? (em hỏi nghiêm túc vì em cũng tập nên cần tránh) Thanks Cụ
II. Gian nan chặng đường tìm chân lýI. Những triệu chứng đầu tiên
Cách đây 4 năm, tự nhiên khi ngồi thẳng lưng và duỗi thẳng chân "vuông góc với lưng", em cảm thấy hơi căng căng ở kheo chân. Thế thôi. Cứ nghĩ là có lẽ mình không tập luyện nên cơ bị cứng không dẻo. Bẵng một thời gian, em cũng quên đi. Mọi sinh hoạt đều bình thường. Em vẫn tập võ, tập yoga...
Cách đây 2 năm, cứ vào khoảng 7h tối trở đi là em cứ cảm thấy khó chịu, buồn buồn phía dưới mông. Toàn phải đấm vào cho hết. Đầu tiên là thỉnh thoảng, sau đó, triệu chứng càng ngày càng mau. Em bắt đầu nằm sấp, uể oái, không thiết làm việc gì khì gà đã lên chuồng.Chất lượng cuộc sống bắt đầu bị ảnh hưởng. Em chủ quan và lười nên mặc kệ. Thời gian này, công việc ở cơ quan em rất bận, tối mắt tối mũi. Nhiều khi em mải làm việc, ngồi lỳ 2, 3 tiếng mới đứng lên (HỎNG KIỂU). Đi khám bác sỹ 2 lần (PK đa khoa 115 ở Phan Chu Trinh), cùng một ông bác sỹ (tiến sỹ) mà mỗi lần phán một kiểu. Chẳng lẽ em lại xả vào mặt ông này. Ông cho em chụp XQ. Kết quả đếch có gì. "Thế sao cháu vẫn ê mông, khó chịu lắm bác sỹ". "-Bệnh của cậu là đau thần kinh tọa. Để tôi cho thuốc". Ông đó kê cho em vỉ thuốc 3k. Em vứt mị nó đi. "-nếu cậu có điều kiện thì chụp MRI. Ở đây chụp mất tiền, không được bảo hiểm.". ông bác sỹ này chỉ tìm cách moi tiền bệnh nhân! Nói chung là thoái hóa. Lỗi của em là tiếc tiền và lười nên đã không đi chụp MRI. Vậy là bẵng đi khoảng 4 tháng, cuộc sóng bắt đầu gập ghềnh. Ngồi làm việc ở cơ quan cảm thấy khó chịu. Ngồi thẳng cũng không được, ngửa ra cũng không xong, vắt chân chữ ngũ (em bị bên trái) thì bắt đầu đau phần mông và hông. Ngồi đối với em là một sự mệt mỏi, cực hình. Em chỉ muốn nằm . Sinh hoạt vợ chồng bắt đầu thưa dần.
Em chào các bác. Tình hình là em cũng đang nghi bị TVDD. Nguyên nhân: em hằng ngày buổi sáng cũng dậy chạy bộ tại chỗ, sáng hôm kia em dậy tập như bình thường nhưng trước khi tập em thấy cảm giác đau nhói chỗ mông bên trái. Do cố tập nên khi chạy khoảng 2km em đã không đi được bình thường, phải cố đi từng bưóc 1. Đến cuối giờ chiều sau khi đi làm về vấn đề đã nghiêm trọng hơn, em phải nhích từng bước, bò lên xe máy cố lết về đến nhà. Hôm sau em phải xin nghỉ, chủ yếu nằm và ngồi ở nhà và có dán salonship, lúc này chủ yếu là đau nhói bên mông trái. Đến khi đi ngủ không hiểu sao em không thể nằm được, nằm ngửa, nằm sấp, nằm nghiêng đều đau, đã đau lên chỗ thắt lưng rồi và cả lưng em chắc do gồng người lên khi tránh các cơn đau bjo ê ẩm. Không ngủ được em lên mạng tìm hiểu bệnh tình thì gặp thread này, chắc sáng nay em phải đi khám xem nó ntn. Do không có thời gian đọc hết thread nên em kính hỏi các bác nên khám ở đâu uy tín và nhanh chứ em đau lắm rồi . Thank all!
Quan trọng: có lẽ tâm lý chung của các cụ là lười, chủ quan (nhất là những cụ khỏe như trâu) nên bỏ qua triệu chứng, không đi khám bác sỹ, không kiêng khem v.v... nên đến lúc khóc dzưng dzứcc thì lúc đó bệnh đã nặng rồi. Khi có triệu chứng trên, dứt khoát phải đi khám Tây y trước. Phần chẩn bệnh em nghiêng về Tây y. Phần trị bệnh thì muôn hình muôn vẻ. Có cụ hợp Tây y, mổ phát xong luôn. Có cụ hợp Đông y ông này, bà kia. Có khi đến thầy đạp hoặc vỗ cho mấy phát là xong . Nói chung đau thương gì thì cũng phải nghe thầy phán bị bệnh gì đã, chữa gì chữa sau.I. Những triệu chứng đầu tiên
Cách đây 4 năm, tự nhiên khi ngồi thẳng lưng và duỗi thẳng chân "vuông góc với lưng", em cảm thấy hơi căng căng ở kheo chân. Thế thôi. Cứ nghĩ là có lẽ mình không tập luyện nên cơ bị cứng không dẻo. Bẵng một thời gian, em cũng quên đi. Mọi sinh hoạt đều bình thường. Em vẫn tập võ, tập yoga...
Cách đây 2 năm, cứ vào khoảng 7h tối trở đi là em cứ cảm thấy khó chịu, buồn buồn phía dưới mông. Toàn phải đấm vào cho hết. Đầu tiên là thỉnh thoảng, sau đó, triệu chứng càng ngày càng mau. Em bắt đầu nằm sấp, uể oái, không thiết làm việc gì khì gà đã lên chuồng.Chất lượng cuộc sống bắt đầu bị ảnh hưởng. Em chủ quan và lười nên mặc kệ. Thời gian này, công việc ở cơ quan em rất bận, tối mắt tối mũi. Nhiều khi em mải làm việc, ngồi lỳ 2, 3 tiếng mới đứng lên (HỎNG KIỂU). Đi khám bác sỹ 2 lần (PK đa khoa 115 ở Phan Chu Trinh), cùng một ông bác sỹ (tiến sỹ) mà mỗi lần phán một kiểu. Chẳng lẽ em lại xả vào mặt ông này. Ông cho em chụp XQ. Kết quả đếch có gì. "Thế sao cháu vẫn ê mông, khó chịu lắm bác sỹ". "-Bệnh của cậu là đau thần kinh tọa. Để tôi cho thuốc". Ông đó kê cho em vỉ thuốc 3k. Em vứt mị nó đi. "-nếu cậu có điều kiện thì chụp MRI. Ở đây chụp mất tiền, không được bảo hiểm.". ông bác sỹ này chỉ tìm cách moi tiền bệnh nhân! Nói chung là thoái hóa. Lỗi của em là tiếc tiền và lười nên đã không đi chụp MRI. Vậy là bẵng đi khoảng 4 tháng, cuộc sóng bắt đầu gập ghềnh. Ngồi làm việc ở cơ quan cảm thấy khó chịu. Ngồi thẳng cũng không được, ngửa ra cũng không xong, vắt chân chữ ngũ (em bị bên trái) thì bắt đầu đau phần mông và hông. Ngồi đối với em là một sự mệt mỏi, cực hình. Em chỉ muốn nằm . Sinh hoạt vợ chồng bắt đầu thưa dần.
II. Gian nan chặng đường tìm chân lý
Lúc đầu em ảo tưởng rằng đây bệnh đau dây thần kinh tọa, chắc không có gì trầm trọng. Sau đó, em bắt đầu nghi nó có liên quan đến thoát vị đĩa đệm. Thì đúng thật. Hơn 80% nguyên nhân của đau thần kinh tọa là do thoát vị đĩa đệm gây ra. Các triệu chứng đau mông, dưới mông, đau thắt lưng đều là điển hình của bệnh thoát vị đĩa đệm. Em có đủ cả! Em cũng tham khảo thông tin trên internet, người quen. Nhưng dở cái là các thông tin đều nói với em rằng bệnh này không chữa khỏi được đâu, bệnh viện thì cũng không, ngoại trừ mổ. Em thì không muốn mổ, toàn trung ương thần kinh ở đó. Tỷ lệ thành công là 50:50. Thế mà bệnh này nếu để nặng có thể liệt, liệt tất cả các chân, tiểu tiện tại chỗ…. Em rất hoang mang. Em cứ mông lung trong đống hổ lốn internet, mò mẫm tự tập mấy động tác vớ vẩn, tập yoga, khí công…. Nhưng càng tập càng đau, không biết mình tập thế có đúng không, lại bỏ, lại tìm. Đấy là nỗi khổ của người bệnh khi không có một sự hướng dẫn chính thống và hợp lý để hạn chế tiến triển của bệnh và có phác đồ điều trị đúng cách.
Em đã đi bà Tý Bắc Giang, Ông Giao ở Đinh Liệt, Ông Chương ở Lương Định Của. Cả 3 thầy này đều bó tay đối với em. Em có vài nhận xét như sau để các bác nào có điều kiện thẩm định lại. Bà Tý tính nóng như hổ lửa, chửi bệnh nhân như hát. Nhưng bà chủ yếu là làm phúc và cũng có tình có lý nên em nghĩ là bệnh nhân có thể thông cảm. Mỗi bệnh nhân đều được bà điều trị giống nhau và hết khoảng 2 phút. Có lẽ bà Tý đặc trị với các trường hợp gẫy xương, trật khớp. Đối với bệnh TVDD bà chữa không hiệu quả. Em lên bà Tý 3 lẫn rồi tự động giải tán. Ông Giao ở Đinh Liệt khá vui tính và nhẹ nhàng, có tí chém gió. Phương pháp chữa của ông là tác động cột sống kết hợp uống thuốc tễ, thuốc bắc, bóp rượu, dán cao. Thời gian đầu, không hiểu tâm lý hay là thật, em có cảm thấy đỡ. Nhưng sau 4 tuần, bệnh tình không thuyên giảm mà lại công phá. Em đau không chịu được. Lúc đầu bác này nói em phải kiên trì, có những bệnh nhân nặng hơn em, người nhà phải khiêng đến mà vẫn được chữa khỏi. J Nhưng sự thật là nhiều khi những bác cấp, nặng như vậy lại dễ chữa. Bệnh của em mưa dầm thấm lâu tưởng nhẹ hóa ra rất nặng. Các bác cứ hình dung là cơ, xương, khớp, đĩa đệm, một thời gian dài ở trạng thái như vậy nó đơ ra rồi, như động cơ bị rỉ sét, để hoạt động lại rất mệt mỏi. Cuối cùng bác này cũng có một ưu điểm đó là biết nói thật với bệnh nhân (cái này em rất trọng). “Thế này thì bác cũng chịu. Cháu cứ về, uống thuốc của bác, bao giờ đỡ thì đến bác điều trị tiếp”. Có một điểm chung của các ông hay chém gió là nói rất nhiều bệnh nhân được chữa khỏi nhưng theo cái các suy luận của các ông lang đó là “Không quay trở lại có nghĩa là đã khỏi” mà các bác có thể thấy thêm ở trường hợp ông lang Chương.
4,5 tháng trôi qua. Em cứ lò dò đi trong gần như tuyệt vọng để tìm thầy. Ấy thế mà tuyệt nhiên em không nghĩ đến việc đi viện. Đấy là cái DỞ của em. Cuộc sống thì cứ ngày càng chỉm nghỉm. Bệnh của em cứ thế nặng dần lên. Đến ăn cơm cũng đứng ngồi không yên. Ở cơ quan nhiều khi chỉ muốn nằm, nhăn nhó, muốn lăn lộn mà không thể. Ban ngày thì đỡ (triệu chứng quan trong), khoảng 7h tối trở đi là vật vã. Em bắt đầu phải ngủ riêng vì không muốn ảnh hưởng đến giấc ngủ của vợ con. Khoảng 4 tháng liền em không có một giấc ngủ khoảng 2h liền. Bệnh này nó dai dẳng, đeo bám cuộc đời. Thà cứ gẫy tay, gẫy chân, đau một lần rồi thôi. Trời mua đông càng tệ hơn. Ban ngày, em còn có việc đề làm để mà quên đi cái đau. Cứ đêm về là em sợ. Sợ kinh hoàng. Vì buổi đêm thi khí lạnh nhiều. Nhiều khi đau, mệt mỏi, bực tức đến hét lên, tự chửi mình, chửi đời như Chí Phèo. Em muốn khóc mà không được. 2 ngày nghỉ thứ 7, chủ nhật chỉ như là khoảng thời gian để em ngoi lên thở cho khỏi chết rồi lại tiếp tục chìm sâu trong tuần sau. Lúc đầu, đêm nào em cũng phải quỳ để ngủ thiếp đi. Nằm sấp không được, nằm ngửa cũng không được. Sau đó, thì quỳ ngủ cũng không được nốt. và cuối cùng, một chút may mắn em đã quyết định vào viện sau 7 tháng lăn lộn, vật vã. Bỏ lại những công việc, gia đình, … gạt qua một bên hết. Đến đây, em muốn lưu ý các cụ là tùy vào bệnh, nhưng đối với bệnh thoát vị đĩa đệm này, khi có bệnh là phải tạm thời gạt hết mọi thứ để chữa trị. Mình cứ tham công tiếc việc là lại tự làm hại mình. Có điều này QUAN TRỌNG. Đối với những cụ bị nặng, hãy đến khám ở viện ngay, chụp MRI để bác sỹ chẩn đoán. Sau đó họ sẽ cho thuốc để điều trị (uống, tiêm, châm cứu, uống thuốc bắc….). Nằm viện sẽ giúp cơ thể được nghỉ ngơi, hạn chế vận động mạnh, thần kinh bớt căng thẳng (vì có niềm tin là bác sỹ sẽ chữa khỏi cho mình J ). Nhiều cụ lại cứ làm ngược lại (trong đó có em). Đau quá, nên em cố tập. Tập tennis, tập ngồi thiền, tập yoga…. Một động tác RẤT HẠI. Đó là CÚI THẲNG CHÂN. Cái này phải tuyệt đối tránh kể cả sau khi đã khỏi. Các cụ cứ hình dung, mình càng cúi thì cái đĩa đệm nó cài phòi ra đằng sau. Em đã làm như thế nên bệnh nặng lại càng nặng hơn.I. Những triệu chứng đầu tiên
Cách đây 4 năm, tự nhiên khi ngồi thẳng lưng và duỗi thẳng chân "vuông góc với lưng", em cảm thấy hơi căng căng ở kheo chân. Thế thôi. Cứ nghĩ là có lẽ mình không tập luyện nên cơ bị cứng không dẻo. Bẵng một thời gian, em cũng quên đi. Mọi sinh hoạt đều bình thường. Em vẫn tập võ, tập yoga...
Cách đây 2 năm, cứ vào khoảng 7h tối trở đi là em cứ cảm thấy khó chịu, buồn buồn phía dưới mông. Toàn phải đấm vào cho hết. Đầu tiên là thỉnh thoảng, sau đó, triệu chứng càng ngày càng mau. Em bắt đầu nằm sấp, uể oái, không thiết làm việc gì khì gà đã lên chuồng.Chất lượng cuộc sống bắt đầu bị ảnh hưởng. Em chủ quan và lười nên mặc kệ. Thời gian này, công việc ở cơ quan em rất bận, tối mắt tối mũi. Nhiều khi em mải làm việc, ngồi lỳ 2, 3 tiếng mới đứng lên (HỎNG KIỂU). Đi khám bác sỹ 2 lần (PK đa khoa 115 ở Phan Chu Trinh), cùng một ông bác sỹ (tiến sỹ) mà mỗi lần phán một kiểu. Chẳng lẽ em lại xả vào mặt ông này. Ông cho em chụp XQ. Kết quả đếch có gì. "Thế sao cháu vẫn ê mông, khó chịu lắm bác sỹ". "-Bệnh của cậu là đau thần kinh tọa. Để tôi cho thuốc". Ông đó kê cho em vỉ thuốc 3k. Em vứt mị nó đi. "-nếu cậu có điều kiện thì chụp MRI. Ở đây chụp mất tiền, không được bảo hiểm.". ông bác sỹ này chỉ tìm cách moi tiền bệnh nhân! Nói chung là thoái hóa. Lỗi của em là tiếc tiền và lười nên đã không đi chụp MRI. Vậy là bẵng đi khoảng 4 tháng, cuộc sóng bắt đầu gập ghềnh. Ngồi làm việc ở cơ quan cảm thấy khó chịu. Ngồi thẳng cũng không được, ngửa ra cũng không xong, vắt chân chữ ngũ (em bị bên trái) thì bắt đầu đau phần mông và hông. Ngồi đối với em là một sự mệt mỏi, cực hình. Em chỉ muốn nằm . Sinh hoạt vợ chồng bắt đầu thưa dần.
II. Gian nan chặng đường tìm chân lý
Lúc đầu em ảo tưởng rằng đây bệnh đau dây thần kinh tọa, chắc không có gì trầm trọng. Sau đó, em bắt đầu nghi nó có liên quan đến thoát vị đĩa đệm. Thì đúng thật. Hơn 80% nguyên nhân của đau thần kinh tọa là do thoát vị đĩa đệm gây ra. Các triệu chứng đau mông, dưới mông, đau thắt lưng đều là điển hình của bệnh thoát vị đĩa đệm. Em có đủ cả! Em cũng tham khảo thông tin trên internet, người quen. Nhưng dở cái là các thông tin đều nói với em rằng bệnh này không chữa khỏi được đâu, bệnh viện thì cũng không, ngoại trừ mổ. Em thì không muốn mổ, toàn trung ương thần kinh ở đó. Tỷ lệ thành công là 50:50. Thế mà bệnh này nếu để nặng có thể liệt, liệt tất cả các chân, tiểu tiện tại chỗ…. Em rất hoang mang. Em cứ mông lung trong đống hổ lốn internet, mò mẫm tự tập mấy động tác vớ vẩn, tập yoga, khí công…. Nhưng càng tập càng đau, không biết mình tập thế có đúng không, lại bỏ, lại tìm. Đấy là nỗi khổ của người bệnh khi không có một sự hướng dẫn chính thống và hợp lý để hạn chế tiến triển của bệnh và có phác đồ điều trị đúng cách.
Em đã đi bà Tý Bắc Giang, Ông Giao ở Đinh Liệt, Ông Chương ở Lương Định Của. Cả 3 thầy này đều bó tay đối với em. Em có vài nhận xét như sau để các bác nào có điều kiện thẩm định lại. Bà Tý tính nóng như hổ lửa, chửi bệnh nhân như hát. Nhưng bà chủ yếu là làm phúc và cũng có tình có lý nên em nghĩ là bệnh nhân có thể thông cảm. Mỗi bệnh nhân đều được bà điều trị giống nhau và hết khoảng 2 phút. Có lẽ bà Tý đặc trị với các trường hợp gẫy xương, trật khớp. Đối với bệnh TVDD bà chữa không hiệu quả. Em lên bà Tý 3 lẫn rồi tự động giải tán. Ông Giao ở Đinh Liệt khá vui tính và nhẹ nhàng, có tí chém gió. Phương pháp chữa của ông là tác động cột sống kết hợp uống thuốc tễ, thuốc bắc, bóp rượu, dán cao. Thời gian đầu, không hiểu tâm lý hay là thật, em có cảm thấy đỡ. Nhưng sau 4 tuần, bệnh tình không thuyên giảm mà lại công phá. Em đau không chịu được. Lúc đầu bác này nói em phải kiên trì, có những bệnh nhân nặng hơn em, người nhà phải khiêng đến mà vẫn được chữa khỏi. J Nhưng sự thật là nhiều khi những bác cấp, nặng như vậy lại dễ chữa. Bệnh của em mưa dầm thấm lâu tưởng nhẹ hóa ra rất nặng. Các bác cứ hình dung là cơ, xương, khớp, đĩa đệm, một thời gian dài ở trạng thái như vậy nó đơ ra rồi, như động cơ bị rỉ sét, để hoạt động lại rất mệt mỏi. Cuối cùng bác này cũng có một ưu điểm đó là biết nói thật với bệnh nhân (cái này em rất trọng). “Thế này thì bác cũng chịu. Cháu cứ về, uống thuốc của bác, bao giờ đỡ thì đến bác điều trị tiếp”. Có một điểm chung của các ông hay chém gió là nói rất nhiều bệnh nhân được chữa khỏi nhưng theo cái các suy luận của các ông lang đó là “Không quay trở lại có nghĩa là đã khỏi” mà các bác có thể thấy thêm ở trường hợp ông lang Chương.
Quan trọng: có lẽ tâm lý chung của các cụ là lười, chủ quan (nhất là những cụ khỏe như trâu) nên bỏ qua triệu chứng, không đi khám bác sỹ, không kiêng khem v.v... nên đến lúc khóc dzưng dzứcc thì lúc đó bệnh đã nặng rồi. Khi có triệu chứng trên, dứt khoát phải đi khám Tây y trước. Phần chẩn bệnh em nghiêng về Tây y. Phần trị bệnh thì muôn hình muôn vẻ. Có cụ hợp Tây y, mổ phát xong luôn. Có cụ hợp Đông y ông này, bà kia. Có khi đến thầy đạp hoặc vỗ cho mấy phát là xong . Nói chung đau thương gì thì cũng phải nghe thầy phán bị bệnh gì đã, chữa gì chữa sau.
<tiếp tục>
Quay trở lại ông lang Chương. Có bệnh thì vái tứ phương. Mỗi một ông lang là một hy vọng của đời em. Nghe lời mách bảo của một ông anh, em mò đến ông lang này với tâm lý thận trọng nhưng cũng khấp khởi hy vọng. Ông này được quảng cáo là chuyên về xương khớp. Cảm giác đầu tiên khi bước vào là có một số hình ảnh về các bệnh nhân vẹo cột sống thôi rồi thê thảm lắm và sau đó là ảnh kết quả điều trị với cái lưng thẳng huy hoàng. Em cũng hy vọng tràn trề. Người ta nặng thế mà còn chữa được, mình thì có hề gì chắc là nhanh thôi. Nhưng em hơi lăn tăn về việc em không thấy giấy phép hành nghề của ông này. Và thực tế…. Hôm đầu tiên, chẳng thăm khám đếch gì, ông cho em lên giường luôn. Đây là chiếc giường dùng để kéo cột sống thủ công, bằng sức người. Theo em thì tác động của nó rất ít. Trong lúc kéo cột sống, thì em được bóp thuốc, day day ấn ấn ở khu vực thắt lưng. Kết thúc là khoản châm cứu và mát xa bằng máy cầm tay. Em phải đeo một cái đai lưng có bọc thuốc tẩm rượu ở trong để ốp vào cột sống gần thắt lưng. Ông lang này chém thì thôi rồi. “Trường hợp của cháu cứ yên tâm. Bác chữa khỏi cho rất nhiều trường hợp rồi. Họ chỉ điều trị mấy đợt là khỏi. Sau đó họ không phải đến nữa” Chắc biết là không thể khỏi nên không đến nữa. “Đấy hôm nay, bác ấn mấy chỗ thoát vị, nó đã vào dần dần rồi đấy. Bao giờ vào hẳn là khỏi” OMG. Lúc đó, thì mình cứ phải có niềm tin. Nhưng nhìn lại, đúng là tội cho những người bệnh. Nhiều khi bác sỹ chém gió lấy tiền mà họ không biết. Châm cứu xong, em cứ cứng hết cả người. Cúi không cúi được, đi đứng gượng gạo. Cuối cùng thì em cũng nhận ra, và chia tay âm thầm lặng lẽ giống như bao bệnh nhân đã được ông này “chữa khỏi” trước đó. Cái điểm không tốt của ông này là làm ăn không đàng hoàng. Không chữa được thì bảo không chữa được. Đằng này, cứ chém được đến bao giờ thì chém. Không khỏi thì đấy là tại bệnh nhân không chữa trị đến nơi đến chốn. Các cụ lưu ý là em không dám khái quát về những thầy lang này mà em chỉ có những nhận định chủ quan từ trường hợp của mình mà thôi. Còn em, em vẫn nhớ câu “hợp thầy hợp thuốc”.